Chương 94: Khiêu chiến Thần cảnh (Cầu phiếu đánh giá)
Đế Thanh
15/09/2016
Diễn võ trường Phượng tộc bên trong lúc này rất náo nhiệt, ồn ào. Bọn hắn chủ yếu đang nghị luận về cái kia hắc nhật đang treo trên đỉnh đầu Thiên Dương tử.
“Là cái gì cổ thể? Bá đạo như vậy?”.
“Không thể nào...”. Trên đài cao số hai một cái Thiên tài hét lên kinh hãi, hắn qua điển tịch thì biết Thiên Dương tử là cái gì thể chất ah! không trách hắn được gọi là Thiên Dương tử.
“Ồ! Phượng Siêu huynh nhận ra tên kia thể chất?”. Một tên thiên tài ngồi gần hắn nhíu mày hỏi, hắn không biết cái này thể chất.
“Huh! Nếu ta không nhầm đây chính là Thiên Dương ma thể, ở Thượng cổ từng có một cái Thuần Dương ma tôn sở hữu loại này thể chất. Nghe nói hắn còn chưa kích phát hết cổ thể đã chết ở Thánh tổ cảnh bước thứ tám, khi đó phải có bốn vị Thánh tổ bước thứ chín mới giết được hắn...”. Phượng Siêu nói, đây là theo điển tịch cổ của Phượng tộc để lại, có lẽ ở đây có người từng đọc qua điển tịch tương tự, chỉ là không nhớ ra mà thôi, đa số tu giả cũng không đọc điển tịch cổ ah.
“Thiên Dương ma thể?”. Thanh niên thiên tài kia nhíu mày càng sâu, chỉ riêng cái tên đã nói lến Cổ thể kia đáng sợ rồi.
“Là một cái thiên tài thiếu niên! Thiên Hồn điện lại để cho hắn lộ diện như vậy, không sợ dị tộc nhòm ngó sao?”. Phượng Siêu nhìn về phía đài cao số sáu tên kia thanh niên tốc trắng lẩm bẩm, ở thời kỳ nhạy cảm này, các tộc thông thường sẽ dấu các thiên tài thiếu niên đi, ít nhất phải đến Thần cảnh mới cho hắn lộ diện ah, dù sao tuổi nhỏ đồng nghĩa với tu vi không cao, đi tranh đấu với bọn người hơn tuổi đó là một cái thiệt thòi ah.
Bọn hắn ở đây trao đổi dĩ nhiên ở bọn người khác cũng nghe được, đều âm thầm có quyết định của mình, thi thoảng cũng có người nhìn về Đệ nhất thánh tử Thiên hồn điện, không biết có âm mưu gì không, về phần hắn chỉ mỉm cười nhè nhẹ nhìn bên trong Diễn võ trường, không biết đang suy nghĩ gì.
“Ngươi ẩn dấu thật sâu ah”. Hổ tộc thiên tài nhìn trước mắt Thiên Dương tử ngưng trọng nói, không cần công kích, chỉ riêng cái kia nhiệt độ đã đủ để hắn uống một chầu rồi, nhiệt độ kia đừng nói hắn, Thông thần cảnh có chịu được hay không còn chưa biết.
“Ta cũng không thích việc này! Mỗi lần phóng thích nó, ta cũng không khống chế được nhiệt độ, nó chỉ không tổn thương ta mà thôi!”. Thiên Dương tử nhàn nhạt nói, nếu không phóng thích cổ thể, hắn chiến lực đã gần đến Thông thần cảnh, nếu sử dụng cổ thể, bên dưới Thần cảnh hắn ở thế bất bại!
“Vẫn phải thử một chút! Hổ Khiếu sơn lâm!”. Cự hổ gầm lên một tiếng, nhiệt độ kia hắn cũng không thể tới gần thế nhưng sóng âm công kích lại không nhìn nhiệt độ ah.
“Hừm! Cho ngươi xem chân chính Nhật tâm chấn! Chấn!”. Thiên Dương tử lần này cũng không bấm cái gì ấn quyến, theo hắn hét một tiếng, trên đầu hắn Hắc nhật rung động kịch liệt tạo ra sóng âm cùng sí nhiệt kinh khủng tỏa ra xung quanh.
“Ầm!”. Hai cái sóng công kích va vào nhau tạo nên tiếng nổ mạnh.
“Ầm! Grào”. Một cái cự đại bóng đen bay ra xa hơn trăm trượng kèm theo tiếng dã thú đau đớn, Cự hổ một chiêu đã bại! Sau đó mọi người liền nhìn thấy một cái thiếu niên cùng một cái cự hổ đứng trong quảng trường, thiếu niên quần áo có chút lộn xộn thế nhưng khí tức cường thịnh vô cùng, không có chút dấu hiệu nào bị thương, về phần cự hổ thì đã không làm sao nói hết khổ sở, từ phần bụng nửa trên đến dầu lâu cháy xém đen xì đang tỏa ra mùi khét, huh, có chút hương vị thịt nướng.
“Ngươi thua rồi!”. Thiếu niên nhàn nhạt nói, đây là hắn cuối cùng thu tay nếu không đã không phải cháy xém đơn giản như vậy.
“Huh! Ta thua không oan!”. Cự hổ giọng nói ầm ầm vang lên, vừa rồi nó cũng không bị thương quá nặng, dĩ nhiên hắn biết là Thiên Dương tử nương tay.
“Các ngươi có ai muốn khiêu chiến ta sao?”. Thiên Dương tử không lại để ý tên kia Hổ tộc thiên tài nhìn xung quanh diễn võ trường nói lớn.
“...”. Diễn võ trường một đám im lặng, vừa rồi cái kia sí nhiệt không mấy người tự tin tiếp được. Nếu dùng tu vi nghiền ép, dĩ nhiên Thần cảnh cường giả thanh niên có không ít người làm được thế nhưng dùng tu vi cao hơn hai cái cấp độ như thế bọn hắn cũng không có mấy mặt mũi, chưa cần thắng bại quyết định, khiêu chiến một cái tu vi thấp hơn mình hai cảnh giới đã là một loại sỉ nhục rồi.
Một lát qua đi vẫn không có người khiêu chiến, Thiên Dương tử có chút thất vọng. Kỳ thực hắn không tự tin lúc này bản thân có thể cùng Thần cảnh cường giả tranh phong, hắn lá bài tẩy là có thế nhưng Thần cảnh là một đạo khảm khác, hắn không tự tin đánh lại Thần cảnh cường giả ah.
Bất chợt hắn ngẩng đầu nhìn về phía đài cao số sáu cái kia Thanh niên tóc trắng như hỏi điều gì đó, thấy hắn cử động ở đây nhiều người cũng nhìn cái kia Thanh niên tóc trắng cũng chính là Thiên Hồn thánh tử, Thiên Hồn thánh tử cũng chỉ nhìn hắn rồi mỉm cười gật đầu, như được tiếp sức như thế hắn thở ra một hơi nhìn xung quanh hét lớn.
“Ta Thiên Dương tử khiêu chiến bất cứ vị nào Thần cảnh nhất trọng cường giả!”. Đã được ca ca đồng ý hắn không cần có cái gì e ngại ah! Từ lúc gặp ca ca hắn còn chưa thấy ca ca hắn có việc gì mà chưa làm được, như một cái bất bại chiến thấn!
“...”. Theo hắn hô lớn như thế lập tức ở , diễn võ trường lại huyên náo lên, Thiên Hồn thánh tử lại để cho Thiên Dương tử đi khiêu chiến Thần cảnh cường giả, tuy rằng chỉ là Nhất trọng phạm vi thì cũng là Thần cảnh ah.
“Tiểu tử ngươi đủ cuồng ..”.
“Không biết sống chết! Nhân tộc quả nhiên càng ngày càng không xem chư tộc ra gì ah...”.
“...”. Bọn người nhao nhao nói.
“Bá đạo như vậy?”. Vũ Thiên Nguyên trên đài thứ tư híp mí cười cười lẩm bẩm, tiểu tử này kế thừa Vũ Chu Vân gia chủ Vũ gia, cũng là đại gia gia của bọn hắn ah.
“Ta chấp nhận khiêu chiến của ngươi! Hừ! Thiê Hồn thánh tử! Sau khi đánh bại hắn ta khiêu chiến ngươi!”. Một cái Thần cảnh nhất trọng trung kỳ lập tức nhảy lên võ đài, hắn hình thể to lớn như được tạo nên từ các tảng đá ghép thành, là một cái Hỏa Nham tộc thiên tài thanh niên.
“Đúng vậy! Đánh bại hắn lại khiêu chiến Thiên Hồn thánh tử...”. Bên dưới lập tức có người phụ họa.
“Ha ha! Bằng ngươi cũng muốn khiêu chiến ca ca? Ngu ngốc!”. Thiên Dương tử nghe vậy thì giận tím mặt, ca ca trong lòng hắn chính là thần ah, lại dám trước mặt hắn bêu xấu ca ca, bọn người này đáng chết!
“Ha ha! Tiểu tử! Ngươi đánh bại tên kia Hổ tộc vì hắn không cản được sí nhiệt của ngươi thôi, bản đại gia sinh ra trong lửa, ngươi sí nhiệt đã không có đât dụng võ!”. Hỏa Nham tộc thanh niên cười lạnh lùng nói, lấy hắn Thần cảnh tu vi đi “ức hiếp” một cái Địa đan cảng tu vi hắn cũng thấy không mấy sáng sủa ah, là thiên tài dĩ nhiên cũng có bản thân kiêu ngạo riêng.
“Nói nhảm thật nhiều!”. Thiên Dương tử lạnh lùng nói, dám nói xấu ca ca, nên bị trừng phạt thích đáng. Đối mặt Thần cảnh cường giả hắn không chút lơ là, mới bắt đầu đã gọi là dị tượng của bản thân, hắn dùng toàn lực rồi.
“Kì thực ngươi chiến lực đã rất nghịch thiên, nếu ta đoán không sai ngươi chiến lực đã đạt đến Thông thần tu vi, ngươi đánh bại tên kia hổ tộc là do ngươi sí nhiệt quỷ dị mà thôi! Gặp phải ta đã không lầm nên đại sự”. Hỏa Nham tộc thanh niên cười nhạt nói, hắn nói cũng không sai.
“Ngươi có hay không cản được lại nói!”. Thiên Dương tử lạnh lẽo nói, lại dám coi thường hắn, cho dù Thần cảnh cũng phải trả giá nặng!
Bên ngoài đang quan chiến bọn người lại trao đổi liên tục, dĩ nhiên bọn hắn cũng không có người tin tưởng Thiên Dương tử có thể là đối thủ của Hỏa Nham tộc thiên tài, bọn hắn cách biệt có chút lớn.
“Thánh tử! Cứ để Thiên Dương thiếu gia đánh với tên kia như vậy sao?”. Đằng sau Thiên Hồn thánh tử một cái Thần cảnh thiên tài có chút nhíu mày nói, Hỏa Nham tộc thiên tài kia quả thật là có thể khắc chế Thiên Dương tử ah.
“Huh! Không sao! Cung nội không có ai thật sự cùng hắn đánh giết, để hắn lần này ở đây thoải mái đi, một chút thương nhẹ cũng không sao, mặt khác Hỏa Nham tộc tên kia muốn đánh bại Thiên Dương cũng không dễ, hắn ẩn dấu cũng rất sâu”. Thiên Hồn Thánh tử cười nói, tu giả cũng như một thánh kiếm, phải không ngừng trải qua tôi luyện, trui rèn thì mới càng thêm mạnh mẽ, càng thêm cường đại ah.
“Ta đã hiểu...”. tên kia Thần cảnh ánh mắt sáng lên nói, Thiên Dương tử bên trong Cung nội như ông vua con như thế, cho dù hai vị khác Thánh tử cũng không muốn đánh chủ ý tới hắn, Thiên Hồn Thánh tử tuy rằng trẻ tuổi, cũng mới hai hai tuổi thế nhưng đã được lập làm Đệ nhất thánh tử, Cung nội đại năng không ai phản đối, điều này đã nói lên một điều, hắn rất cường đại, cường đại đến còn lại hai cái Thánh tử đều có Thần tôn tu vi nhưng không thể sánh với hắn, một cái khi đó còn chưa đột phá Thần cảnh!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: Truyencv.com
Cầu thanks, phiếu đánh giá, nguyệt phiếu!
“Là cái gì cổ thể? Bá đạo như vậy?”.
“Không thể nào...”. Trên đài cao số hai một cái Thiên tài hét lên kinh hãi, hắn qua điển tịch thì biết Thiên Dương tử là cái gì thể chất ah! không trách hắn được gọi là Thiên Dương tử.
“Ồ! Phượng Siêu huynh nhận ra tên kia thể chất?”. Một tên thiên tài ngồi gần hắn nhíu mày hỏi, hắn không biết cái này thể chất.
“Huh! Nếu ta không nhầm đây chính là Thiên Dương ma thể, ở Thượng cổ từng có một cái Thuần Dương ma tôn sở hữu loại này thể chất. Nghe nói hắn còn chưa kích phát hết cổ thể đã chết ở Thánh tổ cảnh bước thứ tám, khi đó phải có bốn vị Thánh tổ bước thứ chín mới giết được hắn...”. Phượng Siêu nói, đây là theo điển tịch cổ của Phượng tộc để lại, có lẽ ở đây có người từng đọc qua điển tịch tương tự, chỉ là không nhớ ra mà thôi, đa số tu giả cũng không đọc điển tịch cổ ah.
“Thiên Dương ma thể?”. Thanh niên thiên tài kia nhíu mày càng sâu, chỉ riêng cái tên đã nói lến Cổ thể kia đáng sợ rồi.
“Là một cái thiên tài thiếu niên! Thiên Hồn điện lại để cho hắn lộ diện như vậy, không sợ dị tộc nhòm ngó sao?”. Phượng Siêu nhìn về phía đài cao số sáu tên kia thanh niên tốc trắng lẩm bẩm, ở thời kỳ nhạy cảm này, các tộc thông thường sẽ dấu các thiên tài thiếu niên đi, ít nhất phải đến Thần cảnh mới cho hắn lộ diện ah, dù sao tuổi nhỏ đồng nghĩa với tu vi không cao, đi tranh đấu với bọn người hơn tuổi đó là một cái thiệt thòi ah.
Bọn hắn ở đây trao đổi dĩ nhiên ở bọn người khác cũng nghe được, đều âm thầm có quyết định của mình, thi thoảng cũng có người nhìn về Đệ nhất thánh tử Thiên hồn điện, không biết có âm mưu gì không, về phần hắn chỉ mỉm cười nhè nhẹ nhìn bên trong Diễn võ trường, không biết đang suy nghĩ gì.
“Ngươi ẩn dấu thật sâu ah”. Hổ tộc thiên tài nhìn trước mắt Thiên Dương tử ngưng trọng nói, không cần công kích, chỉ riêng cái kia nhiệt độ đã đủ để hắn uống một chầu rồi, nhiệt độ kia đừng nói hắn, Thông thần cảnh có chịu được hay không còn chưa biết.
“Ta cũng không thích việc này! Mỗi lần phóng thích nó, ta cũng không khống chế được nhiệt độ, nó chỉ không tổn thương ta mà thôi!”. Thiên Dương tử nhàn nhạt nói, nếu không phóng thích cổ thể, hắn chiến lực đã gần đến Thông thần cảnh, nếu sử dụng cổ thể, bên dưới Thần cảnh hắn ở thế bất bại!
“Vẫn phải thử một chút! Hổ Khiếu sơn lâm!”. Cự hổ gầm lên một tiếng, nhiệt độ kia hắn cũng không thể tới gần thế nhưng sóng âm công kích lại không nhìn nhiệt độ ah.
“Hừm! Cho ngươi xem chân chính Nhật tâm chấn! Chấn!”. Thiên Dương tử lần này cũng không bấm cái gì ấn quyến, theo hắn hét một tiếng, trên đầu hắn Hắc nhật rung động kịch liệt tạo ra sóng âm cùng sí nhiệt kinh khủng tỏa ra xung quanh.
“Ầm!”. Hai cái sóng công kích va vào nhau tạo nên tiếng nổ mạnh.
“Ầm! Grào”. Một cái cự đại bóng đen bay ra xa hơn trăm trượng kèm theo tiếng dã thú đau đớn, Cự hổ một chiêu đã bại! Sau đó mọi người liền nhìn thấy một cái thiếu niên cùng một cái cự hổ đứng trong quảng trường, thiếu niên quần áo có chút lộn xộn thế nhưng khí tức cường thịnh vô cùng, không có chút dấu hiệu nào bị thương, về phần cự hổ thì đã không làm sao nói hết khổ sở, từ phần bụng nửa trên đến dầu lâu cháy xém đen xì đang tỏa ra mùi khét, huh, có chút hương vị thịt nướng.
“Ngươi thua rồi!”. Thiếu niên nhàn nhạt nói, đây là hắn cuối cùng thu tay nếu không đã không phải cháy xém đơn giản như vậy.
“Huh! Ta thua không oan!”. Cự hổ giọng nói ầm ầm vang lên, vừa rồi nó cũng không bị thương quá nặng, dĩ nhiên hắn biết là Thiên Dương tử nương tay.
“Các ngươi có ai muốn khiêu chiến ta sao?”. Thiên Dương tử không lại để ý tên kia Hổ tộc thiên tài nhìn xung quanh diễn võ trường nói lớn.
“...”. Diễn võ trường một đám im lặng, vừa rồi cái kia sí nhiệt không mấy người tự tin tiếp được. Nếu dùng tu vi nghiền ép, dĩ nhiên Thần cảnh cường giả thanh niên có không ít người làm được thế nhưng dùng tu vi cao hơn hai cái cấp độ như thế bọn hắn cũng không có mấy mặt mũi, chưa cần thắng bại quyết định, khiêu chiến một cái tu vi thấp hơn mình hai cảnh giới đã là một loại sỉ nhục rồi.
Một lát qua đi vẫn không có người khiêu chiến, Thiên Dương tử có chút thất vọng. Kỳ thực hắn không tự tin lúc này bản thân có thể cùng Thần cảnh cường giả tranh phong, hắn lá bài tẩy là có thế nhưng Thần cảnh là một đạo khảm khác, hắn không tự tin đánh lại Thần cảnh cường giả ah.
Bất chợt hắn ngẩng đầu nhìn về phía đài cao số sáu cái kia Thanh niên tóc trắng như hỏi điều gì đó, thấy hắn cử động ở đây nhiều người cũng nhìn cái kia Thanh niên tóc trắng cũng chính là Thiên Hồn thánh tử, Thiên Hồn thánh tử cũng chỉ nhìn hắn rồi mỉm cười gật đầu, như được tiếp sức như thế hắn thở ra một hơi nhìn xung quanh hét lớn.
“Ta Thiên Dương tử khiêu chiến bất cứ vị nào Thần cảnh nhất trọng cường giả!”. Đã được ca ca đồng ý hắn không cần có cái gì e ngại ah! Từ lúc gặp ca ca hắn còn chưa thấy ca ca hắn có việc gì mà chưa làm được, như một cái bất bại chiến thấn!
“...”. Theo hắn hô lớn như thế lập tức ở , diễn võ trường lại huyên náo lên, Thiên Hồn thánh tử lại để cho Thiên Dương tử đi khiêu chiến Thần cảnh cường giả, tuy rằng chỉ là Nhất trọng phạm vi thì cũng là Thần cảnh ah.
“Tiểu tử ngươi đủ cuồng ..”.
“Không biết sống chết! Nhân tộc quả nhiên càng ngày càng không xem chư tộc ra gì ah...”.
“...”. Bọn người nhao nhao nói.
“Bá đạo như vậy?”. Vũ Thiên Nguyên trên đài thứ tư híp mí cười cười lẩm bẩm, tiểu tử này kế thừa Vũ Chu Vân gia chủ Vũ gia, cũng là đại gia gia của bọn hắn ah.
“Ta chấp nhận khiêu chiến của ngươi! Hừ! Thiê Hồn thánh tử! Sau khi đánh bại hắn ta khiêu chiến ngươi!”. Một cái Thần cảnh nhất trọng trung kỳ lập tức nhảy lên võ đài, hắn hình thể to lớn như được tạo nên từ các tảng đá ghép thành, là một cái Hỏa Nham tộc thiên tài thanh niên.
“Đúng vậy! Đánh bại hắn lại khiêu chiến Thiên Hồn thánh tử...”. Bên dưới lập tức có người phụ họa.
“Ha ha! Bằng ngươi cũng muốn khiêu chiến ca ca? Ngu ngốc!”. Thiên Dương tử nghe vậy thì giận tím mặt, ca ca trong lòng hắn chính là thần ah, lại dám trước mặt hắn bêu xấu ca ca, bọn người này đáng chết!
“Ha ha! Tiểu tử! Ngươi đánh bại tên kia Hổ tộc vì hắn không cản được sí nhiệt của ngươi thôi, bản đại gia sinh ra trong lửa, ngươi sí nhiệt đã không có đât dụng võ!”. Hỏa Nham tộc thanh niên cười lạnh lùng nói, lấy hắn Thần cảnh tu vi đi “ức hiếp” một cái Địa đan cảng tu vi hắn cũng thấy không mấy sáng sủa ah, là thiên tài dĩ nhiên cũng có bản thân kiêu ngạo riêng.
“Nói nhảm thật nhiều!”. Thiên Dương tử lạnh lùng nói, dám nói xấu ca ca, nên bị trừng phạt thích đáng. Đối mặt Thần cảnh cường giả hắn không chút lơ là, mới bắt đầu đã gọi là dị tượng của bản thân, hắn dùng toàn lực rồi.
“Kì thực ngươi chiến lực đã rất nghịch thiên, nếu ta đoán không sai ngươi chiến lực đã đạt đến Thông thần tu vi, ngươi đánh bại tên kia hổ tộc là do ngươi sí nhiệt quỷ dị mà thôi! Gặp phải ta đã không lầm nên đại sự”. Hỏa Nham tộc thanh niên cười nhạt nói, hắn nói cũng không sai.
“Ngươi có hay không cản được lại nói!”. Thiên Dương tử lạnh lẽo nói, lại dám coi thường hắn, cho dù Thần cảnh cũng phải trả giá nặng!
Bên ngoài đang quan chiến bọn người lại trao đổi liên tục, dĩ nhiên bọn hắn cũng không có người tin tưởng Thiên Dương tử có thể là đối thủ của Hỏa Nham tộc thiên tài, bọn hắn cách biệt có chút lớn.
“Thánh tử! Cứ để Thiên Dương thiếu gia đánh với tên kia như vậy sao?”. Đằng sau Thiên Hồn thánh tử một cái Thần cảnh thiên tài có chút nhíu mày nói, Hỏa Nham tộc thiên tài kia quả thật là có thể khắc chế Thiên Dương tử ah.
“Huh! Không sao! Cung nội không có ai thật sự cùng hắn đánh giết, để hắn lần này ở đây thoải mái đi, một chút thương nhẹ cũng không sao, mặt khác Hỏa Nham tộc tên kia muốn đánh bại Thiên Dương cũng không dễ, hắn ẩn dấu cũng rất sâu”. Thiên Hồn Thánh tử cười nói, tu giả cũng như một thánh kiếm, phải không ngừng trải qua tôi luyện, trui rèn thì mới càng thêm mạnh mẽ, càng thêm cường đại ah.
“Ta đã hiểu...”. tên kia Thần cảnh ánh mắt sáng lên nói, Thiên Dương tử bên trong Cung nội như ông vua con như thế, cho dù hai vị khác Thánh tử cũng không muốn đánh chủ ý tới hắn, Thiên Hồn Thánh tử tuy rằng trẻ tuổi, cũng mới hai hai tuổi thế nhưng đã được lập làm Đệ nhất thánh tử, Cung nội đại năng không ai phản đối, điều này đã nói lên một điều, hắn rất cường đại, cường đại đến còn lại hai cái Thánh tử đều có Thần tôn tu vi nhưng không thể sánh với hắn, một cái khi đó còn chưa đột phá Thần cảnh!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: Truyencv.com
Cầu thanks, phiếu đánh giá, nguyệt phiếu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.