Ma Thiên Ký

Quyển 6 - Chương 1240: Hóa Thức Trùng đực, cái

Vong Ngữ

03/08/2015

“Nếu Cốc đạo hữu không cần linh thạch, tại hạ còn có một ít tài liệu trân quý…” Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh thử hỏi một câu.

Kết quả còn chưa đợi hắn nói hết, Cốc trưởng lão đã lên tiếng ngắt lời:

“Ta khuyên các hạ không nên nghĩ thêm về vấn đề Khô Lâu Tằm. Mời hai vị trở về, thứ cho lão phu không tiễn xa được!”

Nhìn thấy bộ dạng kiên quyết của đối phương, Liễu Minh không khỏi cảm thấy bất mãn thế nhưng ý nghĩ trong đầu vẫn không ngừng xoay chuyển. Lam Tư hiển nhiên cũng không ngờ vị trưởng lão kia sẽ phản ứng như thế đành lộ ra vẻ mặt lực bất tòng tâm.

Nhưng vào lúc này, không gian bên cạnh động phủ bỗng nhiên nổi lên một hồi chấn động. Sau khi thanh quang lóe lên, một lão già áo lục mày xanh với vẻ mặt hiền lành sở hữu bộ râu dài không gió mà bay, mang theo uy áp kinh khủng từ từ bước vào, rõ ràng người này là một cường giả Thiên Tượng cảnh. Cốc trưởng lão thấy vậy lập tức lộ vẻ cung kính, chắp tay hành lễ:

“Bái kiến tộc trưởng.”

Lão già lục mi liền khoát tay áo, ý bảo không cần đa lễ sau đó dời mắt nhìn ngắm xung quanh. Hai người Liễu Minh cùng Lam Tư nghe được Cốc trưởng lão gọi đối phương là tộc trưởng lập tức cả kinh, vừa muốn tiến đến hành lễ thì bất ngờ nghe được âm thanh côn trùng “Chi… chi” truyền đến từ người lão giả kia. Còn chưa chờ mọi người kịp thời phản ứng, một tràng “Chi… chi” khác lại thình lình vang lên, giống như trao đổi gì đó. Có điều âm thanh lần này thoạt nghe trầm hơn, quan trọng là lại phát ra từ người Liễu Minh.

Một màn này khiến cho Lam Tư và Cốc trưởng lão không khỏi kinh ngạc. Liễu Minh thấy vậy cũng khẽ cau mày. Âm thanh vừa rồi đúng là do Hóa Thức Trùng của hắn phát ra. Lục mi lão giả thấy vậy liền cười lớn vài tiến sau đó tiến gần về phía Liễu Minh. Người còn chưa đến đã nghe âm thanh hùng hậu đầy vẻ mừng rỡ:

“Hai vị từ xa mà đến, không thể nghênh đón kịp thời, thất lễ. Lão phu chính là Cốc Huyền của Thanh Lánh tộc. Nếu ta nghe không lầm thì vị tiểu hữu này đang có ý định trao đổi Khô Lâu Tằm của bổn tộc?”

“Cốc Huyền tộc trưởng nói không sai, tại hạ đang muốn trao đổi Khô Lâu Tằm.” Liễu Minh gắng sức kiềm chế nghi hoặc trong lòng để trả lời một cách bình tĩnh.

“Khô Lâu Tằm chính là một trong những loại Linh trùng trân quý nhất của bổn tộc vì vậy ý nghĩa của nó hết sức phi phàm do đó trước giờ chưa từng được đem ra trao đổi.” Nói đến đây, lục mi lão giả chợt dừng lại trong giây lát.

Liễu Minh nghe vậy liền không vội nói gì thêm.

“Có điều, nếu tiểu hữu nguyện ý đe, Hóa Thức Trùng trên người ra trao đổi, lão phu có thể làm chủ, dành tặng đạo hữu một con Khô Lâu Trùng.” Lục mi lão giả híp mắt, chậm rãi nói ra từng chữ.

Liễu Minh cũng không tỏ ra bất ngờ. Ngay khi Hóa Thức Trùng trên người kêu lên vài tiếng, hắn đã mơ hồ đoán được chuyện này vì vậy khẽ lắc đầu ra vẻ từ chối:

“Thật có lỗi, Hóa Thức Trùng đối với ta cũng rất quan trọng, chỉ sợ không thể đem ra trao đổi.”

Hắn cần Khô Lâu Tằm là để phối hợp với Hóa Thức Trùng luyện chế Hấp Hồn Cổ vì vậy không thể đáp ứng yêu cầu của đối phương. Tộc trưởng tộc Thanh Lánh nghe vậy liền trầm mặt xuống, tiếp đó khẽ động cánh tay khiến cho âm thanh côn trùng bỗng dưng im bặt. Gần như cùng lúc, Hóa Thức Trùng trên người Liễu Minh cũng ngừng việc kêu gọi.

“Hừ, nếu như Liễu đạo hữu đã không nguyện ý, vậy thì mời đi cho.” Cốc trưởng lão đứng bên sau khi nhìn qua tộc trưởng một cái liền hừ lạnh một tiếng tiếp đó không chút khách khí lần nữa hạ lệnh trục khách đối với hai người Liễu Minh và Lam Tư.

Thế nhưng họ Liễu vẫn đứng yên tại chỗ. Khô Lâu Tằm là thứ hắn nhất định phải có vì vậy không có khả năng nhượng bộ dễ dàng như vậy.



“Việc này thật sự không có cách nào thương lượng sao?” Sau khi im lặng chốc lát, hắn lại chậm rãi cất lời.

Cốc trưởng lão nghe vậy chỉ cười lạnh một tiếng tỏ vẻ không muốn trả lời vấn đề của Liễu Minh. Họ Liễu thấy vậy cũng liền trở nên trầm mặc.

“Chủ nhân, hà tất phải khách khí với đám người này như vậy. Ta xem thực lực của Thanh Lánh nhất tộc vô cùng yếu ớt. Nói chuyện không thành thì dùng vũ lực, buộc bọn hắn phải giao ra Khô Lâu Tằm là được.” Giọng nói tức giận của Hạt Nhi thình lình vang lên bên tai Liễu Minh.

Hắn nghe vậy không khỏi giật mình. Chỉ với bốn mươi năm ngắn ngủi, tu vi của Cốt Hạt đã tiến triển vô cùng nhanh chóng, hôm nay đồng dạng đạt đến cảnh giới Chân Đan Đại viên mãn. Bất quá theo sự tiến bộ của tu vi, chẳng biết tại sao tính tình của nó cũng trở nên hung bạo, thường xuyên xuất hiện ý niệm giết chóc trong đầu. Điều này khiến Liễu Minh có chút lo lắng.

“Hạt Nhi, chớ nóng vội, bộ tộc này có quan hệ rất rộng tại đại lục Man Hoang. Hơn nữa, Lam Tư vẫn còn ở nơi này, không phải vạn bất đắc dĩ, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.” Hắn âm thầm truyền âm cho Hạt Nhi.

“Liễu đạo hữu, nếu như Khô Lâu Tằm đã là vật huynh nhất định phải có vậy không ngại xuất ra một quả Xích Viêm Đan để trao đổi. Đan dược này nghe nói có thể kích phát lực lượng huyết mạch của Thanh Lánh tộc, so với với chúng ta còn có hiệu quả hơn, tin tưởng đối phương sẽ rất khó cự tuyệt.” Đúng lúc này, bên tai Liễu Minh chợt vang lên thanh âm của Lam Tư.

Liễu Minh nghe vậy thoạt tiên khẽ giật mình sau đó kín đáo gật đầu một cái ra vẻ đã hiểu.

“Hai vị đạo hữu không cần đuổi khách từ ngàn dặm như thế. Không bằng nhìn qua đồ vật trong tay tại hạ rồi quyết định cũng không muộn!” Sau khi thở nhẹ một hơi, Liễu Minh liền bày ra vẻ tươi cười.

Tiếp theo, hắn liền lấy ra một chiếc hộp màu đỏ, bên trong có chứa một khỏa đan dược lấp lánh hồng quang, chính là Xích Viêm đan.

“Xích Viêm đan!” Vừa nhìn thấy vật này, Cốc trưởng lão liền giật mình thốt lên.

Bên kia, Cốc Huyền vốn dĩ không chút dao động cũng khẽ thay đổi sắc mặt. Liễu Minh thấy vậy, ánh mắt lóe lên vẻ vui mừng, bèn chậm rãi đề nghị:

“Tại hạ nguyện dùng Xích Viêm đan này cùng với một ít tài liệu trân quý khác để đổi lấy Khô Lâu Tằm của quý tộc.”

Nói xong, hắn liền phất tay lấy ra lượng lớn Linh khí, Linh thảo, khoáng thạch cùng tài liệu Yêu thú cao giai. Tất cả đều là vật phẩm trân quý mà hắn lấy được trên đường đến Lạc Thành. Thế nhưng Cốc trưởng lão dường như không hề quan tâm đến những thứ này mà chỉ nhìn chằm chằm về phía Xích Viêm đan.

Sau một lát, dường như nhận ra bản thân có chút thất thố, lão mới vội vàng thu liễm thần sắc. Bất quá, Xích Viêm đan kia quả thật có tác dụng quá quan trọng. Tu vi của lão đã là Chân Đan hậu kỳ. Nếu có thể phục dụng Xích Viêm đan thì khả năng tiến giai Thiên Tượng sẽ là rất lớn. Nghĩ đến đây, như không kìm được kích động trong lòng, lão bèn lén nhìn tộc trưởng bên cạnh. Cốc Huyền tuy rằng có chút động dung nhưng vẫn chưa chịu nhượng bộ:

“Liễu đạo hữu, vật này tuy rằng trân quý nhưng Thánh trùng Khô Lâu tằm của bổn tộc không thể dùng một ít đan được, Linh tài để trao đổi. Đạo hữu hãy mang những thứ này về đi.

Liễu Minh nghe vậy liền trầm mặt xuống. Cốc trưởng lão bên cạnh thấy vậy cũng tỏ ra thất vọng bèn khẽ động khóe miệng như nói gì đó nhưng rốt cuộc lão vẫn lựa chọn im lặng.

“Bất quá, đạo hữu đã lấy ra Xích Viêm đan, cũng đủ tỏ rõ thành ý của mình. Nếu như có thể cho ta mượn Hóa Thức trùng sử dụng một chút, lão phu có thể làm chủ việc tặng ngươi một con Khô Lâu Tằm.” Cốc Huyền bỗng nhiên nói thêm.



Liễu Minh nghe vậy khẽ giật mình, tựa như không tin những gì mình vừa nghe thấy.

“Kính xin tộc trưởng nói rõ, các hạ định dùng Hóa Thức Trùng của ta làm gì?”

Vừa hỏi, Liễu Minh vừa vung tay thu lại đống tài liệu trên bàn trở lại Tu Di Giới. Tộc trưởng Thanh Lánh tộc lại không vội trả lời mà thản nhiên nhìn sang Lam Tư một cái khiến nàng hiểu ra gì đó bèn cười nói một câu:

“Nếu như tộc trưởng cùng Liễu đạo hữu có chuyện cần bàn bạc, tiểu nữ xin phép ra ngoài một chút.”

“Mời đạo hữu đi bên này, ta trước dẫn ngươi đi chọn Tấn Giáp Trùng.” Cốc trưởng lão thấy vậy liền đi trước dẫn đường.

Sau khi liếc nhìn Liễu Minh một cách thâm ý, Lam Tư liền ra ngoài. Hai người rất nhanh đã đi đến nơi khác, lúc này chỉ còn lại Liễu Minh cùng Cốc Huyền.

“Hiện tại không biết tộc trưởng đã có thể nói rõ được chưa?” Liễu Minh bình tĩnh cất lời.

“Được, có điều trước đó vẫn phiền Liễu đạo hữu lấy Hóa Thức Trung ra cho lão phu nhìn qua một cái.” Cốc tộc trưởng nghe vậy liền nêu ra yêu cầu.

Liễu Minh lập tức vung tay lấy ra một con quái trùng màu vàng dài chừng hai ngón tay, thân thể được một tầng giáp xác màu vàng nhạt bao phủ, phía trên còn có mấy đạo hoàn văn kim sắc cùng chiếc sừng độc nhất trên đầu. Tuy Cốc Huyền vẫn tỏ ra hết sức bình tĩnh nhưng Liễu Minh vẫn có thể nhận ra một tia kích động trong ánh nhìn của lão.

“Quả nhiên là giống đực…” Cốc tộc trưởng quan sát một hồi sau đó thì thào một câu.

Tiếp theo, lão cũng giơ tay phóng ra một con Hóa Thức Trùng gần như tương tự của Liễu Minh. Chỉ khác là con trùng này thoạt nhìn có chút mập mạp, màu sắc trên người là màu trắng bạc cộng thêm trên đầu không hề xuất hiện chiếc sừng dài.

“Không giấu gì đạo hữu, Hóa Thức Trùng của ngươi là giống đực còn của lão phu là giống cái.” Liễu Minh nghe vậy bèn nhẹ gật đầu.

“Mục đích lão phu mượn Hóa Thức Trùng của ngươi thật ra rất đơn giản là muốn dựa vào bí thuật của tộc Thanh Lánh để cho hai con vật tiến hành giao phối. Chỉ cần đạo hữu nguyện ý nhượng lại ấu trùng hạ sinh, lão phu nhất định dùng Khô Lâu Tằm để đáp tạ.” Cốc Huyền chậm rãi giải thích.

“Chỉ như vậy thôi?” Liễu Minh tỏ ra kinh ngạc.

“Đúng vậy, nếu đạo hữu đã có trong tay Hóa Thức Trùng ắt hẳn cũng biết loại Trùng này chính là giống loài thời Thượng cổ, số lượng còn sót lại trên thế gian cũng không được bao nhiêu. Đầu trùng cái trong tay lão phu cũng đạt được nhờ vào cơ duyên xảo hợp. Nếu không thể tìm ra trùng đực cho nó kết hợp, qua hơn trăm năm, con trùng này cũng sẽ chết đi. Một khi Hóa Thức Trùng tuyệt tích giữa thiên đại, bổn tộc cũng không còn cơ hội nuôi dưỡng được chúng. Nếu không phải như thế, mặc kệ đạo hữu đưa ra bao nhiêu kỳ trân dị bảo, lão phu cũng quyết không giao tặng Khô Lâu Tằm cho ngươi.” Tộc trưởng tộc Thanh Lánh tỏ vẻ kiên định.

“Quá trình kết hợp liệu có tạo thành tổn hại gì đối với trùng đực hay không? Bí thuật của các vị liệu có để lại hậu hoạn gì cho Hóa Thức Trùng của tại hạ?” Liễu Minh chậm rãi hỏi dò.

Mặc dù không biết quá rõ về quá trình giao phối của côn trùng thế nhưng hắn cũng biết rất nhiều loại côn trùng sau khi đẻ trứng sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, thậm chí trực tiếp tử vong.

“Đạo hữu yên tâm, Hóa Thức Trùng cả đời có thể kết hợp đẻ trứng nhiều lần. Hơn nữa, mỗi lần như vậy chỉ tiêu hao một ít nguyên khí mà thôi. Lại thêm bí thuật của tộc ta sẽ giúp nó đánh đổi một ít Tinh Thần lực, tuyệt đối không để lại hậu quả gì xấu. Nếu như đạo hữu không tin, lão phu có thể lấy Tâm Ma ra thề, tuyệt đối không có nửa phần dối trá. Sau khi xong việc, ta xin dâng tặng đạo hữu một ít đan dược giúp trùng đực khôi phục Nguyên khí.” Cốc Huyền tộc trưởng nghe vậy bèn trả lời không chút do dự.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thiên Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook