Ma Pháp Cấm Thư

Chương 36: Phong lưu trận trượng.

Vô Danh

20/04/2013



Vừa đi vừa nói chuyện, mọi người đã đi qua ngã rẽ sau đại môn, một gian phòng thật lớn xuất hiện trước mặt Trần Sâm.

Chỉ thấy, phòng được trãi thảm dày kín mít, với nhãn lực của Trần Sâm đã nhìn ra toàn bộ đây là da lông ma thú trãi qua gia công mà thành, trên tường treo hàng hàng ma pháp đăng bên trong là ba động của hỏa hệ ma pháp ngụy thư. Trên trần đầy những phù điêu, không có chút nào tục khí vì đó là những tác phẩm nghệ thuật, tùy tiện bất cứ chỗ nào trong phòng này cũng đáng để nhìn, tất cả đều là có giá trị xa xỉ

Trần Sâm thậm chí là còn nhìn ra mấy thứ tốt, là ma pháp sư nhìn thấy cũng còn thấy thèm những bảo vật này, thế nhưng ở đây thì tùy tiện bày đại ra đây đó, tựa hồ cũng chỉ là đồ trang sức thuần túy mà thôi.

Trần Sâm cùng với đoàn người bọn họ tiến vào, âm thanh xôn xao nhiêt liệt đứng lên, mọi người đều hiếu kỳ nhìn Trần Sâm từ đầu đến chân, bọn họ rất muốn biết, một người cự tuyệt nhiều lời mời của các quý tộc, là một ma pháp sư, rốt cuộc là nhân vật như thế nào.

Thế nhưng bọn họ khi thấy Trần Sâm, đều khó tránh khỏi cảm thấy vài phần kinh ngạc, dù sao với bề ngoài của Trần Sâm, đều là không có chút nào giống ma pháp sư.

Bất quá những… quý tộc này là cực kỳ không ngoan, bọn họ thấy Trần Sâm cùng với Bối Căn vừa nòi vừa cười, cũng không có cái gì coi thường Trần Sâm, cho nên bọn họ giơ giơ chén rượu trong tay, làm ra mấy động tác hữu hảo.

Bối Căn hướng về bọn họ gật đầu một cái, vừa hướng Trần Sâm giải thích nói: "Ở đây những ... này bằng hữu đều là khách thường ngày của đấu thú tràng ta, bọn hắn chính là những nhân vật lớn lên tại đế đô này, nếu không biết mà giao hảo là một thiệt thòi lớn , cho nên nói rằng, trong hàng ngũ quý tộc không có quý tộc nào cao quý tộc nào thấp, mà là so sánh xem quyền thế của ai lớn hơn mà thôi.”

Trần Sâm nở nụ cười một chút nói: "Ở đây, là quý tộc, đúng là không có gì khác nhau."

Nói xong, hắn hướng về chung quanh cười cười.

Chỉ thấy, tại yến hội đại sảnh này, đại khái có hơn năm mươi quý tộc, thế nhưng đã có tới hơn hai trăm thiếu nữ có khuôn mặt đẹp đẻ, trong lúc Trần Sâm cùng Bối Căn nói chuyện phiếm, đã bị mùi vị son phấn nồng nặc làm cho không được tự nhiên. Dù sao, nước hoa tuy rằng dễ ngửi, thế nhưng hơn mấy trăm loại tề tựu, hỗn hợp cùng một chỗ, vậy thì cũng không mấy dễ chiụ a.

Thường ngày áo mảo chỉnh tề đường đường chính chính là một quý tộc, nhưng bây giờ ở đây không còn ra dáng vẽ gì cả, Trần Sâm đảo mắt nhìn qua, cơ bản là toàn bộ phần lớn là trái ôm phải ấp, thậm chí còn có người trong lòng lại có thêm mỵ nữ đu đeo cứng ngắc, loại này cảnh trí khiến cho người ta cảm thán mà, quả là sự tình mà nam nhân trong thiên hạ thường lấy làm đắc chí.

Mấy người quý tộc đi theo Bối Căn mà đón tiếp Trần Sâm, đến đây tựa hồ cũng quên luôn Trần Sâm, đã có người động tay động chân ôm choàn lấy eo một thiếu nữ, phần còn lại cũng không có chịu thua kém, tranh nhau chọn lựa đối tượng, kháo nhau chuyện phiếm, bắt chuyện rỗn rãng, cùng nhau vây kết chung quanh.



Ngay cả Bối Căn thoạt nhìn thâm bất khả trắc kia cũng vậy, khi đến nơi này rồi sắc mặt tươi cười cũng có chút mờ ám, hắn tiên tay kéo một thiếu nữ đi ngang qua, ôm vào trong lòng, tiến lại một ghế bành gần đó ngồi xuống, hắn mỉm cười với Trần Sâm nói: “Trần Sâm bạn thân mến, ma pháp sư các hạ tôn kính, lẽ nào làm một nam nhân lại không tiếp thu trường hợp này, bây giờ chỉ có ôm ấp nữ nhân là tuyệt nhất thôi đó?”

Trần Sâm cười khổ, hắn sờ sờ mũi nói: “Bối Căn các hạ, nếu như ta nhớ không lầm, lần này là ta tới dự tiệc tối, chứ không phải tới tham gia vào loại này… Đây là nhân thể thịnh yến!”

"Nhân thể thịnh yến?" Bối căn ngây ra một lúc, đột nhiên cười ha ha đứng lên, "Nói đúng lắm! Nói đúng lắm! Chẳng lẽ còn từ ngữ ưu nhã nào hơn để hình dung trường hợp thịnh yến này sao? Xem ra, Trần Sâm các hạ cũng là hoan tràng cao thủ, thực sự là nhân bất khả tướng mạo a!”

Ưu nhã? Trần Sâm chỉ có cười khổ, nghĩ không ra là ở thế giới này mình lại phát minh ra một từ mới, còn bị người ta phong là sắc lang hàng đầu.

Có thể là bởi vì lời của Bối Căn thốt ra quá lớn, cho nên hắn vừa dứt lời là có vô số ánh mắt nhìn Trần Sâm như châm chọc, dù sao mọi người ở đây đều biết, tiệc tối hôm nay là chuẫn bị chiêu đải một vị ma pháp sư, vậy hắn có phải là vị ma pháp sư kia!

Ở đây nữ nhâm chiếm số đông, một số được các quý tộc tả ôm hữu bế, nhưng cũng còn gần một nửa, tạm thời đang đứng không, không có việc gì làm.

Bây giờ gần nửa nữ nhân đó, toàn bộ ánh mắt đều nhìn Trần Sâm từ trên xuống dưới, khiến Trần Sâm chột dạ, đau đầu vô cùng.

Quả thật, kiếp trước Trần Sâm chưa có tiếp xúc nhiều với nữ nhân, thế nhưng ở cái thời đại inte tràn lan, thì có loại mỹ nữ, mỹ nhân xinh đẹp nào mà chưa từng thấy qua chứ? Ở thời bây giờ thì hắn là đại thiếu gia của công tước phủ, tuy nói là đám nữ nhân thị nữ hầu hạ hắn không là tuyệt thế giai nhân, thì ít ra cũng là mỹ nữ đích thực đó chứ.

Cho nên nói, Trần Sâm đã gặp qua không ít mỹ nữ, tuy nhiên thường ngày thì cũng không có gặp nhiều mỹ nữ tụ họp lại một chỗ như thế này, ngoại hình hấp dẫn, dáng dấp mê người, hắn thực sự là chưa có thấy qua a… Hắn hoài nghi không biết có phải là toàn bộ mỹ nữ trong đế đô đã tụ hợp tại đây đêm nay không!

Những ... này mỹ nữ phong tình khác nhau, có cô da thịt trắng như tuyết, mặt mày xinh đẹp, có cô hơi đầy đặn, vóc dáng tinh xảo đặc sắc, thật là giống như thiên thần có vóc dáng ma quỷ a, Trần Sâm nhìn qua thấy thật tội nghiệp cho một cặp chị em sinh đôi, khoảng hơn mười tuổi một chút, chưa có phát dục hoàn hảo, trên ngực chỉ có hơi nhú lên một chút mà thôi, trên mặt vẫn còn nét cười hôn nhiên của tuổi mới lớn, thật là muốn chưỡi mà… hành động cầm thú a.

Thế nhưng làm cho Trần Sâm dở khóc dở cười, đôi chị em sinh đôi lại dùng nhãn thần hồ mị câu hồn đoạt phách mà nhìn hắn, khóe mắt đợm tình như mặt nước hồ thu, long lanh mị hoặc, thiếu chút nữa là cho người ta gân cốt rã rời, xác thân mềm yếu.

"Được rồi! thấy sao Trần Sâm các hạ, thấy có được không, các nàng đều thích ngươi!" Bối Căn xoa bóp lồng ngực cao vút của thiếu nữ trong lòng muốn nhiễu nhảo, vừa nói: “OK nha, ta tin tưỡng với khả năng của ngươi, nhất định là tìm được ở chỗ này niềm vui.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Pháp Cấm Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook