Chương 423: Hắc ám vương giả trở về.
Cao Pha
09/04/2013
Dướu sự chỉ huy của Thiên Sứ trưởng, 18 tên Thiên Sứ sáu cánh chiếm các phương vị cần thiết, mười tám cỗ Ma lực thông qua Thiên Sứ chiến trận nhưng tụ thành một vầng sáng, hình thành một Không gian độc lập lẻ loi, ngăn cách mọi Năng lượng với bên ngoài, vững vàng vây khốn Dương Lăng.
Thiên Sứ chiến trận rất đáng sợ, thông qua Pháp thuật thần bí đem đông đảo Thiên Sứ hình thành một chỉnh thể, cùng chịu đòn tấn công của kẻ địch, cùng chung Ma lực và sinh mạng. Thiên Sứ lập chiến trận càng nhiều, lực công kích và lực phòng ngự càng mạnh, là lợi khí hoàn mỹ của Thiên Sứ quân đoàn, vô cùng nổi tiếng ở khắp các Vị diện.
Vì vây khốn và giết chết Dương Lăng là chủ nhân của Ma thú đại quân, nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, Thiên Sứ quân đoàn không tiếc phái ra 18 gã Thiên Sứ sáu cánh mạnh nhất. Chỉ cần giết chết Dương Lăng, binh lính và Ma thú đại quân của Ma thú lĩnh không những sĩ khí giảm mạnh, còn không có ai chỉ huy, nguy cơ sẽ được giải quyết.
“Hừ, chết trong Thiên Sứ chiến trận, ngươi hẳn là cảm thấy rất may mắn” Thiên Sứ sáu cánh cầm đầu cười lạnh, cánh vỗ nhẹ một cái, cả người lơ lửng trên không, từ trên cao lạnh lùng nhìn Dương Lăng đang bị nhốt trong Chiến trận.
18 gã Thiên Sứ sáu cánh có thực lực Lĩnh vực đỉnh phong, chỉ còn một chút nữa là tiến giai đến Thần giai cường giả, kết thành Thiên Sứ chiến trận, thì đừng nói là Lĩnh vực cường giả, mà ngay cả Thần giai cường giả bình thường cũng khó sống sót. Dù là một tên Hạ vị thần đỉnh cũng không dễ dàng phá trận. Trong mắt đám Thiên Sứ, Dương Lăng chỉ là một Lĩnh vực cường giả nho nhỏ không khác gì người chết.
Thiên Sứ chiến trận?
Nhìn 18 tên Thiên Sứ sáu cánh đằng đằng sát khí, Dương Lăng cảm giác một mối nguy hiểm trước đó chưa từng có. Nặng nề… cái loại cảm giác này còn nguy hiểm hơn cả khi dối mặt với Pháp Bố Thụy Tư. Kinh hãi, hắn nhanh chóng gia trì Đại địa thủ hộ, triển khai Băng Phong lĩnh vực và Lực lượng Lĩnh vực, lấy ra thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ.
“Thần nói, Dị giáo đồ là nguồn gốc của mọi tội ác, chết đi” Thiên Sứ trưởng hừ lạnh một tiếng, tấn công trước tiên, thanh đao sắc bén trong tay chém vào không khí, phát ra một ánh đao màu xanh sắc bén.
Xuy.
Ánh đao màu xanh lao về Dương Lăng như tia chớp, phát ra tiếng xé gió, tản mát ra một cỗ Năng lượng kinh người, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Dương Lăng.
Hô.
Dương Lăng nhanh chóng tránh khỏi, giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ lên lao về một tên Thiên Sứ ở bên trái. Mặc dù Không gian mà Thiên Sứ chiến trận tạo ra rất quỷ dị, không thể nào dùng Thổ độn pháp thuật Thuấn di ra ngoài; nhưng sau khi tu luyện Luyện thể vu quyết, tốc độ của hắn cũng rất kinh người. Trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt tên Thiên Sứ, đâm mạnh một đao.
Đột nhiên tập kích, Dương Lăng tin là Thiên Sứ không kịp ứng phó không chết cũng bị thương, song kết quả lại khiến hắn phải chấn động.
Chỉ thấy 18 tên Thiên Sứ cùng quát lên một tiếng, Ma lực mênh mông tuôn ra, như thủy triều đổ vào người tên Thiên Sứ trước mặt Dương Lăng, hình thành một chiếc áo giáp sáng rực. “Đinh” một tiếng vang lên, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén của Dương Lăng như đâm phải một tảng đá cứng rắn, chẳng những không đâm vào được, ngược lại tay còn tê chồn.
Càng không ổn là, tên Thiên Sứ bị tấn công không hề né tránh, sau khi đỡ được đòn tập kích của Dương Lăng, vung thanh đao sắc bén lên chém mạnh về phía Dương Lăng, động tác nhanh như gió. Dương Lăng mặc dù phản ứng nhanh chóng, nhưng vẫn chậm một bước, vai bị chém một phát.
Phốc.
Vầng sáng màu vàng do Đại địa thủ hộ tạo ra rung lên, mặc dù ngăn cản được thanh đao sắc bén, nhưng lực lượng khổng lồ vẫn xuyên qua được Băng phong Vương tọa, đánh vào thân thể của Dương Lăng. Trong nháy mắt, Dương Lăng như bị trúng chùy, máu miệng chảy ra, thân thể run lên, thiết chút nữa ngã xuống đất. Như là bị một mảnh thiên thạch khổng lồ rơi trúng vào người, lục phủ ngũ tạng thiếu chút nữa bị vỡ vụn.
Lực lượng điệp gia.
Chẳng lẽ đây là sự huyền bí và kinh khủng của Thiên Sứ chiến trận?
Sau khi kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Lăng lui lại, dựa vào tốc độ rất nhanh tránh né thanh đao sắc bén và ánh đao màu xanh của Thiên Sứ. Lực lượng của Thiên Sứ quá kinh khủng, không hề thua kém Pháp Bố Thụy Tư chút nào. Một tên Thiên Sứ sáu cánh không thể nào có lực lượng kinh khủng đến thế. Nếu không đoán sai, 18 gã Thiên Sứ này chắc chắn phải thông qua một pháp thuật đặc biệt nào đó dung hợp làm một, trong nháy mắt tập trung hoàn toàn lực lượng của mọi người lại một chỗ. Nếu không, đối phương không thể nào ngăn cản được thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén của mình, cũng không thể nào bộc phát ra lực lượng khủng khiếp đến thế.
“Hừ, xem ngươi còn chạy đi đâu?” Mấy lần công kích đều không trúng đích, nhìn thấy Dương Lăng tốc độ quá nhanh, Thiên Sứ trưởng cầm đầu hừ lạnh một tiếng, chỉ huy đám Thiên Sứ từng bước thu hẹp phạm vi, hạn chế Không gian hoạt động của Dương Lăng, phát ra từng đạo Đao mang màu xanh.
“Trọng lực 16 lần, Băng Phong Bạo”
Đối mặt nguy hiểm trùng trùng, Dương Lăng không tiếc hao tổn rất nhiều Vu lực và Tinh thần lực, điên cuồng bộc phát. Huyết Tinh Linh chủy thủ không có cách nào xuyên thủng Quang giáp, vậy hắn sẽ dùng nắm tay đánh mạnh, dựa vào tốc độ siêu nhanh, phòng ngự kinh người và lực lượng mạnh mẽ phản kích. Mặc dù chịu vài Đao của đám Thiên Sứ, máu miệng ứa ra càng lúc càng nhiều; nhưng bị hắn điên cuồng tấn công, cũng có vài tên Thiên Sứ bị thương nặng, bị gãy xương, hoặc là vỡ mạch máu.
Máu tanh, điên cuồng, bạo lực.
Nhìn thấy lực chiến đấu của đám Thiên Sứ, Dương Lăng chấn động; nhưng lực chiến đấu của Dương Lăng và Ma thú đại quân cũng khiến đám Thiên Sứ càng thêm giật mình, khổ không thể nào nói được.
Thiên Sứ tám cánh rất mạnh mẽ, thực lực hơn xa đám Thiên Sứ bình thường, nhưng bị Bố Luân Đặc trưởng lão với tốc độ siêu nhanh cuốn chặt. Vì giết chết Dương Lăng, hắn điều động 18 gã Thiên Sứ sáu cánh cường đại nhất vây công Dương Lăng; không ngờ rằng, không những không thể thắng nhanh ngọn, mà còn bị đối phương điên cuồng phản kích nên bị trọng thương, không thể nào thoát thân. Dù sao, không có Thiên Sứ chiến trận, thì bất kể tên Thiên Sứ sáu cánh nào cũng không phải đối thủ của Dương Lăng.
Trong Đại lao có 300 tên Thiên Sứ trấn giữ. Nhưng Ma thú mà Dương Lăng triệu ra có hàng ngàn hàng vạn con, số lượng chênh lệch rất nhiều. Huống gì, còn có 3000 Võ sĩ trang bị đến tận hàm răng, còn có mấy vạn đối phương của Hắc ám hiệp hội.
Cuộc chiến bên ngoài tiến vào tàn cuộc, binh lính lao vào Địa lao càng lúc càng nhiều, dưới sự chỉ huy của Thống lĩnh không hề sợ chết phát động từng đợt công kích mãnh liệt với Thiên Sứ quân đoàn; A Tư Na Ma chỉ huy bọn lính lui vào các ngõ ngách, dưới sự bảo vệ của binh lính Hắc ám hiệp hội bắn ra từng đợt mưa tên, bắn đám Thiên Sứ lao tới thành con nhím.
Nếu nói binh lính Hắc ám hiệp hội và Lê Hoa Nỗ là một thanh đao sắc bén, khiến đám Thiên Sứ ứng phó khó khăn; vậy Ma thú đại quân lại là một viên Tử đạn, thu hoạch Linh hồn của đám Thiên Sứ.
Thấy Dương Lăng lâm vào vòng vây, Ma thú đại quân điên cuồng bộc phát.
Đừng nói là một con Tự bạo biên bức, mà ngay cả Ma thú cửu cấp như Con nhện biến dị và Phi long đều lấy mạng đổi mạng. Phát động từng đợt công kích, Thi vu vương, Hắc Long vương và Ảnh Vu Ôn Nhĩ Nhân Khắc càng bộc phát ra lực chiến đấu kinh người. Ám sát, hạ độc, quần chiến, không cái gì không phát huy hết, không từ mọi thủ đoạn chém giết đám Thiên Sứ.
Hắc Long vương xông tới, mặc dù thương tích đầy mình, nhưng Thiên Sứ rơi vào tay hắn đều chết không toàn thây, tất cả đều bị xé thành mảnh nhỏ; Cự Viên vương vết máu khắp người, vừa rống lên vừa đánh về phía đám Thiên Sứ, dựa vào sức nhảy kinh người và lực lượng khổng lồ, biến đám Thiên Sứ cản đường dẫm nát bét, xé rách cánh của bọn họ; Thi vu vương thì lẩn vào trong Ma thú đại quân chạy xung quanh, lợi dụng Thi Độc lĩnh vực biến những tên Thiên Sứ không kịp ứng phó thành Khô lâu.
Đối mặt với đám binh lính Hắc ám hiệp hội càng lúc càng nhiều, đối mặt với cung tiễn không bao giờ hết, đối mặt với Ma thú đại quân có ở khắp nơi, Thiên Sứ quân đoàn tổn thất trầm trọng. không ai tưởng tượng được Dương Lăng khó đối phó đến thế, không ai nghĩ được rằng, Ma thú đại quân của hắn lại mạnh mẽ đến trình độ như vậy.
“Nhanh, đứng vững, tuyệt đối không được để chúng tiến vào” Nhìn thấy Thiên Sứ quân đoàn tổn thất nặng nề, Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão nhân cơ hội lao vào tầng hai của Địa lao, Thiên Sứ tám cánh kêu lên thất thanh. Tầng hai của Địa lao đều giam giữ đám Dị giáo đồ cường đại, có thù hắn không đội trời chung với Giáo Đình, chẳng may bị Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão tiến vào thả hết bọn họ ra, hậu quả không thể nào tưởng tượng được.
Mấy ngàn năm trước, vì bắt Hắc Ám tam đại cự đầu, Giáo Đình dù chiếm hết ưu thế vẫn phải trả một cái giá rất đắt. Làm một Thiên Sứ phủ xuống Thái Luân đại lục từ cách đây mấy ngàn năm, hắn vẫn nhớ như in trận chiến đó, không ai so với hắn hiểu rõ sự đáng sợ của Hắc Ám tam đại cự đầu.
“Hừ, Phong ba nhận” Nhìn thấy Thiên Sứ tám cánh muốn lao tới giết chết nhóm trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu[, Bố Luân Đặc trưởng lão tự nhiên sẽ không để hắn toại nguyện, không tiếc hao tổn Thần lực thi triển Phong ba nhận, tận lực bắt đối phương lưu lại.
“Thần Chi Tài Quyết, chết đi”
Thời khắc mấu chốt bị Bố Luân Đặc trưởng lão ngăn cản đường đi, Thiên Sứ tám cánh phẫn nộ. vỗ cánh nghiêng người tránh khỏi Phong nhận của đối phương, lập tức vung thanh Đao sắc bén lên, phát ra một đạo đao mang đỏ rực, lưu lại một vết thương thật lớn trên ngực Bố Luân Đặc trưởng lão. Song chính khi hắn chuẩn bị xoay người lao tới phía trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, thì Bố Luân Đặc trưởng lão đang bị thương nhoáng lên, phát ra Phong nhận khắp Không gian, làm cho hắn không thể không dừng lại.
Dương Lăng không lao ra được Thiên Sứ chiến trận đáng sợ, nhưng 18 gã Thiên Sứ sáu cánh cường đại nhất cũng không thể nào giết chết hắn nhanh chóng được. Ngược lại bị hắn cuốn lấy, không có Thiên Sứ tám cánh chỉ huy, không có 18 gã Thiên Sứ sáu cánh tinh anh nhất, nên đám Thiên Sứ hai cánh và bốn cánh bình thường bị Liên quân lần lượt chém sạch, dù chính là Thiên Sứ sáu cánh, cũng bị Hắc Long vương và Thi vu vương hợp sức giết chết, hoặc là bám chặt lấy.
Không có đám Thiên Sứ cản đường, tinh anh bên cạnh trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu phấn chấn, điên cuồng đánh vào đội hình Thiên Sứ quân đoàn. Một lần, hai lần, mấy ngàn người ngã xuống rốt cuộc cũng đánh thủng đại trận của đối phương, thuận lợi nhảy vào tầng hai Địa lao. Thiên Sứ tám cánh vừa sợ vừa giận, đáng tiếc, bị Bố Luân Đặc trưởng lão cuốn lấy, ngay lập tức không thể nào thoát thân được.
Ngao…
Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão đi vào không lâu, thì sâu trong Địa lao truyền ra một tiếng rít gào như dã thú gầm rú, một cỗ hơi thở Hắc ám lạnh lẽo cuốn đến, nhanh chóng truyền khắp cả Địa lao. Cảm giác được hơi thở Hắc ám kinh người, binh lính Hắc ám hiệp hội vô cùng phấn khích, mừng rỡ như điên; nhưng đám Thiên Sứ bảo vệ Địa lao thì chấn động, vẻ mặt trắng bệch, tuyệt vọng nhìn Thông đạo âm u.
Hắc Ám tam đại cự đầu bị giam giữ mấy ngàn năm, rốt cuộc cũng mở ra phong ấn, một lần nữa uy chấn khắp Thái Luân đại lục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.