Quyển 6 - Chương 1326: Âm Uế Chu
Vong Ngữ
15/09/2015
Nghĩ đến đó Liễu Minh hừ lạnh một tiếng trong lòng, liếc Ma Thiên một cái.
Sau đó thân hình hắn khẽ động bay lên không trung, ánh mắt quét qua chung quanh, muốn xem xét tình hình quanh đó nhân tiện xác định vị trí của hắn.
Chung quanh hắn lúc này là một mảnh hoang mạc, xa xa có vài cái đồi núi nhỏ nhấp nhô ẩn hiện trong khoảng không mờ mịt.
Xem hết một lượt hắn mới nhẹ thở ra một chút.
Theo lời của Ma Thiên thì trong này diện tích lên tới mấy trăm vạn dặm, lại có vô số chỗ tuyệt địa, nhưng xem tình hình trước mắt thì vận khí của hắn cũng không tệ, không bị đưa tới địa phương nguy hiểm
Cùng lúc đó, ở phía bên kia ngọn núi nhỏ một mảnh mây đen đang bay về phía này.
Trong đám mây đen thình lình có những âm thanh giống như tiếng sấm rền, chỉ trong nháy mắt đã tới bên này.
Thanh âm “Sưu sưu” vang lên.
Hạt Nhi cùng thanh niên áo đen cũng bay lên đứng bên cạnh Liễu Minh.
Trên mặt Hạt Nhi hiện lên một tia lo lắng. Bên trong mây đen Ma Khí cuồn cuộn không thể nhìn rõ được, nhưng kèm với những tiếng sấm rền thì trong đó bây giờ lại vang lên tiết Hit….iiiiiii…..ttttttttt …., bên trong nhất định có không ít ma vật.
Liễu Minh nhìn mây đen trước mặt vẫn không chút nao núng, chỉ thấy trong mắt hắn hiện lên một tia sáng màu tím, bắt đầu thi triển thần thông bí thuật Tử Văn Ma Đồng.
Chỉ sau mấy cái chớp mắt hắn đã nhìn rõ mọi thứ. Bên trong mây đen không ngờ lại là vô số những con nhện lớn bằng đầu người, khiến cho người ta vừa nhìn phải thót tim giật mình.
Những con nhện này toàn thân đen nhánh giống như mặc một bộ áo giáp màu đen, bộ dáng dữ tợn. Trên lưng những con nhện này không ngờ lại mọc ra một đôi cánh, tiếng sấm sét là từ đó truyền ra.
"Những thứ này là Âm Uế Chu, thực lực tuy rằng không mạnh, nhưng có thể phun ra tơ sẽ ăn mòn, ô uế mọi thứ, bởi vì số lượng đông nên chúng được xem là Ma Vật cấp thấp không dể chọc vào." Ma Thiên bay đến bên cạnh Liễu Minh mở miệng nói.
Liễu Minh nghe vậy ánh mắt lóe lên.
Đám nhện dị chủng này thực lực tuy chỉ có Ngưng Dịch Kỳ, nhưng số lượng thì quá nhiều, tốc độ phi hành cũng rất nhanh, hoàn cảnh nơi này thì hắn lại chưa quen biết, nếu tùy tiện chạy loạn trong này ai biết sẽ gặp phải thứ nguy hiểm gì, xem ra chỉ có cách đánh một trận thôi.
Liễu Minh đưa mắt nhìn qua thanh niên áo đen, trong tay lóe sáng lên, một khối Sơn Hà Châu hiện ra.
"Không cần đem nàng ta thu lại, ta có thể khống chế thân thể của nàng ta tham chiến, xem như tăng thêm một chiến lực." Ma Thiên mở miệng nói đồng thời một tay phất lên, Hồn Thiên Bia từ trên người thanh niên áo đen bay ra rơi vào trong tay Liễu Minh.
Thân thể nam nhân lập tức trở lại là một nữ tử, bất quá trong ánh mắt đẹp của nàng không có chút thần thái nào, chỉ là một mảnh mờ mịt.
Hai tay Ma Thiên bắt quyết, lập tức từ đó bay ra mười đạo chỉ đen chui vào trong người thiếu nữ.
Trên người thiếu nữ áo đen bất ngờ hiện ra một vầng hào quang màu tím, ánh mắt cũng lóe lên bị một màng sương màu tím bao phủ, trong mắt trở nên trống rỗng một cách kỳ lạ.
Sau khi thu hồi Hồn Thiên Bia, hai mắt Liễu Minh lóe lên liếc qua Hạt Nhi nói:
"Hạt Nhi, nơi đây không cần ngươi ra tay hãy vào Hóa Âm Hồ Lô trước đi." Hạt Nhi nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó thân hình hóa thành một mảnh khói đen chui vào trong Hóa Âm Hồ Lô.
Vì trong Ma Uyên còn nhiều thứ nguy hiểm hơn, nên Liễu Minh muốn giữ lại cho mình một chiến lực làm hậu thủ.
Ma Thiên thấy hành động của Liễu Minh như vậy cũng không nói gì chỉ là khẽ mĩm cười.
Trong nháy mắt đám mây đen kia đã tới trước mặt bọn hắn, mây đen này phô thiên cái địa gần như che kín cả nữa bầu trời.
Liễu Minh liếc mắt một cái rồi vung tay lên, hắc khí trên người cuồn cuộn xoáy động, sau đó ngưng tụ thành sáu con rồng màu đen cùng sáu con hổ chạy loanh quanh người hắn.
Lấy tu vi Thiên Tượng Trung Kỳ đỉnh phong thi triển Long Hổ Minh Ngục Công thì mỗi con kích thước phải lớn tới bảy tám chục trượng, mà cùng lúc hơn mười con thì uy lực khủng bố thực không thể chỉ một câu mà nói hết.
Hắn lúc này nhẹ phất tay một cái, mấy đầu Long Hổ này tức thì gầm lên một tiếng như sấm rền rồi lao nhanh ra phía trước.
Sáu đầu Giao Long, mỗi con há miệng phun ra một luồn hỏa diễm, sáu đạo hợp thành một mảnh biển lửa hừng hực thêu đốt, đem một mảnh lớn Uế Âm Chu bao trùm vào trong đó.
Những con Âm Uế Chu bị lửa thiêu đốt trong mấy cái hô hấp đã vang lên tiếng “Xì Lạp” trở thành một đống tro tàn.
Sáu đầu Hắc Hổ thì giương nanh múa vuốt trực tiếp nhào vào bên trong đàn nhện, phải một cái trái một cái cự trảo không ngừng quét qua tứ phía, trong miệng thì không ngớt vang lên những tiếng gầm, thanh âm vang ra hình thành những đạo song âm màu đen. Những sợi song âm này quấn lấy đàn Âm Uế Chu, chỉ mấy cái chớp mắt mấy con Âm Uế Chu đã hóa thành một đoàn chất lõng màu xám, rơi xuống như mưa.
Liễu Minh thấy vậy thì nhẹ gật đầu.
Tuy hắn đã chuyển sang chủ tu Minh Cốt Quyết, nhưng Long Hổ Minh Ngục Công bởi vì tu vi tinh tiến, nên thi triển cũng có không ít điểm vi diệu.
Sáu rồng sáu hổ hợp lực oanh kích chỉ một chút thì một mảnh lớn mây đen đã bị càn quét sạch sẽ.
Vèo! Vèo!
Hai tiếng xé gió vang lên, tức thì đã xuất hiện một mũi tên màu tím nằm giữa đàn nhện.
Mũi tên màu tím kia mang theo một cổ lực lượng thật không nhỏ, xuyên qua hàng loạt những con nhện nhưng vẫn chưa có chút chậm lại, còn những con đã bị mũi tên này xuyên qua thì thân thể trực tiếp bạo liệt một mảnh cũng không còn.
Liễu Minh quay qua nhìn thiếu nữ áo đen, lúc này trên tay nàng vẫn còn cầm một cây cung nhỏ màu tím. Ngón tay khẽ buông thì lại có một mũi tên màu tím bay ra. Uy lực phát ra lúc này so với ngày đó tự nàng thi triển đối đầu với Liễu Quân Nham tuyệt đối là mạnh hơn.
Nhìn thấy cảnh đó trong lòng Liễu Minh không khỏi thốt lên một tia kinh ngạc.
Hai người liên thủ, chỉ trong nháy mắt đã giết hơn mấy nghìn đầu Âm Uế Chu.
Bất quá đàn Âm Uế Chu này số lượng thật sự quá nhiều, tối thiểu cũng có bốn năm vạn con, lại hung hãn không hề sợ chết cứ như song biển dồn dập hết lớp này lại tới lớp khác, trong miệng thì không ngừng phun ra những sợi tơ đen nhánh, thanh thế chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu đi chút nào.
Liễu Minh lại phất tay lên, trên người lại tản ra một đoàn hắc khí, sau mấy cái xoay đảo thì hóa thành một đám mây đen lớn hơn mười trượng lơ lững bay trên đầu hai người.
Những sợi tơ nhện khi chạm vào đám mây đen này thì giống như trâu đất xuống biển, hoàn toàn biến mất.
"Nếu cứ lằng nhằng với đám Ma Vật cấp thấp này mãi thì cũng không tốt đâu, ngộ nhỡ để cho những người khác chú ý thì thật là phiền toái, ta thấy chúng ta hãy nhah chúng giải quyết hết bọn chúng đi thì hơn." Ma Thiên lúc này đưa ra ý kiến.
Liễu Minh nghe vậy ánh mắt sáng lên,nhưng bây giờ Âm Uế Chu gần như đã vây kín hai người vào trong, muốn phá vòng vây lúc này quả thật không phải dễ.
"Muốn diệt bọn Âm Uế Chu không phải không có cách, chỉ cần giết được Âm Uế Chu vương thì đội ngũ của chúng sẽ tiếu tán, nhưng trước nay Âm Uế Chu Vương luôn ẩn nấp rất kỹ, muốn tìm được đó củng không phải trong nữa khắc mà được." Ma Thiên vừa điều khiển Thiểu Nữ áo đen phát động công kích vừa quay sang nói với Liễu Minh.
Liễu Minh nghe vậy, hai mắt nhíu lại, trong con mắt hiện ra ánh sáng màu tím, luồn ánh sáng tím này quét ngang qua đàn nhện, không ngừng xem xét.
Bất ngờ động tác có chút chậm lại, ánh mắt gắt gao nhìn về một phía.
Sau đó lại quát lên một tiếng rồi đưa tay vỗ vào Kiếm Nang ở bên hông.
Một viên cầu màu vàng nhạt từ trong đó bay ra, sau mấy cái chớp động lại mơ hồ biến mất trong hư không.
Boooooooong!
Một tiếng rít chói tai vang lên, ở chổ sâu giữa đàn nhện bỗng nhiên hiện ra một thanh kiếm màu vàng kim lớn hơn mười trượng, cự kiếm vừa hiện lập tức hung hăng chém một nhát xuống phía dưới.
Vô số đạo Kiếm Khí từ trên Kim sắc Cự Kiếm bắn ra, trong phạm vi mấy trăm trượng quanh đó nhất thời đều bị Kiếm Khí bao phủ, tất cả Âm Uế Chu đều bị Kiếm Khí xuyên thủng mà chết.
Ngay lúc này, trong màng Kiếm Khí kia, bất ngờ phát ra một tiếng gầm giận dữ, từ trong đó hiện ra một đầu Âm Chu khổng lồ, khí tức phát ra thình lình đạt tới Chân Dan kỳ đỉnh phong.
Kiếm Khí khi chém lên người nó thì bên ngoài thân nó nổi lên một tầng ngân sắc, Kiếm Khí chạm vào chỉ lóe lên những ánh lữa rồi lập tức tán loạn, không để lại chút dấu vết nào.
Liễu Minh thấy thế, ánh mắt ngưng trọng, kiếm quyết trong tay bắt đầu biến đổi..
Một tiếng xé gió truyền đến!
Kim sắc Cự Kiếm mang theo khí thế ngàn binh vạn mã đánh tới.
Âm Uế Chu Vương thấy vậy trên mặt hiện ra một tia kinh hãi, trong miệng gầm lên một tiếng. Hai chân trước bụng thình lình vươn ra chộp tới cự kiếm.
"Keng" một tiếng thật lớn, thân thể của nó lập tức bị đánh bay ra mấy trượng, một cái chân bất ngờ đã biến mất, tuy vậy nhưng nó cũng đã ngăn được cự kiếm đang chém xuống.
Ở phía xa Liễu Minh nhìn thấy cảnh này trong mắt lộ ra vài phần kinh ngạc.
Độ sắc bén của Hư Không Kiếm thì làm sao hắn không biết chứ, mà hôm hay với thực lực Thiên Tượng Cảnh thi triển ra thì dù là một ngọn núi lớn cũng sẽ bị chém làm hai, vậy mà bây giờ lại bị một Ma Vật cấp Chân Đan ngăn cản không thể chém xuống.
Âm Uế Chu Vương lại gào rú mấy tiếng, sau đó há miệng phun ra một đoạn tơ sền sệt màu đen bay vào cự kiếm.
Kim sắc Cự Kiếm bị đoàn chất long màu đen kia chạm vào, lập tức phát ra thanh âm xùy xùy, kiếm quang lập tức ảm đạm đi vài phần.
Những con nhện khác nhìn thấy cảnh này, cũng nhao nhao phun ta những sợi tơ xám bắn vào phía cự kiếm.
Liễu Minh biến sắc, ánh mắt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, trong miệng pháp quyết liên tục thay đổi, cánh tay đánh ra một đạo kiếm quyết.
Kim quang trên cự kiếm lập tức đại thịnh, tạo thành một tầng Kim Diễm. Những sợi tơ dính trên cự kiếm cũng theo đó bị thiêu đốt không còn một mảnh.
Kim sắc trên cự kiếm không chút dừng lại, tiếp tục tản ra đem đầu Âm Uế Chu Vương vây vào trong đó.
Một tiếng hí thê lương truyền ra sau đó mọi thứ lại im bặt.
Kiếm quang thu lại, bên trong thình lình hiện ra bóng dáng của Âm Uế Chu Vương, lúc này thân thể nó đã bị chém thành hai đoạn đang nhanh chóng rơi xuống đất.
Những con Âm Uế Chu ở chung quanh, nhìn thấy cảnh này tức thì phát ra từng tràng tiếng kiêu “Chi … Chi..” bất chấp việc đang công kích bọn người Liễu Minh. Cả đàn nổi lên một trận đại loạn sau đó quả nhiên đúng như lời Ma Thiên nói, chúng nhanh chóng lại hóa thành một đám mây đen nhanh chóng tháo chạy, chỉ trong chớp mắt đã biến mất cuối chân trời.
Liễu Minh thấy vậy trong lòng mới thở nhẹ một cái, phất tay triệu hồi Hư Không Kiếm Hoàn.
Bên kia, Ma Thiên cũng khống chế Thiểu Nữ áo đen thu hồi cây cung nhỏ màu tím lại.
"Đi khỏi đây rồi nói tiếp." Ma Thiên quay lại nói với Liễu Minh một câu, sau đó thân hình nhoáng một cái chui vào trong cơ thể Liễu Minh.
Liễu Minh nhẹ gật đầu, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, mười hai đầu Long Hổ ở phía xa chớp động mấy cái rồi hóa thành một đám khói đen quấn lấy thiếu nữ bay theo Liễu Minh rời đi.
Sau đó thân hình hắn khẽ động bay lên không trung, ánh mắt quét qua chung quanh, muốn xem xét tình hình quanh đó nhân tiện xác định vị trí của hắn.
Chung quanh hắn lúc này là một mảnh hoang mạc, xa xa có vài cái đồi núi nhỏ nhấp nhô ẩn hiện trong khoảng không mờ mịt.
Xem hết một lượt hắn mới nhẹ thở ra một chút.
Theo lời của Ma Thiên thì trong này diện tích lên tới mấy trăm vạn dặm, lại có vô số chỗ tuyệt địa, nhưng xem tình hình trước mắt thì vận khí của hắn cũng không tệ, không bị đưa tới địa phương nguy hiểm
Cùng lúc đó, ở phía bên kia ngọn núi nhỏ một mảnh mây đen đang bay về phía này.
Trong đám mây đen thình lình có những âm thanh giống như tiếng sấm rền, chỉ trong nháy mắt đã tới bên này.
Thanh âm “Sưu sưu” vang lên.
Hạt Nhi cùng thanh niên áo đen cũng bay lên đứng bên cạnh Liễu Minh.
Trên mặt Hạt Nhi hiện lên một tia lo lắng. Bên trong mây đen Ma Khí cuồn cuộn không thể nhìn rõ được, nhưng kèm với những tiếng sấm rền thì trong đó bây giờ lại vang lên tiết Hit….iiiiiii…..ttttttttt …., bên trong nhất định có không ít ma vật.
Liễu Minh nhìn mây đen trước mặt vẫn không chút nao núng, chỉ thấy trong mắt hắn hiện lên một tia sáng màu tím, bắt đầu thi triển thần thông bí thuật Tử Văn Ma Đồng.
Chỉ sau mấy cái chớp mắt hắn đã nhìn rõ mọi thứ. Bên trong mây đen không ngờ lại là vô số những con nhện lớn bằng đầu người, khiến cho người ta vừa nhìn phải thót tim giật mình.
Những con nhện này toàn thân đen nhánh giống như mặc một bộ áo giáp màu đen, bộ dáng dữ tợn. Trên lưng những con nhện này không ngờ lại mọc ra một đôi cánh, tiếng sấm sét là từ đó truyền ra.
"Những thứ này là Âm Uế Chu, thực lực tuy rằng không mạnh, nhưng có thể phun ra tơ sẽ ăn mòn, ô uế mọi thứ, bởi vì số lượng đông nên chúng được xem là Ma Vật cấp thấp không dể chọc vào." Ma Thiên bay đến bên cạnh Liễu Minh mở miệng nói.
Liễu Minh nghe vậy ánh mắt lóe lên.
Đám nhện dị chủng này thực lực tuy chỉ có Ngưng Dịch Kỳ, nhưng số lượng thì quá nhiều, tốc độ phi hành cũng rất nhanh, hoàn cảnh nơi này thì hắn lại chưa quen biết, nếu tùy tiện chạy loạn trong này ai biết sẽ gặp phải thứ nguy hiểm gì, xem ra chỉ có cách đánh một trận thôi.
Liễu Minh đưa mắt nhìn qua thanh niên áo đen, trong tay lóe sáng lên, một khối Sơn Hà Châu hiện ra.
"Không cần đem nàng ta thu lại, ta có thể khống chế thân thể của nàng ta tham chiến, xem như tăng thêm một chiến lực." Ma Thiên mở miệng nói đồng thời một tay phất lên, Hồn Thiên Bia từ trên người thanh niên áo đen bay ra rơi vào trong tay Liễu Minh.
Thân thể nam nhân lập tức trở lại là một nữ tử, bất quá trong ánh mắt đẹp của nàng không có chút thần thái nào, chỉ là một mảnh mờ mịt.
Hai tay Ma Thiên bắt quyết, lập tức từ đó bay ra mười đạo chỉ đen chui vào trong người thiếu nữ.
Trên người thiếu nữ áo đen bất ngờ hiện ra một vầng hào quang màu tím, ánh mắt cũng lóe lên bị một màng sương màu tím bao phủ, trong mắt trở nên trống rỗng một cách kỳ lạ.
Sau khi thu hồi Hồn Thiên Bia, hai mắt Liễu Minh lóe lên liếc qua Hạt Nhi nói:
"Hạt Nhi, nơi đây không cần ngươi ra tay hãy vào Hóa Âm Hồ Lô trước đi." Hạt Nhi nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó thân hình hóa thành một mảnh khói đen chui vào trong Hóa Âm Hồ Lô.
Vì trong Ma Uyên còn nhiều thứ nguy hiểm hơn, nên Liễu Minh muốn giữ lại cho mình một chiến lực làm hậu thủ.
Ma Thiên thấy hành động của Liễu Minh như vậy cũng không nói gì chỉ là khẽ mĩm cười.
Trong nháy mắt đám mây đen kia đã tới trước mặt bọn hắn, mây đen này phô thiên cái địa gần như che kín cả nữa bầu trời.
Liễu Minh liếc mắt một cái rồi vung tay lên, hắc khí trên người cuồn cuộn xoáy động, sau đó ngưng tụ thành sáu con rồng màu đen cùng sáu con hổ chạy loanh quanh người hắn.
Lấy tu vi Thiên Tượng Trung Kỳ đỉnh phong thi triển Long Hổ Minh Ngục Công thì mỗi con kích thước phải lớn tới bảy tám chục trượng, mà cùng lúc hơn mười con thì uy lực khủng bố thực không thể chỉ một câu mà nói hết.
Hắn lúc này nhẹ phất tay một cái, mấy đầu Long Hổ này tức thì gầm lên một tiếng như sấm rền rồi lao nhanh ra phía trước.
Sáu đầu Giao Long, mỗi con há miệng phun ra một luồn hỏa diễm, sáu đạo hợp thành một mảnh biển lửa hừng hực thêu đốt, đem một mảnh lớn Uế Âm Chu bao trùm vào trong đó.
Những con Âm Uế Chu bị lửa thiêu đốt trong mấy cái hô hấp đã vang lên tiếng “Xì Lạp” trở thành một đống tro tàn.
Sáu đầu Hắc Hổ thì giương nanh múa vuốt trực tiếp nhào vào bên trong đàn nhện, phải một cái trái một cái cự trảo không ngừng quét qua tứ phía, trong miệng thì không ngớt vang lên những tiếng gầm, thanh âm vang ra hình thành những đạo song âm màu đen. Những sợi song âm này quấn lấy đàn Âm Uế Chu, chỉ mấy cái chớp mắt mấy con Âm Uế Chu đã hóa thành một đoàn chất lõng màu xám, rơi xuống như mưa.
Liễu Minh thấy vậy thì nhẹ gật đầu.
Tuy hắn đã chuyển sang chủ tu Minh Cốt Quyết, nhưng Long Hổ Minh Ngục Công bởi vì tu vi tinh tiến, nên thi triển cũng có không ít điểm vi diệu.
Sáu rồng sáu hổ hợp lực oanh kích chỉ một chút thì một mảnh lớn mây đen đã bị càn quét sạch sẽ.
Vèo! Vèo!
Hai tiếng xé gió vang lên, tức thì đã xuất hiện một mũi tên màu tím nằm giữa đàn nhện.
Mũi tên màu tím kia mang theo một cổ lực lượng thật không nhỏ, xuyên qua hàng loạt những con nhện nhưng vẫn chưa có chút chậm lại, còn những con đã bị mũi tên này xuyên qua thì thân thể trực tiếp bạo liệt một mảnh cũng không còn.
Liễu Minh quay qua nhìn thiếu nữ áo đen, lúc này trên tay nàng vẫn còn cầm một cây cung nhỏ màu tím. Ngón tay khẽ buông thì lại có một mũi tên màu tím bay ra. Uy lực phát ra lúc này so với ngày đó tự nàng thi triển đối đầu với Liễu Quân Nham tuyệt đối là mạnh hơn.
Nhìn thấy cảnh đó trong lòng Liễu Minh không khỏi thốt lên một tia kinh ngạc.
Hai người liên thủ, chỉ trong nháy mắt đã giết hơn mấy nghìn đầu Âm Uế Chu.
Bất quá đàn Âm Uế Chu này số lượng thật sự quá nhiều, tối thiểu cũng có bốn năm vạn con, lại hung hãn không hề sợ chết cứ như song biển dồn dập hết lớp này lại tới lớp khác, trong miệng thì không ngừng phun ra những sợi tơ đen nhánh, thanh thế chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu đi chút nào.
Liễu Minh lại phất tay lên, trên người lại tản ra một đoàn hắc khí, sau mấy cái xoay đảo thì hóa thành một đám mây đen lớn hơn mười trượng lơ lững bay trên đầu hai người.
Những sợi tơ nhện khi chạm vào đám mây đen này thì giống như trâu đất xuống biển, hoàn toàn biến mất.
"Nếu cứ lằng nhằng với đám Ma Vật cấp thấp này mãi thì cũng không tốt đâu, ngộ nhỡ để cho những người khác chú ý thì thật là phiền toái, ta thấy chúng ta hãy nhah chúng giải quyết hết bọn chúng đi thì hơn." Ma Thiên lúc này đưa ra ý kiến.
Liễu Minh nghe vậy ánh mắt sáng lên,nhưng bây giờ Âm Uế Chu gần như đã vây kín hai người vào trong, muốn phá vòng vây lúc này quả thật không phải dễ.
"Muốn diệt bọn Âm Uế Chu không phải không có cách, chỉ cần giết được Âm Uế Chu vương thì đội ngũ của chúng sẽ tiếu tán, nhưng trước nay Âm Uế Chu Vương luôn ẩn nấp rất kỹ, muốn tìm được đó củng không phải trong nữa khắc mà được." Ma Thiên vừa điều khiển Thiểu Nữ áo đen phát động công kích vừa quay sang nói với Liễu Minh.
Liễu Minh nghe vậy, hai mắt nhíu lại, trong con mắt hiện ra ánh sáng màu tím, luồn ánh sáng tím này quét ngang qua đàn nhện, không ngừng xem xét.
Bất ngờ động tác có chút chậm lại, ánh mắt gắt gao nhìn về một phía.
Sau đó lại quát lên một tiếng rồi đưa tay vỗ vào Kiếm Nang ở bên hông.
Một viên cầu màu vàng nhạt từ trong đó bay ra, sau mấy cái chớp động lại mơ hồ biến mất trong hư không.
Boooooooong!
Một tiếng rít chói tai vang lên, ở chổ sâu giữa đàn nhện bỗng nhiên hiện ra một thanh kiếm màu vàng kim lớn hơn mười trượng, cự kiếm vừa hiện lập tức hung hăng chém một nhát xuống phía dưới.
Vô số đạo Kiếm Khí từ trên Kim sắc Cự Kiếm bắn ra, trong phạm vi mấy trăm trượng quanh đó nhất thời đều bị Kiếm Khí bao phủ, tất cả Âm Uế Chu đều bị Kiếm Khí xuyên thủng mà chết.
Ngay lúc này, trong màng Kiếm Khí kia, bất ngờ phát ra một tiếng gầm giận dữ, từ trong đó hiện ra một đầu Âm Chu khổng lồ, khí tức phát ra thình lình đạt tới Chân Dan kỳ đỉnh phong.
Kiếm Khí khi chém lên người nó thì bên ngoài thân nó nổi lên một tầng ngân sắc, Kiếm Khí chạm vào chỉ lóe lên những ánh lữa rồi lập tức tán loạn, không để lại chút dấu vết nào.
Liễu Minh thấy thế, ánh mắt ngưng trọng, kiếm quyết trong tay bắt đầu biến đổi..
Một tiếng xé gió truyền đến!
Kim sắc Cự Kiếm mang theo khí thế ngàn binh vạn mã đánh tới.
Âm Uế Chu Vương thấy vậy trên mặt hiện ra một tia kinh hãi, trong miệng gầm lên một tiếng. Hai chân trước bụng thình lình vươn ra chộp tới cự kiếm.
"Keng" một tiếng thật lớn, thân thể của nó lập tức bị đánh bay ra mấy trượng, một cái chân bất ngờ đã biến mất, tuy vậy nhưng nó cũng đã ngăn được cự kiếm đang chém xuống.
Ở phía xa Liễu Minh nhìn thấy cảnh này trong mắt lộ ra vài phần kinh ngạc.
Độ sắc bén của Hư Không Kiếm thì làm sao hắn không biết chứ, mà hôm hay với thực lực Thiên Tượng Cảnh thi triển ra thì dù là một ngọn núi lớn cũng sẽ bị chém làm hai, vậy mà bây giờ lại bị một Ma Vật cấp Chân Đan ngăn cản không thể chém xuống.
Âm Uế Chu Vương lại gào rú mấy tiếng, sau đó há miệng phun ra một đoạn tơ sền sệt màu đen bay vào cự kiếm.
Kim sắc Cự Kiếm bị đoàn chất long màu đen kia chạm vào, lập tức phát ra thanh âm xùy xùy, kiếm quang lập tức ảm đạm đi vài phần.
Những con nhện khác nhìn thấy cảnh này, cũng nhao nhao phun ta những sợi tơ xám bắn vào phía cự kiếm.
Liễu Minh biến sắc, ánh mắt trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, trong miệng pháp quyết liên tục thay đổi, cánh tay đánh ra một đạo kiếm quyết.
Kim quang trên cự kiếm lập tức đại thịnh, tạo thành một tầng Kim Diễm. Những sợi tơ dính trên cự kiếm cũng theo đó bị thiêu đốt không còn một mảnh.
Kim sắc trên cự kiếm không chút dừng lại, tiếp tục tản ra đem đầu Âm Uế Chu Vương vây vào trong đó.
Một tiếng hí thê lương truyền ra sau đó mọi thứ lại im bặt.
Kiếm quang thu lại, bên trong thình lình hiện ra bóng dáng của Âm Uế Chu Vương, lúc này thân thể nó đã bị chém thành hai đoạn đang nhanh chóng rơi xuống đất.
Những con Âm Uế Chu ở chung quanh, nhìn thấy cảnh này tức thì phát ra từng tràng tiếng kiêu “Chi … Chi..” bất chấp việc đang công kích bọn người Liễu Minh. Cả đàn nổi lên một trận đại loạn sau đó quả nhiên đúng như lời Ma Thiên nói, chúng nhanh chóng lại hóa thành một đám mây đen nhanh chóng tháo chạy, chỉ trong chớp mắt đã biến mất cuối chân trời.
Liễu Minh thấy vậy trong lòng mới thở nhẹ một cái, phất tay triệu hồi Hư Không Kiếm Hoàn.
Bên kia, Ma Thiên cũng khống chế Thiểu Nữ áo đen thu hồi cây cung nhỏ màu tím lại.
"Đi khỏi đây rồi nói tiếp." Ma Thiên quay lại nói với Liễu Minh một câu, sau đó thân hình nhoáng một cái chui vào trong cơ thể Liễu Minh.
Liễu Minh nhẹ gật đầu, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, mười hai đầu Long Hổ ở phía xa chớp động mấy cái rồi hóa thành một đám khói đen quấn lấy thiếu nữ bay theo Liễu Minh rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.