Chương 362: Liệt hỏa tinh linh.
Cao Pha
09/04/2013
Máu, Vu lực và Tinh thần lực cần để thuần hóa Thống lĩnh Vong hồn kỵ sĩ Ôn Nhĩ Nhân Khắc vượt xa sự tưởng tượng của Dương Lăng. Nhưng được Đại Vu Thai hỗ trợ và gia trì Đại Vu Ấn, thuận lợi đem hắn thuần hóa, giống như Ma thú thu vào trong Không gian Vu tháp, xuất hiện một cảnh ngoài ý muốn.
Được làn sương trắng nồng đậm tản mát ra từ Vu Tháp bao phủ, cơ thể thối rữa của Ôn Nhĩ Nhân Khắc nhanh chóng được tái sinh. Tóc, móng tay, cơ thể thậm chí cả hàm răng đều lần lượt mọc dài ra, Đấu khí, Sinh mệnh năng lượng và tử khí trong cơ thể dung hợp hoàn toàn. Hình thành một cỗ Năng lượng màu xám.
“Đại nhân, cám ơn Đại nhân”
Nhìn thân thể hoàn toàn mới, sờ sờ cơ thể tráng kiện, Ôn Nhĩ Nhân Khắc vừa tỉnh lại kích động đến rơi lệ đầy mặt, vừa nói vừa cung kính quỳ mọp trước mặt Dương Lăng. Trăm ngàn năm qua, hắn luôn mơ ước thoát khỏi bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ này, vừa nhìn thấy đôi tay đánh chết hổ báo ngày nào giờ chỉ còn xương trắng,. Tim hắn như nhỏ máu, nếu không phải Mị ảnh phi phong cho hắn một tia hi vọng, hắn đã sớm tự tử rồi, kết thúc tất cả.
“Ôn Nhĩ Nhân Khắc, đây là Vu quyết Ảnh Vu, cẩn thận lĩnh ngộ nhé” Dương Lăng mặc niệm vu quyết, đặt một ngón tay lên trên mi tâm Ôn Nhĩ Nhân Khắc, truyền thụ khẩu quyết tu luyện Ảnh Vu cho hắn.
Trong nháy mắt, Ôn Nhĩ Nhân Khắc cảm giác một đoạn trí nhớ huyền ảo xâm nhập vào trong óc của mình. Chỉ trong chốc lát, hắn lập tức hiểu được Ảnh Vu cường đại đến thế nào. Kinh hãi cung kích quỳ xuống trước mặt hắn, truyền thừa từ Linh hồn Đại vu để cho hắn chạm được vào Năng lượng bổn nguyên trong trời đất. Mơ mang, hắn cảm giác đoạn trí nhớ này sẽ mang đến cho hắn rất nhiều chỗ tốt.
“Ôn Nhĩ Nhân Khắc, Ảnh Vu là vua trong bóng đêm, hy vọng ngươi không để cho ta thất vọng” Nhìn Ôn Nhĩ Nhân Khắc cung kính quỳ trước mặt, Dương Lăng lau mồ hôi trên trán.
So sánh với Độc vu, Vu vũ và Khí vu, Ảnh Vu công kích quỷ dị nhát, sắc bén nhất. Ở Thời kỳ thượng cổ, bên cạnh một gã Linh hồn Đại vu có thể không có Vu vũ, không có Khí vu, nhưng Ảnh Vu tuyệt đối không thể không có. Một gã Ảnh Vu cường đại sẽ khiến cho kẻ địch cố kỵ càng nhiều, thì sẽ khiến cho Bộ lạc có càng nhiều an toàn và lợi ích.
Bời vì Ấn ký sâu trong Linh hồn, Ôn Nhĩ Nhân Khắc không có khả năng cũng không có lực phản bội một gã Linh hồn Đại vu. Về điều này, Dương Lăng không có gì phải lo lắng, nhưng điều khiến hắn suy nghĩ duy nhất là Ảnh Vu tiến giai khó khăn hơn so với Vu vũ và Độc vu. Ngoại trừ gian khổ tu luyện, còn phải lĩnh ngộ, Ôn Nhĩ Nhân Khắc có thực lực cường đại, cao hơn so với Lạp Mạc Tư tu luyện Vu vũ, nhưng tư duy quen thuộc có lẽ ngược lại trở thành trở ngại đối với việc tu luyện của hắn. Có thể trở thành một tên Ảnh Vu cường đại hay không, có thể trở thành một tên cường giả bên mình hay không, phải xem chính bản thân hắn thôi.
Sau khi thuần hóa Đại thống lĩnh Ôn Nhĩ Nhân Khắc, có rất nhiều vấn đề sẽ được giải quyết. Dưới sự chỉ huy của Ôn Nhĩ Nhân Khắc, đám Vong hồn kỵ sĩ như thủy triều nhanh chóng rời đi. Trăm ngàn năm qua, Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc rốt cuộc có cơ hội bước vào tòa thành Phúc Nhĩ Trạch Tư.
Tòa thành Phúc Nhĩ Trạch Tu mặc dù đã bị hư hại, nhưng diện tích rất lớn, sân huấn luyện rộng lớn, đám Vong hồn kỵ sĩ đằng đặng sát khí với động tác đều nhịp. Mơ hồ có thể thấy được đội ngũ cường đại năm đó.
“Bên trong tòa thành Phúc Nhĩ Trạch Tư có hơn hai vạn Vong hồn kỵ sĩ. Tất cả đều là tinh anh của Bạo Phong quân đoàn chúng ta năm đó. Nếu Đại nhân cần, ta còn có thể triệu tất cả Vong hồn kỵ sĩ bên ngoài Lăng Mộ lại đây” Đứng trên đài cao nhìn đại quân không một tiếng động, Ôn Nhĩ Nhân Khắc tự hào ưỡn ngực nói.
Năm đó, hắn dựa vào hơn hai vạn tinh anh của Bạo Phong quân đoàn chinh chiến khắp Để Bỉ Tư đế quốc. Lập bao công lao hiển hách, trở thành Đại tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử Để Bỉ Tư đế quốc, nhưng bởi vì công cao át chủ. Bị vài tên tiểu nhân xúi giục, nên bị Pháp Lão Vương độc sát, trở thành một tên Vong linh thối rữa.
“Được tốt lắm” Nhìn đông đảo Vong hồn kỵ sĩ trong sân rộng, Dương Lăng gật đầu tán thưởng: “Ôn Nhĩ Nhân Khắc, dẫn đội ngũ của ngươi đi tìm La Đức Lý Cách Tư Trưởng lão, thừa dịp trước khi đám Giáo Đình chưa xuống tầng tiếp theo của Lăng Mộ, chiêu đãi bọn chúng thật tốt.
Hơn hai vạn Vong hồn kỵ sĩ, hơn nữa đám Tang thi và xác ướp Thi vu vương triệu tập trên đường đi, trận hình đã vô cùng khổng lồ, Dương Lăng tin rằng, chỉ cần Ôn Nhĩ Nhân Khắc và Thi vu vương liên thủ tấn công, lần này Giáo Đình cho dù không gẫy chân tay, thì ít nhất cũng bị lột da.
“Vâng, thuộc hạ hiểu” Sau khi cung kính cúi đầu hành lễ, Ôn Nhĩ Nhân Khắc cầm thanh trường thương lên, dưới sự chỉ dẫn của Phi Long vương Sắc Lôi Tư dẫn hơn hai vạn kỵ binh tinh anh lao đi.
Đưa mắt nhìn nhóm Ôn Nhĩ Nhân Khắc nhanh chóng rời đi, Hắc Long vương nghi hoặc lắc đầu, trầm giọng nói: “Đại nhân, tại sao không phái Ma thú đại quân tiến lên, một lần giết sạch đám Giáo Đình kiêu ngạo đó?”
“Đúng, chúng ta cùng tiến lên, cho dù không có cách tiêu diệt toàn quân Giáo Đình, ít nhất cũng khiến bọn chúng tổn thất nặng nề, tại sao lại không tấn công toàn lực?” Y Mặc Đặc cũng không nghĩ ra.
“Hừ, các ngươi nghĩ thực lực của Giáo Đình đã quá là đơn giản rồi. Cho dù đám Kỵ sĩ và Ma pháp sư Hộ giáo đi theo chết sạch, chỉ còn lại hơn 10 tên Võ sĩ Thánh đường, thì thực lực của bọn họ cũng không phải người bình thường có khả năng đối phó được” Nhìn vẻ nghi hoặc của Hắc Long vương và Y Mặc Đặc, Dương Lăng lắc đầu, trầm ngâm một lát nói tiếp: “Đám Giáo Đình phải giết chết, nhưng bây giờ chưa phải lúc chúng ta trực diện ra tay”
Mặc dù đâm đám Giáo Đình vài đao, nhưng Dương Lăng còn chưa đến mức hưng phấn chưa biết nặng nhẹ. Thực lực của Giáo Đình rất cường đại, người đông thế mạnh. Muốn dựa vào đám Vong linh bình thường đem giết sạch đám Võ sĩ Thánh đường cường đại, không khác gì đang nằm mơ giữa ban ngày.
Chết dám Kỵ sĩ và mó hộ giáo đối với Giáo Đình mà nói chẳng đáng gì. Căn bản không tính là cái gì, chỉ có tìm cơ hội phát ra một kích trí mạng, lưu lại tất cả đám Thánh đường của đối phương, thì mới có thể tạo thành đả kích trầm trọng với đối phương.
Không chắc chắn, thì tự mình ra tay sẽ là ngu xuẩn, Dương Lăng không muốn bại lộ thực lực và kế hoạch của mình từ trước.
Dù sao, ngoại trừ Giáo Đình, bên trong Lăng Mộ dưới đất còn có các Thế lực lớn như Hắc ám hiệp hội và Gia tộc Hoàng kim sư tử. Ở trong Lăng Mộ dưới đất tràn ngập nguy hiểm này, thực lực của bản thân mới là quan trọng nhất. Không có thực lực thì chỉ là một con cừu béo trong mắt người khác, không ai dám cam đoan thực lực giảm mạnh, thì đối mặt với các lợi ích, các Thế lực lớn sẽ có ý đồ gì đối với mình,
Sau khi lấy ra Đại Vu Thai đặt ở trong sân rộng, Dương Lăng thuấn di ngồi lên, từ từ khôi phục Vong linh và Tinh thần lực đã tiêu hao. Khôi phục Linh hồn bị tiêu hao khi mạnh mẽ thi triể Vu thuật Hồn Tế, Lăng Mộ dưới đất vô cùng nguy hiểm, cạm bẫy ở khắp nơi, thực lực còn chưa khôi phục mà đã chạy vào tuyệt đối là muốn chết.
Khác với trên mặt đất, bên trong Lăng Mộ dưới đất không có linh khí, không có Sinh mệnh năng lượng, cũng không có Năng lượng tinh tú, chỉ có Tử khí lạnh lẽo. Vừa mới vào đây, Dương Lăng còn nghĩ rằng không thể hấp thu được Năng lượng bên ngoài, thương thế rất khó khôi phục. Không ngờ rằng, mặc niệm vu quyết thân thể cũng tự động hấp thu Tử khí, dung hợp hoàn toàn với Vong linh trong cơ thể.
Chẳng lẽ, đây là điều tốt mà tia Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện mang đến?
Nhớ đến tia Năng lượng bổn nguyên màu xám hấp thu lúc trước, Dương Lăng trong lòng vừa động, triệu Giác hồn xà trong Không gian Vu tháp ra. Tiểu tử lúc trước chỉ có huyễn thể, nhưng sau khi hấp thu rất nhiều Năng lượng, thân thể lại mọc ra, một thời gian không thấy, thân thể nó càng thêm chân thật, thể hình không có gì biến hóa, nhưng Năng lượng ẩn chứa trong cơ thể càng lúc càng mạnh.
Tê…
Cảm giác được Tử khí mênh mông trong không khí, Giác hồn xà kêu lên hưng phấn, nuốt chửng Tử khí xung quanh Dương Lăng, tốc độ hấp thu nhanh hơn cả Dương Lăng. Từ từ, bên ngoài thân thể hiện lên một đám phù văn huyền ảo, da thịt từng chút một mọc lên, bắt đầu lột da, căn cứ theo trí nhớ của nó, đến khi lột da 49 lần, thì nó sẽ có thể chính thức ngưng kết ra bản thể. Tiến gia đến hình thái tiếp theo của Giác hồn xà, thực lực tăng mạnh.
“Y Mặc Đặc, sau này ngươi chiếu cố nó nhé” Đưa Giác hồn xà đã cuộn thành một vòng cho Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc, Dương Lăng tập trung tinh lực hấp thu Tử khí có khắp trong không khí, nhanh chóng khôi phục thực lực.
Sau khi hấp thu được rất nhiều Tử khí, dưới tác dụng của Luyện thể vu quyết, cơ thể và xương cốt cả người từng chút một được cường hóa. Nếu Dương Lăng dùng thần thức cẩn thận xem xét, sẽ phát hiện xương cốt cả người càng chắc chắn, lực lượng trong cơ thể càng lúc càng mạnh, rất là dẻo dai.
Từ từ, không biết qua bao lâu, thân thể hắn tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ. vài tên Vong linh trong phạm vi bao phủ cất bước rất khó khăn, giống như bị trói buộc gì đó.
Lực lượng Lĩnh vực?
Mơ hồ, Dương Lăng cảm giác đã đột phá được một tầng chỉ ngăn cách.
Một cao thủ chính thức, không phải là xem Vong linh hoặc Ma lực trong cơ thể hắn sâu đậm bao nhiêu. Mà là xem sự khống chế lực lượng của hắn. Giống như Hắc Long vương, trong nháy mắt lĩnh ngộ Long Vực, ma lực không tăng bao nhiêu, nhưng lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc lại tăng nhanh, thực lực không thể so sánh với ngày xưa.
Ô…
Ngy khi Dương Lăng chuẩn bị tiếp tục lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, đột nhiên xa xa truyền đến một trận Năng lượng ba động quen thuộc, Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm bóp vỡ Vu phù, phát ra tín hiệu cầu cứu. Theo sát, Ôn Nhĩ Nhân Khắc lao vào Sơn cốc như tia chớp, lớn tiếng kêu lên: “Đại nhân, không ổn, đám tàn binh Giáo Đình xông vào tầng Lăng Mộ bên dưới, dẫn ra một đám Liệt hỏa tinh linh”
Liệt hỏa tinh linh?
Nhìn Ôn Nhĩ Nhân Khắc đang kinh hoàng, lại nhìn Thi vu vương chạy sát phía sau vẻ mặt âm trầm, Dương Lăng bề ngoài thì không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng trầm xuống, rốt cuộc là Ác ma gì khiến cho Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm cầu viện khẩn cấp như thế, để cho Ôn Nhĩ Nhân Khắc và Thi vu vương thực lực cường đại như gặp đại địch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.