Chương 73: Xây một căn nhà
madkun
11/03/2021
Tôi chà sát hai tay của mình để khởi động.
"Để xây nhà thì đầu tiên phải có nền nhà."
Tôi đi về phía một tảng đá khá lớn rồi nhấc nó lên. Sau đó tôi đi về khu đất trống, và nện mạnh tảng đá xuống đất.
"Ầm!" – Tảng đá đập mạnh làm mặt đất rung chuyển.
Sau đó tôi lại nhấc tảng đá lên rồi nện xuống.
"Ầm! Ầm!"
Mất một lúc thì khu đất trở nên bằng phẳng, đã có thể dùng nó làm nền nhà. Tôi đặt tảng đá sang một bên.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi dùng kỹ năng của mình để cắt một lát mỏng khoảng 10cm trên tảng đá. Rồi đặt phiến đá đó lên nền nhà để làm sàn.
"Kiếm Ý Chí.... Kiếm Ý Chí.... " - Và cắt thêm nhiều lát khác. Sau một lúc thì tôi có một cái sàn nhà bằng đá mỏng.
"Xây nhà mệt thật, đục một cái hang trong núi thì dễ hơn nhiều, giờ mình phải làm tường bằng gỗ hay đá nhỉ?" - Tôi suy nghĩ về những bức tường.
"Dùng gỗ đi, nếu dùng đá thì mình không biết làm cửa như thế nào."
Tôi đi ra khỏi làng và tiến về phía khu rừng. Tìm những cái cây to và cứng chắc nhất. Cây ở đây toàn loại cao hơn trăm mét, chỉ cần chặt vài cây là đủ gỗ làm nhà.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi chém vào một cái cây có đường kính 3m cao gần 200m.
"Ầm!" - Khi cái cây đổ xuống, mặt đất rung chuyển.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi chặt nó thành nhiều khúc gỗ. Sau đó chẻ khúc gỗ thành những tấm ván dày 20cm, rộng 2m và dài 5m.
"Mình sẽ xây một căn nhà 5x10m, vậy mình sẽ cần 15 tấm gỗ."
Vậy là tôi tiếp tục công việc cắt gỗ của mình. Sau khi đủ 15 tấm gỗ thì tôi vác một tấm về nền nhà mình.
Tôi đặt tấm gỗ sang một bên rồi đào một cái rãnh rộng 20cm sâu 1m bao quanh nhà. Sau đó tôi đặt tấm gỗ vào cái rãnh.
Tôi đi vác những tấm còn lại về đặt chúng xuống rãnh và giữ lại một tấm gỗ để làm cửa ra vào.
"Mình đã làm xong nền và những bức tường, giờ cần làm cửa và mái nhà nữa."
"Đó là những công việc cần kỹ thuật và sự tỉ mỉ, mình sẽ nhờ lão Râu Bạc giúp vậy.
Tôi đi qua nhà lão trưởng làng.
"Râu Bạc ông có nhà không, tôi cần sự giúp đỡ." – Tôi nói to qua khe cửa.
Cô bé Tóc Lam chạy ra từ trong nhà.
"Ông đi vắng rồi, ngài cần giúp việc gì." - Cô nhìn tôi với ánh mắt to tròn của mình và hỏi.
"Hãy nói với lão Râu Bạc ta cần người giúp mình làm một cánh cửa và lợp mái nhà, cũng như chế tạo giúp ta một ít bàn, ghế, tủ quần áo."
"Ta sẽ trả công bằng kết tinh năng lượng." - Tôi nói với cô bé.
"Hãy nhớ nói đúng những gì ta nói đấy."
"Cháu biết rồi, khi nào ông về cháu sẽ nói với ông." - Cô bé trả lời, dường như nàng không còn sợ tôi nữa.
Giờ mình sẽ đi săn côn trùng để lấy kết tinh năng lượng trả cho họ. Tôi triệu hồi Thương Tần ra, tiến về phía khu rừng.
Tôi sẽ kể cho các bạn về cách tôi cất giữ đồ vật của mình.
Trước kia tôi phải bỏ chúng trong một cái túi và đeo trên vai cùng với mũi Thương Tần. Còn những thứ nhỏ như đá năng lượng và kết tinh thì bỏ trong túi nhỏ đeo trên cổ.
Nhưng tôi thường làm mất chúng khi tôi cố gắng chạy trốn kẻ thù, nhưng mấy thứ đó cũng không quan trọng lắm, chỉ là vài cái lọ và nanh vuốt.
Nhưng sau khi tiến hóa thành Ma Quỷ Bậc 4 thì tôi có thêm vài Kỹ năng vớ vẩn khác. Một trong số chúng gọi là Không Gian Thu Nhỏ.
Tôi có thể tạo ra một lỗ hổng không gian có đường kính khoảng 10cm, giúp tôi bỏ những cái lọ và hai lưỡi đao bọ ngựa của mình vào đấy, cả Thương Tần nữa. Giờ thì tôi không sợ làm mất chúng nữa.
Giờ tôi sẽ đi săn nhện hoặc lũ sâu đang làm kén để lấy tơ. Tơ chính là vật liệu để sản xuất ra vải, tơ nhện là đắt nhất, vì lũ nhện rất mạnh và nguy hiểm, rất khó lấy được tơ của chúng.
Ngoài ra còn có thể lấy tơ từ kén của mấy con sâu. Có thể thu lấy những kén sâu khô rồi cắt ra thành những tấm vải, nhưng loại vải này thô, dày và xấu. Còn tơ nhện thì bó lại rồi cán mỏng, sẽ tạo thành những tấm vải mỏng và trong suốt tuyệt đẹp, có thể nhuộm màu những tấm vải này. Nữ giới hay các pháp sư thường mặc quần áo bằng loại vải cao cấp này.
Nhìn có vẻ mỏng nhưng thật ra chúng rất dai và bền, lại còn có thể điều chỉnh nhiệt độ nếu có khắc những vòng năng lượng lên.
Đặc biệt quần áo cao cấp sẽ có khắc cả các rãnh năng lượng nữa, có thể chống lại năng lượng như lửa hay sét, hay tạo ra vòng phòng hộ.
Một loại vải khác được làm từ vỏ của những dây leo. Lột lớp vỏ dây leo sẽ được những dải vỏ cây dai và dài, đan xen kẽ những dải vỏ cây này thì sẽ được những tấm vải làm từ vỏ cây. Có thể sử dụng chúng để chế tạo quần áo, nhưng chúng rất xấu.
Da lông cũng có thể được sử dụng để làm quần áo. Nhưng ở thế giới của tôi thì không có những con thú, chúng đều tiến hóa thành bán ma nhân cả rồi. Nên những bộ da lông thực chất là da lông của những bán ma nhân sau khi chết.
Sau khi cha mẹ của các bán ma nhân chết, họ sẽ lột da cha mẹ mình để làm quần áo. Kiểu như kỷ vật ấy, cha mẹ sẽ mãi mãi che chở cho con cái của họ.
Nhưng cũng có những bán ma nhân quá nghèo thì sẽ bán đi những bộ da lông của ông bà cha mẹ mình cho ma nhân.
Rồi bị ma nhân chế tác thành những bộ quần áo ấm, loại quần áo này rất mắc. Nhưng tốt nhất không nên mặc quần áo bằng da lông, lũ bán ma nhân thấy ai không phải bán ma nhân mà mặc quần áo bằng da lông thì sẽ rất ghét, thậm chí là bị tấn công.
Loại quần áo sang trọng nhất là làm bằng lông chim, loại quần áo này mắc khủng khiếp. Chỉ những quý tộc giàu có nhất mới sở hữu chúng.
"Mục tiêu kia rồi."
Tôi nhìn lên trên một cái cây cao, một con nhện có tám cái chân màu đen, nhưng móng chân của nó lại giống như là làm bằng vàng.
Một con Nhện Móng Vàng, loài này không phải loại nhện sát thủ săn mồi, chúng là những thợ dệt tài ba của tự nhiên.
Chúng sẽ giăng những tấm lưới vàng óng ánh, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt dụ những loài côn trùng biết bay mắc phải.
Đối với ma nhân thì tơ lụa được tạo ra từ loại nhện này gọi là Lụa Tơ Vàng, nó rất mỏng, đẹp nhưng cực kỳ bền chắc.
Con nhện đang dùng hai chân trước để móc những sợi tơ từ bụng của nó, rồi dính các sợi tơ lại với nhau thành một tấm lưới lớn.
"Chà, con nhện đang dệt lưới, mình sẽ đợi nó dệt xong, thì ngay lập tức giết nó."
Sau một lúc thì tấm lưới cũng được dệt xong, nó sáng rực rỡ ánh vàng khi những tia sáng chiếu qua.
"Chết!" - Tôi rít lên nhỏ nhỏ trong miệng rồi phi mũi Thương Tần thẳng vào con nhện, giờ nó đang đứng giữa tấm lưới.
Nhưng trên đường bay thì mũi Thương Tần chạm vào một sợi tơ và làm đứt nó tạo ra rung động lên tấm mạng nhện.
Nhanh như chớp con nhện mò đi chỗ khác, mũi Thương Tần đã không trúng được nó.
Con nhện nhìn chằm chằm về phía tôi bằng tám con mắt. Tôi cảm thấy dường như nó đang cười.
"Chạy!" - Ngay lập tức tôi xoay người bỏ chạy khi tấn công thất bại.
"Nó chắc không đuổi kịp mình đâu."
"Bịch!" - Con nhện từ trên trời rơi xuống chắn trước mặt tôi, nó phun ra mỗi bãi chất lỏng màu xanh lá.
Tôi xoay người để né tránh.
"Xèo...xèo..." - Bãi chất độc hòa tan một mảng đất nhỏ.
Tôi đổi một hướng khác để chạy, vừa chạy tôi vừa cố nhìn con nhện.
Con nhện phun tơ vào một cái cây cao rồi đu người cực nhanh lên cây, rồi lại phun tơ về phía cái cây khác.
Kết hợp với những cái chân to khỏe, nó vừa đu vừa nhảy giữa những cái cây với vận tốc cực nhanh.
"Thôi xong, lần này mình phải đánh nhau trực diện với nó rồi." - Tôi lầm bầm với khuôn mặt cau có, việc đánh nhau trực diện với lũ côn trùng chưa bao giờ là ý hay cả.
"Kiếm Ý Chí." - Ngay khi con nhện phun tơ, tôi dùng kỹ năng của mình để cắt đứt sợi tơ của nó, làm con nhện mất đi điểm tựa và rơi xuống.
"Ngay bây giờ!"
"Thương Tần!"
Tôi triệu hồi mũi giáo về tay mình rồi cầm mũi giáo lao thẳng về phía con nhện, giờ tôi không thể ném nó đi được nữa. Vì nếu ném nó đi thì tôi không thể triệu hồi nó được, tôi sẽ mất đi vũ khí.
Nhưng ngay khi chạm đất thì con nhện duỗi chân ra rồi tự búng mình lên cao, né tránh cú đâm của tôi.
"Ghéc....." - Nó nhìn tôi rít gào, cố đe dọa tôi với những chiếc nanh nhọn.
"Lần này mình gặp đối thủ khó chơi rồi." - Tôi than thở.
Nhìn vào mắt con nhện, tôi cảm nhận được trí tuệ của nó, con nhện này không giống như những con nhện bình thường, chắc chắn là nó có trí thông minh.
Tôi cầm phần cán của mũi Thương Tần và dùng nó như một thanh kiếm, quật mạnh về phía con nhện.
Con nhện dùng hai chân để gạt chệch hướng mũi giáo, và dùng một cái chân bên phải đâm về phía tôi, tôi dẫm mạnh chân nhảy lui về phía sau.
Tôi và con nhện này đã đánh nhau như vậy được một lúc rồi, tôi không thể gây ra vết thương cho nó, nhưng nó cũng không làm gì được tôi.
Tôi lùi ra xa và tập trung chuyển hóa năng lượng.
"Cầu Lửa Diệt Vong." - Nhưng con nhện dễ dàng né được nó.
"Giờ mình bó tay, con nhện chết tiệt này quá khó giết, đành liều mạng với nó vậy."
"Ác Quỷ Biến Hình!"
Tôi biến thành hình dạng ma quỷ của mình, bình thường tôi không dám sử dụng kỹ năng này, bởi vì nó sẽ thiêu đốt năng lượng máu trong cơ thể rất nhiều.
Nếu chỉ biến hình để hù dọa thì không sao, nhưng nếu để chiến đấu thì tôi chỉ duy trì được năm phút, sau đó tôi sẽ cạn kiệt năng lượng, nếu vẫn không giết được đối thủ thì tôi tiêu đời.
Giờ thì tôi cao 3m, có cặp sừng dài và móng tay sắc nhọn. Tôi lao thẳng về phía con nhện rồi dùng móng tay cào nó, con nhện cũng không né tránh, nó đáp trả lại bằng móng vuốt.
Giờ tôi và nó thi xem ai sẽ xé nát được đối thủ trước. Những cái móng nhện đâm vào tạo ra nhiều lỗ thủng trên người, nhưng con nhện cũng bị tôi cào bay nhiều mảng thịt lớn, dòng máu vàng nhạt của nó tuôn ra từ vết thương.
Sau bốn phút thì con nhện cũng gục ngã trước tôi. Sở trường của nó là tốc độ và cạm bẫy, nên lớp giáp của nó rất mỏng, khả năng hồi phục của nó cũng kém, nên sau khi mất nhiều máu với nhiều vết thương thì nó đã chết.
"Ma Nhân Hóa." - Tôi biến về trạng thái ma nhân của mình. Trạng thái này giúp tôi tiết kiệm năng lượng hơn rất nhiều.
"Hộc...Hộc..."
"Không ngờ con nhện này nhỏ mà lại mạnh như vậy."
Tôi ngồi nghỉ bên một gốc cây, lấy ra một lọ máu từ trong không gian rồi uống nó.
"Máu Linh Động." - Tôi sử dụng kỹ năng hồi phục của mình, giờ tôi gần như cạn khô năng lượng, nếu xui xẻo kẻ thù xuất hiện thì tôi chết chắc.
Nhưng may mắn là không có con côn trùng nào tới cả.
Sau một lúc nghỉ ngơi, tôi lại gần con nhện, dùng một cái lưỡi đao để rạch đầu và bụng nó ra, cuối cùng tôi tìm được một viên kết tinh màu vàng nhạt trong người nó.
Dựa vào lượng năng lượng trong viên kết tinh, con nhện này là một Thánh Tộc Bậc 4 Cấp 3.
Tôi cũng cắt lấy tám cái chân của nó, chúng có thể dùng để làm tên hoặc mũi thương, giáo.
Tôi quay lại vị trí con nhện dệt tơ hồi nãy. Leo lên những cái cây để cắt các mấu nối giữa tấm lưới và những cái cây.
Khi cắt hết các mối nối thì tấm lưới rơi xuống. Tôi vo tròn tấm lưới thành một quả bóng tơ vàng.
Giờ tôi sẽ đi săn thêm hai con côn trùng nữa rồi về.
"Để xây nhà thì đầu tiên phải có nền nhà."
Tôi đi về phía một tảng đá khá lớn rồi nhấc nó lên. Sau đó tôi đi về khu đất trống, và nện mạnh tảng đá xuống đất.
"Ầm!" – Tảng đá đập mạnh làm mặt đất rung chuyển.
Sau đó tôi lại nhấc tảng đá lên rồi nện xuống.
"Ầm! Ầm!"
Mất một lúc thì khu đất trở nên bằng phẳng, đã có thể dùng nó làm nền nhà. Tôi đặt tảng đá sang một bên.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi dùng kỹ năng của mình để cắt một lát mỏng khoảng 10cm trên tảng đá. Rồi đặt phiến đá đó lên nền nhà để làm sàn.
"Kiếm Ý Chí.... Kiếm Ý Chí.... " - Và cắt thêm nhiều lát khác. Sau một lúc thì tôi có một cái sàn nhà bằng đá mỏng.
"Xây nhà mệt thật, đục một cái hang trong núi thì dễ hơn nhiều, giờ mình phải làm tường bằng gỗ hay đá nhỉ?" - Tôi suy nghĩ về những bức tường.
"Dùng gỗ đi, nếu dùng đá thì mình không biết làm cửa như thế nào."
Tôi đi ra khỏi làng và tiến về phía khu rừng. Tìm những cái cây to và cứng chắc nhất. Cây ở đây toàn loại cao hơn trăm mét, chỉ cần chặt vài cây là đủ gỗ làm nhà.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi chém vào một cái cây có đường kính 3m cao gần 200m.
"Ầm!" - Khi cái cây đổ xuống, mặt đất rung chuyển.
"Kiếm Ý Chí." - Tôi chặt nó thành nhiều khúc gỗ. Sau đó chẻ khúc gỗ thành những tấm ván dày 20cm, rộng 2m và dài 5m.
"Mình sẽ xây một căn nhà 5x10m, vậy mình sẽ cần 15 tấm gỗ."
Vậy là tôi tiếp tục công việc cắt gỗ của mình. Sau khi đủ 15 tấm gỗ thì tôi vác một tấm về nền nhà mình.
Tôi đặt tấm gỗ sang một bên rồi đào một cái rãnh rộng 20cm sâu 1m bao quanh nhà. Sau đó tôi đặt tấm gỗ vào cái rãnh.
Tôi đi vác những tấm còn lại về đặt chúng xuống rãnh và giữ lại một tấm gỗ để làm cửa ra vào.
"Mình đã làm xong nền và những bức tường, giờ cần làm cửa và mái nhà nữa."
"Đó là những công việc cần kỹ thuật và sự tỉ mỉ, mình sẽ nhờ lão Râu Bạc giúp vậy.
Tôi đi qua nhà lão trưởng làng.
"Râu Bạc ông có nhà không, tôi cần sự giúp đỡ." – Tôi nói to qua khe cửa.
Cô bé Tóc Lam chạy ra từ trong nhà.
"Ông đi vắng rồi, ngài cần giúp việc gì." - Cô nhìn tôi với ánh mắt to tròn của mình và hỏi.
"Hãy nói với lão Râu Bạc ta cần người giúp mình làm một cánh cửa và lợp mái nhà, cũng như chế tạo giúp ta một ít bàn, ghế, tủ quần áo."
"Ta sẽ trả công bằng kết tinh năng lượng." - Tôi nói với cô bé.
"Hãy nhớ nói đúng những gì ta nói đấy."
"Cháu biết rồi, khi nào ông về cháu sẽ nói với ông." - Cô bé trả lời, dường như nàng không còn sợ tôi nữa.
Giờ mình sẽ đi săn côn trùng để lấy kết tinh năng lượng trả cho họ. Tôi triệu hồi Thương Tần ra, tiến về phía khu rừng.
Tôi sẽ kể cho các bạn về cách tôi cất giữ đồ vật của mình.
Trước kia tôi phải bỏ chúng trong một cái túi và đeo trên vai cùng với mũi Thương Tần. Còn những thứ nhỏ như đá năng lượng và kết tinh thì bỏ trong túi nhỏ đeo trên cổ.
Nhưng tôi thường làm mất chúng khi tôi cố gắng chạy trốn kẻ thù, nhưng mấy thứ đó cũng không quan trọng lắm, chỉ là vài cái lọ và nanh vuốt.
Nhưng sau khi tiến hóa thành Ma Quỷ Bậc 4 thì tôi có thêm vài Kỹ năng vớ vẩn khác. Một trong số chúng gọi là Không Gian Thu Nhỏ.
Tôi có thể tạo ra một lỗ hổng không gian có đường kính khoảng 10cm, giúp tôi bỏ những cái lọ và hai lưỡi đao bọ ngựa của mình vào đấy, cả Thương Tần nữa. Giờ thì tôi không sợ làm mất chúng nữa.
Giờ tôi sẽ đi săn nhện hoặc lũ sâu đang làm kén để lấy tơ. Tơ chính là vật liệu để sản xuất ra vải, tơ nhện là đắt nhất, vì lũ nhện rất mạnh và nguy hiểm, rất khó lấy được tơ của chúng.
Ngoài ra còn có thể lấy tơ từ kén của mấy con sâu. Có thể thu lấy những kén sâu khô rồi cắt ra thành những tấm vải, nhưng loại vải này thô, dày và xấu. Còn tơ nhện thì bó lại rồi cán mỏng, sẽ tạo thành những tấm vải mỏng và trong suốt tuyệt đẹp, có thể nhuộm màu những tấm vải này. Nữ giới hay các pháp sư thường mặc quần áo bằng loại vải cao cấp này.
Nhìn có vẻ mỏng nhưng thật ra chúng rất dai và bền, lại còn có thể điều chỉnh nhiệt độ nếu có khắc những vòng năng lượng lên.
Đặc biệt quần áo cao cấp sẽ có khắc cả các rãnh năng lượng nữa, có thể chống lại năng lượng như lửa hay sét, hay tạo ra vòng phòng hộ.
Một loại vải khác được làm từ vỏ của những dây leo. Lột lớp vỏ dây leo sẽ được những dải vỏ cây dai và dài, đan xen kẽ những dải vỏ cây này thì sẽ được những tấm vải làm từ vỏ cây. Có thể sử dụng chúng để chế tạo quần áo, nhưng chúng rất xấu.
Da lông cũng có thể được sử dụng để làm quần áo. Nhưng ở thế giới của tôi thì không có những con thú, chúng đều tiến hóa thành bán ma nhân cả rồi. Nên những bộ da lông thực chất là da lông của những bán ma nhân sau khi chết.
Sau khi cha mẹ của các bán ma nhân chết, họ sẽ lột da cha mẹ mình để làm quần áo. Kiểu như kỷ vật ấy, cha mẹ sẽ mãi mãi che chở cho con cái của họ.
Nhưng cũng có những bán ma nhân quá nghèo thì sẽ bán đi những bộ da lông của ông bà cha mẹ mình cho ma nhân.
Rồi bị ma nhân chế tác thành những bộ quần áo ấm, loại quần áo này rất mắc. Nhưng tốt nhất không nên mặc quần áo bằng da lông, lũ bán ma nhân thấy ai không phải bán ma nhân mà mặc quần áo bằng da lông thì sẽ rất ghét, thậm chí là bị tấn công.
Loại quần áo sang trọng nhất là làm bằng lông chim, loại quần áo này mắc khủng khiếp. Chỉ những quý tộc giàu có nhất mới sở hữu chúng.
"Mục tiêu kia rồi."
Tôi nhìn lên trên một cái cây cao, một con nhện có tám cái chân màu đen, nhưng móng chân của nó lại giống như là làm bằng vàng.
Một con Nhện Móng Vàng, loài này không phải loại nhện sát thủ săn mồi, chúng là những thợ dệt tài ba của tự nhiên.
Chúng sẽ giăng những tấm lưới vàng óng ánh, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt dụ những loài côn trùng biết bay mắc phải.
Đối với ma nhân thì tơ lụa được tạo ra từ loại nhện này gọi là Lụa Tơ Vàng, nó rất mỏng, đẹp nhưng cực kỳ bền chắc.
Con nhện đang dùng hai chân trước để móc những sợi tơ từ bụng của nó, rồi dính các sợi tơ lại với nhau thành một tấm lưới lớn.
"Chà, con nhện đang dệt lưới, mình sẽ đợi nó dệt xong, thì ngay lập tức giết nó."
Sau một lúc thì tấm lưới cũng được dệt xong, nó sáng rực rỡ ánh vàng khi những tia sáng chiếu qua.
"Chết!" - Tôi rít lên nhỏ nhỏ trong miệng rồi phi mũi Thương Tần thẳng vào con nhện, giờ nó đang đứng giữa tấm lưới.
Nhưng trên đường bay thì mũi Thương Tần chạm vào một sợi tơ và làm đứt nó tạo ra rung động lên tấm mạng nhện.
Nhanh như chớp con nhện mò đi chỗ khác, mũi Thương Tần đã không trúng được nó.
Con nhện nhìn chằm chằm về phía tôi bằng tám con mắt. Tôi cảm thấy dường như nó đang cười.
"Chạy!" - Ngay lập tức tôi xoay người bỏ chạy khi tấn công thất bại.
"Nó chắc không đuổi kịp mình đâu."
"Bịch!" - Con nhện từ trên trời rơi xuống chắn trước mặt tôi, nó phun ra mỗi bãi chất lỏng màu xanh lá.
Tôi xoay người để né tránh.
"Xèo...xèo..." - Bãi chất độc hòa tan một mảng đất nhỏ.
Tôi đổi một hướng khác để chạy, vừa chạy tôi vừa cố nhìn con nhện.
Con nhện phun tơ vào một cái cây cao rồi đu người cực nhanh lên cây, rồi lại phun tơ về phía cái cây khác.
Kết hợp với những cái chân to khỏe, nó vừa đu vừa nhảy giữa những cái cây với vận tốc cực nhanh.
"Thôi xong, lần này mình phải đánh nhau trực diện với nó rồi." - Tôi lầm bầm với khuôn mặt cau có, việc đánh nhau trực diện với lũ côn trùng chưa bao giờ là ý hay cả.
"Kiếm Ý Chí." - Ngay khi con nhện phun tơ, tôi dùng kỹ năng của mình để cắt đứt sợi tơ của nó, làm con nhện mất đi điểm tựa và rơi xuống.
"Ngay bây giờ!"
"Thương Tần!"
Tôi triệu hồi mũi giáo về tay mình rồi cầm mũi giáo lao thẳng về phía con nhện, giờ tôi không thể ném nó đi được nữa. Vì nếu ném nó đi thì tôi không thể triệu hồi nó được, tôi sẽ mất đi vũ khí.
Nhưng ngay khi chạm đất thì con nhện duỗi chân ra rồi tự búng mình lên cao, né tránh cú đâm của tôi.
"Ghéc....." - Nó nhìn tôi rít gào, cố đe dọa tôi với những chiếc nanh nhọn.
"Lần này mình gặp đối thủ khó chơi rồi." - Tôi than thở.
Nhìn vào mắt con nhện, tôi cảm nhận được trí tuệ của nó, con nhện này không giống như những con nhện bình thường, chắc chắn là nó có trí thông minh.
Tôi cầm phần cán của mũi Thương Tần và dùng nó như một thanh kiếm, quật mạnh về phía con nhện.
Con nhện dùng hai chân để gạt chệch hướng mũi giáo, và dùng một cái chân bên phải đâm về phía tôi, tôi dẫm mạnh chân nhảy lui về phía sau.
Tôi và con nhện này đã đánh nhau như vậy được một lúc rồi, tôi không thể gây ra vết thương cho nó, nhưng nó cũng không làm gì được tôi.
Tôi lùi ra xa và tập trung chuyển hóa năng lượng.
"Cầu Lửa Diệt Vong." - Nhưng con nhện dễ dàng né được nó.
"Giờ mình bó tay, con nhện chết tiệt này quá khó giết, đành liều mạng với nó vậy."
"Ác Quỷ Biến Hình!"
Tôi biến thành hình dạng ma quỷ của mình, bình thường tôi không dám sử dụng kỹ năng này, bởi vì nó sẽ thiêu đốt năng lượng máu trong cơ thể rất nhiều.
Nếu chỉ biến hình để hù dọa thì không sao, nhưng nếu để chiến đấu thì tôi chỉ duy trì được năm phút, sau đó tôi sẽ cạn kiệt năng lượng, nếu vẫn không giết được đối thủ thì tôi tiêu đời.
Giờ thì tôi cao 3m, có cặp sừng dài và móng tay sắc nhọn. Tôi lao thẳng về phía con nhện rồi dùng móng tay cào nó, con nhện cũng không né tránh, nó đáp trả lại bằng móng vuốt.
Giờ tôi và nó thi xem ai sẽ xé nát được đối thủ trước. Những cái móng nhện đâm vào tạo ra nhiều lỗ thủng trên người, nhưng con nhện cũng bị tôi cào bay nhiều mảng thịt lớn, dòng máu vàng nhạt của nó tuôn ra từ vết thương.
Sau bốn phút thì con nhện cũng gục ngã trước tôi. Sở trường của nó là tốc độ và cạm bẫy, nên lớp giáp của nó rất mỏng, khả năng hồi phục của nó cũng kém, nên sau khi mất nhiều máu với nhiều vết thương thì nó đã chết.
"Ma Nhân Hóa." - Tôi biến về trạng thái ma nhân của mình. Trạng thái này giúp tôi tiết kiệm năng lượng hơn rất nhiều.
"Hộc...Hộc..."
"Không ngờ con nhện này nhỏ mà lại mạnh như vậy."
Tôi ngồi nghỉ bên một gốc cây, lấy ra một lọ máu từ trong không gian rồi uống nó.
"Máu Linh Động." - Tôi sử dụng kỹ năng hồi phục của mình, giờ tôi gần như cạn khô năng lượng, nếu xui xẻo kẻ thù xuất hiện thì tôi chết chắc.
Nhưng may mắn là không có con côn trùng nào tới cả.
Sau một lúc nghỉ ngơi, tôi lại gần con nhện, dùng một cái lưỡi đao để rạch đầu và bụng nó ra, cuối cùng tôi tìm được một viên kết tinh màu vàng nhạt trong người nó.
Dựa vào lượng năng lượng trong viên kết tinh, con nhện này là một Thánh Tộc Bậc 4 Cấp 3.
Tôi cũng cắt lấy tám cái chân của nó, chúng có thể dùng để làm tên hoặc mũi thương, giáo.
Tôi quay lại vị trí con nhện dệt tơ hồi nãy. Leo lên những cái cây để cắt các mấu nối giữa tấm lưới và những cái cây.
Khi cắt hết các mối nối thì tấm lưới rơi xuống. Tôi vo tròn tấm lưới thành một quả bóng tơ vàng.
Giờ tôi sẽ đi săn thêm hai con côn trùng nữa rồi về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.