Chương 35: Vạn năm diệt Thánh địa!
Đế Thanh
13/09/2016
“Ngươi tên là gì ah?”. Vũ Thiên Quân mang thiếu niên ra khỏi cái kia tinh cầu thì quay sang hỏi, không để chút nào đến phản ứng của hắn đang trợn mát há mồm.
“Ta...Ta là Hỏa Vân Phong...”. Hắn run giọng nói. Đi ra tinh không, đây là chỉ có Thần cảnh đại năng mới có thể ah. Thiếu niên này lại là Thần cảnh cường giả? Hắn còn chưa nghe nói có cái nào Thiên tài mười lăm tuổi đạt đến Thông thần cảnh ah, làm gì dám nghĩ đến Thần cảnh đại năng siêu cấp.
“Tốt! Hỏa Vân Phong, tên bản thiếu gia là Vũ Thiên Quân, sau này khi tu hành thành công ta lại để ngươi về Hỏa Vân sơn trang thăm nhà ah”. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Vũ...Vũ Thiên Quân! Ngươi là cái kia cái thế Ma quân?”. Hỏa Vân Phong kinh hãi hét lên. Tin tưởng tinh không này không người không biết cái tên Vũ Thiên Quân, không người không sùng bái hắn, Hỏa Vân Phong cũng chỉ là nhớ đến đầu tiên mà thôi.
“Ha ha, xem là như thế đi”. Vũ Thiên Quân cười nói, thật không biết tên nào nghĩ ra cái danh hiệu này cho hắn ah.
“Thật?!? Ngài thật là...”. Hỏa Vân Phong được Vũ Thiên Quân xác nhận thì càng thêm hoảng sợ, nghe đến cái tên hắn chỉ nghĩ ra vị kia yêu nghiệt đầu tiên mà thôi, thế nhưng nghĩ lại một chút, thế gian này có kẻ mười lăm tuổi chưa đến đã đến Thần cảnh, không phải Cái thế Ma quân thì còn có thể là ai ah?
“Ta cần lừa ngươi?”. Vũ Thiên Quân quái dị hỏi, ta cái tên này còn cần giả mạo?
“Ah, là ta thất thố!”. Hỏa Vân Phong nói xong lập tức câm miệng, hắn thần tượng ở ngày trước mặt, không những thế còn muốn giúp hắn tu hành ah? Là cỡ nào hưng phấn!
“Haizzz, sau này ta lại không báo tên rồi, mỗi lần đều như thế!”. Vũ Thiên Quân thở dài nói, xem ra tám năm trước lần kia làm hắn bị nhiều người biết đến ah.
Vũ Thiên Quân mang theo Hỏa Vân Phong một đường thẳng tiến đến cái kia thiên thạch đang bị định trụ ở trong tinh không, rất nhanh đã đến ah.
“Huh! Làm quen một chút đi, hắn gọi Hỏa Vân Phong, sau này sẽ cùng tu luyện với các ngươi!”. Vũ Thiên Quân ném Hỏa Vân Phong đến chỗ mấy người Yến Linh Nhi nói rồi quay đi. “Sau đó lại nói với các ngươi!”.
“Thiếu gia...”. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân trở về còn mang theo một người thì đang định hỏi. Cả mấy vị cường giả đều thế ah.
“Huh! Hắn là Hỏa linh thể!”. Vũ Thiên Quân nhìn bọn hắn nói.
“Hỏa linh thể?”. Mấy vị cường giả thật không biết nói thế nào cho phải, Thiếu gia thật muốn tập hợp bát đại linh thể?
“Huh! Ta cần yên tĩnh chút, nhanh một chút tìm đủ bọn hắn ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn về phía tinh không nói rồi ngồi xếp bằng nhắm mắt lại, hắn lần này muốn toàn lực vận dụng thông thiên nhãn cùng Nguyên hồn đặc dị tìm còn lại ba cái linh thể.
“Hồn lực ly thể?”. Ma Luyện cùng mấy vị cường giả giật mình nhìn về phía Vũ Thiên Quân, thông thường cường giả sẽ không để cho Nguyên hồn hay linh hồn ly thể ở trong tinh không ah, một khi gặp hư không loạn lưu bọn hắn khó tránh khỏi bị trọng thương ah.
“Hắn thủ đoạn chúng ta không hiểu ah...”. Ma Luyện con ngươi túc mục nói, Thiếu gia bí mật quá nhiều ah.
“Ha ha, Thiếu gia thủ đoạn càng nhiều chúng ta càng dễ làm việc ah”. Một vị Thánh thần nói.
Vũ Thiên Quân mở ra thông thiên nhãn, Nguyên hồn tầm nhìn được phóng đại đến cực hạn, gần một canh giờ qua đi hắn đã nhìn thấy một điểm sáng nơi xa xa, là một cái dị thể, còn chưa xác định là cái gì thế chất mà thôi, hắn lập tức mowe mắt ra nói với Ma Luyên cùn chỉ một cái phương hướng.
“Đi theo phương hướng kia ah!”.
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện lập tức đáp ứng, hắn đã hiểu, Thiếu gia không biết vận dụng thủ đoạn gì đó đang tìm kiếm thể chất đặc dị ah.
Lần này rất nhanh bọn hắn đã đến mục tiêu, đây là một cái tinh cầu màu xanh lam, nơi này nước rất nhiều ah, nó có tên là Thủy Lam tinh! Vũ Thiên Quân đến gần, hắn đã biết là cái nào dị thể, nó gọi là Thủy yêu, một cái sinh ra trong thủy sinh vật, nó được tự nhiên dựng dục mà ra, tộc này được xem như là tinh linh ah, nó là Thiên địa thai nghén mà ra, Vũ Thiên Quân nhìn thấy nó thì có chút thất vọng, hắn còn tưởng Nhân tộc đây.
“Huh! Không được! Đi thôi, theo hướng kia”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy Thủy yêu thì không muốn thu lấy, bảo Ma Luyện rời đi.
“Vâng!”. Ma Luyện nhìn thấy Vũ Thiên Quân có chút thất vọng thì cũng lấy làm kỳ quái, mở ra linh thức quét cả Thủy Lam tinh cũng không phát hiện cái gì thì cũng quay đi. Hắn không biết lầ chỉ là do hắn không có khả năng nhìn thấy Thủy yêu mà thôi.
Cứ như thế Vũ Thiên Quân bọn người đi trong tinh không đã gần một tháng, Vũ Thiên Quân cũng dừng lại nhìn vài lần nhưng cũng thất vọng quay đi, hắn không găp may mắn lắm ah, hắn nhìn thấy một cái Cổ đồng chiến thể thế nhưng người kia tính cách một bộ ta vô địch thiên hạ, tâm tính không tốt lắm, Vũ Thiên Quân bỏ qua hắn mà đi. Làn này Vũ Thiên Quân bọn người dừng lại ở một cái siêu cấp đại lục, nó thậm chí còn lớn hơn Thanh Vân tinh trước đây không dưới trăm lần! Vô cùng to lớn.
“Thiếu gia! Cái này đại lục là do mấy cái đại lục từ khi các tinh vực sáp nhập thì gắn kết lấy nhau như là ban đầu đã như thế ah”. Ma Luyện đi đầu giải thích. “Ta cảm ứng thấy có Thánh tổ cường giả ở đây!”. Hắn ngưng trọng nói, có Thánh tổ ở lại, Đại lục này vô cùng cường đại ah.
“Huh! Mang ta xuống kia đi, ta thấy một cái Phong linh thể!”. Vũ Thiên Quân ánh mắt có chút vui vẻ nói, gần tháng nay hắn rất không may mắn ah. “Các ngươi ở đây chờ ah!”. Hắn đối với mấy người còn lại nói
“Dạ!”. Ma Luyện cuốn lên Vũ Thiên Quân tiến về cái kia đại lục.
“Vâng! Thiếu gia!”. Bọn người kia cũng lên tiếng. Bọn hắn có chút sợ vị này thiếu gia ah, hắn vậy mà tìm trong tinh không các loại linh thể, thủ đoạn có bao nhiêu kinh khủng ah.
Cái này Đại lục tên là Huyền Thiên đại lục, một cái siêu cấp đại lục, có Thánh tổ đại năng tọa trấn đó không phải điều đơn giản ah, Thánh tổ đã là tinh không lúc này đỉnh phong cường giả, tuy rằng có cửu bước nhưng hiểu việc này cũng không mấy người, không những thế Thánh tổ không có cái nào không phải đã sống vô số năm lão quái vật, thế lực có Thánh tổ tọa trấn cũng chính là Siêu cấp thế lực, có thể xưng Thánh địa, tuy nhiên Thánh địa cũng có mạnh yếu! Huyền Thiên đại lục có ba vị Thánh tổ, tọa trấn ba cái Thánh địa, bọn hắn cùng một dạng có Thánh tổ hai bước siêu cấp tu vi ah!
“Huh! Đi một đoạn nữa, đến cái kia sơn cốc”. Vũ Thiên Quân nói.
“Thiếu gia! Thật là Phong linh thể?”. Ma Luyện không biết nói gì hỏi.
“Hắc hắc! Ta khi nào thì nhìn sai?”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Đến!”.
Bọn hắn đến một cái sơn cốc nhỏ, bên trong sơn cốc có hơn hai mươi hộ gia đình làm nông, thế nhưng có gì đó không đơn giản ah! Thôn nhân đều có tu vi! Tuy rằng không phải rất cao mạnh nhất cũng có Thông thần cảnh mà thôi, thế nhưng cũng không đơn giản ah! Bọn hắn giống như ở đây để trốn cái gì đó thì đúng hơn, Vũ Thiên Quân suy đoán.
“Các ngươi là ai?”. Một cái Phụ nhân nhìn thấy hai người bọn hắn thì có vẻ đê phòng hỏi.
“Người qua đường ah!”. Ma Luyện lạnh nhạt nói, nếu không phải Thiếu gia muốn thu cái kia Phong linh thể, hắn cũng không muốn đến nơi này.
“Hì hì, đại thẩm! Chúng ta muốn xin chút nước ah”. Vũ Thiên Quân cười hì hì nói, xem ra hắn suy đoán là không sai ah.
“Xin nước...”. Phụ nhân con ngươi co rụt, tổ hợp hai người này cũng bình thường không có gì lạ, trưởng bối đem hậu bối ra ngoài lịch lãm mà thôi, thế nhưng cái kia trung niên nàng không nhìn thấu, còn cái Thiếu niên chỉ có Khai mạch cảnh thôi, làm gì mà đã được đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện! Có chút quái dị.
“Đúng vậy! Ta đã lâu chưa uống nước ah”. Vũ Thiên Quân ra vẻ đáng thương nói, hắn quả thật hơn một tháng còn chưa uống nước ah.
“Hai ngươi đi theo ta, bên trong có nước!”. Phụ nhân thu lại vẻ đề phòng, ít nhất nàng còn không cảm thấy hai người này có chút địch ý nào ah, tiểu tử kia còn cười nói không thôi, đặc biệt hắn rất đẹp! Đúng! Là rất đẹp, sợ là mỹ nhân còn chưa so được với hắn, xem ra cũng là Thế gia công tử ah.
“Đi thôi!”. Vũ Thiên Quân ra hiệu cho Ma Luyện nói, lão bất tử này lại nổi cái gì ah, một bộ lạnh lùng nhìn rất đáng ghét!
“...”. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân bỗng nhiên tráo mắt nhìn mình thì giật mình một cái, Thiếu gia người này tu rằng thủ đoạn rất nhiều nhưng vẫn có những lúc nổi lên tính tình ah.
Đi vào trong sơn cốc Vũ Thiên Quân đã nhìn thấy cái kia Phong linh thể, hắn thân thể gầy gò, có lẽ đã mười bảy mười tám tuổi thế nhưng hắn nhỏ hơn hẳn so với độ tuổi ah, cùng lắm là mười sáu mà thôi. Vũ Thiên Quân cũng có chút kinh dị nhìn hắn, người này Phong linh thể đã sinh ra Phong hồn, tuy rằng còn rất yếu thế nhưng đó chính xác là Phong hồn ah, phải biết thông thường Linh thể ít nhất phải đạt Thông thần cảnh thì mới có khả năng sinh ra Thần thông, Phong hồn chính xác là một loại thần thông mà chỉ có Phong linh thể mới có, có cái này Thần thông hắn rất dễ cảm ngộ Phong chi áo nghĩa, đây là căn bản để hình thành tiểu thế giới ah!
“Ồ! Vị này ca ca bị bệnh ah?”. Vũ Thiên Quân đối với vị kia phụ nhân nói.
“Ngươi là nói hắn ah?”. Phụ nhân chỉ cái kia Phong linh thể thở dài. “Hắn từ nhỏ có quái bệnh, nhiều lúc không khống chế được bản thân, thân thể cũng không phát triển bình thường ah”.
“Quái bệnh ah? Xem ra hắn rất hay tạo nên mấy cái lốc xoáy chơi đi!”. Vũ Thiên Quân cười nói ra.
“Hả? Sao ngươi biết?”. Phụ nhân con ngươi co rụt lại, lui lại, lập tức đề phòng Vũ Thiên Quân hai người.
“Ha ha, đại thẩm, yên tâm ta không có ác ý! Ta có thể trị cho hắn, nếu không hắn không sống quá mười năm!”. Vũ Thiên Quân cười cười, hắn nói là sự thật, một ngày kia Phong hồn lớn mạnh, bản thể không chịu được nó phản phệ, khi đó chỉ có nổ banh xác mà chết.
“Mười năm?!? Ngươi biết cách chữa cho hắn? Ngươi biết hắn bệnh gì sao?”. Phụ nhân sửng sốt nói, tuy rằng bị quái bệnh thế nhưng hắn trừ đó ra không bị sao ah, như thế nào mười năm sau sẽ chết.
“Ta không chắc mình đoán đúng không, thế nhưng các ngươi là bị ai đuổi giết ah? Trốn ở đây kéo dài hơi tàn sao?”. Vũ Thiên Quân không trả lời mà nhàn nhạt nói.
“Ngươi...”. Phụ nhân trợn mắt không biết nói gì.
Từ lúc Vũ Thiên Quân vào sơn cốc đã có người nhận thấy người lạ, bọn hắn trò chuyện không lâu thì đã có hơn hai mươi người đi ra khỏi nhà đến gần đây. Bọn hắn đã nghe Vũ Thiên Quân nói.
“Ngươi nói là có ý gì?”. Một vị trung niên lạnh lùng nói.
“Không cần như vậy! Ta thật muốn gây bất lợi cho các ngươi, nơi này tuyệt không ai sống sót!”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. Hắn chỉ cần mang Phong linh thể rời đi mà thôi. “Ta đến đây là mang tên kia rời đi”. Vũ Thiên Quân chỉ tay vào cái kia Phong linh thể.
“Ngươi tại sao muốn mang hắn rời đi? Phong gia ta tuy rằng yếu nhược cũng không khuất phục bởi ngươi!”. Trung niên lạnh lùng nói thế nhưng hắn bị một cỗ khí tức cường đại trầm như vực sâu thâm uyên áp lên người, đã không thể nhúc nhích.
“Ngươi có muốn hay không trả thù?”. Vũ Thiên Quân không dể ý đến hắn mà đi đến cái kia Phong linh thể, thiếu niên kia lúc này mặt mũi tái nhợt, khiếp sợ nhìn Vũ Thiên Quân.
“Trả thù?”. Thiếu niên không hiểu.
“Ngươi tộc nhân trốn ở nơi này cũng chỉ là lưu lại hơi tàn thôi! Chắc chắn các ngươi là đang trốn để tránh bị người đuổi giết mà thôi!”. Vũ Thiên Quân nghiêm nghị nói, thiếu niên này hình như không được tỉnh táo cho lắm ah. “Ma Luyện, để cho hắn nói!”. Vũ Thiên Quân nói với Ma Luyện.
“Vâng! Thiếu gia!”.
“Làm sao ngươi biết chuyện của gia tộc ta?”. Trung niên khiếp sợ nói.
“Đoán! Chắc không sai biệt lắm! Nói ta xem các ngươi là bị cái nào thế lực truy sát?”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn hỏi.
“Huyền Phong thánh địa!”. Trung niên nói, giọng nói lạnh lùng sát khí, xem ra thù hận không ít ah.
“Thánh địa sao? Huh! Ta muốn mang hắn đi, ngươi có ý kiến gì sao?”. Vũ Thiên Quân chỉ thiếu niên nói.
“Ngươi muốn mang hắn đi đâu?”. Trung niên lại hỏi, hắn nhìn ra vị này Thiếu niên cũng không muốn hại bọn hắn.
“Mang hắn đi, giáo hắn tu luyện, ngày sau diệt cái kia Huyền Phong thánh địa!”. Vũ Thiên Quân cười cười không chút để ý nói.
“Diệt Thánh địa? Ha ha, nói khoác không biết ngượng!”. Trung niên tức giận cười nói.
“Ha ha, bản thiếu gia nói là để hắn đi diệt!”. Vũ Thiên Quân cười nói chỉ cái kia Phong linh thể. “Ma Luyện! Cái này Đại lục cường đại nhất là cái gì cảnh giới?”. Hắn quay sang hỏi Ma Luyện.
“Huh! Thánh tổ bước thứ hai, có lẽ không sai biệt lắm”. Ma Luyện nói, trước khi đến hắn đã có chút cảm ứng rồi.
“Được! Vạn năm sau để hắn đi diệt cái kia Huyền Phong Thánh địa, ngươi có ý kiến gì không?”. Vũ Thiên Quân nhìn cái kia trung niên nói, cái này Thánh địa cũng không đáng kể ah!
“Ta...Ta là Hỏa Vân Phong...”. Hắn run giọng nói. Đi ra tinh không, đây là chỉ có Thần cảnh đại năng mới có thể ah. Thiếu niên này lại là Thần cảnh cường giả? Hắn còn chưa nghe nói có cái nào Thiên tài mười lăm tuổi đạt đến Thông thần cảnh ah, làm gì dám nghĩ đến Thần cảnh đại năng siêu cấp.
“Tốt! Hỏa Vân Phong, tên bản thiếu gia là Vũ Thiên Quân, sau này khi tu hành thành công ta lại để ngươi về Hỏa Vân sơn trang thăm nhà ah”. Vũ Thiên Quân cười nói.
“Vũ...Vũ Thiên Quân! Ngươi là cái kia cái thế Ma quân?”. Hỏa Vân Phong kinh hãi hét lên. Tin tưởng tinh không này không người không biết cái tên Vũ Thiên Quân, không người không sùng bái hắn, Hỏa Vân Phong cũng chỉ là nhớ đến đầu tiên mà thôi.
“Ha ha, xem là như thế đi”. Vũ Thiên Quân cười nói, thật không biết tên nào nghĩ ra cái danh hiệu này cho hắn ah.
“Thật?!? Ngài thật là...”. Hỏa Vân Phong được Vũ Thiên Quân xác nhận thì càng thêm hoảng sợ, nghe đến cái tên hắn chỉ nghĩ ra vị kia yêu nghiệt đầu tiên mà thôi, thế nhưng nghĩ lại một chút, thế gian này có kẻ mười lăm tuổi chưa đến đã đến Thần cảnh, không phải Cái thế Ma quân thì còn có thể là ai ah?
“Ta cần lừa ngươi?”. Vũ Thiên Quân quái dị hỏi, ta cái tên này còn cần giả mạo?
“Ah, là ta thất thố!”. Hỏa Vân Phong nói xong lập tức câm miệng, hắn thần tượng ở ngày trước mặt, không những thế còn muốn giúp hắn tu hành ah? Là cỡ nào hưng phấn!
“Haizzz, sau này ta lại không báo tên rồi, mỗi lần đều như thế!”. Vũ Thiên Quân thở dài nói, xem ra tám năm trước lần kia làm hắn bị nhiều người biết đến ah.
Vũ Thiên Quân mang theo Hỏa Vân Phong một đường thẳng tiến đến cái kia thiên thạch đang bị định trụ ở trong tinh không, rất nhanh đã đến ah.
“Huh! Làm quen một chút đi, hắn gọi Hỏa Vân Phong, sau này sẽ cùng tu luyện với các ngươi!”. Vũ Thiên Quân ném Hỏa Vân Phong đến chỗ mấy người Yến Linh Nhi nói rồi quay đi. “Sau đó lại nói với các ngươi!”.
“Thiếu gia...”. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân trở về còn mang theo một người thì đang định hỏi. Cả mấy vị cường giả đều thế ah.
“Huh! Hắn là Hỏa linh thể!”. Vũ Thiên Quân nhìn bọn hắn nói.
“Hỏa linh thể?”. Mấy vị cường giả thật không biết nói thế nào cho phải, Thiếu gia thật muốn tập hợp bát đại linh thể?
“Huh! Ta cần yên tĩnh chút, nhanh một chút tìm đủ bọn hắn ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn về phía tinh không nói rồi ngồi xếp bằng nhắm mắt lại, hắn lần này muốn toàn lực vận dụng thông thiên nhãn cùng Nguyên hồn đặc dị tìm còn lại ba cái linh thể.
“Hồn lực ly thể?”. Ma Luyện cùng mấy vị cường giả giật mình nhìn về phía Vũ Thiên Quân, thông thường cường giả sẽ không để cho Nguyên hồn hay linh hồn ly thể ở trong tinh không ah, một khi gặp hư không loạn lưu bọn hắn khó tránh khỏi bị trọng thương ah.
“Hắn thủ đoạn chúng ta không hiểu ah...”. Ma Luyện con ngươi túc mục nói, Thiếu gia bí mật quá nhiều ah.
“Ha ha, Thiếu gia thủ đoạn càng nhiều chúng ta càng dễ làm việc ah”. Một vị Thánh thần nói.
Vũ Thiên Quân mở ra thông thiên nhãn, Nguyên hồn tầm nhìn được phóng đại đến cực hạn, gần một canh giờ qua đi hắn đã nhìn thấy một điểm sáng nơi xa xa, là một cái dị thể, còn chưa xác định là cái gì thế chất mà thôi, hắn lập tức mowe mắt ra nói với Ma Luyên cùn chỉ một cái phương hướng.
“Đi theo phương hướng kia ah!”.
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện lập tức đáp ứng, hắn đã hiểu, Thiếu gia không biết vận dụng thủ đoạn gì đó đang tìm kiếm thể chất đặc dị ah.
Lần này rất nhanh bọn hắn đã đến mục tiêu, đây là một cái tinh cầu màu xanh lam, nơi này nước rất nhiều ah, nó có tên là Thủy Lam tinh! Vũ Thiên Quân đến gần, hắn đã biết là cái nào dị thể, nó gọi là Thủy yêu, một cái sinh ra trong thủy sinh vật, nó được tự nhiên dựng dục mà ra, tộc này được xem như là tinh linh ah, nó là Thiên địa thai nghén mà ra, Vũ Thiên Quân nhìn thấy nó thì có chút thất vọng, hắn còn tưởng Nhân tộc đây.
“Huh! Không được! Đi thôi, theo hướng kia”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy Thủy yêu thì không muốn thu lấy, bảo Ma Luyện rời đi.
“Vâng!”. Ma Luyện nhìn thấy Vũ Thiên Quân có chút thất vọng thì cũng lấy làm kỳ quái, mở ra linh thức quét cả Thủy Lam tinh cũng không phát hiện cái gì thì cũng quay đi. Hắn không biết lầ chỉ là do hắn không có khả năng nhìn thấy Thủy yêu mà thôi.
Cứ như thế Vũ Thiên Quân bọn người đi trong tinh không đã gần một tháng, Vũ Thiên Quân cũng dừng lại nhìn vài lần nhưng cũng thất vọng quay đi, hắn không găp may mắn lắm ah, hắn nhìn thấy một cái Cổ đồng chiến thể thế nhưng người kia tính cách một bộ ta vô địch thiên hạ, tâm tính không tốt lắm, Vũ Thiên Quân bỏ qua hắn mà đi. Làn này Vũ Thiên Quân bọn người dừng lại ở một cái siêu cấp đại lục, nó thậm chí còn lớn hơn Thanh Vân tinh trước đây không dưới trăm lần! Vô cùng to lớn.
“Thiếu gia! Cái này đại lục là do mấy cái đại lục từ khi các tinh vực sáp nhập thì gắn kết lấy nhau như là ban đầu đã như thế ah”. Ma Luyện đi đầu giải thích. “Ta cảm ứng thấy có Thánh tổ cường giả ở đây!”. Hắn ngưng trọng nói, có Thánh tổ ở lại, Đại lục này vô cùng cường đại ah.
“Huh! Mang ta xuống kia đi, ta thấy một cái Phong linh thể!”. Vũ Thiên Quân ánh mắt có chút vui vẻ nói, gần tháng nay hắn rất không may mắn ah. “Các ngươi ở đây chờ ah!”. Hắn đối với mấy người còn lại nói
“Dạ!”. Ma Luyện cuốn lên Vũ Thiên Quân tiến về cái kia đại lục.
“Vâng! Thiếu gia!”. Bọn người kia cũng lên tiếng. Bọn hắn có chút sợ vị này thiếu gia ah, hắn vậy mà tìm trong tinh không các loại linh thể, thủ đoạn có bao nhiêu kinh khủng ah.
Cái này Đại lục tên là Huyền Thiên đại lục, một cái siêu cấp đại lục, có Thánh tổ đại năng tọa trấn đó không phải điều đơn giản ah, Thánh tổ đã là tinh không lúc này đỉnh phong cường giả, tuy rằng có cửu bước nhưng hiểu việc này cũng không mấy người, không những thế Thánh tổ không có cái nào không phải đã sống vô số năm lão quái vật, thế lực có Thánh tổ tọa trấn cũng chính là Siêu cấp thế lực, có thể xưng Thánh địa, tuy nhiên Thánh địa cũng có mạnh yếu! Huyền Thiên đại lục có ba vị Thánh tổ, tọa trấn ba cái Thánh địa, bọn hắn cùng một dạng có Thánh tổ hai bước siêu cấp tu vi ah!
“Huh! Đi một đoạn nữa, đến cái kia sơn cốc”. Vũ Thiên Quân nói.
“Thiếu gia! Thật là Phong linh thể?”. Ma Luyện không biết nói gì hỏi.
“Hắc hắc! Ta khi nào thì nhìn sai?”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Đến!”.
Bọn hắn đến một cái sơn cốc nhỏ, bên trong sơn cốc có hơn hai mươi hộ gia đình làm nông, thế nhưng có gì đó không đơn giản ah! Thôn nhân đều có tu vi! Tuy rằng không phải rất cao mạnh nhất cũng có Thông thần cảnh mà thôi, thế nhưng cũng không đơn giản ah! Bọn hắn giống như ở đây để trốn cái gì đó thì đúng hơn, Vũ Thiên Quân suy đoán.
“Các ngươi là ai?”. Một cái Phụ nhân nhìn thấy hai người bọn hắn thì có vẻ đê phòng hỏi.
“Người qua đường ah!”. Ma Luyện lạnh nhạt nói, nếu không phải Thiếu gia muốn thu cái kia Phong linh thể, hắn cũng không muốn đến nơi này.
“Hì hì, đại thẩm! Chúng ta muốn xin chút nước ah”. Vũ Thiên Quân cười hì hì nói, xem ra hắn suy đoán là không sai ah.
“Xin nước...”. Phụ nhân con ngươi co rụt, tổ hợp hai người này cũng bình thường không có gì lạ, trưởng bối đem hậu bối ra ngoài lịch lãm mà thôi, thế nhưng cái kia trung niên nàng không nhìn thấu, còn cái Thiếu niên chỉ có Khai mạch cảnh thôi, làm gì mà đã được đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện! Có chút quái dị.
“Đúng vậy! Ta đã lâu chưa uống nước ah”. Vũ Thiên Quân ra vẻ đáng thương nói, hắn quả thật hơn một tháng còn chưa uống nước ah.
“Hai ngươi đi theo ta, bên trong có nước!”. Phụ nhân thu lại vẻ đề phòng, ít nhất nàng còn không cảm thấy hai người này có chút địch ý nào ah, tiểu tử kia còn cười nói không thôi, đặc biệt hắn rất đẹp! Đúng! Là rất đẹp, sợ là mỹ nhân còn chưa so được với hắn, xem ra cũng là Thế gia công tử ah.
“Đi thôi!”. Vũ Thiên Quân ra hiệu cho Ma Luyện nói, lão bất tử này lại nổi cái gì ah, một bộ lạnh lùng nhìn rất đáng ghét!
“...”. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân bỗng nhiên tráo mắt nhìn mình thì giật mình một cái, Thiếu gia người này tu rằng thủ đoạn rất nhiều nhưng vẫn có những lúc nổi lên tính tình ah.
Đi vào trong sơn cốc Vũ Thiên Quân đã nhìn thấy cái kia Phong linh thể, hắn thân thể gầy gò, có lẽ đã mười bảy mười tám tuổi thế nhưng hắn nhỏ hơn hẳn so với độ tuổi ah, cùng lắm là mười sáu mà thôi. Vũ Thiên Quân cũng có chút kinh dị nhìn hắn, người này Phong linh thể đã sinh ra Phong hồn, tuy rằng còn rất yếu thế nhưng đó chính xác là Phong hồn ah, phải biết thông thường Linh thể ít nhất phải đạt Thông thần cảnh thì mới có khả năng sinh ra Thần thông, Phong hồn chính xác là một loại thần thông mà chỉ có Phong linh thể mới có, có cái này Thần thông hắn rất dễ cảm ngộ Phong chi áo nghĩa, đây là căn bản để hình thành tiểu thế giới ah!
“Ồ! Vị này ca ca bị bệnh ah?”. Vũ Thiên Quân đối với vị kia phụ nhân nói.
“Ngươi là nói hắn ah?”. Phụ nhân chỉ cái kia Phong linh thể thở dài. “Hắn từ nhỏ có quái bệnh, nhiều lúc không khống chế được bản thân, thân thể cũng không phát triển bình thường ah”.
“Quái bệnh ah? Xem ra hắn rất hay tạo nên mấy cái lốc xoáy chơi đi!”. Vũ Thiên Quân cười nói ra.
“Hả? Sao ngươi biết?”. Phụ nhân con ngươi co rụt lại, lui lại, lập tức đề phòng Vũ Thiên Quân hai người.
“Ha ha, đại thẩm, yên tâm ta không có ác ý! Ta có thể trị cho hắn, nếu không hắn không sống quá mười năm!”. Vũ Thiên Quân cười cười, hắn nói là sự thật, một ngày kia Phong hồn lớn mạnh, bản thể không chịu được nó phản phệ, khi đó chỉ có nổ banh xác mà chết.
“Mười năm?!? Ngươi biết cách chữa cho hắn? Ngươi biết hắn bệnh gì sao?”. Phụ nhân sửng sốt nói, tuy rằng bị quái bệnh thế nhưng hắn trừ đó ra không bị sao ah, như thế nào mười năm sau sẽ chết.
“Ta không chắc mình đoán đúng không, thế nhưng các ngươi là bị ai đuổi giết ah? Trốn ở đây kéo dài hơi tàn sao?”. Vũ Thiên Quân không trả lời mà nhàn nhạt nói.
“Ngươi...”. Phụ nhân trợn mắt không biết nói gì.
Từ lúc Vũ Thiên Quân vào sơn cốc đã có người nhận thấy người lạ, bọn hắn trò chuyện không lâu thì đã có hơn hai mươi người đi ra khỏi nhà đến gần đây. Bọn hắn đã nghe Vũ Thiên Quân nói.
“Ngươi nói là có ý gì?”. Một vị trung niên lạnh lùng nói.
“Không cần như vậy! Ta thật muốn gây bất lợi cho các ngươi, nơi này tuyệt không ai sống sót!”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. Hắn chỉ cần mang Phong linh thể rời đi mà thôi. “Ta đến đây là mang tên kia rời đi”. Vũ Thiên Quân chỉ tay vào cái kia Phong linh thể.
“Ngươi tại sao muốn mang hắn rời đi? Phong gia ta tuy rằng yếu nhược cũng không khuất phục bởi ngươi!”. Trung niên lạnh lùng nói thế nhưng hắn bị một cỗ khí tức cường đại trầm như vực sâu thâm uyên áp lên người, đã không thể nhúc nhích.
“Ngươi có muốn hay không trả thù?”. Vũ Thiên Quân không dể ý đến hắn mà đi đến cái kia Phong linh thể, thiếu niên kia lúc này mặt mũi tái nhợt, khiếp sợ nhìn Vũ Thiên Quân.
“Trả thù?”. Thiếu niên không hiểu.
“Ngươi tộc nhân trốn ở nơi này cũng chỉ là lưu lại hơi tàn thôi! Chắc chắn các ngươi là đang trốn để tránh bị người đuổi giết mà thôi!”. Vũ Thiên Quân nghiêm nghị nói, thiếu niên này hình như không được tỉnh táo cho lắm ah. “Ma Luyện, để cho hắn nói!”. Vũ Thiên Quân nói với Ma Luyện.
“Vâng! Thiếu gia!”.
“Làm sao ngươi biết chuyện của gia tộc ta?”. Trung niên khiếp sợ nói.
“Đoán! Chắc không sai biệt lắm! Nói ta xem các ngươi là bị cái nào thế lực truy sát?”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn hỏi.
“Huyền Phong thánh địa!”. Trung niên nói, giọng nói lạnh lùng sát khí, xem ra thù hận không ít ah.
“Thánh địa sao? Huh! Ta muốn mang hắn đi, ngươi có ý kiến gì sao?”. Vũ Thiên Quân chỉ thiếu niên nói.
“Ngươi muốn mang hắn đi đâu?”. Trung niên lại hỏi, hắn nhìn ra vị này Thiếu niên cũng không muốn hại bọn hắn.
“Mang hắn đi, giáo hắn tu luyện, ngày sau diệt cái kia Huyền Phong thánh địa!”. Vũ Thiên Quân cười cười không chút để ý nói.
“Diệt Thánh địa? Ha ha, nói khoác không biết ngượng!”. Trung niên tức giận cười nói.
“Ha ha, bản thiếu gia nói là để hắn đi diệt!”. Vũ Thiên Quân cười nói chỉ cái kia Phong linh thể. “Ma Luyện! Cái này Đại lục cường đại nhất là cái gì cảnh giới?”. Hắn quay sang hỏi Ma Luyện.
“Huh! Thánh tổ bước thứ hai, có lẽ không sai biệt lắm”. Ma Luyện nói, trước khi đến hắn đã có chút cảm ứng rồi.
“Được! Vạn năm sau để hắn đi diệt cái kia Huyền Phong Thánh địa, ngươi có ý kiến gì không?”. Vũ Thiên Quân nhìn cái kia trung niên nói, cái này Thánh địa cũng không đáng kể ah!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.