Chương 498: Chiến trường xưa.
Cao Pha
09/04/2013
Đám người Hắc Long vương, Hải Đức Lạp và Yêu Cơ phụ trách phòng thủ, bảo vệ quanh Đại Vu Thai, Dương Lăng và Thi vu vương phụ trách công kích. Bị hai người bọn họ công kích, Vong linh Đại quân từng mảng một ngã xuống. Thi vu vương thông qua Tử Vong hào giác hấp thu rất nhiều Linh hồn, nhưng chẳng đáng gì so với Dương Lăng. Dựa vào Đại Vu Thai, Dương Lăng phát huy Luyện Hồn Thuật đến mức tận cùng, điên cuồng luyện hóa Linh hồn của Vong linh. Nếu Vong linh Đại quân là thủy triều mãnh liệt, thì Dương Lăng cầm Thủy tinh khô lâu trong tay lại là một cái động không đáy, tận tình hấp thu Linh hồn, từ từ, Hồn Tinh trong đầu trở nên trong suốt, cổ đãng Tinh vụ nồng đậm, Thần thức vốn bị suy yếu rất nhiều từng bước được khôi phục lại, Năng lượng cảm ứng cũng tăng lên.
Ngao…
Theo một tiếng gào rung trời, một con Cốt Long dài mấy trăm mét xuất hiện trước mặt mọi ngươi, hai hốc mắt trống rỗng bắn ra một tia lục quang, trên lưng mọc đầy xương cốt sắc bén, khớp xương trắng bệch, nhìn rất là dữ tợn.
“Cẩn thận, đây là một con Bạo Long khi còn sống ít nhất là Thần Giai” Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp lớn tiếng sợ hãi kêu lên, vung cái đuôi to lớn lên. Mặc dù ở trong Ma thú Vị Diện khổng lồ mà nói, nàng ta chỉ là một Trung vị thần Ma thú nho nhỏ mà thôi, nhưng đã sống hơn 10 ngàn năm, kinh nghiệm của nàng ta rất phong phú, nhìn một cái đã phán đoán ra thực lực của Cốt Long khi còn sống.
Ở Ma thú Vị Diện, có vô số loài Ma thú, ở gần Ao đầm mà Hải Đức Lạp sinh sống hơn 10 ngàn năm, thì đã có mấy ngàn loài Ma thú to nhỏ. Trong đó, kể cả Bạo Long hoành hành bá đạo trên Đại thảo nguyên. Loài này bản tính hung hãn, mới sinh ra đã có thực lực của Siêu giai Ma thú, cơ bản không cần tu luyện lúc trưởng thành cũng đạt đến Hạ vị thần. Sau khi nuốt rất nhiều Ma thú tinh hạch, lĩnh ngộ Hỗn loạn Pháp tắc và lực lượng pháp tắc thực lực càng thêm kinh khủng.
Bạo Long.
Nhìn con Cốt Long dài mấy trăm mét, lại nhìn đám Vong linh rậm rạp sau lưng nó, đám người Hắc Long vương và Yêu Cơ mặt mày tái nhợt, nuốt nước miếng một cách khó khăn. Tình huống bình thường, Vong linh chỉ hành động theo bản năng, ý thức mơ hồ, thực lực kém hơn khi còn sống rất nhiều, nhưng nếu nuốt được rất nhiều Vong linh khiến cho thực lực biến dị thì khó có thể nói. Rất có thể tương đương khi còn sống, cũng có thể tăng lên rất nhiều. Khác với Vong linh bình thường, hai mắt của con Cốt Long lóe ra u quang, hiển nhiên là một tên biến dị.
“Tử Vong văn ba, chết đi” Thi vu vương ra tay đầu tiên, phát ra một đạo Tử Vong văn ba. Từ khi có được Chủ Thần khí trong truyền thuyết này, hắn mừng rỡ như điên, cả ngày vùi đầu nghiên cứu, tìm ra không ít huyền bí. Không chỉ có đánh chết rất nhiều Cương thi và Khô lâu, còn thu được rất nhiều Linh hồn.
Xuy…
Tử Vong văn ba tốc độ rất nhanh, như cơn sóng âm bao phủ quanh Cốt Long, nhưng khiến mọi người ngoài ý muốn là, lục quang bên ngoài cơ thể Cốt Long đột nhiên sáng rực lên, Tử Vong văn ba không có chút ảnh hưởng gì với nó..
Cốt Long rít lên một tiếng, dẫn theo đông đảo Vong linh lao tới, ngâm nga một lát, hai mắt phát ra một lũ Lục quang, trong nháy mắt xuyên thủng bàn tay phải của Thi vu vương. Cái miệng rộng há ra, phát ra một đạo Long quyển phong, cuốn lấy Tử Vong hào giác, muốn chiếm làm của riêng. Sau khi trở thành Vong linh, Cốt Long mặc dù mất đi hầu hết ý thức, nhưng nó cảm giác mối uy hiếp từ Tử Vong hào giác, hơi thở hủy thiên diệt địa này có sức hấp dẫn trí mạng với đám Vong linh.
Không ổn.
Cốt Long hành động rất nhanh, nhìn thấy Tử Vong hào giác sắp bị Ma pháp của nó cuộn lấy. Song ngay khi Dương Lăng chuẩn bị ra tay, thì đột nhiên trong Không gian Vu tháp truyền ra một trận Linh hồn ba động kịch liệt. trong lòng vừa động, lập tức triệu Giác hồn xà đang rất kích động ra. Trong khoảng thời gian vừa qua, tiểu tử này cả ngày chỉ biết nuốt Sương trắng ở Vu Tháp, và Ma thú tinh hạch, sau đó lần lượt lột da biến hóa. Từ lúc trước chỉ là do Năng lượng tạo thành đã trở thành một Con rắn nhỏ có máu có thịt. Dương Lăng có một loại cảm giác, tiểu tử này lần này có điểm khác thường có lẽ có quan hệ với Cốt Long.
Hưu…
Sau nhiều lần tiến hóa, tốc độ của Giác hồn xa hơn xa trước kia, lao xẹt qua không trung như Thuấn di, lao thẳng vào con Cốt Long cách đó không xa, bị bám theo một chuỗi tàn ảnh. Né qua làn lục quang của Cốt Long, thoát khỏi Phong nhận của đối phương, “Đông” một tiếng va chạm mạnh vào người Cốt Long, xúc giác trên đầu như hai quả chùy đâm vào sâu trong xương cốt của Cốt Long. Trong nháy mắt, Cốt Long chấn động, vết thương như bị trúng độc trở nên đen nhánh, nhanh chóng lan ra toàn thân. Ma pháp Phong hệ bị cắt đứt, đang cuốn lấy Tử Vong hào giác rơi xuống mặt đất, bị Thi vu vương chạy nhanh đến cướp về.
“Ồ, Hồn giác?” Nhìn Giác hồn xà bay vòng quanh Cốt Long, nhìn hai cái sừng nhỏ trên đầu nó, Thi vu vương kêu lên thất thanh.
Giác hồn xà là Ma thú thần bí nhất của Vong linh vị diện, không ai biết tổ của chúng nó ở đâu, cũng không ai hiểu rõ thói quen cuộc sống của bọn nó. Bọn nó như U linh ngẫu nhiên xuất hiện ở Vong linh vị diện, Thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Truyền thuyết, khi chúng nó mọc ra Hồn giác, thì sẽ trở thành sự tồn tại đáng sợ nhất ở Vong linh vị diện, Vong linh cường đại đến mấy cũng không thể ẩn hình trước mặt nó, Vong linh vô cùng cường đại nếu không cẩn thận cũng biến thành con mồi của bọn nó, Năng lượng Linh hồn bị hút hết sạch. Có thể nói, Giác hồn xà trưởng thành chính là khắc tinh của tất cả Vong linh. Năm đó, ngẫu nhiên biết được ở gần Lãnh địa có một con Giác hồn xà mới sinh chưa lâu, Thi vu vương lập tức liên hợp với vài tên Cường giả bắt nó lại. Lợi dụng Vong Linh ma pháp tà ác bắt nó luyện chế thành một cây Xà Hình pháp trượng. Tăng nhanh tốc độ thi triển và uy lực của Ma pháp. Không ngờ rằng, sau khi tiểu tử này bị Dương Lăng thu phục, không những từ trạng thái Năng lượng khôi phục thành bản thể, còn mọc ra Hồn giác trong truyền thuyết.
Ngao…
Đau đớn, Cốt Long lăn qua lăn lại trên mặt đất, lớn tiếng rít lên, một trảo đánh mạnh về phía Giác hồn xà, muốn tát nó nát bấy. Không ngờ rằng, “Đông” một tiếng vang lên, vỗ không trúng Giác hồn xà, nhưng thiếu chút nữa lại đánh gãy xương của mình.
Giác hồn xà quá nhanh, quá giảo hoạt.
Là một con Bạo Long biến dị, thực lực của Cốt Long rất cường đại. Nhưng không có biện pháp làm gì được Giác hồn xà, như con voi đánh con ruồi vậy chẳng có tác dụng gì, rất nhanh, bị Giác hồn xà công kích khiến cả người đen nhánh, Năng lượng Linh hồn như gặp phải máy bơm nước tuôn ra ngoài rất nhanh. Kinh hãi, bản năng bảo nó chạy trốn ra ngoài, muốn thoát khỏi Giác hồn xà đáng sợ.
“Bây giờ mới chạy, chậm rồi” Cốt Long còn chưa đi được mấy bước, Dương Lăng đã gia trì 64 lần Trọng lực, tốc độ lập tức chậm lại, như một con rùa nửa ngày không tiến được nửa bước. Trên lưng như gánh cả ngọn núi lớn vậy.
Hưu…
Giác hồn xà vẫy đuôi một cái, lao vào đầu Cốt Long, bắt đầu xoay tròn, nháy mắt, đã đục thủng được một cái động mà chui vào. Rất nhanh, Cốt Long kêu lên thảm thiết, như là lợn bị chọc tiết vậy. Tứ chi co quắp, giãy dụa càng lúc càng vô lực, âm thanh càng lúc càng nhỏ, rất nhanh nằm yên không nhúc nhích trên mặt đất. Mà ngược lại, Giác hồn xà cắn nuốt được rất nhiều Năng lượng lại rất là hưng phấn, trong nháy mắt đã lớn lên thêm một vòng, vẫy vẫy cái đuôi rồi lao thẳng về phía mục tiêu tiếp theo. Tốc độ mặc dù kém Dương Lăng, nhưng cũng tương đương với Thi vu vương, khiến kẻ khác mở rộng tầm mắt.
Vong linh xông tới rất nhiều, có nhiều đến mức làm người ta hoài nghi đây rốt cuộc là một tòa thành bị tàn phá, hay là một phần mộ rất lớn. Tuy nhiên, đối với công kích cường đại của Dương Lăng, Giác hồn xà và Thi vu vương thì số lượng của Vong linh có nhiều đến mấy cũng không đáng gì. Hơn một canh giờ sau, xác Vong linh chất đầy trong Thông đạo, Vong linh lao ra càng lúc càng ít.
“Đi, tiếp tục đi về phía trước”
Dương Lăng thu hồi Đại Vu Thai, chỉ huy mọi người tiếp tục đi về trước, trận đánh này, không những tiêu diệt rất nhiều Vong linh. Còn hấp thu được rất nhiều Linh hồn Năng lượng, phạm vi cảm ứng trong tòa thành vốn chỉ có vài chục bước đã tăng lên đến 1000 bước, thực lực tăng mạnh. Tiếng gọi từ sâu trong Cung điện càng lúc càng rõ ràng, Ấn ký hình tháp ở trên Mi Tâm cũng nhảy lên càng lúc càng nhanh.
Rốt cuộc là ai đang gọi mình?
Nghĩ đến Ngũ Trảo Kim Long rất sống động ở cửa thành, nghĩ tới Vu thuật của Lão Vu bà, Dương Lăng có một cảm giác rất mãnh liệt. Dường như tòa thành này là di tích của Thượng cổ Vu sư mà mình vẫn đi tìm. Kinh hãi, hắn chỉ huy mọi người đi tới thật nhanh, xuyên qua vài Cung điện, lướt qua thông đạo thật dài, đi nhanh về phía trước, dọc theo đường đi, có vô số Vong linh, nhưng có lẽ đã lĩnh giáo sự lợi hại của mọi người, nên rốt cuộc không có tên nào dám tiến ra cản đường, từ xa đã nhảy sang một bên. Càng đi về trước, tiếng gọi thân thiết càng rõ ràng, nhưng hơi thở Vong linh càng lúc càng đậm, như là có Vong linh rất đáng sợ ẩn núp đâu đó. Từng cơn U Phong thổi qua, đừng nói là Yêu Cơ, mà ngay cả Cự Viên vương cũng run lên.
“Mọi người cẩn thận, bất kể phát sinh chuyện gì, chỉ được cách ta 50 bước” Cảm giác Năng lượng ba động mênh mông trong không trung, Dương Lăng cẩn thận đi chậm lại. Dưới sự chỉ huy của hắn, mọi người rất cẩn thận đi xuyên qua một tòa cung điện nguy nga, nhìn Sân rộng hùng vĩ đột nhiên xuất hiện trước mặt, trong nháy mắt tất cả đều trợn mắt há mồm.
Thi hài, vô số Thi hài.
Sân rộng hùng vĩ bao phủ một tầng sương trắng, nhìn không thấy cuối. Nhìn một cái thấy tất cả đều là Thi hài, có Cự Long dài mấy ngàn mét, có Ma Lang cao hơn một ngọn núi, có Bỉ Mông khổng lồ dữ tợn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.