Chương 225: Sinh tình
madkun
11/03/2021
Hoàng Hoa thu hồi ma thuật, buông Tà Huyết ra, khiến hắn ngã bịch xuống đất.
"Học tỷ, tỷ..." - Tà Huyết vốn đang định phàn nàn thì Hoàng Hoa đi lại gần.
Nàng dịu dàng nâng Tà Huyết dậy.
"Đệ không sao chứ? Tỷ xin lỗi vì đã nghĩ oan cho đệ." - Hoàng Hoa lúc này vô cùng ôn nhu, giọng nói nhỏ nhẹ ân cần hỏi han Tà Huyết.
"Thịch...thịch...thịch..." - Nét mặt dịu dàng ôn nhu của Hoàng Hoa khác hoàn toàn vẻ mặt hung dữ lúc nãy, khiến trái tim Tà Huyết nhảy liên tục, như muốn chui ra khỏi lồng ngực.
"Đây là kỹ năng mị hoặc gì vậy? Thực sự quá mạnh a." - Tà Huyết sửng sờ khi thấy vẻ đẹp yêu kiều, mị hoặc của Hoàng Hoa.
"Không...không...đây tuyệt đối là cạm bẫy, mình không thể nhảy vào cái hố sâu không đáy này được." - Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng thực sự Hoàng Hoa có sức quyến rũ mê người, ánh mắt dịu dàng, nụ cười mật ngọt, khiến hắn không kiềm chế được sự say đắm đối với nàng.
Nhìn ánh mắt đờ ra vì ngây dại của Tà Huyết, Hoàng Hoa tinh quái cười thầm trong đầu.
"Dùng ma thuật mê hoặc không được thì ta dùng Tâm Thuật, xem xem lần này ngươi né cạm bẫy này thế nào."
Tâm Thuật là một loại kỹ năng đặc biệt, nó không hề sử dụng năng lượng hay tác động trực tiếp lên mục tiêu. Người thi thuật sẽ tự tìm hiểu xem người trong mộng của đối tượng có tính cách như thế nào, sau đó tự cải trang bản thân thành hình dạng giống y như đúc, từ đó khiêu dẫn cảm xúc sâu trong tim của mục tiêu, khiến kẻ bị trúng thuật si mê mình như điếu đổ.
Loại thuật này vô cùng lợi hại, trừ khi luyện thành vô tình tâm cảnh, nếu không thì một khi trúng chiêu sẽ không thể tỉnh táo lại được.
Nhưng loại Tâm Thuật này cũng có một nhược điểm chí mạng, đem tình cảm ra đùa thì giống như chơi với lửa, sẽ có thể thích ngược lại mục tiêu, nên rất ít người dám sử dụng loại kỹ năng này.
"Đệ thích ta sao?" - Hoàng Hoa cười mị hoặc, ánh mắt câu dẫn như muốn hớp hồn người khác hỏi Tà Huyết.
"Thích..." - Tà Huyết si ngốc trả lời, ý thức tự chủ của hắn trở nên mờ nhạt.
Hoàng Hoa đang muốn tiếp tục sử dụng Tâm Thuật, thì nàng bị một đôi tay vững chắc ôm lấy, khí tức nam nhân từ Tà Huyết khiến cho khuôn mặt nàng ngượng đỏ như táo chín.
"Cuối cùng cũng dính bẫy."
Hoàng Hoa cười lạnh trong lòng, chuẩn bị một chưởng đánh bay Tà Huyết thì đôi môi của nàng bị tên đáng ghét kia ngậm chặt.
Tà Huyết vô cùng thành thục, mút lấy từng múi môi đỏ mọng thơm mềm của Hoàng Hoa, hành động bất ngờ nằm ngoài dự đoán của hắn khiến Hoàng Hoa sửng sờ, bàn tay đang tụ năng lượng cũng ngừng lại.
Nàng trong chốc lát biến thành một thiếu nữ yếu đuối, trái tim run rẩy để cho Tà Huyết thoải mái hưởng thụ đôi môi thơm ngọt của nàng.
Chiếc lưỡi của hắn luồn vào khoang miệng của nàng, tách ra hai hàng răng ngọc. Không hiểu sao nàng lại khẽ hé răng, dùng đầu lưỡi cùng lưỡi của hắn quấn quýt.
Hơi thở nam tử mạnh mẽ khiến trái tim mềm yếu của nàng tan chảy, nàng cùng hắn ta hôn môi một lúc lâu, đến khi đôi tay của hắn bắt đầu cởi cúc áo của nàng, chui vào bên trong xoa nắn bộ ngực mềm mịn, thì nàng mới thanh tỉnh lại.
Nàng cắn mạnh vào lưỡi hắn ta, khiến đầu lưỡi hắn túa máu, vị máu tươi của hắn như mật ngọt trong miệng nàng.
Cơn đau làm Tà Huyết phải buông Hoàng Hoa ra.
Vốn nàng định vung chưởng đánh bay tên háo sắc này như kế hoạch, nhưng khi bàn tay sắp chạm vào hắn thì nàng lại thu hồi lực lượng, chỉ nhẹ nhàng đẩy hắn ra.
"Hừ, đồ sắc quỷ, tỷ chỉ đùa với đệ thôi, về ngủ sớm đi."
Hoàng Hoa cắt đứt kỹ năng Tâm Thuật, nét mặt nàng trở lại như bình thường, dùng giọng nói trêu chọc Tà Huyết, sau đó liền xoay người đi về phòng.
Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng hình cô gái xinh đẹp, mới chỉ vài giây trước tôi còn ôm nàng trong lòng mình, thoải mái thưởng thức bờ môi ấm áp. Giờ thì nàng lại xoay ngoắt bỏ đi, để tôi bơ vơ một mình giữa đêm lạnh.
"Ài...quả nhiên là lừa gạt, không biết cô nàng này muốn câu dẫn mình để làm gì nữa." - Tôi nhìn về phía căn phòng của Hoàng Hoa, suy nghĩ xem có nên vào trong đó hỏi cho ra lẽ hay không.
"Thôi, về ôm Thi Thi ngủ vậy."
Tôi đi về phòng của mình, đánh thức Thi Thi dậy.
"Thi Thi, ta thật có lỗi với nàng, hôm nay lại phải ủy khuất nàng rồi." - Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi của Thi Thi.
Tà Huyết cảm thấy việc cùng cô gái khác hôn môi, khi bị nàng ta từ chối thì về cưỡng hiếp Thi Thi là việc rất tệ.
Nhưng Thi Thi thì không nghĩ như vậy, khi mở mắt ra nàng liền ôm chặt Tà Huyết, cùng hắn hôn môi quấn quýt.
Đối với nàng thì tình lang là người tốt nhất trên đời, suy nghĩ của nàng non nớt như một đứa trẻ, nàng chỉ biết mỗi lần nàng thức giấc thì đều được hắn ôm ấp yêu thương, cùng hắn ta hoan hảo vui vẻ, đến khi nàng thỏa mãn, không muốn tiếp tục nữa thì sẽ hút cạn năng lượng sống trong người tình lang làm thức ăn và năng lượng tiến hóa, sau đó cả hai cùng ôm nhau ngủ.
Cuộc sống của nàng chỉ đơn giản như vậy, nhưng đối với nàng đó lại là một cuộc sống tràn ngập hạnh phúc, không hề có một chút đau khổ hay bực tức nào.
Tôi liền cởi áo quần của Thi Thi, xoa bóp cho nàng giúp nàng cảm thấy dễ chịu, rồi cùng nàng ân ái đến tận sáng.
Nhìn nụ cười ngọt ngào hạnh phúc của Thi Thi sau khi hút cạn năng lượng trong cơ thể tôi, khiến mặc cảm tội lỗi của tôi giảm đi đôi chút.
Hoàng Hoa ngồi trong phòng của nàng, gương mặt ửng đỏ, tim vẫn đang đập thình thịch.
Nàng mặc dù đã sống rất lâu, hơn bảy mươi ngàn tuổi, nhưng lại vẫn là một thiếu nữ chưa nếm mùi đàn ông.
Việc này liên quan tới chủng tộc và ma pháp nàng tu luyện. Nàng là Hoàng Thiên Ma Quỷ, một loài ma quỷ hiếm có và mạnh mẽ, có được năng lực nhìn thấu thiện ác, đúng sai, tốt xấu, thật giả, có năng lượng ma pháp dồi dào.
Ma pháp chủ tu của nàng là Thiên Huyễn Ma Pháp, tu luyện chính là thuật mị hoặc, dùng sắc đẹp mê đảo hồn phách, diệt sát linh hồn kẻ địch. Loại ma pháp này vô hình vô chất, cực kỳ đáng sợ. Khuyết điểm là không thể thất thân trước khi ma pháp đại thành, nếu không thì ma lực sẽ suy giảm nghiêm trọng.
Khi nàng còn trẻ có rất nhiều kẻ theo đuổi nàng, nhưng tất cả những kẻ đó đều là hư tình giả ý, chỉ mê đắm sắc đẹp của nàng chứ không hề yêu nàng thật lòng, nên nàng thường câu dẫn chúng, sau đó một chưởng đánh bay. Càng về sau thì nàng càng chín chắn hơn, không còn chủ động đi trêu chọc người khác nữa, chuyên tâm tu luyện ma pháp. Nên đến bây giờ cấp bậc của nàng đã là Hạch Tâm Kỳ cửu giai cường giả, ma pháp cũng tu luyện xong từ lâu, nhưng nàng lại vẫn là một hoàng hoa khuê nữ.
"Thình...thịch...thình...thịch..." - Tiếng trống ngực của Hoàng Hoa vẫn đập liên hồi.
"Tại sao vậy chứ? Mình đang nghĩ cái gì vậy?"
"Nhất định là do sơ sót, để cho Tâm Thuật cắn trả, chứ không thể nào mình lại thích hắn được."
Hoàng Hoa thì thào một mình, trong lòng rối như tơ vò. Nàng đang nhớ lại tình cảnh lúc nãy, vốn nàng chỉ định câu dẫn Tà Huyết một chút, sau đó đánh bay hắn ta. Nhưng kết quả lại thành nàng bị hắn cướp đi nụ hôn đầu, hơn nữa lúc nãy nàng còn không thể đánh hắn một chưởng cho hả giận.
Gương mặt Hoàng Hoa càng ngày càng đỏ, nàng đang nhớ lại hương vị ngọt ngào thanh mát khi hôn hắn ta, nhất là mùi vị của những giọt máu khi nàng cắn hắn, những giọt máu đó ấm nóng ngọt ngào vô cùng.
Lúc đó Tà Huyết vừa hôn nàng, vừa truyền năng lượng sống vào miệng nàng, khiến nàng thấy thoải mái lạ thường, không dứt ra được.
Giờ nàng chỉ muốn đi tới phòng của hắn ta, cùng hắn ta ôn nhu hưởng thụ vị ngọt ái ân.
"Tâm Thuật chết tiệt! Biết vậy không dùng kỹ năng này, nhất định là bị Tâm Thuật cắn trả rồi." - Hoàng Hoa lắc lắc đầu, cố gắng xua tan đi ý nghĩ điên rồ đang lan tràn trong lòng nàng.
Nàng cố gắng chìm vào giấc ngủ, nhưng không sao ngủ được, trong lòng nàng bây giờ tràn ngập hình bóng của Tà Huyết.
Nàng đành phải ngồi dậy, vận chuyển Thanh Tâm Ma Thuật, cố gắng tiêu trừ tia tình cảm vừa mới chớm nở này.
"Phụt..." - Hoàng Hoa đột ngột phun ra một ngụm máu tươi, nàng đang vận chuyển ma pháp cố tiêu trừ tình cảm, thì hình ảnh Tà Huyết lại hiện lên rõ mồn một trong đầu nàng.
"Không thể nào! Vậy mà không hóa giải được." - Hoàng Hoa quệt vết máu ở khóe miệng, sắc mặt tái nhợt.
Tà Huyết trong mắt nàng chính là một tên sắc quỷ, vào vòng chung kết Tân Tú Tranh Tài nàng đã để ý đến hắn.
Cháu gái của viện trưởng Đại Thư Viện nói hắn ta là một tên dâm tà chuyên đi lừa gạt cưỡng đoạt thiếu nữ, gian dâm vợ người. Hắn ta lúc đó gật đầu xác nhận, và vẫn cảm thấy đó là đúng, còn nói là các nàng tự nguyện. Hoàng Hoa lúc đó chỉ muốn nhảy vào sân thi đấu, cho tên này một chưởng banh xác.
Vào trận chung kết thì Thái Bình công chúa bị hắn ta phụ tình, phải dùng tới cấm thuật để cắt đứt tình cảm. Nàng thấy hắn ta tự moi tim để cứu Thái Bình thì cảm thấy băn khoăn không hiểu thế nào. Không biết hắn ta có phải là sắc quỷ thật hay không.
Lúc hắn ta xin gia nhập Hoàng Kim học viện, nàng tưởng hắn có ý đồ xấu với các nữ học viên nên từ chối, định dùng một viên pha lê bình thường giả làm Ngọc Sự Thật để bắt bẻ hắn ta. Nhưng khi biết lý do hắn xin gia nhập không phải để cưa gái thì nàng cảm thấy tên này khá thú vị, chấp nhận cho hắn gia nhập học viện để trêu chọc hắn, sau đó sẽ đá hắn khỏi học viện sau.
Nhưng giờ trò đùa của nàng đi quá giới hạn rồi, vậy mà lại nảy sinh tình cảm với hắn ta, mặc dù biết đây là do Tâm Thuật cắn trả, nhưng tình cảm đã sinh ra thì rất khó khống chế, dùng Thanh Tâm Ma Pháp cũng không tiêu trừ được.
"Có lẽ chỉ còn bắt chước Thái Bình công chúa, moi tim tên này ra ăn để hóa giải đoạn nghiệt duyên này."
Một tia tàn ác lóe lên trong mắt của Hoàng Hoa.
"Học tỷ, tỷ..." - Tà Huyết vốn đang định phàn nàn thì Hoàng Hoa đi lại gần.
Nàng dịu dàng nâng Tà Huyết dậy.
"Đệ không sao chứ? Tỷ xin lỗi vì đã nghĩ oan cho đệ." - Hoàng Hoa lúc này vô cùng ôn nhu, giọng nói nhỏ nhẹ ân cần hỏi han Tà Huyết.
"Thịch...thịch...thịch..." - Nét mặt dịu dàng ôn nhu của Hoàng Hoa khác hoàn toàn vẻ mặt hung dữ lúc nãy, khiến trái tim Tà Huyết nhảy liên tục, như muốn chui ra khỏi lồng ngực.
"Đây là kỹ năng mị hoặc gì vậy? Thực sự quá mạnh a." - Tà Huyết sửng sờ khi thấy vẻ đẹp yêu kiều, mị hoặc của Hoàng Hoa.
"Không...không...đây tuyệt đối là cạm bẫy, mình không thể nhảy vào cái hố sâu không đáy này được." - Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng thực sự Hoàng Hoa có sức quyến rũ mê người, ánh mắt dịu dàng, nụ cười mật ngọt, khiến hắn không kiềm chế được sự say đắm đối với nàng.
Nhìn ánh mắt đờ ra vì ngây dại của Tà Huyết, Hoàng Hoa tinh quái cười thầm trong đầu.
"Dùng ma thuật mê hoặc không được thì ta dùng Tâm Thuật, xem xem lần này ngươi né cạm bẫy này thế nào."
Tâm Thuật là một loại kỹ năng đặc biệt, nó không hề sử dụng năng lượng hay tác động trực tiếp lên mục tiêu. Người thi thuật sẽ tự tìm hiểu xem người trong mộng của đối tượng có tính cách như thế nào, sau đó tự cải trang bản thân thành hình dạng giống y như đúc, từ đó khiêu dẫn cảm xúc sâu trong tim của mục tiêu, khiến kẻ bị trúng thuật si mê mình như điếu đổ.
Loại thuật này vô cùng lợi hại, trừ khi luyện thành vô tình tâm cảnh, nếu không thì một khi trúng chiêu sẽ không thể tỉnh táo lại được.
Nhưng loại Tâm Thuật này cũng có một nhược điểm chí mạng, đem tình cảm ra đùa thì giống như chơi với lửa, sẽ có thể thích ngược lại mục tiêu, nên rất ít người dám sử dụng loại kỹ năng này.
"Đệ thích ta sao?" - Hoàng Hoa cười mị hoặc, ánh mắt câu dẫn như muốn hớp hồn người khác hỏi Tà Huyết.
"Thích..." - Tà Huyết si ngốc trả lời, ý thức tự chủ của hắn trở nên mờ nhạt.
Hoàng Hoa đang muốn tiếp tục sử dụng Tâm Thuật, thì nàng bị một đôi tay vững chắc ôm lấy, khí tức nam nhân từ Tà Huyết khiến cho khuôn mặt nàng ngượng đỏ như táo chín.
"Cuối cùng cũng dính bẫy."
Hoàng Hoa cười lạnh trong lòng, chuẩn bị một chưởng đánh bay Tà Huyết thì đôi môi của nàng bị tên đáng ghét kia ngậm chặt.
Tà Huyết vô cùng thành thục, mút lấy từng múi môi đỏ mọng thơm mềm của Hoàng Hoa, hành động bất ngờ nằm ngoài dự đoán của hắn khiến Hoàng Hoa sửng sờ, bàn tay đang tụ năng lượng cũng ngừng lại.
Nàng trong chốc lát biến thành một thiếu nữ yếu đuối, trái tim run rẩy để cho Tà Huyết thoải mái hưởng thụ đôi môi thơm ngọt của nàng.
Chiếc lưỡi của hắn luồn vào khoang miệng của nàng, tách ra hai hàng răng ngọc. Không hiểu sao nàng lại khẽ hé răng, dùng đầu lưỡi cùng lưỡi của hắn quấn quýt.
Hơi thở nam tử mạnh mẽ khiến trái tim mềm yếu của nàng tan chảy, nàng cùng hắn ta hôn môi một lúc lâu, đến khi đôi tay của hắn bắt đầu cởi cúc áo của nàng, chui vào bên trong xoa nắn bộ ngực mềm mịn, thì nàng mới thanh tỉnh lại.
Nàng cắn mạnh vào lưỡi hắn ta, khiến đầu lưỡi hắn túa máu, vị máu tươi của hắn như mật ngọt trong miệng nàng.
Cơn đau làm Tà Huyết phải buông Hoàng Hoa ra.
Vốn nàng định vung chưởng đánh bay tên háo sắc này như kế hoạch, nhưng khi bàn tay sắp chạm vào hắn thì nàng lại thu hồi lực lượng, chỉ nhẹ nhàng đẩy hắn ra.
"Hừ, đồ sắc quỷ, tỷ chỉ đùa với đệ thôi, về ngủ sớm đi."
Hoàng Hoa cắt đứt kỹ năng Tâm Thuật, nét mặt nàng trở lại như bình thường, dùng giọng nói trêu chọc Tà Huyết, sau đó liền xoay người đi về phòng.
Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng hình cô gái xinh đẹp, mới chỉ vài giây trước tôi còn ôm nàng trong lòng mình, thoải mái thưởng thức bờ môi ấm áp. Giờ thì nàng lại xoay ngoắt bỏ đi, để tôi bơ vơ một mình giữa đêm lạnh.
"Ài...quả nhiên là lừa gạt, không biết cô nàng này muốn câu dẫn mình để làm gì nữa." - Tôi nhìn về phía căn phòng của Hoàng Hoa, suy nghĩ xem có nên vào trong đó hỏi cho ra lẽ hay không.
"Thôi, về ôm Thi Thi ngủ vậy."
Tôi đi về phòng của mình, đánh thức Thi Thi dậy.
"Thi Thi, ta thật có lỗi với nàng, hôm nay lại phải ủy khuất nàng rồi." - Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi của Thi Thi.
Tà Huyết cảm thấy việc cùng cô gái khác hôn môi, khi bị nàng ta từ chối thì về cưỡng hiếp Thi Thi là việc rất tệ.
Nhưng Thi Thi thì không nghĩ như vậy, khi mở mắt ra nàng liền ôm chặt Tà Huyết, cùng hắn hôn môi quấn quýt.
Đối với nàng thì tình lang là người tốt nhất trên đời, suy nghĩ của nàng non nớt như một đứa trẻ, nàng chỉ biết mỗi lần nàng thức giấc thì đều được hắn ôm ấp yêu thương, cùng hắn ta hoan hảo vui vẻ, đến khi nàng thỏa mãn, không muốn tiếp tục nữa thì sẽ hút cạn năng lượng sống trong người tình lang làm thức ăn và năng lượng tiến hóa, sau đó cả hai cùng ôm nhau ngủ.
Cuộc sống của nàng chỉ đơn giản như vậy, nhưng đối với nàng đó lại là một cuộc sống tràn ngập hạnh phúc, không hề có một chút đau khổ hay bực tức nào.
Tôi liền cởi áo quần của Thi Thi, xoa bóp cho nàng giúp nàng cảm thấy dễ chịu, rồi cùng nàng ân ái đến tận sáng.
Nhìn nụ cười ngọt ngào hạnh phúc của Thi Thi sau khi hút cạn năng lượng trong cơ thể tôi, khiến mặc cảm tội lỗi của tôi giảm đi đôi chút.
Hoàng Hoa ngồi trong phòng của nàng, gương mặt ửng đỏ, tim vẫn đang đập thình thịch.
Nàng mặc dù đã sống rất lâu, hơn bảy mươi ngàn tuổi, nhưng lại vẫn là một thiếu nữ chưa nếm mùi đàn ông.
Việc này liên quan tới chủng tộc và ma pháp nàng tu luyện. Nàng là Hoàng Thiên Ma Quỷ, một loài ma quỷ hiếm có và mạnh mẽ, có được năng lực nhìn thấu thiện ác, đúng sai, tốt xấu, thật giả, có năng lượng ma pháp dồi dào.
Ma pháp chủ tu của nàng là Thiên Huyễn Ma Pháp, tu luyện chính là thuật mị hoặc, dùng sắc đẹp mê đảo hồn phách, diệt sát linh hồn kẻ địch. Loại ma pháp này vô hình vô chất, cực kỳ đáng sợ. Khuyết điểm là không thể thất thân trước khi ma pháp đại thành, nếu không thì ma lực sẽ suy giảm nghiêm trọng.
Khi nàng còn trẻ có rất nhiều kẻ theo đuổi nàng, nhưng tất cả những kẻ đó đều là hư tình giả ý, chỉ mê đắm sắc đẹp của nàng chứ không hề yêu nàng thật lòng, nên nàng thường câu dẫn chúng, sau đó một chưởng đánh bay. Càng về sau thì nàng càng chín chắn hơn, không còn chủ động đi trêu chọc người khác nữa, chuyên tâm tu luyện ma pháp. Nên đến bây giờ cấp bậc của nàng đã là Hạch Tâm Kỳ cửu giai cường giả, ma pháp cũng tu luyện xong từ lâu, nhưng nàng lại vẫn là một hoàng hoa khuê nữ.
"Thình...thịch...thình...thịch..." - Tiếng trống ngực của Hoàng Hoa vẫn đập liên hồi.
"Tại sao vậy chứ? Mình đang nghĩ cái gì vậy?"
"Nhất định là do sơ sót, để cho Tâm Thuật cắn trả, chứ không thể nào mình lại thích hắn được."
Hoàng Hoa thì thào một mình, trong lòng rối như tơ vò. Nàng đang nhớ lại tình cảnh lúc nãy, vốn nàng chỉ định câu dẫn Tà Huyết một chút, sau đó đánh bay hắn ta. Nhưng kết quả lại thành nàng bị hắn cướp đi nụ hôn đầu, hơn nữa lúc nãy nàng còn không thể đánh hắn một chưởng cho hả giận.
Gương mặt Hoàng Hoa càng ngày càng đỏ, nàng đang nhớ lại hương vị ngọt ngào thanh mát khi hôn hắn ta, nhất là mùi vị của những giọt máu khi nàng cắn hắn, những giọt máu đó ấm nóng ngọt ngào vô cùng.
Lúc đó Tà Huyết vừa hôn nàng, vừa truyền năng lượng sống vào miệng nàng, khiến nàng thấy thoải mái lạ thường, không dứt ra được.
Giờ nàng chỉ muốn đi tới phòng của hắn ta, cùng hắn ta ôn nhu hưởng thụ vị ngọt ái ân.
"Tâm Thuật chết tiệt! Biết vậy không dùng kỹ năng này, nhất định là bị Tâm Thuật cắn trả rồi." - Hoàng Hoa lắc lắc đầu, cố gắng xua tan đi ý nghĩ điên rồ đang lan tràn trong lòng nàng.
Nàng cố gắng chìm vào giấc ngủ, nhưng không sao ngủ được, trong lòng nàng bây giờ tràn ngập hình bóng của Tà Huyết.
Nàng đành phải ngồi dậy, vận chuyển Thanh Tâm Ma Thuật, cố gắng tiêu trừ tia tình cảm vừa mới chớm nở này.
"Phụt..." - Hoàng Hoa đột ngột phun ra một ngụm máu tươi, nàng đang vận chuyển ma pháp cố tiêu trừ tình cảm, thì hình ảnh Tà Huyết lại hiện lên rõ mồn một trong đầu nàng.
"Không thể nào! Vậy mà không hóa giải được." - Hoàng Hoa quệt vết máu ở khóe miệng, sắc mặt tái nhợt.
Tà Huyết trong mắt nàng chính là một tên sắc quỷ, vào vòng chung kết Tân Tú Tranh Tài nàng đã để ý đến hắn.
Cháu gái của viện trưởng Đại Thư Viện nói hắn ta là một tên dâm tà chuyên đi lừa gạt cưỡng đoạt thiếu nữ, gian dâm vợ người. Hắn ta lúc đó gật đầu xác nhận, và vẫn cảm thấy đó là đúng, còn nói là các nàng tự nguyện. Hoàng Hoa lúc đó chỉ muốn nhảy vào sân thi đấu, cho tên này một chưởng banh xác.
Vào trận chung kết thì Thái Bình công chúa bị hắn ta phụ tình, phải dùng tới cấm thuật để cắt đứt tình cảm. Nàng thấy hắn ta tự moi tim để cứu Thái Bình thì cảm thấy băn khoăn không hiểu thế nào. Không biết hắn ta có phải là sắc quỷ thật hay không.
Lúc hắn ta xin gia nhập Hoàng Kim học viện, nàng tưởng hắn có ý đồ xấu với các nữ học viên nên từ chối, định dùng một viên pha lê bình thường giả làm Ngọc Sự Thật để bắt bẻ hắn ta. Nhưng khi biết lý do hắn xin gia nhập không phải để cưa gái thì nàng cảm thấy tên này khá thú vị, chấp nhận cho hắn gia nhập học viện để trêu chọc hắn, sau đó sẽ đá hắn khỏi học viện sau.
Nhưng giờ trò đùa của nàng đi quá giới hạn rồi, vậy mà lại nảy sinh tình cảm với hắn ta, mặc dù biết đây là do Tâm Thuật cắn trả, nhưng tình cảm đã sinh ra thì rất khó khống chế, dùng Thanh Tâm Ma Pháp cũng không tiêu trừ được.
"Có lẽ chỉ còn bắt chước Thái Bình công chúa, moi tim tên này ra ăn để hóa giải đoạn nghiệt duyên này."
Một tia tàn ác lóe lên trong mắt của Hoàng Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.