Ma Thần Thiên Quân

Chương 454: Mỹ nhân gây họa

Đế Thanh

04/05/2017

“Tách...”. “Tách...”. Đại sơn đêm tối hoang dã, một nam một nữ ngồi bên cạnh một đống lửa, cô nam quả nữ khiến người ta có nhiều suy nghĩ. Nữ đẹp khuynh thành, bạch y như tuyết, tóc đen dài, thân hình kinh người đường cong thế nhưng nam tử bên cạnh nàng lại không có chút nào ý tưởng dâm tà, hắn tuy là nam tử nhưng lại sở hữu khuôn mặt khiến cho nữ nhân bên cạnh hắn cũng phải ghen tị không thôi, hắn khí chất càng là làm người si mê không đường thoát, chính là nữ tử khuynh thành bên cạnh hắn cũng đôi khi tung ra mị nhãn nhìn sang, bất quá nàng cũng không dám có quá phận hành động.

Nam là Thiên Quân, nữ là Ám Vũ, nàng mới được Thiên Quân đem ra khỏi thể nội thế giới được hai ngày. Hai ngày bọn hắn cơ bản đều là chậm rãi di chuyển trong một chỗ sơn mạch, Thiên Quân có thể tiện tay thu lấy vào loại Thần dược, thậm chí là Thánh dược, có là tài liệu luyện đan, có lại là... Gia vị!

Trên đống lửa đang thiêu đốt một con điểu loại Yêu thú, dài cũng có một trượng, xem ra nó tu vi cũng không tính cao, đại khái là Thông thần cảnh mà thôi, xui xẻo gặp phải Thiên Quân, bị hắn xem thành bữa tối.

“Chủ nhân! Chúng ta cứ như vậy đi trên tòa siêu cấp đại lục này?”. Ám Vũ như một cái nha hoàn bình thường chớp chớp mắt nhìn Thiên Quân vẫn đang tập trung nướng thịt nói. Nàng từ khi bị Thiên Quân hạ xuống ấn ký thì luôn là một dạng mơ hồ, tâm tính thay đổi không nói, có rất nhiều ký ức gần như không có chút nào, đây cũng không phải nàng nhận đến cái gì tổn thương mà liên quan đến một loại cấm chế tồn tại trong linh hồn của nàng, kẻ hạ xuống cấm chế thực lực cao đến rối tinh rối mù, Thiên Quân cũng không có cách tìm hiểu, đây đương nhiên là Ám điện thủ đoạn, không muốn cho Ám điện tin tức truyền ra ngoài. Sau khi được Thiên Quân thả ra từ phong ấn thì hai người vẫn luôn đi mà không có mục đích cụ thể, nàng rút cục cũng không dấu được tò mò mà hỏi.

“Uhm! Tạm thời như thế đi, ta muốn tìm hiểu một chút địa lục này hoàn cảnh, xem như một đoạn thời gian thả lỏng đi!”. Thiên Quân cũng không có phản ứng gì nói. Hắn lúc này chỉ muốn đề thăng tu vi mà thôi, những chuyện khác không quan trọng, hắn tại Ngạo Thần tinh không này cũng không có sự vụ gì nên cũng không để ý, mà lại tu vi tạm thời còn không có khả năng cấp tốc tăng lên, hắn quả thực muốn thả lòng một chút.

“Vâng!”. Ám Vũ le lưỡi một cái rồi im lặng tiếp tục nhìn Thiên Quân nướng thịt. Nàng trí nhớ đúng là đã mất nhưng thân là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong, khả năng học tập cực cao, nàng đã xem như hiểu được cuộc sống của một tu giả là như thế nào.

“Huh...”. Đột nhiê nàng nhìn về một phía trong đêm tối, Thiên Quân ngay sau đó cũng ngẩng đầu nhìn lại sau đó lại cúi đầu tiếp tục nướng thịt. “Nhớ chúng ta ước định chứ?”. Hắn không nhìn mà nói.

“Hì hì, nô tỳ hiểu mà!”. Ám Vũ cười híp mắt nói. Bọn hắn đương nhiên đã có ước định, nàng đương nhiên vẫn là thiếp thân nha hoàn của Thiên Quân, bất quá hai người tu vi đều có ẩn dấu ở Thần cảnh tam trọng thiên đỉnh phong, lộ ra là một đôi nam nữ bất phàm những cũng có thể tiếp nhận được.

Sau đó không lâu một nhóm người gồm có mười hai người đi qua chỗ này, có thể tại trong hoàn cảnh đêm tối ở đại hoang di chuyển đương nhiên cũng có thực lực mạnh mẽ, cường đại nhất trong đám người này là một cái Thánh tổ bước thứ bảy trung niên nhân, còn có ba vị Thánh tổ cảnh hai nam một nữ, cuối cùng tám người còn lại đều là thanh niên nam nữ, bọn hắn đều là cưỡi yêu thú di chuyển, tốc độ cũng không chậm.

“Rầm”. “Rập...”. Đại địa một trận run nhẹ, đám người đang di chuyển cũng nhận ra Thiên Quân cùng Ám Vũ đang nướng thịt, bọn hắn hơi chút kinh ngạc rồi cũng rẽ đường một chút dừng lại chỗ hai người bọn hắn.

Mười hai người cưỡi đồng nhất tám con Yêu thú thân hình có chút giống ngựa cao mảnh, tứ chi móng vuốt nhưng lại tỏa ra kinh người hàn mang, đây dĩ nhiên là một loại dị thú mang trong mình mỏng manh Kỳ lân huyết mạch, gọi là Kỳ lân thú, toàn thân được lân giáp lục sắc bao phủ tỏa ra Yêu khí vô cùng mạnh mẽ, tu vi thuần một màu Thần cảnh nhất trọng thiên, dĩ nhiên là bất phàm vô cùng.

“Ha ha, có thể tại trong nơi hoang dã này gặp được hai vị tiểu hữu ở chỗ này, chúng ta cũng là hữu duyên đi!”. Đám người đi xuống Kỳ Lân thú, một cái trung niên nhân Thánh tổ cảnh bước thứ hai cười cười đối với Thiên Quân hai người bắt chuyện nói. Bọn hắn nhìn ra được Thiên Quân cùng Ám Vũ không giống tu giả bình thường, nhìn không lớn lắm đã có Thần cảnh tam trọng thiên đỉnh phong không nói, khí chất, phong độ càng là dị thường khác biệt thường nhân.

“Xác thực là hữu duyên!”. Thiên Quân cũng đứng lên cười nhạt nói. “Vãn bối Vũ Thiên Quân, còn đây là thiếp thân nha hoàn của ta, gọi là Ám Vũ!”. Hắn trước tiên giới thiệu rồi chỉ Ám Vũ nói, cái sau cũng đứng lên cúi đầu đứng phía sau Thiên Quân. Đối với đám người này cả hai đương nhiên đều không xem vào đâu, chỉ là đối phương nếu đã chào hỏi thì cũng không thể thất lễ được.



“...”. Thiên Quân cùng Ám Vũ đứng lên thì đám người mới nhìn rõ ràng khuôn mặt của hai người, nhất thời mất tiếng hít khí lạnh vang lên, nam nhân ánh mắt sáng lên nhìn Ám Vũ đầy kinh diễm, nhìn đến Thiên Quân nhưng đầy ghen tị, nữ nhân lại là ngược lại, tỏa sáng nhìn đến Thiên Quân, nhìn về phía Ám Vũ đầy ghen ghét. Bất quá ở đây dù sao cũng có mấy vị Thánh tổ cảnh, bọn hắn rất nhanh liền ý thức được bản thân phản ứng không đúng.

“Ha ha, bọn ta là người của Hồng gia, hiện đang trên đường quay trở về Hồng Hồ thành, lão phu là Hồng Ân Thành!”. Trung niên nhân ban đầu bắt chuyện với Thiên Quân nói. “Hai vị tiểu hữu đêm tối tại sao còn ở lại đây, không lẽ là đi không kịp nên đành ở lại qua đêm nơi hoang dã này?”. Hắn nói nhưng hai con ngươi thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Ám Vũ, không những là hắn, mấy cái thanh niên nam tử đằng sau cũng là như thế. Duy chỉ có hai vị Thánh tổ cảnh còn lại là không có biểu hiện gì, nữ tính Thánh tổ lại hơi chút nhíu mày.

“Chúng ta hai người hiện tại có ý định đi du lịch đại lục một phen nên cũng không có định gì nhiều, nằm đâu là giường, ngủ đâu là nhà!”. Thiên Quân cũng không là nói dối nhàn nhạt nói. Về phần những ánh mắt kia hắn xem như không thấy, những kẻ này nếu còn không gây chuyện thì thôi, nếu dám gây chuyện thì hắn cũng lười nói, lập tứ giết!

“...”. Ám Vũ mày hơi nhíu lại, những cái tôm tép nhãi nhép này ánh mắt gì nàng làm sao không nhìn thấy, hận không thể một tát vung lên quất chết bọn hắn.

Kỳ thực bọn hắn phản ứng như này cũng là bình thường. Ám Vũ không những đẹp như tiên thiên, khí chất cao quý siêu nhiên, nàng lại có một cái ngạo nhân dáng người, một cái vưu vật thiên sinh lệ chết như thế không thể khiến một đám nam tử nổi lên cầm thú máu huyết mới lạ.

“Ồ? Hóa ra là như thế!”. Hồng Ân Thành nghe vậy thì hơi chút kinh ngạc cười nhạt. Thần cảnh tam trọng đương nhiên đã có tư cách đi du lịch đại lục, chỉ là tại Hạo Thiên đại lục này chỉ với bằng đó tu vi cũng phải cẩn thận hành sự rất nhiều. Không cẩn thận một cái bị diệt sát cũng không có gì lạ.

“Tại hạ Hồng Vân Thanh, Hồng gia ta cũng xem như một gia tộc có chút danh khí, Hồng Hồ thành càng là một trong thập đại thành của Hạo Thiên đại lục, nếu Vũ đạo hữu cùng Ám Vũ cô nương đã có ý định du lịch đại lục, không bằng đến Hồng Hồ thanh quan sát một hai, ta có thể làm người dẫn đường!”. Lúc này một cái thanh niên có vẻ thư sinh tà mị đi lên cười nói. Kẻ này tuổi cũng không phải rất cao, cũng chỉ khoảng năm mươi, tu vi lại có Thần cảnh nhị trọng sơ kỳ, hắn nhìn về phía Ám Vũ thật đúng là không chút nào che dấu ái mộ.

“Ha ha, chúng ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, cũng không đến mức như thế, Hồng Vân Thanh đạo hữu tâm ý ta xin tiếp nhận, chỉ là ta muốn tự mình đi thì hơn!”. Thiên Quân nghe vậy thì cười nhạt nói. Phía sau hắn Ám Vũ cũng không nói gì, chỉ im lặng cúi đầu không nói. Đương nhiên là một cái nha hoàn thiếp thân vô cùng chuẩn mực.“Bằng hữu bốn phương là phương châm của Hồng gia ta, Vũ đạo hữu đừng ngại. Huống hồ, Ám Vũ cô nương dù sao cũng là một nữ nhi, để nàng tại nơi như thế này qua đêm quả thực có chút không được hay cho lắm...”. Hồng Vân Thanh lại nói. Hắn địa vị tại Hồng giả chỉ e không thấp, là đứng đầu đám người thanh niên nam nữ không nói, khi hắn mở miệng thì mấy cái Thánh tổ cảnh cường giả cũng hơi chút lui lại, hành động này rơi vào trong mắt Thiên Quân thì có thể suy nghĩ đến vài chỗ.

“Há? Ta xem giống như không phải vậy đâu!”. Thiên Quân nhếch mép cười cợt nói, tên này vậy mà lộ đuôi hồ ly nhanh như thế. Quả thực đúng là ngại sống dài rồi. “Ngươi cũng nghĩ như thế?”. Hắn quay đầu hỏi Ám Vũ.

“Hì hì, tiểu nữ là thiếp thân nha hoàn của Thiếu gia, Thiếu gia đi đâu Ám Vũ theo đó!”. Ám Vũ cười hì hì như chuông bạc nói.

“...”. Nhất thời Hồng gia đám người nam nhân đều không tự chủ nuốt nước miếng, bọn hắn trong đời cho dù nhìn thấy Hạo Thiên Thần địa bên trong mấy vị siêu cấp mỹ nhân cũng không có khả năng cùng Ám Vũ so sánh, vẻ đẹp không bằng, khí chất không thể so sánh, thậm chí là hình thể cân đối, đường cong... Cũng vô pháp đem ra nhận đồng. Nàng biểu hiện càng là e thẹn thì đám người này dòng máu cầm thú lại càng muốn nổi lên.

“Ha ha, như vậy đấy!”. Thiên Quân xem như không nhìn thấy cười cười. “Đa tạ các vị hảo ý, tiện thể ta vừa nướng chín một cái Yêu thú, mọi người có muốn thử một chút xem như cảm tạ, tay nghề của ta cũng không tồi đâu!”. Hắn chỉ về phía sau điểu loại Yêu thú đã bị hắn nướng chín, mùi thơm nghi ngút nói.

“Khoan đã!”. Thiên Quân đang muốn quay người thì Hồng Vân Thanh lại hô lên.

“Ồ? Hồng Vân Thanh đạo hữu còn có chuyện gì khác sao?”. Thiên Quân hơi chút nghi hoặc nhìn lại, chỉ thấy Hồng Vân Thanh ánh mắt lập lòe đầy quỷ dị nhìn về phía Ám Vũ sau đó lại cười cười nhìn Thiên Quân.



“Ta là có chuyện muốn nói với Ám Vũ cô nương, không phải với Vũ đạo hữu!”. Hắn hơi híp mắt nhìn về phía Thiên Quân nói. Ám Vũ lúc này là nha hoàn của Thiên Quân, hắn nói như vậy đương nhiên đã đem Thiên Quân thành không khí rồi, trực tiếp bỏ qua. Hành động này có thể nói là trực tiếp đánh mặt một cái tu giả, mà lại trước mặt có y đồ với thiếp thân nha hoàn của người ta đương nhiên cũng đã không xem ai ra gì, có thể nói là vô cùng bá đạo, trực tiếp muốn sỉ nhục một người khác.

“Há, vậy ta cũng không cản!”. Thế nhưng trái hẳn với thường thức, Thiên Quân hơi chút kinh ngạc rồi xem như không có gì ngồi xuống cắt ra một miếng thịt Yêu thú, dĩ nhiên là muốn nếm thử. Hành động này của hắn đương nhiên gây nên mấy người Hồng gia kia nhìn hắn ánh mắt đầy khinh thường, chỉ e cho dù là một cái thường nhân bị khi nhục ngay mặt như thế cũng sẽ phản kháng, Thiên Quân đường đường là một cái Thần cảnh tam trọng thiên đỉnh phong thiên kiêu lại không có phản ứng gì, thật không biết là đầu óc có vấn đề hay là sợ hãi Hồng gia bọn hắn đây.

“Ồ? Hồng Vân Thanh công tử có chuyện nói với ta?”. Ám Vũ cười nhẹ nhìn Hồng Vân Thanh nhàn nhạt nói. Nhất thời khiến cho cái sau tim đập nhanh một trận.

“Ám Vũ cô nương là một cái thiên chi kiêu nữ làm gì cần phải ủy thân làm một cái thiếp thân nha hoàn cho người ta đâu?”. Hồng Vân Thanh ổn định tim đập nhanh lập tức nói, sau đó nhưng lại nhìn về phía Thiên Quân một chút đầy khinh thường. “Chỉ cần nàng đi theo ta, ta có thể cho nàng càng nhiều, mà lại nàng sẽ có danh phận rõ ràng, đi theo một cái nhu nhược gia hỏa như hắn cũng không có chút nào tiền đồ đâu!”.

“Ah!”. Ám Vũ nghe vậy thì có chút kinh ngạc che miệng sau đó nhưng là lắc đầu. “Đa tạ Hông Vân Thanh công tử hảo ý nhưng thứ cho tiểu nữ không thể đồng ý, Thiếu gia nhà ta đối với ta có ân, ta đi theo hắn là tình nguyện sự tình, mong công tử đừng nói chuyện này!”. Nàng vội vàng giải thích giống như sợ Thiên Quân có cái gì hiểu lầm. Chút đó thôi nhưng cũng đủ khiến Hồng Vân Thanh nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt đã thay đổi, lập lòe sát khí.

“Hừ!”. Hồng Vân Thanh con ngươi lập lòe sau đó hừ lạnh. “Nếu như ta giết hắn đây?”. Hắn chỉ vào Thiên Quân nhìn Ám Vũ đầy lạnh lùng nói.

“Ể? Làm sao lại đổ lên đầu ta rồi?”. Thiên Quân đang ăn thịt như không có gì nghe vậy thì kinh ngạc nhìn lại nghi hoặc. “Đó là sự tình của nàng, ta không quản, ngươi đừng tìm đến ta!”. Hắn như có chút sợ sệt vội nói.

“Haizzzz, Ám Vũ ah! Hồng Vân Thanh đạo hữu đã có ý với ngươi, tiếp nhận đi, Thiếu gia ta không ý kiến!”. Sau đó ánh mặt quỷ dị lập lòe đối với Ám Vũ nói.

“...”. Ám Vũ thân hình nhẹ rung một cái đầy khiếp sợ nhìn lại Thiên Quân, sau đó nhưng là lập tức quay người đối diện cới hắn quỳ xuống. “Thiếu gia! Ám Vũ không muốn, nếu có làm gì sai cũng mong thiếu gia cũng đừng đuổi ta đi mà...”. Mắt đã phiếm hồng, nước mắt trực rơi.

Thiên Quân cùng Ám Vũ hành động này lập tức khiến Hồng gia một đám người đều không hiểu hoang đường, cái này biến hóa cũng quá nhanh đi, bất ngờ làm cho người ta nghĩ không có khả năng nghĩ đến. Nhìn về Thiên Quân vô cùng khinh bỉ, nhìn về phía Ám Vũ lại nhiều thêm một tia thương cảm, nhất là mấy cái nữ tính, nhìn về phía Thiên Quân đã hoàn toàn thay đổi, so với trước cũng đủ một trăm tám mươi độ.

“Hừ! Vì một cái nhu nhược chủ nhân nàng làm gì cần phải như thế? Sau này đi theo ta đi!”. Hồng Vân Thanh bước lên một bước đặt tay lên vai Ám Vũ đầy giận dữ nói. “Hồng Ân Thành, giết hắn đi...”.

“Vâng! Tam thiếu gia!”. Hồng Ân Thành thân là Thánh tổ bước thứ hai, muốn giết Thiên Quân một cái chỉ có Thần cảnh tam trọng thiên đỉnh phong đương nhiên vô cùng dễ dang. Chỉ thấy hắn nhẹ phất tay đánh về phía Thiên Quân thì một đạo kiếm quang rộng cũng có ba thước như bỏ qua thiên địa khoảng cách đâm về phía Thiên Quân. Dĩ nhiên là muốn một kích trí mạng!

Tác giả: Đế Thanh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thần Thiên Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook