Quyển 6 - Chương 1296: Đại Điển Kế Nhiệm
Vong Ngữ
31/08/2015
Thanh Tông nghe Thanh Cổ nói xong hai mắt sáng ngời nói:
"Hặc hặc! Từ đầu khi các người đi vào trong bí cảnh ta đã định, nếu ai mang được hạt giống Huyễn lực ra thì ta sẽ truyền lại vị trí gia chủ cho người đó, sau đó sẽ bế quan sinh tử cho đến khi đột phá Thông Huyền cảnh giới mới ra. Thọ nguyên của ta còn không bao nhiêu vì bị ăn mòn quá mức kinh người, nhưng bây giờ có bảo vật này ta cũng có thể buông tay đánh cược thử một lần rồi.”
Thanh Cổ nghe vậy, ánh mắt chớp động vài cái về sau, bỗng nhiên nghiêng người hành lễ với Liễu Minh rồi nói;
"Thanh Cổ xin chúc mừng Liễu trưởng lão."
"Đúng rồi ta vui quá quên mất chuyện này. Liễu Minh ngươi đã giải quyết xong chuyện lớn của Thanh Gia mặc dù không đạt được Huyễn Lực hạt giống, cho nên vị trí gia chủ ngoài ngươi ra không ai xứng ngồi vào. Sau này đã có bảo vật này thì Thanh Gia chúng ta lo gì mà không quật khởi được chứ."
Liễu Minh không có lộ vẻ ngoài ý muốn, chắp tay đáp lễ rồi nói:
"Đa tạ gia chủ ưu ái, Liễu mỗ tự nhiên cúi đầu xin nghe. Chỉ là ta không am hiểu chuyện tổ chức trong gia tộc, đến lúc đó vẫn phải nhờ Thanh Cổ trưởng lão hổ trợ rồi."
Nói xong lời này cánh tay Liễu Minh lập tức phất lên, Thanh Quang Chi Thủy trên người Thanh Tông lập tức quay lại trong quyển trục màu trắng, sau đó lóe lên liền xuất hiện trong tay hắn.
"Liễu gia chủ chuyện cứu mạng ta trong bí cảnh, Thanh Cổ thật không biết phải đáp đền ra sao. Nên là sau này chỉ cần gia chủ có việc cần thì Thanh mỗ nhất định sẽ không khướt từ.” Thanh Cổ nghe vậy trên mặt vui vẻ nói một câu.
"Liễu trưởng lão nửa tháng sau là ngày đại cát. Chúng ta sẽ tổ chức đại điển cho ngươi tiếp nhận Thanh Gia, không biết ý ngươi như thế nào?” Thanh Tông thấy vậy thì vừa cười vừa nói.
"Như thế cũng được bất quá Liễu mỗ không thích ồn ào, cho nên việc này chỉ hạn chế trong Thanh Gia thì được rồi, không cần làm rình rang quá đâu" Liễu Minh suy nghĩ một chút rồi nói.
Thanh Tông nhẹ gật đầu rồi quay đầu nhìn thoáng lục giác văn trận đang ảm đạm vô quang, rồi liếc nhìn quyển trục màu trắng trong tay Liễu Minh, khẽ thở dài nói:
"Không ngờ bí mật mà Ma Thiên lão tổ để lại lại chính là cái Động Thiên Linh Bảo này. Hôm nay trải qua mấy vạn năm cuối cùng cũng thành toàn nguyện ước cho Lão nhân gia. Chỉ có chút luyến tiếc là cái bí cảnh kia đã bị sụp đổ rồi. Liễu Minh đợi ngươi trở thành gia chủ, nơi này từ nay về sau sẽ là chỗ bế quan sinh tử của ta, hy vọng sẽ không có ai quấy rầy."
Liễu Minh cùng Thanh Cổ nghe vậy tự nhiên là gật đầu đáp ứng.
Trong thời gian tiếp theo, ba người bàn luận một chút vụ việc rồi hai người Liễu Minh cùng Thanh Cổ liền cáo từ rời đi.
. . .
Sau khi rời khỏi đại điện, Liễu Minh cũng không vội vàng trở lại động phủ mà là ra Vạn Thư Các phía sau núi để xem các điển tịch của Thanh Gia
Hắn vào trong Vạn Thư Các chừng một canh giờ sau thì rời đi, trực tiếp trở về động phủ của mình. Vào trong động phủ hắn lập tức đóng cửa đại môn, tất cả các cấm chế liền mở ra sau đó mới thở ra một hơi rồi vào trong mật thất ngồi xuống.
Hành trình vào bí cảnh lần này tuy chỉ có một hai ngày nhưng mà hung hiểm trong đó thật sự quá khủng bố, không tính đến Không Gian Phong Bạo thì hai đầu Thiên Tượng yêu tu kia có thể tính là hai đối thủ mạnh nhất dưới cấp Thông Huyền hắn gặp từ trước đến nay. Lần này nếu không có Ma Thiên hiệp trợ cùng cấm chế hỗ trợ, thì hắn cũng không thể giải quyết bọn chúng một cách nhẹ nhàng như vậy. Nhưng trải qua phong hiểm trong bí cảnh củng không phải vô ích, ít nhất cũng đã lấy được Linh Bảo Tam Quang Hà Lạc Đồ.
Liễu Minh ngồi tĩnh tọa một chút chợt một tay phất lên, trước người thình lình nhiều hơn hai quả yêu đan màu xám to bằng nấm đấm, còn có một cái hồ lô lớn. Hai quả yêu đan này chính là của xà nữ cấp Chân Đan cùng một viên của yêu tu cấp Thiên Tượng thật có chút trân quý, tác dụng của nó với Liễu Minh thật không nhỏ
Chỉ tiếc là nam tử mũi ưng cấp Thiên Tượng đỉnh phong kia trong lúc hắn thi triển Huyễn Ma Đồng đã bị Huyễn Ma Tâm Diễm trực tiếp hóa thành tro tàn, nên yêu đan của hắn cũng bị tiêu hủy.
Còn cái hồ lô màu đen chính là một ít Tam Quang Chi Thủy huyễn hóa ra.
Nước này cùng với Minh Hà Trọng Thủy ngày xưa hắn luyện chế có phần tương tự, chỉ khác ở chỗ trong đó tản mát ra Ma Khí nồng đậm.
"Tam Quang Chi Thủy cùng Minh Hà Trọng Thủy không sai biệt cũng đều là tinh hoa của nước, Có thể làm tinh thuần pháp thuật, tẩy tủy luyện hồn, cho nên mới có thể trì hoãn chuyện thọ nguyên bị rút ngắn của những người trong Thanh Gia. Đồng thời trong đó chứa không ít Âm Khí cho nên đối với Ma Thể cũng có chút nguy hại. Ma Nhân bình thường cũng có thể mượn chút ít Âm Khí để tẩy luyện Pháp Lực Ma Thể, nhưng cũng không thể ở trong nó quá lâu. Nhưng cái đó với người bình thường thì không có gì nguy hại, mà với người tu luyện Minh Cốt Quyết như Liễu Minh vốn là cần có Thuần Âm chi khí để tu luyện. Hơn nữa vừa vặn nó lại có thể làm tinh thuần Pháp Lực từ đó với chuyện tiến giai Thiên Tượng Trung Kỳ thật có lợi không nhỏ.” Ma Thiên từ trong người Liễu Minh nói vọng ra.
Liễu Minh nghe vậy thì nhẹ gật đầu khi ở trong Bí Cảnh ngay lần đầu tiếp xúc với nó, thì đã cảm thấy Tam Quang Chi Thủy là vật bất phàm, vừa rồi ở trong Vạn Thư Các tìm đọc không ít điển tịch, đã chứng thực lời nói của Ma Thiên không có lừa gạt.
Trong lòng của hắn đã có chủ ý nên lập tức đem Yêu Đan thu vào, yên lặng vận chuyển Minh Cốt Quyết, trên người từ từ tản mát ra hắc khí nồng đậm. Sau một lát hắn mở nắp hồ lô ra một tay nhẹ điểm, một đám hắc khí từ trong đó bắn ra, bên trong là một đoàn chất lỏng màu bạc.
Ánh mắt Liễu Minh sáng ngời trong miệng lẩm bẩm niệm quyết, tay đánh ra từng đạo pháp quyết. Chất lỏng màu bạc đi ra rồi mãnh liệt khuếch tán ra khắp nơi, biến thành một mảnh sương mù màu bạc, chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể Liễu Minh. Trên người Liễu Minh hào quang màu đen lập loè một hồi, hắc quang tản mát ra mỗi lúc một nồng đậm.
Sắc mặt hắn vui vẻ, tâm niệm vừa động hắc quang trên người tản mát ra càng lúc càng nồng đậm và lớn hơn trước đó, đem thân thể của hắn che kín vào trong đó.
. . .
Nửa tháng chớp mắt đã trôi qua, một ngày này một đạo độn quang màu tím lóe lên bên ngoài động phủ Liễu Minh,hào quang thu lại hiện ra thân ảnh của một nam tử áo trắng. Thanh niên áo trắng nhìn thoáng qua cửa đại môn sau đó lại sửa sang lại y phục, sau đó đánh ra một đạo Phù Lục đưa tin vào trong động phủ.
Chỉ một lát sau cửa đại môn mở ra Liễu Minh từ bên trong chậm rãi đi ra. Trên mặt hắn mơ hồ tản mát ra một tầng huỳnh quang màu trắng, khí tức trên thân hắn tinh thuần hơn trước mấy lần. Bất quá thanh niên áo trắng chỉ là một gã Chân Đan sơ kỳ tu sĩ, tự nhiên không thể cảm ứng được một điểm này.
"Bái kiến Liễu trưởng lão, gia chủ lệnh cho vãn bối mời người đến tham dự đại điển kế nhiệm gia chủ. Mọi thứ hiện tại đã được sắp xếp chu toàn.” Thanh niên áo trắng cung kính thi lễ với Liễu Minh rồi nói ra.
Liễu Minh nhẹ gật đầu lập tức độn quang lóe lên, hai người liền bay về phía phòng khách của Thanh Gia.
Cùng lúc đó, toàn bộ Thanh gia khắp nơi đều treo cờ kết hoa đèn sáng rực rỡ, trên trời những đám mây năm màu phát ra những tiếng đì đùng như tiếng pháo, nhìn qua náo nhiệt vô cùng.
Kiến trúc nhà cửa của Thanh gia đều lấp lánh đủ các màu sắc của cấm chế, các loại linh hoa linh mộc nỡ rộ khắp nơi. Đáng chú ý nhất là ở giữa trang viên thình lình xuất hiện một cái đài cao, bạch quang lấp lánh.
Trong trang viên mọi người đi tấp nập đông vui, các Đường Chủ, Quản Sự các đệ tử làm việc ở bên ngoài tất cả đều quay trở lại trong ngày này. Thần Thức Liễu Minh quét qua phát hiện nhân số trong trang viên hôm nay chừng mấy ngàn người. Bất quá trong đó không hề có ngoại nhân, việc này một phần là ý muốn của Liễu Minh một phần là vì Thanh Tông sắp sinh tử bế quan, tự nhiên là không muốn quá rềnh rang sẽ dẫn tới những phiền phức không đáng có.
Hai người nhanh chóng đi tới phòng khách, Thanh Tông và Thanh cổ đều có mặt ở đó, các quản sự đường chủ xếp thành hai hàng ngồi bên dưới. Khi thấy Liễu Minh bước vào tức thì mọi người đều đứng lên đó chào.
“Ồ chỉ mới mấy ngày mà tu vi Liễu Trưởng Lão tinh tiến quả thật không nhỏ à” Thanh Tông đưa mắt quét qua trên thân Liễu Minh hai mắt sáng ngời mà nói một câu.
“Tộc trưởng nói quá rồi chỉ là vừa trải qua trận đại nạn sinh tử nên có một chút đại ngộ mà thôi, pháp lực tăng trưởng củng chỉ là chút ít mà thôi” Liễu Minh cũng mỉm cười khiêm tốn trả lời.
“Liễu trưởng lão cần gì phải khiêm tốn quá như vậy chứ, cứ theo pháp lực tinh tiến này của ngươi thì chẳng mấy chốc sẽ tiến lên trung kỳ à.” Thanh Cổ mở miệng nói một một câu đồng thời âm thầm thở dài một hơi.
“Đúng rồi vừa nãy khi đến đây, ta thấy trong tộc trang trí đèn hoa rực rỡ quá, có cần làm lớn quá như vậy không!” Liễu Minh cười khổ một hơi rồi nói.
“Ha ha Liễu trưởng lão nói đùa, dù gì lần đại điển này cũng không phải như bình thường, vì ngươi không tu luyện Thiên Huyễn Đại Pháp thọ nguyên lâu dài, thì không phải dễ mà có thể có được tiệc vui như vậy, còn chưa kể lần này đã giải quyết được chuyện thọ nguyên của chúng ta, chuyện này cũng rất đáng ăn mừng mà.” Thanh Tông cười sảng khoái một tràng rồi nói.
"Đúng vậy đó Liễu trưởng lão không nên từ chối." Thanh Cổ ở bên cạnh cũng hặc hặc cười nói.
Liễu Minh thấy vậy cũng bất đắc dĩ cười cười một cái rồi cũng không nói thêm nữa.
Thanh Tông kéo Liễu Minh ngồi xuống vị trí chủ tọa hắn thì ngồi sang một bên, sau đó bắt đầu lệnh cho những Chân Đan tu sĩ bên dưới hành lễ ra mắt với Liễu Minh.
Chuyện Liễu Minh trở thành gia chủ thì ai cũng biết, nhưng mỗi tội Liễu Minh quanh năm ru rú trong mật thất cho nên đại bộ phận người trong Thanh gia đều không biết mặt của hắn, cho nên lúc này mỗi người đều tò mò ngước nhìn dung mạo Liễu Minh một lần.
Đợi đến lúc giữa trưa thì nghi thức chuẩn bị cho kế nhiệm Gia Chủ đã hoàn thành.
"Liễu trưởng lão chúng ta hãy lên đài đi chuẩn bị nghi thức kế nhiệm thôi!” Thanh Tông đứng dậy nhìn Liễu Minh một cái rồi nói.
"Cũng được” Liễu Minh nhẹ gật đầu rồi đứng lên đi ra của đại sảnh. Mấy người đồng thời hóa thành từng đạo lưu quang bắn lên đài cao.
Chung quanh đài cao là một hàng đệ tử tinh nhuệ hộ vệ, thần sắc nghiêm trọng im lặng đứng trên đó. Thanh Tông ở phía sau vung tay ra hiệu, tức thì dưới đài mấy chục tên đệ tử mặc áo xanh đồng thời khèn trống liên tục vang lên. Trên đài đặt ba cái ghế Liễu Minh ngồi vào chính giữa, Thanh Tông và Thanh Cổ phân biệt ngồi sang hai bên.
Bên dưới đài lấy Chân Đan tu sĩ làm đầu, phía sau là những tên đệ tử khác theo từng vị trí mà đứng, bắt đầu hành lễ với những người trên đài. Gần vạn ánh mắt liếc nhìn lên đài cao. Đến khi tiếng khèn trống dừng lại, Thanh Tông liền đứng dậy bước lên vài bước rồi cao giọng tuyên bố.
"Bí cảnh Thiên Huyễn lần này đã chấm dứt từ nửa tháng trước, hôm nay triệu tập các vị ở chỗ này, là vì đại điển kế nhiệm gia chủ, trước tiên là tế danh các vị tổ tiên của Thanh Gia từ trước đến nay."
Thanh Tông nói xong một đám đệ tử mặc trường bào màu xanh, mang đủ loại Linh khí tế tự ra, cùng với các loại hương nến hoa quả, cực kỳ có trật tự tiến lên trên đài cao chỉ trong chốc lát công phu, đã sắp xếp xong một cái hương án.
Phía trên đó thình lình hiện ra từng khuôn mặt của các vị gia chủ tiền nhiệm, ở chỗ cao nhất chính là bức họa của Ma Thiên.
"Hặc hặc! Từ đầu khi các người đi vào trong bí cảnh ta đã định, nếu ai mang được hạt giống Huyễn lực ra thì ta sẽ truyền lại vị trí gia chủ cho người đó, sau đó sẽ bế quan sinh tử cho đến khi đột phá Thông Huyền cảnh giới mới ra. Thọ nguyên của ta còn không bao nhiêu vì bị ăn mòn quá mức kinh người, nhưng bây giờ có bảo vật này ta cũng có thể buông tay đánh cược thử một lần rồi.”
Thanh Cổ nghe vậy, ánh mắt chớp động vài cái về sau, bỗng nhiên nghiêng người hành lễ với Liễu Minh rồi nói;
"Thanh Cổ xin chúc mừng Liễu trưởng lão."
"Đúng rồi ta vui quá quên mất chuyện này. Liễu Minh ngươi đã giải quyết xong chuyện lớn của Thanh Gia mặc dù không đạt được Huyễn Lực hạt giống, cho nên vị trí gia chủ ngoài ngươi ra không ai xứng ngồi vào. Sau này đã có bảo vật này thì Thanh Gia chúng ta lo gì mà không quật khởi được chứ."
Liễu Minh không có lộ vẻ ngoài ý muốn, chắp tay đáp lễ rồi nói:
"Đa tạ gia chủ ưu ái, Liễu mỗ tự nhiên cúi đầu xin nghe. Chỉ là ta không am hiểu chuyện tổ chức trong gia tộc, đến lúc đó vẫn phải nhờ Thanh Cổ trưởng lão hổ trợ rồi."
Nói xong lời này cánh tay Liễu Minh lập tức phất lên, Thanh Quang Chi Thủy trên người Thanh Tông lập tức quay lại trong quyển trục màu trắng, sau đó lóe lên liền xuất hiện trong tay hắn.
"Liễu gia chủ chuyện cứu mạng ta trong bí cảnh, Thanh Cổ thật không biết phải đáp đền ra sao. Nên là sau này chỉ cần gia chủ có việc cần thì Thanh mỗ nhất định sẽ không khướt từ.” Thanh Cổ nghe vậy trên mặt vui vẻ nói một câu.
"Liễu trưởng lão nửa tháng sau là ngày đại cát. Chúng ta sẽ tổ chức đại điển cho ngươi tiếp nhận Thanh Gia, không biết ý ngươi như thế nào?” Thanh Tông thấy vậy thì vừa cười vừa nói.
"Như thế cũng được bất quá Liễu mỗ không thích ồn ào, cho nên việc này chỉ hạn chế trong Thanh Gia thì được rồi, không cần làm rình rang quá đâu" Liễu Minh suy nghĩ một chút rồi nói.
Thanh Tông nhẹ gật đầu rồi quay đầu nhìn thoáng lục giác văn trận đang ảm đạm vô quang, rồi liếc nhìn quyển trục màu trắng trong tay Liễu Minh, khẽ thở dài nói:
"Không ngờ bí mật mà Ma Thiên lão tổ để lại lại chính là cái Động Thiên Linh Bảo này. Hôm nay trải qua mấy vạn năm cuối cùng cũng thành toàn nguyện ước cho Lão nhân gia. Chỉ có chút luyến tiếc là cái bí cảnh kia đã bị sụp đổ rồi. Liễu Minh đợi ngươi trở thành gia chủ, nơi này từ nay về sau sẽ là chỗ bế quan sinh tử của ta, hy vọng sẽ không có ai quấy rầy."
Liễu Minh cùng Thanh Cổ nghe vậy tự nhiên là gật đầu đáp ứng.
Trong thời gian tiếp theo, ba người bàn luận một chút vụ việc rồi hai người Liễu Minh cùng Thanh Cổ liền cáo từ rời đi.
. . .
Sau khi rời khỏi đại điện, Liễu Minh cũng không vội vàng trở lại động phủ mà là ra Vạn Thư Các phía sau núi để xem các điển tịch của Thanh Gia
Hắn vào trong Vạn Thư Các chừng một canh giờ sau thì rời đi, trực tiếp trở về động phủ của mình. Vào trong động phủ hắn lập tức đóng cửa đại môn, tất cả các cấm chế liền mở ra sau đó mới thở ra một hơi rồi vào trong mật thất ngồi xuống.
Hành trình vào bí cảnh lần này tuy chỉ có một hai ngày nhưng mà hung hiểm trong đó thật sự quá khủng bố, không tính đến Không Gian Phong Bạo thì hai đầu Thiên Tượng yêu tu kia có thể tính là hai đối thủ mạnh nhất dưới cấp Thông Huyền hắn gặp từ trước đến nay. Lần này nếu không có Ma Thiên hiệp trợ cùng cấm chế hỗ trợ, thì hắn cũng không thể giải quyết bọn chúng một cách nhẹ nhàng như vậy. Nhưng trải qua phong hiểm trong bí cảnh củng không phải vô ích, ít nhất cũng đã lấy được Linh Bảo Tam Quang Hà Lạc Đồ.
Liễu Minh ngồi tĩnh tọa một chút chợt một tay phất lên, trước người thình lình nhiều hơn hai quả yêu đan màu xám to bằng nấm đấm, còn có một cái hồ lô lớn. Hai quả yêu đan này chính là của xà nữ cấp Chân Đan cùng một viên của yêu tu cấp Thiên Tượng thật có chút trân quý, tác dụng của nó với Liễu Minh thật không nhỏ
Chỉ tiếc là nam tử mũi ưng cấp Thiên Tượng đỉnh phong kia trong lúc hắn thi triển Huyễn Ma Đồng đã bị Huyễn Ma Tâm Diễm trực tiếp hóa thành tro tàn, nên yêu đan của hắn cũng bị tiêu hủy.
Còn cái hồ lô màu đen chính là một ít Tam Quang Chi Thủy huyễn hóa ra.
Nước này cùng với Minh Hà Trọng Thủy ngày xưa hắn luyện chế có phần tương tự, chỉ khác ở chỗ trong đó tản mát ra Ma Khí nồng đậm.
"Tam Quang Chi Thủy cùng Minh Hà Trọng Thủy không sai biệt cũng đều là tinh hoa của nước, Có thể làm tinh thuần pháp thuật, tẩy tủy luyện hồn, cho nên mới có thể trì hoãn chuyện thọ nguyên bị rút ngắn của những người trong Thanh Gia. Đồng thời trong đó chứa không ít Âm Khí cho nên đối với Ma Thể cũng có chút nguy hại. Ma Nhân bình thường cũng có thể mượn chút ít Âm Khí để tẩy luyện Pháp Lực Ma Thể, nhưng cũng không thể ở trong nó quá lâu. Nhưng cái đó với người bình thường thì không có gì nguy hại, mà với người tu luyện Minh Cốt Quyết như Liễu Minh vốn là cần có Thuần Âm chi khí để tu luyện. Hơn nữa vừa vặn nó lại có thể làm tinh thuần Pháp Lực từ đó với chuyện tiến giai Thiên Tượng Trung Kỳ thật có lợi không nhỏ.” Ma Thiên từ trong người Liễu Minh nói vọng ra.
Liễu Minh nghe vậy thì nhẹ gật đầu khi ở trong Bí Cảnh ngay lần đầu tiếp xúc với nó, thì đã cảm thấy Tam Quang Chi Thủy là vật bất phàm, vừa rồi ở trong Vạn Thư Các tìm đọc không ít điển tịch, đã chứng thực lời nói của Ma Thiên không có lừa gạt.
Trong lòng của hắn đã có chủ ý nên lập tức đem Yêu Đan thu vào, yên lặng vận chuyển Minh Cốt Quyết, trên người từ từ tản mát ra hắc khí nồng đậm. Sau một lát hắn mở nắp hồ lô ra một tay nhẹ điểm, một đám hắc khí từ trong đó bắn ra, bên trong là một đoàn chất lỏng màu bạc.
Ánh mắt Liễu Minh sáng ngời trong miệng lẩm bẩm niệm quyết, tay đánh ra từng đạo pháp quyết. Chất lỏng màu bạc đi ra rồi mãnh liệt khuếch tán ra khắp nơi, biến thành một mảnh sương mù màu bạc, chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể Liễu Minh. Trên người Liễu Minh hào quang màu đen lập loè một hồi, hắc quang tản mát ra mỗi lúc một nồng đậm.
Sắc mặt hắn vui vẻ, tâm niệm vừa động hắc quang trên người tản mát ra càng lúc càng nồng đậm và lớn hơn trước đó, đem thân thể của hắn che kín vào trong đó.
. . .
Nửa tháng chớp mắt đã trôi qua, một ngày này một đạo độn quang màu tím lóe lên bên ngoài động phủ Liễu Minh,hào quang thu lại hiện ra thân ảnh của một nam tử áo trắng. Thanh niên áo trắng nhìn thoáng qua cửa đại môn sau đó lại sửa sang lại y phục, sau đó đánh ra một đạo Phù Lục đưa tin vào trong động phủ.
Chỉ một lát sau cửa đại môn mở ra Liễu Minh từ bên trong chậm rãi đi ra. Trên mặt hắn mơ hồ tản mát ra một tầng huỳnh quang màu trắng, khí tức trên thân hắn tinh thuần hơn trước mấy lần. Bất quá thanh niên áo trắng chỉ là một gã Chân Đan sơ kỳ tu sĩ, tự nhiên không thể cảm ứng được một điểm này.
"Bái kiến Liễu trưởng lão, gia chủ lệnh cho vãn bối mời người đến tham dự đại điển kế nhiệm gia chủ. Mọi thứ hiện tại đã được sắp xếp chu toàn.” Thanh niên áo trắng cung kính thi lễ với Liễu Minh rồi nói ra.
Liễu Minh nhẹ gật đầu lập tức độn quang lóe lên, hai người liền bay về phía phòng khách của Thanh Gia.
Cùng lúc đó, toàn bộ Thanh gia khắp nơi đều treo cờ kết hoa đèn sáng rực rỡ, trên trời những đám mây năm màu phát ra những tiếng đì đùng như tiếng pháo, nhìn qua náo nhiệt vô cùng.
Kiến trúc nhà cửa của Thanh gia đều lấp lánh đủ các màu sắc của cấm chế, các loại linh hoa linh mộc nỡ rộ khắp nơi. Đáng chú ý nhất là ở giữa trang viên thình lình xuất hiện một cái đài cao, bạch quang lấp lánh.
Trong trang viên mọi người đi tấp nập đông vui, các Đường Chủ, Quản Sự các đệ tử làm việc ở bên ngoài tất cả đều quay trở lại trong ngày này. Thần Thức Liễu Minh quét qua phát hiện nhân số trong trang viên hôm nay chừng mấy ngàn người. Bất quá trong đó không hề có ngoại nhân, việc này một phần là ý muốn của Liễu Minh một phần là vì Thanh Tông sắp sinh tử bế quan, tự nhiên là không muốn quá rềnh rang sẽ dẫn tới những phiền phức không đáng có.
Hai người nhanh chóng đi tới phòng khách, Thanh Tông và Thanh cổ đều có mặt ở đó, các quản sự đường chủ xếp thành hai hàng ngồi bên dưới. Khi thấy Liễu Minh bước vào tức thì mọi người đều đứng lên đó chào.
“Ồ chỉ mới mấy ngày mà tu vi Liễu Trưởng Lão tinh tiến quả thật không nhỏ à” Thanh Tông đưa mắt quét qua trên thân Liễu Minh hai mắt sáng ngời mà nói một câu.
“Tộc trưởng nói quá rồi chỉ là vừa trải qua trận đại nạn sinh tử nên có một chút đại ngộ mà thôi, pháp lực tăng trưởng củng chỉ là chút ít mà thôi” Liễu Minh cũng mỉm cười khiêm tốn trả lời.
“Liễu trưởng lão cần gì phải khiêm tốn quá như vậy chứ, cứ theo pháp lực tinh tiến này của ngươi thì chẳng mấy chốc sẽ tiến lên trung kỳ à.” Thanh Cổ mở miệng nói một một câu đồng thời âm thầm thở dài một hơi.
“Đúng rồi vừa nãy khi đến đây, ta thấy trong tộc trang trí đèn hoa rực rỡ quá, có cần làm lớn quá như vậy không!” Liễu Minh cười khổ một hơi rồi nói.
“Ha ha Liễu trưởng lão nói đùa, dù gì lần đại điển này cũng không phải như bình thường, vì ngươi không tu luyện Thiên Huyễn Đại Pháp thọ nguyên lâu dài, thì không phải dễ mà có thể có được tiệc vui như vậy, còn chưa kể lần này đã giải quyết được chuyện thọ nguyên của chúng ta, chuyện này cũng rất đáng ăn mừng mà.” Thanh Tông cười sảng khoái một tràng rồi nói.
"Đúng vậy đó Liễu trưởng lão không nên từ chối." Thanh Cổ ở bên cạnh cũng hặc hặc cười nói.
Liễu Minh thấy vậy cũng bất đắc dĩ cười cười một cái rồi cũng không nói thêm nữa.
Thanh Tông kéo Liễu Minh ngồi xuống vị trí chủ tọa hắn thì ngồi sang một bên, sau đó bắt đầu lệnh cho những Chân Đan tu sĩ bên dưới hành lễ ra mắt với Liễu Minh.
Chuyện Liễu Minh trở thành gia chủ thì ai cũng biết, nhưng mỗi tội Liễu Minh quanh năm ru rú trong mật thất cho nên đại bộ phận người trong Thanh gia đều không biết mặt của hắn, cho nên lúc này mỗi người đều tò mò ngước nhìn dung mạo Liễu Minh một lần.
Đợi đến lúc giữa trưa thì nghi thức chuẩn bị cho kế nhiệm Gia Chủ đã hoàn thành.
"Liễu trưởng lão chúng ta hãy lên đài đi chuẩn bị nghi thức kế nhiệm thôi!” Thanh Tông đứng dậy nhìn Liễu Minh một cái rồi nói.
"Cũng được” Liễu Minh nhẹ gật đầu rồi đứng lên đi ra của đại sảnh. Mấy người đồng thời hóa thành từng đạo lưu quang bắn lên đài cao.
Chung quanh đài cao là một hàng đệ tử tinh nhuệ hộ vệ, thần sắc nghiêm trọng im lặng đứng trên đó. Thanh Tông ở phía sau vung tay ra hiệu, tức thì dưới đài mấy chục tên đệ tử mặc áo xanh đồng thời khèn trống liên tục vang lên. Trên đài đặt ba cái ghế Liễu Minh ngồi vào chính giữa, Thanh Tông và Thanh Cổ phân biệt ngồi sang hai bên.
Bên dưới đài lấy Chân Đan tu sĩ làm đầu, phía sau là những tên đệ tử khác theo từng vị trí mà đứng, bắt đầu hành lễ với những người trên đài. Gần vạn ánh mắt liếc nhìn lên đài cao. Đến khi tiếng khèn trống dừng lại, Thanh Tông liền đứng dậy bước lên vài bước rồi cao giọng tuyên bố.
"Bí cảnh Thiên Huyễn lần này đã chấm dứt từ nửa tháng trước, hôm nay triệu tập các vị ở chỗ này, là vì đại điển kế nhiệm gia chủ, trước tiên là tế danh các vị tổ tiên của Thanh Gia từ trước đến nay."
Thanh Tông nói xong một đám đệ tử mặc trường bào màu xanh, mang đủ loại Linh khí tế tự ra, cùng với các loại hương nến hoa quả, cực kỳ có trật tự tiến lên trên đài cao chỉ trong chốc lát công phu, đã sắp xếp xong một cái hương án.
Phía trên đó thình lình hiện ra từng khuôn mặt của các vị gia chủ tiền nhiệm, ở chỗ cao nhất chính là bức họa của Ma Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.