Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng
Chương 94: Tiên giới có chuyện lớn xảy ra
Phù Tô Công Tử
20/04/2018
Vân Tiêu đại điện, sừng sững trên chín tầng mây ở tiên giới, cao vút nguy nga, là tẩm điện của tiên đế và chỗ yết kiến qua nhiều thế hệ.
Những ngày gần đây, tiên đế bệ hạ nào đó đột nhiên cất giấu một mỹ nữ háo sắc, lập tức thay đổi chính sách, cái gì đẹp đẽ tuyệt mỹ, hoàn phì yến gầy, mỹ nhân thanh thuần, kiều tích quyến rũ, nếu như cất kỹ một món lớn như vậy, mỗi ngày ở tại trước mắt thưởng thức, là một việc vui tai vui mắt cỡ nào.
Vì vậy, xinh đẹp diễm lệ như Hồng Anh tiên tử, thân thể đầy đặn như Lục Nga tiên tử, thanh thuần lịch sự tao nhã như Lan U tiên tử, kiều tích quyến rũ như Bạch Hà tiên tử, tất cả đều bao quanh tại bên cạnh, tẩm điện lộng lẫy xa hoa mỗi ngày ca hát vui vẻ, hiển nhiên chán chường hoang đường vô cùng.
Nhiều tiên nga xinh đẹp vòng quanh ở bên người như vậy, Đế Tị lại vẫn chưa thấy đủ.
Thưởng thức rượu ngon, nhìn tiên nga diêm dúa lòe loẹt nhảy múa, đầu óc của hắn không khỏi hiện ra hình ảnh lúc mới gặp gỡ Tử Huyên, trong lòng không khỏi thở dài.
Thêm nhiều mỹ nữ như vậy, cũng không sánh nổi một đầu ngón tay của Tử Huyên, nhớ đến lúc trước nàng nhăn mày cười một cái, hạ thân của hắn cũng không khỏi có chút phản ứng.
Vội vàng nắm lấy Hồng Anh cách hắn gần đây, đè ở phía dưới, hai ba lần liền xé váy dài voan mỏng này mặc hay không mặc có lẽ đã không khác gì nhau cả, Hồng Anh tiên tử được sủng ái trước tiên, hiển nhiên hết sức hài lòng, lập tức đưa tới sự ghen tỵ của tiên tử khác, rối rít xúm lại mà qua.
"Bệ hạ, ngài không thích Lục Nga ư, người ta thật sự sẽ ghen."
"Bệ hạ, lan u không đẹp sao? Lan u yêu tha thiết bệ hạ nhất ."
Đế Tị cười ha ha: "Các ngươi đám tiểu yêu tinh này, cả đám tiến đến, tối nay bản quân nhất định sẽ để cho các ngươi muốn chết."
Không biết ai nói một câu: "Bệ hạ cưng chiều chúng ta là tốt rồi, làm gì cho con tiện nhân Mẫu Đơn kia ưu đãi đặc biệt tốt, nàng lại còn dám có lá gan lớn trực tiếp chống đối bệ hạ như vậy, thật là không biết điều, bệ hạ nên thu hồi đối xử đặc biệt với nàng đi."
Rốt cuộc Đế Tị còn nhớ tới có người Mẫu Đơn như vậy, chính xác là mấy ngày không thấy rồi: "Lần trước bản quân trách cứ nàng ta một phen, sau đó đuổi ra ngoài, có thể nàng ta đã thật lòng hối cải?"
Suy nghĩ một chút nhiều mỹ nữ như vậy, mặc dù nhiều loại mỹ lệ, nhưng nhớ tới Mẫu Đơn, vẫn còn có chút rục rịch ngóc đầu dậy, dù sao trên người Mẫu Đơn có loại mỹ nhân yếu đuối sạch sẽ, thật đúng là có một loại phong cách vừa thấy đã thương, hơn nữa nàng ta có ít tâm cơ, hình như không cùng một dạng với những tiên nga bên cạnh này, nữ nhân không đồng dạng như vậy càng để cho người ta thương tiếc. Hơn nữa cũng qua nhiều ngày như vậy, Đế Tị cũng đã hết giận, hiện tại hận không thể trực tiếp cho người ta gọi Mẫu Đơn vào đây, chỉ cần nàng thật sự hối cải, có thể đồng thời tiếp nhận nhiều tỷ muội như vậy làm bạn.
Lúc này, Hồng Anh khẽ xì một tiếng: "Bệ hạ, Mẫu Đơn cái chủng loại nữ nhân kia làm sao có thể thật lòng hối cải, nghe nói không lâu về sau, nàng lại quyến rũ được Mặc Uyên tôn thượng, hay là bởi vì nguyên nhân trước kia nàng là tỷ muội tốt với Tử Huyên, sau đó không đến vài ngày sau, nàng đã ra khỏi Tiên giới, ai cũng không biết nàng đi nơi nào rồi."
"Cái gì?" Sắc mặt của Đế Tị lại trầm xuống, nguyên nhân cũng không phải là Mẫu Đơn ra khỏi tiên giới, mà là nàng lại quyến rũ Mặc Uyên, rốt cuộc nàng muốn làm cái gì?
Nhóm tiên nga không biết ý nghĩ của hắn, còn tưởng rằng hắn tức giận là bởi vì Mẫu Đơn tùy ý ra vào tiên giới, hơn nữa họ cũng hết sức không hiểu, tại sao tiên đế lại sủng ái với Mẫu Đơn như vậy, họ vô cùng ghen tỵ, cũng muốn lấy được quyền lợi đặc biệt như vậy.
Thật đúng là, mình không chiếm được tuyệt đối cũng không để cho người khác lấy được, cho nên lập tức khích bác ở trước mặt Đế Tị.
"Bệ hạ, Mẫu Đơn thật là cả gan làm loạn, ỷ vào bệ hạ sủng ái nên trong mắt không có người, tiên giới là địa phương uy nghiêm cỡ nào, há lại cho nàng một tiểu tiên nga hồ đồ, hơn nữa Mẫu Đơn ngày đó căn bản không để bệ hạ ở trong mắt, còn dám tùy ý can thiệp vào cuộc sống riêng của bệ hạ, về sau cũng không hề hối cải, ta thấy, nhất định là Mẫu Đơn nhìn bệ hạ không đối tốt với nàng, cho nên lại quyến rũ Mặc Uyên tôn thượng, thật là một nữ nhân lẳng lơ dối trá."
Lời nói này, hiển nhiên kích động lớn với đế tị.
Mẫu Đơn, Tử Huyên, Mặc Uyên. . . . . .
Trong lòng hắn căng thẳng, dục vọng lập tức tiêu tán toàn bộ, lòng dạ cũng mất vui rồi, nghe loại chuyện này, hắn thấp thỏm còn có sốt ruột, nào có lòng dạ gì mà tiếp tục vui đùa chứ?
Hồng Anh bọn họ còn tưởng rằng tiên đế bị chọc giận là vì lời của các nàng, trong lòng hết sức hài lòng, thầm nghĩ cái con Mẫu Đơn nhất định là xong rồi, xem nàng sau này còn lấy quyền lợi đặc biệt gì ở trước mặt họ khoe khoang.
Đột nhiên, Đế Tị một phen nắm cằm Hồng Anh, mặt nhăn dùng lực thật mạnh để cho nàng cảm thấy đau đớn, nàng sợ hết hồn, cũng không dám nói chuyện gì .
Mấy tiên nga khác thấy thế, cũng thức thời quỳ trên mặt đất, không biết kia là thế nào? Coi như nhắc tới Mẫu Đơn, bệ hạ cũng không trở nên nổi giận lớn như vậy chứ.
"Ngươi nói. . . . . . Mẫu Đơn nàng quyến rũ Mặc Uyên?"
Hồng Anh bị sợ đến sắc mặt trắng bệch, cằm gần như sắp trật khớp, nàng vội vã gật đầu: "Đúng, đúng như vậy."
Đế Tị đột nhiên đứng dậy, lập tức đánh nàng trên mặt đất, hung ác nhìn nàng chằm chằm: "Nói, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
"Nô tỳ nghe nói, ngày đó Mẫu Đơn đi Tru Tiên đài tế lễ Tử Huyên, vừa đúng gặp được Mặc Uyên tôn thượng đi Tru Tiên đài, sau đó bọn hắn liền nói chuyện, có người thấy, bọn họ cùng đi ra khỏi Tru Tiên đài, bên trong đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nô tỳ cũng không rõ, cuối cùng không có người dám đi theo dõi chuyện Mặc Uyên tôn thượng." Hồng Anh bị sợ đến run lẩy bẩy, nàng không biết mình nói sai cái gì, lần trước cũng là bởi vì Mẫu Đơn mà nàng bị bệ hạ đuổi ra ngoài, lần này. . . . . .
"Cút!" Đế Tị vung tay lên, rượu ngon thơm mát trên bàn với mâm đựng trái cây bánh ngọt tinh xảo, tất cả đều rơi xuống đất, phát ra tiếng vang rất lớn.
Tiên đế đột nhiên phát tính khí lớn như vậy, thật sự dọa sợ chúng tiên nga, vội vàng ôm y phục chạy ra ngoài.
Khuôn mặt Đế Tị nham hiểm, đáng chết, hắn vạn lần không ngờ, Mẫu Đơn nàng lại dám. . . . . .
Bây giờ, trong lòng hắn nhất định là suy nghĩ tình thế về phương hướng không tốt, không phải Mẫu Đơn đã nói nguyên nhân chân chính dẫn đến chết của Tử Huyên cho Mặc Uyên chứ, nếu là như vậy Mặc Uyên nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút lại cảm thấy không đúng, nếu như Mẫu Đơn thật sự nói rồi, vậy Mặc Uyên không thể nào đến bây giờ cũng không có động tác gì, hơn nữa chuyện này mình và Mẫu Đơn cũng không thoát được quan hệ, nàng dám nói ra chân tướng, nàng cũng sẽ chết không nơi chôn thân, chắc chắn nàng sẽ không làm chuyện không có lợi cho mình như vậy.
Nhưng mà. . . . . . Nàng đến gần Mặc Uyên rốt cuộc là vì cái gì chứ ?
Hắn sẽ không tin Mẫu Đơn và Mặc Uyên ở Tru Tiên đài ngẫu nhiên gặp phải chuyện hoang đường này, Mẫu Đơn sẽ đi tế lễ Tử Huyên? A. . . . . . Nếu như họ thật sự tỷ muội tình thâm như vậy, ban đầu nàng cũng sẽ không chạy đến trước mặt hắn mật báo rồi.
Hắn chỉ là dựa theo quy luật tiên giới làm cho Tử Huyên nhận trừng phạt mà thôi, tiên ma yêu nhau, vốn là tội chết. Nếu như Mẫu Đơn không nói với hắn, tất cả mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra, cho nên kẻ ác lớn nhất là Mẫu Đơn mới đúng.
Xem ra, hắn thật sự xem thường nữ nhân Mẫu Đơn này rồi, mặc dù chỉ là một tiên nga nho nhỏ, nhưng tâm cơ thâm trầm, dã tâm cũng lớn, lại vẫn dám chạy đến trước mặt Mặc Uyên.
Hắn trái lo phải nghĩ mục đích Mẫu Đơn làm như vậy, chẳng lẽ chỉ là vì cho hắn một cảnh cáo? Lần trước thái độ của hắn với Mẫu Đơn, để cho nàng cố ý muốn trả thù, cho nên mới gặp phải chuyện như vậy?
Người Đế Tị đổ mồ hôi lạnh, nếu như vậy nữ nhân kia thật sự quá đáng sợ.
Bất tri bất giác, hắn lại bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Vốn là hắn còn có hơi phiền toái muốn âm thầm xử tử Mẫu Đơn hay không, nhưng bây giờ không thể.
Nếu nàng là thật sự tìm được Mặc Uyên che chở, hắn sẽ không thể động đến nàng ta, cũng không dám động nàng ta, nếu không nhất định sẽ đưa tới Mẫu Đơn hoài nghi.
Nàng nhất định là lo lắng mình sẽ gặp phải tình huống như thế, cho nên cố ý vừa nghĩ ra một biện pháp, đi Tru Tiên đài bái tế Tử Huyên, chiếm được hảo cảm
Và sự tin tưởng của Mặc Uyên, thật là một nữ nhân đáng sợ.
Tiên đế nắm chặt tay thành quả đấm, đáng chết, hắn là tiên đế cao cao tại thượng, quyền cao chức trọng, bây giờ lại bị một nữ nhân nắm mũi dẫn đi, thật đáng chết rồi.
Nhưng hắn bây giờ cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ như châu chấu trên một sợi dây thừng, vô luận thế nào một phương bị tổn hại bên kia cũng sẽ bị dính líu vào, hắn hoàn toàn tin tưởng, nếu Mẫu Đơn gặp phải nguy hiểm, nhất định sẽ khai ra hắn, bởi vì nàng chính là loại nữ nhân này.
Vốn là nghe cách nói của Hồng Anh, phản ứng đầu tiên của hắn chính là lập tức phái người đi bắt Mẫu Đơn trở lại, bí mật xử tử, làm như vậy chuyện năm đó tuyệt đối sẽ không có người tiết lộ ra ngoài.
Nhưng bây giờ. . . . . . Hắn cái gì cũng không có thể làm, chỉ có thể đợi Mẫu Đơn sau khi tự mình trở về từ trong miệng nàng biết được rốt cuộc nàng đã nói chuyện gì với Mặc uyên, còn phải ban cho nàng vị trí tiên phi, cho nàng lễ ngộ rất tốt, chắc hẳn, như vậy nàng sẽ thỏa mãn thôi.
Tiên đế cảm thấy mình sống thật sự quá uất ức, đáng chết, chờ sau khi tất cả đều kết thúc, hắn sẽ không bỏ qua cho người nữ nhân này.
. . . . . .
Mà lúc này, mấy người tiên nga Hồng Anh lại bị nửa đường đuổi ra ngoài, chính lúc này tụ chung một chỗ, đặc biệt tức giận.
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, chúng ta vừa không có nói sai cái gì, bệ hạ tức giận như vậy, còn đuổi chúng ta ra ngoài." Lan u rất không cam tâm, thời điểm bệ hạ sủng ái không phải là cái gì cũng có thể lấy được.
"Đúng, vừa nhắc tới Mẫu Đơn, thì trở thành bộ dáng này, có phải Mẫu Đơn đã làm sai điều gì rước lấy tức giận bệ hạ hay không, cho nên mới lấy hỏa thiêu lên trên người chúng ta?" Lục Nga tức giận dậm chân.
Bạch Hà tức giận nhìn Hồng Anh một cái: "Đều tại ngươi, không có chuyện gì nói Mẫu Đơn làm gì, vốn đã không tốt một chút chuyện cũng không có, ngươi vừa nhắc tới Mẫu Đơn bệ hạ liền tức giận." Thật là một cục cứt chuột, phá hủy lung tung.
Nếu không phải là Hồng Anh nói sai, họ cũng không trở nên lại xui xẻo như vậy.
Hồng Anh vô cùng uất ức: "Làm sao ta biết nhắc tới Mẫu Đơn bệ hạ sẽ tức giận như vậy, cũng không biết rốt cuộc nàng cho bệ hạ thuốc Mê Hồn gì, nhiều ưu đãi đặc biệt như vậy thì cũng thôi đi, cũng bởi vì nàng bệ hạ mới làm lửa giận dính líu lên trên đầu chúng ta."
"Trước kia, nghe nói bệ hạ rất ưa thích Tử Huyên tiên tử, Mẫu Đơn là tỷ muội tốt của nàng, cho nên có thể vì nguyên nhân này, bệ hạ mới có thể đối xử đặc biệt với nàng đi, ai biết chính nàng ỷ sủng mà kiêu chọc bệ hạ tức giận. Cho nên, về sau nhìn thấy nàng vẫn nên kiêng dè một chút là được, chớ dẫn lửa thiêu thân tự tìm phiền toái."
Những ngày gần đây, tiên đế bệ hạ nào đó đột nhiên cất giấu một mỹ nữ háo sắc, lập tức thay đổi chính sách, cái gì đẹp đẽ tuyệt mỹ, hoàn phì yến gầy, mỹ nhân thanh thuần, kiều tích quyến rũ, nếu như cất kỹ một món lớn như vậy, mỗi ngày ở tại trước mắt thưởng thức, là một việc vui tai vui mắt cỡ nào.
Vì vậy, xinh đẹp diễm lệ như Hồng Anh tiên tử, thân thể đầy đặn như Lục Nga tiên tử, thanh thuần lịch sự tao nhã như Lan U tiên tử, kiều tích quyến rũ như Bạch Hà tiên tử, tất cả đều bao quanh tại bên cạnh, tẩm điện lộng lẫy xa hoa mỗi ngày ca hát vui vẻ, hiển nhiên chán chường hoang đường vô cùng.
Nhiều tiên nga xinh đẹp vòng quanh ở bên người như vậy, Đế Tị lại vẫn chưa thấy đủ.
Thưởng thức rượu ngon, nhìn tiên nga diêm dúa lòe loẹt nhảy múa, đầu óc của hắn không khỏi hiện ra hình ảnh lúc mới gặp gỡ Tử Huyên, trong lòng không khỏi thở dài.
Thêm nhiều mỹ nữ như vậy, cũng không sánh nổi một đầu ngón tay của Tử Huyên, nhớ đến lúc trước nàng nhăn mày cười một cái, hạ thân của hắn cũng không khỏi có chút phản ứng.
Vội vàng nắm lấy Hồng Anh cách hắn gần đây, đè ở phía dưới, hai ba lần liền xé váy dài voan mỏng này mặc hay không mặc có lẽ đã không khác gì nhau cả, Hồng Anh tiên tử được sủng ái trước tiên, hiển nhiên hết sức hài lòng, lập tức đưa tới sự ghen tỵ của tiên tử khác, rối rít xúm lại mà qua.
"Bệ hạ, ngài không thích Lục Nga ư, người ta thật sự sẽ ghen."
"Bệ hạ, lan u không đẹp sao? Lan u yêu tha thiết bệ hạ nhất ."
Đế Tị cười ha ha: "Các ngươi đám tiểu yêu tinh này, cả đám tiến đến, tối nay bản quân nhất định sẽ để cho các ngươi muốn chết."
Không biết ai nói một câu: "Bệ hạ cưng chiều chúng ta là tốt rồi, làm gì cho con tiện nhân Mẫu Đơn kia ưu đãi đặc biệt tốt, nàng lại còn dám có lá gan lớn trực tiếp chống đối bệ hạ như vậy, thật là không biết điều, bệ hạ nên thu hồi đối xử đặc biệt với nàng đi."
Rốt cuộc Đế Tị còn nhớ tới có người Mẫu Đơn như vậy, chính xác là mấy ngày không thấy rồi: "Lần trước bản quân trách cứ nàng ta một phen, sau đó đuổi ra ngoài, có thể nàng ta đã thật lòng hối cải?"
Suy nghĩ một chút nhiều mỹ nữ như vậy, mặc dù nhiều loại mỹ lệ, nhưng nhớ tới Mẫu Đơn, vẫn còn có chút rục rịch ngóc đầu dậy, dù sao trên người Mẫu Đơn có loại mỹ nhân yếu đuối sạch sẽ, thật đúng là có một loại phong cách vừa thấy đã thương, hơn nữa nàng ta có ít tâm cơ, hình như không cùng một dạng với những tiên nga bên cạnh này, nữ nhân không đồng dạng như vậy càng để cho người ta thương tiếc. Hơn nữa cũng qua nhiều ngày như vậy, Đế Tị cũng đã hết giận, hiện tại hận không thể trực tiếp cho người ta gọi Mẫu Đơn vào đây, chỉ cần nàng thật sự hối cải, có thể đồng thời tiếp nhận nhiều tỷ muội như vậy làm bạn.
Lúc này, Hồng Anh khẽ xì một tiếng: "Bệ hạ, Mẫu Đơn cái chủng loại nữ nhân kia làm sao có thể thật lòng hối cải, nghe nói không lâu về sau, nàng lại quyến rũ được Mặc Uyên tôn thượng, hay là bởi vì nguyên nhân trước kia nàng là tỷ muội tốt với Tử Huyên, sau đó không đến vài ngày sau, nàng đã ra khỏi Tiên giới, ai cũng không biết nàng đi nơi nào rồi."
"Cái gì?" Sắc mặt của Đế Tị lại trầm xuống, nguyên nhân cũng không phải là Mẫu Đơn ra khỏi tiên giới, mà là nàng lại quyến rũ Mặc Uyên, rốt cuộc nàng muốn làm cái gì?
Nhóm tiên nga không biết ý nghĩ của hắn, còn tưởng rằng hắn tức giận là bởi vì Mẫu Đơn tùy ý ra vào tiên giới, hơn nữa họ cũng hết sức không hiểu, tại sao tiên đế lại sủng ái với Mẫu Đơn như vậy, họ vô cùng ghen tỵ, cũng muốn lấy được quyền lợi đặc biệt như vậy.
Thật đúng là, mình không chiếm được tuyệt đối cũng không để cho người khác lấy được, cho nên lập tức khích bác ở trước mặt Đế Tị.
"Bệ hạ, Mẫu Đơn thật là cả gan làm loạn, ỷ vào bệ hạ sủng ái nên trong mắt không có người, tiên giới là địa phương uy nghiêm cỡ nào, há lại cho nàng một tiểu tiên nga hồ đồ, hơn nữa Mẫu Đơn ngày đó căn bản không để bệ hạ ở trong mắt, còn dám tùy ý can thiệp vào cuộc sống riêng của bệ hạ, về sau cũng không hề hối cải, ta thấy, nhất định là Mẫu Đơn nhìn bệ hạ không đối tốt với nàng, cho nên lại quyến rũ Mặc Uyên tôn thượng, thật là một nữ nhân lẳng lơ dối trá."
Lời nói này, hiển nhiên kích động lớn với đế tị.
Mẫu Đơn, Tử Huyên, Mặc Uyên. . . . . .
Trong lòng hắn căng thẳng, dục vọng lập tức tiêu tán toàn bộ, lòng dạ cũng mất vui rồi, nghe loại chuyện này, hắn thấp thỏm còn có sốt ruột, nào có lòng dạ gì mà tiếp tục vui đùa chứ?
Hồng Anh bọn họ còn tưởng rằng tiên đế bị chọc giận là vì lời của các nàng, trong lòng hết sức hài lòng, thầm nghĩ cái con Mẫu Đơn nhất định là xong rồi, xem nàng sau này còn lấy quyền lợi đặc biệt gì ở trước mặt họ khoe khoang.
Đột nhiên, Đế Tị một phen nắm cằm Hồng Anh, mặt nhăn dùng lực thật mạnh để cho nàng cảm thấy đau đớn, nàng sợ hết hồn, cũng không dám nói chuyện gì .
Mấy tiên nga khác thấy thế, cũng thức thời quỳ trên mặt đất, không biết kia là thế nào? Coi như nhắc tới Mẫu Đơn, bệ hạ cũng không trở nên nổi giận lớn như vậy chứ.
"Ngươi nói. . . . . . Mẫu Đơn nàng quyến rũ Mặc Uyên?"
Hồng Anh bị sợ đến sắc mặt trắng bệch, cằm gần như sắp trật khớp, nàng vội vã gật đầu: "Đúng, đúng như vậy."
Đế Tị đột nhiên đứng dậy, lập tức đánh nàng trên mặt đất, hung ác nhìn nàng chằm chằm: "Nói, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
"Nô tỳ nghe nói, ngày đó Mẫu Đơn đi Tru Tiên đài tế lễ Tử Huyên, vừa đúng gặp được Mặc Uyên tôn thượng đi Tru Tiên đài, sau đó bọn hắn liền nói chuyện, có người thấy, bọn họ cùng đi ra khỏi Tru Tiên đài, bên trong đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nô tỳ cũng không rõ, cuối cùng không có người dám đi theo dõi chuyện Mặc Uyên tôn thượng." Hồng Anh bị sợ đến run lẩy bẩy, nàng không biết mình nói sai cái gì, lần trước cũng là bởi vì Mẫu Đơn mà nàng bị bệ hạ đuổi ra ngoài, lần này. . . . . .
"Cút!" Đế Tị vung tay lên, rượu ngon thơm mát trên bàn với mâm đựng trái cây bánh ngọt tinh xảo, tất cả đều rơi xuống đất, phát ra tiếng vang rất lớn.
Tiên đế đột nhiên phát tính khí lớn như vậy, thật sự dọa sợ chúng tiên nga, vội vàng ôm y phục chạy ra ngoài.
Khuôn mặt Đế Tị nham hiểm, đáng chết, hắn vạn lần không ngờ, Mẫu Đơn nàng lại dám. . . . . .
Bây giờ, trong lòng hắn nhất định là suy nghĩ tình thế về phương hướng không tốt, không phải Mẫu Đơn đã nói nguyên nhân chân chính dẫn đến chết của Tử Huyên cho Mặc Uyên chứ, nếu là như vậy Mặc Uyên nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút lại cảm thấy không đúng, nếu như Mẫu Đơn thật sự nói rồi, vậy Mặc Uyên không thể nào đến bây giờ cũng không có động tác gì, hơn nữa chuyện này mình và Mẫu Đơn cũng không thoát được quan hệ, nàng dám nói ra chân tướng, nàng cũng sẽ chết không nơi chôn thân, chắc chắn nàng sẽ không làm chuyện không có lợi cho mình như vậy.
Nhưng mà. . . . . . Nàng đến gần Mặc Uyên rốt cuộc là vì cái gì chứ ?
Hắn sẽ không tin Mẫu Đơn và Mặc Uyên ở Tru Tiên đài ngẫu nhiên gặp phải chuyện hoang đường này, Mẫu Đơn sẽ đi tế lễ Tử Huyên? A. . . . . . Nếu như họ thật sự tỷ muội tình thâm như vậy, ban đầu nàng cũng sẽ không chạy đến trước mặt hắn mật báo rồi.
Hắn chỉ là dựa theo quy luật tiên giới làm cho Tử Huyên nhận trừng phạt mà thôi, tiên ma yêu nhau, vốn là tội chết. Nếu như Mẫu Đơn không nói với hắn, tất cả mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra, cho nên kẻ ác lớn nhất là Mẫu Đơn mới đúng.
Xem ra, hắn thật sự xem thường nữ nhân Mẫu Đơn này rồi, mặc dù chỉ là một tiên nga nho nhỏ, nhưng tâm cơ thâm trầm, dã tâm cũng lớn, lại vẫn dám chạy đến trước mặt Mặc Uyên.
Hắn trái lo phải nghĩ mục đích Mẫu Đơn làm như vậy, chẳng lẽ chỉ là vì cho hắn một cảnh cáo? Lần trước thái độ của hắn với Mẫu Đơn, để cho nàng cố ý muốn trả thù, cho nên mới gặp phải chuyện như vậy?
Người Đế Tị đổ mồ hôi lạnh, nếu như vậy nữ nhân kia thật sự quá đáng sợ.
Bất tri bất giác, hắn lại bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Vốn là hắn còn có hơi phiền toái muốn âm thầm xử tử Mẫu Đơn hay không, nhưng bây giờ không thể.
Nếu nàng là thật sự tìm được Mặc Uyên che chở, hắn sẽ không thể động đến nàng ta, cũng không dám động nàng ta, nếu không nhất định sẽ đưa tới Mẫu Đơn hoài nghi.
Nàng nhất định là lo lắng mình sẽ gặp phải tình huống như thế, cho nên cố ý vừa nghĩ ra một biện pháp, đi Tru Tiên đài bái tế Tử Huyên, chiếm được hảo cảm
Và sự tin tưởng của Mặc Uyên, thật là một nữ nhân đáng sợ.
Tiên đế nắm chặt tay thành quả đấm, đáng chết, hắn là tiên đế cao cao tại thượng, quyền cao chức trọng, bây giờ lại bị một nữ nhân nắm mũi dẫn đi, thật đáng chết rồi.
Nhưng hắn bây giờ cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ như châu chấu trên một sợi dây thừng, vô luận thế nào một phương bị tổn hại bên kia cũng sẽ bị dính líu vào, hắn hoàn toàn tin tưởng, nếu Mẫu Đơn gặp phải nguy hiểm, nhất định sẽ khai ra hắn, bởi vì nàng chính là loại nữ nhân này.
Vốn là nghe cách nói của Hồng Anh, phản ứng đầu tiên của hắn chính là lập tức phái người đi bắt Mẫu Đơn trở lại, bí mật xử tử, làm như vậy chuyện năm đó tuyệt đối sẽ không có người tiết lộ ra ngoài.
Nhưng bây giờ. . . . . . Hắn cái gì cũng không có thể làm, chỉ có thể đợi Mẫu Đơn sau khi tự mình trở về từ trong miệng nàng biết được rốt cuộc nàng đã nói chuyện gì với Mặc uyên, còn phải ban cho nàng vị trí tiên phi, cho nàng lễ ngộ rất tốt, chắc hẳn, như vậy nàng sẽ thỏa mãn thôi.
Tiên đế cảm thấy mình sống thật sự quá uất ức, đáng chết, chờ sau khi tất cả đều kết thúc, hắn sẽ không bỏ qua cho người nữ nhân này.
. . . . . .
Mà lúc này, mấy người tiên nga Hồng Anh lại bị nửa đường đuổi ra ngoài, chính lúc này tụ chung một chỗ, đặc biệt tức giận.
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào, chúng ta vừa không có nói sai cái gì, bệ hạ tức giận như vậy, còn đuổi chúng ta ra ngoài." Lan u rất không cam tâm, thời điểm bệ hạ sủng ái không phải là cái gì cũng có thể lấy được.
"Đúng, vừa nhắc tới Mẫu Đơn, thì trở thành bộ dáng này, có phải Mẫu Đơn đã làm sai điều gì rước lấy tức giận bệ hạ hay không, cho nên mới lấy hỏa thiêu lên trên người chúng ta?" Lục Nga tức giận dậm chân.
Bạch Hà tức giận nhìn Hồng Anh một cái: "Đều tại ngươi, không có chuyện gì nói Mẫu Đơn làm gì, vốn đã không tốt một chút chuyện cũng không có, ngươi vừa nhắc tới Mẫu Đơn bệ hạ liền tức giận." Thật là một cục cứt chuột, phá hủy lung tung.
Nếu không phải là Hồng Anh nói sai, họ cũng không trở nên lại xui xẻo như vậy.
Hồng Anh vô cùng uất ức: "Làm sao ta biết nhắc tới Mẫu Đơn bệ hạ sẽ tức giận như vậy, cũng không biết rốt cuộc nàng cho bệ hạ thuốc Mê Hồn gì, nhiều ưu đãi đặc biệt như vậy thì cũng thôi đi, cũng bởi vì nàng bệ hạ mới làm lửa giận dính líu lên trên đầu chúng ta."
"Trước kia, nghe nói bệ hạ rất ưa thích Tử Huyên tiên tử, Mẫu Đơn là tỷ muội tốt của nàng, cho nên có thể vì nguyên nhân này, bệ hạ mới có thể đối xử đặc biệt với nàng đi, ai biết chính nàng ỷ sủng mà kiêu chọc bệ hạ tức giận. Cho nên, về sau nhìn thấy nàng vẫn nên kiêng dè một chút là được, chớ dẫn lửa thiêu thân tự tìm phiền toái."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.