Chương 334: Đại mỹ nữ và Lão điệu nha
Cao Pha
09/04/2013
Sau khi kiểm tra vài lần, thấy Ngả Luân đại sư và Trưởng lão địa tinh đều đã nắm giữ cơ bản giam cầm cấm chế và kỹ xảo bố trí, Dương Lăng quay lại Á Mã Tốn sâm lâm, thăm dò Lăng Mộ dưới đất.
Theo trí nhớ của Y Mặc Đặc, Lăng Mộ dưới đất nằm sâu dưới lòng đất, ngoại trừ một Ma pháp truyền tống trận bằng đá thì không có lối vào nào khác. Nếu không hiểu chú ngữ, cho dù thực lực mạnh mẽ hơn nữa cũng không thể tiến vào Lăng Mộ dưới đất.
Cưỡi Hắc Long vương tốc độ siêu nhanh, mấy canh giờ sau là hắn đã chạy đến Ma pháp truyền tống trận bằng đá ở sâu trong Á Mã Tốn sâm lâm.
Liếc mắt nhìn một cái, thì thấy lối vào Lăng Mộ dưới đất có điểm giống như Điều đốn sơn cốc. Tám mươi mốt tấm bia đá được bố trí cẩn thận, mặt trên khắc đầy đồ án, hợp thành một tòa Ma pháp truyền tống trận thần bí. Trong không khí có một cỗ Năng lượng ba động mờ mịt, tương tự như Ma lực, cẩn thận cảm giác thì lại có điểm giống như Vu lực.
Ma pháp trận có một đám Mãng xà biến dị bảo vệ, cả người chỗ đen chỗ trắng. Có con nằm dưới chân tấm bia đá, có con nằm phơi nắng trên mặt đất; có đám tụ tập lại một chỗ, từ từ bò…
“Đại nhân, đây là U Linh xà đặc biệt của Lăng Mộ dưới đất, người đầy kịch độc. Bị chúng nó cắn một ngụm nhiều khả năng sẽ trở thành một Vong linh trở thành nô lệ của Lăng Mộ dưới đất, nhất định phải cẩn thận.”
Y Mặc Đặc vừa nói vừa chỉ huy một đám Bọ Cạp chui xuống đất bò tới, lén lút đến gần đám U Linh xà bảo vệ Ma pháp trận. Bởi vì trên người Bọ Cạp có hơi thở của Lăng Mộ dưới đất, nên ngay lập tức đám U Linh xà chưa thể nào phát giác ra nguy hiểm sắp phủ xuống, không thèm để ý đám Bọ Cạp đang bò đến.
Sau khi tu luyện Khôi lỗi Vu quyết, Linh hồn Năng lượng của Y Mặc Đặc càng thêm khổng lồ, mỗi một con Bọ Cạp giống như một cái phân thân. Mấy ngày nay, hắn đã tạo ra một cái ổ Bọ Cạp tại rừng rậm bên trong Không gian Vu tháp, để cho đám Bọ Cạp không ngừng ấp trứng, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Cho dù đám Bọ Cạp bên ngoài không cẩn thận chết hết, nhiều nhất cũng chỉ tổn thất một chút Linh hồn mà thôi, qua vài ngày là có thể điều động một đội ngũ mới.
Cứ như vậy, nói một cách khác, Y Mặc Đặc đã tu luyện thành Hóa thân ngàn vạn, bất tử kim thân; hoặc là nói thành một con gián đánh không chết. Chỉ cần Dương Lăng không chết, Không gian Vu tháp bất diệt, hắn vĩnh viễn không có gì phải lo lắng cả.
“Chất độc của U Linh xà rất mạnh, công kích rất đáng sợ; tuy nhiên lại là con mồi rất tuyệt, Linh hồn tuyệt hơn đám Phong Lang và Đại địa bạo hùng” Chỉ huy đám Bọ Cạp bao vây lấy U Linh xà, Y Mặc Đặc cười cười”. Sau đó hóa thành một đám Bọ Cạp, lao đến đám U Linh xà như thủy triều, phát động cuộc tập kích bất ngờ.
Trong nháy mắt, chỉ thấy đám Bọ Cạp đột nhiên đánh về đám U Linh xà ngay trước mặt. Có con cắn vào chỗ bảy tấc của con U Linh xà, có con cắn một miếng lên người nó rồi từ miệng vết thương chui vào trong người; có con thậm chí thừa dịp con U Linh xà phè phè cái lưỡi trong nháy mắt nhảy vào trong miệng nó. Chui vào trong bụng nó rồi cắn xé nội tạng của nó.
Tê…
Không kịp ứng phó, không hề có sự chuẩn bị, tất cả U Linh xà đều trúng chiêu, kêu lên thảm theiets. Có một ít U Linh xà thực lực tương đối mạnh mặc dù có phản ứng, nhưng còn chưa phun nọc độc, đã bị đám Bọ Cạp lao lên, trong nháy mắt chỉ còn vũng máu, ngay cả xương cốt đều bị đám Bọ Cạp nuốt sạch.
Sau khi U Linh xà tử vong, ở đầu đều tản ra một lũ Hắc khí, bị đám Bọ Cạp nuốt sạch. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc, hơi thở tử vong quẩn quanh đâu đó.
Sau khi hấp thu Năng lượng Linh hồn của U Linh xà, trên người mỗi con Bọ Cạp đều hiện lên một vòng Hắc khí mờ nhạt, đám phù văn huyền ảo như ẩn như hiện. Chạm phải đám Hắc khí, thì U Linh xà đang giãy dụa lập tức lớn tiếng kêu lên thảm thiết. Dường như bị đòn tấn công vô hình, bị đám Bọ Cạp như thủy triều lợi dụng tấn công.
Sách sách, đây là Ma pháp thu hoạch Linh hồn?
Nhìn đám Bọ Cạp ở khắp nơi, nhìn bộ dạng trực tiếp nuốt chửng Linh hồn của con mồi, Dương Lăng gật đầu khen ngợi. Là một gã Vu Sư tu luyện Linh hồn Vu thuật, hắn hiểu được sự cường đại và sắc bén của loại công kích này.
Ma pháp Linh hồn thu hoạch sắc bén, Khôi lỗi Vu quyết thần bí…
Nhìn đòn tấn công độc đáo và sắc bén của Y Mặc Đặc, Dương Lăng vô cùng tin tưởng vào hắn. Có lẽ, Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc sẽ trở thành một thanh đồ đao sắc bén nhất trong tay mình.
Dưới đòn tập kích bất ngờ của Y Mặc Đặc, chiến đấu rất nhanh đã kết thúc.
“Đại nhân, bên ngoài Lăng Mộ chỉ có một đám U Linh xà bảo vệ, nhưng bên trong Lăng Mộ lại đầy cạm bẫy, vô số hộ vệ cường đại. Chỉ với mấy người chúng ta đi vào, sợ rằng…” Sau khi hình thành hình người, Y Mặc Đặc nói những điều mình biết ra, sợ là Dương Lăng sẽ mạnh mẽ tiến vào trong Lăng Mộ.
Mặc dù đại thắng đám U Linh xà bảo vệ Ma pháp truyền tống trận, hấp thu rất nhiều Linh hồn Năng lượng, nhưng đối mặt với Lăng Mộ dưới đất có lịch sử quá lâu đời, hắn không dám khinh thường đại ý. Không ai so với hắn hiểu rõ thủ đoạn của các đời Pháp Lão Vương, không có ai hiểu rõ hơn hắn về sự đáng sợ của Lăng Mộ dưới đất.
“hắc hắc, tại sao chúng ta lại phải đi vào?” Nhìn Y Mặc Đặc vẻ mặt ngưng trọng, Dương Lăng cười cười: “Nếu Lăng Mộ dưới đất chỉ có một cửa ra, vậy chỉ cần khóa chỗ này lại, Gia Bá Lợi sẽ không còn nguy hiểm gì nữa. Ta muốn xem Lăng Mộ dưới đất có thể phái ra bao nhiêu hộ vệ tìm cái chết.
Lúc này, vào trận rất nhẹ nhàng, Dương Lăng vốn không chuẩn bị tiến vào Lăng Mộ dưới đất, chỉ là chuẩn bị tìm hiểu một chút tình huống bên ngoài mà thôi. Y Mặc Đặc chỉ là hộ vệ bình thường bên ngoài đã khó đối phó đến vậy, thì hộ vệ bên trong Lăng Mộ càng không cần phải nói. Cho dù Y Mặc Đặc không nhắc nhở hắn cũng không ngu xuẩn đến mức chui vào chịu chết.
Tuy nhiên, không đi vào cũng không có nghĩa là không có biện pháp làm gì được tòa Lăng Mộ dưới đất này.
Chỉ cần Giam cầm cả tòa Ma pháp truyền tống trận, bày Thiên la địa võng, tự nhiên sẽ không cần lo lắng đám hộ vệ của Lăng Mộ dưới đất lao ra làm ác, Gia Bá Lợi tự nhiên sẽ không còn chịu sự uy hiếp từ Lăng Mộ dưới đất nữa.
Chỉ cần bày mai phục, dựng một đạo phòng tuyến cường đại, không biết chừng còn có thể Nhân họa đắc phúc, ôm cây đợi thỏ bắt sống được đám Hộ vệ lao ra từ Lăng Mộ dưới đất. Sau khi thuần hóa, tự nhiên thu được một đám cao thủ tương đương Y Mặc Đặc thậm chí còn mạnh hơn, thuận tiện hơn so với việc đi khắp nơi tìm kiếm Ma thú cao cấp nhiều.
Sau khi bày giam cầm cấm chế trên quy mô lớn, điệp gia thêm Ảo trận và Sát trận, Dương Lăng dựng một tòa Ma pháp truyền tống trận ở gần đó. Sau đó triệu ra 10 tên Khô mộc chiến sĩ chỉ huy bọn nó hóa thành cây đại thụ bình thường, luôn luôn giám sát mọi động tác của Lăng Mộ dưới đất.
Trên mỗi cây lại an bài một đám Giác phong thú tốc độ cao, phụ trách tuần tra xung quanh Cấm chế, xác nhận không có chuyện gì bất trắc xảy ra cả.
Mặc dù dựa vào tập quán từ xưa, Lăng Mộ dưới đất ít nhất phải mất mấy tháng mới phái hộ vệ mới ra, nhưng đề phòng không thể không có, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
“Y Mặc Đặc, Lăng Mộ dưới đất giao cho ngươi phụ trách, có chuyện khác thường, lập tức đi tìm ta” Nói phương pháp ra vào Cấm chế nói cho Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc, Dương Lăng nhanh chóng rời khỏi.
Có sự hạn chế của Cấm chế, có Khô mộc chiến sĩ và Giác phong thú trợ giúp, một ít vấn đề nhỏ tin rằng Y Mặc Đặc có thể đối phó tự nhiên. Nếu mà không đối phó được, tin rằng hắn cũng có thể duy trì đến lúc mình thông qua Ma pháp truyền tống trận từ Gia Bá Lợi đến đây trợ giúp.
Cưỡi Hắc Long vương, trở lại Thành chủ phủ trong Gia Bá Lợi, Dương Lăng vốn chuẩn bị tận dụng thời gian tu luyện. Không ngờ vừa mới tiến vào cửa, Ngả Luân đại sư và Trưởng lão địa tinh đã hưng phấn ra đón.
“Đại nhân, đây là Sủng vật tạp mà chúng ta luyện chế ra, người nhìn xem hiệu quả thế nào?” Trưởng lão địa tinh vừa nói vừa đưa một tấm Sủng vật tạp năm cạnh, vẻ mặt tươi cười, Ngả Luân đại sư cũng không ngoại lệ.
“Được, được, đem phương pháp truyền cho người có thể tin tưởng của các ngươi, tận dụng thời gian luyện chế một nhóm Sủng vật tạp đi”
Sau khi lấy hai tấm ra xem hiệu quả, Dương Lăng gật đầu hài lòng, phân phó vài câu rồi đi nhanh về phía phòng họp. Phân phó cho Áo Lan Đa tìm mấy người Hải Nhi Bối Lý, Lệ Nhã và Mập mạp đến, chuẩn bị cho bọn họ một cái kinh hãi.
Bởi vì thời gian có hạn, Thành chủ phủ của Gia Bá Lợi nhỏ hơn Duy Sâm tòa thành, rất nhanh, đám người Hải Nhi Bối Lý đã nhanh chóng chạy đến.
“Dương Lăng, Bì Tạp Hùng của ta đâu, nhanh lấy ra nào, ngươi đã nói bên trong Tuần thú tràng có một con mà” Vừa mới bước vào cửa, Lệ Nhã không kịp đợi đã bảo Dương Lăng đòi Bì Tạp Hùng đáng yêu.
“Ồ, Lệ Nhã, ngươi đúng là muốn con Bì Tạp Hùng bên trong Tuần thú tràng?” Vừa nghe Lệ Nhã nói vậy, nụ cười trên mặt Dương Lăng càng thêm sáng lạn.
“Đúng, nhanh nào. Tên quỷ hẹp hòi này, muốn bao tiền cứ nói, tên Mập mạp chết tiệt này cái gì khác không có, nhưng Tinh tệ thì nhà hắn có rất nhiều” Thấy Dương Lăng ấp a ấp úng, Lệ Nhã còn nghĩ rằng hắn không muốn cho đi dễ dàng, liền lấy tên Mập mạp béo ú làm cái túi tiền.
“Được rồi, nếu ngươi muốn như vậy, vậy không thể làm gì khác hơn là thỏa mãn yêu cầu của ngươi”
Cười cười, Dương Lăng nói nhỏ vài câu vào tai Dương Lăng, tên này cả kinh, kỳ quái nhìn Lệ Nhã một cái. Sau đó nhanh chóng rời đi, không lau sau, hắn và một tên binh lính mang một cái lồng được bọc trong bao tải đen, bên trong thi thoảng truyền ra tiếng kêu của con Bì Tạp Hùng.
“Hừ, ngươi còn có lương tâm đó” Nhìn chiếc lồng bọc trong tấm vải đen, mắt Lệ Nhã sáng rực lên, lập tức đi đến, lật ngay tấm vải đen chắn trên chiếc lồng.
Lần trước ở Mông Đặc Sâm, mặc dù chậm một bước không mua được Bì Tạp Hùng đáng yêu; nhưng nàng đã được chơi với con Bì Tạp Hùng đáng yêu ở nhà người bạn tốt Ngả Lâm vài lần, đối với tiếng kêu cô lỗ của tiểu tử này rất là quen thuộc.
“A… quái vật…”
Sau khi lật tấm vải đen này lên, Lệ Nhã vốn chuẩn bị mở cửa lồng, ôm lấy con Bì Tạp Hùng đáng yêu. Nhưng nhìn Bì Tạp Hùng già trước mặt chỉ còn có vài cái răng vàng khè, lông thì chỗ này mọc một cái, chỗ kia một cái, nước miếng chảy ròng ròng, nàng hét lên một tiếng chói tai.
“Lệ Nhã tiểu thư, đây là con Bì Tạp Hùng cuối cùng ở trong Tuần thú tràng chúng ta, ta sẽ phái người đưa nó lên giường của ngươi. Ta tin là, có một con Bì Tạp Hùng đáng yêu thế này làm bạn, ngươi sẽ có một giấc ngủ tuyệt vời. Ngủ ngon Lệ Nhã tiểu thư xinh đẹp” Dương Lăng cố nhịn cười, nghiêm trang phân phó cho Áo Lan Đa đem con Bì Tạp Hùng này đến phòng của Lệ Nhã.
Ngủ với con Bì Tạp Hùng già khụ này?
Nhìn con Bì Tạp Hùng già khọm nước miếng chảy ròng ròng, mủ mắt đầy mặt, Lệ Nhã thiếu chút nữa ngất xỉu. Ôm một con Bì Tạp Hùng như vậy mà ngủ, chính là một cơn ác mộng, kinh khủng hơn cả ngồi tù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.