Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 216: Dây lưng cường đại

Cao Pha

09/04/2013



Hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng an ủi Vưu Na và Ngả Lỵ Ti vài câu. Sau đó đi nhanh về phía phòng họp, ra hiệu cho Cổ Đức đi cùng.

Vào trong phòng họp, Dương Lăng xoa xoa huyệt Thái Dương: “Cổ Đức, thế cục gần đây như thế nào?”

“Cảng khẩu và và các kiến trúc vẫn theo kế hoạch xây dựng, Hắc Thủy thành đã sơ bộ hoàn thành, khai thác Ngũ thải quáng mạch và xây dựng Binh công tràng đang tăng tốc” Bẩm báo tiến độ của các hạng mục chủ yếu, nhìn Dương Lăng không nói gì, Cổ Đức có chút chần chờ nói: “Tuy nhiên, gần đây Thợ săn Công hội gặp một it phiền toái”

“Ồ, phiền toái thế nào?” Thấy Cổ Đức vô cùng lo lắng, Dương Lăng hiểu được chuyện tuyệt đối không đơn giản.

“mấy ngày hôm nay, có không ít người đến Thợ săn Công hội đến yêu cầu nhiệm vụ không ít, nhưng tất cả đều là ủy thác có thù lao không cao. Các ủy thác có thù lao cao, hầu hết đều bị đám Dong binh âm thầm cướp đoạt”

Cổ Đức vô cùng lo lắng, chần chờ một lát rồi nói tiếp: “Ngoài ra, mấy ngày gần đây có hơn mười tên Thợ săn bị chết trong rừng. Căn cứ theo Duy Áo Lạp điều tra, không phải là thương tích do Ma thú gây ra, ngược lại giống như bị người âm thầm làm hại”

Bị người âm thầm đánh lén?

Chẳng lẽ, Dong binh công hội không chỉ muốn đối phó với mình, còn mở rộng phạm vi tập kích đến tất cả Thợ săn?

Một hai người Thợ săn bị hại còn có thể do thù oán cá nhân, nhưng chỉ trong vòng vài ngày mà có hơn mười tên Thợ săn bị giết, cái này không bình thường chút nào. Không cần phải suy nghĩ nhiều, Dương Lăng cũng hiểu được rất có thể là do đám Dong binh ở Duy Sâm Trấn gây ra. Chỉ có một điều chưa xác định được là do do đám Dong binh này tự phát hành động hay là do Dong binh công hội ở phía sau sai khiến.

“đối phương kinh nghiệm phong phú, sau khi ra tay liền xóa hết dấu vết rồi nhanh chóng rời đi” Nhớ đến Thợ săn bị giết hại, Cổ Đức hai mắt đỏ bừng: “Ta và Duy Áo Lạp tự mình đến hiện trường điều tra, nhưng vẫn không thể tìm được chứng cớ hữu hiệu gì. Ta hoài nghi kẻ động thủ chính là vài tên Sát thủ cực kỳ lợi hại”

Mỗi một tên Thợ săn bị giết hầu hết đều bị sát thủ đâm cho một kích trí mạng từ sau lưng, tất cả người bị giết đều bị móc mắt, để tránh thông qua hình ảnh lưu trong mắt người bị giết tìm được đầu mối. Ngoại trừ sát thủ giàu kinh nghiệm, Cổ Đức không thể tưởng được còn có ai có thể làm được như vậy.

Sát thủ?

Sát thủ giàu kinh nghiệm cực kỳ lợi hại?

Ngoài ý muốn trôi qua, sắc mặt Dương Lăng càng lúc càng ngưng trọng. Vì đả kích Thợ săn Công hội mới thành lập, Dong binh công hội không tự mình ra tay mà mời Sát thủ tập kích không phải là không thể. Chỉ cần trong thời gian ngắn giết chết một đám Thợ săn, là có thể khiến cho Ma thú lĩnh bàng hoàng, đả kích nghiêm trọng vào lòng nhiệt tình gia nhập Thợ săn Công hội của mọi người.

Đương nhiên, ngoại trừ Dong binh công hội, cũng không loại trừ khả năng là do thế lực của Đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ hay Đại thần quân cơ Ban Đồ đế quốc nhân cơ hội làm loạn. Gia tộc Cách Lý Kỳ thèm thuồng Ma thú lĩnh tài nguyên phong phú, mà Đại thần quân cơ Ban Đồ đế quốc lại muốn báo thù cho cháu bị chết ở quan khẩu A Lạp Sơn, bọn họ tuyệt đối không bỏ qua cơ hội.

Hừ, binh lai tương đáng, Thủy lai thổ yểm.



Sau khi hiểu được tình hình, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng. Nếu là trước kia khi thực lực còn yếu, có lẽ còn phải cẩn thận làm việc, lấy bất biến ứng vạn biến. Nhưng đột phá đến Thần vu, hắn tự tin đối mặt với cao thủ thánh giai trên Thế giới này.

Thêm vào đó là Ma thú cao cấp như Thú một sừng và Phi Long vương, và Ma thú đại quân khổng lồ, hắn có đủ thực lực đối mặt với uy hiếp các phía.

Mặc dù Dong binh công hội có lịch sử lâu đời, chính mình có Dong binh đoàn mạnh nhất, nhưng Dương Lăng tin tưởng chỉ cần lợi dụng tốt quyền lợi Lĩnh chủ, Vu thuật huyền ảo và Ma thú đại quân khổng lồ bày ra Thiên La Địa Võng, đối phương tuyệt đối khó có thể chiếm được tiện nghi trên Lãnh địa của mình.

Tấn công là cách phòng ngự tốt nhất.

Đối mặt với địch nhân chưa biết rõ. Biện pháp tốt nhất là chủ động xuất kích, chặt đứt nơi phát tin tức tình báo của đối phương trong Lãnh địa. Bắt được người sống thì tra hỏi tìm ra người phía sau màn.

Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nghĩ đến một chủ ý tương kế tựu kế: “Cổ Đức, tìm vài tên nhân viên tổ Anh Vũ rất ít lộ diện giả mạo làm Thương đội, nói là muốn đến gần Sơn cốc con nhện tìm quặng sắt cần vài tên Thợ săn dẫn đường. Ngươi ngày mai phải đến Thợ săn Công hội công bố nhiệm vụ, chú ý, nhất định phải giữ bó mật”

Tìm vài tên nhân viên tình báo Anh Vũ đóng giả làm Thương đội?

Ngoài ý muốn trôi qua, Cổ Đức trong lòng vừa động, nhanh chóng hiểu được chủ ý của Dương Lăng. Chỉ cần có thể dẫn dụ đám sát thủ bí mật, bắt đối phương lại tra hỏi, thì rất có thể tìm được chủ mưu chính thức ở sau màn.

Thương lượng một ít chi tiết cụ thể, Cổ Đức tin tưởng nhận lệnh đi ra, mặc dù Dương Lăng không giải thích chuyện hôm qua, nhưng hắn rõ ràng hôm nay Dương Lăng khác với hôm qua rất nhiều. Nhìn từ mặt ngoài thì vẫn không có Đấu khí, Ma lực, nhưng cỗ Năng lượng ba động trong cơ thể càng thêm mịt mờ. Loại cảm giác này, giống như Dương Lăng trong một đêm đã tu luyện thành một gã cao thủ thánh giai.

Trên Thái Luân đại lục, vô luộn là võ sĩ hay là Ma đạo su tu luyện trước khi tu luyện đến Thánh giai thì Năng lượng ba động trong cơ thể đều rõ ràng. Người có Tinh thần lực cao là có thể dễ dàng cảm giác được Đấu khí hoặc là Ma lực trong cơ thể.

Nhưng Cường giả thánh giai thì khác, thực lực càng cường đại, thì nhìn từ bên ngoài càng bình thường, người bình thường cơ bản không thể cảm giác được Năng lượng ba động trong cơ thể bọn họ.

Có lẽ, tối hôm qua Lĩnh chủ đại nhân sử dụng bí thuật triệu hồi Ma thú siêu giai gì đó, đột phá cánh cửa Thánh giai.

Nghĩ lại suối Năng lượng khổng lồ trên bầu trời Tòa thành tối hôm qua, nghĩ đến tiếng rít gào kinh tâm động phách của mãnh thú, lại nghĩ đến thân phận Thượng cổ triệu hồi sư của Dương Lăng, Cổ Đức suy nghĩ liên miên. Kết hợp với Năng lượng ba động mịt mờ trong cơ thể Dương Lăng, hắn càng ngày càng dám chắc ý nghĩ của mình, mừng rỡ, hắn không còn lo lắng nữa, vô cùng hy vọng vào sự phát triển của Lãnh địa.

Một Cường giả thánh giai thì có tác dụng vô cùng lớn lao đối với Lãnh địa.

Cổ Đức hiểu được, Dương Lăng trở thành Cường giả thánh giai thì sự an toàn của Lãnh địa và Thợ săn Công hội sẽ được bảo đảm. Trên Thái Luân đại lục, Thánh giai không phải không quyết đấu với nhau, nhưng ở tình huống bình thường hai bên tuyệt đối không dễ dàng ra tay. Nếu không thể một kích trí mạng, khiến cho đối phương chạy trốn được, sau này sẽ bị một cao thủ thánh giai âm thầm đánh lén.

Cho nên cho dù thực lực có cường đại đến mấy, cũng không có mấy ai dám dễ dàng kết thâm cừu đại hận với một tên Cường giả thánh giai, không ai muốn đối mặt với một tên Cường giả thánh giai âm thầm trả thù bất chấp thủ đoạn.



Đưa mắt nhìn Cổ Đức đi khỏi, Dương Lăng nhấp một ngụm Lang mỗ tửu lạnh lẽo, sau đó phân phó Áo Lan Đa tìm Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đến. Rất nhanh, Lão quản gia xuất hiện trước mặt.

“Mục Nhĩ Bá Kỳ, lần này ở sâu trong rừng rậm ta thu được Thực nhân đằng, có thể nhanh chóng tấn công mục tiêu xung quanh, ngươi lập tưc slays danh nghĩa trồng cây đem bọn nó trồng một vòng quanh tòa thành” Dương Lăng vừa nói vừa lấy tất cả đám Thực nhân đằng trưởng thành ra, nói tiếp: “Truyền lệnh đi xuống, sau này tất cả người hầu không được đến gần thành tường, binh lính tuần tra phải đeo tấm thẻ có thể nhận biết được thân phận”

Thực nhân đằng tốc độ rất nhanh, công kích sắc bén, ngụy trang cường đại, tuyệt đối có thể khiến cho đám địch nhân lẻn vào tòa thành khó lòng phòng bị.

Muốn bày Thiên La Địa Võng trên Lãnh địa, thì cần phải bắt đầu từ Duy Sâm tòa thành, Thực nhân đằng là lựa chọn tốt nhất ở phương diện phòng thủ. Thêm vào đó là binh lính tuần tra ngày đêm, và đám Giác phong thú như ám tiếu, Dương Lăng tin tưởng địch nhân tuyệt đối khó có thể lặng lẽ lẻn vào. Chỉ cần có thời gian bày cấm chế bên trong Tòa thành, vậy càng thêm tin cậy.

Cứ như vậy, cho dù mình có việc rời khỏi, thì cũng có thể đảm bảo an toàn cho mọi người trong Tòa thành.

Có thể nhanh chóng tấn công mục tiêu xung quanh?

Nhìn đám Thực nhân đằng chỗ xanh chỗ đỏ trên mặt đất, Lão quản gia mặc dù khó hiểu, nhưng vẫn không lỗ mãng hành động. Nhưng Áo Lan Đa còn trẻ tuổi thì khác, tò mò không nhịn được đưa tay sờ lên Thực nhân đằng khổng lồ một màu đỏ máu, cảm giác lạnh lẽo. Nhưng ngoại trừ đám gai nhọn sắc bén trên các nhánh, thì không nhìn ra có gì nguy hiểm.

“Đại nhân, mấy cây mềm này là Thực nhân đằng trong truyền thuyết sao?” Lắc lắc đầu, Áo Lan Đa dùng sức dá Thực nhân đằng khổng lồ một cước. Thấy không có phản ứng gì, càng cảm thấy kỳ quái, không hiểu tại sao Dương Lăng lại trịnh trọng như vậy.

Thấy Áo Lan Đa đá mấy đá cũng không có việc gì, Lão quản gia lắc đầu, cũng tò mò sờ nhẹ lên Thực nhân đằng đang nằm trên mặt đất. Hơn mười năm trước, hắn từng nghe nói trong Đặc Lạp Tư rừng rậm có Thực nhân đằng rất kinh khủng, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ được quái vật trong truyện thuyết lại có bộ dáng thế này.

“Hắc hắc, đá đi, dùng sức đá thêm mấy cái. Nếu không, sau này không còn cơ hội đâu”

Thấy Áo Lan Đa và Mục Nhĩ Bá Kỳ không hiểu mà đá Thực nhân đằng mấy đá, Dương Lăng lắc đầu. Nếu không phải hắn thông qua Thực nhân đằng khổng lồ hạ mệnh lệnh không được phản kháng, thì sợ rằng hai tên già trẻ này đã sớm bị đám Thực nhân đằng hút thành xác khô.

“Đại nhân, tên của đám cây này thật sự làm người ta sợ hãi. Đáng tiếc, mềm quá, dùng để làm dây lưng thì còn được, chứ dùng để tấn công địch nhân lẻn vào, sợ rằng” Lắc lắc đầu, Áo Lan Đa vừa nói vừa lấy một cây Thực nhân đằng quấn xung quanh thắt lưng.

Bởi vì vật tư thiếu thốn, hầu hết Bán thú nhân đều chỉ dùng da thú làm Dây lưng, không những phiền toái còn có một mùi không bao giờ hết. Nhưng đám Thực nhân đằng này thì khác, cứng cỏi mềm mại, còn mang theo một mùi thơm nhàn nhạt, tuyệt đối là Dây lưng tự nhiên.

Dây lưng?

Nhìn Áo Lan Đa cầm Thực nhân đằng quấn đi quấn lại bên hông, Dương Lăng toát mồ hôi, xem ra, kẻ không biết thì không sợ. Lắc lắc đầu, trong lòng vừa động đột nhiên nghĩ đến một chủ ý tuyệt diệu.

Bởi vì điều kiện có hạn, không có khả năng phân phát Liệp ma tạp phiến cho từng Thợ săn, nhưng Thực nhân đằng thì khác, có thể nuôi trồng được rất nhiều.

Nếu nghĩ biện pháp cho mỗi một Thợ săn đều có thể thao túng Thực nhân đằng, bình thường làm dây lưng, ở thời khắc quyết định làm vũ khí, tuyệt đối có thể khiến địch nhân khó lòng phòng bị. Với công kích sắc bén và tốc độ rất nhanh của Thực nhân đằng, thực lực của bọn họ sẽ được tăng lên rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook