Chương 544: Khúc bi tráng của Tà Nhãn Bạo Quân.
Cao Pha
07/09/2013
Thời khắc phấn chấn lòng người rốt cuộc đã đến !
Đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đứng một bên quan sát, ngay cả thiên sứ trường sáu cánh Áo Phỉ Lợi Á đang truyền giáo nơi sa mạc, vừa biết được tin tức cũng nhanh chóng quay về. Lúc trước chỉ là mang một ít trung đê giai ma thú cho vào tế đàn mà thôi, chưa thử qua với ma thú có thực lực siêu giai. Ai cũng không biết, lục nhãn thiết bối sư với thực lực siêu giai sau khi hợp thành thì sẽ biết thành cái dạng ma thú cường lực gì.
“ Đại nhân, mang thiết bối sư cùng hỗn hợp ma thú luyện hóa, hay là…” nhìn mấy trăm đầu thiết bối sư nơi phụ cận tế đàn cùng vô số tà nhãn, Áo Cổ Tư Đô có điểm chần chờ.
Sau khi thuận lợi mang tế đàn tiến giai lên tới trung cấp tế đàn, mặc dù từ nguyên lý mà nói đã có thể khống thế phương hướng biến dị của ma thú. Nhưng cũng phải trải qua một quá trình tìm tòi cùng thí nghiệm nhiều lần. Rất nhiều chi tiết vẫn còn không rõ ràng lắm. Tùy tiện mang thiết bối sư cùng tà nhãn hợp lại, nhất thời ai cũng không biết sẽ tạo ra một con quái vật gì, có thể hợp thành biến dị ma thú có thực lực lĩnh vực đỉnh, cũng có thể xuất ra một phế vật không đáng nhắc đến.
So sánh với hỗn hợp luyện hóa, nếu chỉ là hợp thành hơn mười đầu thiết bối sư, vậy thì sẽ đơn giản hơn. Mặc dù cũng có thể thất bại, nhưng tỷ lệ thành công lại khác nhau nhiều, đương nhiên, tỷ lệ xuất hiện ma thú biến dị cường đại cũng giảm xuống.
“ Áo Cổ Tư Đô, ta chỉ cần ma thú cường đại, thao tác cụ thể như thế nào, ngươi cứ tự mình thực hiện!” Dương Lăng vừa nói vừa ngồi xuống trên chiếc ghế thái sư mà thiên sứ trường sáu cánh Áo Phỉ Lợi Á mang đến, đem sự tình giao cho Áo Cổ Tư Đô toàn quyền xử lý.
“ Rõ, thuộc hạ đã hiểu!” Áo Cổ Tư Đô khom người lĩnh mệnh. Trầm ngâm một lát rồi sai người mang hai mươi đầu tà nhãn bỏ vào bên trong tế đàn, lập tức niệm chú ngữ khởi động tế đàn. Chuẩn bị từng bước làm quen với tế đàn vừa mới thăng cấp, từng bước nghiên cứu đặc tính của tà nhãn trong sự mong đợi lớn của mọi người.
Hai mươi đầu tà nhãn cũng một chỗ, hợp lại không biết sẽ thành dạng quái vật gì ?
Nhìn hắc vụ trong nháy mắt lan rộng, nhanh chóng xoay tròn quay thú linh tế đàn, mọi người thầm thì nhỏ giọng thảo luận về kết quả hợp thành.
“ Mỗi đầu tà nhãn có một mắt to, hai mươi đầu tà nhãn cùng hợp lại, dám chắc sẽ là biến dị tà nhãn có hai mươi mắt to!” Cự Viên Vương ồ ồ cất tiếng, lớn tiếng nói ra dự đoán của bản thân.
“ Xuy. Con khỉ to xác ngu ngốc kia, theo như ngươi nói, một mẫu tri chu có một hàng mã nãi, vậy một ngàn con mẫu tri chu đồng thời luyện hóa, vậy chẳng phải trên bụng sẽ có mấy ngàn mã nãi sao?” Phi Long Vương Sắc lôi tư vẻ mặt tươi cười, vừa nói vừa cốc một phát lên đầu Cự Viên Vương.
“ Dát dát dát, đúng đấy, nếu đơn giản như vậy, mang cả vạn con lừa lại luyện hóa một chỗ, tên gia hỏa xuất ra chẳng phải có một đại gia hỏa do cả vạn con hợp lại sao ?” Thi Vu Vương vẻ mặt tươi cười. “ Sách sách, tên đại gia hỏa này mà tiến lên, đừng nói là mẫu lư, ngay cả mẫu long cũng không chịu được a!”
“ Đi chết đi, vậy để cho cả vạn mẫu Thi Vu Vương hợp lại là được rồi !” Hắc Long Vương cũng trả miếng lại.
Mọi người ngươi một câu, ta một câu, càng nói càng bậy. Dưới sự khơi mào của Thi Vu Vương, một người so với một người càng thêm rung động , càng nói càng rõ ràng. Đừng nói là hải yêu Y Lỵ Toa, ngay cả Áo Phỉ Lợi Á cùng Hải Đức Lạp nghe được đều đỏ bừng mặt; duy chỉ có Yêu cơ không thèm để ý, thỉnh thoảng còn lạc lạc cười to, liếc mắt quyến rũ khắp nơi.
Thô bỉ, thật sự quá thô bỉ!
Nhìn vẻ mặt cười cợt của Thi Vu Vương, Dương Lăng lắc đầu, âm trầm tính toán xem có nên hay không kiếm cho lão biến thái này một bà quản gia. Dù sao với khiếu thẩm mỹ của Thi Vu Vương, không cần phải là người xinh đẹp, chỉ cần mông to là được.
Trong khi đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương huyên thuyên tán phét, thú linh tế đàn xoay chuyển chậm dần rồi nhanh chóng dừng lại. Hắc vụ nồng đậm cũng nhanh chóng tiêu tán. Song, ngoại trừ một vài vết máu ra, trên tế đàn trống rỗng không có vật gì, đừng nói cường đại biến dị ma thú, ngay cả phế vật cũng không có.
“ Cái này, có chuyện gì xảy ra ?” Thi Vu Vương trợn mắt há hốc mồm, nói ra nghi hoặc trong lòng mọi người.
“ Có lẽ, chiến đấu lực của hai mươi tà nhãn vừa vặn giống nhau, ai cũng không cắn nuốt được đối phương, do đó tất cả đều chết” Áo Cổ Tư Đô xấu hổ đỏ bừng mặt, không nghĩ tới thí nghiệm đầu tiên dưới sự chú ý của mọi người lại thất bại
“ Không có việc gì, làm lại lần nữa, đừng bỏ vào hai mươi con tà nhãn, trực tiếp cho vào hai trăm con!” Mặc dù có điểm thất vọng, nhưng Dương Lăng vẫn mạnh mẽ ủng hộ Áo Cổ Tư Đô.
Bây giờ, tà nhãn bên trong vu tháp không gian, đừng nói là hai trăm, cho dù là mang hai ngàn con ra thí nghiệm cũng không có vấn đề. Để có thể thu được biến dị ma thú cường đại, hắn đã không tiếc hao phí rất nhiều cực phẩm thủy tinh cùng ma thú tinh hạch để thăng cấp tế đàn, vậy tại sao lại phải quan tâm đến việc tiêu tốn bao nhiêu đê cấp tà nhãn ?
“ Đại nhân, chờ một chút, có thể hay không” Áo Cổ Tư Đô chần chờ chốc lát, sau đó nói tiếp: “ thực lực của đồng loại ma thú cách nhau càng nhiều thì càng có lợi khi cắn nuốt dung hợp. Có thể hay không cấp cho tà nhãn cường đại nhất vài giọt sinh mệnh nước suối, để cho nó tăng tiến thêm một bước thực lực ?”
“ Không có vấn đề, Áo Phỉ Lợi Á, mang sinh mệnh nước suối thu thập được mấy ngày nay giao cho Áo Cổ Tư Đô!” Dương Lăng chỉ trầm ngâm chốc lát rồi lập tức ủng hộ. Nếu có thể tìm ra biện pháp để khống chế phương hướng biến dị của ma thú, đừng nói hao phí vài giọt sinh mênh nước suối, cho dù hao phí vài bình cũng không có vấn đề.
Dưới sự khẩn trương quan sát của mọi người, Áo Cổ Tư Đô cho tà nhãn cường đại nhất nuốt vào vài giọt sinh mệnh nước suối, sau đó lại niệm chú ngữ để khởi động tế đàn.
Ngao….
Sau nửa canh giờ, thú linh tế đàn đình chỉ vận chuyển, bên trong truyền ra một tiếng rít gào. Rất nhanh, một đầu quái vật đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu to như cái đấu, nhưng thân thể chỉ to như cái ấm đun nước, các xúc thủ dài và nhỏ hai bên thoạt nhìn không khác với tà nhãn bình thường. Nhưng độc nhãn trên trán lại lớn hơn 1/3, tản mát ra một vòng ngân quang nhàn nhạt. Cả đầu, thoạt nhìn quả thực chính là một con mắt to cổ quái.
Tăng mạnh bách kích pháo ?
Nhìn quái vật với độc nhãn to lớn, nhìn từng vòng ngân quang lập lòe, Dương Lăng trong lòng vừa động, chỉ huy nó công kích vào một gốc đại thụ che trời cách đó không xa. Một quang cầu màu bạc chợt lóe nơi không trung, oanh một tiếng trực tiếp xuyên thủng hơn mười cây đại thụ. Lực công kích so với tà nhãn bình thường chẳng biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Ít nhất cũng có thực lực ma thú lục giai.
Bỏ ra vài giọt sinh mệnh nước suối cùng hai trăm đầu tà nhãn tam giai đổi lấy một đầu biến dị tà nhãn thực lực sáu giai. Nếu một lần cho vào hai ngàn tà nhãn, vậy thì sẽ tạo ra ma thú có dạng gì ?
Dương Lăng mừng rỡ, song, ngay khi hắn đang chuẩn bị hạ lệnh bỏ vào hai ngàn đầu tà nhãn thì Tà Nhãn Bạo Quân đang đứng một bên động thân đi ra, tự động yêu cầu tiến vào tế đàn, “ Đại nhân, ta dù tu luyện thế nào cũng không có biện pháp tiến giai. Hãy để cho ta tiến vào đi, đây là biện pháp duy nhất để ta tiến giai!”
Tà Nhãn Bạo Quân phi thường kiên quyết, cho dù có chết trên tế đàn, hắn cũng phải đánh cuộc một lần!
Lúc trước, trong khi ma thú bên người Dương Lăng còn ít, hắn đã dẫn tà nhãn binh đoàn lập ra biết bao công lao hãn mã, cảnh tượng vô hạn. Nhưng cùng với việc bên cạnh Dương Lăng xuất hiện càng ngày càng nhiều cao giai ma thú, công lao của hắn lập được càng ngày càng ít đi, từng bước từng bước một bị gạt ra bên bờ ma thú quân đoàn.
Để khôi phục vinh quang khi xưa, Tà Nhãn Bạo Quân ngày đêm khổ tu. Đáng tiếc, bởi vì thể chất bản thân có hạn, hắn dù có cố gắng thế nào cũng khó tiến giai lên tiếp, nuốt chửng rất nhiều tinh hạch cũng không làm nên chuyện gì. Bây giờ có một cơ hội tiến giai như vậy ,hắn làm sao có thể bỏ qua?
“ Thú linh tế đàn phi thường nguy hiểm, ai cũng không xác định được có thể thành công hay không. Nếu phát sinh việc gì ngoài ý muốn , không ai có thể ra tay cứu ngươi được. Ngươi thật sự muốn đi vào ?” Nhìn Tà Nhãn Bạo Quân từng vì mình lập nên công lão hãn mã khi xưa đang quỳ trước mặt, Dương Lăng nhíu mày.
Giác phong thú cùng tà nhãn chính là hai đại vương bài của mình khi xưa lập nghiệp, mặc dù hiện tại bên người đã có vô số ma thú, nhưng hai loại ma thú này ở trong lòng hắn vẫn có địa vị bất đồng. Nhất là Tà Nhãn Bạo Quân do chính hắn bồi dưỡng nên, ở trong lòng hắn địa vị không dưới đám người Hắc Long Vương cùng Phi Long Vương, từng vì sự tiến giai của đối phương mà sầu não. Nếu không nắm chắc vạn vô nhất thất, hắn cũng không muốn cho Tà Nhãn Bạo Quân thượng tràng mạo hiểm.
Cho đến nay, tà nhãn bên trong vu tháp không gian rất nhiều, nhưng thân là ma thú vương giả như Tà Nhãn Bạo Quân lại chỉ có một!
“ Đại nhân, ta nguyện ý, cho dù có chết ở trên tế đàn ta cũng nguyện ý!” Tà Nhãn Bạo Quân phi thường kiên quyết, thú linh tế đàn là cơ hội duy nhất cho hắn nhanh chóng tiến giai, dù có nguy hiểm đến đâu hắn cũng muốn đánh cuộc một lần.
“ Được rồi, đây là mặc tinh tinh tủy, hãy uống vào vài giọt đi!” Dương Lăng vừa nói vừa đưa mặc tinh tinh tủy trân quý ra.
Thông qua linh hồn ấn ký ở sâu trong óc Tà Nhãn Bạo Quân, hắn hiểu rõ nguyên nhân vì sao Tà Nhãn Bạo Quân liều chết đánh cuộc như vậy, hiểu được vì để tiến giai hắn đã chịu biết bao nhiêu đau khổ, hiểu được thái độ lần này của hắn kiên quyết cỡ nào. Sau khi thầm than một hơi, cũng không nói gì thêm nữa!
“ Cám ơn đại nhân!” Tà Nhãn Bạo Quân không khách khí uống vào mười giọt mặc tinh tinh tủy, cung kính hành lễ với Dương Lăng, rồi không quay đầu lại bước lên thú linh tế đàn. Vì tiến giai, vì thu được lực lượng cường đại, cho dù chết trên tế đàn, hắn cũng không hối tiếc.
Vốn, hắn chỉ là một kẻ bình thường, bị mọi người gọi là đê cấp tà nhãn kê lặc ma thú. Chính nhờ Dương Lăng ban cho hắn tính mạng mới, để cho hắn hiểu được dù là tà nhãn nhược tiểu, khi đoàn kết lại cũng có thể phát huy được chiến đấu lực cường đại. Cũng chính Dương Lăng đã ban cho hắn thực lực cường đại, trong tràng chiến đấu có thể lập nên công lao hãn mã, thu được một địa vị tôn nghiêm trước đó chưa từng có trong lịch sử tà nhãn nhất tộc.
Có những thứ, sau khi có được rồi mất đi, mới biết là trân quý cở nào!
Vì bảo vệ tôn nghiêm của tà nhãn, vì có thể vĩnh viễn đi theo bên cạnh Dương Lăng, Tà Nhãn Bạo Quân nguyện ý nỗ lực hết thảy. Đừng nói chỉ là một tòa tế đàn, cho dù trước mặt là biển lửa hắn cũng không e ngại!
Đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đứng một bên quan sát, ngay cả thiên sứ trường sáu cánh Áo Phỉ Lợi Á đang truyền giáo nơi sa mạc, vừa biết được tin tức cũng nhanh chóng quay về. Lúc trước chỉ là mang một ít trung đê giai ma thú cho vào tế đàn mà thôi, chưa thử qua với ma thú có thực lực siêu giai. Ai cũng không biết, lục nhãn thiết bối sư với thực lực siêu giai sau khi hợp thành thì sẽ biết thành cái dạng ma thú cường lực gì.
“ Đại nhân, mang thiết bối sư cùng hỗn hợp ma thú luyện hóa, hay là…” nhìn mấy trăm đầu thiết bối sư nơi phụ cận tế đàn cùng vô số tà nhãn, Áo Cổ Tư Đô có điểm chần chờ.
Sau khi thuận lợi mang tế đàn tiến giai lên tới trung cấp tế đàn, mặc dù từ nguyên lý mà nói đã có thể khống thế phương hướng biến dị của ma thú. Nhưng cũng phải trải qua một quá trình tìm tòi cùng thí nghiệm nhiều lần. Rất nhiều chi tiết vẫn còn không rõ ràng lắm. Tùy tiện mang thiết bối sư cùng tà nhãn hợp lại, nhất thời ai cũng không biết sẽ tạo ra một con quái vật gì, có thể hợp thành biến dị ma thú có thực lực lĩnh vực đỉnh, cũng có thể xuất ra một phế vật không đáng nhắc đến.
So sánh với hỗn hợp luyện hóa, nếu chỉ là hợp thành hơn mười đầu thiết bối sư, vậy thì sẽ đơn giản hơn. Mặc dù cũng có thể thất bại, nhưng tỷ lệ thành công lại khác nhau nhiều, đương nhiên, tỷ lệ xuất hiện ma thú biến dị cường đại cũng giảm xuống.
“ Áo Cổ Tư Đô, ta chỉ cần ma thú cường đại, thao tác cụ thể như thế nào, ngươi cứ tự mình thực hiện!” Dương Lăng vừa nói vừa ngồi xuống trên chiếc ghế thái sư mà thiên sứ trường sáu cánh Áo Phỉ Lợi Á mang đến, đem sự tình giao cho Áo Cổ Tư Đô toàn quyền xử lý.
“ Rõ, thuộc hạ đã hiểu!” Áo Cổ Tư Đô khom người lĩnh mệnh. Trầm ngâm một lát rồi sai người mang hai mươi đầu tà nhãn bỏ vào bên trong tế đàn, lập tức niệm chú ngữ khởi động tế đàn. Chuẩn bị từng bước làm quen với tế đàn vừa mới thăng cấp, từng bước nghiên cứu đặc tính của tà nhãn trong sự mong đợi lớn của mọi người.
Hai mươi đầu tà nhãn cũng một chỗ, hợp lại không biết sẽ thành dạng quái vật gì ?
Nhìn hắc vụ trong nháy mắt lan rộng, nhanh chóng xoay tròn quay thú linh tế đàn, mọi người thầm thì nhỏ giọng thảo luận về kết quả hợp thành.
“ Mỗi đầu tà nhãn có một mắt to, hai mươi đầu tà nhãn cùng hợp lại, dám chắc sẽ là biến dị tà nhãn có hai mươi mắt to!” Cự Viên Vương ồ ồ cất tiếng, lớn tiếng nói ra dự đoán của bản thân.
“ Xuy. Con khỉ to xác ngu ngốc kia, theo như ngươi nói, một mẫu tri chu có một hàng mã nãi, vậy một ngàn con mẫu tri chu đồng thời luyện hóa, vậy chẳng phải trên bụng sẽ có mấy ngàn mã nãi sao?” Phi Long Vương Sắc lôi tư vẻ mặt tươi cười, vừa nói vừa cốc một phát lên đầu Cự Viên Vương.
“ Dát dát dát, đúng đấy, nếu đơn giản như vậy, mang cả vạn con lừa lại luyện hóa một chỗ, tên gia hỏa xuất ra chẳng phải có một đại gia hỏa do cả vạn con hợp lại sao ?” Thi Vu Vương vẻ mặt tươi cười. “ Sách sách, tên đại gia hỏa này mà tiến lên, đừng nói là mẫu lư, ngay cả mẫu long cũng không chịu được a!”
“ Đi chết đi, vậy để cho cả vạn mẫu Thi Vu Vương hợp lại là được rồi !” Hắc Long Vương cũng trả miếng lại.
Mọi người ngươi một câu, ta một câu, càng nói càng bậy. Dưới sự khơi mào của Thi Vu Vương, một người so với một người càng thêm rung động , càng nói càng rõ ràng. Đừng nói là hải yêu Y Lỵ Toa, ngay cả Áo Phỉ Lợi Á cùng Hải Đức Lạp nghe được đều đỏ bừng mặt; duy chỉ có Yêu cơ không thèm để ý, thỉnh thoảng còn lạc lạc cười to, liếc mắt quyến rũ khắp nơi.
Thô bỉ, thật sự quá thô bỉ!
Nhìn vẻ mặt cười cợt của Thi Vu Vương, Dương Lăng lắc đầu, âm trầm tính toán xem có nên hay không kiếm cho lão biến thái này một bà quản gia. Dù sao với khiếu thẩm mỹ của Thi Vu Vương, không cần phải là người xinh đẹp, chỉ cần mông to là được.
Trong khi đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương huyên thuyên tán phét, thú linh tế đàn xoay chuyển chậm dần rồi nhanh chóng dừng lại. Hắc vụ nồng đậm cũng nhanh chóng tiêu tán. Song, ngoại trừ một vài vết máu ra, trên tế đàn trống rỗng không có vật gì, đừng nói cường đại biến dị ma thú, ngay cả phế vật cũng không có.
“ Cái này, có chuyện gì xảy ra ?” Thi Vu Vương trợn mắt há hốc mồm, nói ra nghi hoặc trong lòng mọi người.
“ Có lẽ, chiến đấu lực của hai mươi tà nhãn vừa vặn giống nhau, ai cũng không cắn nuốt được đối phương, do đó tất cả đều chết” Áo Cổ Tư Đô xấu hổ đỏ bừng mặt, không nghĩ tới thí nghiệm đầu tiên dưới sự chú ý của mọi người lại thất bại
“ Không có việc gì, làm lại lần nữa, đừng bỏ vào hai mươi con tà nhãn, trực tiếp cho vào hai trăm con!” Mặc dù có điểm thất vọng, nhưng Dương Lăng vẫn mạnh mẽ ủng hộ Áo Cổ Tư Đô.
Bây giờ, tà nhãn bên trong vu tháp không gian, đừng nói là hai trăm, cho dù là mang hai ngàn con ra thí nghiệm cũng không có vấn đề. Để có thể thu được biến dị ma thú cường đại, hắn đã không tiếc hao phí rất nhiều cực phẩm thủy tinh cùng ma thú tinh hạch để thăng cấp tế đàn, vậy tại sao lại phải quan tâm đến việc tiêu tốn bao nhiêu đê cấp tà nhãn ?
“ Đại nhân, chờ một chút, có thể hay không” Áo Cổ Tư Đô chần chờ chốc lát, sau đó nói tiếp: “ thực lực của đồng loại ma thú cách nhau càng nhiều thì càng có lợi khi cắn nuốt dung hợp. Có thể hay không cấp cho tà nhãn cường đại nhất vài giọt sinh mệnh nước suối, để cho nó tăng tiến thêm một bước thực lực ?”
“ Không có vấn đề, Áo Phỉ Lợi Á, mang sinh mệnh nước suối thu thập được mấy ngày nay giao cho Áo Cổ Tư Đô!” Dương Lăng chỉ trầm ngâm chốc lát rồi lập tức ủng hộ. Nếu có thể tìm ra biện pháp để khống chế phương hướng biến dị của ma thú, đừng nói hao phí vài giọt sinh mênh nước suối, cho dù hao phí vài bình cũng không có vấn đề.
Dưới sự khẩn trương quan sát của mọi người, Áo Cổ Tư Đô cho tà nhãn cường đại nhất nuốt vào vài giọt sinh mệnh nước suối, sau đó lại niệm chú ngữ để khởi động tế đàn.
Ngao….
Sau nửa canh giờ, thú linh tế đàn đình chỉ vận chuyển, bên trong truyền ra một tiếng rít gào. Rất nhanh, một đầu quái vật đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu to như cái đấu, nhưng thân thể chỉ to như cái ấm đun nước, các xúc thủ dài và nhỏ hai bên thoạt nhìn không khác với tà nhãn bình thường. Nhưng độc nhãn trên trán lại lớn hơn 1/3, tản mát ra một vòng ngân quang nhàn nhạt. Cả đầu, thoạt nhìn quả thực chính là một con mắt to cổ quái.
Tăng mạnh bách kích pháo ?
Nhìn quái vật với độc nhãn to lớn, nhìn từng vòng ngân quang lập lòe, Dương Lăng trong lòng vừa động, chỉ huy nó công kích vào một gốc đại thụ che trời cách đó không xa. Một quang cầu màu bạc chợt lóe nơi không trung, oanh một tiếng trực tiếp xuyên thủng hơn mười cây đại thụ. Lực công kích so với tà nhãn bình thường chẳng biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Ít nhất cũng có thực lực ma thú lục giai.
Bỏ ra vài giọt sinh mệnh nước suối cùng hai trăm đầu tà nhãn tam giai đổi lấy một đầu biến dị tà nhãn thực lực sáu giai. Nếu một lần cho vào hai ngàn tà nhãn, vậy thì sẽ tạo ra ma thú có dạng gì ?
Dương Lăng mừng rỡ, song, ngay khi hắn đang chuẩn bị hạ lệnh bỏ vào hai ngàn đầu tà nhãn thì Tà Nhãn Bạo Quân đang đứng một bên động thân đi ra, tự động yêu cầu tiến vào tế đàn, “ Đại nhân, ta dù tu luyện thế nào cũng không có biện pháp tiến giai. Hãy để cho ta tiến vào đi, đây là biện pháp duy nhất để ta tiến giai!”
Tà Nhãn Bạo Quân phi thường kiên quyết, cho dù có chết trên tế đàn, hắn cũng phải đánh cuộc một lần!
Lúc trước, trong khi ma thú bên người Dương Lăng còn ít, hắn đã dẫn tà nhãn binh đoàn lập ra biết bao công lao hãn mã, cảnh tượng vô hạn. Nhưng cùng với việc bên cạnh Dương Lăng xuất hiện càng ngày càng nhiều cao giai ma thú, công lao của hắn lập được càng ngày càng ít đi, từng bước từng bước một bị gạt ra bên bờ ma thú quân đoàn.
Để khôi phục vinh quang khi xưa, Tà Nhãn Bạo Quân ngày đêm khổ tu. Đáng tiếc, bởi vì thể chất bản thân có hạn, hắn dù có cố gắng thế nào cũng khó tiến giai lên tiếp, nuốt chửng rất nhiều tinh hạch cũng không làm nên chuyện gì. Bây giờ có một cơ hội tiến giai như vậy ,hắn làm sao có thể bỏ qua?
“ Thú linh tế đàn phi thường nguy hiểm, ai cũng không xác định được có thể thành công hay không. Nếu phát sinh việc gì ngoài ý muốn , không ai có thể ra tay cứu ngươi được. Ngươi thật sự muốn đi vào ?” Nhìn Tà Nhãn Bạo Quân từng vì mình lập nên công lão hãn mã khi xưa đang quỳ trước mặt, Dương Lăng nhíu mày.
Giác phong thú cùng tà nhãn chính là hai đại vương bài của mình khi xưa lập nghiệp, mặc dù hiện tại bên người đã có vô số ma thú, nhưng hai loại ma thú này ở trong lòng hắn vẫn có địa vị bất đồng. Nhất là Tà Nhãn Bạo Quân do chính hắn bồi dưỡng nên, ở trong lòng hắn địa vị không dưới đám người Hắc Long Vương cùng Phi Long Vương, từng vì sự tiến giai của đối phương mà sầu não. Nếu không nắm chắc vạn vô nhất thất, hắn cũng không muốn cho Tà Nhãn Bạo Quân thượng tràng mạo hiểm.
Cho đến nay, tà nhãn bên trong vu tháp không gian rất nhiều, nhưng thân là ma thú vương giả như Tà Nhãn Bạo Quân lại chỉ có một!
“ Đại nhân, ta nguyện ý, cho dù có chết ở trên tế đàn ta cũng nguyện ý!” Tà Nhãn Bạo Quân phi thường kiên quyết, thú linh tế đàn là cơ hội duy nhất cho hắn nhanh chóng tiến giai, dù có nguy hiểm đến đâu hắn cũng muốn đánh cuộc một lần.
“ Được rồi, đây là mặc tinh tinh tủy, hãy uống vào vài giọt đi!” Dương Lăng vừa nói vừa đưa mặc tinh tinh tủy trân quý ra.
Thông qua linh hồn ấn ký ở sâu trong óc Tà Nhãn Bạo Quân, hắn hiểu rõ nguyên nhân vì sao Tà Nhãn Bạo Quân liều chết đánh cuộc như vậy, hiểu được vì để tiến giai hắn đã chịu biết bao nhiêu đau khổ, hiểu được thái độ lần này của hắn kiên quyết cỡ nào. Sau khi thầm than một hơi, cũng không nói gì thêm nữa!
“ Cám ơn đại nhân!” Tà Nhãn Bạo Quân không khách khí uống vào mười giọt mặc tinh tinh tủy, cung kính hành lễ với Dương Lăng, rồi không quay đầu lại bước lên thú linh tế đàn. Vì tiến giai, vì thu được lực lượng cường đại, cho dù chết trên tế đàn, hắn cũng không hối tiếc.
Vốn, hắn chỉ là một kẻ bình thường, bị mọi người gọi là đê cấp tà nhãn kê lặc ma thú. Chính nhờ Dương Lăng ban cho hắn tính mạng mới, để cho hắn hiểu được dù là tà nhãn nhược tiểu, khi đoàn kết lại cũng có thể phát huy được chiến đấu lực cường đại. Cũng chính Dương Lăng đã ban cho hắn thực lực cường đại, trong tràng chiến đấu có thể lập nên công lao hãn mã, thu được một địa vị tôn nghiêm trước đó chưa từng có trong lịch sử tà nhãn nhất tộc.
Có những thứ, sau khi có được rồi mất đi, mới biết là trân quý cở nào!
Vì bảo vệ tôn nghiêm của tà nhãn, vì có thể vĩnh viễn đi theo bên cạnh Dương Lăng, Tà Nhãn Bạo Quân nguyện ý nỗ lực hết thảy. Đừng nói chỉ là một tòa tế đàn, cho dù trước mặt là biển lửa hắn cũng không e ngại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.