Quyển 4 - Chương 497: đánh lén
Vong Ngữ
11/12/2016
"Tàng huynh, mấy đầu Hỏa Linh này giao cho ta. Các ngươi lo chuyện đánh đổ tinh trụ nhé."
Liễu Minh một tay triệu hồi phi kiếm, đồng thời truyền âm nói một câu, hai tay lại giơ lên, tạo thành một cái cầu vòng màu lam, rồi từ trong đó từng điểm kim quang lóe lên bay ra thật nhanh, rồi hóa thành kiếm ảnh đầy trời cùng hòa vào trong cát vàng đang tung tóe đem ba đầu Hỏa Linh bao vây lại.
Tàng Huyền nghe vậy, khẽ gật đầu một cái, lập tức mang theo hai người còn lại kia xông tới tinh trụ.
Một tiếng quát lớn vang lên!
Linh văn trên tay Tàng Huyền chớp động không thôi, khiến cánh tay trở nên thô to hơn bình thường gấp bội. Hắn khẽ cúi người vỗ một quyền xuống đất. Mặt đất kịch liệt rung động, tạo ra một hồi cát bay đá chạy, lát sau đất đá thình lình ngưng tụ thành một bàn tay màu vàng khổng lồ, cao hơn mười trượng, bàn tay năm ngón cuộn thành một nấm đấm, nhắm thẳng gốc tinh trụ điên cuồng lao tới.
Tiếng nổ rầm rầm như khai thiên lập địa vang lên.
Chung quanh tinh trụ, một mảnh hoàng quang mênh mông túa ra khiến cho đường hầm nơi đây cũng bị chấn động, rung chuyển kịch liệt. Hai người đi theo Tàng Huyền cũng lần lượt ném ra linh khí của mình. Một người thả ra một cái xích sắt màu đen, kẻ còn lại phóng xuất một thanh loan đao màu xanh lá, cũng gia nhập vào trường công kích lên tinh trụ.
Lúc này mặt ngoài tinh trụ chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ. Một lát sau, ngay giữa trường tấn công như bảo táp, bất ngờ một tiếng vỡ vụn giòn tan vang lên.
Tinh trụ cực lớn lúc này lung lay mấy cái, liền ngã về một hướng, tạo thành một cái hố to, rồi thình lình gãy ra thành ba bốn đoạn nhỏ. Một mảnh lớn Hỏa Vân tuôn ra từ chỗ tinh trụ bị gãy, sau đó nhanh chóng bay lên du nhập vào mảnh Hỏa Vân phía xa xa không còn thấy bóng dáng. Tiếp theo ba người Tàng Huyền không chút do dự lao tới ba đầu Hỏa Linh đang bị họ Liễu vây khốn.
Bên kia, Liễu Minh cũng đang điên cuồng thúc giục Lạc Kim Sa cùng Ngự Kiếm Thuật. Một lát sau, bốn người liền hợp lực chém giết ba đầu Hỏa Linh không còn một mảnh.
"Nếu như Trần Đăng dự liệu không sai, thì đầu Hỏa Linh khổng lồ kia rất nhanh sẽ trở lại bên trong đường hầm, chúng ta mau chóng ẩn nấp đi rồi tính tiếp." Liễu Minh đem Linh Khí thu lại sắc mặt ngưng trọng nói ra.
Ba người Tàng Huyền không có ý kiến, lập tức tùy ý tìm một chổ ẩn nấp trong đường hầm, lần nữa vận dụng khăn gấm, che giấu khi tức bản thân.
...
Bên ngoài đường hầm ở một hạp cốc cách đó không xa, mấy trăm đầu Hỏa Linh Thú dưới sự chỉ huy của hơn mười đầu Hỏa Linh, đang bao vây một đại trận màu trắng. Mặt ngoài đại trận lóng lánh như mặt nước, đang rung động không ngừng dưới những đợt tấn công liên miên của đàn thú. Trên mặt nước không ngừng vang lên những tiếng nổ kinh thiên động địa, từng đoàn hỏa cầu đánh lên rồi bạo liệt ra, thanh thế cực kỳ khủng bố, khiến cho khu vực phụ cận nhiệt độ bạo tăng, cũng phát ra những tiếng nổ không ngớt. Dưới sự công kích không dứt, đại trận bắt đầu mơ hồ hiện ra nhiều khe hở, bộ dáng không còn cầm cự được bao lâu.
Bên trong pháp trận, Trần Đăng đầu đầy mồ hôi, trong miệng thở dốc, một tay cầm thượng phẩm Linh Thạch nhanh chóng bổ sung lấy Pháp lực, một tay thúc giục thanh ngọc trận bàn giữ vững pháp trận. Lúc này, cách thời gian bọn người Liễu Minh lẻn vào đường hầm vẻn vẹn chừng nửa canh giờ mà thôi. Cùng một thời gian, bốn đạo hỏa mang từ trong hầm mỏ bay ra, lúc bay qua pháp trận trên không , lại không quan tâm chút nào, mà chỉ một mực lao về một phía rời đi. Trần Đăng thấy vậy, suy nghĩ một hồi liền biết nhóm người Liễu Minh trong hầm mỏ đã đắc thủ, lúc này mới dám buông lỏng thở dài một hơi.
Đột nhiên, một hồi "Xì... Lạp" từ bốn phía vang lên.
Tiếp theo mặt nước bốn phía đồng thời lóe lên vỡ vụn, hóa thành từng mảnh băng tinh lớn nhỏ không đều, từ trời rơi xuống như mưa, đồng thời ánh lửa lóe lên, bốn phía hỏa khí hừng hực thiêu đốt. Trận pháp này chỉ kiên trì được hơn nửa canh giờ, rút cuộc cũng không chịu nổi mà tán loạn rồi.
Trần Đăng tựa hồ đã sớm đoán trước tình hình trước mắt. Sau khi thu lại trận bàn đang cầm trong tay, hắn liền hóa thành một đạo ánh sáng nhảy lên một cỗ phi xa, quét qua bốn phía sau đó chọn lấy một hướng trống trải lao đi. Một thanh âm bén nhọn vang lên, đàn thú bên dưới cũng gào thét, bay lên đuổi theo phi xa.
. . .
Thời gian qua chừng một chén trà, ngay lối vào hạp cốc, Hỏa Linh khổng lồ đã xuất hiện ở đó, trên thân hỏa diễm thiêu đốt, thần sắc cuồng bạo, lao nhanh như chớp về phía đường hầm. Đằng sau còn có năm sáu đầu Hỏa Linh khác, chẳng qua là tốc độ chậm hơn, bị Hỏa Linh Vương bỏ lại phía sau một khoảng xa. Liễu Minh ẩn mình trong hầm khẽ động thần sắc, bờ môi nhúc nhích vài cái. Tàng Huyền và hai người kia tức thì cả kinh, thần sắc ngưng trọng bộ dạng như lâm đại địch.
Đúng vào lúc này, giữa không trung lóe lên hào quang đỏ thẫm mang theo tiếng vang thật lớn. Trong hố to, gần chỗ Tinh trụ bị hủy, một thân ảnh hiện ra, chính là đầu Hỏa Linh Vương, cao hơn hai trượng, ánh mắt quét nhìn xuống vị trí tinh trụ, ngửa cổ rống một tiếng chói tai, thình lình trong miệng lại phát ra tiếng người:
"Thái Thanh môn, giết….. giết. . ."
Sau đó lại ngửa cổ tiếp tục rống lên một tiếng nữa, sau đó bay lên giữa không trung, con mắt trắng đục quét qua bốn phía.
"Động thủ!"
Liễu Minh thấy vậy, lập tức quát một tiếng, thân hình một cái mơ hồ, lập tức rời khỏi màn sáng tử sắc, đồng thời Linh kiếm trong tay run lên, hóa thành một đạo cầu vồng chói mắt bắn ra. Tàng Huyền cũng đã chuẩn bị từ sớm một tay bấm quyết, màn sáng tử sắc trên người lúc này phóng lên trời, nhanh chóng để lộ hình dạng thật sự là một cái khăn gấm màu tím, nhưng lại nhanh chóng xoay vài vòng rồi biết mất tăm. Hai người còn lại cũng thúc giục Linh Khí, là một cái xích sắt đen xì và thanh loan đao, tạo thành quang nhận và đạo vòi rồng khổng lồ, bắt đầu công kích Hỏa Linh khổng lồ.
Hỏa Linh Vương hiển nhiên không ngờ tới chuyện có người đánh lén, nên thoáng chút sững sờ, sau đó lại nổi giận gầm lên một tiếng. Một tay phất lên, một viên hỏa cầu hơn một trượng hướng gần đến cầu vồng màu lam, đồng thời xoay người, bên ngoài thân hỏa diễm một hồi căng rút, liền hóa thành một bức tường lửa lao về phía vòi rồng cùng quang nhận.
Oanh!
Hỏa cầu cùng cầu vồng màu lam đụng vào nhau, lập tức hóa thành hai đạo ánh sáng xích lam nổ văng tung tóe, sóng khí phát ra tiếng rít lan khắp bốn phương tám hướng. Mà vòi rồng cùng quang nhận bị bức tường lửa đánh tới, lúc này một hồi “Tư Lạp” bị hỏa diễm công kích bộ dạng không chống đỡ nổi. Nhưng vào lúc này, không gian trên đỉnh đầu Hỏa Linh Vương bất ngờ chấn động, một cái mặt quỷ màu tím bỗng nhiên hiện ra, tiếp theo phát ra tiếng cười kiệt kiệt quái dị, sau đó lại hóa thành mấy đạo dây leo màu tím quấn chắc Hỏa Linh vương mấy vòng.
Hỏa Linh Vương huy động hai tay như muốn xé rách dây leo màu tím thế nhưng dây leo kia lại chợt ẩn chợt hiện, căn bản không thể chạm đến, nói gì đến chuyện gỡ ra. Cùng lúc đó, eo lưng Hỏa Linh Vương chợt ẩn hiện kim quang, sau một thoáng mơ hồ liền ngưng tụ thành một Kim Hoàn vừa thô vừa to, nhanh chóng buộc chặt nó lại. Đúng là Liễu Minh cùng lúc tế ra Lạc Kim Sa, hai tay liên tục bấm niệm pháp quyết, dốc sức quán chú Pháp lực vào đó, để cùng trói chặt đối phương. Hỏa Linh Vương lúc này lại phát ra một tiếng kêu kì quái, hai chân bị khóa chặt, thân hình hơi run lên, trên mặt mơ hồ hiện lên dáng vẻ thống khổ. Lạc Kim Sa không hổ là cực phẩm Linh Khí, uy lực thực không tầm thường. Thực lực cường đại như Hỏa Linh Vương bị giam trong đó nhất thời cũng không có cách nào thoát thân. Trong lúc đó dây leo màu tím đồng dạng cũng đang nhanh chóng xiết chặt hơn nữa.
Mặt mũi Tàng Huyền lúc này ướt đẫm mồ hôi giống như bí thuật đang thi triển khiến hắn hao tổn rất nhiều Nguyên khí. Vòi rồng cùng quang nhận vốn đang bị ép tường lửa ép tới gần chết thế nhưng theo một tiếng trầm đục vang lên, công kích của đối phương chợt bất ngờ vỡ vụn. Hai người kia thấy vậy, tức thì vui mừng quá đỗi, lúc này muốn thúc giục Linh Khí, tiếp tục công kích Hỏa Linh Vương. Nhưng vào lúc này, bầu trời xa xa truyền đến tiếng gió xen lẫn từng hồi gào thét, mấy đạo Hỏa Vân lóe lên, chính là mấy đầu Hỏa Linh đi cùng với Hỏa Linh Vương , bây giờ mới về tới.
"Hai người các ngươi đi ngăn chặn mấy con Hỏa Linh kia, ta cùng Tàng huynh đi đối phó đầu Hỏa Linh Vương!"
Liễu Minh thấy vậy, không chút do dự dặn dò hai người bên cạnh một tiếng sau đó bắt đầu vận dụng bí thuật nhất tâm nhị dụng, nguyên bản tiểu kiếm màu lam bị đánh bay ra ngoài bây giờ lại lóe lên, lần nữa hóa thành một đạo ánh sáng màu lam hung hăng chém xuống Hỏa Linh vương.
Bây giờ hắn đang dung hơn phân nửa Pháp lực thúc giục Lạc Kim Sa, cho nên không cách nào thi triển Ngự Kiếm Thuật. Nhưng kiếm quang vừa chém tới đỉnh đầu Hỏa Linh Vương, thì "Phanh" một tiếng, kiếm quang thu vào, tiểu kiếm bị lập tức bắn ngược ra xa Hai gã đệ tử kia thấy vậy, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, nhìn nhau một cái, liền ngoan ngoãn nghe lời lập tức bay lên không nghênh đón mấy tên Hỏa Linh đang tới.
Một hồi Oanh Oanh long long nổi lên.
Hai gã đệ tử kia đã cùng những đầu Hỏa Linh kia triển khai đại chiến.
Liễu Minh thấy phi kiếm không có tác dụng, lúc này sắc mặt trầm xuống, không nói hai lời vẫn điên cuồng thúc Lạc Kim Sa. Bên kia Tàng Huyền mặt mũi cũng tràn đầy ngưng trọng giống như thế.
Mà Hỏa Linh Vương vốn đang chịu thống khổ tới cực điểm , bỗng nhiên kêu to một tiếng, há miệng phun ra từng sợi hỏa diễm huyết hồng, sau một cái chớp động, liền đánh vào sợi dây màu tím. Cũng không biết huyết diễm có lai lịch gì, mà sợi dây màu tím sau một phen chớp động, liền phát ra tiếng “Xựt” rồi lập tức tan rã.
Còn Kim Hoàn mặt dù không có lập tức bị hóa giải nhưng cũng đã không thể trói chặt được Hỏa Linh Vương như trước. Đến khi hỏa diễm ngoài thân Hỏa Linh Vương đại thịnh, hai tay cuồng vũ, Kim Hoàn cuối cùng không thể duy trì cũng lập tức tiêu tán. Tiếp đó đại thủ cháy đen hiện ra, muốn bắt lấy Kim Hoàn.
Liễu Minh thấy vậy, hai mắt sáng lên, cánh tay như thiểm điện một điểm ra trước, trong miệng hô lên một chữ "Tán".
Phanh!
Kim Hoàn nhanh chóng tiêu tán, hóa thành từng điểm kim quang, bay về phía Liễu Minh. Hỏa Linh Vương thấy vậy, có chút sững sờ, đôi mắt trắng đục huyết bốc lửa rừng rực, hai tay thành quyền, ngửa đầu phát ra một tiếng thét dài cực kỳ thê lương, rồi khẽ động thân hình, lao tới Liễu Minh.
Nhưng vào lúc này, đôi mắt Tàng Huyền lóe lên ánh sáng tím, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Đỉnh đầu Hỏa Linh Vương chợt chấn động, mặt quỷ màu tím lần nữa hiện ra rồi hóa thành vài đạo sương mù màu tím nhanh chóng quấn lấy Hỏa Linh Vương, khiến cho thân hình khổng lồ của nó nhất thời không thể cựa quậy. Liễu Minh thấy vậy, biết thời cơ đã đến, cánh tay lập tức chụp vào hư không. Lúc này tiểu kiếm màu lam hiện ra, cổ tay run lên, Pháp lực toàn thân điên cuồng rót vào.
Tiếng xé gió nổi lên!
Lúc này kiếm ảnh đầy trời lập tức hợp thành một hư ảnh cự kiếm lớn tầm bảy tám trượng mang theo khí thế kinh người chém xuống thân thể Hỏa Linh Vương.
Liễu Minh một tay triệu hồi phi kiếm, đồng thời truyền âm nói một câu, hai tay lại giơ lên, tạo thành một cái cầu vòng màu lam, rồi từ trong đó từng điểm kim quang lóe lên bay ra thật nhanh, rồi hóa thành kiếm ảnh đầy trời cùng hòa vào trong cát vàng đang tung tóe đem ba đầu Hỏa Linh bao vây lại.
Tàng Huyền nghe vậy, khẽ gật đầu một cái, lập tức mang theo hai người còn lại kia xông tới tinh trụ.
Một tiếng quát lớn vang lên!
Linh văn trên tay Tàng Huyền chớp động không thôi, khiến cánh tay trở nên thô to hơn bình thường gấp bội. Hắn khẽ cúi người vỗ một quyền xuống đất. Mặt đất kịch liệt rung động, tạo ra một hồi cát bay đá chạy, lát sau đất đá thình lình ngưng tụ thành một bàn tay màu vàng khổng lồ, cao hơn mười trượng, bàn tay năm ngón cuộn thành một nấm đấm, nhắm thẳng gốc tinh trụ điên cuồng lao tới.
Tiếng nổ rầm rầm như khai thiên lập địa vang lên.
Chung quanh tinh trụ, một mảnh hoàng quang mênh mông túa ra khiến cho đường hầm nơi đây cũng bị chấn động, rung chuyển kịch liệt. Hai người đi theo Tàng Huyền cũng lần lượt ném ra linh khí của mình. Một người thả ra một cái xích sắt màu đen, kẻ còn lại phóng xuất một thanh loan đao màu xanh lá, cũng gia nhập vào trường công kích lên tinh trụ.
Lúc này mặt ngoài tinh trụ chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ. Một lát sau, ngay giữa trường tấn công như bảo táp, bất ngờ một tiếng vỡ vụn giòn tan vang lên.
Tinh trụ cực lớn lúc này lung lay mấy cái, liền ngã về một hướng, tạo thành một cái hố to, rồi thình lình gãy ra thành ba bốn đoạn nhỏ. Một mảnh lớn Hỏa Vân tuôn ra từ chỗ tinh trụ bị gãy, sau đó nhanh chóng bay lên du nhập vào mảnh Hỏa Vân phía xa xa không còn thấy bóng dáng. Tiếp theo ba người Tàng Huyền không chút do dự lao tới ba đầu Hỏa Linh đang bị họ Liễu vây khốn.
Bên kia, Liễu Minh cũng đang điên cuồng thúc giục Lạc Kim Sa cùng Ngự Kiếm Thuật. Một lát sau, bốn người liền hợp lực chém giết ba đầu Hỏa Linh không còn một mảnh.
"Nếu như Trần Đăng dự liệu không sai, thì đầu Hỏa Linh khổng lồ kia rất nhanh sẽ trở lại bên trong đường hầm, chúng ta mau chóng ẩn nấp đi rồi tính tiếp." Liễu Minh đem Linh Khí thu lại sắc mặt ngưng trọng nói ra.
Ba người Tàng Huyền không có ý kiến, lập tức tùy ý tìm một chổ ẩn nấp trong đường hầm, lần nữa vận dụng khăn gấm, che giấu khi tức bản thân.
...
Bên ngoài đường hầm ở một hạp cốc cách đó không xa, mấy trăm đầu Hỏa Linh Thú dưới sự chỉ huy của hơn mười đầu Hỏa Linh, đang bao vây một đại trận màu trắng. Mặt ngoài đại trận lóng lánh như mặt nước, đang rung động không ngừng dưới những đợt tấn công liên miên của đàn thú. Trên mặt nước không ngừng vang lên những tiếng nổ kinh thiên động địa, từng đoàn hỏa cầu đánh lên rồi bạo liệt ra, thanh thế cực kỳ khủng bố, khiến cho khu vực phụ cận nhiệt độ bạo tăng, cũng phát ra những tiếng nổ không ngớt. Dưới sự công kích không dứt, đại trận bắt đầu mơ hồ hiện ra nhiều khe hở, bộ dáng không còn cầm cự được bao lâu.
Bên trong pháp trận, Trần Đăng đầu đầy mồ hôi, trong miệng thở dốc, một tay cầm thượng phẩm Linh Thạch nhanh chóng bổ sung lấy Pháp lực, một tay thúc giục thanh ngọc trận bàn giữ vững pháp trận. Lúc này, cách thời gian bọn người Liễu Minh lẻn vào đường hầm vẻn vẹn chừng nửa canh giờ mà thôi. Cùng một thời gian, bốn đạo hỏa mang từ trong hầm mỏ bay ra, lúc bay qua pháp trận trên không , lại không quan tâm chút nào, mà chỉ một mực lao về một phía rời đi. Trần Đăng thấy vậy, suy nghĩ một hồi liền biết nhóm người Liễu Minh trong hầm mỏ đã đắc thủ, lúc này mới dám buông lỏng thở dài một hơi.
Đột nhiên, một hồi "Xì... Lạp" từ bốn phía vang lên.
Tiếp theo mặt nước bốn phía đồng thời lóe lên vỡ vụn, hóa thành từng mảnh băng tinh lớn nhỏ không đều, từ trời rơi xuống như mưa, đồng thời ánh lửa lóe lên, bốn phía hỏa khí hừng hực thiêu đốt. Trận pháp này chỉ kiên trì được hơn nửa canh giờ, rút cuộc cũng không chịu nổi mà tán loạn rồi.
Trần Đăng tựa hồ đã sớm đoán trước tình hình trước mắt. Sau khi thu lại trận bàn đang cầm trong tay, hắn liền hóa thành một đạo ánh sáng nhảy lên một cỗ phi xa, quét qua bốn phía sau đó chọn lấy một hướng trống trải lao đi. Một thanh âm bén nhọn vang lên, đàn thú bên dưới cũng gào thét, bay lên đuổi theo phi xa.
. . .
Thời gian qua chừng một chén trà, ngay lối vào hạp cốc, Hỏa Linh khổng lồ đã xuất hiện ở đó, trên thân hỏa diễm thiêu đốt, thần sắc cuồng bạo, lao nhanh như chớp về phía đường hầm. Đằng sau còn có năm sáu đầu Hỏa Linh khác, chẳng qua là tốc độ chậm hơn, bị Hỏa Linh Vương bỏ lại phía sau một khoảng xa. Liễu Minh ẩn mình trong hầm khẽ động thần sắc, bờ môi nhúc nhích vài cái. Tàng Huyền và hai người kia tức thì cả kinh, thần sắc ngưng trọng bộ dạng như lâm đại địch.
Đúng vào lúc này, giữa không trung lóe lên hào quang đỏ thẫm mang theo tiếng vang thật lớn. Trong hố to, gần chỗ Tinh trụ bị hủy, một thân ảnh hiện ra, chính là đầu Hỏa Linh Vương, cao hơn hai trượng, ánh mắt quét nhìn xuống vị trí tinh trụ, ngửa cổ rống một tiếng chói tai, thình lình trong miệng lại phát ra tiếng người:
"Thái Thanh môn, giết….. giết. . ."
Sau đó lại ngửa cổ tiếp tục rống lên một tiếng nữa, sau đó bay lên giữa không trung, con mắt trắng đục quét qua bốn phía.
"Động thủ!"
Liễu Minh thấy vậy, lập tức quát một tiếng, thân hình một cái mơ hồ, lập tức rời khỏi màn sáng tử sắc, đồng thời Linh kiếm trong tay run lên, hóa thành một đạo cầu vồng chói mắt bắn ra. Tàng Huyền cũng đã chuẩn bị từ sớm một tay bấm quyết, màn sáng tử sắc trên người lúc này phóng lên trời, nhanh chóng để lộ hình dạng thật sự là một cái khăn gấm màu tím, nhưng lại nhanh chóng xoay vài vòng rồi biết mất tăm. Hai người còn lại cũng thúc giục Linh Khí, là một cái xích sắt đen xì và thanh loan đao, tạo thành quang nhận và đạo vòi rồng khổng lồ, bắt đầu công kích Hỏa Linh khổng lồ.
Hỏa Linh Vương hiển nhiên không ngờ tới chuyện có người đánh lén, nên thoáng chút sững sờ, sau đó lại nổi giận gầm lên một tiếng. Một tay phất lên, một viên hỏa cầu hơn một trượng hướng gần đến cầu vồng màu lam, đồng thời xoay người, bên ngoài thân hỏa diễm một hồi căng rút, liền hóa thành một bức tường lửa lao về phía vòi rồng cùng quang nhận.
Oanh!
Hỏa cầu cùng cầu vồng màu lam đụng vào nhau, lập tức hóa thành hai đạo ánh sáng xích lam nổ văng tung tóe, sóng khí phát ra tiếng rít lan khắp bốn phương tám hướng. Mà vòi rồng cùng quang nhận bị bức tường lửa đánh tới, lúc này một hồi “Tư Lạp” bị hỏa diễm công kích bộ dạng không chống đỡ nổi. Nhưng vào lúc này, không gian trên đỉnh đầu Hỏa Linh Vương bất ngờ chấn động, một cái mặt quỷ màu tím bỗng nhiên hiện ra, tiếp theo phát ra tiếng cười kiệt kiệt quái dị, sau đó lại hóa thành mấy đạo dây leo màu tím quấn chắc Hỏa Linh vương mấy vòng.
Hỏa Linh Vương huy động hai tay như muốn xé rách dây leo màu tím thế nhưng dây leo kia lại chợt ẩn chợt hiện, căn bản không thể chạm đến, nói gì đến chuyện gỡ ra. Cùng lúc đó, eo lưng Hỏa Linh Vương chợt ẩn hiện kim quang, sau một thoáng mơ hồ liền ngưng tụ thành một Kim Hoàn vừa thô vừa to, nhanh chóng buộc chặt nó lại. Đúng là Liễu Minh cùng lúc tế ra Lạc Kim Sa, hai tay liên tục bấm niệm pháp quyết, dốc sức quán chú Pháp lực vào đó, để cùng trói chặt đối phương. Hỏa Linh Vương lúc này lại phát ra một tiếng kêu kì quái, hai chân bị khóa chặt, thân hình hơi run lên, trên mặt mơ hồ hiện lên dáng vẻ thống khổ. Lạc Kim Sa không hổ là cực phẩm Linh Khí, uy lực thực không tầm thường. Thực lực cường đại như Hỏa Linh Vương bị giam trong đó nhất thời cũng không có cách nào thoát thân. Trong lúc đó dây leo màu tím đồng dạng cũng đang nhanh chóng xiết chặt hơn nữa.
Mặt mũi Tàng Huyền lúc này ướt đẫm mồ hôi giống như bí thuật đang thi triển khiến hắn hao tổn rất nhiều Nguyên khí. Vòi rồng cùng quang nhận vốn đang bị ép tường lửa ép tới gần chết thế nhưng theo một tiếng trầm đục vang lên, công kích của đối phương chợt bất ngờ vỡ vụn. Hai người kia thấy vậy, tức thì vui mừng quá đỗi, lúc này muốn thúc giục Linh Khí, tiếp tục công kích Hỏa Linh Vương. Nhưng vào lúc này, bầu trời xa xa truyền đến tiếng gió xen lẫn từng hồi gào thét, mấy đạo Hỏa Vân lóe lên, chính là mấy đầu Hỏa Linh đi cùng với Hỏa Linh Vương , bây giờ mới về tới.
"Hai người các ngươi đi ngăn chặn mấy con Hỏa Linh kia, ta cùng Tàng huynh đi đối phó đầu Hỏa Linh Vương!"
Liễu Minh thấy vậy, không chút do dự dặn dò hai người bên cạnh một tiếng sau đó bắt đầu vận dụng bí thuật nhất tâm nhị dụng, nguyên bản tiểu kiếm màu lam bị đánh bay ra ngoài bây giờ lại lóe lên, lần nữa hóa thành một đạo ánh sáng màu lam hung hăng chém xuống Hỏa Linh vương.
Bây giờ hắn đang dung hơn phân nửa Pháp lực thúc giục Lạc Kim Sa, cho nên không cách nào thi triển Ngự Kiếm Thuật. Nhưng kiếm quang vừa chém tới đỉnh đầu Hỏa Linh Vương, thì "Phanh" một tiếng, kiếm quang thu vào, tiểu kiếm bị lập tức bắn ngược ra xa Hai gã đệ tử kia thấy vậy, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, nhìn nhau một cái, liền ngoan ngoãn nghe lời lập tức bay lên không nghênh đón mấy tên Hỏa Linh đang tới.
Một hồi Oanh Oanh long long nổi lên.
Hai gã đệ tử kia đã cùng những đầu Hỏa Linh kia triển khai đại chiến.
Liễu Minh thấy phi kiếm không có tác dụng, lúc này sắc mặt trầm xuống, không nói hai lời vẫn điên cuồng thúc Lạc Kim Sa. Bên kia Tàng Huyền mặt mũi cũng tràn đầy ngưng trọng giống như thế.
Mà Hỏa Linh Vương vốn đang chịu thống khổ tới cực điểm , bỗng nhiên kêu to một tiếng, há miệng phun ra từng sợi hỏa diễm huyết hồng, sau một cái chớp động, liền đánh vào sợi dây màu tím. Cũng không biết huyết diễm có lai lịch gì, mà sợi dây màu tím sau một phen chớp động, liền phát ra tiếng “Xựt” rồi lập tức tan rã.
Còn Kim Hoàn mặt dù không có lập tức bị hóa giải nhưng cũng đã không thể trói chặt được Hỏa Linh Vương như trước. Đến khi hỏa diễm ngoài thân Hỏa Linh Vương đại thịnh, hai tay cuồng vũ, Kim Hoàn cuối cùng không thể duy trì cũng lập tức tiêu tán. Tiếp đó đại thủ cháy đen hiện ra, muốn bắt lấy Kim Hoàn.
Liễu Minh thấy vậy, hai mắt sáng lên, cánh tay như thiểm điện một điểm ra trước, trong miệng hô lên một chữ "Tán".
Phanh!
Kim Hoàn nhanh chóng tiêu tán, hóa thành từng điểm kim quang, bay về phía Liễu Minh. Hỏa Linh Vương thấy vậy, có chút sững sờ, đôi mắt trắng đục huyết bốc lửa rừng rực, hai tay thành quyền, ngửa đầu phát ra một tiếng thét dài cực kỳ thê lương, rồi khẽ động thân hình, lao tới Liễu Minh.
Nhưng vào lúc này, đôi mắt Tàng Huyền lóe lên ánh sáng tím, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Đỉnh đầu Hỏa Linh Vương chợt chấn động, mặt quỷ màu tím lần nữa hiện ra rồi hóa thành vài đạo sương mù màu tím nhanh chóng quấn lấy Hỏa Linh Vương, khiến cho thân hình khổng lồ của nó nhất thời không thể cựa quậy. Liễu Minh thấy vậy, biết thời cơ đã đến, cánh tay lập tức chụp vào hư không. Lúc này tiểu kiếm màu lam hiện ra, cổ tay run lên, Pháp lực toàn thân điên cuồng rót vào.
Tiếng xé gió nổi lên!
Lúc này kiếm ảnh đầy trời lập tức hợp thành một hư ảnh cự kiếm lớn tầm bảy tám trượng mang theo khí thế kinh người chém xuống thân thể Hỏa Linh Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.