Chương 138: Đại chiến (2) - Thánh tộc hiện thân
Đế Thanh
15/09/2016
Kinh thiên tiếng nổ mạnh vang lên từ bên trong Ma hải, kèm theo đó là cột nước cao đến gần năm mươi dặm, hư không phá toái đen kịt, còn may phạm vi xung quanh mấy nghìn dặm đã không có người, một phần là do Vũ Thiên Quân cảnh cáo, một phần là có Đại Thánh xuất thủ giúp đám bọn người đang gần đó chạy đi.
"Ngươi đã không chịu dừng tay đừng trách ta không nể tình!". Thương Thánh thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên ra tay đánh xuống Ma hải, như vậy có khả năng là công kích Tuyệt Thánh hoặc Thái Thương Kinh Vân, hắn không mấy kiêng kị nữa vung đao chém vào Luân hồi chi cầu đang bảo vệ đám hài nhi của Tử lôi tộc, xem như ăn miếng trả miếng đi.
"Không! Đừng...". Thái Thương Vân Thần đột nhiên hô lớn muốn ngăn cản, chỉ là đã muộn.
"Ha! Không để ý ta cảnh cáo sao?". Vũ Thiên Quân cười lạnh lẽo, mặt khác hắn gia trì bảo vệ kia ít nhất có chịu được hai kích của Thương Thánh. Hắn còn không muốn để kẻ vô tội chịu chết, đặc biệt đó còn là mấy cái hài nhi còn chưa biết chút gì về cuộc sống. Hắn lập tức loé lên chạy về phía Thương Thánh, vẫn nên thu lại đám hài tử đó ah.
"Ầm!". Bạch đao chém vào Luân hồi chi cầu lập tức vang lên tiếng va chạm mạnh, tay Thương Thánh run lên cố giữ lấy Bạch đao, một kích kia phản chấn cũng không nhẹ. Về phần Luân hồi chi cầu thì bị đẩy văng xuống phía Ma hải. Chỉ là một bàn tay vươn ra nâng lên không để nó rơi vào Ma hải, bàn tay chủ nhân không ai khác chính là Vũ Thiên Quân!
"Hừ!". Vũ Thiên Quân hừ lạnh, tay trái đỡ lấy Luân hồi chi cầu, tay phải hiện lên năm đạo tiểu Luân hồi chi lực ném thẳng về phía đám người Thái Thương gia. Kiểm tra một chút bên trong Luân hồi chi cầu, Vũ Thiên Quân mặt mũi âm trầm xuống, đám hài nhi không chịu đến thương tổn thế nhưng bọn nó... khóc! Hắn cũng bó tay khoản này ah!
"Bạch y Thánh Quân ngươi không có chút phong thái cường giả nào sao? Không để ý thân phận ra tay với một đám yếu hơn mình có gì vinh quang sao?". Tuyệt Thánh hiện thân vung lên Hoả kiếm nhằm hoá giải công kích của Vũ Thiên Quân đánh về phía đám người Thái Thương gia, vừa xuất thủ vừa nói. Tiếp lấy năm đạo tiểu Luân hồi chi lực hắn cũng ăn cái thiệt thòi lớn, nếu là bình thường hắn liền né đi, thế nhưng lúc này nếu hắn tránh đằng sau mấy cái Thái Thương gia hậu bối cùng ba tên Thánh tổ còn lại chết chắc!
"Hừ! Cái gì mà thân phận? Ta hôm nay là vì tộc nhân báo thù mà thôi!". Vũ Thiên Quân hừ lạnh nói. "Oa! Oa!". Đột nhiên bên trong Luân hồi chi cầu vang lên tiếng khóc của trẻ con làm Vũ Thiên Quân một mặt đầy mồ hôi. "Việc tốt của ngươi ah!". Hắn lạnh lùng nhìn phía Thương Thánh.
"Trẻ con?". Bất kể là Thương Tuyệt nhị Thánh hay là Thái Thương Vân Thần đều kinh ngạc vô cùng. Vũ Thiên Quân làm sao lại thành bảo mẫu rồi? Riêng Thái Thương Vân Thần lại càng thêm kinh dị, lúc nãy thôi Vũ Thiên Quân làm gì có mang theo trẻ con đâu này? Làm sao lại nhiều thêm một đám trẻ con rồi?
"Bên trong đã xảy ra chuyện gì?". Thái Thương Vân Thần lẩm bẩm, chuyện này chắc chắn cùng bên trong phong ấn có liên quan!
"...". Thu lại đám hài nhi Vũ Thiên Quân liếc nhìn Thái Thương gia ba người, bất chợt hắn nhíu mày. "Hử? Lại bài xích rồi?". Thể nội bản thể lại đang bài xích Thần Ma hai mạch, lại có phiền phức rồi đây!
"Vũ Thiên Quân! Ngươi sẽ vì hôm nay mà hối hận!". Thương Thánh lạnh lùng nói, Bạch cốt đao trên tay hắn tỏa ra lực lượng huyền bí, nó chút đứng đó thôi cũng đủ làm cho không gian cung quanh rung động, Bán bộ Hỗn độn cấp bảo khí đáng sợ vô cùng ah.
"Ha ha! Hối hận? Bản thiếu gia ta không có khái niệm đó! Thái Thương gia ngươi nên hối hận vì đã sinh ra một cái Thái Thương Kinh Vân! Càng nên hối hận đã cùng ta là địch!". Vũ Thiên Quân cười lớn nói. Hối hận sao? Chỉ dành cho nhược giả thôi, đối với hắn, hối hận đồng nghĩa với việc thất bại!
"Hừ! Hôm nay ngươi cùng chúng ta vạch mặt...". Tuyệt Thánh hừ lạnh nói thì bị cắt đứt.
"Câm miệng! Hai ngươi ngậm miệng cho ta!". Thái Thương Vân Thần gầm lên nói. Gia chủ lại đi vận dụng Thánh tộc bí pháp, còn may có thể quan sát cũng không quá nhiều người, nếu không bọn hắn biết đi đâu tìm lời giải thích đây?
"Vũ tiểu huynh đệ! Nếu chúng ta tiếp tục đánh nhau sẽ đều không tốt cho đôi bên, Kinh Vân cũng đã...". Hắn nhìn Vũ Thiên Quân chua xót nói. "Chúng ta đều là Nhân tộc, tiếp tục đấu đá chút làm cho chúng ta yếu đi, Dị tộc có thể lợi dụng ah!". Hắn có chút run run, hắn cho dù lại tự tôn gia tộc bao nhiêu cũng không thể bao che được nữa, Thái Thương Kinh Vân có thể vận dụng Thương tộc bí pháp đã nói lên Thái Thương gia hắn quả thật có cùng Thánh tộc liên quan.
"Thất thúc! (Thất thúc tổ!". Thương Tuyệt nhị Thánh lập tức kinh hô thế nhưng bị Thái Thương Vân Thần giơ tay ngăn cản. "Ta biết các ngươi không phục! Thậm chí có thể nghĩ ta cổ hủ hay sợ chết, thế nhưng hôm nay là chúng ta sai! Trong cuộc đời tu giả có ai không từng sai? Thậm chí sai không chỉ một lần, thế nhưng sai mà không chịu sửa, các ngươi cả đời không thể đến đỉnh phong được, chỉ có không có khúc mắc trong lòng, không có trở ngại tâm lý thì mới có khả năng đạt đến giới hạn!". Hắn nhàn nhạt nói, lời nói như mang theo ma lực nào đó dẫn dắt người nghe, làm cho người ta không có ý phản kháng hay phủ nhận nó, đây là đúc kết bao nhiêu năm tu luyện của hắn mà thành ah.
"Vũ tiểu huynh đệ! Ngươi cũng biết ah! Chuyện này không phải là do toàn bộ Thái Thương gia làm, Kinh Vân cũng đã chịu trừng phạt, kẻ liên quan cũng bị ngươi chém giết hầu như không còn, việc này có thể hay không dừng lại? Tin rằng ngươi cũng hiểu ý lão già ta!". Hắn lại quay sang đối với Vũ Thiên Quân nói. "Mặt khác ngươi nghĩ làm như vậy đối với Nhân tộc ta là tốt sao?". Rồi hắn đột nhiên bâng quơ hỏi, việc này tạm thời chỉ có hắn và Vũ Thiên Quân biết, tiếng trẻ khóc vừa rồi tám phần là hải tử từ bên trong phong ấn đi ra.
"Thất thúc! Cùng lắm chúng ta rời đi! Đợi khi chúng ta đột phá Hư vô cảnh lại quay trở về, khi đó hươu chết về tay ai còn chưa biết!". Thương Thánh lạnh lùng nói, hắn bao nhiêu năm tung hoành khắp tinh không, có bao giờ chịu thiệt lớn như vậy? Bốn năm trước gia tộc mất mười vị Thánh cảnh đã là tổn thất lớn rồi, thế nhưng còn chưa ảnh hưởng đến căn cơ, Tuyệt Thánh còn trẻ, lại thêm có Thái Thương Kinh Vân kinh tài tuyệt diễm, Thái Thương gia vẫn có thể bình thường lớn mạnh, mặt khác, Vũ Thiên Quân khi đó quỷ dị khó lường, không ai biết giới hạn của hắn, thêm đó lại còn nhảy ra một cái Hư vô cảnh đại năng, hắn đành nhịn. Nhưng hôm nay lại khác, Thái Thương Kinh Vân có thể đã bỏ mình, hi vọng mất đi một nửa, hắn đã không nhịn được nữa!
"Được rồi!". Thái Thương Vân Thân giơ tay ngăn cản. "Huh?!?". Hắn đột nhiên kinh dị nhìn phía dưới Ma hải, Thái Thương Kinh Vân lại chưa chết, thế nhưng hắn khí tức đã không phải Nhân tộc!
"Huh?!? Không chết!". Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc lẩm bẩm, Thái Thương Kinh Vân hứng trọn một kích kia vậy mà không chết, đại ấn kia xem ra lai lịch không nhỏ. "Lộ ra thứ thú vị nha...". Hắn cười lạnh lẽo, kẻ dưới kia nào phải Thái Thương Kinh Vân, nói đúng hơn hắn chỉ có vỏ bọc là Thái Thương Kinh Vân mà thôi, khí tức đã không phải, thậm chí còn không phải Nhân tộc.
"Kinh Vân?". Thương Thánh cũng đã nhìn ra dị thường. "Ngươi rút cục là ai? Tại sao lại có thể ở bên trong Kinh Vân thể nội!". Hắn mặt mũi ầm trầm nhìn phía dưới Ma hải, hôm nay còn chưa đủ chuyện sao?
"Hắn không phải Kinh Vân!". Thái Thương Vân Thần lạnh lùng nói, khí tức lập tức thay đổi, hắn nào có như ban nãy khiêm tốn nhã nhặn, hắn lúc này như núi lửa bộc phát, hư không quanh hắn như đọng lại, sát khí... vô cùng tận sát khí từ hắn phát ra!
"Ẩn nấp lâu như vậy bên trong thân thể Thái Thương Kinh Vân, ngươi mục đích không nhỏ ah! Sau đó lại khơi mào để ta cùng Thái Thương gia đánh nhau sống chết, ha ha! Thật tốt suy tính!". Vũ Thiên Quân mặt không biểu tinh lạnh nhạt nói, một cái kinh thiên âm mưu nhằm vào Nhân tộc ah, lấy Vũ Thiên Quân cùng ba vị Đại Thánh khả năng suy tính rất dễ suy đoán ra. "Huh! Ngươi nên là Thánh tộc một cái trụ cột thành viên đi?". Hắn đổi giọng lạnh lùng nói.
"Thánh tộc?!?". Thái Thương Vân Thần ba người con ngươi co rụt, thế nhưng cần xâu chuỗi một ít việc cũng có thể suy đoán ra được, bên dưới Ma hải người kia chín thành là Thánh tộc thành viên rồi.
"Khặc! Lần này thật là thất sách!". Thái Thương Kinh Vân không tiếp tục ở trong Ma hải nữa mà đi lên mặt nước, vừa đi ra mặt nước hắn liền họ ra một ngụm máu lớn. "Bạch y Thánh Quân, không không, nên gọi ngươi là Bạch y Ma quân mới đúng, quả nhiên danh bất hư truyền!". Hắn cười cười nói. Hắn tu vi lúc này thậm chí đã ngang bằng Tuyệt Thánh rồi, Thánh tổ bước thứ chín siêu cấp tu vi! "Nếu không kịp thời dùng chân thực chiến lực ta khó qua khỏi một kiếp rồi!". Hắn thầm nghĩ. Cho dù đã dùng đến thực lực cùng với bảo khí hắn vẫn bị thương không nhẹ đây.
"Ah! Có thể tiếp một kích của ta mà không chết! Ngươi cũng không phải dạng vừa đâu". Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói.
"Hừ! Dám giết ta Thái Thương gia người, ngươi hôm nay chắc chắn phải chết!". Thương Thánh lạnh lùng nói.
"Các ngươi Thánh tộc bao nhiêu năm ẩn mình, lúc này hiện thế, lại còn bí ẩn giết được ta Thái Thương gia gia chủ, xem ra chúng ta Nhân tộc nên làm một lần vây quét triệt để rồi!". Thái Thương Vân Thần lạnh lùng nói.
"Ha ha! Bất đắc dĩ! Bất đắc dĩ! Kỳ thực Thái Thương Kinh Vân đã chết từ khi hắn còn chưa đột phá Thần cảnh, ta chỉ...". Thái Thương Kinh Vân đang nói đột nhiên im bặt, đại ấn trên đầu giơ ra, so với trước đó, lần này đại ấn tỏa ra lực lượng cường đại hơn nhiêu, Vũ Thiên Quân sát chiêu đã đến!
"Ầm!". Nói đánh liền đánh, đại chiến lập tức nổ ra, một tiếng nổ mạnh kèm theo đó là hư không phá toái đen kịt. Hai bên vừa giao thủ đã lập tức tách ra.
"Thú vị nha! Từ khi nào Bán bộ hỗn độn khí lại nhiều như vậy rồi?". Vũ Thiên Quân một kích không thành có chút kinh nhạc nói. Trước đó không biết, lúc này đại ấn được vận dụng triệt để hắn liền nhìn ra cấp bậc của nó, không trách có thể tiếp được công kích của hắn mà không toái. "Nói nhảm với hắn làm gì? Bắt hắn lại rồi nói! Thánh tộc ta tất diệt!". Hắn quay sang Thái Thương gia ba người nói.
"Hừ!". Thương Thánh hừ lanh không nói. Nhưng hành động của hắn cũng không chậm, Bạch cốt đao vung lên chém về phía Thái Thương Kinh Vân. "Đền mạng cho Kinh Vân đi!". Hắn hét lớn.
"Lão thất! Xem ra lần này thật là thất sách nha!". Đột nhiên hư không rách ra, một cái cự phủ xuất hiện cùng Bạch cốt đao giao thủ một kích. Có thể ở tại hư không đang bị phá toái như chỗ này xé rách không gian, kẻ tới có lẽ cũng là một cái Đại Thánh rồi.
"Ầm!". Bạch đao cùng cự phủ chém vào nhau, tại nơi va chạm như có tia lửa sinh ra, tiếng nổ mạnh kèm theo đó là ánh sáng cường độ cao, cho dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy, giống như có một vì sao loé lên rồi vụt tắt. Trong tinh không nếu có tu giả nhìn về phía Ma hải thì cho dù xa xôi ức vạn dặm vẫn thấy rõ ràng!
"Huh! Thập Thánh bên trong Thương Thánh quả nhiên danh bất hư truyền! Thánh Mệnh lĩnh giáo!". Hư không bị đẩy ra, ban nãy cầm cự phủ cùng Thương Thánh giao thủ là một cái nhìn như đại hán Nhân tộc, chỉ là hắn đôi tai nhọn, tóc trắng! Đây xem như đặc hữu của Thánh tộc rồi.
"Thánh tộc?!?". Vũ Thiên Quân cùng ba người Thái Thương gia kinh ngạc nhìn người vừa đến nói. Lại đến một cái Thánh tộc Đại Thánh, hơn nữa người trước được gọi là lão thất, như vậy Thánh tộc có chí ít là bảy vị Đại Thánh, đương nhiên ai cũng hiểu chắc chắn sẽ nhiều hơn! Bọn hắn tạm thời không công kích nữa, bọn người kia nếu đã hiện thân thì muốn rời đi cũng không phải chuyện dễ!
"Ầy! Bạch y Ma quân! Ngươi tính cách không thích vội vàng như vậy ah!". Thái Thương Kinh Vân cười cười nói. "Ta giới thiệu một chút! Ta gọi là Thánh Sinh! Thánh tộc cửu điện bên trong Đệ thất điện Điện chủ!" Hắn dừng lại một chút. "Về phần hắn là tứ điện Điện chủ!". Chỉ về phía Thánh Mệnh hắn nói.
"Ha! Các ngươi hai vị điện chủ đến đây nạp mạng sao?". Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. "Hai cái bán bộ hỗn độn khí, hắc hắc!".
"Ha ha! Đối phó ngươi cùng Thái Thương gia ba vị Đại Thánh hai bọn hắn không đủ, thế nhưng thêm bọn ta đây!". Đột nhiên một tiếng cười vang lên, năm người xuất hiện, theo bọn hắn xuất hiện Ma hải cả một vùng hư không rộng lớn rung động, phạm vi không dưới năm trăm vạn dặm!
"Huh?!? Triệt thiên sát thần trận?". Vũ Thiên Quân con ngươi co rút kinh dị nói, trận pháp này trong trí nhớ của Lão chủ nhân Ma Long thành rất mới mẻ ah.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
"Ngươi đã không chịu dừng tay đừng trách ta không nể tình!". Thương Thánh thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên ra tay đánh xuống Ma hải, như vậy có khả năng là công kích Tuyệt Thánh hoặc Thái Thương Kinh Vân, hắn không mấy kiêng kị nữa vung đao chém vào Luân hồi chi cầu đang bảo vệ đám hài nhi của Tử lôi tộc, xem như ăn miếng trả miếng đi.
"Không! Đừng...". Thái Thương Vân Thần đột nhiên hô lớn muốn ngăn cản, chỉ là đã muộn.
"Ha! Không để ý ta cảnh cáo sao?". Vũ Thiên Quân cười lạnh lẽo, mặt khác hắn gia trì bảo vệ kia ít nhất có chịu được hai kích của Thương Thánh. Hắn còn không muốn để kẻ vô tội chịu chết, đặc biệt đó còn là mấy cái hài nhi còn chưa biết chút gì về cuộc sống. Hắn lập tức loé lên chạy về phía Thương Thánh, vẫn nên thu lại đám hài tử đó ah.
"Ầm!". Bạch đao chém vào Luân hồi chi cầu lập tức vang lên tiếng va chạm mạnh, tay Thương Thánh run lên cố giữ lấy Bạch đao, một kích kia phản chấn cũng không nhẹ. Về phần Luân hồi chi cầu thì bị đẩy văng xuống phía Ma hải. Chỉ là một bàn tay vươn ra nâng lên không để nó rơi vào Ma hải, bàn tay chủ nhân không ai khác chính là Vũ Thiên Quân!
"Hừ!". Vũ Thiên Quân hừ lạnh, tay trái đỡ lấy Luân hồi chi cầu, tay phải hiện lên năm đạo tiểu Luân hồi chi lực ném thẳng về phía đám người Thái Thương gia. Kiểm tra một chút bên trong Luân hồi chi cầu, Vũ Thiên Quân mặt mũi âm trầm xuống, đám hài nhi không chịu đến thương tổn thế nhưng bọn nó... khóc! Hắn cũng bó tay khoản này ah!
"Bạch y Thánh Quân ngươi không có chút phong thái cường giả nào sao? Không để ý thân phận ra tay với một đám yếu hơn mình có gì vinh quang sao?". Tuyệt Thánh hiện thân vung lên Hoả kiếm nhằm hoá giải công kích của Vũ Thiên Quân đánh về phía đám người Thái Thương gia, vừa xuất thủ vừa nói. Tiếp lấy năm đạo tiểu Luân hồi chi lực hắn cũng ăn cái thiệt thòi lớn, nếu là bình thường hắn liền né đi, thế nhưng lúc này nếu hắn tránh đằng sau mấy cái Thái Thương gia hậu bối cùng ba tên Thánh tổ còn lại chết chắc!
"Hừ! Cái gì mà thân phận? Ta hôm nay là vì tộc nhân báo thù mà thôi!". Vũ Thiên Quân hừ lạnh nói. "Oa! Oa!". Đột nhiên bên trong Luân hồi chi cầu vang lên tiếng khóc của trẻ con làm Vũ Thiên Quân một mặt đầy mồ hôi. "Việc tốt của ngươi ah!". Hắn lạnh lùng nhìn phía Thương Thánh.
"Trẻ con?". Bất kể là Thương Tuyệt nhị Thánh hay là Thái Thương Vân Thần đều kinh ngạc vô cùng. Vũ Thiên Quân làm sao lại thành bảo mẫu rồi? Riêng Thái Thương Vân Thần lại càng thêm kinh dị, lúc nãy thôi Vũ Thiên Quân làm gì có mang theo trẻ con đâu này? Làm sao lại nhiều thêm một đám trẻ con rồi?
"Bên trong đã xảy ra chuyện gì?". Thái Thương Vân Thần lẩm bẩm, chuyện này chắc chắn cùng bên trong phong ấn có liên quan!
"...". Thu lại đám hài nhi Vũ Thiên Quân liếc nhìn Thái Thương gia ba người, bất chợt hắn nhíu mày. "Hử? Lại bài xích rồi?". Thể nội bản thể lại đang bài xích Thần Ma hai mạch, lại có phiền phức rồi đây!
"Vũ Thiên Quân! Ngươi sẽ vì hôm nay mà hối hận!". Thương Thánh lạnh lùng nói, Bạch cốt đao trên tay hắn tỏa ra lực lượng huyền bí, nó chút đứng đó thôi cũng đủ làm cho không gian cung quanh rung động, Bán bộ Hỗn độn cấp bảo khí đáng sợ vô cùng ah.
"Ha ha! Hối hận? Bản thiếu gia ta không có khái niệm đó! Thái Thương gia ngươi nên hối hận vì đã sinh ra một cái Thái Thương Kinh Vân! Càng nên hối hận đã cùng ta là địch!". Vũ Thiên Quân cười lớn nói. Hối hận sao? Chỉ dành cho nhược giả thôi, đối với hắn, hối hận đồng nghĩa với việc thất bại!
"Hừ! Hôm nay ngươi cùng chúng ta vạch mặt...". Tuyệt Thánh hừ lạnh nói thì bị cắt đứt.
"Câm miệng! Hai ngươi ngậm miệng cho ta!". Thái Thương Vân Thần gầm lên nói. Gia chủ lại đi vận dụng Thánh tộc bí pháp, còn may có thể quan sát cũng không quá nhiều người, nếu không bọn hắn biết đi đâu tìm lời giải thích đây?
"Vũ tiểu huynh đệ! Nếu chúng ta tiếp tục đánh nhau sẽ đều không tốt cho đôi bên, Kinh Vân cũng đã...". Hắn nhìn Vũ Thiên Quân chua xót nói. "Chúng ta đều là Nhân tộc, tiếp tục đấu đá chút làm cho chúng ta yếu đi, Dị tộc có thể lợi dụng ah!". Hắn có chút run run, hắn cho dù lại tự tôn gia tộc bao nhiêu cũng không thể bao che được nữa, Thái Thương Kinh Vân có thể vận dụng Thương tộc bí pháp đã nói lên Thái Thương gia hắn quả thật có cùng Thánh tộc liên quan.
"Thất thúc! (Thất thúc tổ!". Thương Tuyệt nhị Thánh lập tức kinh hô thế nhưng bị Thái Thương Vân Thần giơ tay ngăn cản. "Ta biết các ngươi không phục! Thậm chí có thể nghĩ ta cổ hủ hay sợ chết, thế nhưng hôm nay là chúng ta sai! Trong cuộc đời tu giả có ai không từng sai? Thậm chí sai không chỉ một lần, thế nhưng sai mà không chịu sửa, các ngươi cả đời không thể đến đỉnh phong được, chỉ có không có khúc mắc trong lòng, không có trở ngại tâm lý thì mới có khả năng đạt đến giới hạn!". Hắn nhàn nhạt nói, lời nói như mang theo ma lực nào đó dẫn dắt người nghe, làm cho người ta không có ý phản kháng hay phủ nhận nó, đây là đúc kết bao nhiêu năm tu luyện của hắn mà thành ah.
"Vũ tiểu huynh đệ! Ngươi cũng biết ah! Chuyện này không phải là do toàn bộ Thái Thương gia làm, Kinh Vân cũng đã chịu trừng phạt, kẻ liên quan cũng bị ngươi chém giết hầu như không còn, việc này có thể hay không dừng lại? Tin rằng ngươi cũng hiểu ý lão già ta!". Hắn lại quay sang đối với Vũ Thiên Quân nói. "Mặt khác ngươi nghĩ làm như vậy đối với Nhân tộc ta là tốt sao?". Rồi hắn đột nhiên bâng quơ hỏi, việc này tạm thời chỉ có hắn và Vũ Thiên Quân biết, tiếng trẻ khóc vừa rồi tám phần là hải tử từ bên trong phong ấn đi ra.
"Thất thúc! Cùng lắm chúng ta rời đi! Đợi khi chúng ta đột phá Hư vô cảnh lại quay trở về, khi đó hươu chết về tay ai còn chưa biết!". Thương Thánh lạnh lùng nói, hắn bao nhiêu năm tung hoành khắp tinh không, có bao giờ chịu thiệt lớn như vậy? Bốn năm trước gia tộc mất mười vị Thánh cảnh đã là tổn thất lớn rồi, thế nhưng còn chưa ảnh hưởng đến căn cơ, Tuyệt Thánh còn trẻ, lại thêm có Thái Thương Kinh Vân kinh tài tuyệt diễm, Thái Thương gia vẫn có thể bình thường lớn mạnh, mặt khác, Vũ Thiên Quân khi đó quỷ dị khó lường, không ai biết giới hạn của hắn, thêm đó lại còn nhảy ra một cái Hư vô cảnh đại năng, hắn đành nhịn. Nhưng hôm nay lại khác, Thái Thương Kinh Vân có thể đã bỏ mình, hi vọng mất đi một nửa, hắn đã không nhịn được nữa!
"Được rồi!". Thái Thương Vân Thân giơ tay ngăn cản. "Huh?!?". Hắn đột nhiên kinh dị nhìn phía dưới Ma hải, Thái Thương Kinh Vân lại chưa chết, thế nhưng hắn khí tức đã không phải Nhân tộc!
"Huh?!? Không chết!". Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc lẩm bẩm, Thái Thương Kinh Vân hứng trọn một kích kia vậy mà không chết, đại ấn kia xem ra lai lịch không nhỏ. "Lộ ra thứ thú vị nha...". Hắn cười lạnh lẽo, kẻ dưới kia nào phải Thái Thương Kinh Vân, nói đúng hơn hắn chỉ có vỏ bọc là Thái Thương Kinh Vân mà thôi, khí tức đã không phải, thậm chí còn không phải Nhân tộc.
"Kinh Vân?". Thương Thánh cũng đã nhìn ra dị thường. "Ngươi rút cục là ai? Tại sao lại có thể ở bên trong Kinh Vân thể nội!". Hắn mặt mũi ầm trầm nhìn phía dưới Ma hải, hôm nay còn chưa đủ chuyện sao?
"Hắn không phải Kinh Vân!". Thái Thương Vân Thần lạnh lùng nói, khí tức lập tức thay đổi, hắn nào có như ban nãy khiêm tốn nhã nhặn, hắn lúc này như núi lửa bộc phát, hư không quanh hắn như đọng lại, sát khí... vô cùng tận sát khí từ hắn phát ra!
"Ẩn nấp lâu như vậy bên trong thân thể Thái Thương Kinh Vân, ngươi mục đích không nhỏ ah! Sau đó lại khơi mào để ta cùng Thái Thương gia đánh nhau sống chết, ha ha! Thật tốt suy tính!". Vũ Thiên Quân mặt không biểu tinh lạnh nhạt nói, một cái kinh thiên âm mưu nhằm vào Nhân tộc ah, lấy Vũ Thiên Quân cùng ba vị Đại Thánh khả năng suy tính rất dễ suy đoán ra. "Huh! Ngươi nên là Thánh tộc một cái trụ cột thành viên đi?". Hắn đổi giọng lạnh lùng nói.
"Thánh tộc?!?". Thái Thương Vân Thần ba người con ngươi co rụt, thế nhưng cần xâu chuỗi một ít việc cũng có thể suy đoán ra được, bên dưới Ma hải người kia chín thành là Thánh tộc thành viên rồi.
"Khặc! Lần này thật là thất sách!". Thái Thương Kinh Vân không tiếp tục ở trong Ma hải nữa mà đi lên mặt nước, vừa đi ra mặt nước hắn liền họ ra một ngụm máu lớn. "Bạch y Thánh Quân, không không, nên gọi ngươi là Bạch y Ma quân mới đúng, quả nhiên danh bất hư truyền!". Hắn cười cười nói. Hắn tu vi lúc này thậm chí đã ngang bằng Tuyệt Thánh rồi, Thánh tổ bước thứ chín siêu cấp tu vi! "Nếu không kịp thời dùng chân thực chiến lực ta khó qua khỏi một kiếp rồi!". Hắn thầm nghĩ. Cho dù đã dùng đến thực lực cùng với bảo khí hắn vẫn bị thương không nhẹ đây.
"Ah! Có thể tiếp một kích của ta mà không chết! Ngươi cũng không phải dạng vừa đâu". Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói.
"Hừ! Dám giết ta Thái Thương gia người, ngươi hôm nay chắc chắn phải chết!". Thương Thánh lạnh lùng nói.
"Các ngươi Thánh tộc bao nhiêu năm ẩn mình, lúc này hiện thế, lại còn bí ẩn giết được ta Thái Thương gia gia chủ, xem ra chúng ta Nhân tộc nên làm một lần vây quét triệt để rồi!". Thái Thương Vân Thần lạnh lùng nói.
"Ha ha! Bất đắc dĩ! Bất đắc dĩ! Kỳ thực Thái Thương Kinh Vân đã chết từ khi hắn còn chưa đột phá Thần cảnh, ta chỉ...". Thái Thương Kinh Vân đang nói đột nhiên im bặt, đại ấn trên đầu giơ ra, so với trước đó, lần này đại ấn tỏa ra lực lượng cường đại hơn nhiêu, Vũ Thiên Quân sát chiêu đã đến!
"Ầm!". Nói đánh liền đánh, đại chiến lập tức nổ ra, một tiếng nổ mạnh kèm theo đó là hư không phá toái đen kịt. Hai bên vừa giao thủ đã lập tức tách ra.
"Thú vị nha! Từ khi nào Bán bộ hỗn độn khí lại nhiều như vậy rồi?". Vũ Thiên Quân một kích không thành có chút kinh nhạc nói. Trước đó không biết, lúc này đại ấn được vận dụng triệt để hắn liền nhìn ra cấp bậc của nó, không trách có thể tiếp được công kích của hắn mà không toái. "Nói nhảm với hắn làm gì? Bắt hắn lại rồi nói! Thánh tộc ta tất diệt!". Hắn quay sang Thái Thương gia ba người nói.
"Hừ!". Thương Thánh hừ lanh không nói. Nhưng hành động của hắn cũng không chậm, Bạch cốt đao vung lên chém về phía Thái Thương Kinh Vân. "Đền mạng cho Kinh Vân đi!". Hắn hét lớn.
"Lão thất! Xem ra lần này thật là thất sách nha!". Đột nhiên hư không rách ra, một cái cự phủ xuất hiện cùng Bạch cốt đao giao thủ một kích. Có thể ở tại hư không đang bị phá toái như chỗ này xé rách không gian, kẻ tới có lẽ cũng là một cái Đại Thánh rồi.
"Ầm!". Bạch đao cùng cự phủ chém vào nhau, tại nơi va chạm như có tia lửa sinh ra, tiếng nổ mạnh kèm theo đó là ánh sáng cường độ cao, cho dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy, giống như có một vì sao loé lên rồi vụt tắt. Trong tinh không nếu có tu giả nhìn về phía Ma hải thì cho dù xa xôi ức vạn dặm vẫn thấy rõ ràng!
"Huh! Thập Thánh bên trong Thương Thánh quả nhiên danh bất hư truyền! Thánh Mệnh lĩnh giáo!". Hư không bị đẩy ra, ban nãy cầm cự phủ cùng Thương Thánh giao thủ là một cái nhìn như đại hán Nhân tộc, chỉ là hắn đôi tai nhọn, tóc trắng! Đây xem như đặc hữu của Thánh tộc rồi.
"Thánh tộc?!?". Vũ Thiên Quân cùng ba người Thái Thương gia kinh ngạc nhìn người vừa đến nói. Lại đến một cái Thánh tộc Đại Thánh, hơn nữa người trước được gọi là lão thất, như vậy Thánh tộc có chí ít là bảy vị Đại Thánh, đương nhiên ai cũng hiểu chắc chắn sẽ nhiều hơn! Bọn hắn tạm thời không công kích nữa, bọn người kia nếu đã hiện thân thì muốn rời đi cũng không phải chuyện dễ!
"Ầy! Bạch y Ma quân! Ngươi tính cách không thích vội vàng như vậy ah!". Thái Thương Kinh Vân cười cười nói. "Ta giới thiệu một chút! Ta gọi là Thánh Sinh! Thánh tộc cửu điện bên trong Đệ thất điện Điện chủ!" Hắn dừng lại một chút. "Về phần hắn là tứ điện Điện chủ!". Chỉ về phía Thánh Mệnh hắn nói.
"Ha! Các ngươi hai vị điện chủ đến đây nạp mạng sao?". Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. "Hai cái bán bộ hỗn độn khí, hắc hắc!".
"Ha ha! Đối phó ngươi cùng Thái Thương gia ba vị Đại Thánh hai bọn hắn không đủ, thế nhưng thêm bọn ta đây!". Đột nhiên một tiếng cười vang lên, năm người xuất hiện, theo bọn hắn xuất hiện Ma hải cả một vùng hư không rộng lớn rung động, phạm vi không dưới năm trăm vạn dặm!
"Huh?!? Triệt thiên sát thần trận?". Vũ Thiên Quân con ngươi co rút kinh dị nói, trận pháp này trong trí nhớ của Lão chủ nhân Ma Long thành rất mới mẻ ah.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.