Quyển 5 - Chương 1172: Bản thể Minh Mẫu
Vong Ngữ
28/06/2015
Nhưng khi tình hình cuộc chiến đang dần đi về hướng có lợi cho Nhân tộc thì bầu trời phía sau đại quân Minh tộc bỗng nhiên xuất hiện tinh quang kì dị màu lam nhạt . Những tinh quang này như có như không, chợt tối chợt sáng giống như một ngôi sao yếu ớt trên bầu trời. Bởi vì tương đối phân tán, lại thêm những tiếng oanh minh liên tiếp xuất hiện trên chiến trường nên căn bản không khiến Nhân tộc chú ý.
Chỉ sau hơn vẻn vẹn nửa nén nhang, những tinh quang này xuất hiện ngày càng nhiều, bắn ra từng vòng sáng bảo vệ màu lam nhạt. Ngay sau đó một đám vết nứt không gian, từng hồi âm thanh xột xoạt truyền đến từ các vòng sáng bảo vệ màu lam nhạt, một cái đầu tằm màu lam to mọng từ miệng một khe không gian dài hẹp thò ra, giãy giụa thân hình, dốc sức liều mạng muốn thoát ra.
Những lam tằm này thoạt nhìn chỉ lớn nhỏ gần trượng, toàn thân hiện ra quang mang màu lam nhạt, óng ánh vô cùng, sau khi khó khăn lắm bài trừ đi non nửa thì không còn ý đồ muốn thoát ra mà là muốn phá nứt không gian xung quanh để chui ra.
Trong lúc nhất thời, bầu trời mấy chục mẫu trong khu vực có thể tính được đơn vị hàng nghìn lam tằm bắt đầu thôn phệ. Âm thanh làm cho da đầu người ta run lên vang lên, bằng mắt thường có thể thấy tốc độ khuếch trương nhanh chóng của vết nứt không gian trong nháy mắt bao trùm một phần năm phạm vi phiến khu vực này, hơn nữa diện tích còn đang không ngừng mở rộng. Thân thể những lam tằm này cùng tùy theo đó mà bành trướng. Xuất hiện phạm vi vết nứt không gian lớn dẫn tới cả phiến hư không mãnh liệt vặn vẹo một hồi.
Giữa không trung, đám đại năng Thông Huyền đang cùng phân thân Minh Trùng Chi Mẫu triền đấu nhìn thấy đám vết nứt không gian cùng chằng chịt lam tằm quỷ dị thì nhao nhao biến sắc.
“Những Mình trùng này có thể thôn phệ năng lượng không gian. Cấm chế đằng kia chỉ sợ không thể chống đỡ được lâu.” Lông mày các chủ Bắc Đẩu Các cau lại, truyền âm đánh động các đại năng Thông Huyền còn lại.
“Cấm chế không gian một khi bị phá hỏng rất có thể sẽ dẫn đến Không Gian Phong Bạo.” Trung niên nho bào Hạo Thiên Thư Viện lo lắng nói.
“Phạm vi Không Gian Phong Bạo như thế cũng chỉ có thể tạo thành một ít hỗn loạn tại phiến đại vực này thôi, điều ta lo lắng chính là…”
“Hành động lần này của Minh tộc có thể là âm mưu. Chi vị đạo hữu, mọi người hãy tranh thủ thời gian truyền lệnh xuống, lập tức phái ra chiến lực tiêu diệt đám Minh trùng lam tằm kia.” Mộc Không Tổ Sư tinh quang lóe lên trong mắt, truyền âm trả lời.
Trong khi các đại năng Thông Huyền truyền âm hội ý, trưởng lão các tông phái đồng dạng cũng phát hiện không ổn, lập tức bắt đầu truyền âm điều động tộc nhân đệ tử. Ngay lập tức, bên trong mỗi chiến đoàn đều bay ra mấy tên tu sĩ Chân Đan Cảnh bay về một hướng xa xa, đồng thời thúc giục linh khí pháp bảo trong tay tấn công mạnh về phía bầu trời. các tu sĩ còn lại thì bắt đầu yểm hộ những tu sĩ Chân Đan cảnh này, phòng trừ đi những Minh trùng cản đường.
Mấy trăm danh ngạch tu sĩ Chân Đan Nhân tộc, thế như chẻ tre, linh quang bốn phía, hướng phía chân trời xa bay tới. Trong lúc nhất thời, cột sáng linh quang màu sắc khác nhau bắn một lượt nhằm về phía những lam tằm trên không trung, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.
Liễu Minh lúc này đang ở sâu trong đại quân Minh tộc, tự nhiên đã sớm phát hiện cảnh tượng quỷ dị giữa không trung, nhưng vì Minh trùng xung quanh thực sự quá nhiều, chỉ kịp vội vàng ngẩng đầu thoáng nhìn rồi lại tiếp tục tàn sát các loại Minh trùng trước mặt. Dưới nỗ lực của đám người Liễu Minh, Cầu Long Tử, số lượng Minh trùng cấp thấp bị độc phát đã bất ngờ đạt tới con số trăm vạn.
Tiếng bạo liệt "Lốp ba lốp bốp" không ngừng truyền đến từ phía không trung.
Thân hình những Minh trùng lam tằm giờ phút này đã xấp xỉ mười trượng nhưng dường như không chịu nổi một kích, chỉ cần bị cột sáng đánh trúng liền bạo thể, hóa thành những quang đoàn màu xanh da trời khắp nơi. Nhưng đã quá trễ, những quang đoàn màu xanh da trời này hợp lại thành một kẽ hở lớn, một cỗ linh áp kinh người từ đó tràn ra.
Những Minh trùng khổng lồ không đồng nhất kêu “Ngao ngao” quái dị không ngừng theo thông đạo tuôn ra, rậm rạp chằng chịt, ước chừng bảy tám trăm đầu. Những Minh trùng này hình thể khổng lồ đạt đến gần trăm trượng, nhỏ nhất cũng to bằng lầu các, toàn thân che kín bằng các hình xăm đặc biệt, mọc ra gương mặt hình người vặn vẹo dữ tợn vô cùng.
“Không tốt, đều là Chân Đan cảnh, thậm chí Thiên Tượng cảnh cao giai Minh tộc.” ánh mắt Liễu Minh quét qua, nội tâm lập tức cả kinh.
Chính lúc này, một cự trùng màu vàng Thiên Tượng Cảnh thuận miệng phun ra một đoàn chất lỏng màu vàng khổng lồ.
"Phốc" một tiếng.
Dịch nhờn màu vàng giữa không trung hóa thành một mảng lớn dịch nhờn màu vàng lóe lên trong hư không, tốc độ không thể tưởng tượng nổi xông về phía Ma Huyền Tông chiến trận cách đó không xa. Bị bất ngờ không đề phòng, mấy trăm tên đệ tử Ma Huyền Tông chỉ có thể tạm thời thúc giục ma khí hộ thể, hóa thành một tầng vòng bảo hộ hắc khí để chống cự. Thế những lực ăn mòn của những dịch nhờn màu vàng này rất mạnh , chỉ thấy hoàng quang lóe lên, vòng bảo hộ hắc khí liền bị dịch nhờn màu vàng bao phủ.
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến!
Hơn phân nửa số đệ tử Ma Huyền Tông bị tan chảy trong dịch nhờn màu vàng, chỉ có một ít tên nhanh tay lẹ mắt mà tu vi không kém trốn thoát, biến thành độn quang ảm đạm, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Sau mấy trăm đầu Chân Đan Cảnh chính là Minh trùng Thiên Tượng Cảnh gia nhập, cục diện chiến trường lần nữa đại biến, sắc mặt tu sĩ Thông Huyền và Thiên Tượng Cảnh Nhân tộc trên không trung liền kinh hãi. Thời điểm bọn hắn muốn nghĩ biện pháp tự mình phong ấn vết nứt không gian thì dị biến xuất hiện lần nữa.
Giữa không trung truyền đến một hồi âm thanh nổ đùng liên tiếp!
Những Minh trùng còn lại đồng thời tự bạo ra từng đoàn khí xoáy màu xanh da trời, nhanh chóng đem phụ cận vết nứt không gian kéo căng ra. Trong nháy mắt, phiến khu vực không gian xấp xỉ mấy chục mẫu đất toàn bộ trở thành một phiến vết nứt không gian. Từ xa nhìn lại giống như một cái lỗ thủng màu đen khổng lồ đột ngột xuất hiện trên bầu trời xanh .
Một cái quang trận cơ hồ tràn ngập toàn bộ vết nứt không gian xuất hiện trong khe không gian tạo ra một hổi sấm rền nổ vang. Phù văn màu đen dày đặc bên trong quang trận thỉnh thoảng lưu chuyển. Ngay sau đó, từ đó truyền đến một cỗ khí tức bàng bạc. Bạch quang lóe lên, một đoàn bạch nhục như ngọc cực lớn trong trận tựa như thân thể một con tằm khổng lồ.
*nhục: thịt.
Không khí xung quanh thông đạo dần dần cứng lại, hư không vặn vẹo mãnh liệt, tu sĩ Chân Đan cảnh phát ra một ít linh quang khó khăn lắm mới chống đỡ được liền trực tiếp tán loạn, một chút dấu vết mảy may cũng không lưu lại.
Lúc này, Liễu Minh chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhiên trầm xuống, truyền đến một cảm giác áp bách mãnh liệt. Loại cảm giác này hoàn toàn bất đồng với lúc trước, khí tức truyền đến từ đỉnh thông đạo so với bất luận khí tức gì mình đã gặp qua đều mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, mặc dù những Thái Thượng Thông Huyền như Mộc Không cũng giống như đom đóm so với trăng sáng.
"Minh Trùng Chi Mẫu!"
Một gã đại năng Thông Huyền Ma Huyền Tông thấy cảnh này cũng nghẹn ngào thốt ra.
Tồn tại trong khe không gian này là bản thể Minh Trùng Chi Mẫu trong truyền thuyết, tồn tại Vĩnh Sinh cảnh Chung Cực!
Hai tiếng nổ lớn "Xoẹt" "Xoẹt" như sét đánh vang lên!
Từ biên giới vết nứt không gian truyền ra hai cái trảo khổng lổ giống như Nghĩ tộc duỗi ra, dùng sức kéo căng khe hở, đè ép thân hình to mọng, muốn thoát ra. Mỗi lần nó nhúc nhích liền phát ra một trận linh áp khủng bố. Minh trùng đang ở trong thế bất lợi thấy một màn này khí thế liền đại chấn , những Minh trùng cấp thấp giống như nhận được ủng hộ, điên cuống tấn công như thủy triều về phía các tu sĩ Nhân tộc.
Cùng lúc đó trên bầu trời, đám đại năng Thông Huyền Cảnh dưới sự chấn nhiếp của bản thể Minh Trùng Chi Mẫu thì khuôn mặt cực kỳ khó coi. Phân thân Minh Trùng Chi Mẫu đều có thực lực Thông Huyền, nếu bản thể Minh Trùng Chi Mẫu hàng lâm Trung Thiên Đại Lục, hậu quả quá rõ ràng.
“Quyết không thể để bản thể Minh Trùng Chi Mẫu chui ra, vết nứt không gian không ổn định, có lẽ không thể chống đỡ được bao lâu, phải nghĩ cách ngăn cản nó hàng lâm!” Trên bầu trời, Mộc Không Tổ Sư vội vàng truyền âm cho đại năng Thông Huyền còn lại chung quanh.
Ngay lập tức, ngoại trừ hơn mười tên Thông Huyền cuốn lấy những phân thân Minh Trùng Mẫu, những tu sĩ thông huyền còn lại nhao nhao thúc giục pháp bảo trong tay. Huyền Ngư lão tổ Thái Thanh Môn khẽ lật ngược một tay xuất hiện một ngọc bàn óng ánh vô cùng thanh tịnh đánh ra từng đạo pháp quyết, ngọc bàn hóa thành một đóa hoa sen màu xanh chói mắt. Hoa sen màu xanh chuyển động xoay tròn trong không trung, hóa thành một vòng thanh quang bay về phía thông đạo không gian.
Còn Mộc Không lão tổ bên kia thì hai tay khua động một hồi, một đen một trắng hai đạo tinh quang bắn ra hóa thành hai tiểu kỳ đen trắng phất phơ theo gió. Pháp quyết trong tay Mộc Không lão tổ không ngừng, trận kì hai màu đen trắng hóa thành hai con rồng khổng lồ đen – trắng, giao thoa giữa hư không, vọt tới hai cái cự trảo của Minh Trùng Chi Mẫu.
"Ngao" một tiếng, trong cái khe không gian truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, hai cái cự trảo màu trắng lộ ra bên ngoài nhanh chóng co rụt lại.
Hoàng bào phu nhân cầm đầu Thiên Công Tông trực tiếp triệu hồi ra một khôi lỗi Thần Ưng khổng lồ. Chỉ thấy khôi lỗi này xấp xỉ trăm trượng, từ trên xuống dưới phát ra màu đỏ xanh vàng, một đôi mắt đồng đen kịt tỏa sáng, toàn thân tỏa ra khí tức không kém một tu sĩ Thông Huyền nào.
Cự ưng khẽ vỗ hai cánh, lông vũ màu đỏ hóa thành từng đạo trường mang bén nhọn trực tiếp đam về phụ cận thông đạo tạo thành một mạng lưới khổng lồ, ngăn cản miệng thông đạo tiếp tục mở rộng. Nhưng chỉ vẻn vẹn một cái hô hấp, một đoàn dịch nhờn màu vàng xì ra từ trong thông đạo, đem mạng lưới màu đỏ khổng lồ trực tiếp hóa thành tro tàn.
Trên mặt Hoàng bào phu nhân Thiên Công Tông hiện lên một tia dị sắc, há miệng phun một đoàn tinh huyết về phía cự ưng, cự ưng sau khi hấp thụ tinh huyết thì bất ngờ tăng vọt gấp bội thành một tòa núi nhỏ.
"Nha" một tiếng thanh minh!
Cự ưng thét lên một hồi, trong miệng phát ra một luồng sóng âm. Hư không nơi sóng âm đi qua đều bị rung động, thông đạo bị sóng âm quấy nhiều liền chậm rãi bắt đầu khép lại. Vài tên đại năng Thông Huyền giờ phút này cũng là tận lực thúc giục trấn tông chi bảo tông phái, muốn đem thông đạo tạm thời phong bế triệt để, không cho Minh Trùng Chi Mẫu hàng lâm. Trong lúc nhất thời, các loại vòng sáng bảo vệ điên cuồng hướng cửa thông đạo không gian chỗ bản thể Minh Trùng Chi Mẫu.
Nhưng vào lúc này, bầu trời phía đông chiến trường nổi lên một mảnh huyết quang. Ngay sau đó, một đoàn biển máu cuồn cuộn ập tới. Biển máu ập tới cực nhanh như điện chớp, xuất hiện bên trên ngàn trượng về phía sườn đông chiến trường, trong biển máu truyền đến linh áp khủng bố, làm sắc mặt tu sĩ nơi đó một mảng trắng bệch.
Đó là một gã tu sĩ Thông Huyền cảnh!
Chỉ sau hơn vẻn vẹn nửa nén nhang, những tinh quang này xuất hiện ngày càng nhiều, bắn ra từng vòng sáng bảo vệ màu lam nhạt. Ngay sau đó một đám vết nứt không gian, từng hồi âm thanh xột xoạt truyền đến từ các vòng sáng bảo vệ màu lam nhạt, một cái đầu tằm màu lam to mọng từ miệng một khe không gian dài hẹp thò ra, giãy giụa thân hình, dốc sức liều mạng muốn thoát ra.
Những lam tằm này thoạt nhìn chỉ lớn nhỏ gần trượng, toàn thân hiện ra quang mang màu lam nhạt, óng ánh vô cùng, sau khi khó khăn lắm bài trừ đi non nửa thì không còn ý đồ muốn thoát ra mà là muốn phá nứt không gian xung quanh để chui ra.
Trong lúc nhất thời, bầu trời mấy chục mẫu trong khu vực có thể tính được đơn vị hàng nghìn lam tằm bắt đầu thôn phệ. Âm thanh làm cho da đầu người ta run lên vang lên, bằng mắt thường có thể thấy tốc độ khuếch trương nhanh chóng của vết nứt không gian trong nháy mắt bao trùm một phần năm phạm vi phiến khu vực này, hơn nữa diện tích còn đang không ngừng mở rộng. Thân thể những lam tằm này cùng tùy theo đó mà bành trướng. Xuất hiện phạm vi vết nứt không gian lớn dẫn tới cả phiến hư không mãnh liệt vặn vẹo một hồi.
Giữa không trung, đám đại năng Thông Huyền đang cùng phân thân Minh Trùng Chi Mẫu triền đấu nhìn thấy đám vết nứt không gian cùng chằng chịt lam tằm quỷ dị thì nhao nhao biến sắc.
“Những Mình trùng này có thể thôn phệ năng lượng không gian. Cấm chế đằng kia chỉ sợ không thể chống đỡ được lâu.” Lông mày các chủ Bắc Đẩu Các cau lại, truyền âm đánh động các đại năng Thông Huyền còn lại.
“Cấm chế không gian một khi bị phá hỏng rất có thể sẽ dẫn đến Không Gian Phong Bạo.” Trung niên nho bào Hạo Thiên Thư Viện lo lắng nói.
“Phạm vi Không Gian Phong Bạo như thế cũng chỉ có thể tạo thành một ít hỗn loạn tại phiến đại vực này thôi, điều ta lo lắng chính là…”
“Hành động lần này của Minh tộc có thể là âm mưu. Chi vị đạo hữu, mọi người hãy tranh thủ thời gian truyền lệnh xuống, lập tức phái ra chiến lực tiêu diệt đám Minh trùng lam tằm kia.” Mộc Không Tổ Sư tinh quang lóe lên trong mắt, truyền âm trả lời.
Trong khi các đại năng Thông Huyền truyền âm hội ý, trưởng lão các tông phái đồng dạng cũng phát hiện không ổn, lập tức bắt đầu truyền âm điều động tộc nhân đệ tử. Ngay lập tức, bên trong mỗi chiến đoàn đều bay ra mấy tên tu sĩ Chân Đan Cảnh bay về một hướng xa xa, đồng thời thúc giục linh khí pháp bảo trong tay tấn công mạnh về phía bầu trời. các tu sĩ còn lại thì bắt đầu yểm hộ những tu sĩ Chân Đan cảnh này, phòng trừ đi những Minh trùng cản đường.
Mấy trăm danh ngạch tu sĩ Chân Đan Nhân tộc, thế như chẻ tre, linh quang bốn phía, hướng phía chân trời xa bay tới. Trong lúc nhất thời, cột sáng linh quang màu sắc khác nhau bắn một lượt nhằm về phía những lam tằm trên không trung, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.
Liễu Minh lúc này đang ở sâu trong đại quân Minh tộc, tự nhiên đã sớm phát hiện cảnh tượng quỷ dị giữa không trung, nhưng vì Minh trùng xung quanh thực sự quá nhiều, chỉ kịp vội vàng ngẩng đầu thoáng nhìn rồi lại tiếp tục tàn sát các loại Minh trùng trước mặt. Dưới nỗ lực của đám người Liễu Minh, Cầu Long Tử, số lượng Minh trùng cấp thấp bị độc phát đã bất ngờ đạt tới con số trăm vạn.
Tiếng bạo liệt "Lốp ba lốp bốp" không ngừng truyền đến từ phía không trung.
Thân hình những Minh trùng lam tằm giờ phút này đã xấp xỉ mười trượng nhưng dường như không chịu nổi một kích, chỉ cần bị cột sáng đánh trúng liền bạo thể, hóa thành những quang đoàn màu xanh da trời khắp nơi. Nhưng đã quá trễ, những quang đoàn màu xanh da trời này hợp lại thành một kẽ hở lớn, một cỗ linh áp kinh người từ đó tràn ra.
Những Minh trùng khổng lồ không đồng nhất kêu “Ngao ngao” quái dị không ngừng theo thông đạo tuôn ra, rậm rạp chằng chịt, ước chừng bảy tám trăm đầu. Những Minh trùng này hình thể khổng lồ đạt đến gần trăm trượng, nhỏ nhất cũng to bằng lầu các, toàn thân che kín bằng các hình xăm đặc biệt, mọc ra gương mặt hình người vặn vẹo dữ tợn vô cùng.
“Không tốt, đều là Chân Đan cảnh, thậm chí Thiên Tượng cảnh cao giai Minh tộc.” ánh mắt Liễu Minh quét qua, nội tâm lập tức cả kinh.
Chính lúc này, một cự trùng màu vàng Thiên Tượng Cảnh thuận miệng phun ra một đoàn chất lỏng màu vàng khổng lồ.
"Phốc" một tiếng.
Dịch nhờn màu vàng giữa không trung hóa thành một mảng lớn dịch nhờn màu vàng lóe lên trong hư không, tốc độ không thể tưởng tượng nổi xông về phía Ma Huyền Tông chiến trận cách đó không xa. Bị bất ngờ không đề phòng, mấy trăm tên đệ tử Ma Huyền Tông chỉ có thể tạm thời thúc giục ma khí hộ thể, hóa thành một tầng vòng bảo hộ hắc khí để chống cự. Thế những lực ăn mòn của những dịch nhờn màu vàng này rất mạnh , chỉ thấy hoàng quang lóe lên, vòng bảo hộ hắc khí liền bị dịch nhờn màu vàng bao phủ.
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến!
Hơn phân nửa số đệ tử Ma Huyền Tông bị tan chảy trong dịch nhờn màu vàng, chỉ có một ít tên nhanh tay lẹ mắt mà tu vi không kém trốn thoát, biến thành độn quang ảm đạm, hiển nhiên là bị thương không nhẹ. Sau mấy trăm đầu Chân Đan Cảnh chính là Minh trùng Thiên Tượng Cảnh gia nhập, cục diện chiến trường lần nữa đại biến, sắc mặt tu sĩ Thông Huyền và Thiên Tượng Cảnh Nhân tộc trên không trung liền kinh hãi. Thời điểm bọn hắn muốn nghĩ biện pháp tự mình phong ấn vết nứt không gian thì dị biến xuất hiện lần nữa.
Giữa không trung truyền đến một hồi âm thanh nổ đùng liên tiếp!
Những Minh trùng còn lại đồng thời tự bạo ra từng đoàn khí xoáy màu xanh da trời, nhanh chóng đem phụ cận vết nứt không gian kéo căng ra. Trong nháy mắt, phiến khu vực không gian xấp xỉ mấy chục mẫu đất toàn bộ trở thành một phiến vết nứt không gian. Từ xa nhìn lại giống như một cái lỗ thủng màu đen khổng lồ đột ngột xuất hiện trên bầu trời xanh .
Một cái quang trận cơ hồ tràn ngập toàn bộ vết nứt không gian xuất hiện trong khe không gian tạo ra một hổi sấm rền nổ vang. Phù văn màu đen dày đặc bên trong quang trận thỉnh thoảng lưu chuyển. Ngay sau đó, từ đó truyền đến một cỗ khí tức bàng bạc. Bạch quang lóe lên, một đoàn bạch nhục như ngọc cực lớn trong trận tựa như thân thể một con tằm khổng lồ.
*nhục: thịt.
Không khí xung quanh thông đạo dần dần cứng lại, hư không vặn vẹo mãnh liệt, tu sĩ Chân Đan cảnh phát ra một ít linh quang khó khăn lắm mới chống đỡ được liền trực tiếp tán loạn, một chút dấu vết mảy may cũng không lưu lại.
Lúc này, Liễu Minh chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhiên trầm xuống, truyền đến một cảm giác áp bách mãnh liệt. Loại cảm giác này hoàn toàn bất đồng với lúc trước, khí tức truyền đến từ đỉnh thông đạo so với bất luận khí tức gì mình đã gặp qua đều mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, mặc dù những Thái Thượng Thông Huyền như Mộc Không cũng giống như đom đóm so với trăng sáng.
"Minh Trùng Chi Mẫu!"
Một gã đại năng Thông Huyền Ma Huyền Tông thấy cảnh này cũng nghẹn ngào thốt ra.
Tồn tại trong khe không gian này là bản thể Minh Trùng Chi Mẫu trong truyền thuyết, tồn tại Vĩnh Sinh cảnh Chung Cực!
Hai tiếng nổ lớn "Xoẹt" "Xoẹt" như sét đánh vang lên!
Từ biên giới vết nứt không gian truyền ra hai cái trảo khổng lổ giống như Nghĩ tộc duỗi ra, dùng sức kéo căng khe hở, đè ép thân hình to mọng, muốn thoát ra. Mỗi lần nó nhúc nhích liền phát ra một trận linh áp khủng bố. Minh trùng đang ở trong thế bất lợi thấy một màn này khí thế liền đại chấn , những Minh trùng cấp thấp giống như nhận được ủng hộ, điên cuống tấn công như thủy triều về phía các tu sĩ Nhân tộc.
Cùng lúc đó trên bầu trời, đám đại năng Thông Huyền Cảnh dưới sự chấn nhiếp của bản thể Minh Trùng Chi Mẫu thì khuôn mặt cực kỳ khó coi. Phân thân Minh Trùng Chi Mẫu đều có thực lực Thông Huyền, nếu bản thể Minh Trùng Chi Mẫu hàng lâm Trung Thiên Đại Lục, hậu quả quá rõ ràng.
“Quyết không thể để bản thể Minh Trùng Chi Mẫu chui ra, vết nứt không gian không ổn định, có lẽ không thể chống đỡ được bao lâu, phải nghĩ cách ngăn cản nó hàng lâm!” Trên bầu trời, Mộc Không Tổ Sư vội vàng truyền âm cho đại năng Thông Huyền còn lại chung quanh.
Ngay lập tức, ngoại trừ hơn mười tên Thông Huyền cuốn lấy những phân thân Minh Trùng Mẫu, những tu sĩ thông huyền còn lại nhao nhao thúc giục pháp bảo trong tay. Huyền Ngư lão tổ Thái Thanh Môn khẽ lật ngược một tay xuất hiện một ngọc bàn óng ánh vô cùng thanh tịnh đánh ra từng đạo pháp quyết, ngọc bàn hóa thành một đóa hoa sen màu xanh chói mắt. Hoa sen màu xanh chuyển động xoay tròn trong không trung, hóa thành một vòng thanh quang bay về phía thông đạo không gian.
Còn Mộc Không lão tổ bên kia thì hai tay khua động một hồi, một đen một trắng hai đạo tinh quang bắn ra hóa thành hai tiểu kỳ đen trắng phất phơ theo gió. Pháp quyết trong tay Mộc Không lão tổ không ngừng, trận kì hai màu đen trắng hóa thành hai con rồng khổng lồ đen – trắng, giao thoa giữa hư không, vọt tới hai cái cự trảo của Minh Trùng Chi Mẫu.
"Ngao" một tiếng, trong cái khe không gian truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, hai cái cự trảo màu trắng lộ ra bên ngoài nhanh chóng co rụt lại.
Hoàng bào phu nhân cầm đầu Thiên Công Tông trực tiếp triệu hồi ra một khôi lỗi Thần Ưng khổng lồ. Chỉ thấy khôi lỗi này xấp xỉ trăm trượng, từ trên xuống dưới phát ra màu đỏ xanh vàng, một đôi mắt đồng đen kịt tỏa sáng, toàn thân tỏa ra khí tức không kém một tu sĩ Thông Huyền nào.
Cự ưng khẽ vỗ hai cánh, lông vũ màu đỏ hóa thành từng đạo trường mang bén nhọn trực tiếp đam về phụ cận thông đạo tạo thành một mạng lưới khổng lồ, ngăn cản miệng thông đạo tiếp tục mở rộng. Nhưng chỉ vẻn vẹn một cái hô hấp, một đoàn dịch nhờn màu vàng xì ra từ trong thông đạo, đem mạng lưới màu đỏ khổng lồ trực tiếp hóa thành tro tàn.
Trên mặt Hoàng bào phu nhân Thiên Công Tông hiện lên một tia dị sắc, há miệng phun một đoàn tinh huyết về phía cự ưng, cự ưng sau khi hấp thụ tinh huyết thì bất ngờ tăng vọt gấp bội thành một tòa núi nhỏ.
"Nha" một tiếng thanh minh!
Cự ưng thét lên một hồi, trong miệng phát ra một luồng sóng âm. Hư không nơi sóng âm đi qua đều bị rung động, thông đạo bị sóng âm quấy nhiều liền chậm rãi bắt đầu khép lại. Vài tên đại năng Thông Huyền giờ phút này cũng là tận lực thúc giục trấn tông chi bảo tông phái, muốn đem thông đạo tạm thời phong bế triệt để, không cho Minh Trùng Chi Mẫu hàng lâm. Trong lúc nhất thời, các loại vòng sáng bảo vệ điên cuồng hướng cửa thông đạo không gian chỗ bản thể Minh Trùng Chi Mẫu.
Nhưng vào lúc này, bầu trời phía đông chiến trường nổi lên một mảnh huyết quang. Ngay sau đó, một đoàn biển máu cuồn cuộn ập tới. Biển máu ập tới cực nhanh như điện chớp, xuất hiện bên trên ngàn trượng về phía sườn đông chiến trường, trong biển máu truyền đến linh áp khủng bố, làm sắc mặt tu sĩ nơi đó một mảng trắng bệch.
Đó là một gã tu sĩ Thông Huyền cảnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.