Chương 297: Giác ưng.
Cao Pha
09/04/2013
Rắn càng ngày càng nhiều, chỉ liếc mắt thôi cũng thấy trên biển đã có đầy rắn. Nhiều cái cổ dài vươn lên, lạnh lùng nhìn binh lính trên thuyền đang run sợ. Đầu rắn màu hồng hung ác uốn éo không ngừng. Tất cả rắn biển đều tập trung lại đây sao?
Nhìn đám rắn biển đếm không xuể, Dương Lăng chỉ biết lắc đầu, nhanh chóng triệu hồi ma thú đại quân ra. Giác phong thú, tự bạo biên bức, song túc Phi long phụ trách công kích, tà nhãn, tri chu cùng hạt sư phụ trách phòng thủ.
“Cự nỗ thủ chuẩn bị, nhanh!”
“ trọng thuẫn binh tiến lên phía trước, nỗ binh kết trận, nhanh!”
Dưới sự chỉ huy của đại thống lĩnh A Tư Na Ma, đám binh sĩ nhanh chóng về vị trí của mình. Cự nỗ thủ lập tức giương nổ nhắm thẳng hắc mạn ba cự mãng. Tượng quy nhân thân mang trọng giáp, tay cầm trường thương thì đứng ở mạn thuyền, binh lính còn lại cầm lê hoa nỗ phụ trách phòng thủ. Trong lòng mỗi người đều rất rõ ràng, nếu như bị đám rắn to xác này bò lên, thuyền không bị chìm thì chắc cũng không ai có thể sống sót được!
Bất quá, khi nhìn thấy đại quân ma thú của Dương Lăng vô thanh vô tức xuất hiện, bất kể là tượng quy nhân anh dũng thiện chiến, hay là binh lính bình thường ngay lập tức đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chuyển bại thành thắng, đánh chết hoàng kim cự long một lần nữa chứng minh thực lực cao thâm không lường được của dương lăng; cùng đại trưởng lão pháp ân và tinh linh thần điện trưởng lão nhã khố tỳ kết giao, xa hơn nữa là gia tộc thần bí sau lưng hắn. Chuyện cứ thế truyền đi, truyền tới Tát Lôi Nặc cảng khẩu thì biến thành Dương Lăng tay không đánh lui hơn 100 hoàng kim cự long, đại trưởng lão dong binh công hội và tinh linh thần điện trưởng lão đều cam bái hạ phong. Dưới sự vừa cố ý vừa vô tình của mưu sĩ Cổ Đức, uy vọng của Dương Lăng đạt đến độ cao chưa từng có trước đây, trở thành trụ cột tinh thần của ma thú lĩnh.
Đối mặt với đám rắn biển rậm rạp, bọn lính vốn da đầu tê dại, thậm chí động tác có chút cứng ngắt, nhưng nghĩ đến lĩnh chủ đại nhân vô địch, lại nhìn đám song túc Phi long xung quanh, nắm chắc binh khí trong tay, sĩ khí đại trướng.
Tê
Theo một tiếng kêu tê, đám rắn biển xông lên giống như lũ ếch xanh thoát ra ngoài khơi sau cơn mưa. Dưới sự thống lĩnh của mấy con hắc ba cự mãng dài gần trăm thước, cả đám rắn biển hướng về phía đội thuyền điên cuồng xông tới.
“Bắn tên, nhanh!”
“cự nỗ thủ, nhắm chính xác cự mãng. Phóng!”
Nhìn đám rắn biển lao tới như thủy triều, bọn lính khẩn trương kêu to, điên cuồng bắn tên ra. Lê hoa nỗ tốc độ cực nhanh, một lần có thể phóng ra trên trăm mũi tên. Dưới sự chỉ huy của thống lĩnh, hơn năm trăm binh lính chia làm ba đợt luân lưu xạ kích, tạo nên một đám mưa tên liên miên. Đột nhiên, đám rắn biển xông lại đều bị bắn thành tổ ong, máu chảy lênh láng. Đầu mũi tên có tẩm kịch độc được cẩn thận luyện chế của tinh linh, nếu trúng phải, đừng nói mấy con rắn biển bình thường, mà ngay cả hắc mạn ba cự mãng cũng choáng váng mất phương hướng.
So sánh với lê hoa nỗ, cự nỗ chiến xa tốc độ bắn ra thong thả hơn nhưng uy lực thì mạnh hơn gấp mười lần, thậm chí còn hơn nữa. Bị cự nỗ bắn trúng đám rắn biển không chết cũng bị lột da. Tuy nhiên so sánh lực công kích của bọn lính với Ma thú đại quân thì chỉ có dùng từ cối xay thịt là chuẩn xác
Dưới sự chỉ huy của dương lăng, Song túc Phi long “hô” một tiếng từ không trung hạ xuống, bắt một con rắn biển lại bay lên không rồi xé con rắn ấy thành hai đoạn. thân rắn được bao phủ bởi rất nhiều lân giáp, vừa cứng vừa linh động, có khi có thể làm cho nỗ tiễn văng ra nữa, nhưng dưới móng vuốt sắc bén uy mãnh của Song túc Phi long, căn bản là không có tác dụng gì cả. Giác phong thú lực công kích không đủ nhưng sau khi phối hợp hành động với tự bạo biên bức thì lực công kích tăng lên rất nhiều, tuyệt đối không dưới Song túc Phi long. Thường thì cứ mười con tự bạo biên bức làm thành một tổ mà lên, liên tục nổ mạnh tại một chỗ trên thân rắn, làm thành một vết thương, tiếp đó, giác phong thú hô một tiếng từ vết thương của hải xà tấn công vào, điên cuồng cắn xé nội tạng của đối phương.
Tê.
Lần công kích đầu tiên bị tổn thất thảm trọng, một con rắn biển toàn thân bao phủ lân giáp màu vàng, thân thể dài hơn một trăm thước, trồi lên mặt nước bên cạnh hắc mạn ba cự mãng, chỉ huy đông đảo rắn biển thay đổi phương thức công kích. Dưới sự chỉ huy của nó, một bộ phận rắn biển dưới tầm ngắm của lê hoa nỗ phun ra từng đợt thủy tiễn sắc bén, binh lính tránh né không kịp bị trúng tiễn cho dù thân mang trọng giáp cũng máu tươi đầm đìa. Tệ hơn chính là, sau khi chỉ huy đông đảo rắn biển áp chế cung tiễn thủ trên thuyền, con rắn màu vàng giảo hoạt ấy lại phái đông đảo rắn con liều mạng xông lên thuyền hấp dẫn sự chú ý cùng hỏa lực của bọn lính nhưng lại chỉ huy những con rắn to bắt đầu công kích từ dưới biển. Sử dụng đuôi rắn quấn một bên thuyền rồi dùng sức lắc mạnh, ý đồ làm cho thuyền lật, lại điên cuồng công kích đáy thuyền, muốn làm cho thuyền trực tiếp chìm xuống.
“đại nhân, không hay rồi, đáy thuyền bị thủng một lỗ rồi, làm sao bây giờ?” một tên lính hoảng sợ chạy xô vào thông báo.
Đáy thuyền bị thủng?
Nhìn tên lính hoảng sợ.
Nhìn đám rắn biển giết không hết, sắc mặt mọi người đều ngưng trọng. rắn biển dưới nước vô kiêng vộ kị, nếu bị chìm thì hậu quả không thể tưởng được!
“Dương đại ca, ta có thể bảo vệ đáy thuyền một đoạn thời gian, nhưng tới cùng là bao lâu thì không thể nói trước được, hy vọng nữ thần tự nhiên phù hộ chúng ta”
Hiểu được mọi chuyện đang nguy cấp, tác phỉ á vừa nói vừa nắm lấy pháp trượng hành động. tay phải giương pháp trượng lên. Nhanh chóng, xuất hiện một đám dây leo bò lại đáy thuyền, làm thành tầng tầng điệp điệp lá chắn, ngăn cản công kích của đám rắn biển hoặc là dứt khoát trói bọn chúng lại. Sau khi Trải qua tẩy lễ trở thành thánh nữ tế ti rồi, nàng đã đạt đến cảnh giới đại ma đạo sư cùng với Vưu Na giống nhau, cách thánh giai ma pháp sư một bước nữa. Lực công kích của tự nhiên hệ ma pháp tuy không bằng hỏa hệ ma pháp hoặc lôi hệ ma pháp nhưng lực phòng ngự dưới sự hỗ trợ của táng mạng năng lượng và phương diện khôi phục năng lực thậm chí còn cao hơn một bậc. gọi về số lượng lớn dây leo bảo vệ đáy thuyền, Tác Phỉ Á tự tin có thể cầm cự một đoạn thời gian, về phần có thể đánh đuổi đám hải xà hay không thì chỉ có thể trông chờ vào bản lãnh của Dương Lăng và A Tư Na Ma mà thôi.
“Hừ, A Tư Na Ma, ra lệnh bọn lính toàn lực phản kích!”
Tinh thần lực điên cuồng tuôn ra xác định nơi Tác Phỉ Á bảo vệ tạm thời không có gì đáng lo, Dương Lăng quyết định nắm chặt thời cơ đánh bại đám rắn biển này. Hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng rút tinh linh chủy thủ sắc bén ra lạnh lùng nhìn chằm chằm con rắn màu vàng cách đó không xa. Cầm tặc trước tiên phải cầm vương, chỉ cần đánh chết hoặc thuần hóa được con rắn thủ lĩnh màu vàng kia nguy cơ tự nhiên biến mất. Chỉ cần binh lính và ma thú đại quân toàn lực phản kích hấp dẫn sự chú ý của đám rắn biển hắn nắm chắc có thể trực tiếp thuấn di qua lưng của nó, trực tiếp giết nó hoặc là thuần hóa nó.
“Đại nhân, người lưu lại chỉ huy, để ta đi cho!” nhìn tay phải của Dương Lăng giơ tinh linh chủy thủ lên tay trái làm một thủ ấn huyền ảo, người khác trong khoảng thời gian ngắn thì không biết hắn định làm gì nhưng Thi vu vương lại rất rõ, liền động thân ra.
So với trên đại lục không giống, biển rộng có nguy hiểm trùng trùng chỉ cần con rắn màu vàng có thể kịp thời chạy ra khơi thì Dương Lăng mạo hiểm như vậy cực kì bị động và nguy hiểm. hiểu được điểm này, Thi vu vương chủ động xin đi.
“ Đại nhân, để ta đi cho!”
“Dương đại ca, ta cũng đi!”
Dưới sự nhắc nhở của Thi vu vương, thấy Dương Lăng gắt gao nhìn chằm con rắn màu vàng to lớn mọi người trong nháy mắt đều hiểu được ý định của hắn đều xin xuất kích. Nhất là thân là hải quân đại thống lĩnh A Tư Na Ma , vừa nói vừa cởi hạng liên phong ấn linh hồn thê tử giao cho tên thân binh bên cạnh chuẩn bị một đi không trở lại.
“ Hừ, các ngươi đi theo ta chỉ cản trở hành động của ta mà thôi!” nghe A Tư Na Ma và Áo Lan Đa xin đi thay mình trong lòng Dương Lăng ấm lên, nhưng bên ngoài thì không biểu hiện gì cả chỉ lạnh lùng nói:”tất cả ở yên trên thuyền cho ta, không có lệnh của ta không cho phép bất cứ ai lộn xộn. La Cách, nhớ kĩ vô luận dưới bất cứ tình huống nào cũng đều phải bảo vệ thật tốt cho Tác Phỉ Á và Vưu Na các nàng!”
Thân là tượng quy nhân, A Tư Na Ma không thể nghi ngờ chính là một hải lực chiến sĩ cường đại. đáng tiếc, đối mặt với con rắn biển khổng lồ màu vàng kinh khủng đó, hắn cũng không phải là đối thủ. Áo lan đa và vưu na càng không cần phải nói nữa, sợ rằng còn chưa tới gần đã bị đám rắn kia cuộn lấy rồi dìm chết mất. Thi vu vương rất mạnh, đáng tiếc thực lực còn lâu mới khôi phục hoàn toàn, ngoài ra còn vì dự phòng vạn vô nhất thất phải giữ hắn lại bảo vệ bên người của Tác phỉ á và Vưu Na nếu Hắc long vương tỉnh lại thì còn có thể có lựa chọn khác, đáng tiếc a.
Ngay khi Dương Lăng hít một hơi thật sâu chuẩn bị thông qua phong độn pháp thuật thuấn di đi, đột nhiên từ chân trời truyền đến một tiếng kêu, theo sau đó là một mảng đen, giống như phong quyển mà tới, tốc độ nhanh cực kì. Nghe thấy tiếng kêu, đám rắn biển đang công kích cả người đều chấn động, kinh hoảng kêu to một tiếng, thậm chí nhanh chóng rút lui, cho dù kim sắc cự mãng rống giận cũng không làm được gì.
“Giác ưng, đại nhân, chúng ta được cứu rồi, đây là thiên địch của hải xà!” sau khi ngưng thần nhìn kĩ một lúc lâu, A Tư Na Ma kích động hưng phấn kêu to, là một gã tượng quy nhân, từ nhỏ đã lớn lên ở biển, hắn so với ai khác đều rõ hơn rất nhiều sự mạnh mẽ của giác ưng. Hình thể của hắc mạn ba cự mãng rất cường đại nhưng cũng không có nghĩa là chúng có thể hoành hành biển rộng. tại man hoang biển rộng, trong số thượng tầng ma thú nhiều vô số, giác ưng thú với tốc độ kinh người chính là một trong nhứng thiên địch của rắn biển.
Giác ưng nhỏ thì cỡ nghé con, lớn thì như hùng lộc, tốc độ so với Song túc Phi long còn nhanh hơn một bậc, cùng Hắc long vương cường đại bất phân cao thấp, nháy mắt đã tới trước mặt mọi người. Móng vuốt sắc khỏe dễ dàng đâm sâu vào trong cơ thể của hải xà, xé toạc lân giáp, cắt xuyên qua lớp da, trực tiếp móc ra tinh hạch màu lam rồi nuốt vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.