Quyển 14 - Chương 1: Trước trận chiến
Kiều Phong
09/10/2015
Tình trạng ở quần đảo Huyết san hô cũng giống thế.
Cái gọi là liên minh chỉ trong một đêm đã hoàn thành.
78 tên đầu lĩnh hải tặc đứng trước ưu thế áp đảo của Kim khô lâu căn bản không có chút tư cách nào để đàm phán.
Hơn nữa sau khi Kim khô lâu đưa ra đề nghị quá mức dụ hoặc thì bọn đầu lĩnh hải tặc liền thông minh chọn lựa quy phục. Đây kỳ thực chính là một giao dịch rất đơn giản. Kim khô lâu có thể cho tiền cho thuyền để cho 78 chi hải tặc sinh sống đầy đủ, bọn chúng thậm chí không cần phải tiếp tục mạo hiểm đánh cướp thương đội, điều kiện hậu hĩ như vậy chúng sao có thể không đáp ứng?
Mặc dù trên danh nghĩa chúng vẫn còn độc lập nhưng bọn hải tặc đều ngầm hiểu rõ chúng đã nằm trong tay của Kim khô lâu.
Thành viên của chúng đều bị cải tổ lại, do giáo quan của Thập tự quân huấn luyện nghiêm khắc. Chiến thuyền của chúng sau khi được tuyển lựa thì chỉ có những chiếc thuyền nào từ bốn cột buồm trở lên mới có thể gia nhập biên chế thuyền đội chiến đấu. Loại huấn luyện này hoàn thành trong thời gian cực ngắn.
Không giống như Đào nguyên, huấn luyện của Thập tự quân nghiêm khắc đáng sợ hơn nhiều.
Hơn nữa bọn hải tặc phản kháng đều bị trấn áp bằng bạo lực. Sau khi tên giáo quan Thập tự quân sử dụng một thanh đao kỳ quái triển hiện một loại đao pháp hung mãnh vô cùng đánh gục mười mấy tên hải tặc thì thanh âm phản kháng cũng trở nên yếu ớt.
Phụ trọng bào, bơi lặn cự ly dài, tiễn thuật, còn có đao thuật hung mãnh kỳ quái kia... Các loại huấn luyện này so với quân chính quy còn phức tạp và nặng nề hơn.
Quá trình huấn luyện cũng là quá trình tuyển lựa, ai có năng lực thì được lưu lại, tệ hơn thì tiến nhập vào cơ cấu hậu cần, đãi ngộ giữa chúng cũng khác nhau, bất quá so với lúc làm hải tặc ăn 1 bữa biết 1 bữa thì còn tốt hơn rất nhiều.
Đợt liên minh này chính là Kim khô lâu nhất thống Bắc Yết hải vực. Hậu quả trực tiếp nhất chính là lần tới Dương Chính đánh cướp hải tặc thì phải đụng độ với Kim khô lâu.
Ngày đó tịnh không còn xa.
Đào nguyên phát triển đến mức cực hạn, nhân thủ đã quá mức thiếu thốn.
Dục vọng khuếch trương tràn đầy trong lòng người Đào nguyên, quân đội chiến ý ngất trời.
Sau khi đào tạo được một lớp ma pháp sư thủy hệ từ trong di tích ma pháp ra, Dương Chính cuối cùng đã quyết định hành động.
Thuyền đội chiến đấu nhỏ của Đào nguyên đã tiến gần đến quần đảo Huyết san hô, hơn nữa còn giao phong mấy trận với thuyền đội hải tặc bên ngoài.
Mấy chục trận chiến đấu nhỏ khiến hai bên hiểu biết nhất định về thực lực đối phương.
Dương Chính và phó tướng quân của Kim khô lâu đều kinh ngạc vì lực lượng mạnh mẽ của đối phương, những gì họ tiếp xúc khiến cho hai bên đều hiểu rõ thực lực đối phương đều không phải thuộc về một quốc gia nào, mà là một lực lượng độc lập mạnh mẽ.
Người có thể phát triển lực lượng mạnh mẽ như vậy trên biển rốt cục là ai?
Vấn đề này đồng thời khiến cho hai bên đều nhức óc, hơn nữa quá trình chiến đấu không ngừng gia tăng, trận chiến quy mô lớn cơ hồ không thể tránh khỏi.
Nếu đã biết trên Lam Mộng hải còn có một thế lực có thể uy hiếp đến mình thì hai bên đều không thể tính toán nhiều, rốt cục phải phân định rõ ràng ai mới lá bá chủ trên biển trước đã.
Ngày 28 tháng 3.
Đại quân Đào nguyên đảo đã tập kết xong xuôi. Lần này Kỳ tích hiệu trước giờ chưa xuất hiện cuối cùng đã phải dùng đến.
Kể cả Kỳ tích hiệu thì thiết giáp thuyền có 8 chiếc, Bát ngôi thuyền có 22 chiếc, Lục ngôi thuyền có 73 chiếc, ngoài ra còn có vô số thuyền hậu cần làm đội quân nhu, cơ hồ đã dốc hết toàn lực của Đào nguyên tập kết ở hòn đảo nhỏ gần quần đảo Huyết san hô nhất.
Đây chính là lần tổng công kích quần đảo Huyết san hô, cũng là để xác định xem ai mới là bá chủ trên biển.
Chỉ cần đánh thắng trận này thì công tác khuếch trương Đào nguyên coi như hoàn thành, sau đó Dương Chính sẽ bắt đầu kế hoạch hoành vĩ, nối liền Nam đại lục và Bắc đại lục.
Dương Chính tuyệt không thể để kế hoạch này xuất hiện bất kỳ sơ sót nào.
Hắn đứng trên chỗ cao nhất của Kỳ tích hiệu, rút bội kiếm chỉ huy trên hông giơ lên cao, cất tiếng quát vang.
"Đào nguyên tất thắng!"
Thanh âm hùng tráng xuyên thấu hải vực.
"Đào nguyên tất thắng! Đào nguyên tất thắng!" Tiếng gầm thét át cả sóng biển sôi trào vang lên từ những chiếc thuyền vây quanh Kỳ tích hiệu.
............
Sảnh nghị sự trong Thập tự đảo.
Lúc này trong sảnh người ngồi khắp cả, bao gồm 78 đầu lĩnh hải tặc, đây cũng là lần thứ hai liên minh hải tặc tụ họp lại.
Sau khi liên minh 2 tháng, bọn đầu lĩnh hải tặc đều bị những hình thức khác nhau thu tóm quyền lực, chiến thuyền của thủ hạ bọn chúng đều được biên chế lại. Hơn nữa 2 tháng này chúng được ăn ngon mặc đẹp, chơi đùa đủ loại, sinh hoạt còn hủ bại hơn cả bọn quý tộc. Cho dù bọn chúng có người suốt 2 tháng không hề gặp mặt thủ hạ của mình nhưng đối mặt với loại thu quyền này thì không ai dị nghị gì cả.
Suy cho cùng, hai tháng ăn chơi hủ bại, khoái cảm đọa lạc đã hoàn toàn ăn mòn nội tâm của chúng.
Hiện tại bọn chúng ngay cả đao cũng không cầm vững.
Hội nghị quân sự hôm nay, mọi người cơ hồ đã quên mất tử vong đang uy hiếp bên ngoài, mọi người vẫn cười nói rôm rả như không có chuyện gì.
Hiển nhiên bọn đầu lĩnh hải tặc này đã hoàn toàn không thể thoát khỏi sinh hoạt trầm mê đó.
Phó tướng quân của Thập tự đảo khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười lạnh lẽo, nhìn bọn đầu lĩnh hải tặc trước mặt, mọi việc đều là kết quả hắn muốn thấy, không còn gì có thể ngăn cản hắn thống nhất Bắc Yết hải vực.
"Các vị thống lĩnh, trước đây nửa tiểu thì, bên ta có tin tức đưa về. Cách đây 120 hải lý có một hạm đội to lớn đang tập kết."
Thanh âm trầm thấp của phó tướng quân vang lên, mọi thanh âm nhốn nháo khác đều đoạn tuyệt.
Bất quá, bọn hải tặc vẫn không có chút tinh thần nào, tựa hồ như không coi "hạm đội to lớn" đó ra gì. Trong mắt chúng không có gì có thể chống lại lực lượng của Kim khô lâu.
Phản ứng của chúng đã nằm trong ý liệu của Kim khô lâu, y cười bình thản, nói tiếp:"Lần này quy mô hạm đội to lớn phi thường, ta muốn thuyền đội của các vị đầu lĩnh liên hợp lại tham gia chiến đấu, không biết ý các vị thế nào?"
Liên hợp? Làm vậy chẳng phải là giao thuyền đội cho các ngươi sao?
Bọn thống lĩnh hải tặc đều biết vậy nhưng không tỏ thái độ gì, nhất nhất đều nghe theo sự an bài của minh chủ, cùng hô vang chúc minh chủ kỳ khai đắc thắng.
Nghe ngữ khí của chúng, tựa hồ trận chiến này không dính dáng gì đến chúng.
Bất quá đó cũng là những gì phó tướng quân, hắn cất giọng nói:"Các vị thống lĩnh đã không dị nghị gì thì để dễ chỉ huy, tất cả các thuyền đều do ta thống lĩnh, các vị có thể đi trước, ta dọn sẵn mấy bàn tửu yến ở Hồng lâu, mời các vị uống rượu chờ tin khải hoàn.
"Chúc minh chủ kỳ khai đắc thắng!"
78 tên hải tặc cùng nhau hô vang, khí thế hùng hồn, sau đó phân nhau ra đi.
Đến lúc bọn chúng bỏ đi xong, gương mặt phó tướng quân biến thành ngưng trọng vô cùng.
Y nhìn vào tin tình báo của trinh sát, hai mày nhíu chặt, hơn nữa mười mấy quan viên cao cấp của Thập tự quân cũng đang cùng nhau phân tích tin tức.
"Các vị đại nhân, tình báo nói đối phương ít nhất cũng có trên trăm thuyền hạm chiến đấu, hơn nữa thấp nhất là Lục ngôi thuyền. Hạm đội hùng hậu cỡ này ta thực sự khó bề tưởng tượng, dù cho Thái Gia Nhĩ và Âu Đăng vương quốc muốn tập kết cũng khó mà làm được, bọn chúng rốt cục là ai?"
Đến bây giờ, Kim khô lâu vẫn không có cách nào tra ra thân phận của đối phương.
Nhiều lần giao phong, hai bên chỉ đều thăm dò thực lực của nhau, không ai bắt sống được địch nhân.
Chỉ là hai bên cũng có một số kiến giải nhất định về nhau. Kim khô lâu có tình báo ít hơn đối phương nhiều, ít nhất đối phương còn biết Kim khô lâu ở quần đảo Huyết san hô nhưng bên Kim khô lâu thì ngay cả đại bản doanh đối phương ở đâu cũng không biết. Mấy tháng nay, Kim khô lâu đã phái xuất vô số thuyền viễn hành để thăm dò nhưng không tìm được gì. Đối phương giống như từ dưới đáy biển hiện lên hoặc từ trên trời rơi xuống.
Khó chịu nhất là đối phương không giống quân chính quy của quốc gia ven biển, cũng không giống như hải tặc. Kim khô lâu đã thần bí thì bọn chúng còn thần bí hơn nữa.
Phó tướng quân gõ 1 ngón tay xuống mặt bàn.
Lúc này, người ngồi bên phải y, ngoại hiệu Hải hồ ly, là quân sư của Kim khô lâu, Phạm Ngõa nghi hoặc nói:"Ta vẫn hoài nghi chúng có năng lực viễn hành hơn xa bọn ta, có thể chúng đến từ thâm xứ trong Lam Mộng hải."
Suy đoán này khiến cho mọi người nhảy dựng, lập tức có mấy quan viên thất thanh nói:"Sao có thể?"
Phó tướng quân không nói tiếng nào, chỉ là tròng mắt co rút, một lát sau y bình thản nói:"Chưa chắc không thể, đại ca ta từng nói qua cố sự "ếch ngồi đáy giếng" cho ta nghe. Con ếch ngồi dưới đáy giếng chỉ có thể nhìn thấy khoảng trời nhỏ bé trên đầu, không biết bầu trời rộng lớn bao nhiều. Ta không hy vọng các ngươi là con ếch đó... Khinh thị đối thủ chính là tự hủy diệt chính mình."
Mấy quan viên vừa cất tiếng đỏ mặt sượng sùng.
"Nếu như bọn chúng có loại thuyền đó thì lần này sợ rằng bọn ta nguy hiểm rồi, ít nhất ta không thể giết chết được chúng, chúng chỉ cần chạy sâu vào biển thì bọn ta chỉ có nước dương mắt mà ngó."
Nghe Hải hồ ly nói, ánh mắt đỏ ngầu của phó tướng quân lóe lên, y nở nụ cười kỳ dị, ngữ khí tự tin khiến cho người khác không thể phủ nhận:"Cũng chưa chắc, Huyết san hô là địa bàn của bọn ta. Phạm Ngõa, hiện tại hạm đội tập kết sao rồi?"
"Đã tập hợp hoàn tất, lúc nào cũng có thể xuất phát!"
Phó tướng quân cất tiếng cười dài, đứng dậy:"Lâu rồi không gặp địch nhân làm ta hưng phấn đến vậy, hy vọng lần này chúng không làm ta thất vọng. Người đâu, mang bì giáp cho ta!"
Nghe thấy phó tướng quân nói vậy, tất cả quan viên đều đứng dậy, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn về y.
Bao nhiêu lo lắng vừa rồi đã biến mất hết.
Phó tướng quân thân chinh khiến cho bọn họ vừa kích động vừa tin tưởng, vì họ tin chắc rằng phó tướng quân nhất định sẽ dẫn dắt bọn họ thắng lợi, giống như năm xưa y dẫn dắt họ sáng lập ra quốc gia trên biển này. Ai cũng không thể ngăn cản bước chân của phó tướng quân. Trong mắt họ, phó tướng quân chính là Thần, chiến vô bất thắng!
Hoặc là trừ tướng quân hư vô mờ mịt mà phó tướng quân hay nhắc tới...
Cái gọi là liên minh chỉ trong một đêm đã hoàn thành.
78 tên đầu lĩnh hải tặc đứng trước ưu thế áp đảo của Kim khô lâu căn bản không có chút tư cách nào để đàm phán.
Hơn nữa sau khi Kim khô lâu đưa ra đề nghị quá mức dụ hoặc thì bọn đầu lĩnh hải tặc liền thông minh chọn lựa quy phục. Đây kỳ thực chính là một giao dịch rất đơn giản. Kim khô lâu có thể cho tiền cho thuyền để cho 78 chi hải tặc sinh sống đầy đủ, bọn chúng thậm chí không cần phải tiếp tục mạo hiểm đánh cướp thương đội, điều kiện hậu hĩ như vậy chúng sao có thể không đáp ứng?
Mặc dù trên danh nghĩa chúng vẫn còn độc lập nhưng bọn hải tặc đều ngầm hiểu rõ chúng đã nằm trong tay của Kim khô lâu.
Thành viên của chúng đều bị cải tổ lại, do giáo quan của Thập tự quân huấn luyện nghiêm khắc. Chiến thuyền của chúng sau khi được tuyển lựa thì chỉ có những chiếc thuyền nào từ bốn cột buồm trở lên mới có thể gia nhập biên chế thuyền đội chiến đấu. Loại huấn luyện này hoàn thành trong thời gian cực ngắn.
Không giống như Đào nguyên, huấn luyện của Thập tự quân nghiêm khắc đáng sợ hơn nhiều.
Hơn nữa bọn hải tặc phản kháng đều bị trấn áp bằng bạo lực. Sau khi tên giáo quan Thập tự quân sử dụng một thanh đao kỳ quái triển hiện một loại đao pháp hung mãnh vô cùng đánh gục mười mấy tên hải tặc thì thanh âm phản kháng cũng trở nên yếu ớt.
Phụ trọng bào, bơi lặn cự ly dài, tiễn thuật, còn có đao thuật hung mãnh kỳ quái kia... Các loại huấn luyện này so với quân chính quy còn phức tạp và nặng nề hơn.
Quá trình huấn luyện cũng là quá trình tuyển lựa, ai có năng lực thì được lưu lại, tệ hơn thì tiến nhập vào cơ cấu hậu cần, đãi ngộ giữa chúng cũng khác nhau, bất quá so với lúc làm hải tặc ăn 1 bữa biết 1 bữa thì còn tốt hơn rất nhiều.
Đợt liên minh này chính là Kim khô lâu nhất thống Bắc Yết hải vực. Hậu quả trực tiếp nhất chính là lần tới Dương Chính đánh cướp hải tặc thì phải đụng độ với Kim khô lâu.
Ngày đó tịnh không còn xa.
Đào nguyên phát triển đến mức cực hạn, nhân thủ đã quá mức thiếu thốn.
Dục vọng khuếch trương tràn đầy trong lòng người Đào nguyên, quân đội chiến ý ngất trời.
Sau khi đào tạo được một lớp ma pháp sư thủy hệ từ trong di tích ma pháp ra, Dương Chính cuối cùng đã quyết định hành động.
Thuyền đội chiến đấu nhỏ của Đào nguyên đã tiến gần đến quần đảo Huyết san hô, hơn nữa còn giao phong mấy trận với thuyền đội hải tặc bên ngoài.
Mấy chục trận chiến đấu nhỏ khiến hai bên hiểu biết nhất định về thực lực đối phương.
Dương Chính và phó tướng quân của Kim khô lâu đều kinh ngạc vì lực lượng mạnh mẽ của đối phương, những gì họ tiếp xúc khiến cho hai bên đều hiểu rõ thực lực đối phương đều không phải thuộc về một quốc gia nào, mà là một lực lượng độc lập mạnh mẽ.
Người có thể phát triển lực lượng mạnh mẽ như vậy trên biển rốt cục là ai?
Vấn đề này đồng thời khiến cho hai bên đều nhức óc, hơn nữa quá trình chiến đấu không ngừng gia tăng, trận chiến quy mô lớn cơ hồ không thể tránh khỏi.
Nếu đã biết trên Lam Mộng hải còn có một thế lực có thể uy hiếp đến mình thì hai bên đều không thể tính toán nhiều, rốt cục phải phân định rõ ràng ai mới lá bá chủ trên biển trước đã.
Ngày 28 tháng 3.
Đại quân Đào nguyên đảo đã tập kết xong xuôi. Lần này Kỳ tích hiệu trước giờ chưa xuất hiện cuối cùng đã phải dùng đến.
Kể cả Kỳ tích hiệu thì thiết giáp thuyền có 8 chiếc, Bát ngôi thuyền có 22 chiếc, Lục ngôi thuyền có 73 chiếc, ngoài ra còn có vô số thuyền hậu cần làm đội quân nhu, cơ hồ đã dốc hết toàn lực của Đào nguyên tập kết ở hòn đảo nhỏ gần quần đảo Huyết san hô nhất.
Đây chính là lần tổng công kích quần đảo Huyết san hô, cũng là để xác định xem ai mới là bá chủ trên biển.
Chỉ cần đánh thắng trận này thì công tác khuếch trương Đào nguyên coi như hoàn thành, sau đó Dương Chính sẽ bắt đầu kế hoạch hoành vĩ, nối liền Nam đại lục và Bắc đại lục.
Dương Chính tuyệt không thể để kế hoạch này xuất hiện bất kỳ sơ sót nào.
Hắn đứng trên chỗ cao nhất của Kỳ tích hiệu, rút bội kiếm chỉ huy trên hông giơ lên cao, cất tiếng quát vang.
"Đào nguyên tất thắng!"
Thanh âm hùng tráng xuyên thấu hải vực.
"Đào nguyên tất thắng! Đào nguyên tất thắng!" Tiếng gầm thét át cả sóng biển sôi trào vang lên từ những chiếc thuyền vây quanh Kỳ tích hiệu.
............
Sảnh nghị sự trong Thập tự đảo.
Lúc này trong sảnh người ngồi khắp cả, bao gồm 78 đầu lĩnh hải tặc, đây cũng là lần thứ hai liên minh hải tặc tụ họp lại.
Sau khi liên minh 2 tháng, bọn đầu lĩnh hải tặc đều bị những hình thức khác nhau thu tóm quyền lực, chiến thuyền của thủ hạ bọn chúng đều được biên chế lại. Hơn nữa 2 tháng này chúng được ăn ngon mặc đẹp, chơi đùa đủ loại, sinh hoạt còn hủ bại hơn cả bọn quý tộc. Cho dù bọn chúng có người suốt 2 tháng không hề gặp mặt thủ hạ của mình nhưng đối mặt với loại thu quyền này thì không ai dị nghị gì cả.
Suy cho cùng, hai tháng ăn chơi hủ bại, khoái cảm đọa lạc đã hoàn toàn ăn mòn nội tâm của chúng.
Hiện tại bọn chúng ngay cả đao cũng không cầm vững.
Hội nghị quân sự hôm nay, mọi người cơ hồ đã quên mất tử vong đang uy hiếp bên ngoài, mọi người vẫn cười nói rôm rả như không có chuyện gì.
Hiển nhiên bọn đầu lĩnh hải tặc này đã hoàn toàn không thể thoát khỏi sinh hoạt trầm mê đó.
Phó tướng quân của Thập tự đảo khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười lạnh lẽo, nhìn bọn đầu lĩnh hải tặc trước mặt, mọi việc đều là kết quả hắn muốn thấy, không còn gì có thể ngăn cản hắn thống nhất Bắc Yết hải vực.
"Các vị thống lĩnh, trước đây nửa tiểu thì, bên ta có tin tức đưa về. Cách đây 120 hải lý có một hạm đội to lớn đang tập kết."
Thanh âm trầm thấp của phó tướng quân vang lên, mọi thanh âm nhốn nháo khác đều đoạn tuyệt.
Bất quá, bọn hải tặc vẫn không có chút tinh thần nào, tựa hồ như không coi "hạm đội to lớn" đó ra gì. Trong mắt chúng không có gì có thể chống lại lực lượng của Kim khô lâu.
Phản ứng của chúng đã nằm trong ý liệu của Kim khô lâu, y cười bình thản, nói tiếp:"Lần này quy mô hạm đội to lớn phi thường, ta muốn thuyền đội của các vị đầu lĩnh liên hợp lại tham gia chiến đấu, không biết ý các vị thế nào?"
Liên hợp? Làm vậy chẳng phải là giao thuyền đội cho các ngươi sao?
Bọn thống lĩnh hải tặc đều biết vậy nhưng không tỏ thái độ gì, nhất nhất đều nghe theo sự an bài của minh chủ, cùng hô vang chúc minh chủ kỳ khai đắc thắng.
Nghe ngữ khí của chúng, tựa hồ trận chiến này không dính dáng gì đến chúng.
Bất quá đó cũng là những gì phó tướng quân, hắn cất giọng nói:"Các vị thống lĩnh đã không dị nghị gì thì để dễ chỉ huy, tất cả các thuyền đều do ta thống lĩnh, các vị có thể đi trước, ta dọn sẵn mấy bàn tửu yến ở Hồng lâu, mời các vị uống rượu chờ tin khải hoàn.
"Chúc minh chủ kỳ khai đắc thắng!"
78 tên hải tặc cùng nhau hô vang, khí thế hùng hồn, sau đó phân nhau ra đi.
Đến lúc bọn chúng bỏ đi xong, gương mặt phó tướng quân biến thành ngưng trọng vô cùng.
Y nhìn vào tin tình báo của trinh sát, hai mày nhíu chặt, hơn nữa mười mấy quan viên cao cấp của Thập tự quân cũng đang cùng nhau phân tích tin tức.
"Các vị đại nhân, tình báo nói đối phương ít nhất cũng có trên trăm thuyền hạm chiến đấu, hơn nữa thấp nhất là Lục ngôi thuyền. Hạm đội hùng hậu cỡ này ta thực sự khó bề tưởng tượng, dù cho Thái Gia Nhĩ và Âu Đăng vương quốc muốn tập kết cũng khó mà làm được, bọn chúng rốt cục là ai?"
Đến bây giờ, Kim khô lâu vẫn không có cách nào tra ra thân phận của đối phương.
Nhiều lần giao phong, hai bên chỉ đều thăm dò thực lực của nhau, không ai bắt sống được địch nhân.
Chỉ là hai bên cũng có một số kiến giải nhất định về nhau. Kim khô lâu có tình báo ít hơn đối phương nhiều, ít nhất đối phương còn biết Kim khô lâu ở quần đảo Huyết san hô nhưng bên Kim khô lâu thì ngay cả đại bản doanh đối phương ở đâu cũng không biết. Mấy tháng nay, Kim khô lâu đã phái xuất vô số thuyền viễn hành để thăm dò nhưng không tìm được gì. Đối phương giống như từ dưới đáy biển hiện lên hoặc từ trên trời rơi xuống.
Khó chịu nhất là đối phương không giống quân chính quy của quốc gia ven biển, cũng không giống như hải tặc. Kim khô lâu đã thần bí thì bọn chúng còn thần bí hơn nữa.
Phó tướng quân gõ 1 ngón tay xuống mặt bàn.
Lúc này, người ngồi bên phải y, ngoại hiệu Hải hồ ly, là quân sư của Kim khô lâu, Phạm Ngõa nghi hoặc nói:"Ta vẫn hoài nghi chúng có năng lực viễn hành hơn xa bọn ta, có thể chúng đến từ thâm xứ trong Lam Mộng hải."
Suy đoán này khiến cho mọi người nhảy dựng, lập tức có mấy quan viên thất thanh nói:"Sao có thể?"
Phó tướng quân không nói tiếng nào, chỉ là tròng mắt co rút, một lát sau y bình thản nói:"Chưa chắc không thể, đại ca ta từng nói qua cố sự "ếch ngồi đáy giếng" cho ta nghe. Con ếch ngồi dưới đáy giếng chỉ có thể nhìn thấy khoảng trời nhỏ bé trên đầu, không biết bầu trời rộng lớn bao nhiều. Ta không hy vọng các ngươi là con ếch đó... Khinh thị đối thủ chính là tự hủy diệt chính mình."
Mấy quan viên vừa cất tiếng đỏ mặt sượng sùng.
"Nếu như bọn chúng có loại thuyền đó thì lần này sợ rằng bọn ta nguy hiểm rồi, ít nhất ta không thể giết chết được chúng, chúng chỉ cần chạy sâu vào biển thì bọn ta chỉ có nước dương mắt mà ngó."
Nghe Hải hồ ly nói, ánh mắt đỏ ngầu của phó tướng quân lóe lên, y nở nụ cười kỳ dị, ngữ khí tự tin khiến cho người khác không thể phủ nhận:"Cũng chưa chắc, Huyết san hô là địa bàn của bọn ta. Phạm Ngõa, hiện tại hạm đội tập kết sao rồi?"
"Đã tập hợp hoàn tất, lúc nào cũng có thể xuất phát!"
Phó tướng quân cất tiếng cười dài, đứng dậy:"Lâu rồi không gặp địch nhân làm ta hưng phấn đến vậy, hy vọng lần này chúng không làm ta thất vọng. Người đâu, mang bì giáp cho ta!"
Nghe thấy phó tướng quân nói vậy, tất cả quan viên đều đứng dậy, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn về y.
Bao nhiêu lo lắng vừa rồi đã biến mất hết.
Phó tướng quân thân chinh khiến cho bọn họ vừa kích động vừa tin tưởng, vì họ tin chắc rằng phó tướng quân nhất định sẽ dẫn dắt bọn họ thắng lợi, giống như năm xưa y dẫn dắt họ sáng lập ra quốc gia trên biển này. Ai cũng không thể ngăn cản bước chân của phó tướng quân. Trong mắt họ, phó tướng quân chính là Thần, chiến vô bất thắng!
Hoặc là trừ tướng quân hư vô mờ mịt mà phó tướng quân hay nhắc tới...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.