Chương 177: Độc vu
Cao Pha
09/04/2013
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nói: “Vưu Na, ta giờ rất thiếu mưu sĩ bên người, ngươi đi giúp Cổ Đức xử lý một ít vấn đề của Lãnh địa”
Vưu Na rất thong minh, nhưng cho dù thong minh thì vẫn còn chưa đủ để xử lý các chuyện phức tạp. Hiển nhiên để nàng học tập Cổ Đức kinh nghiệm phong phú là lựa chọn tốt nhất.
Làm một mưu sĩ?
Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, Vưu Na ngoài ý muốn thiếu chút nữa đánh rơi chén trà nóng trong tay. Nàng không thể nào tưởng tượng, Dương Lăng công khai qua hệ với mình nhanh như vậy, cũng càng không thể tưởng được hắn để cho mình làm một mưu sĩ giống như Cổ Đức tham dự kiến thiết của Lãnh địa.
“Dương đại ca, ta” NHìn Dương Lăng cười cười, Vưu Na có chút chần chờ, nói tiếp: “Ta chưa làm mưu sĩ bao giờ, ta lo lắng”
“Không có gì phải lo lắng, chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, cân nhắc rõ rang thì tuyệt đối sẽ không làm sai” Nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài đen nhánh của Vưu Na, Dương Lăng cười nói: “Nàng cho dù không muốn, ta ngày mai sẽ công khai chiêu mộ vài mỹ nữ mưu sĩ trên trấn, từ từ thương lượng việc phát triển của lãnh địa”
“hừ, ngươi dám” Lặng lẽ véo Dương Lăng một cái, Vưu Na lấy ra một bình rượu Lãng Mỗ.
Mặc dù rất ngoài ý muốn, và cũng lo lắng mình có làm tốt hay không, nhưng nàng phản ứng rất nhanh. Tham dự việc kiến thiết của Lãnh địa, không chỉ có thể giảm bớt áp lực cho Dương Lăng, còn có thể chiếu cố tộc nhân ở Ma thú lĩnh, đối với Bán thú nhân mà nói thì đây tuyệt đối là chuyện tốt không thể có nhiều. Tin tưởng sau khi trưởng lão hồ tộc biết tin sẽ vô cùng cao hứng.
Mặc dù động tác của Vưu Na rất bí ẩn, nhưng Ngả Lỵ Ti vẫn chú ý đến động tác của nàng, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Vưu Na, cái mũi cay cay, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.
“Dương đại ca, bụng ta không thoải mái, ta đi trước” từ cái giỏ lấy hết thức ăn ra, Ngả Lỵ Ti vừa nói vừa xách cái giỏ, chuẩn bị nhanh chóng rời đi.
Bụng không thoải mái?
Nhìn Ngả Lỵ Ti đỏ bừng hai mắt, nhìn khuôn mặt tiều tụy của nàng. Dương Lăng cảm giác có gì đó không ổn, nhưng ngay lập tức không thể nghĩ ra, nói: “Ừ, đi đi, nhất định phải chú ý đến thân thể. Đợi thân thể khỏe mạnh rồi tìm ta, đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi một ít bản lĩnh phòng thân”
Trên Thái Luân đại lục, bất kể là đấu khí hay Ma pháp đều phải học ngay từ nhỏ. Ngả Lỵ Ti mặc dù tuổi không cao, nhưng sớm đã qua tuổi học Ma pháp và đấu khí tốt nhất. Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Lăng hiểu được tốt nhất chính là cho nàng học một ít vu thuật phòng thân, cho dù không có cách nào thuần hóa đông đảo Ma thú, nhưng có thể thuần hóa vài con Giác phong thú để hộ thân cũng rất tốt rồi.
Dạy cho mình một ít bản lãnh phòng thân?
Kinh hãi trôi qua, Ngả Lỵ Ti ngay lập tức bỏ giỏ xách xuống, chạy nhanh đến sau lưng Dương Lăng bóp bóp vai cho hắn. Vốn, nàng tưởng rằng Dương Lăng có Vưu Na sẽ quên mình, nhưng vừa nghe hắn nói như vậy, trong lòng lại cảm thấy cao hứng. Đối với nàng mà nói, danh phận không phải điều trọng yếu, có khả năng mỗi ngày ở cùng một chỗ với Dương Lăng là niềm vui sướng lớn nhất của nàng rồi.
Bụng khỏi nhanh như vậy?
Xoay người nhìn Tiểu nha đầu mặt vui vẻ, Dương Lăng lắc đầu. Đàn bà chính là đàn bà, nói gió chính là mưa, vĩnh viễn không biết rốt cuộc các nàng suy nghĩ cái gì.
Tiếp theo, sau khi phân phó Cổ Đức phái người tìm kiếm Hấp huyết biên bức ở xung quanh, Dương Lăng tận dụng thời gian tu luyện. Vưu Na đi theo Cổ Đức chạy tới chạy lui, đàm phán với đám Thương nhân. Mà tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti lại đi theo hắn luyện vu thuật sơ cấp nhất.
Vốn, Dương Lăng còn tưởng rằng với sự trợ giúp của mình, Ngả Lỵ Ti sẽ nhanh chóng trở thành một tên Huyết vu. Đừng nói là thuần hóa Khô mộc chiến sĩ, ít nhất cũng có thề thuần hóa 1 2 con Giác phong thú hộ thể, nhưng ba ngày bận rộn hắn đành phải bỏ qua ý nghĩ toàn lực trợ giúp Ngả Lỵ Ti tu luyện vu thuật.
Mặc dù trong cơ thể có không ít Vu lực Dương Lăng đưa vào, nhưng không biết vì sao, Ngả Lỵ Ti vẫn không có cách nào lấy máu Thuần hóa Ma thú. Đúng phương pháp tu luyện như vậy, khẩu quyết cũng rất thuộc, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn không có hiệu quả.
“Dương đại ca, Ngả Lỵ Ti có phải là quá ngu ngốc hay không?”
Lại một lần nữa thất bại, nhìn con Giác phong thú bị Dương Lăng trói nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, nhìn vẻ thất vọng của Dương Lăng, Ngả Lỵ Ti rơi lệ đầy mặt.
“Đây là Triệu hồi Ma pháp cao nhất trên đại lục, trong thời gian ngắn học không được cũng rất bình thường” Nhìn tiểu nha đầu nước mắt đầy mặt, Dương Lăng thầm than một hơi rồi lập tức lấy cớ an ủi.
Đối với việc tại sao Ngả Lỵ Ti không cách nào lấy máu Thuần hòa Ma thú, hắn không thể biết được rốt cuộc vì nguyên nhân gì. Toàn lực trợ giúp, hắn rõ ràng cảm giác được trong cơ thể nàng có không ít Vu lực, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không rõ ràng tại sao vẫn không thể nào thuần hóa Ma thú.
Chẳng lẽ, nguyên nhân là do không có Vu tháp?
Nhớ đến tình huống lần đầu tiên mình thuần hóa Giác phong thú, hắn trong lòng vừa động, nhớ đến Không gian Vu tháp kì quái. Lúc trước vừa đến Đặc Lạp Tư rừng rậm, Vu lực trong cơ thể của hắn còn ít hơn Ngả Lỵ Ti bây giờ.
Không có một tia Vu lực, sở dĩ có khả năng thuần hóa Giác phong thú thì chỉ có một cách giải thích duy nhất.
Đây cũng không phải Trái Đất, đi đâu tìm Vu tháp bây giờ? Mà hơn nữa, cho dù có biện pháp trở lại Trái đất cũng tìm ở đâu một cái giống Vu tháp như đúc?
Cho dù mơ hồ hiểu được nguyên nhân Ngả Lỵ Ti không thể thuần hóa Ma thú, nhưng sau nửa ngày trầm tư, Dương Lăng vẫn vô kế khả thi. Cho đến bây giờ, hắn còn không rõ ràng Vu tháp thần bí là như thế nào, càng không thể nào nói đến chuyện phục chế một cái.
Không thể giống như Huyết vu thuần hóa Ma thú, vậy có thể tu luyện Độc thuật hay không?
Đem các quyển sách Ma pháp và Đầu khí trong Không gian giới chỉ xem một lần, nhìn bản ghi chép của Lưu Độc, Dương Lăng trong lòng vừa động, quyết định để cho Tiểu nha đầu cùng tu luyện Độc thuật với mình. Độc thuật mà tu luyện đến cuối cùng cũng có uy lực vô cùng kinh khủng, cho dù không thể trở thành cao thủ như sát thủ Lưu Độc, nhưng cũng có năng lực phòng thân nhất định.
Quyết định chủ ý, hắn không hề chần chờ, cùng với Tiểu nha đầu luyện độc thuật từ cơ bản nhất.
Độc thuật trong Vu tháp đó là lấy thân thử độc, từ từ tăng cường kháng tính với chất độc. Vừa mới bắt đầu thì uy lực không rõ ràng, nhưng tu luyện đến Cao giai thì có khả năng luyện chế chất độc ăn mòn Linh hồn địch nhân, có khả năng thong qua Tinh thần lực khống chế linh hồn của người trúng độc, vô cùng lợi hại.
Khác với Độc thuật mà trên Vu tháp ghi lại, bản ghi chép của Lưu Độc lưu lại lại chú trọng vào việc thí nghiệm, thông qua việc luyện chế các loại Độc dược để tăng kinh nghiệm của mình. Mặc dù nhanh chóng nhập môn, uy lực không nhỏ, nhưng năng lực kháng độc của bản thân lại không mạnh. Nếu nuốt phải chất độc, nếu không uống thuốc giải kịp thời, thì sẽ giống như người bình thường.
Tuy nhiên, theo như quyển sách giải thích, thì chỉ cần lấy độc nhập Thánh, tu luyện đến Thánh giai thì tình huống sẽ phát sinh biến hóa ngút trời. Không chỉ có thể thông qua Tinh thần lực không chế chất độc trong cơ thể người trúng độc, mà năng lực kháng độc của bản thân cũng tăng lên rất nhiều, điểm này cũng giống như Độc thuật trong Vu tháp.
Hiểu được ưu điểm và khuyết điểm của hai phương pháp, Dương Lăng quyết định cùng tu luyện hai phương pháp. Ban ngày tu luyện Độc thuật mà Lưu Độc ghi lại, ban đêm tu luyện Độc thuật trên Vu tháp.
Trong Không gian giới chỉ của Lưu Độc có rất nhiều tài liệu và các độc dược có sẵn, điều này đã mang lại cho hai người rất nhiều tiện lợi khi tu luyện, không cần phải mất nhiều thời gian tìm kiếm các loại tài liệu hiếm có.
Đương nhiên, một ít tài liệu thường dung thì phải chuẩn bị. Tuy nhiên có Cổ Đức và Vưu Na xử lý, hai người cũng không cần quan tâm. Chỉ cần ra công cáo thu mua với giá cao trên trấn, thì trấn dân sẽ nhanh chóng mang đến.
Đoạn trường thảo Tây Bá Lợi Á.
Độc ma cô Mộng La Khắc.
Phôi thai thú nhân Dát Ba Nhi.
Theo như ghi chú trên quyển sách, Tiểu nha đầu luyện chế một loại chất độc có tên là Mạn Đà La. Vừa mới bắt đầu, Dương Lăng còn lo lắng nàng sợ hãi không dám động thủ, không ngờ sau khi hiểu được uy lực của Độc thuật, Tiểu nha đầu không hề lùi bước, còn kiên cường hơn so với hắn dự đoán.
Mạn Đà La độc tính kinh người, không cẩn thận mà nuốt phải thì đừng nói là Ma thú bình thường đến ngay cả cự long trong truyền thuyết cả người tê liệt, hô hấp khó khăn. Nếu trong vòng 3 canh giờ mà không có giải dược, thì cơ thể sẽ cứng ngắc, không hô hấp được mà chết.
Mạn Đà La là một loại Độc thuật mà Lưu Độc hay sử dụng nhất, mặc dù luyện chế không quá khó khăn, nhưng cần rất nhiều tài liệu hiếm có. Bất kể là Đoạn trưởng thảo Tây Bá Lợi Á, Độc ma cô Mộng La Khắc rất nhiều người cả đời chưa từng nghe nói đến.
“Dương đại ca, luyện chế 300 viên Mạn Đà La cũng không phải là nhiều, Độc Ma Cô Mộng La Khắc và phôi thai thú nhân còn có không ít, nhưng Đoạn trường thảo Tây Bá Lợi Á thì còn thiếu rất nhiều, làm sao bây giờ?”
Sử dụng cây Đoạn trưởng thảo Tây Bá Lợi Á cuối cùng, tìm cả nửa ngày trong Không gian giới chỉ của Lưu Độc, Ngả Lỵ Ti bất đắc dĩ lắc đầu. Luyện chế Mạn Đà La cần rất nhiều Đoạn trường thảo Tây Bá Lợi Á, mặc dù bên trong Không gian giới chỉ của Lưu Độc có không ít nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
Mở to hai mắt, hít vào một hơi thật sâu Dương Lăng nói: “Dùng tất cả tài liệu, nếu không đủ ta sẽ nghĩ biện pháp”
Hai ngày nay, chỉ đạo Tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti luyện chế độc dược, nói cho nàng tu luyện như thế nào, hắn tận dụng thời gian tu luyện độc thuật ghi trên vu tháp. Mặc dù vừa mới bắt đầu thấy chậm, nhưng tu luyện độc thuật trên Vu tháp là không thể thiếu, có thể tăng cường năng lực kháng độc của thân thể.
Đối phó Song túc Phi long thực lực cường hãn thì Mạn Đà La là lựa chọn tốt nhất trong giai đoạn hiện nay, 1 con Phi long hai viên, bảo đảm một chút thì phải luyện chế 300 viên. Mặc dù Đoạn trường thảo Tây Bá Lợi Á rất hiếm có, nhưng hoàn toàn có thể mua với giá cao, tin tưởng trấn dân và đám Dong binh tuyệt đối sẽ vì tinh tệ mà tiến vào sa mạc Tây Bá Lợi Á tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.