Ma Thiên Ký

Quyển 3 - Chương 318: Phong ấn và hắc xà

Vong Ngữ

13/05/2014

Một đạo khói đen dài vài chục trượng hiện ra ngoài, cũng hung hăng bay tới gần cánh quạt.

Tiếng nổ lớn "Ầm ầm" truyền ra, màu quang bảy màu không ngừng bị trùng kích, lại bắt đầu khẽ run lên, tính cả một ít linh vân bên dưới pháp trận cũng bắt đầu vỡ vụn.

Đan Cam thấy vậy trong nội tâm càng đại hỉ.

Nếu như thượng cổ phong ấn đại trận hoàn hảo không tổn hao gì thì chỉ sợ thực lực toàn thịnh của hắn mạnh gấp một trăm lần cũng không thể làm run chuyển mảy may.

Nhưng mà phong ấn trước mặt đã trải qua không biết bao nhiêu vạn năm rồi, không những năng lượng bên trong còn thừa không bao nhiêu, bản thân đại tâận bị phong hóa một nửa, uy năng so với lúc trước căn bản không bằng một phần ngàn.

Phong ấn trong đại trận tự nhiên là một con ma túc thống trị Vân Xuyên thậm chí cả hải vực chung quanh lúc thượng cổ.

Dựa theo một ít điển tịch ghi lại, con cự ma này năm đó bị mấy đại năng hải tộc liên thủ chém giết, không cách nào phá hủy thân thể của nó triệt để, chỉ có thể phân biệt chém rụng tay chân đầu, sau đó tiến hành phong ấn ở những nơi bí ẩn.

Mà bí cảnh này tương liên với Trấn Yêu Tháp, chính là một trong những nơi phong ấn đó.

Nhưng mà vị trí phong ấn chuẩn xác thì bị đại năng năm đó cố ý giấu diếm, người biết rõ ít càng thêm ít, lại trải qua nhiều năm như vậy không còn ai biết nữa.

Tổ sư khai sơn của Nguyên Ma Môn lúc trước thiết lập Nguyên Ma Môn ở chỗ này, về sau phát hiện cửa ra vào bí cảnh thì tu kiến Trấn Yêu Tháp liên hệ với nó, tự nhiên cũng là vô tình mà thôi.

Trấn Yêu Tháp xuất hiện yêu thú ma hóa cũng mới xuất hiện cách đây it năm, hơn nữa trước đó không có dấu hiệu nào. Tất cả đều là trống rỗng xuất hiện.

Lúc ấy "Đan Cam" tu vi thịnh nhất vì tò mò. Tốn hao không ít thời gian đi nghiên cứu ngọn ngòn của ma thú, kết quả trải qua hơn mười năm truy tra. Cuối cùng nhất tra được trong bí cảnh, cũng tìm được một ít dấu vết phong ấn tương quan lưu lại, rốt cục có thể xác định bí cảnh mà Nguyên Ma Môn dò xét không biết bao nhiêu lần có phong ấn cự ma.

Lúc này làm cho "Đan Cam" kinh hỉ nảy ra!

Nhưng còn chưa chờ Nguyên Ma ngày xưa này áp dụng hành động cụ thể, lại bởi vì trùng kích Chân Đan thất bại bị ma công cắn trả, chẳng những tu vị giảm nhiều phải nhượng xuất ngôi vị Nguyên Ma, càng không thể không trốn vào trong cấm địa ở lòng núi Nguyên Ma Sơn, ngày đêm hóa giải nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.

Kể từ đó hắn tự nhiên đem chuyện phong ấn chi địa vùi sâu trong đầu.

Nhưng mà Nguyên Ma ngày xưa tốn hao nhiều năm thời gian nghiên cứu rốt cuộc cũng phát hiện phương pháp giải quyết ma công cắn trả, phải thu nạp một tia chân ma chi khí chính thức của ma tộc mới có thể dẹp loạn cắn trả, tự nhiên lập tức nghỉ tới thứ bị phong ấn trong bí cảnh, cuối cùng nhất mới có việc này.

Về phần cỏi bỏ phong ấn có dẫn xuất họa hoạn hay không. Bản thân "Đan Cam" dưới tình huống bảo trụ tính mạng không có suy nghĩ nhiều như vậy.

Huống chi trong dự liệu của hắn thượng cổ ma túc này thần thông quảng đại, uy năng thâm bất khả trắc. Nhưng phong ấn chi địa chỉ là phong ấn tứ chi, cộng thêm trải qua nhiều năm như vậy sợ đã sớm suy kiệt không còn bao nhiêu, không đáng lo lắng.

Lúc này đây hắn cũng không có tính toán hủy diệt triệt để phong ấn này. Chỉ cần có thể đem cấm chế phong ấn mở ra cái khe nhỏ, đủ cho hắn hấp thu một đám chân ma chi khí là đủ rồi.

Nếu không dựa theo ma uy của cự ma thời thượng cổ thì dù phong ấn tứ chi của nó cũng không phải Giả Đan có thể ngăn cản.

Huống chi thân thể "Đan Cam" trước mặt chỉ là "Nguyên Ma" tạm thời mượn mà đến, tu vi chính thức vẫn là một tên Linh Đồ, chỉ là mượn nhờ bí thuật mới cưỡng ép quán chú một tia pháp lực vào trong cơ thể này, làm cho hắn có thể dùng thọ nguyên thân thể làm đại giá, thậm chí có thể phát huy ra thực lực không kém gì bản thể.

Đương nhiên kể từ đó thời gian hắn có thể kiên trì rất ngắn.

Về phấn mấy thứ bảo vật này cũng là hắn tỉ mỉ chọn lựa chuyên môn dùng để phá trận, tuy chưa tới mức đứng đầu danh sách hắn cất chứa, lại vừa vặn thích hợp sử dụng ở hiện tại, có hiệu quả phá trận.



Phong ấn đại trận trước mặt vốn còn chút nguyên vẹn, còn lớn hơn lo lắng, lại không nghĩ rằng thực động thủ ở bề ngoài lại có khả năng cưỡng ép công phá.

Chuyện này tự nhiên làm cho "Đan Cam" cuồng hỉ, không chút do dự dùng thêm bảo vật trùng kích, gia nhập đánh trong phong ấn.

Cánh bình nhỏ màu vàng nổ tung thì lập tức phun ra chất lỏng màu bạc gia nhập vào trong sông dài màu đen, lập tức làm uy năng của nó tăng thêm một nửa.

Sau đó hắn ném thêm mấy cái ngọc bài, lập tức xuất hiện từng đạo điện quang, bổ vào trong phong ấn bảy màu.

Đây cúng là những bảo vật mà Nguyên Ma sau khi tiến vào Giả Đan cất chứa lại, nếu không cho dù là tồn tại Hóa Tinh Kỳ cũng không có nhiều bảo vật như vậy.

Bởi vì dùng nhiều bảo vật công kích, phap lực trong người "Đan Cam" rút đi nhanh chóng, không qua thời gian chén trà, hắn không thể không dùng thọ nguyên kích phát pháp lực.

Theo thời gian trôi qua, gương mặt trẻ tuổi của hắn xuất hiện nhiều nếp nhăn, đồng thời máu tóc đen dần biến thành xám trắng.

Trong chốc lát công phu "Đan Cam" đã biến thành lão nhân sáu mươi tuổi.

Nhưng mà Nguyên Ma ngày xưa này đối với bộ dáng của mình bây giờ nhìn như không thấy, chỉ dốc sức liều mạng phát động bảo vật.

Mắt thấy linh vân trận pháp biến mất một phần ba, tầng ánh sáng đại trận mỏng đi một tầng, còn có thể chèo chống không bị nứt ra.

Kể từ đó "Đan Cam" tự nhiên nội tâm khẩn trương hơn.

Dùng thọ nguyên mà thân thể hắn lưu lại, căn bản không cách nào kiên trì quá lâu được.

Trong nội tâm của hắn chấn động, lúc này cắn răng một cái, bỗng nhiên một tay vỗ đỉnh đầu, một đoàn hắc khí phóng lên trời, mơ hồ hóa thành một gương mặt nam tử.

Gương mặt nam tử này vừa xuất hiện thì trong miệng lẩm bẩm không ngừng, "Đan Cam" phía dưới nương theo âm thanh chú ngữ không ngừng bấm động pháp quyết.

Trên bầu trời chấn động, một đoàn mây mù mờ mịt xuất hiện trên phong ấn bảy màu, cũng chuyển động hóa thành dòng xoáy, âm thanh chú ngữ càng gấp thì vòng xoáy xoay càng nhanh.

Khí tức trên người "Đan Cam" phát ra càng ngày càng đạt tới trình độ Hóa Tinh Kỳ.

Vòng xoáy khổng lồ mặc dù tiếng oanh minh kinh người nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.

Gương mặt nam tử thấy vậy lập tức trở nên có chút dữ tợn, tuy nhiên trong miệng rốt cục âm thanh không ngừng, nhưng mà "Đan Cam" phía dưới tay điểm qua hư không, lúc này nhiều đoản kiếm hắc sắc, cũng không chút do dự điểm qua đầu vai.

Cánh tay im lặng tróc ra, lập tức bạo liệt thành một đoàn huyết vụ, cũng "Trượt" một tiếng chui vào trong vòng xoáy.

Sau một khắc, vòng xoáy truyền ra tiếng cười khẽ của nữ tử kinh tâm động phách.

Âm thanh này vừa truyền vào trong tai gương mặt nam tử thì khiến cho hắn thống khổ không chịu nổi.

Tuy "Đan Cam" phía dưới mặt không biểu tình, nhưng hai tai của hắn có máu đen chậm rãi chảy xuống.



Chú ngữ của nam tử dừng lại, ngón tay trùng thiên điểm vào trong vòng xoáy, đồng thời hét lớn một tiếng.

Trong chốc lát, tiếng cười của nữ tử trong vòng xoáy dừng lại, mà chuyển biến thành một bàn tay to lớn có lân phiến màu đen từ trong vòng xoáy trung tâm hiện ra, năm ngón tay mở ra nhẹ nhàng bắt lấy hư không.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn.

Bên ngoài màn sáng bảy màu đột nhiên hướng xuất hiện chưởng ấn rộng chừng một mẫu, hơn nữa vài món bảo vật đang tấn công phong ấn cũng rơi xuống.

Nhưng sau một kích này hư ảnh bàn tay kia cũng biến mất không còn gì nữa.

Gương mặt nam tử mừng như điên, sau đó cất tiếng cười to, lại chui vào trong đỉnh đầu của "Đan Cam".

"Phốc" một tiếng.

Gương mặt đờ đẫn của "Đan Cam" khôi phục biểu tình, bỗng nhiên sắc mặt đại biến phun ra mấy đoàn khói đen, mái tóc màu xám biến thành tuyết trắng, đồng thời nếp nhăn đầy mặt, tử khí hiện ra.

Nhưng mặc dù như thế, "Đan Cam" sau khi thổ huyết lại cười lên.

- Tuy thân thể này còn mấy tháng thọ nguyên, nhưng chỉ cần có thể có được chân ma khí thì chuyện gì cũng trị hết.

Vừa dứt lời, cánh quạt màu bạc và mây bảo vật khác "Oanh" một tiếng, tất cả đều thu vào trong hào quang.

Trong đó có quyển trục cùng mấy khối ngọc bài, ở giữa không trung hóa thành khói xanh trực tiếp tán loạn yên diệt. Chỗ biên giới cánh quạt màu bạc hiện ra vô số vết rách, hiển nhiên cũng báo hỏng.

Chỉ còn lại dòng sông hắc khí là tồn tại, hóa thành một đoàn chất lỏng đen từ trên cao rơi xuống.

Hiển nhiên "Đan Cam " lúc này dùng thọ nguyên đổi lấy cường lực đã tiêu hao sạch sẽ.

Nhưng mà hắn lúc này không quan tâm tới, hắn càng vui vẻ và hưng phấn, đối với làm thế nào rút chân ma khí hắn đã tính trước.

"Đan Cam" lật tay một cái, bỗng nhiên trong tay nhiều ra một hắc sắc hồ lô, lúc này có chút loạng choạng sắp ngã đi tới chỗ cự túc.

Cự túc bị dây xích trói không nhúc nhích, giống như màn sáng bảy màu chung quanh bị tiêu diệt đối với nó kmhoong có chút ảnh hưởng.

"Đan Cam" thấy vậy tự nhiên yên tâm, mấy lần lắc lư đã đi tới cách ma túc một trượng, cầm hồ lô đen trong tay, sau đó lắc lư mấy cái.

Đúng lúc này "Vèo" "Vèo" vài tiếng, mấy lông cứng dài màu đen lập tức bay qua phía hắn, bỗng nhiên hóa thành mấy trường xà màu đen bay ra ngoài.

- Không tốt!

"Đan Cam" ngày xưa thân là Nguyên Ma, tuy cảm thấy cự túc không có khả năng làm hắn gặp nguy hiểm gì, nhưng vẫn có một tia cẩn thận, vừa thấy cảnh này thì kinh hô, trong tay áo sớm đã cầm một tấm phù lục và bóp nát nó.

Lúc này trước người của hắn xuất hiện màn sáng, những lông cứng hóa thành hắc xà cắn vào lại giống như gặp khắc tinh phát ra âm thanh "Tê tê" sau đó co rút lại.

"Đan Cam" thấy vậy trên mặt hiển hiện một tia may mắn đắc ý, thời điểm đang lắc lư hồ lô, trong tai lại chợt nghe "Phốc" một tiếng, dáng tươi cười trên mặt cứng lại, đồng thời một con hắc xà từ trong đầu của hắn bắn ra, sau khi xoáy một vòng thì ánh mắt huyết hồng nhìn qua "Đan Cam ", trong miệng mơ hồ đang nhai nuốt cái gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thiên Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook