Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 108: Bất nhất dạng đích ngư võng

Cao Pha

08/04/2013



Tốc độ của Hấp huyết biên bức thực sự quá nhanh, nhân cơ hội song đầu thực nhân ma cùng với cẩu nhân đang cố sức ngăn chặn, Dương Lăng dùng tốc độ nhanh nhất của thú một sừng cố ý lượn một vòng xung quanh ngọn núi,cố tình thu hút đám biển bức đang truy đuổi theo. Thấy những người phía sau hoàn toàn không có gì nguy hiểm, lại một lần nữa tăng tốc tiến tới chổ rừng cây rậm rạp đã mai phục từ trước.

Hai mươi bước, mười chín bước, mười tám bước…..

Dương Lăng rất nhanh lướt đến chiến hào đầu tiên rồi ngay lập tức ra lệnh cho tà nhãn đã mai phục ở đó bắn ra một trận dày đặc xạ tuyến. Nhưng có việc ngoài ý muốn, dưới làn mưa đạn của tà nhàn, tốc độ của Hấp huyết biên bức không hề bị ảnh hưởng mà vẫn nhanh chóng tăng tốc lướt qua.

Sóng âm thanh dò xét?

Nhìn thấy Hấp huyết biên bức đang nhanh chóng vượt qua quang đạn của tà nhãn quân đoàn, Dương Lăng chợt kinh hãi nhớ đến dị năng sóng âm thanh của biên bức. Đối với biên bức mà nói, bộ phận quan trọng nhất của chúng nó là thính giác, còn hai mắt chỉ là yếu tố phụ trợ mà thôi.

Nhanh chóng thu hồi lại một trăm con tà nhãn bên trong chiến hào, Dương Lăng lại cắm đầu chạy như điên. Còn may là tốc độ của thú một sừng rất nhanh, cho dù Dương Lăng có dừng lại một chút nhưng vẫn kịp thoát đi trước khi hấp huyết biển bức truy tới.

Sóng âm thanh dò đường? có lẽ dùng Hải Đồn Âm vu phù có thể quấy nhiễu được âm thanh của chúng?

Nhớ tới dị năng của Hấp huyết biển bức, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng lấy từ không gian giới chỉ mấy lá “Hải Đồn Âm” vu phù đã luyện chế trong mấy ngày nay. Mặc dù đám ‘Hải Đồn Âm’ vu phù này dùng máu huyết của Cự giải chu và song đầu mã chu luyện chế, hiểu quả kém xa so với khi dùng máu huyết của Bố cốc điểu, nhưng chỉ dùng để quấy nhiễu thính giác của Hấp huyết biển bức chắc chắn vẫn có hiệu quả nhất định.

Nhanh chóng tiến vào chổ mai phục sau đó Dương Lăng liên tục tung ra ‘Hải Đồn Âm’ vu phù rồi lại dựa vào thú một sừng, mở một lối đi nhỏ giữa mạng nhện dầy đặc nhanh chóng rời đi. Để tăng thêm hiệu quả, Dương Lăng chỉ huy đại quân con nhện bố trí thêm một tầng mạng nhện trên những cây cối xung quanh. Ngoại trừ lổ hổng nhỏ mà Dương Lăng vừa đi qua, bốn phương tám hướng đều có mạng nhện, càng vào sâu mạng nhện càng dày đặc.

Chi…….

Do bị ‘Hải Đồn Âm’ vu phù quấy nhiễu thính giác, Hấp huyết biển bức không hề chú ý đến những mạng nhện dăng đầy phía trước, chỉ dựa vào mùi của Dương Lăng để lại nhanh chóng truy tới.

Lúc đầu, do mạng nhện còn thưa thớt, chỉ có một phần nhỏ biên bức bị tơ nhện cuốn lấy. Nhưng càng lúc số lượng mạng nhện càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, số lượng biên bức bị mắc vào tơ nhện càng ngày càng tăng.

Cùng lúc đó, Lang Chu vương ở phía dưới chỉ huy đại quân con nhện nhanh chóng dụng mạng nhện bịt kín lối vào mà Hấp huyết biên bức vừa đi qua, bao vây toàn bộ biên bức bên trong. Hai ngàn con nhện cùng nhau hành động, rất nhanh đã bịt kín lối vào bằng tầng tầng mạng nhện.

Chi……

Liên tục phá hủy nhiều lớp mạng nhện cứng cỏi, Cự hình biên bức cảm giác có chuyện gì đó không ổn nên hú lên một tiếng quái dị rồi chỉ huy đám biên bức còn lại nhanh chóng đột phá vòng vây.

Do bị ‘ Hải Đồn Âm’ vu phù của Dương Lăng quấy nhiễu, chốc chốc lại có một đầu biên bức mắc vào tơ nhện, cả bầy biên bức càng trở nên điên cuồng ra sức đánh thẳng vào mạng nhện, nhưng làm như vậy lại càng dễ dàng dính vào tơ nhện.



Không còn cách nào khác, cự hình biên bức đành căn cứ vào trí nhớ của mình, dẫn đám biên bức còn lại quay lại đường cũ hòng thoát ra. Nhưng nó nhanh chóng phát hiện thấy lối vào đã bị bịt kín. Không còn đường để lui, cự hinh biên bức chỉ huy cả bầy biên bức điên cuồng xông lên trước phá tan từng tầng, từng tầng mạng nhện.

Sau khi tiến giai, tơ của con nhện quân đoàn càng trở nên cứng cỏi và dẽo dai. Mỗi lần cố sức phá một tầng mạng nhện, cự hình biên bức đều phải hao phí phần lớn sức lực, hơn nữa mỗi lần trùng phá số biên bức theo sau lại bị tổn thất thêm phân nữa.

Liên tục trùng phá tám tầng mạng nhện, cự hình biên bức cũng không còn đủ sức để phá vòng vây, cuối cùng bị một tầng mạng nhện gắt gao cuốn lấy. Mỗi lần cố giãy dụa, tơ nhện lại càng co rút siết chặc hơn.

Sau thời gian chỉ nửa canh giờ, hơn một ngàn con biên bức đều bị bắt. Sau khi kiểm tra thấy không còn con biên bức nào thoát thân, mọi người đều lần lượt kéo đến.

“ Đại nhân, ta thấy không bằng cho một mồi lửa thiêu hủy hết bọn chúng.”

Nhìn thấy cả đàn biên bức đang vô lực giãy dụa , Áo Lan Đức kích động, đối với Dương Lăng lại càng thêm bội phục vô cùng. Giờ đây, hắn rốt cuộc cũng tin tưởng rằng việc kiến tạo một tòa thành ở Hắc Hồ hoàn toàn không còn là điều si tâm vọng tưởng.

Nhìn thấy sự hưng phấn của cẩu nhân, Dương Lăng cười nói: “ Hắc, hắc, đồ tốt như vậy, tại sao phải thiêu hủy chúng?”

“ Chủ nhân, không đem bọn chúng đi thiêu hủy, chẳng lẽ người chuẩn bị đem chúng đi phơi làm thức ăn?” Nhìn lũ Hấp huyết biên bức song đầu thực nhân ma Bố Lạp Tư nghi hoặc lắc lắc đầu.

“ Đương nhiên, thịt biên bức là tuyệt nhất,so với mấy con hắc thủy ngư của các người còn ngon hơn. Đem chúng nó đi nướng lên, bảo đảm sẽ là thức ăn hiếm có trên đại lục.”

Thịt dơi nướng?

Nghe Dương Lăng nói như vậy, song đầu thực nhân ma nghi hoặc lắc lắc hai cái đầu. Hắn đã từng ăn các loại sâu nướng nhộng nướng bắt được trên cây, nhưng còn dơi nướng thì hắn chưa nghe nói tới bao giờ.

Song đầu thực nhân ma nghi hoặc không thôi, còn cẩu nhân cùng với thiên hồ Vưu Na lại từ từ lùi về sau từng bước từng bước một. Nhất là Vưu Na, nàng nhỉn thấy những chiếc răng lởm chởm sắc bén của biên bức, toàn thân đã nổi đầy gai ốc. Cho dù có chết đói, nàng cũng sẽ tuyệt đối không ăn thứ quái vật này.

“ Ai…., kỳ thật nếu ăn sống mấy con biên bức này, mùi vị nó còn thơm ngon hơn a!”

Từ phía trên một mang nhện, Dương Lăng đem xuống một con biên bức đang giãy dụa, cầm nó đưa một vòng trước mặt những người đối diện. Dọa cho Vưu Na sợ hãi thét lên chói tai nhanh chóng lùi ra xa, lo lằng nhìn Dương Lăng, sợ hắn bắt nàng phải cắn một cái trên thân con biên bức.

Đàn bà cuối cùng vẫn là đàn bà !

Nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của song đầu thực nhân ma, lại thấy vẻ tái nhợt của Vưu Na, Dương Lăng lắc đầu, đoạn cẩn thận quan sát con hấp huyết biên bức trong tay.



Nhìn phía ngoài, hấp huyết biên bức không khác biệt lắm so với những con biên bức bình thường. Đồng dạng đều có móng vuốt, có cánh.. chỉ có điều là nó lớn gấp đôi so với bình thường mà thôi. Nhưng sau khi cẩn thận quan sát cái đuôi phía sau của hấp huyết biên bức, Dương Lăng phát hiện điều khác thường.

Đuôi của hấp huyết biên bức rất dài, che dấu bên trong lớp lông mao là một cây kim châm, thoạt nhìn giống như một cây châm đồng, hay một cái đuôi đặc biệt mà thôi, nhưng bên trong cây kim châm còn có một ít máu tươi. Xem ra đây chính là lợi khí chúng dùng để hút máu.

Tò mò, Dương Lăng đưa tay sờ sờ cây châm hút máu của hấp huyết biên bức, vô tình phát hiện có thể làm cho máu tươi từ bên trong chảy ra, mỗi lúc một nhiều. Nhìn máu tươi đang chảy ra, lại nhìn cái đuôi của hấp huyết biên bức, Dương Lăng chợt nghĩ ra một ý.

Muốn luyện chế vu phù thì cần phải có một lượng lớn ma thú máu huyết, cho dù có thu mua từ những dong binh đoàn hay người dân trong trấn, hoặc phái đại quân đi tiêu diệt ma thú để lấy máu huyết đều phải tốn một lượng lớn nhân lực và tài lực. Nếu kéo dài thì đây là một khoản tiêu tốn không nhỏ.

Nếu nhân cơ hội số biên bức đang vô lực giãy dụa này, ra tay thuần hóa chúng, không chỉ có khả năng thu được một cánh quân ma thú, còn có thể có được một đám ma thú phải lao lực cung cấp miễn phí máu huyết cho mình. Thậm chí còn có thể dĩ độc công độc, để chúng quay lại đối phó với số hấp huyết biên bức còn lại ở Hắc Hồ.

Hiểu được giá trị của hấp huyết biên bức, Dương Lăng không hề chần chờ, dùng máu huyết thuần hóa bọn chúng, trong đó, có cả cự hình biên bức đang vô lực giãy dũa.

Sau khi thuận lợi tiến lên cảnh giới địa vu, bất luận là tinh thần lực hay vu lực của Dương Lăng đều được đề cao đáng kể, thuần hóa một ngàn con ma thú cấp một, hấp huyết biên bức không phải là vấn đề lớn đối vơi Dương Lăng. Đợi khi an bài ổn thõa chuyện xây thành, Dương Lăng sẽ trở về Duy Sâm Trấn rồi chuẩn bị tiến sâu vào trong Đặc Lạp Tư sâm lâm để tu luyện, đồng thời tìm kiếm và thuần hóa ma thú trung và cao giai.

Giác phong thú, tà nhãn, quân đoàn con nhện, thạch quỷ cùng với khô mộc chiến sĩ của Dương Lăng đều là ma thú cấp thấp, mặc dù số lượng không quá nhiều, nhưng như vậy là đã đủ. Kế tiếp, Dương Lăng chính là cần phải thuần hóa những trung hoặc cao giai ma thú, nhầm đề cao năng lực tác chiến tổng hợp của ma thú quân đoàn. Nếu hấp huyết biên bức không có dị năng hấp huyết, hắn sẽ tuyệt đối không thuần hóa loại ma thú cấp một này, chỉ hao phí máu huyết cùng vu lực.

Sau khi thuần hóa hấp huyết biên bức, thu được trí nhớ của chúng, Dương Lăng dần hiểu được tình hình của Hắc Hồ.

Căn cứ vào trí nhớ của cự hình biên bức, Hắc Hồ có tổng cộng hơn hai mươi mấy vạn hấp huyết biên bức, chia ra làm nhiều tộc quần lớn nhỏ, có cả thảy hơn trăm tộc quần. Một tộc quần lớn thì có hơn vạn con hấp huyết biên bức, tộc nhỏ thì có hơn một ngàn, thậm chí mấy trăm, chia nhau chiếm hữu các lãnh địa. Lúc bình thường, nếu không gặp phải số lượng lớn con mồi hoặc địch nhân, chúng nó sẽ không cùng nhau hành động. Mỗi một tộc quần đều có một con là thủ lĩnh.

Hai mươi mấy vạn ?

Sau khi biết được số lượng hấp huyết biên bức có trong Hắc Hồ, Dương Lăng lắc đầu, rốt cuộc hắn cũng hiểu được vì sao mà bán thú nhân không dám đến bên cạnh hồ đánh bắt cá. Hai mươi mấy vạn hấp huyết biên bức cho dù mỗi con chỉ hút một giọt máu, sợ rằng cho dù tiến đến bao nhiêu người cũng sẽ bị hút máu thành cái xác khô.

Sau khi nghỉ ngơi một đêm, để nhanh chóng tiêu diệt hấp huyết biên bưc, Dương Lăng quyết định chia binh làm hai đường. Cự hình hồng mao biên bức dẫn hơn một ngàn con phụ trách việc đánh lén các bộ lạc biên bức ở phụ cận, còn chính mình thì theo kế củ, dẫn binh mai phục nhất quyết tiêu diệt hấp huyết biên bức.

Ba ngày qua đi, mọi người tập trung ở một mảnh đất an toàn bên cạnh hồ, tổng cộng đã tiêu diệt gần năm vạn con hấp huyết biên bức. Trong đó, tuyệt đại bộ phận công lao đều do cự hình hông mao biên bức đánh lén thành công. Lúc nó tiến hành tập kích, đàn hấp huyết biên bức khác không chút phản ứng do không hề đề phòng bị đồng loại tập kích.

Vì để đề cao khả năng tiêu diệt đồng loại cho cự hình hồng mao biên bức, cũng là đề cao năng suất thu thập máu huyết ma thú của chúng sau này, Dương Lăng lại thuần hóa hơn một ngàn con hấp huyết biên bức nữa, nâng số biên bức đại quân lên khống chế ở mức hai ngàn con.

Giống như đại quân con nhện cùng tà nhãn quân đoàn, hấp huyết biển bức đều là ma thú cấp thấp nên có thể nuốt tinh hạch của đồng loại mà tiến giai. Ba ngày qua đi, đám hấp huyết biên bức bình thường đã từ nhất giai tiến hóa thành nhị giai, móng vuốt cứng rắng như sắt, tốc độ bay cũng nhanh hơn gấp đôi. Quan trọng hơn, đuôi của chúng đã lớn hơn gấp đôi so với lúc trước, có thể chứa được nhiều máu huyết hơn trước kia rất nhiều.

Những con biên bức bình thường đã tiến lên nhị giai, riêng cự hình biên bức sau khi nuốt số lượng lớn tinh hạch đã thuạn lợi tiến tới đệ tam giai. Cánh dài đến hai thước, móng vuốt càng thêm sắc bén, một kích có thể dễ dàng xuyên qua khinh giáp trên người cẩu nhân, tốc độ tuy còn kém so với giác phong thú tam giai, nhưng cũng không kém hơn nhiều lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook