Ma Phi Khó Theo Đuổi

Quyển 4 - Chương 287: Bắt đầu cuộc sống đệ tử

Mặc Nhã

03/08/2016

Lời nhận thua của Thịnh Vũ Uy đã đánh thức mọi người xung quanh, lập tức tiếng vỗ tay khen ngợi vang lên:

“Hay. Tiểu muội muội thắng rồi. Thật giỏi.”

“Dành vinh quang cho con gái chúng ta rồi.”

“Tửu lượng của tiểu mỹ nữ thật tốt đấy, hơn nữa lại rất thông minh, không biết thực lực như thế nào.”

“Ta chờ xem thực lực của cô ở học viện đó…”

“…. “

Tô Linh Phong gật đầu với Thịnh Vũ Uy, lại lạnh nhạt nói: “Đừng quên thứ chúng ta đã đặt cược gì là được.”

“Đương nhiên là nhớ, bọn ta rất vui vì có thể cống hiến sức mình phục vụ mấy vị tiểu thư xinh đẹp, không biết chúng ta có thể làm những gì đây cho mấy vị tiểu thư đây.” Tuy trong miệng nói “mấy vị tiểu thư” nhưng ánh mắt Thịnh Vũ Uy chỉ nhìn mỗi Tô Linh Phong.

“Nhìn cái gì vậy? Còn nhìn nữa mắt sẽ lồi ra đấy!” An Tri Hiểu khó chịu phát hỏa, Thịnh Vũ Uy là cái thá gì mà dám nhìn Tô Linh Phong như vậy chứ.

“Hiểu Hiểu…” Hoa Nhược Hề kéo tay An Tri Hiểu.

Thịnh Vũ Uy cũng không để ý tới lời nói của An Tri Hiểu, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Tô Linh Phong như trước, hỏi: “Tiểu thư cần chúng ta làm gì vậy?”

“Tạm thời không cần các cậu làm gì cả, nhưng về sau các cậu sẽ không nhàn rỗi đâu.” Tô Linh Phong nói xong cũng không để ý Thịnh Vũ Uy làm gì mà quay đầu nói với đám người An Tri Hiểu: “Chúng ta đi thôi.”

“Hừ!” An Tri Hiểu nhìn Thịnh Vũ Uy rồi hừ lạnh một tiếng, kéo cánh tay của Tô Linh Phong: “Được, chúng ta đi thôi.”

“Ừ.”

“Đi thôi.”

Hoa Nhược Hề và Thủy Thanh Thanh đều gật đầu đồng ý, các nàng cũng không muốn ngồi ngây ngốc ở đây nữa.

Tuy tỷ thí chiến thắng, mấy cô gái rất vui mừng nhưng lại nghĩ sau này có tùy tùng dính chặt lấy mình thì đều bất đắc dĩ.

Hứa Nặc đi tới chỗ bồi bàn tính tiền.

“Các vị tiểu thư đừng trả tiền, tất cả đều do chúng tôi khởi xướng, để chúng tôi trả mới đúng.”

Hứa Nặc nghe vậy liền quay đầu nhìn Tô Linh Phong.

Tô Linh Phong gật đầu với Hứa Nặc, có kẻ coi tiền như rác muốn trả tiền thay nàng, vậy để bọn họ trả.

Tô Linh Phong lại nói với tiểu nhị: “Bán cho ta vài món điểm tâm ngọt, nhớ gói lại để ta mang đi.” Đã đồng ý với Tiểu Bạch và Đoàn Tử là sẽ đem điểm tâm ngọt về cho chúng rồi.

Tiểu nhị nhanh chóng đưa điểm tâm ngọt cho Tô Linh Phong, Hứa Nặc vội vàng nhận lấy điểm tâm.

Bởi vì nơi này rất nhiều người nên Tô Linh Phong không sử dụng nhẫn trữ vật, chỉ có thể để Hứa Nặc mang về.



“Đi thôi!” Tô Linh Phong dẫn đầu đi tới cửa.

An Tri Hiểu vẫn kéo tay Tô Linh Phong như trước, Hoa Nhược Hề, Thủy Thanh Thanh và Hứa Nặc theo sát phía sau.

Thấy Tô Linh Phong đã đi, mọi người cũng nháo nhào ra về.

“Chúng tôi còn chưa biết tên của các vị tiểu thư.” Thịnh Vũ Uy ở phía sau la lớn hỏi.

“Về sau cậu sẽ biết.” Tô Linh Phong cũng không quay đầu lại.

Rời khỏi quán ăn, Tô Linh Phong cùng với Hoa Nhược Hề và An Tri Hiểu, Thủy Thanh Thanh hẹn nhau ngày mai gặp ở học viện, sau đó nàng trở về cùng Hứa Nặc.

Quỷ Mị trở lại bên cạnh Tô Linh Phong, nhìn điểm tâm trong tay Hứa Nặc, lại nói với vẻ ghen ghét: “Ôi! Khẩu vị hai đứa nhóc thật tốt nhỉ. Minh Thần của ta ơi! Tiểu chủ nhân xinh đẹp của ta, cô ko sợ bị chúng ăn cả cô à!”

Trước kia có Tiểu Bạch làm bạn với Quỷ Mị hắn còn không biết gì, bây giờ cả ngày nhìn dáng vẻ thỏa mãn của Tiểu Bạch và Đoàn Tử, trong lòng hắn không biết là vị gì.

Đợi con cáo kia tỉnh lại thì ba đứa nhóc bọn chúng tụ lại sẽ được ăn rất ngon nhé, mà người già như hắn chỉ biết ở một bên giương mắt nhìn bọn chúng, thật đúng là…Thật sđúng là…Ngược đãi như lão già hắn mà. A không phải. Là ngược lão đại soái ca hắn, hơi bị quá đáng đó.

Tô Linh Phong liếc Quỷ Mị, mặt vô cảm nói: “Người nào đào được nhiều bảo thạch cực phẩm thì tất nhiên ta sẽ chăm sóc chúng tốt hơn rồi.”

“…” Quỷ Mị yên lặng, hắn rất ưu sầu, mình thật là thảm.

Buổi chiều.

Sau khi Tiểu Bạch và Đoàn Tử ăn thì vào không gian ma sủng, Quỷ Mị cũng phiền muộn trở về không gian ma sủng đi ngủ.

Tô Linh Phong tắm rửa qua loa, mặc một bộ quần áo rộng, ngồi ở đầu giường ngẩn người.

Nàng đang tự hỏi một vấn đề:

Nếu như nàng tới lớp luyện kim thì sẽ phải qua cuộc khảo nghiệm thần lực, nàng có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần của nàng vô cùng mênh mông, không có giới hạn, loại tinh thần lực này rất đặc biệt trong Nhân tộc.

Như vậy sau khi có kết quả khảo nghiệm sẽ có rất nhiều phiền pjwcs, đến lúc đó nàng muốn ít xuất hiện cũng không được.

Nàng không sợ phiền phức nhưng nàng cũng không thích phiền phức.

Rốt cuộc thì phải xử lí như thế nào đây?

Đúng lúc này, Tô Linh Phong cảm giác được sự quen thuộc trong không khí, không gian vặn vẹo, Mặc Vấn Trần xuất hiện từ trong không gian, tiện tay lập kết giới âm thanh.

“Đang suy nghĩ gì vậy?” Mặc Vần Trần bước tới giường, ôm Tô Linh Phong vào trong lòng, dịu dàng hỏi.

“Huynh đến đúng lúc lắm, ta có chuyện muốn nói với huynh.” Tô Linh Phong nói.

Mặc Vấn Trần hôn trán Tô Linh Phong, hỏi: “Được, nàng muốn nói gì?”

“Ngày mai khai giảng, ta học lớp luyện kim, có lẽ sẽ phải khảo thí tinh thần lực. Huynh có biện pháp nào để ta tránh cuộc kiểm tra kia không?”



Nói trắng ra là Tô tiểu thư muốn đi cửa sau, nếu hôm nay Mặc Vấn Trần không tìm nàng thì hôm sau nàng cũng sẽ đi tìm Mặc Vấn Trần.

Miệng của Mặc Vấn Trần khẽ co quắp, nói: “Phong Nhi, không tham gia khảo thí là không được đâu.”

“Nếu nhất định phải khảo thí thì ta dứt khoát không đi, dù sao với ta đi học viện hay không cũng không quan trọng gì.” Tô Linh Phong trực tiếp uy hiếp.

Mặc Vấn Trần lắc đầu bật cười nói: “Phong Nhi, nàng gấp cái gì chứ, ta còn chưa nói hết đâu.” Nói xong, lại cúi xuống hôn lên mặt Tô Linh Phong một chút, mới tiếp tục nói: “Hôm nay ta tới chính là vì chuyện khảo thí sức mạnh tinh thần của nàng.”

Tô Linh Phong nhướng mày nhìn Mặc Vấn Trần, chờ hắn nói tiếp.

Mặc Vấn Trần lấy một cái hộp nhỏ ra từ trong kết giới, đưa tới tay Tô Linh Phong: “Cho nàng.”

Tô Linh Phong tò mò mở hộp, bên trong là một đôi bông tai màu trắng, có một hạt châu nhỏ, thoạt nhìn giống trân châu nhưng lại khác trân châu một chút.

“Bông tai à?”

“Đúng vậy.” Mặc Vấn Trần vừa đeo vào tai Tô Linh Phong vừa giải thích: “Cái này gọi là “Khống linh châu”, nó có thể che dấu sức mạnh tinh thần, hơn nữa còn có thể giúp nàng khống chế sức mạnh tinh thần theo ý mình, ngày mai nàng mang cái này theo đi khảo thí thì sẽ không có người nào phát hiện được sức mạnh tinh thần thật sự của nàng là bao nhiêu được.”

“Mang theo cái này sẽ không bị phát hiện chứ?” Học viện Thanh Kiều Linh Vũ có lẽ sẽ lắp đặt thiết bị phản quấy nhiễu loại lớn.

“Yên tâm, đây là vật lúc trước mẫu thân ta để lại cho ta, là vật thuộc Ma tộc, học viện kia có ít người luyện kim, sẽ không bị phát hiện đâu.” Mặc Vấn Trần nói xong lại cầm một bông tai khác lên, đeo lên tai Tô Linh Phong.

“Ồ.” Tô Linh Phong đưa tay sờ sờ hoa tai, hơi im lặng, có thứ này là tốt rồi, trên tay, cổ, tai đều là đồ do Mặc Vấn Trần đưa cho nàng, vậy lần sau hắn đưa đồ vật gì đó thì sẽ không phải đeo lên chân chứ.

“Phong Nhi thật đẹp.” Mặc Vấn Trần nâng khuôn mặt Tô Linh Phong, si ngốc nói.

“Đẹp ở đâu?” Tô Linh Phong tà mị cười nói.

“Tất cả đều đẹp.” Nhìn nụ cười của Tô Linh Phong, Mặc Vấn Trần lập tức cảm thấy như đang lọt vào chốn thần tiên vậy.

Tô Linh Phong hôn lên môi Mặc Vấn Trần, nhẹ nhàng liếm, mút lấy.

Mặc Vấn Trần ngồi đó, vẫn không nhúc nhích, mặc kệ chiếc lưỡi nghịch ngợm của Tô Linh Phong đang tàn phá bừa bãi trong miệng mình.

Bỗng nhiên, Tô Linh Phong cắn nhẹ vào môi Mặc Vấn Trần một cái. Nàng nhanh chóng nếm được mùi máu tươi.

“A…” Mặc Vấn Trần không để ý, bị cắn đến đau nhức, kêu ra tiếng: “Cô nhóc bại hoại!” Sau đó lại lập tức hôn mạnh lên đôi môi nhỏ của nàng, áp nàng dưới thân.

Cuối cùng…

Vẫn là lửa bùng lên nhưng không được dập như trước, “tiểu Vấn Trần” thật sự rất phiền muộn.

Một đêm này, Mặc Vấn Trần và Tô Linh Phong không vào không gian tùy thân, hai người cứ nằm như vậy ở trên giường Tô Linh Phong ngủ say, hôm sau thức dậy, Mặc Vấn Trần niệm chú ngữ rồi biến mất khỏi phòng.

Mặc Vấn Trần vừa đi, Hứa Nặc đã gõ cửa ở bên ngoài: “Tiểu thư dậy đi, hôm nay phải ypứo học viện báo danh ạ.”

Tô Linh Phong bất đắc dĩ xoay người ngồi dậy, thầm than một tiếng, đến dị giới này lại phải làm đệ tử…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Phi Khó Theo Đuổi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook