Chương 12: Chân chính nhập ma (1)
Đế Thanh
13/09/2016
Trên Thanh Vân tinh, Vũ Thiên Quân một đường chạy về phía Ma Thần sơn, hắn tính toán ba canh giờ đã gần hết, tộc nhân chắc cũng đã rời đi hết, hắn và Vũ Thiên Nguyên cũng nên rời đi Thanh Vân tinh.
“Đại ca! Bỏ đi thôi, sau này chúng ta sẽ còn quay lại”. Vũ Thiên Quân hô lớn nói với Vũ Thiên Nguyên.
“Ha ha! Đi thôi, coi như đòi lại chút lợi tức cho Vũ gia ta, các ngươi chờ ta ngay sau tất sẽ trả thù”. Vũ Thiên Nguyên lạnh như băng nói ra, hắn tuy rằng dựa vào Ngũ hành hoàn đè lại tám vị Thần tôn nhưng hắn cũng không thể giết bọn hắn mà chỉ làm bọn hắn bị thương mà thôi.
Bọn hắn Vũ gia lần này tử thương thảm trọng, có lẽ đã không còn mấy người, đời thứ năm đa số còn đang trong tã ah, lúc này thất lạc, ngày sau không biết có thể hay không tìm về. Đời thứ tư có lẽ chỉ có Vũ Thế Thần là chắc chắn còn sống, còn lại là một ẩn số, đến đời thứ ba thì càng thê thảm, Thần cảnh liên quân chủ yếu là nhằm vào bọn hắn, không biết còn mấy vị còn sống. Thù này Vũ Thiên nguyên chắc chắn trả lại, thậm chí còn là điên cuồng mà trả lại ah.
“Hừ! Các ngươi hai cái ma vật đừng hòng rời khỏi”. Lúc này bên ngoài Thanh Vân tinh có một vị siêu cấp cự nhân bóng mờ mở miệng nói ra, đây là hình chiếu của một vị Thánh Thần đại năng ah. Nói đoạn hắn vươn tay đánh về phía Thanh Vân tinh hướng thẳng tới Vũ Thiên Quân hai người.
“Oành...”. Vũ Thiên Quân hai người còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ra ngoài gần trăm dặm. Tuy rằng không bị thương nặng thế nhưng cũng bị đánh cho chao đảo. Vũ Thiên Quân vì bảo hộ cho Mẫu thân mà gần như tiếp trọn một cái tát này, cũng may ma thể cứng rắn nên bọn hắn cũng không bị thương ah.
“Ồ! Vậy mà không chết!”. Vị đại năng xuất thủ kinh ngạc nói ra. Hắn hình chiếu tuy rằng chỉ có chưa tới hai thành bản thể lực lượng thế nhưng cũng không phải Thần tôn có thể đón đỡ ah. Hắn lại vung tay một lần nữa
“Đại ca! Mang mẫu thân ta đến Ma Thần sơn ah! Để ta đến cản hắn”. Vũ Thiên Quân vội vàng nói ra.
“Được! Nhanh một chút ah! Ba canh giờ sắp hết”. Vũ Thiên Nguyên cũng không dài dòng, bọn hắn thời gian không nhiều, Thánh thần đại năng bọn hắn lúc này còn không thể đối phó ah.
“OÀNH....”. Bàn tay lớn vung lên đánh về phía Vũ Thiên Quân, lần này hắn chỉ kịp thời vung nắm đấm lên đối diện một chưởng, thế nhưng hắn lần này không may mắn như lần trước, lực đạo cùng đạo vận hùng hồn đánh hăn rơi vào mặt đất, lực xung kích đáng sợ làm cho thân thể Mẫu thân trong tay hắn nổ tung chỉ còn lại một đám khói đen. Đây là hắn vận dụng ma khí đến bảo vệ linh hồn của Mẫu Thân a.
“A... Không, mẫu thân!!!”. Vũ Thiên Quân ánh mắt như nứt ra, chút nữa thôi mẫu thân hắn đã triệt để vẫn lạc. Một bóng đen kịp thời lao đến mang theo nồng đậm Ma khí bao khỏa lấy Linh hồn Mẫu thân hắn xong há miệng nuốt vào bụng.
“Nhanh lên chạy trốn ah! Chúng ta không còn nhiều thời gian”. Vũ Thiên Nguyên gấp rút nói. Hắn đã bắt đầu thấy cảm xúc dần đi hướng cuồng bạo. Bọn hắn ma thể lúc này cường đại nhưng cũng không thể đối kháng Thánh thần quá lâu ah
“Đại ca! Hi vọng ngươi mang Mẫu thân ta đến Ma Thần sơn an toàn, để ta đến đoạn hậu, ta rất nhanh sẽ đến....”. Vũ Thiên Quân mặt đầy sát khí nói ra. Mẫu thân hắn bị giết, may mắn lão ma nói còn linh hồn thì có thể cứu tỉnh nên hắn vẫn giữ chút bình tĩnh mà cầm chân mấy vị Thần tôn cho tộc nhân rời đi, thế nhưng lúc này Mẫu thân hắn nhục thể vỡ nát chỉ còn linh hồn, hắn không chắc lão ma có cứu được hay không, điều này làm hắn nổi lên sát khí, cộng thêm ảnh hưởng của Ma khí, lúc này hắn bắt đầu có chút cuồng bạo rồi. “Đại ca! Đi mau ah! Yên tâm, ta rất nhanh sẽ tới...”. Vũ Thiên Quân đẩy Vũ Thiên Nguyên về phái Ma Thần sơn.
“... Huh! Được! Ta đi trước, nhanh một chút đến Ma Thần sơn, chúng ta cùng rời đi”. Vũ Thiên Nguyên có chút do dự nói ra, hắn cũng hiểu, bọn hắn nếu chậm lại một chút vị kia Thánh thần tuyệt đối sẽ lưu lại cả hai bọn hắn. “Nếu ngươi có mệnh hệ gì, Đại ca thề huyết tẩy tinh không này cũng phải trả thù cho ngươi!”. Vũ Thiên Nguyên kiên định nói ra rồi rất nhanh lao về phía Ma Thần sơn. Từ lúc Vũ gia bị tấn công, bọn hắn đã làm hết khả năng rồi, hắn chắc chắn sẽ trả thù.
“Lão ma! Hi vọng ngươi có thể cứu mẫu thân ta...”. Vũ Thiên Quân nói thầm. Hắn đã quyết định ở lại ngăn vị kia đến cùng để giúp cho Vũ Thiên Nguyên có thể rời đi an toàn.
“Hừ! Các ngươi há có thể chạy đi trước mắt ta! Chết!”. Hư không vang lên tiếng hừ lạnh sau đó một bàn tay khổng lồ lại đập về phía Vũ Thiên Quân.
“Muốn tấn công hắn ngươi phải bước qua ta ah”. Như tiểu cường đánh không chết, bị đập xuống hắn lại lao lên ngăn cản.
“OÀNH...OÀNH...OÀNH...”.
“Ha ha, ngươi Thánh thần cũng không gì hơn cái này, không giết nổi ta ah”. Vũ Thiên Quân càng chịu nhiều công kích đồng thời Ma khí cũng càng thêm ảnh hưởng hắn, hắn lúc này gần như chỉ còn bản năng ngăn cản lại công kích mà thôi.
Công kích hắn vị kia Thánh thần cũng giật mình không thôi, ma vật kia hứng chịu công kích của hắn vậy mà không chết, Thần tôn không có khả năng cường đại như vậy.
Lúc này Vũ Thiên Quân bất ngờ lao ra Thanh Vân tinh đánh về phía cự nhân hình chiếu.
“Tiếp ta một quyền! Ta thật muốn xem ngươi cái hình chiều này còn bao nhiêu năng lực”. Vũ Thiên Quân mang theo ma khí ngập trời nói. Hắn tuy rằng bị Ma khí ảnh hưởng thế nhưng theo đó hắn Thái cổ ma mạch càng thêm mạnh mẽ, kích phát ra ma khí mạnh hơn để cho hắn ẩn ẩn chạm tới Thánh thần cảnh ah.
“Hừ! Một cái ma vật mà thôi”. Vị kia Thánh thần tức giận nói, hắn quả thật đã không còn nhiều năng lượng, thế nhưng hắn cũng không sợ, bản thể hắn rất nhanh sẽ tới.
“Oành...”. Hư không vỡ ra, Vũ Thiên Quân cùng vị kia giao thủ chốc lát rồi lẫn nhau tách ra, càng giao thủ Vũ Thiên Quân càng quỷ dị nhận ra hắn vậy mà càng bình tĩnh, đã gần như không bị ảnh hưởng, hắn dừng lại để kiểm tra thân thể biến hóa. Vị kia đại năng dừng lại âm tình bất định vì hắn biết lúc này hắn đã không làm gì được đối phương.
Nhìn vào thể nội Vũ Thiên Quân mới hiểu vì sao hắn không bị ma khí ảnh hưởng, hắn cửu khiếu nguyên anh, không, lúc này phải gọi là cửu khiếu ma anh, hắn Thần mạch bản nguyên cùng Thái cổ Ma mạch tu theo hai đường lúc này đều đạt Địa đan cảnh, đồng thời hắn cảm thấy mình thiên kiếp đã đến! Đúng vậy, là thiên kiếp ah! Thì ra hắn lúc trước không có thiên kiếp là do hắn chỉ tu Thần mạch, mặc dù hắn mạnh mẽ nhưng vẫn không có thiên kiếp, có lẽ là do hắn không tu Ma mạch ah!
“Lão ma nói Thần mạch cùng ma mạch là không thể cùng tồn tại ah... Đúng rồi, Thái sơ sinh linh... hắn nói ta là hậu duệ của Thái sơ sinh linh...”. Vũ Thiên Quân lúc này đã bắt đầu muốn biết về Thái sơ sinh linh ah
“Hừ! Ma vật ngươi dám đến Nhân tộc ta làm càn thật không sợ bị chém giết?”. Vị kia hình chiếu Thánh thần đại năng nói ra
“Ma vật?!? Ai nói với ngươi ta là Ma tộc?”. Vũ Thiên Quân quay sang hắn nhìn nói, hắn lúc này đã mất đi vẻ cuồng bạo. “Ha ha, mà xem như ta là Ma tộc thì như thế nào? Các ngươi vì kéo dài tuổi thọ, tư lợi bản thân đi ra tay với một nha đầu tám tuổi thì khác già ma đầu? Các ngươi một đám Thần tôn một lời không hợp ra tay diệt cả một tinh cầu, các ngươi có gì nói ta? Ta đã giết người vô tội sao? Còn ngươi, ngươi có biết lý do của việc này...”. Vũ Thiên Quân nghi ngờ hỏi.
“Nguyên nhân? Ngươi cái ma vật này dám đến Nhân tộc tác quái, tin tưởng có không ít đại năng sẽ không để ngươi sống mà rời đi”. Thánh thần đại năngcảm thấy điều gì đó không ổn.
“Ha ha! Tốt lắm! Một đám thần tôn muốn bắt biểu tỷ của ta để cướp lấy Thiên Phượng bổn nguyên, ngươi nói ta phải làm sao ah? Sao lúc đó ngươi không đến mà trừ ma vệ đạo? Ta vì thủ hộ gia tộc lấy thân nhập Ma ngươi lại lao ra sủa loạn méo mó, ngươi nghĩ ngươi xứng sao?”. Vũ Thiên Quân trào phúng nói.
“Hừ! Cho dù là thế ngươi cái ma vật này cũng phải chết không thể nghi ngờ”. Một giọng nói tục giận vang lên, bất ngờ hư không rách ra, một vị lão giả đi ra, hắn vậy mà giống hệt hình chiếu kia, xem ra là hắn bản thể đã đến ah.
“Ha ha, Thiên Phượng thể đang ở đâu... nói ra đi, ta đảm bảo ngươi không chết”. Cùng lúc đó lại có một vị đại năng hàng lâm, hắn khí tức đáng sợ vậy mà không kém vị lão giả kia.
“Ha ha, các ngươi mấy cái Thánh Thần đẽ đến còn không chịu hiện thân ah”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy xuất hiện hai vị Thánh Thần cũng không mấy giật mình nhìn vào hư không nói. Hắn cảm thấy Vũ Thiên Nguyên đã chuẩn bị được lão ma truyền tống rời đi Thanh Vân tinh ah.
“Lực cảm ứng rất mạnh ah! Ngươi là cái nào Ma tộc chi nhánh?”. Lại có thêm hai vị khác từ hư không đi ra trong đó một vị phụ nhận nói.
“Ha ha, lão ma nói ta không thể lạm dụng ma khí nếu không có thể bị ma hóa, ta thật muốn thử ah...”. Vũ Thiên Quân vui cười không sợ chút nào nói. Hắn biết lúc này lão ma muốn mang mấy người Vũ gia rời đi chắc chắn sẽ gây nên chú ý,vậy nên hắn muốn tạo ra cơ hội cho bọn hắn rời đi. Hắn cũng có chút tin tưởng bản thân sẽ không bị Ma hóa, bết bát nhất chỉ là hắn linh hồn cùng nguyên hồn bị thương tổn mà thôi, nguy hiểm thực sự là bốn vị Thánh thần trước mắt, ngay khi có cơ hội hắn sẽ vận dụng thủ đoạn cuối cùng mà Lão ma cho hắn đi tới Ma vực.
Nói rồi Vũ Thiên Quân vận khởi ma khí càng thêm cuồng bạo, thân thể vậy mà bành trướng tới gần mười trượng, ma khí lăn lộn như một vị Thượng cổ cự ma vung quyền đánh về phía mấy vị Thánh Thần
“Đại ca! Bỏ đi thôi, sau này chúng ta sẽ còn quay lại”. Vũ Thiên Quân hô lớn nói với Vũ Thiên Nguyên.
“Ha ha! Đi thôi, coi như đòi lại chút lợi tức cho Vũ gia ta, các ngươi chờ ta ngay sau tất sẽ trả thù”. Vũ Thiên Nguyên lạnh như băng nói ra, hắn tuy rằng dựa vào Ngũ hành hoàn đè lại tám vị Thần tôn nhưng hắn cũng không thể giết bọn hắn mà chỉ làm bọn hắn bị thương mà thôi.
Bọn hắn Vũ gia lần này tử thương thảm trọng, có lẽ đã không còn mấy người, đời thứ năm đa số còn đang trong tã ah, lúc này thất lạc, ngày sau không biết có thể hay không tìm về. Đời thứ tư có lẽ chỉ có Vũ Thế Thần là chắc chắn còn sống, còn lại là một ẩn số, đến đời thứ ba thì càng thê thảm, Thần cảnh liên quân chủ yếu là nhằm vào bọn hắn, không biết còn mấy vị còn sống. Thù này Vũ Thiên nguyên chắc chắn trả lại, thậm chí còn là điên cuồng mà trả lại ah.
“Hừ! Các ngươi hai cái ma vật đừng hòng rời khỏi”. Lúc này bên ngoài Thanh Vân tinh có một vị siêu cấp cự nhân bóng mờ mở miệng nói ra, đây là hình chiếu của một vị Thánh Thần đại năng ah. Nói đoạn hắn vươn tay đánh về phía Thanh Vân tinh hướng thẳng tới Vũ Thiên Quân hai người.
“Oành...”. Vũ Thiên Quân hai người còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ra ngoài gần trăm dặm. Tuy rằng không bị thương nặng thế nhưng cũng bị đánh cho chao đảo. Vũ Thiên Quân vì bảo hộ cho Mẫu thân mà gần như tiếp trọn một cái tát này, cũng may ma thể cứng rắn nên bọn hắn cũng không bị thương ah.
“Ồ! Vậy mà không chết!”. Vị đại năng xuất thủ kinh ngạc nói ra. Hắn hình chiếu tuy rằng chỉ có chưa tới hai thành bản thể lực lượng thế nhưng cũng không phải Thần tôn có thể đón đỡ ah. Hắn lại vung tay một lần nữa
“Đại ca! Mang mẫu thân ta đến Ma Thần sơn ah! Để ta đến cản hắn”. Vũ Thiên Quân vội vàng nói ra.
“Được! Nhanh một chút ah! Ba canh giờ sắp hết”. Vũ Thiên Nguyên cũng không dài dòng, bọn hắn thời gian không nhiều, Thánh thần đại năng bọn hắn lúc này còn không thể đối phó ah.
“OÀNH....”. Bàn tay lớn vung lên đánh về phía Vũ Thiên Quân, lần này hắn chỉ kịp thời vung nắm đấm lên đối diện một chưởng, thế nhưng hắn lần này không may mắn như lần trước, lực đạo cùng đạo vận hùng hồn đánh hăn rơi vào mặt đất, lực xung kích đáng sợ làm cho thân thể Mẫu thân trong tay hắn nổ tung chỉ còn lại một đám khói đen. Đây là hắn vận dụng ma khí đến bảo vệ linh hồn của Mẫu Thân a.
“A... Không, mẫu thân!!!”. Vũ Thiên Quân ánh mắt như nứt ra, chút nữa thôi mẫu thân hắn đã triệt để vẫn lạc. Một bóng đen kịp thời lao đến mang theo nồng đậm Ma khí bao khỏa lấy Linh hồn Mẫu thân hắn xong há miệng nuốt vào bụng.
“Nhanh lên chạy trốn ah! Chúng ta không còn nhiều thời gian”. Vũ Thiên Nguyên gấp rút nói. Hắn đã bắt đầu thấy cảm xúc dần đi hướng cuồng bạo. Bọn hắn ma thể lúc này cường đại nhưng cũng không thể đối kháng Thánh thần quá lâu ah
“Đại ca! Hi vọng ngươi mang Mẫu thân ta đến Ma Thần sơn an toàn, để ta đến đoạn hậu, ta rất nhanh sẽ đến....”. Vũ Thiên Quân mặt đầy sát khí nói ra. Mẫu thân hắn bị giết, may mắn lão ma nói còn linh hồn thì có thể cứu tỉnh nên hắn vẫn giữ chút bình tĩnh mà cầm chân mấy vị Thần tôn cho tộc nhân rời đi, thế nhưng lúc này Mẫu thân hắn nhục thể vỡ nát chỉ còn linh hồn, hắn không chắc lão ma có cứu được hay không, điều này làm hắn nổi lên sát khí, cộng thêm ảnh hưởng của Ma khí, lúc này hắn bắt đầu có chút cuồng bạo rồi. “Đại ca! Đi mau ah! Yên tâm, ta rất nhanh sẽ tới...”. Vũ Thiên Quân đẩy Vũ Thiên Nguyên về phái Ma Thần sơn.
“... Huh! Được! Ta đi trước, nhanh một chút đến Ma Thần sơn, chúng ta cùng rời đi”. Vũ Thiên Nguyên có chút do dự nói ra, hắn cũng hiểu, bọn hắn nếu chậm lại một chút vị kia Thánh thần tuyệt đối sẽ lưu lại cả hai bọn hắn. “Nếu ngươi có mệnh hệ gì, Đại ca thề huyết tẩy tinh không này cũng phải trả thù cho ngươi!”. Vũ Thiên Nguyên kiên định nói ra rồi rất nhanh lao về phía Ma Thần sơn. Từ lúc Vũ gia bị tấn công, bọn hắn đã làm hết khả năng rồi, hắn chắc chắn sẽ trả thù.
“Lão ma! Hi vọng ngươi có thể cứu mẫu thân ta...”. Vũ Thiên Quân nói thầm. Hắn đã quyết định ở lại ngăn vị kia đến cùng để giúp cho Vũ Thiên Nguyên có thể rời đi an toàn.
“Hừ! Các ngươi há có thể chạy đi trước mắt ta! Chết!”. Hư không vang lên tiếng hừ lạnh sau đó một bàn tay khổng lồ lại đập về phía Vũ Thiên Quân.
“Muốn tấn công hắn ngươi phải bước qua ta ah”. Như tiểu cường đánh không chết, bị đập xuống hắn lại lao lên ngăn cản.
“OÀNH...OÀNH...OÀNH...”.
“Ha ha, ngươi Thánh thần cũng không gì hơn cái này, không giết nổi ta ah”. Vũ Thiên Quân càng chịu nhiều công kích đồng thời Ma khí cũng càng thêm ảnh hưởng hắn, hắn lúc này gần như chỉ còn bản năng ngăn cản lại công kích mà thôi.
Công kích hắn vị kia Thánh thần cũng giật mình không thôi, ma vật kia hứng chịu công kích của hắn vậy mà không chết, Thần tôn không có khả năng cường đại như vậy.
Lúc này Vũ Thiên Quân bất ngờ lao ra Thanh Vân tinh đánh về phía cự nhân hình chiếu.
“Tiếp ta một quyền! Ta thật muốn xem ngươi cái hình chiều này còn bao nhiêu năng lực”. Vũ Thiên Quân mang theo ma khí ngập trời nói. Hắn tuy rằng bị Ma khí ảnh hưởng thế nhưng theo đó hắn Thái cổ ma mạch càng thêm mạnh mẽ, kích phát ra ma khí mạnh hơn để cho hắn ẩn ẩn chạm tới Thánh thần cảnh ah.
“Hừ! Một cái ma vật mà thôi”. Vị kia Thánh thần tức giận nói, hắn quả thật đã không còn nhiều năng lượng, thế nhưng hắn cũng không sợ, bản thể hắn rất nhanh sẽ tới.
“Oành...”. Hư không vỡ ra, Vũ Thiên Quân cùng vị kia giao thủ chốc lát rồi lẫn nhau tách ra, càng giao thủ Vũ Thiên Quân càng quỷ dị nhận ra hắn vậy mà càng bình tĩnh, đã gần như không bị ảnh hưởng, hắn dừng lại để kiểm tra thân thể biến hóa. Vị kia đại năng dừng lại âm tình bất định vì hắn biết lúc này hắn đã không làm gì được đối phương.
Nhìn vào thể nội Vũ Thiên Quân mới hiểu vì sao hắn không bị ma khí ảnh hưởng, hắn cửu khiếu nguyên anh, không, lúc này phải gọi là cửu khiếu ma anh, hắn Thần mạch bản nguyên cùng Thái cổ Ma mạch tu theo hai đường lúc này đều đạt Địa đan cảnh, đồng thời hắn cảm thấy mình thiên kiếp đã đến! Đúng vậy, là thiên kiếp ah! Thì ra hắn lúc trước không có thiên kiếp là do hắn chỉ tu Thần mạch, mặc dù hắn mạnh mẽ nhưng vẫn không có thiên kiếp, có lẽ là do hắn không tu Ma mạch ah!
“Lão ma nói Thần mạch cùng ma mạch là không thể cùng tồn tại ah... Đúng rồi, Thái sơ sinh linh... hắn nói ta là hậu duệ của Thái sơ sinh linh...”. Vũ Thiên Quân lúc này đã bắt đầu muốn biết về Thái sơ sinh linh ah
“Hừ! Ma vật ngươi dám đến Nhân tộc ta làm càn thật không sợ bị chém giết?”. Vị kia hình chiếu Thánh thần đại năng nói ra
“Ma vật?!? Ai nói với ngươi ta là Ma tộc?”. Vũ Thiên Quân quay sang hắn nhìn nói, hắn lúc này đã mất đi vẻ cuồng bạo. “Ha ha, mà xem như ta là Ma tộc thì như thế nào? Các ngươi vì kéo dài tuổi thọ, tư lợi bản thân đi ra tay với một nha đầu tám tuổi thì khác già ma đầu? Các ngươi một đám Thần tôn một lời không hợp ra tay diệt cả một tinh cầu, các ngươi có gì nói ta? Ta đã giết người vô tội sao? Còn ngươi, ngươi có biết lý do của việc này...”. Vũ Thiên Quân nghi ngờ hỏi.
“Nguyên nhân? Ngươi cái ma vật này dám đến Nhân tộc tác quái, tin tưởng có không ít đại năng sẽ không để ngươi sống mà rời đi”. Thánh thần đại năngcảm thấy điều gì đó không ổn.
“Ha ha! Tốt lắm! Một đám thần tôn muốn bắt biểu tỷ của ta để cướp lấy Thiên Phượng bổn nguyên, ngươi nói ta phải làm sao ah? Sao lúc đó ngươi không đến mà trừ ma vệ đạo? Ta vì thủ hộ gia tộc lấy thân nhập Ma ngươi lại lao ra sủa loạn méo mó, ngươi nghĩ ngươi xứng sao?”. Vũ Thiên Quân trào phúng nói.
“Hừ! Cho dù là thế ngươi cái ma vật này cũng phải chết không thể nghi ngờ”. Một giọng nói tục giận vang lên, bất ngờ hư không rách ra, một vị lão giả đi ra, hắn vậy mà giống hệt hình chiếu kia, xem ra là hắn bản thể đã đến ah.
“Ha ha, Thiên Phượng thể đang ở đâu... nói ra đi, ta đảm bảo ngươi không chết”. Cùng lúc đó lại có một vị đại năng hàng lâm, hắn khí tức đáng sợ vậy mà không kém vị lão giả kia.
“Ha ha, các ngươi mấy cái Thánh Thần đẽ đến còn không chịu hiện thân ah”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy xuất hiện hai vị Thánh Thần cũng không mấy giật mình nhìn vào hư không nói. Hắn cảm thấy Vũ Thiên Nguyên đã chuẩn bị được lão ma truyền tống rời đi Thanh Vân tinh ah.
“Lực cảm ứng rất mạnh ah! Ngươi là cái nào Ma tộc chi nhánh?”. Lại có thêm hai vị khác từ hư không đi ra trong đó một vị phụ nhận nói.
“Ha ha, lão ma nói ta không thể lạm dụng ma khí nếu không có thể bị ma hóa, ta thật muốn thử ah...”. Vũ Thiên Quân vui cười không sợ chút nào nói. Hắn biết lúc này lão ma muốn mang mấy người Vũ gia rời đi chắc chắn sẽ gây nên chú ý,vậy nên hắn muốn tạo ra cơ hội cho bọn hắn rời đi. Hắn cũng có chút tin tưởng bản thân sẽ không bị Ma hóa, bết bát nhất chỉ là hắn linh hồn cùng nguyên hồn bị thương tổn mà thôi, nguy hiểm thực sự là bốn vị Thánh thần trước mắt, ngay khi có cơ hội hắn sẽ vận dụng thủ đoạn cuối cùng mà Lão ma cho hắn đi tới Ma vực.
Nói rồi Vũ Thiên Quân vận khởi ma khí càng thêm cuồng bạo, thân thể vậy mà bành trướng tới gần mười trượng, ma khí lăn lộn như một vị Thượng cổ cự ma vung quyền đánh về phía mấy vị Thánh Thần
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.