Chương 20: Kết hôn lễ điển
Tàn Mộng
21/06/2017
Sau khi ma thần vừa chóng mặt vừa nôn ọe hơn một tháng, thật vất vả mới
giải trừ được bệnh trạng nôn ọe, lập tức liền cùng quản gia tiến hành
nghi thức kết hôn.
So với lần trước ứng phó với Na Già rầm rộ, lần này ngược lại có vẻ thu gọn hơn, khách quý tham dự chỉ có Thần cùng vài vị thiên sứ trưởng, hơn nữa là Bối Nhĩ tương lai thay y tiếp nhận chức vụ, ngay cả các trưởng lão của Chí Hạ điện cũng phải ở ngoài.
“Hôn lễ của ta ta tự mình sắp xếp, mấy vị lão nhân gia các người nên về hưu đi thôi.” Mỗ quản gia nói như thế, lấy uy nghiêm của Ma hậu tương lai bắt các trưởng lão ẩn cư núi rừng.
Hay nói giỡn, y vẫn còn nhớ rõ các vị trưởng lão trước đây đứng về phía Na Già mà ghét bỏ y, không làm như thế này y liền đem tên Khấu Đức viết ngược lại, huống chi loại nghi thức kết hôn này, ở trong Tô Lý Á hoàn toàn không có ai có thể hiểu rõ hơn ma thần, cho nên trừ bỏ Thần là huynh đệ của ma thần, Khấu Đức cũng không hy vọng có ngoại nhân quấy rầy hôn lễ của bọn họ.
Trên đại điện, Thần Duy Đặc đứng ở trước ma thần, thiên sứ trưởng Liệt Vu đứng ở một bên, Bối Nhĩ đứng ở sau hầu hạ.
“Như vậy, chúng ta hiện tại xin mời tân lang song phương tiến vào.” Duy Đặc tủm tỉm nói, nhóm thiên sứ trưởng hắn mang đến như có luyện tập qua vậy, vỗ tay nhiệt liệt.
Hai cánh cửa ở hai bên vương tọa của ma thần được nhấc lên, hai nhân vật chính một tả một hữu xuất hiện trước mặt mọi người.
Tư Mại Nhĩ mặc áo giáp màu đen nạm vàng, mang theo tấm khiên huyết sắc, cầm trong tay trường kiếm màu đen, cả người uy phong lẫm lẫm khí phách mười phần, không hổ là vị thần Sáng thế, chỉ huy Chí Hạ điện cùng Ám Vực.
Khấu Đức một thân trường bào tuyết trắng nạm vàng, trán mang một vòng nhỏ hoàng sắc, tóc đen như bộc chỉ lấy dây cột tóc tinh tế buộc lên, lộ ra cái gáy trắng nõn duyên dáng, tuyệt thế dung nhan trang điểm nhẹ nhàng, có thể nói là điên đảo chúng sinh.
Duy Đặc nhìn đến sừng sốt, không phải nói là chỉ cần tùy tiện mặc là tốt rồi sao, trang phục như thế này mà đơn giản à?
Ngay cả Thần cũng nhìn đến ngây người, lại càng không nói đến nhóm thiên sứ trưởng cũng đều nhìn không chuyển mắt, tiếng vỗ tay trong phòng cũng rất ăn ý mà dừng lại, làm cho hai bên nhân vật chính đều có chút xấu hổ.
Đây hoàn toàn không phải là ý của bọn họ a.
Vốn Khấu Đức nói với ma thần, lần này kết hôn cứ giống như ma tướng bình thường là được rồi, nhưng mỗ cá nhân lại đột xuất có ý kiến.
“Sao có thể tùy tiện như vây? Đây là ngày quan trọng nhất của hai vị, kết hôn lễ điển a!” Bối Nhĩ dùng sức chụp bàn, biểu tình phi thường kiên quyết, làm Tư Mại Nhĩ đang uống trà cùng Khấu Đức đang châm trà bị dọa một trận, “Chuyện này liền để ta sắp xếp đi, nghi thức có thể đơn giản, nhưng dáng vẻ muốn đơn giản thì không có cửa đâu!”
Đứa nhỏ này biến thành thiếu niên bất lương khi nào vậy? Bối Nhĩ đáng yêu của ta ở đâu rồi? Tư Mại Nhĩ đáng thương bị dọa đến miệng há hốc, chén trà trên tay suýt nữa rơi xuống, may mà quản gia nhanh tay nhanh mắt đón được.
“Ách, Bối Nhĩ, ta nghĩ không cần phiền toái như thế…” Khấu Đức muốn ngăn cản, nhưng không nghĩ đến Bối Nhĩ quay đầu trừng mắt y một cái, y chỉ dám tiếp tục uống trà cẩn thận, đáy lòng lẩm bẩm không biết là do thân giáo của mình tốt, hay là Bối Nhĩ đang bước vào thời kỳ phản nghịch ngay cả y cũng cậu ta cũng dám hung dữ.
“Ma thần đại nhân, Khấu Đức đại nhân, đây là sự kiện lớn nhất mà ta thực hiện từ khi tiếp nhận chức vụ quản gia Chí Hạ điện, vô luận như thế nào cũng không thể để mất mặt trước khách nhân được, cho nên làm ơn để cho ta sắp xếp trang phục.” Bối Nhĩ nói xong liền vỗ vỗ đôi tay trắng nõn, chế y sư cùng một đống trợ thủ liền lập tức hùng dũng tiến vào tẩm điện của ma thần, tốc độ an bài cực nhanh làm cho Khấu Đức cùng Tư Mại Nhĩ nghẹn họng trân trối, “Mọi người lên!”
Bối Nhĩ ra lệnh một tiếng, căn bản không cho hai vị tân nhân phản ứng, chế y sư đã triển khai một cái mỉm cười thật lớn, nhóm trợ thủ chen nhau mà lên, đo đo, thử thử, trong khoảng thời gian này liền náo nhiệt.
“Ma thần đại nhân xin đừng nhúc nhích, để cho ta đo ngực của ngài một chút…” đo, đo ngực? Hắn cũng không phải là nữ tử, làm sao phải đo ngực a? Thân thể hắn chỉ quản gia tiên sinh mới được sờ a! Tư Mại Nhĩ còn chưa còn làm bộ mặt cự tuyệt, đã bị thước cuộn tập kích ngực, khóc không ra nước mắt.
“Khấu Đức đại nhân thật là phiêu lượng, mặc kệ là trang phục gì đều thực thích hợp a~ Ai u làm da thật là hảo ác ~~~” Kẻ nào? Là kẻ nào trộm niết mặt y?! mắt Khấu Đức lộ ra hung quang muốn tìm hung thủ, bất đắc dĩ người bên cạnh thật sự quá nhiều, làm cho y rơi vào kết cục giống ma thần.
Có điều… ma thần vụng trộm đánh giá Khấu Đức, cúi đầu cười trộm, tuy rằng quản gia tiên sinh có bộ dáng muốn giết người, nhưng sau khi hóa trang quản gia tiên sinh đẹp quá a đẹp quá a đẹp quá a a a ~~~ đột nhiên có điểm cảm tạ kiên trì của Bối Nhĩ.
Khấu Đức đương nhiên biết Tư Mại Nhĩ cười trộm, tuy rằng rất muốn đem người đóng gói khiêng về phòng hảo hảo giáo huấn một chút, có điều… trường hợp ngày hôm nay sẽ không so đo cùng hắn, dù sao muốn trừng phạt thì buổi tối cũng có thời gian.
Hai tân nhân chậm rãi tiêu sái đến gần nhau, ở khoảng cách còn hai bước chân thì cước bộ dừng lại.
“Hiện tại bắt đầu nghi thức kết hôn, đại ca, ngươi cũng không nên niệm chú văn sai, lại làm cho quản gia chạy mất.” Duy Đặc chế nhạo nói, Tư Mại Nhĩ tức đến muốn xông lên đập hắn, nhưng là do khôi giáp nặng trình trịch, muốn đuổi đánh cũng không tiện lắm, hơn nữa Khấu Đức đang trừng hắn.
Bối Nhĩ nhanh trí bưng lên một ly nước trong, ma thần uống xong thanh thanh yết hầu lập tức nhắm mắt lại, đột nhiên ma lực mãnh liệt như nổ mạnh, tràn ngập trong đại điện, Tư Mại Nhĩ nhẹ giọng đọc chú văn, tiếng nỏi trầm thấp niệm ra từng ngữ chương đều biến thành hào quang kim sắc, quanh xung quanh hắn và Khấu Đức làm thành một ma pháp trận đặc thù, lúc này Khấu Đức cũng nhắm mắt lại, xướng lên chú văn giống như Tư Mại Nhĩ.
“Nhữ chi thọ linh dữ ngô cộng hưởng, nhữ chi năng lực dữ ngô công hưởng, dĩ nhữ chi huyết hoán ngô chi huyết, dĩ ngô chi huyết hoán nhữ chi huyêt, dĩ mệnh khởi thệ nhất sinh ly bất khí, dĩ ngô chi danh vi khế ước chi thược, kết li.”*
*
Hai người vươn tay, trong khoảng khắc mười ngón tay giao nhau, kim quang tràn đầy toàn bộ đại điện, mỗi người đều bị ánh sáng đó làm chói mắt, hoàn toàn không biết chuyện gì phát sinh trong không chung, ước chừng qua vài phút, hoàn quang dần dần nhu hòa bình thản, phạm vi cũng thu nhỏ lại từ tràn ngập đại điện xuống chỉ còn vây quanh ma thần cùng Khấu Đức thẳng đến khi dung nhập hoàn toàn vào cơ thể hai người.
Một mảnh yên tĩnh, không ai phát ra âm thanh.
Sau đó, ma thần cùng quản gia hai người đồng thời mở mắt, lẳng lặng nhìn đối phương rồi nở nụ cười.
Duy Đặc vỗ tay, cao giọng tuyên bố: “Kết hôn hoàn thành!”
“Chờ một chút!” ma thần giơ tay phải lên yêu cầu tạm dừng.
Không hiểu được vì sao đột nhiên ma thần kêu ngừng, Khấu Đức chỉ là nhướng mày, thanh âm lạnh như bang, “Sao vậy, chẳng lẽ là ngươi hối hận?”
“Không, không phải đâu, ta chỉ là có đồ vật muốn tặng cho quản gia tiên sinh.” Ma thần dùng sức lắc đầu, bắt đầu sờ đông sờ tây trên người, sờ soạng một trận cuối cùng tìm được, Tư Mại Nhĩ vừa cười vừa lấy từ trong ngực ra –
Đó là một cái trụy sức ruby.
Là lúc thiên tuế tế của ma thần, Khấu Đức mang ở trên người rồi tặng cho ma thần làm quà sinh thần.
“Đây là…” Khấu Đức có chút giật mình trừng mắt nhìn, “Đây không phải là cái ta đưa cho ngươi sao…”
Ma thần soái khí cười, đi đến đằng sau Khấu Đức, đem hạng trụy bảo thạch đeo lên cho y, ôn nhu nói: “Lúc ấy ngươi rời đi, lưu lại cái này cho ta, ta liền quyết định phải tự tay đeo thứ này cho ngươi… Ta vĩnh viễn đều nhớ rõ lúc quản gia tiên sinh đeo hạng trụy này… phiêu lượng như thế nào…”
Cho dù là quản gia tiên sinh luôn giữ bình tĩnh, khi nghe được những lời ngon tiếng ngọt của ma thần cũng có chút rung động, giọng nói khàn khàn: “Ngươi… thật là ngu ngốc.”
Tư Mại Nhĩ gãi đầu, “Cho nên quản gia tiên sinh không thể rời khỏi ta a, bằng không ta ngốc như thế ai có thể thay ta xử lý nhiều việc như vậy được? Được rồi, ta giúp ngươi đeo xong rồi đó.”
Nghe thấy thế Khấu Đức rút cuộc không nhịn được kích động trong lòng nữa, y xoay người dùng sức ôm lấy ma thần, bá đạo hôn Tư Mại Nhĩ, ma thần tuy rằng cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn sa vào nụ hôn của quản gia.
Nhóm thiên sứ trưởng thấy thế bắt đầu vỗ tay huýt sáo, Bối Nhĩ còn vui vẻ đến sắp phát khóc.
“Ha ha ha, như vậy buổi lễ kết thúc, đưa vào động phòng thôi ~” Thần cười to, “Đại ca a, ta tính đem ngươi gả cho người trong sạch, sau này hảo hảo cùng nhau sống a ~”
“Cái gì?! Ai gả a, chính là ngang nhau… A, quản gia tiên sinh ngươi làm gì thế, phóng ta xuống dưới a a a ~~~” ma thần bị hôn thất điên bát đảo nghe Duy Đặc nói như vậy, còn chưa kịp làm khó dễ thì đã bị Khấu Đức ôm như ôm công chúa mang đi.
Khấu Đức lộ ra xinh đẹp tươi cười, “Đương nhiên là động phòng a, đi thôi, ma thần của ta.”
Thế là ma thần liền ở trước mặt bao nhiêu người bị đóng gói mang đi, thật sự là đáng mừng, thực sự là đáng mừng a.
So với lần trước ứng phó với Na Già rầm rộ, lần này ngược lại có vẻ thu gọn hơn, khách quý tham dự chỉ có Thần cùng vài vị thiên sứ trưởng, hơn nữa là Bối Nhĩ tương lai thay y tiếp nhận chức vụ, ngay cả các trưởng lão của Chí Hạ điện cũng phải ở ngoài.
“Hôn lễ của ta ta tự mình sắp xếp, mấy vị lão nhân gia các người nên về hưu đi thôi.” Mỗ quản gia nói như thế, lấy uy nghiêm của Ma hậu tương lai bắt các trưởng lão ẩn cư núi rừng.
Hay nói giỡn, y vẫn còn nhớ rõ các vị trưởng lão trước đây đứng về phía Na Già mà ghét bỏ y, không làm như thế này y liền đem tên Khấu Đức viết ngược lại, huống chi loại nghi thức kết hôn này, ở trong Tô Lý Á hoàn toàn không có ai có thể hiểu rõ hơn ma thần, cho nên trừ bỏ Thần là huynh đệ của ma thần, Khấu Đức cũng không hy vọng có ngoại nhân quấy rầy hôn lễ của bọn họ.
Trên đại điện, Thần Duy Đặc đứng ở trước ma thần, thiên sứ trưởng Liệt Vu đứng ở một bên, Bối Nhĩ đứng ở sau hầu hạ.
“Như vậy, chúng ta hiện tại xin mời tân lang song phương tiến vào.” Duy Đặc tủm tỉm nói, nhóm thiên sứ trưởng hắn mang đến như có luyện tập qua vậy, vỗ tay nhiệt liệt.
Hai cánh cửa ở hai bên vương tọa của ma thần được nhấc lên, hai nhân vật chính một tả một hữu xuất hiện trước mặt mọi người.
Tư Mại Nhĩ mặc áo giáp màu đen nạm vàng, mang theo tấm khiên huyết sắc, cầm trong tay trường kiếm màu đen, cả người uy phong lẫm lẫm khí phách mười phần, không hổ là vị thần Sáng thế, chỉ huy Chí Hạ điện cùng Ám Vực.
Khấu Đức một thân trường bào tuyết trắng nạm vàng, trán mang một vòng nhỏ hoàng sắc, tóc đen như bộc chỉ lấy dây cột tóc tinh tế buộc lên, lộ ra cái gáy trắng nõn duyên dáng, tuyệt thế dung nhan trang điểm nhẹ nhàng, có thể nói là điên đảo chúng sinh.
Duy Đặc nhìn đến sừng sốt, không phải nói là chỉ cần tùy tiện mặc là tốt rồi sao, trang phục như thế này mà đơn giản à?
Ngay cả Thần cũng nhìn đến ngây người, lại càng không nói đến nhóm thiên sứ trưởng cũng đều nhìn không chuyển mắt, tiếng vỗ tay trong phòng cũng rất ăn ý mà dừng lại, làm cho hai bên nhân vật chính đều có chút xấu hổ.
Đây hoàn toàn không phải là ý của bọn họ a.
Vốn Khấu Đức nói với ma thần, lần này kết hôn cứ giống như ma tướng bình thường là được rồi, nhưng mỗ cá nhân lại đột xuất có ý kiến.
“Sao có thể tùy tiện như vây? Đây là ngày quan trọng nhất của hai vị, kết hôn lễ điển a!” Bối Nhĩ dùng sức chụp bàn, biểu tình phi thường kiên quyết, làm Tư Mại Nhĩ đang uống trà cùng Khấu Đức đang châm trà bị dọa một trận, “Chuyện này liền để ta sắp xếp đi, nghi thức có thể đơn giản, nhưng dáng vẻ muốn đơn giản thì không có cửa đâu!”
Đứa nhỏ này biến thành thiếu niên bất lương khi nào vậy? Bối Nhĩ đáng yêu của ta ở đâu rồi? Tư Mại Nhĩ đáng thương bị dọa đến miệng há hốc, chén trà trên tay suýt nữa rơi xuống, may mà quản gia nhanh tay nhanh mắt đón được.
“Ách, Bối Nhĩ, ta nghĩ không cần phiền toái như thế…” Khấu Đức muốn ngăn cản, nhưng không nghĩ đến Bối Nhĩ quay đầu trừng mắt y một cái, y chỉ dám tiếp tục uống trà cẩn thận, đáy lòng lẩm bẩm không biết là do thân giáo của mình tốt, hay là Bối Nhĩ đang bước vào thời kỳ phản nghịch ngay cả y cũng cậu ta cũng dám hung dữ.
“Ma thần đại nhân, Khấu Đức đại nhân, đây là sự kiện lớn nhất mà ta thực hiện từ khi tiếp nhận chức vụ quản gia Chí Hạ điện, vô luận như thế nào cũng không thể để mất mặt trước khách nhân được, cho nên làm ơn để cho ta sắp xếp trang phục.” Bối Nhĩ nói xong liền vỗ vỗ đôi tay trắng nõn, chế y sư cùng một đống trợ thủ liền lập tức hùng dũng tiến vào tẩm điện của ma thần, tốc độ an bài cực nhanh làm cho Khấu Đức cùng Tư Mại Nhĩ nghẹn họng trân trối, “Mọi người lên!”
Bối Nhĩ ra lệnh một tiếng, căn bản không cho hai vị tân nhân phản ứng, chế y sư đã triển khai một cái mỉm cười thật lớn, nhóm trợ thủ chen nhau mà lên, đo đo, thử thử, trong khoảng thời gian này liền náo nhiệt.
“Ma thần đại nhân xin đừng nhúc nhích, để cho ta đo ngực của ngài một chút…” đo, đo ngực? Hắn cũng không phải là nữ tử, làm sao phải đo ngực a? Thân thể hắn chỉ quản gia tiên sinh mới được sờ a! Tư Mại Nhĩ còn chưa còn làm bộ mặt cự tuyệt, đã bị thước cuộn tập kích ngực, khóc không ra nước mắt.
“Khấu Đức đại nhân thật là phiêu lượng, mặc kệ là trang phục gì đều thực thích hợp a~ Ai u làm da thật là hảo ác ~~~” Kẻ nào? Là kẻ nào trộm niết mặt y?! mắt Khấu Đức lộ ra hung quang muốn tìm hung thủ, bất đắc dĩ người bên cạnh thật sự quá nhiều, làm cho y rơi vào kết cục giống ma thần.
Có điều… ma thần vụng trộm đánh giá Khấu Đức, cúi đầu cười trộm, tuy rằng quản gia tiên sinh có bộ dáng muốn giết người, nhưng sau khi hóa trang quản gia tiên sinh đẹp quá a đẹp quá a đẹp quá a a a ~~~ đột nhiên có điểm cảm tạ kiên trì của Bối Nhĩ.
Khấu Đức đương nhiên biết Tư Mại Nhĩ cười trộm, tuy rằng rất muốn đem người đóng gói khiêng về phòng hảo hảo giáo huấn một chút, có điều… trường hợp ngày hôm nay sẽ không so đo cùng hắn, dù sao muốn trừng phạt thì buổi tối cũng có thời gian.
Hai tân nhân chậm rãi tiêu sái đến gần nhau, ở khoảng cách còn hai bước chân thì cước bộ dừng lại.
“Hiện tại bắt đầu nghi thức kết hôn, đại ca, ngươi cũng không nên niệm chú văn sai, lại làm cho quản gia chạy mất.” Duy Đặc chế nhạo nói, Tư Mại Nhĩ tức đến muốn xông lên đập hắn, nhưng là do khôi giáp nặng trình trịch, muốn đuổi đánh cũng không tiện lắm, hơn nữa Khấu Đức đang trừng hắn.
Bối Nhĩ nhanh trí bưng lên một ly nước trong, ma thần uống xong thanh thanh yết hầu lập tức nhắm mắt lại, đột nhiên ma lực mãnh liệt như nổ mạnh, tràn ngập trong đại điện, Tư Mại Nhĩ nhẹ giọng đọc chú văn, tiếng nỏi trầm thấp niệm ra từng ngữ chương đều biến thành hào quang kim sắc, quanh xung quanh hắn và Khấu Đức làm thành một ma pháp trận đặc thù, lúc này Khấu Đức cũng nhắm mắt lại, xướng lên chú văn giống như Tư Mại Nhĩ.
“Nhữ chi thọ linh dữ ngô cộng hưởng, nhữ chi năng lực dữ ngô công hưởng, dĩ nhữ chi huyết hoán ngô chi huyết, dĩ ngô chi huyết hoán nhữ chi huyêt, dĩ mệnh khởi thệ nhất sinh ly bất khí, dĩ ngô chi danh vi khế ước chi thược, kết li.”*
*
Hai người vươn tay, trong khoảng khắc mười ngón tay giao nhau, kim quang tràn đầy toàn bộ đại điện, mỗi người đều bị ánh sáng đó làm chói mắt, hoàn toàn không biết chuyện gì phát sinh trong không chung, ước chừng qua vài phút, hoàn quang dần dần nhu hòa bình thản, phạm vi cũng thu nhỏ lại từ tràn ngập đại điện xuống chỉ còn vây quanh ma thần cùng Khấu Đức thẳng đến khi dung nhập hoàn toàn vào cơ thể hai người.
Một mảnh yên tĩnh, không ai phát ra âm thanh.
Sau đó, ma thần cùng quản gia hai người đồng thời mở mắt, lẳng lặng nhìn đối phương rồi nở nụ cười.
Duy Đặc vỗ tay, cao giọng tuyên bố: “Kết hôn hoàn thành!”
“Chờ một chút!” ma thần giơ tay phải lên yêu cầu tạm dừng.
Không hiểu được vì sao đột nhiên ma thần kêu ngừng, Khấu Đức chỉ là nhướng mày, thanh âm lạnh như bang, “Sao vậy, chẳng lẽ là ngươi hối hận?”
“Không, không phải đâu, ta chỉ là có đồ vật muốn tặng cho quản gia tiên sinh.” Ma thần dùng sức lắc đầu, bắt đầu sờ đông sờ tây trên người, sờ soạng một trận cuối cùng tìm được, Tư Mại Nhĩ vừa cười vừa lấy từ trong ngực ra –
Đó là một cái trụy sức ruby.
Là lúc thiên tuế tế của ma thần, Khấu Đức mang ở trên người rồi tặng cho ma thần làm quà sinh thần.
“Đây là…” Khấu Đức có chút giật mình trừng mắt nhìn, “Đây không phải là cái ta đưa cho ngươi sao…”
Ma thần soái khí cười, đi đến đằng sau Khấu Đức, đem hạng trụy bảo thạch đeo lên cho y, ôn nhu nói: “Lúc ấy ngươi rời đi, lưu lại cái này cho ta, ta liền quyết định phải tự tay đeo thứ này cho ngươi… Ta vĩnh viễn đều nhớ rõ lúc quản gia tiên sinh đeo hạng trụy này… phiêu lượng như thế nào…”
Cho dù là quản gia tiên sinh luôn giữ bình tĩnh, khi nghe được những lời ngon tiếng ngọt của ma thần cũng có chút rung động, giọng nói khàn khàn: “Ngươi… thật là ngu ngốc.”
Tư Mại Nhĩ gãi đầu, “Cho nên quản gia tiên sinh không thể rời khỏi ta a, bằng không ta ngốc như thế ai có thể thay ta xử lý nhiều việc như vậy được? Được rồi, ta giúp ngươi đeo xong rồi đó.”
Nghe thấy thế Khấu Đức rút cuộc không nhịn được kích động trong lòng nữa, y xoay người dùng sức ôm lấy ma thần, bá đạo hôn Tư Mại Nhĩ, ma thần tuy rằng cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn sa vào nụ hôn của quản gia.
Nhóm thiên sứ trưởng thấy thế bắt đầu vỗ tay huýt sáo, Bối Nhĩ còn vui vẻ đến sắp phát khóc.
“Ha ha ha, như vậy buổi lễ kết thúc, đưa vào động phòng thôi ~” Thần cười to, “Đại ca a, ta tính đem ngươi gả cho người trong sạch, sau này hảo hảo cùng nhau sống a ~”
“Cái gì?! Ai gả a, chính là ngang nhau… A, quản gia tiên sinh ngươi làm gì thế, phóng ta xuống dưới a a a ~~~” ma thần bị hôn thất điên bát đảo nghe Duy Đặc nói như vậy, còn chưa kịp làm khó dễ thì đã bị Khấu Đức ôm như ôm công chúa mang đi.
Khấu Đức lộ ra xinh đẹp tươi cười, “Đương nhiên là động phòng a, đi thôi, ma thần của ta.”
Thế là ma thần liền ở trước mặt bao nhiêu người bị đóng gói mang đi, thật sự là đáng mừng, thực sự là đáng mừng a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.