Chương 506: Lục trầm.
Cao Pha
09/04/2013
Dương Lăng bỏ Chiến Hồn Đao vào vỏ đao, đi trong sự tụ tập vòng quanh của đám người Hải Đức Lạp và Hắc Long vương, dưới ánh mắt sùng kính của Võ sĩ Hải Tộc, đi nhanh về phía Ác Ma tòa thành mà Lão Vu bà đang lẩn trốn trong đó, ở phía sau, Thiên Sứ trưởng Áo Phỉ Lệ Á và Hải Yêu Y Lỵ Toa theo sát phía sau.
Dương Lăng vốn còn định lấy Hải Yêu Y Lỵ Toa ra làm con tin uy hiếp Lão Vu bà. Bây giờ xem ra thì không cần nữa rồi. Chính mình có tuyệt đối lực lượng đã không cần phải bày mưu tính kế nữa, bạo lực là thủ đoạn trực tiếp nhất và hữu hiệu nhất.
“Đại nhân, thanh đao này của người thật là đáng sợ. Vừa xuất đao ra, khiến cho ngay cả Linh hồn của ta cũng bị chấn động” Yêu Cơ vuốt vuốt ngực, hoảng sợ nhìn Chiến Hồn Đao trên lưng Dương Lăng.
Đám người Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp và Hắc Long vương du đấu xung quanh, chém giết đám người ngoan cố chống cự thành mảnh nhỏ, giết sướng tay thì thôi. Yêu Cơ vốn cũng muốn nhân cơ hội đại khai sát giới, để cho đám Ác Ma đảo này biết uy lực của Đại quân Thổ Bạt Thử. Nhưng theo lệnh của Thi vu vương, nàng phải đi theo bảo vệ Dương Lăng. Dương Lăng mặc dù có thực lực cường đại, nhưng Thi vu vương vốn tính cẩn thận vẫn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Yêu Cơ mặc dù nam không ra nam, nữ không ra nữ, kẻ khác tránh ra thật xa. Nhưng là thực lực rất mạnh, chỉ còn một bước cuối cùng là tiến giai đến Thần Giai.
Dương Lăng một đao giết chết 15 Lão quái vật thì Yêu Cơ lại vừa vặn đứng ở phía sau hắn. Kết quả, thiếu chút nữa Linh hồn bị đánh tan, trong nháy mắt động ngón tay ngón chân cũng rất khó khăn. Đây chỉ là sát khí tản ra mà thôi. không thể nào tưởng tượng được, mười mấy quái vật bị nhằm vào bị uy lực kinh khủng đến mức nào.
“Tát Lạp, sau này không cần phải lúc nào cũng đi bên cạnh ta, cẩn thận một chút” Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Dương Lăng, Dương Lăng lấy vài viên Ma thú huyết châu trong Không gian giới chỉ ra đưa cho Yêu Cơ nuốt vào.
Chiến Hồn Đao có uy lực kinh người, mặc dù đã sớm có chuẩn bị trong lòng, nhưng vẫn nằm ngoài dự đoán của Dương Lăng. Cỗ sát khí mênh mông đó khiến ngay cả hắn nhớ lại cũng cảm thấy giật mình, không biết thanh Chiến Hồn Đao này đã chặt đầu bao nhiêu người, không biết Chiến Hồn Đao đã nhiễm máu của bao nhiêu Thượng vị thần thú. Chiến Hồn Đao có uy lực rất lớn, nhưng hao tổn Vu lực và Tinh thần lực cũng rất kinh người. Chỉ một đao, đã tiêu hao một phần ba Vu lực và Tinh thần lực trong cơ thể. Khi nắm Chiến Hồn Đao trong tay trong lòng sẽ bộc phát ra ý chí chiến đấu kinh người. Có một cảm giác cuồng bạo khát máu, không thấy máu là cảm thấy bứt rứt khó chịu. Cái cảm giác này, như là đột nhiên Thị Huyết cuồng hóa, cả người tràn ngập lực lượng bắt buộc phải phát tiết ra vậy.
“Có lẽ, cần phải tìm thời gian luyện chế thanh đao này lại mới được” Sờ sờ chuôi đao lạnh như băng ở trên lưng, Dương Lăng hiểu được việc này phải làm càng nhanh càng tốt.
Uy lực của Chiến Hồn Đao thật sự quá mạnh, với thực lực của mình bây giờ, còn chưa thể nào khống chế tự nhiên, Yêu Cơ bên cạnh đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng đến thế, đây là chứng minh lớn nhất. Đây chính là một mối hiểm họa rất lớn, nếu không nhanh chóng giải quyết, sợ rằng một ngày nào đó sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Cũng giống như Ma pháp trận bao phủ cả Ác Ma đảo, Ác Ma tòa thành cũng bao phủ trong một vòng Hồng quang, nhưng phạm vi nhỏ hơn, nhìn hình dạng, như là một Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận nhỏ, một ít Võ sĩ Hải Tộc điên cuồng xông tới, muốn chém Hải Yêu thành mảnh nhỏ. Đáng tiếc, tất cả đều bị Hồng quang cổ quái ngăn ở bên ngoài.
“Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận, không sai, đúng là Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận” Nhìn làn Hồng quang ghê tởm, Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp kêu lên sợ hãi. Lúc trước, hắn chỉ hơi nghi ngờ mà thôi, bây giờ, hắn dám khẳng định đây là Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận trong truyền thuyết.
Theo truyền thuyết ở Ma thú Vị Diện thì Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận khác với Ma pháp trận bình thường. Chia ra làm Nội trận và Ngoại trận. Ngoại trận phụ trách ngăn địch, ngăn cản kẻ địch xâm lấn. Mà Nội trận lại có tác dụng là hấp thu Thổ hệ Ma lực, cung cấp Năng lượng cho Ma pháp trận. Tình huống bình thường thì chỉ cần Nội trận vận chuyển bình thường, thì kẻ địch muốn phá vỡ Ngoại trận càng thêm khó khăn gấp vạn lần.
“Đại nhân, nếu ta không đoán sai, tòa Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận đã bị hư tổn rất nhiều, tộc Hải Yêu chi chữa trị sơ qua mà thôi; hoặc là Năng lượng thổ hệ trong mấy trăm dặm quanh đây đã hết, không thể nào cung cấp thêm Năng lượng, chứ không thì chúng ta không thể nào dễ dàng công đánh vào thế này được.”
Hải Đức Lạp cẩn thận cảm giác Ma lực ba động trong không trung. càng lúc càng dám chắc vào ý nghĩ của mình, Thổ hệ Ma lực trong không trung quá yếu, điều này rất kỳ lạ, ngoại trừ đã bị Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận hấp thu hết, hắn không tìm được cách giải thích nào tốt hơn.
Ma pháp trận bị hư tổn nặng nề đã lợi hại như thế, nếu ở tình huống bình thường, thì ai mà phá nổi?
Dương Lăng lắc đầu, rất là hứng thú với tòa Ma pháp trận thần bí này. Nếu không phải vì thời gian có hạn, hắn tuyệt đối sẽ cẩn thận tìm hiểu, nếu có thể đem Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận điệp gia vào trong giam cầm cấm chế, thì uy lực tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.
“Đại nhân, tộc Hải Yêu vẫn chưa chịu đầu hàng, ngươi xem…” Thi vu vương bước đến báo cáo, cả người dính đầy vết máu của kẻ địch. Sau khi chỉ huy liên quân vây quanh Ác Ma tòa thành hắn tự mình ra mặt chiêu hàng, không ngờ rằng đám Hải Yêu bên trong không nói một lời ngoan cố đến cùng.
“Không cần chiêu hàng, trực tiếp tấn công, một người cũng không để lại.”
Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Hải Yêu Y Lỵ Toa, Dương Lăng hạ lệnh. Hắn vốn còn chuẩn bị chiêu hàng tộc Hải Yêu, tận lực giảm bớt tổn tốt không cần thiết. Nhưng nếu Lão Vu bà điên cuồng không thức thời, ngoan cố chống cự đến cùng, vậy hắn không ngại để cho tộc Hải Yêu từ nay biến mất hoàn toàn trên Đại dương.
Hải Yêu Vương lúc nào cũng có thể quay lại, vì tránh đêm dài lắm mộng, phải tận dụng thời gian hoàn toàn phá hủy Ác Ma đảo, rời khỏi đây thật nhanh.
“Dát dát, tốt, vậy trực tiếp giết chết tất cả bọn họ” Thi vu vương lĩnh lệnh bước đi, chỉ huy Ma thú đại quân và đám Hải Tộc phá động công kích, điên cuồng tấn công Ma pháp trận đang bảo vệ Ác Ma tòa thành.
Oanh…
Hơn trăm chiếc Ma tinh pháo cùng bắn ra, oanh kích Hồng quang đang bao phủ Ác Ma tòa thành; Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp hóa thành bản thể, không ngừng xông lên. Hắc Long vương và Phi Long vương dẫn đàn Ma thú biết bay theo sát phía sau; Hải Tộc mắt đỏ rực lên dùng hết sức lực của bản thân, điên cuồng công kích đạo phòng ngự của Hải Yêu. Tình huống vây công Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận bên ngoài, lại xuất hiện trên Ác Ma đảo. Nhưng có một điều khác là, sau khi có được rất nhiều tinh thạch bổ sung Năng lượng, Ma pháp trận bên ngoài có thể ngăn cản được từng đợt tấn công của mọi người; Ma pháp trận bên trong lại kém hơn, chỉ vài đợt công kích đã mờ nhạt hẳn đi, lung lay muốn ngã, lúc nào cũng có thể vỡ tan.
Hồng quang bao phủ Ác Ma tòa thành càng nhạt, xung quanh Ác Ma đảo lập tức xuất hiện rất nhiều cái khe, càng lúc càng nhiều. Từ từ, từng cái khe hình thành một vết nứt lớn, chảy ra nước biển đục ngầu, nhìn thấy cảnh này, Hải Yêu bên trong Ác Ma tòa thành trở nên hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt.
“Không ổn, cả Ác Ma đảo sẽ chìm xuống, làm thế nào bây giờ?”
“Lão phu nhân, làm thế nào bây giờ?”
Đám Hải Yêu hoảng sợ chạy đến trước mặt Lão Vu bà đang bị thương nặng, hy vọng bà ta lại có thể hóa giải nguy cơ rơi xuống đầu Bộ lạc. Trăm ngàn năm qua, dưới sự lãnh đạo của bà ta, Bộ lạc vượt qua vô số nguy hiểm, đánh lui từng đợt tấn công của liên quân Hải Tộc. Trong mắt Tộc nhân, ngoại trừ Hải Yêu Vương bị nhốt ở trong Bạo Phong Vũ hải vực, thì Lão Vu bà với thực lực Trung vị thần là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ.
Làm thế nào bây giờ?
Nhìn đám Ma thú cuồng bạo khát máu và Võ sĩ Hải Tộc mắt đang đỏ rực lên ở ngoài thành, lại nhìn từng cái khe càng lúc càng lớn, mặt Lão Vu bà trở nên trắng bệch. Khi Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận bên ngoài bị phá vỡ, trong lòng bà ta đã xuất hiện nỗi bất an mãnh liệt. Đáng tiếc, mặc dù làm tất cả những gì có thể, nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được.
“Chìm rồi, Ác Ma đảo chìm rồi. không ngờ rằng, tai nạn ghi trên thủy tinh cầu đã chính thức xảy ra” Lão Vu bà nước mắt chảy ròng ròng, lấy một viên thủy tinh cầu trong suốt trong lòng ngực ra.
Mấy ngàn năm trước, bà ta nhịn đau khổ vì Hải Yêu Vương bị phong ấn, dẫn Tộc nhân không còn bao nhiêu chạy khắp nơi trốn tránh sự truy sát của Hải Tộc, bất đắc dĩ nên phải cắn răng chạy vào Tử Vong hải vực lánh nạn. Tìm được Ác Ma đảo dễ thủ khó công, cũng vô tình lấy được Ma pháp ghi trong thủy tinh cầu, bà ta chỉ huy Tộc nhân chữa trị Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận cường đại, đánh lui từng đợt truy sát của kẻ thù, bắt đầu định cư ở đây.
Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận ghi trong thủy tinh cầu giúp Tộc nhân hóa giải từng đợt nguy cơ. Nhưng lại có một lời tiên đoán đáng sợ, đến khi Thổ hệ Ma lực trong phạm vi mấy trăm ngàn dặm bị hấp thu hết, cũng không có đủ Năng lượng bổ sung, không những Ma pháp trận bị hỏng, mà Ác Ma đảo cũng sẽ vĩnh viễn bị chìm vào đáy biển.
Vì tránh khỏi tai nạn đáng sợ này, vì sự sinh tồn của Tộc nhân, Lão Vu bà từ một Hải Yêu xinh đẹp lương thiện biến thành một người không từ bất cứ thủ đoạn gì, lợi dụng các loại thủ đoạn thu phục đông đảo Lão quái vật giết người không ghê tay. Lợi dụng lực lượng của Ác Ma đảo mạnh mẽ chinh phục từng Bộ lạc Hải Tộc, điên cuồng cướp đoạt rất nhiều tài nguyên và lương thực.
Vì sự truyền thừa của Bộ lạc, mấy ngàn năm qua, bà ta tốn vô số tâm huyết trên Ác Ma đảo, từ một Hải Yêu xinh đẹp nhất trong Bộ lạc, biến thành một lão thái bà mặt đầy nếp nhăn, cả người đầy vết thương. Nhìn thấy Bộ lạc càng lúc càng cường đại, bà ta vô cùng vui mừng. không ngờ rằng, cuối cùng cũng không ngăn cản được tai nạn đáng sợ này.
“Ta không cam lòng, có chết cũng không cam lòng” Nhìn cái khe càng lúc càng lớn, nhìn nước biển đục ngầu chui ra từ các vết nứt, cảm giác cả hòn đảo đang nhanh chóng chìm xuống. Lão Vu bà khóc ròng, khản cả giọng kêu lên.
Bà ta hận thế giới này, bà ta hận Sáng Thế Thần. Hận hắn tại sao sáng tạo ra tộc Hải Yêu lại để họ hứng chịu nhiều tai nạn như thế, tại sao người khác cả đời ăn sung mặc sướng, mình lại phải lưu lãng khắp nơi từ nhỏ cùng cha mẹ, nhận hết các loại khinh rẻ; bà ta hận Nữ thần vận mệnh không công bằng. Tại sao để cho hai vợ chồng bà ta và Hải Yêu Vương cách xa hàng vạn năm, đoàn tụ không được một ngày đã phải vĩnh viễn chia lìa.
Bà ta không cam lòng, không cam lòng như vậy. Dù có chết, bà ta cũng hi vọng trước khi chết có thể nhìn thấy Hải Yêu Vương, tựa vào trong lòng ngực của Hải Yêu Vương để ngao du bốn biển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.