Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 515: Dị biến ở thần ma mộ tràng

Cao Pha

07/09/2013

Sau khi thu lấy thần bí ngọc bài mà hải yêu Y Lỵ Toa kiên quyết đưa lên, Dương Lăng phất tay mang cả hải yêu môn thu vào Vu tháp không gian. Ngay cả thi thể của Hải Yêu Vương cùng lão Vu bà cũng đồng thời thu vào, phân phó cho thiên sứ trường sáu cánh Áo Phỉ Lợi Á hậu táng hai người bọn họ. Cũng tìm biện pháp để hòa giải mâu thuẫn giữ hải yêu nhất tộc và đông đảo hải tộc bộ lạc.

Trong khoảng thời gian này, Áo Phỉ Lợi Á không chỉ dẫn thiên sứ môn tại Vu tháp không gian truyền giáo mà còn phụ trách lên kế hoạch cho sự phát triển cho cả nơi này, trở thành quản gia của Vu tháp không gian. Trong mắt của đông đảo bộ lạc ở đây, nàng chính là Vu môn thánh nữ, hay chính là người phát ngôn của Dương Lăng đại vu, có uy tín rất lớn.

“Dương Lăng , tất cả đám ma thú này là do ngươi gọi về à?”

Nhìn đám người Hải Đức Lạp cùng Hắc Long Vương hóa thành hình người đứng bên cạnh Dương Lăng, Tinh linh Đại Tế Tự khó tin lắc đầu. Dưới tình huống bình thường, triệu hoán sư chỉ có thể gọi về một đầu ma thú, đừng nói ở Thái Luân đại lục, ngay cả tại những vị diện đặc biệt cũng là như thế. Không nghĩ tới, Dương Lăng lại có khả năng gọi về cả ngàn vạn ma thú; riêng mấy đầu ma thú đã tiến giai lên siêu giai ma thú là đã kinh người, không ngờ lại còn có cả ma thú có thực lực trung vị thần đỉnh.

Dương Lăng bây giờ chỉ mới là hạ vị thần, nếu hắn tu luyện lên trung vị thần vậy chẳng phải là có khả năng gọi ra thượng vị thần thần thú cường đại sao ?

Cả ngàn vạn đầu thần thú cùng tiến lên, còn ai có thể là đối thủ của hắn ?

Cường hãn, vô cùng cường hãn!

Đừng nói Tinh linh Đại Tế Tự, ngay cả đám người Kiếm Thần cùng Hoàng kim Sư tử cũng rung động không thôi. Một người mà có thể đánh chìm ác ma đảo, phá hủy hoàn toàn hải yêu nhất tộc, dưới sự đuổi giết của Hải Yêu Vương vẫn bình yên vô sự. Những việc này người bình thường không có khả năng làm được. Duy chỉ có Hỏa Thần Lôi Mông sắc mặt vẫn bình thản, như là đang nghĩ đến điều gì đó.

“Kỳ thật…… chuyện cũng không phải như các ngươi tưởng tượng như vậy.” Dương Lăng giả vờ lắc đầu rồi nói tiếp:” bọn người kia càng ăn càng nhiều. Đuổi cũng không đi, một ngày ăn hơn mười đầu Tây Bá Lợi Á trường thối ngư, nếu ngon miệng thì càng kinh khủng hơn. Ta suýt nữa bị bọn họ ăn đến phát sản. Ai da!”

Đuổi cũng không đi ?

Mọi người lắc đầu. Đối với tiện nghi mà Dương Lăng khoe khoang cũng không nói gì. Đương nhiên, mấy lão này toàn là những tên đã thành tinh. Thấy Dương Lăng không muốn nhiều lời cũng không truy vấn nữa.

“Dương Lăng huynh đệ. Gần bờ biển hoàng kim có hơn mười tòa tinh quáng làm ngươi phú đắc lưu du (ND: giàu chảy mỡ). Lại còn ở đó giả vờ kể khổ. Cẩn thận chúng ta đến cướp bây giờ.” Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh vác trường thương trên vai, vừa nói vừa dùng sức vỗ vỗ vào vai Dương Lăng .

Người bình thường mà mất đi một cánh tay thì cả ngày sầu mi khổ kiểm, hoặc là ý khí tiêu tan. Nhưng Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh lại khác, nhìn trên khuôn mặt tươi cười của hắn không có lấy một tia ưu thương.



“Chỉ cần bán các loại ma thú sủng vật đi thì Ma Thú Lĩnh các ngươi đã giàu to rồi. So với mấy lão già chúng ta còn giàu hơn.”

Nhìn Dương Lăng đang kể nghèo, Hoàng kim Sư tử Ba Khắc lắc đầu. Căn cứ theo tình báo của gia tộc, theo sự khuếch trương của thợ săn công hội, việc mua bán ma sủng càng ngày càng phát đạt. Quy mô kích thước càng ngày càng lớn. Trên Thái Luân đại lục, vô luận là thiếu nữ chưa chồng hay là quý tộc phu nhân, tất cả đều nuôi một đầu tiểu cương bỉ thú hoặc là Tây Bá Lợi Á thỏ tuyết để lấy thanh danh. Không tiếc hao phí thiên kim phái người đến Bố Lạp Đức thương hội hoặc là Duy Sâm thương hội mà mua. Chỉ riêng lợi nhuận thu vào ở phương diện này cùng với nguồn thiên địa tài phú đã cực kì kinh người của Ma Thú Lĩnh, đừng nói một ngày ăn hơn mười đầu ngưu, thậm chí mấy trăm ,mấy ngàn, mấy vạn cũng không thành vấn đề.

“Được rồi, Dương Lăng, cái liệp ma tạp phiến kia của ngươi có thể hay không bán cho ta mấy cái, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”

Kiếm Thần đang chùi vết máu trên thân kiếm, vừa nói vừa ‘bá’ một tiếng cắm vào vỏ. Cũng giống như các thế lực lớn khác, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc mặc dù không nổi bật nhưng tin tức lại phi thường linh thông. Thông qua các kênh, rất nhanh hiểu được liệp ma tạp phiến có giá trị quý giá cỡ nào. Đối với Kiếm Thần có thực lực trung vị thần mà nói đương nhiên ý nghĩa không lớn. Nhưng đối với những người trong gia tộc chỉ có thực lực thánh vực và lĩnh vực mà nói, vậy thì không phải là chuyện đùa. Nếu nghĩ ra biện pháp phong ấn một đầu cự long hoặc là một đầu siêu giai ma thú, thực lực tuyệt đối tăng lên một bước lớn.

“ Dương Lăng huynh đệ, ta yêu cầu không nhiều, chỉ cần một ngàn cái thôi, tạm thời chừng đó. Ngươi đừng nói là ngươi không có.” Dưới sự nhắc nhở của Kiếm Thần, Ba Bác Tát nhanh chóng nhớ tới Dương Lăng còn có bảo bối tốt như vậy liền mở miệng đòi 1000 cái. Có liệp ma tạp phiến thì hắn có thể trong thời gian ngắn tăng nhanh chiến đấu lực cho Hắc Ám kỵ binh. Nếu có thể từ tử vong vị diện lấy thêm được một nhóm lớn Hắc Ám chiến mã nữa thì càng tuyệt.

Một ngàn cái ?

Nhìn Ba Bác Tát miệng rộng như sư tử, Dương Lăng lắc đầu, “ đừng nói là một ngàn cái liệp ma tạp phiến. Ngay cả một ngàn cái đê cấp sủng vật tạp cũng không có. Sủng vật tạp còn có thể luyện chế, liệp ma lạp phiến thì phải chuyển từ gia tộc của ta tới. Ngoại trừ mấy lão bất tử trưởng lão, ai cũng không biết luyện chế như thế nào. Nếu các vị thật sự cần, ta có thể đưa mỗi người một cái, nhưng nhiều hơn nữa thì thật sự không có.”

Ma thú là ưu thế lớn nhất của Ma Thú Lĩnh, sủng vật tạp, chiến đấu tạp cùng liệp ma tạp phiến là những công cụ tất yếu cần thiết để phát huy ưu thế đó. Nhất là liệp ma tạp phiến còn có thể phong ấn cao giai ma thú vào, thậm chí là siêu giai ma thú, càng là lợi khí để bồi dưỡng những thành viên hạch tâm của Vu môn. Thuộc loại hàng cấm không bán, để đảm bảo cho ưu thế của Ma Thú Lĩnh. Để bảo đảm cho Ma Thú Lĩnh có đủ thực lực để tự bảo vệ khi mình rời khỏi Thái Luân đại lục đến một vị diện khác sau này, Dương Lăng tuyệt sẽ không để liệp ma tạp phiến lưu truyền ra ngoài.

“Dương Lăng huynh đệ, ít nhất mười cái.”

“ Nhiều nhất là ba cái, nhiều hơn nữa thì không có. Còn có, đổi một liệp ma tạp phiến lấy mười hắc tinh tinh tủy, một tay giao tiền, một tay giao hàng.”

Sau khi hiểu rõ tình huống, đám người Kiếm Thần cùng Hoàng kim Sư tử thất vọng không thôi, cũng ngại không mở miệng hướng Dương Lăng đòi nhiều hơn nữa. Duy chỉ có Hắc Ám đại thống lĩnh Ba Bác Tát là vẫn còn kỳ kèo, hy vọng có thể lấy được nhiều hơn. Cái khác không nói, chủ yếu là cần phải trang bị cho năm tên kỵ binh thống lĩnh dưới tay hắn.

“ Lôi Mông đại nhân, bên này, xin mời, các vị, xin mời.” Nhìn Ba Bác Tát đang lớn tiếng kỳ kèo cùng Dương Lăng, Hắc Ám đại trưởng lão lắc đầu, phân phó thân vệ nhanh chóng quét dọn chiến trường. Sau đó mời Lôi Mông cùng mọi người đi vào trong Ba Lạp Khắc thành, phân phó người hầu nhanh chóng đưa lên rượu ngon tốt nhất.

Ba Lạp Khắc thành rất lớn, là đại bản doanh của Hắc Ám hiệp hội. Bên trong thành phi thường phồn vinh. Dân cư khoảng hơn tám trăm vạn, một tòa Hắc Ám điện phủ hùng vĩ tùy ý có thể thấy được. Sau khi biết được tin chiến thắng, mọi người hai bên đường đều lớn tiếng hoan hô. Đám lính trở về từ tiền tuyền tỏa ra khắp mọi ngõ ngách. Có tên thì miệng rộng uống rượu, có người thì giơ cao vũ khí dính đầy máu tươi, người khác lại hưng phấn ôm lấy người yêu hôn nhau thật sâu. Rất nhiều chổ đông đến nỗi một giọt nước cũng khó lọt. Từ Hắc Ám điện phủ trang nghiêm hùng vĩ truyền ra trận trận thanh âm thành tâm cầu khẩn….. Mọi người ở khắp nơi dùng đủ mọi cách để ăn mừng cho thắng lợi khó khăn này.

Sau khi ngồi xuống bên trong tòa thành, rất nhanh, những người hầu đã bay ra một bữa tiệc xa hoa.



“ Cám ơn các vị đại nhân đã hỗ trợ. Nếu không, nói không chừng Hắc Ám hiệp hội chúng ta đã trúng phải âm mưu ám toán của Giáo Đình rồi.” Hắc Ám đại trưởng lão tự mình rót một chén rượu ngon mời đám người Lôi Mông cùng Kiếm Thần, cám ơn bọn họ đã viện trợ ở thời khắc mấu chốt. Thân là thượng vị thần, Hải Yêu Vương thực sự quá mạnh mẽ. Cho dù cả ba Hắc Ám cự đầu cùng xông lên cũng không phải là đối thủ. Nháy mắt đã bị đánh cho trọng thương.

May sao Dương Lăng kịp thời đánh bất ngờ Ác ma đảo. Dụ Hải Vương và và đám đại ma đầu đuổi theo, hoàn hảo là đám người Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại Tế Tự nhanh chóng chạy tới kịp, hỗ trợ đánh lui công kích hung mãnh của đại quân hải tộc; nhanh chóng cùng Hỏa Thần Lôi Mông phá giải thiên ma giải thể của Hải Yêu Vương. Nếu không, hậu quả thật không thể tưởng nổi.

“ Không ngờ tên Hải Yêu Vương kia không chỉ tiến một bước trong việc lĩnh ngộ tử vong pháp tắc mà lại còn lĩnh ngộ được cả pháp thuật thiên ma giải thể đáng sợ.” Tinh linh Đại Tế Tự lắc đầu, nhớ tới chiến đấu lực đột nhiên bộc phát của Hải Yêu Vương lúc ấy mà da đầu tê dại.

“ Hừ, có lợi hại hơn nữa thì cũng có tác dụng gì, sau cùng cũng trở thành một nắm đất mà thôi.” Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh Ba Bác Tát hừ lạnh một tiếng, cầm bình rượu ngon trong tay một hơi uống hết, dừng một chút rồi nói tiếp: “ bất quá, như thế nào cũng không nghĩ tới Khắc Lý Tư Đế Na bỗng nhiên tự sát tại chỗ, chết cũng muốn chết cùng một chỗ với Hải Yêu Vương.”

“ Đúng vậy, ai cũng không tưởng được nàng lại kiên quyết như vậy.” Nhớ tới những giọt nước mắt trong suốt của lão Vu bà trước khi chết, Tinh linh Đại Tế Tự cũng buồn thương man mác.

Tình yêu, chẳng phân biệt biên giới, chẳng phân biệt chủng tộc. Cho dù là một tên ác ma đại gian đại ác thì trong lòng cũng có một tình yêu chân chính. Tình!

“ Phúc La Tát là một thiên tài, một người tu luyện chưa đến trăm năm mà đã tiến giai lên thần giai, đồng thời lại còn tu luyện tánh mạng và tử vong hai loại pháp tắc bất đồng. Đáng tiếc….” Lôi Mông đặt chén rượu chân cao trong suốt xuống, trên mặt mang theo một cổ ưu thương cùng cô đơn: “ Đáng tiếc, hắn giống như một người huynh đệ của ta. Quá cố chấp, quá điên cuồng. Cho dù tu luyện đến thượng vị thần đỉnh, thậm chí là một cường giả mạnh nhất, cũng vô pháp thoát khỏi số mệnh.”

“ Lôi Mông đại nhân. Chẳng lẽ tu luyện lên đến chủ thần rồi vẫn có thể bị người khác giết sao?” Dương Lăng trong lòng vừa động, đột nhiên nhớ tới hắc giáp đại hán ở lâu đài dưới đáy biển.

“ Đương nhiên, đừng nói chủ thần. Cho dù là một vị diện thủ hộ giả hoặc là vị diện lưu lãng giả cũng sẽ chết.” Có lẽ nhớ tới chuyện cũ nào đó, sắc mặt Lôi Mông buồn bã. “ Mênh mông vị diện, các loại nguy hiểm nhiều không đếm được, không người nào chân chính có bất tử chi thân cả, ngoại trừ…..”

Đừng nói Dương Lăng, ngay cả đám người Hắc Ám đại trưởng lão cùng Tinh linh Đại Tế Tự cũng ngưng thần lắng nghe. Đáng tiếc, có lẽ ý thức được điều gì đó, Lôi Mông đột nhiên dừng lại, lắc đầu rồi uống một ngụm rượu, trầm ngâm một lát lại nói tiếp: “ Có một số việc , tới một ngày các ngươi tự nhiên sẽ hiểu được, biết được rất nhiều, nhưng biết rất nhiều chưa chắc đã là chuyện tốt. Bất quá, có một việc các ngươi phải đối mặt.”

Nhìn đám người Dương Lăng cùng Tinh linh Đại Tế Tự đang ngưng thần lắng nghe, Lôi Mông sắc mặt ngưng trọng, chậm rã nói: “ thật lâu trước kia, rất nhiều vị diện đều có thông đạo đi đến thần ma mộ tràng. Nhưng chẳng biết vì sao, sau này tuyệt đại bộ phận đều bị phong ấn lại. Vì thế thần ma mộ tràng cũng yên tĩnh rất lâu theo năm tháng. Bất quá, gần đây có rất nhiều phong ấn thông đạo bị người nào đó dùng cường lực phá giải. Vô số cường giả từ các vị diện ào ạt tràn vào thần ma mộ tràng.

Rất nhiều thông đạo phong ấn bị mạnh mẽ phá giải?

Vô luận Kiếm Thần hay là Hoàng kim Sư tử, tất cả đều chấn động cả người, hiểu được việc này có ý nghĩa gì. Chỉ có Hắc Ám tam cự đầu là liếc nhau cười khổ. Phảng phất như là đã biết trước tin tức kinh người này. Dương Lăng sát nhãn quan sắc giật mình nhớ tới Hắc Ám đại trưởng lão đột nhiên yêu cầu chính mình hỗ trợ giết đại lượng cao giai ma thú thu lấy tinh hạch, nhớ tới thần dụ thần bí của Hắc Ám quân vương mà hắn đã nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook