Chương 129: Vô sỉ
Đế Thanh
15/09/2016
Ma hải bên trong truyền ra uy áp kinh khủng, đương nhiên cung có số ít đại năng mới có thể cảm nhận được, khoảng cách quá xa nên đa số người đều không biết chút nào, Thần cảnh trở lên thì mới có cảm giác một chút, bọn hắn đều lên thuyền ra biển xem náo nhiệt ah! Trấn nhanh cảng Ma hải đã đến đông nghẹt người, đa số Thần tôn cảnh trở lên đều quyết định đạp không phi hành ra biển, có lẽ chỉ có bọn hắn có thể đến kịp quan sát ah!
Có không ít đại năng chưa đến nửa canh giờ đã hiện thân thế nhưng đều không thể đến gần nơi, nơi đó lại xuất hiện Thiên đạo lực lượng vô cùng đáng sợ, không kém mấy năm Bạch y Thánh quân độ kiếp mang đến lực lượng!
"Đây là vị nào độ kiếp sao...". Một cái Đại Thánh xuất hiện đầu tiên nói, hắn không phải ai khác mát chính là Ma Thánh ah.
"Không muốn chết thì tránh xa chỗ này ra...". Đột nhiên một cái lão giả tạo hình chật vật xuất hiện, tuy rằng hắn nhìn như thương thế nghiêm trọng thế nhưng thể nội ẩn chứa kinh khủng lực lượng, cho dù là Ma Thánh cũng không dám sơ xuất khinh thường.
"Tiền bối...". Ma Thánh không dám xác định nói. Lão giả này là Nhân tộc, bối phận có lẽ không thấp, cộng thêm hắn giống như đã từng nhận thức lão giả này, chỉ là rất lâu rồi, lâu đến mức hắn cũng không dám chắc đã từng gặp lão giả chỗ nào.
"Huh?!? Thái cổ Ma tộc? Tu vi không kém mấy so với ta, ngươi là đương đại Điện chủ Ma Thần cung đi? Ma Dật Thành còn sống chứ?". Thái Thương Vân Thần cũng không mấy kinh sợ nói, chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.
"Huh? Tiền bối biết cha ta?". Ma Thánh con ngươi co rụt sau đó kinh hỉ nói. "Cha ta gần hai mươi vạn năm trước biến mất, đến nay vẫn không có tin tức, không biết...". Ma Thánh vội vàng hỏi.
"Hắn cũng biến mất...". Thái Thương Vân Thần nhíu mày, họ Vũ kia tại sao lại mời một cái Thái cổ Ma tộc đi trông coi phong ấn, không sợ Ma Dật Thành giúp bên trong phong ấn Thái cổ tộc thoát khỏi đó sao?
"Hừm! Hắn có lẽ cũng chưa chết...". Thái Thương Vân Thần nhìn Ma Thánh nói. "Trước rời chỗ này, sắp chơi lớn rồi...". Hắn quay đầu nhìn phía sau Quỷ Nha đảo đang tụ tập mà đến hắc vân ngưng trọng nói.
"Tiền bối! Có chuyện gì sao?". Ma Thánh thấy Thái Thương Vân Thần cũng không có ta định nói chuyện cha mình thì chuyển sang nói chuyện ở Quỷ Nha đảo.
"Có chuyện! Chuyện lớn! Tránh đã...". Thái Thương Vân Thần bước đi đầu tiên rời chỗ này, hắn thậm chí đã cảm thấy uy ah kếp bản thân lực lượng xuất hiện ah. "Không biết người kia có thể đối phó không...". Người kia trong miệng hắn đương nhiền là Vũ Thiên Quân an.
"Người kia...". Ma Thánh là loại nào cường đại, hắn lập tức nhận ra ý nghĩa trong câu nói của Thái Thương Vân Thần, ban nãy giao thủ chỉ sợ không phải do Thái Thương Vân Thần gây ra!
"Ầm...". Ở bên trong Quỷ Nha đảo lại vang ra tiếng nổ lớn, bên trong vẫn tiếp tục giao thủ ah!
"Ha ha! Phong ấn sẽ lại khép lại thôi, ngươi tộc đừng hòng ra khỏi phong ấn lúc này". Vũ Thiên Quân tuy rằng bị đẩy lùi văng lên bầu trời thế nhưng cười to nói, hắn tuy rằng đã bị thương thế nhưng phong ấn cũng đã sắp khép lại hoàn toàn, bên trong người cũng không thể ra ngoài được, khi đó hắn chỉ cần lo độ kiếp là được ah!
"Hừ! Tiểu bối ngu ngốc, cho dù ngươi ở lúc này độ kiếp cũng chỉ có một con đường chết mà thôi, buông tay đi, tộc ta chắc chắn sẽ không để ngươi thua thiệt!". Bên trong phong ấn vang ra giọng nói lạnh lùng sau đó chuyển giọng, hắn nghĩ Vũ Thiên Quân làm như vậy quả thật là có thể ngăn cản Thiên đạo hạ xuống lực lượng giúp cho phong ấn trở lại như ban đầu thế nhưng Vũ Thiên Quân phải chết không thể nghi ngờ! Nếu là bình thường thì thôi thế nhưng đây là Thiên phạt do có kẻ làm trái Thiên đạo, lực lượng vô cùng đáng sợ, cho dù hắn có thể vận dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân thì cũng sẽ trọng thương, đây là tính toán tốt nhất rồi, không tốt còn có thể vẫn lạc!
"Ha ha! Ngươi quên ta làm sao ngăn cản công kích của ngươi rồi sao?". Vũ Thiên Quân cười lớn nói. "Bản thiếu gia không sợ nhất chính là Thiên đạo lực lượng!". Hắn chắc chắn nói.
"Ha ha! Vậy để ta xem ngươi làm sao sống sót!". Bên trong phong ấn người kia đã không tiếp tục nói nữa, hắn đang súc lực cho một kích cuối cùng, cho dù không thể phá vỡ phong ấn hắn cũng sẽ cố gắng đưa một ít tộc nhân ra ngoài, đã tên kia bên ngoài hứng lấy Thiên đạo lực lượng thì hắn cũng không cần mấy kiêng kị nữa, chỉ là đi ra phong ấn trong hoàn cảnh này rất nguy hiểm ah! Không tốt đó chính là toàn quân vẫn diệt!
"Đừng nghĩ ta không biết suy tính của ngươi! Cho dù ta lúc này không thể ngăn cản ngươi đưa tộc nhân ra ngoài, thế nhưng ta chắc chắn không để tộc ngươi dễ chịu!". Như hiểu được suy tính của bên trong phong ấn đám người, Vũ Thiên Quân giọng lại truyền đến, bên trong nghĩ đến được thì Vũ Thiên Quân cũng nghĩ đến được ah! Huống chi lúc này hắn đang nắm quyền chủ động!
"...". Bên trong phong ấn đã lại không có người nói nữa, thay vào đó bình đài như muốn nổ tung, rung động kịch liệt cùng một đạo khe hở lớn xuất hiện, đây cũng không phải khe hở của bình dài mà là do cường giả bên trong công kích đã xé rách phong ấn chỗ này! Tên kia đã dùng toàn lực rồi, thậm chí đầy chưa chắc là chỉ sức một mình người kia làm được!
"Đáng sợ!". Vũ Thiên Quân rùng mình một cái, đây là do có phong ấn áp chế, nếu không có phong ấn hắn không dám tưởng tượng một kích này sẽ hủy diệt bao nhiêu tinh vực cùng tinh cầu, đại lục ah!
Không dám chút nào chậm trễ, hắn lập tức tung ra năm đạo Luân hồi chi lực, đây đã là cực hạn mà hắn một lần có thể tung ra rồi, tiếp xong một kích này hắn sẽ bắt đầu độ kiếp! Thân thể bài xích bắt đầu chèn ép Thần Ma hai mạch rồi, về phần Tiểu Ma giới nó lại không động chút mảy may.
"Ầm!". "Ầm!". Kinh thiên tiếng nổ mạnh vang lên, cho dù là ở rất xa xôi cường giả đang đến đây cũng có thể nghe thấy, nó giống như tiếng sấm giữa ngày hè vang vọng!
Lần này cho dù đã có phong ấn gia cố bảo vệ lấy Quỷ Nha đảo thì nó cũng bị dư chấn làm vỡ ra, riêng chỗ hồ nước đã đâu còn bóng dáng nữa, dư trấn làm vỡ ra địa mạch, lấy ban đầu vị trí hồ nước làm trung tâm đại địa nứt ra như mạng nhện, những khe đó sâu đen kịt, Ma hải nước nhanh chống tràn vào lấp đầy, nơi đã địa hình đã bị biến hoá hoàn toàn!
Quỷ Nha đảo là được phong ấn gia cố nên chỉ bị nứt vỡ mà thôi, đây đương nhiên là đi công lao của phong ấn là chủ yếu, còn không gian bị phá vỡ càng thêm lan rộng, đã mở rộng ra mấy chục vạn dặm rồi, thậm chí đã vượt ra khỏi phạm vi lôi kiếp đang hình thành, đại năng đến quan chiến đương nhiên có thể nhìn thấy không gian phá toái.
"...". Mỗi một tiếng nổ mạnh vang lên như giáng vào nội tâm của các vị Đại năng chỗ này, bọn hắn thấp nhất cũng có tu vi Thánh tổ bước thứ năm, thế nhưng cấp độ kia đại chiến bọn hắn lại không thể chạm đến, giống như bốn năm trước, Bạch y Thánh quân tên kia mới có khả năng đó ah!
"Tiền bối! Bên kia...". Ma Thánh ngưng trọng nhìn Lôi Vân đang hình thành nghi hoặc hỏi Thái Thương Vân Thần, lão giả này đi ra từ chỗ đó nên biết chút chuyện bên trong đi.
"Chuyện này chưa thể nói cho ngươi được!". Thái Thương Vân Thần lạnh nhạt nói, hắn không tin được mấy người này ah! Sự việc liên quan đến Nhân tộc tồn vong, không thể đùa được.
Đám người Đại năng đến được chỗ này khi thấy Thái Thương Vân Thần cùng Ma Thánh đều dừng chỗ này thì cũng không tiếp tục tiến đến nữa, tất cả đều dừng lại chỗ này quan sát, bọn hắn liền nhìn thấy hai người kia quan hệ vi diệu, người sau thậm chí còn lấy lễ hậu bối nói chuyện với người trước, nên biết Ma Thánh là ai ah? Lấy hắn cự đầu tinh không cấp nhân vật còn phải cung kính nói chuyện với người kia, lão giả thân phận chỉ sợ kinh khủng ah!
"...". Hư không lại rách ra, một cái bạch y trung niên hiện thân, hắn cũng là một cái Thánh tổ bước thứ chín Đại Thánh!
"Tuyệt Thánh!". Đám người Đại năng chỗ này có người nói, Đại Thánh cả tinh không cũng không có nhiều, vinh dự Thập đại cường giả đều là vì bọn hắn cao Thánh tổ bước thứ chín tu vi ah! Mỗi một vị đều chính là một phương cự đầu ai ai cũng biết.
"Hả?". Sau khi Tuyệt Thánh hiện thân nhìn xung quanh một vòng thì cố định lại trên người Thái Thương Vân Thần, khí tức này rất quen thuộc. "Không biết...". Hắn có chút không xác định run giọng hỏi.
"Không cần như vậy! Đến tộc nhân khí tức ngươi còn nghi ngời sao? Ngươi là Phách Tuyệt đi?". Thái Thương Vân Thần nhếch mép cười nói, xem như hắn đã gặp tộc nhân rồi.
"Thật.... Thật là ngài?!? Thất thúc tổ?". Tuyệt Thánh kích động chạy về phía Thái Thương Vân Thần nói, sau đó quỳ một chân cung kính. "Phách Tuyệt ra mắt Thất thúc tổ!".
"Đứng lên đi! Ngươi tu vi cũng đã đuổi kịp ta rồi, không cần câu nệ tiểu tiết...". Thái Thương Vân Thần vung tay nâng lên Tuyệt Thánh có chút vui mừng nói.
"Dạ! Thất thúc tổ! Hai mươi vạn năm nay ngươi biến mất...". Tuyệt Thánh đứng lên sau đó nghi hoặc hỏi, năm đó Thái Thương Vân Thần rời đi làm cho Thái Thương gia một trận lao đao, khi đó Thương Thánh còn chưa đạt đến Thánh tổ bước thứ chín, về phần đời trước Đại Thánh cũng đã đến cuối cùng sinh mệnh nên có chút lo lắng ah.
"Chuyện dài lắm! Sau đó lại nói cho các ngươi, quan sát chỗ này đã ah". Thái Thương Vân Thần cười nói, chỗ này còn chưa thích hợp để nói chuyện.
"Huh...". Tuyệt Thánh thấy vậy cũng không nói nữa. Chuyện ở chỗ này chắc chắn không đơn giản chỉ là đánh nhau thôi!
Từ khi Tuyệt Thánh đến đã cho mọi người thấy Thái Thương Vân Thần thân phận, ai ngờ được Thái Thương gia lại còn có một vị Đại Thánh khác, điều này không phải nói Thái Thương gia sắp có một ngày độc đại rồi hay sao? Bất kể là Nhân tộc thế lực hay dị tộc thế lực đều âm thầm suy tính bước tiếp theo, tinh không lại sắp không bình tĩnh nữa rồi ah.
Chuyện bên ngoài cũng không ảnh hưởng mấy đến bên trong Quỷ Nha đảo, tiếp một kích kia thì cho dù được Luân hồi chi bàn toát ra lực lượng bảo hộ Vũ Thiên Quân cũng không chút dễ chịu, hắn ho ra một ngụm máu đỏ tươi, đỏ đến yêu dị, nó như ngọc thạch óng ánh, Thái sơ máu huyết đương nhiên sẽ không như bình thường!
"Khục! Bá đạo...". Kiềm chế thể nội loạn thành một đường, Vũ Thiên Quân lau đi khoé miệng máu tươi lại tiếp tục đến gần bình đài, hắn tuyệt sẽ không cho Thái cổ tộc đi ra phong ấn!
"Xoạt!". "Vèo!". Quả nhiên như Vũ Thiên Quân dự đoán, có hơn mười đạo ánh sáng từ khe hở trên bình đài vọt ra, bên trong phong ấn người kia vẫn cố thử liều một phen ah!
Vũ Thiên Quân lạnh lùng vung tay lên, lập tức mười đạo Luân hồi chi lực đánh ra, tên kia đã muốn thử như vậy cho hắn một cái giáo huấn! Hắn cũng phải khâm phục tên kia độ tàn nhẫn, hi sinh hơn mười cái tộc nhân chỉ để liều một lần thôi!
"...". Bên trong phong ấn cũng không có tiếng nói nữa truyền ra, chưa đầy hai hơi thở nữa phong ấn sẽ đóng lại hoàn toàn, bên trong người muốn đi ra đã không có khả năng ah!
Đột nhiên Vũ Thiên Quân mặt đầy hắc tuyến vung tay lên thu lại Luân hồi chi lực, hơn mười điểm sáng bị hắn phất tay kéo lại gần người.
"Aiiii... Hi vọng ta không đoán sai! Tên kia sợ rằng chúng ta thoát ấn làm hại đến Nhân tộc hắn nên mới khư khư cố chấp không cho tộc ta ra ngoài, hi vọng hắn là một cái bác ái chi nhân!". Bên trong phong ấn đứng một cái trung niên nhân lầm bẩm, hắn hình thể cùng Nhân tộc tương xứng, chỉ là trên đầu có một cái sừng màu tím đang phát ra tử lôi, nếu Vũ Thiên Quân nhìn thấy sẽ biết đây là Tử lôi nhất tộc, cũng xem như một cái cường tộc ở Thái cổ ah. "Không biết hắn có thể cảm được Lôi kiếp kia không?". Cuối cùng hắn thở hắt ra lẩm bẩm rồi phất tay ra hiệu cho tộc nhân tản đi, nơi này cũng như một phương thế giới, vô cùng rộng lớn, khí tức hoang cổ, thiên địa quy tắc càng thêm hoàn mỹ so với ngoại giới, đa số chủng tộc ở Thái cổ đều chém ra một mảnh thế giới rồi phong ấn nó lại làm nơi sinh sống cho tộc mình, Tử lôi nhất tộc cũng không ngoại lệ!
"Ngươi vô sỉ...". Hắn lạnh lùng nhìn phía bình đài nói, trên tay hắn hơn mười cái điểm sáng hiện ra nguyên hình là hơn mười cái hài tử đang được vòng ánh sáng bảo vệ, lớn nhất có lẽ chưa đến một tuổi, bên trong phong ấn người xem hắn thành bảo mẫu sao?
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Có không ít đại năng chưa đến nửa canh giờ đã hiện thân thế nhưng đều không thể đến gần nơi, nơi đó lại xuất hiện Thiên đạo lực lượng vô cùng đáng sợ, không kém mấy năm Bạch y Thánh quân độ kiếp mang đến lực lượng!
"Đây là vị nào độ kiếp sao...". Một cái Đại Thánh xuất hiện đầu tiên nói, hắn không phải ai khác mát chính là Ma Thánh ah.
"Không muốn chết thì tránh xa chỗ này ra...". Đột nhiên một cái lão giả tạo hình chật vật xuất hiện, tuy rằng hắn nhìn như thương thế nghiêm trọng thế nhưng thể nội ẩn chứa kinh khủng lực lượng, cho dù là Ma Thánh cũng không dám sơ xuất khinh thường.
"Tiền bối...". Ma Thánh không dám xác định nói. Lão giả này là Nhân tộc, bối phận có lẽ không thấp, cộng thêm hắn giống như đã từng nhận thức lão giả này, chỉ là rất lâu rồi, lâu đến mức hắn cũng không dám chắc đã từng gặp lão giả chỗ nào.
"Huh?!? Thái cổ Ma tộc? Tu vi không kém mấy so với ta, ngươi là đương đại Điện chủ Ma Thần cung đi? Ma Dật Thành còn sống chứ?". Thái Thương Vân Thần cũng không mấy kinh sợ nói, chỉ có chút kinh ngạc mà thôi.
"Huh? Tiền bối biết cha ta?". Ma Thánh con ngươi co rụt sau đó kinh hỉ nói. "Cha ta gần hai mươi vạn năm trước biến mất, đến nay vẫn không có tin tức, không biết...". Ma Thánh vội vàng hỏi.
"Hắn cũng biến mất...". Thái Thương Vân Thần nhíu mày, họ Vũ kia tại sao lại mời một cái Thái cổ Ma tộc đi trông coi phong ấn, không sợ Ma Dật Thành giúp bên trong phong ấn Thái cổ tộc thoát khỏi đó sao?
"Hừm! Hắn có lẽ cũng chưa chết...". Thái Thương Vân Thần nhìn Ma Thánh nói. "Trước rời chỗ này, sắp chơi lớn rồi...". Hắn quay đầu nhìn phía sau Quỷ Nha đảo đang tụ tập mà đến hắc vân ngưng trọng nói.
"Tiền bối! Có chuyện gì sao?". Ma Thánh thấy Thái Thương Vân Thần cũng không có ta định nói chuyện cha mình thì chuyển sang nói chuyện ở Quỷ Nha đảo.
"Có chuyện! Chuyện lớn! Tránh đã...". Thái Thương Vân Thần bước đi đầu tiên rời chỗ này, hắn thậm chí đã cảm thấy uy ah kếp bản thân lực lượng xuất hiện ah. "Không biết người kia có thể đối phó không...". Người kia trong miệng hắn đương nhiền là Vũ Thiên Quân an.
"Người kia...". Ma Thánh là loại nào cường đại, hắn lập tức nhận ra ý nghĩa trong câu nói của Thái Thương Vân Thần, ban nãy giao thủ chỉ sợ không phải do Thái Thương Vân Thần gây ra!
"Ầm...". Ở bên trong Quỷ Nha đảo lại vang ra tiếng nổ lớn, bên trong vẫn tiếp tục giao thủ ah!
"Ha ha! Phong ấn sẽ lại khép lại thôi, ngươi tộc đừng hòng ra khỏi phong ấn lúc này". Vũ Thiên Quân tuy rằng bị đẩy lùi văng lên bầu trời thế nhưng cười to nói, hắn tuy rằng đã bị thương thế nhưng phong ấn cũng đã sắp khép lại hoàn toàn, bên trong người cũng không thể ra ngoài được, khi đó hắn chỉ cần lo độ kiếp là được ah!
"Hừ! Tiểu bối ngu ngốc, cho dù ngươi ở lúc này độ kiếp cũng chỉ có một con đường chết mà thôi, buông tay đi, tộc ta chắc chắn sẽ không để ngươi thua thiệt!". Bên trong phong ấn vang ra giọng nói lạnh lùng sau đó chuyển giọng, hắn nghĩ Vũ Thiên Quân làm như vậy quả thật là có thể ngăn cản Thiên đạo hạ xuống lực lượng giúp cho phong ấn trở lại như ban đầu thế nhưng Vũ Thiên Quân phải chết không thể nghi ngờ! Nếu là bình thường thì thôi thế nhưng đây là Thiên phạt do có kẻ làm trái Thiên đạo, lực lượng vô cùng đáng sợ, cho dù hắn có thể vận dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân thì cũng sẽ trọng thương, đây là tính toán tốt nhất rồi, không tốt còn có thể vẫn lạc!
"Ha ha! Ngươi quên ta làm sao ngăn cản công kích của ngươi rồi sao?". Vũ Thiên Quân cười lớn nói. "Bản thiếu gia không sợ nhất chính là Thiên đạo lực lượng!". Hắn chắc chắn nói.
"Ha ha! Vậy để ta xem ngươi làm sao sống sót!". Bên trong phong ấn người kia đã không tiếp tục nói nữa, hắn đang súc lực cho một kích cuối cùng, cho dù không thể phá vỡ phong ấn hắn cũng sẽ cố gắng đưa một ít tộc nhân ra ngoài, đã tên kia bên ngoài hứng lấy Thiên đạo lực lượng thì hắn cũng không cần mấy kiêng kị nữa, chỉ là đi ra phong ấn trong hoàn cảnh này rất nguy hiểm ah! Không tốt đó chính là toàn quân vẫn diệt!
"Đừng nghĩ ta không biết suy tính của ngươi! Cho dù ta lúc này không thể ngăn cản ngươi đưa tộc nhân ra ngoài, thế nhưng ta chắc chắn không để tộc ngươi dễ chịu!". Như hiểu được suy tính của bên trong phong ấn đám người, Vũ Thiên Quân giọng lại truyền đến, bên trong nghĩ đến được thì Vũ Thiên Quân cũng nghĩ đến được ah! Huống chi lúc này hắn đang nắm quyền chủ động!
"...". Bên trong phong ấn đã lại không có người nói nữa, thay vào đó bình đài như muốn nổ tung, rung động kịch liệt cùng một đạo khe hở lớn xuất hiện, đây cũng không phải khe hở của bình dài mà là do cường giả bên trong công kích đã xé rách phong ấn chỗ này! Tên kia đã dùng toàn lực rồi, thậm chí đầy chưa chắc là chỉ sức một mình người kia làm được!
"Đáng sợ!". Vũ Thiên Quân rùng mình một cái, đây là do có phong ấn áp chế, nếu không có phong ấn hắn không dám tưởng tượng một kích này sẽ hủy diệt bao nhiêu tinh vực cùng tinh cầu, đại lục ah!
Không dám chút nào chậm trễ, hắn lập tức tung ra năm đạo Luân hồi chi lực, đây đã là cực hạn mà hắn một lần có thể tung ra rồi, tiếp xong một kích này hắn sẽ bắt đầu độ kiếp! Thân thể bài xích bắt đầu chèn ép Thần Ma hai mạch rồi, về phần Tiểu Ma giới nó lại không động chút mảy may.
"Ầm!". "Ầm!". Kinh thiên tiếng nổ mạnh vang lên, cho dù là ở rất xa xôi cường giả đang đến đây cũng có thể nghe thấy, nó giống như tiếng sấm giữa ngày hè vang vọng!
Lần này cho dù đã có phong ấn gia cố bảo vệ lấy Quỷ Nha đảo thì nó cũng bị dư chấn làm vỡ ra, riêng chỗ hồ nước đã đâu còn bóng dáng nữa, dư trấn làm vỡ ra địa mạch, lấy ban đầu vị trí hồ nước làm trung tâm đại địa nứt ra như mạng nhện, những khe đó sâu đen kịt, Ma hải nước nhanh chống tràn vào lấp đầy, nơi đã địa hình đã bị biến hoá hoàn toàn!
Quỷ Nha đảo là được phong ấn gia cố nên chỉ bị nứt vỡ mà thôi, đây đương nhiên là đi công lao của phong ấn là chủ yếu, còn không gian bị phá vỡ càng thêm lan rộng, đã mở rộng ra mấy chục vạn dặm rồi, thậm chí đã vượt ra khỏi phạm vi lôi kiếp đang hình thành, đại năng đến quan chiến đương nhiên có thể nhìn thấy không gian phá toái.
"...". Mỗi một tiếng nổ mạnh vang lên như giáng vào nội tâm của các vị Đại năng chỗ này, bọn hắn thấp nhất cũng có tu vi Thánh tổ bước thứ năm, thế nhưng cấp độ kia đại chiến bọn hắn lại không thể chạm đến, giống như bốn năm trước, Bạch y Thánh quân tên kia mới có khả năng đó ah!
"Tiền bối! Bên kia...". Ma Thánh ngưng trọng nhìn Lôi Vân đang hình thành nghi hoặc hỏi Thái Thương Vân Thần, lão giả này đi ra từ chỗ đó nên biết chút chuyện bên trong đi.
"Chuyện này chưa thể nói cho ngươi được!". Thái Thương Vân Thần lạnh nhạt nói, hắn không tin được mấy người này ah! Sự việc liên quan đến Nhân tộc tồn vong, không thể đùa được.
Đám người Đại năng đến được chỗ này khi thấy Thái Thương Vân Thần cùng Ma Thánh đều dừng chỗ này thì cũng không tiếp tục tiến đến nữa, tất cả đều dừng lại chỗ này quan sát, bọn hắn liền nhìn thấy hai người kia quan hệ vi diệu, người sau thậm chí còn lấy lễ hậu bối nói chuyện với người trước, nên biết Ma Thánh là ai ah? Lấy hắn cự đầu tinh không cấp nhân vật còn phải cung kính nói chuyện với người kia, lão giả thân phận chỉ sợ kinh khủng ah!
"...". Hư không lại rách ra, một cái bạch y trung niên hiện thân, hắn cũng là một cái Thánh tổ bước thứ chín Đại Thánh!
"Tuyệt Thánh!". Đám người Đại năng chỗ này có người nói, Đại Thánh cả tinh không cũng không có nhiều, vinh dự Thập đại cường giả đều là vì bọn hắn cao Thánh tổ bước thứ chín tu vi ah! Mỗi một vị đều chính là một phương cự đầu ai ai cũng biết.
"Hả?". Sau khi Tuyệt Thánh hiện thân nhìn xung quanh một vòng thì cố định lại trên người Thái Thương Vân Thần, khí tức này rất quen thuộc. "Không biết...". Hắn có chút không xác định run giọng hỏi.
"Không cần như vậy! Đến tộc nhân khí tức ngươi còn nghi ngời sao? Ngươi là Phách Tuyệt đi?". Thái Thương Vân Thần nhếch mép cười nói, xem như hắn đã gặp tộc nhân rồi.
"Thật.... Thật là ngài?!? Thất thúc tổ?". Tuyệt Thánh kích động chạy về phía Thái Thương Vân Thần nói, sau đó quỳ một chân cung kính. "Phách Tuyệt ra mắt Thất thúc tổ!".
"Đứng lên đi! Ngươi tu vi cũng đã đuổi kịp ta rồi, không cần câu nệ tiểu tiết...". Thái Thương Vân Thần vung tay nâng lên Tuyệt Thánh có chút vui mừng nói.
"Dạ! Thất thúc tổ! Hai mươi vạn năm nay ngươi biến mất...". Tuyệt Thánh đứng lên sau đó nghi hoặc hỏi, năm đó Thái Thương Vân Thần rời đi làm cho Thái Thương gia một trận lao đao, khi đó Thương Thánh còn chưa đạt đến Thánh tổ bước thứ chín, về phần đời trước Đại Thánh cũng đã đến cuối cùng sinh mệnh nên có chút lo lắng ah.
"Chuyện dài lắm! Sau đó lại nói cho các ngươi, quan sát chỗ này đã ah". Thái Thương Vân Thần cười nói, chỗ này còn chưa thích hợp để nói chuyện.
"Huh...". Tuyệt Thánh thấy vậy cũng không nói nữa. Chuyện ở chỗ này chắc chắn không đơn giản chỉ là đánh nhau thôi!
Từ khi Tuyệt Thánh đến đã cho mọi người thấy Thái Thương Vân Thần thân phận, ai ngờ được Thái Thương gia lại còn có một vị Đại Thánh khác, điều này không phải nói Thái Thương gia sắp có một ngày độc đại rồi hay sao? Bất kể là Nhân tộc thế lực hay dị tộc thế lực đều âm thầm suy tính bước tiếp theo, tinh không lại sắp không bình tĩnh nữa rồi ah.
Chuyện bên ngoài cũng không ảnh hưởng mấy đến bên trong Quỷ Nha đảo, tiếp một kích kia thì cho dù được Luân hồi chi bàn toát ra lực lượng bảo hộ Vũ Thiên Quân cũng không chút dễ chịu, hắn ho ra một ngụm máu đỏ tươi, đỏ đến yêu dị, nó như ngọc thạch óng ánh, Thái sơ máu huyết đương nhiên sẽ không như bình thường!
"Khục! Bá đạo...". Kiềm chế thể nội loạn thành một đường, Vũ Thiên Quân lau đi khoé miệng máu tươi lại tiếp tục đến gần bình đài, hắn tuyệt sẽ không cho Thái cổ tộc đi ra phong ấn!
"Xoạt!". "Vèo!". Quả nhiên như Vũ Thiên Quân dự đoán, có hơn mười đạo ánh sáng từ khe hở trên bình đài vọt ra, bên trong phong ấn người kia vẫn cố thử liều một phen ah!
Vũ Thiên Quân lạnh lùng vung tay lên, lập tức mười đạo Luân hồi chi lực đánh ra, tên kia đã muốn thử như vậy cho hắn một cái giáo huấn! Hắn cũng phải khâm phục tên kia độ tàn nhẫn, hi sinh hơn mười cái tộc nhân chỉ để liều một lần thôi!
"...". Bên trong phong ấn cũng không có tiếng nói nữa truyền ra, chưa đầy hai hơi thở nữa phong ấn sẽ đóng lại hoàn toàn, bên trong người muốn đi ra đã không có khả năng ah!
Đột nhiên Vũ Thiên Quân mặt đầy hắc tuyến vung tay lên thu lại Luân hồi chi lực, hơn mười điểm sáng bị hắn phất tay kéo lại gần người.
"Aiiii... Hi vọng ta không đoán sai! Tên kia sợ rằng chúng ta thoát ấn làm hại đến Nhân tộc hắn nên mới khư khư cố chấp không cho tộc ta ra ngoài, hi vọng hắn là một cái bác ái chi nhân!". Bên trong phong ấn đứng một cái trung niên nhân lầm bẩm, hắn hình thể cùng Nhân tộc tương xứng, chỉ là trên đầu có một cái sừng màu tím đang phát ra tử lôi, nếu Vũ Thiên Quân nhìn thấy sẽ biết đây là Tử lôi nhất tộc, cũng xem như một cái cường tộc ở Thái cổ ah. "Không biết hắn có thể cảm được Lôi kiếp kia không?". Cuối cùng hắn thở hắt ra lẩm bẩm rồi phất tay ra hiệu cho tộc nhân tản đi, nơi này cũng như một phương thế giới, vô cùng rộng lớn, khí tức hoang cổ, thiên địa quy tắc càng thêm hoàn mỹ so với ngoại giới, đa số chủng tộc ở Thái cổ đều chém ra một mảnh thế giới rồi phong ấn nó lại làm nơi sinh sống cho tộc mình, Tử lôi nhất tộc cũng không ngoại lệ!
"Ngươi vô sỉ...". Hắn lạnh lùng nhìn phía bình đài nói, trên tay hắn hơn mười cái điểm sáng hiện ra nguyên hình là hơn mười cái hài tử đang được vòng ánh sáng bảo vệ, lớn nhất có lẽ chưa đến một tuổi, bên trong phong ấn người xem hắn thành bảo mẫu sao?
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.