Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 435: Đại ma vương

Cao Pha

09/04/2013



Khoảng cách từ Mông Đặc Sâm đến Ma Thú Lĩnh rất xa, nhưng Hắc Long Vương tốc độ đã vượt rất xa so với lúc đầu, chỉ mất hai canh giờ đã chở Thi Vu Vương chạy tới Ngõa Tây Lý đại giáo đường ở Mông Đặc Sâm. Dùng tốc độ nhanh nhất tu kiến truyền tống trận để Dương Lăng nhanh chóng dẫn đại quân truyền tống đến.

“ A Tư Na Ma, chỉ huy người của ngươi nấp ở trong rừng, La Đức Lý Cách Tư, ngươi mang rượu ngon đã pha chế cho bọn lính, để cho bọn họ thống khoái ăn bữa ăn cuối cùng.” Dương Lăng trầm giọng ra lệnh.

Vốn hắn định chỉ huy đại quân một lần kéo hết lên, theo thế sét đánh không kịp bưng tai, nhanh chóng công hạ Ngõa Tây Lý đại giáo đường. Nhưng thông qua trí nhớ của hai tên lính Tạp Mạt cùng Mạch Cách Lôi Địch, hiểu rõ tình huống bên trong giáo đường, hắn liền nhanh chóng thay đổi chủ ý.

Ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ tại Mông Đặc Sâm đế đô quyền cao chức trọng, mặc dù là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, bị rất nhiều người gọi là ác diện lang, nhưng là thế lực hắn cũng không phải ít. Để thuận lợi cử hành hôn lễ cho tiểu nhi tử La Bá Đặc của hắn, bên ngoài giáo đường có một binh đoàn thành vệ quân duy trì trật tự, nghiêm cấm người vô phận sư đi vào. Bất quá, ngoài đông trong ít, sự đề phòng bên trong giáo đường không có tăng mạnh, ngược lại còn buông lỏng không ít, bình thường có rất nhiều đội tuần tra, nhưng bây giờ đều ở quân doanh uống rượu.

Cứ như vậy, đã tạo cơ hội rất lớn cho hành động lần này. Thay vì cho binh lính với ma thú cường công, không bằng âm thầm động tay động chân, bỏ độc dược chí mạng vào rượu của đám Giáo Đình kỵ sĩ với ma pháp sư, để cho đại bộ phận địch nhân mất hết năng lực tác chiến, sau đó đột ngột giết vào. Dùng kịch độc của Ngả Lỵ Ti điều chế, cộng thêm Thi Vu Vương ra tay, khả năng thành công rất cao.

Nhìn Thi Vu Vương La Đức Lý Cách Tư đang hưng phấn chạy về phía sau, Dương Lăng phân phó An Tư Na Ma chuẩn bị tốt, tùy thời đánh ra, sau đó thông qua thổ độn thuấn di qua vào trong nội đường, cẩn thận quan sát động tĩnh bên trong.

Ngõa Tây Lý đại giáo đường rất lớn, lớn hơn so với tưởng tượng của người thường nhiều, kiến trúc của nơi cầu nguyện bên trong có thể dung nạp hai ngàn người cùng lúc, dư sức cử hành những hôn lễ lớn. Bởi vì nơi này quá lớn, khách nhân đến chúc mừng cũng rất nhiều, người đến người đi liên tục, căn bản không ai chú ý tới Dương Lăng ,vị khách không mời mà đến này. Tuyệt đại bộ phận khách nhân đều chạy nhanh về phía trước để xem hồng y đại giáo chủ Tang Cổ Lạp đang chủ trì hôn lễ.

“ Sách sách, đế đô đệ nhất mỹ nhân quả nhiên xinh đẹp.”

“ Hắc hắc, lần này thật là tiện nghi cho tên tiểu tử La Bá Đặc, cưới về được đại mỹ nhân Mã Ti Lạc Oa này.”

“ Đó là đương nhiên. Lợi Mã gia tộc làm sao dám đắc tội với La Bá Đặc của ba Nạp gia tộc. Chỉ cần ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ đại nhân mở miệng, cha của Mã Ti Lạc Oa căn bản là không được lựa chọn.”

“ Hừ, nhỏ giọng thôi.”

Nhìn tân nương Mã Ti Lạc Oa như hoa như ngọc, có người mở rộng tầm mắt, trần trụi nhìn vị tân nương xinh đẹp động lòng người này, rung động vì sự xinh đẹp của nàng. Vài người chụm đầu lại nhỏ giọng thầm thì rằng sau cuộc hôn nhân này là một cố sự. Đối với những tin đồn, đám quý tộc luôn có hứng thú rất lớn, nhất là mấy vị quý tộc phu nhân cả ngày nhàm chán. Thậm chí còn hứng thú với những lời đồn đó còn hơn cả hôn lễ.

Tân nương Mã Ti Lạc Oa vốn cực kì xinh đẹp, sau khi trang điểm tỉ mỉ, lại càng thêm đắc nhiếp nhân tâm. Mái tóc đen dài theo gió nhẹ nhàng tung bay; thu hút biết bao ánh mắt hâm mộ của các cô gái. Mặc dù đã gặp nhiều mỹ nữ, nhưng Dương Lăng cũng không khỏi nhìn vài lần, bất qua, làm hắn cảm giác có điểm không đúng là vốn Mã Ti Lạc Oa nên cười hạnh phúc mới phải, nhưng vẻ mặt của nàng lại rất bình tĩnh, thậm chí có thể nói là chết lặng. Mày ngài hơi nhíu, tựa như mang theo một tia u sầu, nhìn kĩ còn có thể phát hiện nơi lớp hóa trang trên mặt nàng còn lưu lại vết nước mắt.

Bức hôn?

Lắng nghe mọi người đang nhỏ giọng trò chuyện, rất nhanh Dương Lăng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mặc dù đám quý tộc phu nhân đều tụm lại một chỗ, thanh âm nhỏ đến không thể nhỏ hơn, có thể dấu được người bên cạnh nhưng không thể gạt được thính lực kinh người của Dương Lăng.



Nguyên lai, hoa hoa công tử La Bá Đặc phong lưu thành tính, tại đế đô không việc ác gì không làm. Nhưng làm mọi cách cũng không tán được người đẹp Mã Ti Lạc Oa, hắn dứt khoát dùng đến thế lực của gia tộc để bức hôn. Tổ thượng của Mã Ti Lạc Oa từng là một đại tướng quân chống lại sự xâm lấn của Ban Đồ đế quốc, chính mình địa vị rất cao, nhưng từ khi hắn chết đi, gia tộc nhanh chóng xuống dốc, đời sau kém hơn đời trước.

Tới đời cha của Mã Ti Lạc Oa, chỉ còn là một gã tử tước. Mặc dù trong lòng không muốn mang nữ nhân gả cho La Bá Đặc nổi danh hoa hoa công tử kia, nhưng dưới áp lực cường đại của Ba Nạp gia tộc, vì truyền thừa của gia tộc, vì an toàn của thân nhân, hắn căn bản là không còn sự lựa chọn nào khác.

“ Hắc hắc, màn hôn lễ này diễn ra rất đúng lúc.” Nhìn tên La Bá Đặc mắt chuột mày trộm đang kiêu ngạo đang đứng bên cạnh ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, hồi tưởng lại chuyện cũ trong kí ức.

Lúc trước tại Mông Đặc Sâm thành gặp tên La Bá Đặc này, bị hắn cho đông đảo thị vệ vây lấy, rồi tại tiệc mừng thọ của quốc vương lại bi cha hắn Cách Lý Kỳ bắt phải đánh nhau với tên thánh giai võ sĩ Á Ca, mặc dù may mắn chiến thắng nhưng cũng rất kinh hiểm. Sau này, khi quay về Ma Thú Lĩnh lại phái theo cả đám sát thủ muốn chặn giết, nếu không có Vưu Na, không chừng đã sớm chết trong tay Lưu Độc rồi.

Không phải không muốn báo thù mà là chưa đến lúc.

Vốn Dương Lăng lần này thầm nghĩ chỉ cần phá hủy Ngõa Tây Lý đại giáo đường mà thôi, không nghĩ tới lại xảo ngộ gặp hôn lễ của tên La Bá Đặc này. Xem như một mũi tên hạ hai chim, mang gia tộc hắn cùng đám thần côn Giáo Đình mai táng một chỗ.

Một đao giết hắn, hay là…. cắt đi mệnh căn của hắn, để cho hắn trong đêm động phòng biến thành một tên thái giám?

Nhìn sắc mặt mơ màng của La Bá Đặc, thêm tên Cách Lý Kỳ âm ngoan độc ác bên cạnh, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, âm thầm tính toán làm sao mới có thể xuất ra một chiêu ác nhất.

“La Bá Đặc tiên sinh, ngươi có bằng lòng hay không lấy Mã Ti Lạc Oa tiểu thư làm vợ?” Dưới sự chủ trì của hồng y đại giáo chủ Tang Cổ Lạp, hôn lễ tiến vào giai đoạn cuối cùng.

“ Nguyện ý, ta nguyện ý.” Nhìn người đẹp động lòng người Mã Ti Lạc Oa, ngẫm lại có thể lập tức mang thân thể mê người của nàng đặt ở hạ thân, tùy ý dày vò, La Bá Đặc hưng phấn không thôi. Hạ thân vươn cao như một cái lều, không biết xấu hổ.

“ Mã Ti Lạc Oa tiểu thư, ngươi có bằng lòng gả cho La Bá Đặc tiên sinh hay không?”

“ Ta…” nhìn vẻ mặt đạo mạo trang nghiêm của hồng y đại chủ giáo, lại nhìn tên hầu tử kinh tởm La Bá Đặc, Mã Ti Lạc Oa chần chờ không quyết. Hai mắt đỏ bừng, thỉnh thoảng lại nhìn về cửa lớn của giáo đường, tựa như đang đợi cái gì, chậm chạp không có trả lời đại chủ giáo.

“Di, chuyện gì xảy ra?”

“ Nghe nói, Mã Ti Lạc Oa căn bản là không muốn gả cho La Bá Đặc, chỉ là bị ép buộc không có biện pháp mà thôi.”

Nhìn tân nương chậm chạp không trả lời, mọi người bắt đầu xầm xì, tin đồn tuôn ra như mưa. Hồng y đại chủ giáo sắc mặt không đổi nhưng La Bá Đặc đang đứng một bên lại tức giận đến vẻ mặt đỏ bừng, không nghĩ tới Mã Ti Lạc Oa đến bước cuối cùng rồi lại không muốn gả cho mình, vừa thẹn vừa giận.

“Mã Ti Lạc Oa, mau trả lời đại chủ giáo đi nào.” Thấy ngoại giao đại thần lạnh lùng nhìn mình, cha của Mã Ti Lạc Oa cả người chấn động, dù không cam lòng nhưng vẫn nhắc nhở nữ nhân của mình, mặc dù biết rõ nàng đã có người trong lòng, nhưng vì gia tộc truyền thừa, vì an toàn của người thân, hắn thực sự không có biện pháp. Thủ đoạn của gia tộc ngoại giao đại thần tàn nhẫn vô cùng, trong giới quý tộc không ai không hiểu, không phải một gia tộc nhỏ nhoi như hắn có thể đối phó.

“Mã Ti Lạc Oa tiểu thư, ngươi có bằng lòng hay không gả cho La Bá Đặc tiên sinh?” hồng y đại chủ giáo Tang Cổ lạp sắc mặt không đổi, lặp lại một lần nữa. Làm một gã thần côn quyền cao chức trọng, thành phủ của hắn người bình thường tuyệt không có khả năng so sánh.



“Ta…” sờ sờ tín vật đính ước trong lòng, Mã Ti Lạc Oa bất lực nhắm hai mắt lại, nước mắt không kìm được tuôn ra. Đang lúc nàng cắn răng dối lòng chuẩn bị trả lời đại chủ giáo thì đột nhiên ầm một tiếng, đại môn giáo đường bị đá tung ra. Một gã trẻ tuổi vừa anh tuấn vừa cao lớn, ăn mặc như thợ săn năm sao cầm ngạnh cung xông vào, theo sau là một đám binh lính.

“Mã Ti Lạc Oa, chạy, chúng ta cùng trốn.” Tên thợ săn trẻ tuổi không để ý đến vết máu trên người, vừa gào thét vừa xông đến. Sau khi biết được tin tức kinh người này, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Mông Đặc Sâm, bất chấp tất cả mà xông vào.

Hai năm trước, hắn cùng Mã Ti Lạc Oa lén lút yêu rồi trao đổi vật đính ước cho nhau. Đáng tiếc, vì để trả nợ cho gia tộc, hôn lễ không thể cử hành. Vì muốn nhanh chóng kiếm tiền, hắn từ bỏ thân phận kỵ sĩ của mình, gia nhập vào thợ săn công hội, hy vọng sau khi hoàn thành cao giai nhiệm vụ có thể kiếm được một số tiền lớn. Nhờ có sẵn năng lực của cao cấp kỵ sĩ, hơn nữa lại thông minh ham học, không chối từ khổ cực, rất nhanh hắn đã nắm được hết kỹ xảo săn bắt, từ một gã thợ săn ba sao tiến lên thợ săn năm sao.

“Không…., không. Kiệt Sâm, chạy mau, mau mau rời khỏi nơi này.” Nhào vào lồng ngực người yêu, nhìn vết máu trên người hắn, Mã Ti Lạc Oa thất thanh kêu to. Hy vọng Kiệt Sâm nhanh chóng rời đi. Trong ngoài giáo đường binh lính đông đảo, bằng vào sức của một mình Kiệt Sâm quyết không có khả năng mang mình rời đi. Vạn nhất Kiệt Sâm bị bắt được, với thủ đoạn của gia tộc La Bá Đặc, hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng.

“Hắc hắc, ngoạn mục, càng ngày càng tuyệt vời.” Nhìn tên thợ săn trẻ tuổi bất chấp tất cả, lại nhìn phục sức thợ săn năm sao của hắn cùng vẻ mặt buồn bực đến sắp hộc máu của La Bá Đặc, Dương Lăng nụ cười đầy mặt.

“Vệ binh, giết, giết chết hắn mau.” Nhìn Mã Ti Lạc Oa gắt gao tựa ở lồng ngực Kiệt Sâm, La Bá Đặc gào lên như sấm, lớn tiếng ra lệnh cho đám võ sĩ bên cạnh, hai mắt đỏ bừng, khuôn mặt tam giác dữ tợn biến dạng, ngũ quan cơ hồ dồn về một chỗ.

“Binh sĩ, mang hắn xuống cọc thiêu sống. Thần nói, dị giáo đồ như vậy là suối nguồn của hết thảy tội ác, dị giáo đồ phải bị thiêu chết, mỗi tín đồ cùng có trách nhiệm.” Hôn lễ một lần nữa bị cắt đứt, nhìn tên Kiệt Sâm đang càn rỡ, hồng y đại chủ giáo rốt cuộc không chịu được trầm giọng hạ lệnh. Nhất thời, một đám cao giai hộ giáo kỵ sĩ từ bóng tối lao ra, cùng xông hết lên muốn nhanh chóng bắt lấy Kiệt Sâm

Thân là một gã thợ săn năm sao, Kiệt Sâm thực lực kinh người. Nói về đơn độc đánh nhau, vài tên kỵ sĩ cùng lên cũng không phải là đối thủ của hắn. Nháy mắt đã có vài tên lính bị hắn dùng chủy thủ cùng mũi tên nhọn bắn chết. Nhưng hảo hán cũng không chống được đông người, rất nhanh, dưới sự vây công đông đảo của binh lính, vết thương của hắn càng lúc càng nhiều, tả xung hữu đột nhưng không thoát ra được. Theo lượng máu mất đi, tốc độ phản ứng càng ngày càng chậm, thương thế cũng nặng dần lên, ý thức trở nên mơ hồ.

“Không,…. Đừng giết hắn, ta van các ngươi. Đừng giết hắn. Ta nguyện ý , cái gì ta cũng nguyện ý.” Bị hai gã binh linh mạnh mẽ kéo về phía sau, mắt thấy người yêu Kiệt Sâm bị thương gần chết, Mã Ti Lạc Oa lệ rơi đầy mặt, lớn tiếng cầu khẩn. Đáng tiếc bọn lính vẫn không dừng tay, ngược lại còn đánh mạnh hơn.

“Hắc hắc, tuyệt vời, thật là cảm động.” Ngay khi Mã Ti Lạc Oa tuyệt vọng, chuẩn bị đập đầu tự sát, Dương Lăng từ một góc vắng vẻ đi tới, cứ mỗi bước đi lại có một gã binh lính huyết quản bạo liệt mà chết, thật là quỷ dị.

Trong nháy mắt bị gia trì ba mươi hai lần trọng lực, không một gã binh lính nào tránh được một kiếp.

Căn cứ theo ma pháp truyền tin hồi báo của Thi Vu Vương đã đắc thủ bên kia, tuyệt đại bộ phận binh lính đều uống phải rượu độc, độc tính rất nhanh sẽ phát tác, không có độc môn giải dược, thì một gã thánh giai, thậm chí lĩnh vực cường giả cũng mất hết năng lực chiến đấu, tránh cho đêm dài lắm mộng trong khi phát động công kích mãnh liệt.

“Đại ma vương, ngươi….., ngươi có phải là Ma Thú lĩnh chủ?” Nhìn rõ bộ dáng của Dương Lăng, vô luận là ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ hay là hồng y giáo chủ quyền cao chức trọng, tất cả đều sắc mặt đại biến.

Từ sau trận đánh ở Cương giác thành, Giáo Đình đã mang bức họa Dương Lăng phát cho mỗi giáo đường, xếp đầu tiên trong danh sách truy nã. Trong mắt rất nhiều người, hắn đã trở thành một ma vương đáng sợ, một người mà có thể thống lĩnh cả ngàn vạn đầu ma thú, một ma vương tâm ngoan thủ lạt.

“Hắc hắc, ăn xong bữa tiệc cuối cùng rồi, các người cũng nên lên đường đi.”

Nhìn đám binh lính cứng đầu đang vây lấy mình, Dương Lăng khinh thường cười cười, nhẹ nhàng vỗ tay một cái. Ngay lập tức cửa sổ trong giáo đường đều bị phá vỡ, phô thiên cái địa ma thú như tia chớp tràn vào, thậm chí ngay cả vách tường cứng rắn cũng bị mạnh mẽ đập phá, lộ ra một đầu cự viên cuồng bạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook