Quyển 3 - Chương 331: Ra biển
Vong Ngữ
19/05/2014
Những năm gần đây tuy nói
Liễu Minh tu vị tiến giai cực nhanh, không chỉ có khiến cho cao thấp Man Quỷ Tông khiếp sợ không thôi, thậm chí ngay cả Ngạn sư thúc, Diệp Thiên Mi cũng phải ghé mắt mà nhìn vào.
Nhưng lần trước "Chính mình" thiếu chút nữa bị đoạt xá vẫn quanh quẩn trong lòn Liễu Minh.
Vừa nghĩ tới gương mặt lúc trước trong không gian thần bí, cùng với bóng đen thần bí mà hắn nhìn phớt qua kia vẫn canh cánh trong lòng.
Dù sao việc này một ngày không tìm ra phương pháp giải quyết, tu vi của hắn cao hơn nữa cũng chỉ làm mai mối cho người khác mà thôi.
Tuy nói lúc trước hiệp trợ Trương Tú Nương thoát ly khỏi thế giới mộng cảnh, từ chỗ Diệp Thiên Mi đạt được ba tấm phù lực đặc thù chuyên khắc chế đoạt xá.
Những năm qua hắn vẫn mang theo mấy tấm phù lục này bên người phòng bất trắc.
Nhưng trong lòng Liễu Minh cũng hiểu đây chỉ là tạm thích ứng mà thôi.
Thứ nhất, những phù lục này đều là tiêu hao phẩm, căn cứ vào quái mộng lúc trước, bóng đen uy hiếp đoạt xá cũng không chỉ có một bộ dáng.
Thứ hai, dùng uy năng của những phù lục này, đối phó đoạt xá không có bao nhiêu tác dụng cả, trong nội tâm của hắn không có nắm chắc, nhưng trong lúc nhất thời không có biện pháp nào nữa cho nên tạm thời phải thử một lần.
Liễu Minh như vậy nghĩ đến, còn không phát giác nội tâm của mình âm trầm, sau một lúc lâu mới từ trong trầm tư tỉnh táo lại, ánh mắt một lần nữa nhìn qua Diệp Thiên Mi.
- Xem ra, Liễu sư điệt đã đặt quyết tâm.
Diệp Thiên Mi thấy vậy, nàng chậm rãi nói ra.
- Vâng, Diệp sư thúc. Tuy nói việc này không biết có nguy hiểm hay không, nhưng vãn bối đối với linh khí này là tình thế bắt buộc. Không tiếc cái giá lớn nào cả.
Liễu Minh trả lời như thế gương mặt hiện rõ thần sắc kiên định.
- Nha. Liễu sư điệt ý chí kiên quyết như thế ta cũng không thể phản đối. Nhưng mà việc này khả năng nguy hiểm có thể vượt qua dự đoán của ngươi đấy.
Diệp Thiên Mi nghe vậy thì cũng có vài phần ngoài ý muốn, nhưng vẫn lộ vẻ tán thành nói ra.
- Kính xin Diệp sư thúc chỉ rõ.
Liễu Minh chắp tay với Diệp Thiên Mi sau đó thành khẩn nói ra.
- Ngươi cũng biết, mấy năm trước sau trận chiến với hải tộc, nhân tộc thế hệ này của Vân Xuyên là Nguyên Ma đưa ra đề nghị thành lập Vân Xuyên liên minh, chính là vì muốn các đại tông môn đoàn kết lại, lúc gặp phải cường địch có thể cùng xông lên nghênh địch. Hiện nay tuyển bạt tam chân lục tử đã chấm dứt, liên minh đã định không tiếc vốn liếng dốc sức bồi dưỡng bọn họ. Mà các hạng chuẩn bị đã xong thất thất bát bát. Nhưng mà Vân Xuyên nơi đây tài nguyên đúng là rất thiếu thốn, một ít tài liệu mấu chốt khan hiếm vẫn không cách nào gom góp được.
Liễu Minh nghe vậy không nói gì.
Bởi vì hắn biết rõ, Diệp Thiên Mi sắp nói ra sẽ giải thích rõ tất cả những chuyện này.
Quả nhiên Diệp Thiên Mi hơi dừng một chút, nàng hơi nhíu mày lại nói tiếp:
- Từ một năm trước liên minh vì chuyện này mà phái vài đội ngũ đi ra khỏi Vân Xuyên. Đi tới các hòn đảo khác trên biển mua tài nguyên. Trong đó có hai gã chấp sự trong liên minh mang theo tuyệt bút linh thạch tiến vào Miết Nguyên Đảo, đi tới một thế lực tên là ‘ tinh cốc ’ mua một nhóm lớn tài nguyên cấp bách. Kết quả là mấy tháng trước hắn vừa truyền tin tức có quan hệ tới ‘ Viêm Quyết ’ cái của Tinh Hỏa Tộc cần bán đấu giá vài loại linh khí vừa luyện chế thì đột nhiên biến mất không thây gì. Cũng đoạn tuyệt liên hệ với liên minh.
- Lại có chuyện này!
Liễu Minh khẽ giật mình xoay chuyển ánh mắt nhìn qua Diệp Thiên Mi.
- Có thể được liên minh chọn làm chấp sự thì thực lực không kém, tối thiểu là tu sĩ Ngưng Dịch kỳ. Huống hồ đang mang trọng đại. Hai gã chấp sự được phái đi tới Miết Nguyên Đảo có một là Ngưng Dịch hậu kỳ Linh Sư cùng một Ngưng Dịch trung kỳ Linh Sư.
Gần đây Liễu Minh thong dong, chuyện này làm nội tâm của hắn giật mình.
Phải biết rằng tu sĩ Ngưng Dịch kỳ tuy nói không thưa thoắt như tu sĩ Hóa Tinh Kỳ, nhưng ở trong bất cứ tông môn nào cũng là tồn tại hạch tâm. Kỳ thật thực lực không thể coi thường.
Phóng nhãn cả Vân Xuyên đại lục, trừ tao ngộ cường giả Hóa Tinh Kỳ, nếu toàn lực chạy trốn thì tình huống bình thường khó bị nguy hiểm tính mạng.
Liên minh đã sai khiến hai chấp sự đi làm chuyện trọng yếu như vậy, chắc hẳn hai người này cũng là nhân tài kiệt xuất trong Linh Sư, huống chi là tu vi trung kỳ cùng hậu kỳ, chuyện này vốn không sơ hở chút nào cả, nhưng mà lại biến mất không có dấu hiệu, cũng không kịp phát tin tức gì cả, cũng đủ để nói rõ đảo này hung hiểm vạn phần.
Liễu Minh nghĩ tới đây cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
- Cao tầng liên minh đối với chuyện này rất coi trọng, lo lắng bọn họ xảy ra ngoài ý muốn, bởi vậy phái ta đi tới đảo này điều tra, kỳ vọng tìm ra tung tích của hai chấp sự. Niệm tình ngươi năm đó không tiếc thân mạo hiểm cứu Trương Tú Nương, mà vật ngươi cân cũng ở nơi đó, lần này ta sẽ mang theo ngươi. Về phần có thể mua được hay không phải nhìn tạo hóa của ngươi. Không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Diệp Thiên Mi thần sắc không thay đổi, lại tiếp tục nói.
- Vậy vãn bối đa tạ Diệp sư thúc.
Liễu Minh nghe vậy, trong nội tâm mừng rỡ, không chút lo lắng đáp ứng.
Dùng thực lực của hắn bây giờ, cộng thêm có Hóa Tinh Kỳ đồng hành, tự nhiên không có khả năng lui bước.
- Vậy ngươi đi ra ngoài trước đi, nửa tháng sau xuất phát, đến lúc đó ta sẽ cho người thông tri ngươi.
Ánh mắt Diệp Thiên Mi nhìn qua Liễu Minh sau đó khoát khoát tay, nhàn nhạt nói ra.
Liễu Minh lúc này đứng dậy chắp tay với Diệp Thiên Mi sau đó bước ra ngoài.
Ở bên ngoài thạch thất đã sớm có Hồ Xuân Nương chờ, giống như sớm được Diệp Thiên Mi truyền âm phân phó, gặp Liễu Minh đi ra thì nói phiếm vài câu với hắn, liền cùng Liễu Minh rời khỏi động phủ của Diệp Thiên Mi, tự mình an bài chỗ ở tạm cho hắn ở Thiên Nguyệt Tông.
...
Trong thạch thất, Diệp Thiên Mi một thân cung trang màu bạc ngồi xếp bằng, hai mắt trong suốt như thủy tinh, có chút lập loè bất định, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Từ lúc Liễu Minh mới vừa gia nhập thạch thất thì nàng đã mơ hồ cảm nhận được một chút khí tức kiếm khí yếu ớt, dường như mạnh hơn trước kia vài phần.
Mấu chốt là khí tức này không có như có như không như trước kia.
Nàng lại thúc dục bí thuật vô thanh vô tức đảo qua người của Liễu Minh, lần nữa xác định cổ kiếm ý này xuất phát từ người của hắn không thể nghi ngờ.
Chuyện này làm cho nàng đối với Liễu Minh kẻ này lòng hiếu kỳ tăng thêm vài phần.
- Xem ra tiểu tử này thật sự có vài phần thần bí, mặc dù còn chưa chính thức ngưng tụ ra nhưng đã xác định được một hai phần.
Trong nội tâm Diệp Thiên Mi sau khi tự đánh giá một câu thì nhắm mắt tĩnh tọa.
...
Liễu Minh được Hồ Xuân Nương an bài tại một tòa lầu các dựa vào núi ở trong Thiên Nguyệt Tông, lúc này hắn đang ngồi trên giường gỗ, xuất thần tự định giá những gì nhìn thấy ở chỗ Diệp Thiên Mi.
May mắn bên người đã có một thanh cực phẩm linh khí Kim Nguyệt Kiếm và khỏa Trọng Thủy châu, hơn nữa có giáp da Xích Giao phòng ngự mạnh mẽ, lại có Bạch Cốt Hạt cùng Phi Lô cũng đã tiến giai đến Ngưng Dịch kỳ, nếu không chuyến này đi tới Miết Nguyên Đảo thật sự có mấy phần miễn cưỡng.
Tuy nói có Diệp Thiên Mi là cường giả đồng hành, nàng có tu vi Hóa Tinh Kỳ tung hoành Vân Xuyên, trên đường đi bản thân hắn chắc không gặp nguy hiểm tính mạng, nhưng mà lần này đi chính là rời khỏi Vân Xuyên, mà tin tức về Miết Nguyên Đảo thì chủng tộc rất nhiều, rồng rắn lẫn lộn, ở trong đó chuyện xấu quá nhiều rồi.
Dù sao Diệp Thiên Mi chỉ đáp ứng mang hắn theo tới đảo, bản thân nàng cũng có nhiệm vụ trên người, không có khả năng thời thời khắc khắc đều ở bên người hắn.
Liễu Minh đặt chân Tu Tiên Giới đã hơn mười năm, sớm đã hiểu mọi chuyện phải do mình.
Năm đó thí luyện sinh tử thì mấy cường giả Hóa Tinh Kỳ đã sớm phong ấn lối ra của bí cảnh, những chuyện đó giống như vừa xảy ra ngày hôm qua.
Những cường giả này ước định gì cũng có thể lật lộng, huống chi là cũng không có hứa hẹn gì.
Trên mặt Liễu Minh xuất hiện biến hóa bất định, lại bắt đầu cân nhắc khởi chuyện liên quan tới luyện khí tông sư của Hỏa Tinh tộc.
Đây chính là trung phẩm linh khí Trấn Hồn Tỏa, lại là linh khí phòng ngự tinh thần cực hiếm, có hiệu quả khắc chế đoạt xá, giá trị to lớn của nó dù là Hóa Tinh Kỳ cũng phải đỏ mắt.
Nếu như đấu giá, tự nhiên người trả giá cao có được.
Mặc dù nói mình linh thạch dù sung túc, nhưng mà so sánh với đại thế lực hoặc đại gia tộc chính là dân chơi gặp thứ thiệt, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Cũng may lúc ấy ở trong bí cảnh liên thông với Trấn Yêu Tháp hắn có được một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy, bảo vật này trân quý dị thường, chiếu theo tên giám định đại sư của Vạn Luyện Các ở Huyền Kinh, dùng đổi linh thạch to lớn vẫn được.
Thậm chí nếu không được thì hắn cũng có thể cân nhắc đem bí phù lực sĩ khăn vàng, thậm chí là quả trứng thánh thú bán ra ngoài.
Nhưng mà làm vậy chỉ sợ bốc lên phong hiểm to lớn.
Dù sao hai bảo vật này xuất phát từ hai tên cường giả Hóa Tinh Kỳ của hải tộc, nghĩ đến cũng không phải thứ vô danh, mà Miết Nguyên Đảo có hải tộc chiếm cứ, đối với chuyện này chú ý tới là đương nhiên, Liễu Minh tự nhiên phải cân nhắc thật chu toàn mới được.
Không biết qua bao lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng nhắm mắt lại, bắt đầu lẳng lặng tu luyện.
Thời gian hơn mười ngày trôi qua thật nhanh.
Trong lúc này, Kiền Như Bình tiểu nha đầu luôn luôn chạy tới tìm Liễu Minh..
Đối với chuyện ra biển Liễu Minh đúng là không có ý dấu diếm, chỉ dặn dò hắn nàng không nên truyền việc này ra ngoài, còn giảng sơ qua chuyện về Vân Xuyên đại lục cùng biển cả.
Khiến cho tiểu nha đầu này kinh ngạc hưng phấn còn lo lắng an nguy của Liễu Minh.
Điều này cũng làm cho Liễu Minh có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại ấm áp.
Tư vị được người ta quan tâm đã lâu rồi hắn chưa thể nghiệm qua..
Hồ Xuân Nương cũng xuất hiện một lần, Liễu Minh cùng hắn tùy tiện phiếm vài câu, thuận tiện nghe ngóng phương diện xuất phát.
Thân là một người khác bên ngoài đến, Liễu Minh biểu hiện rất trung thực, những ngày này cơ hồ toàn bộ đứng ở trong lầu các, trừ đi ra ngoài phường thị mua sắm một ít tài liệu thì không làm gì cả.
...
Nửa tháng sau, một chiếc tàu cao tốc hình con thoi hóa thành bạch quang bay ra khỏi Thiên Nguyệt Tông, một đường bay về hướng đông.
Nhưng lần trước "Chính mình" thiếu chút nữa bị đoạt xá vẫn quanh quẩn trong lòn Liễu Minh.
Vừa nghĩ tới gương mặt lúc trước trong không gian thần bí, cùng với bóng đen thần bí mà hắn nhìn phớt qua kia vẫn canh cánh trong lòng.
Dù sao việc này một ngày không tìm ra phương pháp giải quyết, tu vi của hắn cao hơn nữa cũng chỉ làm mai mối cho người khác mà thôi.
Tuy nói lúc trước hiệp trợ Trương Tú Nương thoát ly khỏi thế giới mộng cảnh, từ chỗ Diệp Thiên Mi đạt được ba tấm phù lực đặc thù chuyên khắc chế đoạt xá.
Những năm qua hắn vẫn mang theo mấy tấm phù lục này bên người phòng bất trắc.
Nhưng trong lòng Liễu Minh cũng hiểu đây chỉ là tạm thích ứng mà thôi.
Thứ nhất, những phù lục này đều là tiêu hao phẩm, căn cứ vào quái mộng lúc trước, bóng đen uy hiếp đoạt xá cũng không chỉ có một bộ dáng.
Thứ hai, dùng uy năng của những phù lục này, đối phó đoạt xá không có bao nhiêu tác dụng cả, trong nội tâm của hắn không có nắm chắc, nhưng trong lúc nhất thời không có biện pháp nào nữa cho nên tạm thời phải thử một lần.
Liễu Minh như vậy nghĩ đến, còn không phát giác nội tâm của mình âm trầm, sau một lúc lâu mới từ trong trầm tư tỉnh táo lại, ánh mắt một lần nữa nhìn qua Diệp Thiên Mi.
- Xem ra, Liễu sư điệt đã đặt quyết tâm.
Diệp Thiên Mi thấy vậy, nàng chậm rãi nói ra.
- Vâng, Diệp sư thúc. Tuy nói việc này không biết có nguy hiểm hay không, nhưng vãn bối đối với linh khí này là tình thế bắt buộc. Không tiếc cái giá lớn nào cả.
Liễu Minh trả lời như thế gương mặt hiện rõ thần sắc kiên định.
- Nha. Liễu sư điệt ý chí kiên quyết như thế ta cũng không thể phản đối. Nhưng mà việc này khả năng nguy hiểm có thể vượt qua dự đoán của ngươi đấy.
Diệp Thiên Mi nghe vậy thì cũng có vài phần ngoài ý muốn, nhưng vẫn lộ vẻ tán thành nói ra.
- Kính xin Diệp sư thúc chỉ rõ.
Liễu Minh chắp tay với Diệp Thiên Mi sau đó thành khẩn nói ra.
- Ngươi cũng biết, mấy năm trước sau trận chiến với hải tộc, nhân tộc thế hệ này của Vân Xuyên là Nguyên Ma đưa ra đề nghị thành lập Vân Xuyên liên minh, chính là vì muốn các đại tông môn đoàn kết lại, lúc gặp phải cường địch có thể cùng xông lên nghênh địch. Hiện nay tuyển bạt tam chân lục tử đã chấm dứt, liên minh đã định không tiếc vốn liếng dốc sức bồi dưỡng bọn họ. Mà các hạng chuẩn bị đã xong thất thất bát bát. Nhưng mà Vân Xuyên nơi đây tài nguyên đúng là rất thiếu thốn, một ít tài liệu mấu chốt khan hiếm vẫn không cách nào gom góp được.
Liễu Minh nghe vậy không nói gì.
Bởi vì hắn biết rõ, Diệp Thiên Mi sắp nói ra sẽ giải thích rõ tất cả những chuyện này.
Quả nhiên Diệp Thiên Mi hơi dừng một chút, nàng hơi nhíu mày lại nói tiếp:
- Từ một năm trước liên minh vì chuyện này mà phái vài đội ngũ đi ra khỏi Vân Xuyên. Đi tới các hòn đảo khác trên biển mua tài nguyên. Trong đó có hai gã chấp sự trong liên minh mang theo tuyệt bút linh thạch tiến vào Miết Nguyên Đảo, đi tới một thế lực tên là ‘ tinh cốc ’ mua một nhóm lớn tài nguyên cấp bách. Kết quả là mấy tháng trước hắn vừa truyền tin tức có quan hệ tới ‘ Viêm Quyết ’ cái của Tinh Hỏa Tộc cần bán đấu giá vài loại linh khí vừa luyện chế thì đột nhiên biến mất không thây gì. Cũng đoạn tuyệt liên hệ với liên minh.
- Lại có chuyện này!
Liễu Minh khẽ giật mình xoay chuyển ánh mắt nhìn qua Diệp Thiên Mi.
- Có thể được liên minh chọn làm chấp sự thì thực lực không kém, tối thiểu là tu sĩ Ngưng Dịch kỳ. Huống hồ đang mang trọng đại. Hai gã chấp sự được phái đi tới Miết Nguyên Đảo có một là Ngưng Dịch hậu kỳ Linh Sư cùng một Ngưng Dịch trung kỳ Linh Sư.
Gần đây Liễu Minh thong dong, chuyện này làm nội tâm của hắn giật mình.
Phải biết rằng tu sĩ Ngưng Dịch kỳ tuy nói không thưa thoắt như tu sĩ Hóa Tinh Kỳ, nhưng ở trong bất cứ tông môn nào cũng là tồn tại hạch tâm. Kỳ thật thực lực không thể coi thường.
Phóng nhãn cả Vân Xuyên đại lục, trừ tao ngộ cường giả Hóa Tinh Kỳ, nếu toàn lực chạy trốn thì tình huống bình thường khó bị nguy hiểm tính mạng.
Liên minh đã sai khiến hai chấp sự đi làm chuyện trọng yếu như vậy, chắc hẳn hai người này cũng là nhân tài kiệt xuất trong Linh Sư, huống chi là tu vi trung kỳ cùng hậu kỳ, chuyện này vốn không sơ hở chút nào cả, nhưng mà lại biến mất không có dấu hiệu, cũng không kịp phát tin tức gì cả, cũng đủ để nói rõ đảo này hung hiểm vạn phần.
Liễu Minh nghĩ tới đây cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
- Cao tầng liên minh đối với chuyện này rất coi trọng, lo lắng bọn họ xảy ra ngoài ý muốn, bởi vậy phái ta đi tới đảo này điều tra, kỳ vọng tìm ra tung tích của hai chấp sự. Niệm tình ngươi năm đó không tiếc thân mạo hiểm cứu Trương Tú Nương, mà vật ngươi cân cũng ở nơi đó, lần này ta sẽ mang theo ngươi. Về phần có thể mua được hay không phải nhìn tạo hóa của ngươi. Không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Diệp Thiên Mi thần sắc không thay đổi, lại tiếp tục nói.
- Vậy vãn bối đa tạ Diệp sư thúc.
Liễu Minh nghe vậy, trong nội tâm mừng rỡ, không chút lo lắng đáp ứng.
Dùng thực lực của hắn bây giờ, cộng thêm có Hóa Tinh Kỳ đồng hành, tự nhiên không có khả năng lui bước.
- Vậy ngươi đi ra ngoài trước đi, nửa tháng sau xuất phát, đến lúc đó ta sẽ cho người thông tri ngươi.
Ánh mắt Diệp Thiên Mi nhìn qua Liễu Minh sau đó khoát khoát tay, nhàn nhạt nói ra.
Liễu Minh lúc này đứng dậy chắp tay với Diệp Thiên Mi sau đó bước ra ngoài.
Ở bên ngoài thạch thất đã sớm có Hồ Xuân Nương chờ, giống như sớm được Diệp Thiên Mi truyền âm phân phó, gặp Liễu Minh đi ra thì nói phiếm vài câu với hắn, liền cùng Liễu Minh rời khỏi động phủ của Diệp Thiên Mi, tự mình an bài chỗ ở tạm cho hắn ở Thiên Nguyệt Tông.
...
Trong thạch thất, Diệp Thiên Mi một thân cung trang màu bạc ngồi xếp bằng, hai mắt trong suốt như thủy tinh, có chút lập loè bất định, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Từ lúc Liễu Minh mới vừa gia nhập thạch thất thì nàng đã mơ hồ cảm nhận được một chút khí tức kiếm khí yếu ớt, dường như mạnh hơn trước kia vài phần.
Mấu chốt là khí tức này không có như có như không như trước kia.
Nàng lại thúc dục bí thuật vô thanh vô tức đảo qua người của Liễu Minh, lần nữa xác định cổ kiếm ý này xuất phát từ người của hắn không thể nghi ngờ.
Chuyện này làm cho nàng đối với Liễu Minh kẻ này lòng hiếu kỳ tăng thêm vài phần.
- Xem ra tiểu tử này thật sự có vài phần thần bí, mặc dù còn chưa chính thức ngưng tụ ra nhưng đã xác định được một hai phần.
Trong nội tâm Diệp Thiên Mi sau khi tự đánh giá một câu thì nhắm mắt tĩnh tọa.
...
Liễu Minh được Hồ Xuân Nương an bài tại một tòa lầu các dựa vào núi ở trong Thiên Nguyệt Tông, lúc này hắn đang ngồi trên giường gỗ, xuất thần tự định giá những gì nhìn thấy ở chỗ Diệp Thiên Mi.
May mắn bên người đã có một thanh cực phẩm linh khí Kim Nguyệt Kiếm và khỏa Trọng Thủy châu, hơn nữa có giáp da Xích Giao phòng ngự mạnh mẽ, lại có Bạch Cốt Hạt cùng Phi Lô cũng đã tiến giai đến Ngưng Dịch kỳ, nếu không chuyến này đi tới Miết Nguyên Đảo thật sự có mấy phần miễn cưỡng.
Tuy nói có Diệp Thiên Mi là cường giả đồng hành, nàng có tu vi Hóa Tinh Kỳ tung hoành Vân Xuyên, trên đường đi bản thân hắn chắc không gặp nguy hiểm tính mạng, nhưng mà lần này đi chính là rời khỏi Vân Xuyên, mà tin tức về Miết Nguyên Đảo thì chủng tộc rất nhiều, rồng rắn lẫn lộn, ở trong đó chuyện xấu quá nhiều rồi.
Dù sao Diệp Thiên Mi chỉ đáp ứng mang hắn theo tới đảo, bản thân nàng cũng có nhiệm vụ trên người, không có khả năng thời thời khắc khắc đều ở bên người hắn.
Liễu Minh đặt chân Tu Tiên Giới đã hơn mười năm, sớm đã hiểu mọi chuyện phải do mình.
Năm đó thí luyện sinh tử thì mấy cường giả Hóa Tinh Kỳ đã sớm phong ấn lối ra của bí cảnh, những chuyện đó giống như vừa xảy ra ngày hôm qua.
Những cường giả này ước định gì cũng có thể lật lộng, huống chi là cũng không có hứa hẹn gì.
Trên mặt Liễu Minh xuất hiện biến hóa bất định, lại bắt đầu cân nhắc khởi chuyện liên quan tới luyện khí tông sư của Hỏa Tinh tộc.
Đây chính là trung phẩm linh khí Trấn Hồn Tỏa, lại là linh khí phòng ngự tinh thần cực hiếm, có hiệu quả khắc chế đoạt xá, giá trị to lớn của nó dù là Hóa Tinh Kỳ cũng phải đỏ mắt.
Nếu như đấu giá, tự nhiên người trả giá cao có được.
Mặc dù nói mình linh thạch dù sung túc, nhưng mà so sánh với đại thế lực hoặc đại gia tộc chính là dân chơi gặp thứ thiệt, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Cũng may lúc ấy ở trong bí cảnh liên thông với Trấn Yêu Tháp hắn có được một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy, bảo vật này trân quý dị thường, chiếu theo tên giám định đại sư của Vạn Luyện Các ở Huyền Kinh, dùng đổi linh thạch to lớn vẫn được.
Thậm chí nếu không được thì hắn cũng có thể cân nhắc đem bí phù lực sĩ khăn vàng, thậm chí là quả trứng thánh thú bán ra ngoài.
Nhưng mà làm vậy chỉ sợ bốc lên phong hiểm to lớn.
Dù sao hai bảo vật này xuất phát từ hai tên cường giả Hóa Tinh Kỳ của hải tộc, nghĩ đến cũng không phải thứ vô danh, mà Miết Nguyên Đảo có hải tộc chiếm cứ, đối với chuyện này chú ý tới là đương nhiên, Liễu Minh tự nhiên phải cân nhắc thật chu toàn mới được.
Không biết qua bao lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng nhắm mắt lại, bắt đầu lẳng lặng tu luyện.
Thời gian hơn mười ngày trôi qua thật nhanh.
Trong lúc này, Kiền Như Bình tiểu nha đầu luôn luôn chạy tới tìm Liễu Minh..
Đối với chuyện ra biển Liễu Minh đúng là không có ý dấu diếm, chỉ dặn dò hắn nàng không nên truyền việc này ra ngoài, còn giảng sơ qua chuyện về Vân Xuyên đại lục cùng biển cả.
Khiến cho tiểu nha đầu này kinh ngạc hưng phấn còn lo lắng an nguy của Liễu Minh.
Điều này cũng làm cho Liễu Minh có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại ấm áp.
Tư vị được người ta quan tâm đã lâu rồi hắn chưa thể nghiệm qua..
Hồ Xuân Nương cũng xuất hiện một lần, Liễu Minh cùng hắn tùy tiện phiếm vài câu, thuận tiện nghe ngóng phương diện xuất phát.
Thân là một người khác bên ngoài đến, Liễu Minh biểu hiện rất trung thực, những ngày này cơ hồ toàn bộ đứng ở trong lầu các, trừ đi ra ngoài phường thị mua sắm một ít tài liệu thì không làm gì cả.
...
Nửa tháng sau, một chiếc tàu cao tốc hình con thoi hóa thành bạch quang bay ra khỏi Thiên Nguyệt Tông, một đường bay về hướng đông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.