Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 373: Bát bộ thiên long.

Cao Pha

09/04/2013



Thông qua Luyện Hồn Thuật luyện hóa Linh hồn của Bố Lãng trưởng lão, không những Linh hồn Năng lượng của Dương Lăng tăng nhiều, còn lấy được trí nhớ của hắn, hiểu rõ một ít bí mật trong nội bộ Giáo Đình.

Giáo Đình thế lực khổng lồ, ngoại trừ Chủ giáo, còn có Tài phán sở, Khổ tu giả và Kỵ sĩ hộ giáo. Thánh đường có thực lực mạnh nhất cũng như thần bí nhất, chia làm Ngoại đường và Nội đường. Trăm ngàn năm qua, vẫn nằm ngoài sự kiểm soát của Giáo hoàng, cho dù bản thân Giáo hoàng cũng không thể trực tiếp chỉ huy cường giả Thánh đường.

Ngoại đường phụ trách sự liên lạc giữa Thánh đường và Giáo Đình. Giúp Giáo hoàng xử lý một ít chuyện phiền toái khó giải quyết; chỉ có vấn đề mà Ngoại đường không xử lý được, mới đến lượt cường giả Nội đường ra mặt. Nhân viên Ngoại đường ít nhất có thực lực Lĩnh vực cường giả, hoặc là có Thiên phú và Năng lực hơn xa người bình thường. Nhưng so sánh với cường giả Nội đường, thì thực lực kém rất nhiều lần, theo trí nhớ của Bố Lãng trưởng lão, thì mỗi một gã cường giả Nội đường đều có thực lực Lĩnh vực đỉnh phong, một người đi ra ngoài là có thể hủy diệt một Lãnh địa hoặc là một Công quốc, thực lực kinh người.

Thực lực của cường giả bình thường trong Nội đường đã rất kinh người, còn chín Đại trưởng lão của Nội đường càng có thực lực hơn xa sự tưởng tượng của người bình thường. Có người tu luyện thành Lĩnh vực đỉnh hàng ngàn hàng vạn năm. Có người thậm chí đã sớm bước vào Thần giai cường giả, theo trí nhớ của Bố Lãng trưởng lão, thì chính trưởng lão Nội đường mới là nguyên nhân tại sao Giáo Đình trăm ngàn năm qua vẫn đứng trên đỉnh, đối kháng lại với các Thế lực lớn như Hỏa thần môn và Hoàng kim sư tử Gia tộc.

“Thần giai Thánh đường, xem ra lần này gặp phải phiền toái lớn rồi đây” Hiểu được thực lực chính thức của Giáo Đình, Dương Lăng lắc đầu ngán ngẩm.

Theo trí nhớ của Bố Lãng trưởng lão, hắn đã sớm đem tin tức này truyền về Giáo Đình. Còn nói quá lên sự cường đại và cừu hận của mình và Bố Luân Đặc trưởng lão. Cường giả Nội đường Giáo Đình rất nhanh sẽ tìm tới cửa. Bố Luân Đặc trưởng lão rất cường đại, hơn 8000 năm trước đã bước vào Thần giai cường giả. Nhưng bị vây ở trong Liệt hỏa Cấm chế mấy ngàn năm, thực lực của hắn đã tiêu hao gần hết, đến lúc đó, đối mặt với Thần giai cường giả của Giáo Đình, lấy cái gì ra mà đối phó bây giờ?

Nhờ Kiếm thần của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc hay là nhờ Đạo sư Hỏa thần của Pháp Ân Trưởng lão hỗ trợ?

Suy nghĩ một lát, Dương Lăng lắc đầu, bỏ qua ý nghĩ không thực tế này. Mình và Gia Tây Á mặc dù có giao tình, nhưng dựa vào cái gì để mời Lão tổ tông của bọn họ giúp mình đối phó Giáo Đình thế lực khổng lồ?

Thực lực, tất cả phải có thực lực.

Hiểu được sự nghiêm trọng của vấn đề, Dương Lăng lạnh lùng nhìn thi thể của Bố Lãng trưởng lão và Áo Đô Mỗ Bố Lạp, dẫn mọi người rời đi. Chuẩn bị tìm Bố Luân Đặc trưởng lão thương lương, xem hắn có biện pháp gì hay không.



Mình tu luyện mặc dù rất nhanh, nhưng trong thời gian ngắn muốn đối phó với một tên Thần giai cường giả hiển nhiên không thực tế. Mặc dù có tểh thuần hóa rất nhiều Ma thú, nhưng ngoại trừ Thần giai Ma thú, thì sợ rằng số lượng Ma thú có nhiều hơn nữa củng không phải đối thủ của Thần giai cường giả Giáo Đình. Nếu ngay cả Bố Luân Đặc trưởng lão cũng không có biện pháp, có lẽ phải chuẩn bị trước một chút, dù thế nào cũng phải đảm bảo sự an toàn của ba người Tác Phỉ Á, Ngả Lỵ Ti và Vưu Na.

Chạy như điên, không lâu sau Dương Lăng đã dẫn mọi người về đến nơi đóng quân tạm thời ở bên trong tầng hai của Lăng Mộ. Thuận lợi tìm được Bố Luân Đặc trưởng lão đang uống rượu. Sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra, Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm ở bên cạnh thì lo lắng cho Dương Lăng. Còn Bố Luân Đặc trưởng lão vẻ mặt rất ngưng trọng.

“Dương Lăng ngươi xác định thông tin chính xác, Giáo Đình có khoảng chín tên Thần giai cường giả?” Khiếp sợ trôi qua, Bố Luân Đặc trưởng lão nhìn chằm chằm Dương Lăng.

Thần giai cũng chia làm Thượng Trung Hạ, mỗi một cấp bậc sẽ chênh lệch hơn mười lần, thậm chí mấy trăm lần, đừng nói là Trung vị thần, mà ngay cả một tên Hạ Vị thần tu luyện hàng vạn năm cũng có thể giết chết một cường giả mới thành Thần trong chớp mắt. Nếu thông tin tình báo của Dương Lăng không sai, thì Giáo Đình có vài tên Thần giai cường giả đã tu luyện hàng nghìn năm, thậm chí còn lâu hơn, tình thế rất là không ổn. Trăm ngàn năm qua, mình bị vây trong Liệt hỏa Cấm chế, không hấp thu được Năng lượng bên ngoài. Mặc dù lĩnh ngộ Phong hệ Pháp tắc tiến thêm một tầng, nhưng Thần lực đã bị tiêu hao gần hết, thực lực bản thân không tiến mà lùi. Trên Thái Luân đại lục, bởi vì độ đậm đặc của Nguyên tố Ma pháp rất thấp, tốc độ khôi phục Thần lực rất chậm. Trong thời gian ngắn muốn khôi phục thời kỳ cường thịnh thì không thể nào có khả năng. Nếu Thần giai cường giả của Giáo Đình liên thủ tấn công, thì hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi.

“Bố Luân Đặc trưởng lão, thông tin tình báo tuyệt đối chính xác. Thực lực mà Giáo Đình che dấu sợ là còn cao hơn cả những gì chúng ta biết” Thấy Bố Lãng trưởng lão trầm ngâm, Dương Lăng càng lúc càng lo lắng, nếu ngay cả hắn cũng không có biện pháp, thì sợ rằng Ma thú lĩnh sẽ gặp phải tai nạn rất lớn.

“Lĩnh chủ đại nhân, nếu các ngươi nguyện ý, có thể đến Lĩnh hải của Tây Nhã Đồ hải tộc chúng ta ở một thời gian” Sau một lát trầm ngâm, Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm nói tiếp: “Dù cho thực lực của Giáo Đình cường đại hơn nữa, sợ rằng cũng không dám ra tay ở trong Lãnh địa của Hải Tộc chúng ta. Chỉ cần thuận lợi lấy được Sinh mệnh quyền trượng, ta có thể khuyên Phụ vương tìm một hòn đảo cho các ngươi định cư, các ngươi muốn ở đó bao lâu cũng được”

Hải Tộc?

Được Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm nhắc nhở, Dương Lăng trong lòng vừa động. Mấy ngàn năm trước Hải Tộc ngang ngửa với Liên quân loài người do Giáo Đình cầm đầu, lưỡng bại câu thương. Mặc dù không biết Hải Tộc có cường giả lợi hại đến thế nào, nhưng có thể khiến cho Giáo Đình kiêu ngạo chủ động ngưng chiến, dám chắc có chỗ lợi hại. Nếu mà không được, đem người già yếu trong Ma thú lĩnh đến Hải ngoại lánh nạn cũng là một chủ ý hay.

“Hải Tộc, năm đó còn có không ít cường giả, nhưng nhiều năm đã qua như vậy, không biết mấy lão già ngày xưa còn ở Vị diện này hay không nữa” Bố Luân Đặc trưởng lão nhíu mày, nhớ đến một ít bạn tốt năm nào: “Dương Lăng, ngươi cũng không cần lo lắng, sau khi rời khỏi Lăng Mộ dưới đất, ta lập tức liên lạc với một ít bằng hữu năm xưa. Nếu bọn họ còn ở Vị diện này, thì cho dù cường giả Giáo Đình liên thủ tấn công cũng không phải sợ”

“Vậy làm phiền Trưởng lão” Dương Lăng cười miễn cưỡng, mặc dù thấy được một tia hy vọng, nhưng trong lòng hắn vẫn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Sau khi rời khỏi Lăng Mộ dưới đất, phải dùng tốc độ nhanh nhất bố trí Cấm chế, bảo vệ Thành chủ phủ ở Gia Bá Lợi và Duy Sâm tòa thành, đảm bảo sự an toàn của đám người Tác Phỉ Á và Vưu Na. Ở thế giới này, ngoại trừ mình, thì sợ rằng không có ai có khả năng dễ dàng phá giải Cấm chế, cho dù không thể ngăn cản công kích của Thần giai cường giả Giáo Đình. Ít nhất cũng có thể kéo dài một chút thời gian. Không biết chừng, còn có thể dựa vào Cấm chế mà phản kích lại Giáo Đình.

Lưu lại núi xanh, lo gì không có củi đốt.



Cho dù Ma thú lĩnh bị Giáo Đình hủy diệt, chỉ cần mình có đủ thời gian, ngày khác có thể dẫn hàng ngàn vạn Ma thú quay lại giết, một năm không được, vậy hai năm, mười năm… một ngày nào đó mình tu luyện đến cảnh giới Hồn vu, thậm chí là Thần vu, thuần hóa Thần giai Ma thú cường đại. Đến lúc đó, giải quyết hết mọi ân oán, nhổ tận gốc lũ Giáo Đình; đến lúc đó hắn muốn dựng hàng ngàn vạn cây Hỏa hình trụ, đem mỗi một tên Thánh đường, mỗi một tên giáo chủ của Giáo Đình thiêu sống.

Thương lượng kế hoạch tiếp theo với mọi người, Dương Lăng nhanh chóng rời đi, tìm một Sơn cốc vắng vẻ ngồi xuống tận dụng thời gian tu luyện. Đối mặt với Giáo Đình cường đại, hắn cảm giác một cỗ áp lực trước đó chưa từng có, cũng có động lực to lớn. Ý niệm nhanh chóng tăng cường thực lực mãnh liệt hơn quá khứ nhiều lần.

“Cao cấp Thần vu có thể đối phó cường giả Lĩnh vực đỉnh ở thế giới này. Có lẽ, chỉ cần tiến giai đến Hồn vu là có biện pháp phá giải Thần chi Lĩnh vực của Thần giai cường giả, một đao cắt đứt yết hầu bọn họ, luyện hóa Linh hồn của bọn họ” Nhìn Thủy tinh khô lâu dữ tợn trong tay trái, lại nhìn Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén trong tay phải, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng. khoanh chân ngồi xuống, hấp thu tất cả Năng lượng có thể hấp thu. Vu thuật mà Phương tiêm bi ghi lại vô cùng rộng lớn, có vô số Vu thuật, có thể nắm giữ Linh hồn, cũng có thể hấp thu hầu hết Năng lượng, thông qua Vu đan dung hợp thành Vu lực. Giáo Đình rất cường đại, nhưng chỉ cần có đủ thời gian, hắn tin rằng một ngày nào đó mình có thể dẫm tên Giáo hoàng cao cao tại thượng dưới gót giày. Truyền thừa từ Thời kỳ thượng cổ khiến cho hắn tự tin đối mặt với mọi khó khăn và khiêu chiến.

Sau một ngày nghỉ ngơi ở tầng hai Lăng Mộ, Tư Đồ Á Đặc dẫn theo đông đảo Hoàng kim Kỵ sĩ tiến vào tầng thứ ba trước tiên, các Thế lực lớn như Hắc ám hiệp hội và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc theo sát phía sau. Đám Dong binh và Mạo hiểm giả may mắn sống sót đuổi theo, Dương Lăng cũng không ngoại lệ, cùng với nhóm Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm đi theo phía sau các Thế lực lớn.

Đi qua 81 lối rẽ, lướt qua một đoạn thông đạo, mọi người cẩn thận đi đến Tầng ba, đi đến nơi chôn cất Pháp Lão Vương trong truyền thuyết. Để cho bọn họ ngạc nhiên, là cả tầng thứ ba là một Sân rộng trống trải và bằng phẳng, bao phủ bởi một tầng tro bụi dày. Không có hộ vệ kinh khủng như Liệt hỏa tinh linh, cũng không có Vong linh cấp thấp như Tang thi hoặc là Xác ướp. Cả Sân rộng mênh mông, ngoại trừ một đám pho tượng ác ma khiến cho người ta rung động, thì không có vật sống nào hết, vô cùng yên tĩnh. Mặc dù các bức tượng bị bụi bao phủ, nhưng nhìn rất rõ ràng và sống động.

“Trời ạ, đây chẳng lẽ là Trường mao ác quỷ trong truyền thuyết?”

“không, cầm Liêm đao khổng lồ trong tay, hẳn là Đại ác ma trong truyền thuyết”

Rung động qua đi, nhìn các bức tượng cùng hung cực ác, mọi người kêu lên thất thanh. Chưa rõ tình hình cụ thể, người nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai dám bước vào Sân rộng quỷ dị trước. Tầng hai của Lăng Mộ đã kinh khủng đến như thế, thì tầng cuối cùng tự nhiên càng nguy hiểm hơn. Mặc dù ngay lập tức không biết các bức tượng này có gì đáng sợ, nhưng không ai dám coi thường vọng động.

Tên sân có rất nhiều bức tượng, nhưng chỉ có tám loại, có tên cầm thanh Liêm đao trong tay, Đại ác ma dẫm trên ngọn lửa; có Cự Long cánh dài trên trăm mét giương nanh múa vuốt…

Chẳng lẽ đây là Bát Bộ Thiên Long trong kinh phật?

Nhìn các bức tượng dữ tợn, Dương Lăng cảm giác được mối nguy hiểm mãnh liệt, xoay người phân phó cho Thi vu vương bày một tòa Ma pháp truyền tống trận ở gần đó, để đề phòng bất trắc. Trong mắt mọi người đây là Tám loại ác ma; nhưng trong mắt hắn, đây chính là A Tu La có lực chiến đấu rất kinh khủng trong kinh Phật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook