Ma Phi Khó Theo Đuổi

Quyển 4 - Chương 292: Về ký túc xá

Mặc Nhã

29/12/2016

Hoa Nhược Hề đi sau lưng An Tri Hiểu, thấy Giang Dương liền không khỏi kinh ngạc mở miệng nói: “Ối chà? Giang Dương, sao huynh lại ở đây?”

“À, ta sợ hai vị học muội không tìm được vị trí của khu vực tân sinh, muốn dẫn các nàng đi.” Giang Dương nhức đầu, có vẻ ngượng ngùng nói: “Không ngờ các nàng là bạn của các cô.”

“Ồ? Bạn học Giang Dương, huynh thật đúng là nhiệt tình quá.” Thủy Thanh Thanh tự tiếu phi tiếu nhìn Giang Dương.

Lúc này, bạch tuộc An Tri Hiểu đã bò xuống từ trên người Tô Linh Phong, quay đầu lại quan sát Giang Dương từ đầu đến chân một lần, không khách khí nói: “Này, huynh đệ, muốn hạ thủ với học muội mới vừa vào sao? Động tác khá nhanh đấy!”

“Ta… Ta không có ý gì khác…” Mặt Giang Dương ngượng ngùng đỏ lên, cũng may da của cậu ta đen, thoạt nhìn cũng không đặc biệt rõ rệt.

“Không có ý gì khác ư? Vậy huynh có ý gì?” An Tri Hiểu không buông tha hỏi tiếp.

“A… Ta, ta không quấy rầy các cô bạn bè gặp nhau, ta đi trước…” Giang Dương nhìn mấy cô gái rồi khoát khoát tay, chạy như chạy trốn.

“Ôi chao? Huynh chạy cái gì?” An Tri Hiểu chống nạnh nhìn Giang Dương đang chạy mà quát.

“Phì”

“Ha ha…”

Xung quanh một vài đồng học đang chú ý đến tình huống bên này cũng không nhịn được cúi đầu phát ra tiếng cười.

Hoa Nhược Hề cũng cười kéo An Tri Hiểu lại, “Được rồi, mọi người đều bị muội dọa chạy mất rồi, chúng ta đi thôi.”

Năm cô gái vừa đi về phía khu vực tân sinh, vừa nói chuyện phiếm: “Linh Phong muội cũng quá gây họa, mới nhập học ngày đầu tiên đã có nam sinh chạy đến lấy lòng.” An Tri Hiểu nói.

Bởi vì ba người Hoa Nhược Hề đều nghĩ Tô Linh Phong thực lực cao hơn các nàng, hơn nữa sớm muộn gì tham gia cũng vượt cấp cuộc thi, tiếp tục gọi nàng “Học muội” thật không thích hợp nên liền nhất trí quyết định gọi trực tiếp tên của nàng.

“Không phải ta đâu, là Hứa Nặc.” Tô Linh Phong giải thích ngắn gọn.



“A, Giang Dương kia mến Hứa Nặc ư?” Thủy Thanh Thanh kinh ngạc nói.

Hoa Nhược Hề và An Tri Hiểu cũng đều nhìn Hứa Nặc.

Cũng khó trách các nàng phản ứng như vậy, Hứa Nặc và Tô Linh Phong đi cùng với nhau, cho dù là ai cũng đều chú ý Tô Linh Phong cả, Giang Dương kia lại coi trọng Hứa Nặc hơn ư?

Gương mặt Hứa Nặc đỏ lên, vội vàng giải thích: “Không phải như các cô nghĩ đâu, lúc ta ghi danh không tìm được chỗ khảo nghiệm thì vị Giang Dương học trưởng kia đưa ta đi, không có gì cả, thật đấy!”

“Ha ha, được rồi, nhìn cô nôn nóng kìa, chúng ta tin các cô không có gì.” Hoa Nhược Hề trấn an nhìn Hứa Nặc cười cười.

“Đúng vậy, chúng ta tin tưởng các cô,” Thủy Thanh Thanh chớp chớp mắt trêu ghẹo: “Thời gian ngắn như vậy cũng không thể xảy ra chuyện gì chứ.”

Hứa Nặc: “…”

“Giang Dương kia là hạng người gì?” Tô Linh Phong hỏi.

“Hắn và ta cùng là ban trung cấp kiếm sĩ, nhập học năm năm, nhưng hắn học lớp ba, ta học lớp một, nghe nói là một kiếm sĩ cấp ba, thái độ làm người rất nhiệt tình, cái khác thì không biết.” Hoa Nhược Hề trả lời.

“Thế nào? Muốn giúp Hứa Nặc sao?” An Tri Hiểu liếc mắt nói: “Nếu không thì để tỷ muội đi hỏi thăm một chút?”

“Không cần.” Tô Linh Phong còn chưa lên tiếng thì Hứa Nặc đã nóng nảy.

“Hứa Nặc, cô xấu hổ cái gì, có nam sinh bộc lộ tình cảm với cô, cô phải nên vui vẻ mới đúng, đều này nói lên ngươi có mị lực đó!” An Tri Hiểu cười hì hì nói.

“Van xin các cô đó, đừng nói giỡn với ta nữa được không?” Hứa Nặc vừa lúng túng vừa vội.

“Được rồi, muội đừng trêu nàng ấy nữa.” Hoa Nhược Hề không nhẹ không nặng vỗ lên vai An Tri Hiểu một cái.

Tô Linh Phong thấy Hứa Nặc không được tự nhiên thì cũng không dây dưa vấn đề của Giang Dương nữa, bèn nói sang chuyện khác: “Nói qua về tình hình kí túc xá đi.”

“Trong học viện ký túc xá phân thành nhiều cấp bậc.” Thủy Thanh Thanh tiếp lời, giải thích cho Tô Linh Phong và Hứa Nặc: “Đại đa số đệ tử đều ở tập thể ký túc xá, chia sáu người một gian, bốn người một gian và hai người một gian ký túc xá, tuy rằng mỗi nhà một gian không gian rất nhỏ, hơn nữa cũng là một nhà trong lầu ở rất nhiều đệ tử, nhưng mà… ít nhất… Không gian của mỗi người đều độc lập, dưới tình huống điều kiện kinh tế cho phép, rất nhiều hội học sinh lựa chọn một gian ký túc xá.”



“Lúc trước chúng ta ở loại này.” Hoa Nhược Hề chen vào một câu.

“Còn có một loại nữa, chính là ký túc xá độc lập.” Thủy Thanh Thanh tiếp tục nói: “Loại ký túc xá độc lập này đều là tiểu lầu độc lập không quá lớn, nhưng mà cho dù là môi trường lầu ở ngoài, hay là lầu trong thì phương tiện và điều kiện đều là tốt nhất, cũng là ký túc xá cấp bậc tối cao, quý giá nhất, chia bốn người một nhà, sáu người một nhà và tám người một nhà.”

“Chúng ta sáu người cùng nhau ở một nhà ký túc xá độc lập, thế nào? Chúng ta sẽ bỏ một gian ký túc xá kia.” An Tri Hiểu vui vẻ nói.

“Ồ?” Tô Linh Phong không nói được, cũng không nói không được, chỉ hơi nhíu mày, đợi các nàng nói tiếp.

Thủy Thanh Thanh nói vài loại cấp bậc lý túc xá, nói đơn giản một chút, phân biệt tập thể ký túc xá, khu nhà độc lập và tiểu biệt thự.

Loại tiểu biệt thự này thì không cần nói, nhất định là con cái của quý tộc có tiền có thế mới ở được, nhìn An Tri Hiểu, Hoa Nhược Hề, Thủy Thanh Thanh bình thường lời nói trang phục, giống như con nhà bình dân, loại hình ký túc xá biệt thự này có hơi nặng với các nàng ấy không?

Tuy rằng Tô Linh Phong có năng lực gánh vác tiền thuê cả lâu, nhưng nàng cũng không nghĩ đến việc coi tiền như rác thế này.

Đương nhiên, cũng không loại bỏ một loại khả năng, chính là gia cảnh của ba cô gái này thật ra không tệ, chỉ là bình thường tương đối thấp mà thôi.

Hoa Nhược Hề nhìn thấu nghi hoặc của Tô Linh Phong, bèn vội vã giải thích: “Mấy người chúng ta đều đi lịch lãm, trong tay coi như cũng dư dả, đặc biệt ngày nghỉ này còn buôn bán nhỏ lời một khoản, gánh vác tiền thuê ký túc xá hẳn là không có vấn đề.”

“Ừ.” Tô Linh Phong gật đầu, không nói gì nữa.

Mấy người nhanh chóng đến khu vực tân sinh.

Xin ký túc xá độc lập và ký túc xá tập thể, xin ký túc xá nhà một gian cũng không cùng một chỗ.

Tô Linh Phong và Hứa Nặc đều lãnh được đồ dùng hàng ngày, theo An Tri Hiểu chờ người đi vào gian phòng bên cạnh.

Tô Linh Phong chờ người dẫn vào lâu, tuy rằng các nàng chỉ có năm người, còn dư một phòng, nhưng mà các nàng không có dự định cho người lạ vào ở.

Ý Tô Linh Phong là: Nàng vừa lúc thiếu một phòng thí nghiệm luyện kim, là chiếm một gian, coi như là tiền thuê nhà của Hứa Nặc, nàng đưa một nửa tiền thuê, ba cô gái kia biết Tô Linh Phong không thiếu tiền nên cũng không khách khí với nàng, lúc này đều đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Phi Khó Theo Đuổi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook