Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 680: Mẫu Hoàng báo ân.

Cao Pha

07/09/2013

Không biết qua bao lâu, Dương Lăng nghe được tiếng gió, ngửi thấy mùi máu nồng nặc. Mở mắt ra nhìn thì thấy mình đang nằm trong một cái ổ trên mặt đất, cả người đang ngâm trong máu. Vốn định đứng lên xem tình hình, không ngờ rằng, vừa cử động cái cả người đã đau đớn vô cùng, Vu Đan trong cơ thể có một lỗ hổng kinh người. Nhìn hình dáng, thương tích nặng hơn những lần trước kia rất nhiều.

Chẳng lẽ, chết ở đây sao?

Dương Lăng choáng váng đầu óc, trong thời gian ngắn, không biết làm sao lại ở đây. Trước khi đi qua Truyền tống môn, vì Vu Đan đã bị thương nặng, hắn không có thời gian cũng không có sức mà cẩn thận cảm ứng nơi truyền đến, chỉ là dựa vào cảm ứng mơ hồ Thuấn di đến mà thôi.

“Vưu Na, Vưu Na…”

Nôn ra một búng máu, Dương Lăng tỉnh táo hơn, nhớ đến Vưu Na lấy thân cứu mình một mạng. Vừa kêu vừa dùng sức giãy dụa, cố gắng đứng lên. Những giây phút ở cạnh Vưu Na lại hiện lên trong lòng hắn. Lần đầu tiên gặp nhau, cùng nhau đi đến Lợi Văn Tát công quốc, giết chết sát thủ Lưu Độc, vì giải độc cho mình nên Vưu Na đã hiến thân cho hắn, giúp hắn quản lý Ma thú lĩnh, tất cả hiện lên trước mặt hắn.

“Vưu Na, sao nàng lại ngốc như thế, tại sao không để ý tất cả xông tới chứ?”

Nghĩ đến thân thể lạnh như băng nằm yên không nhúc nhích trong ngực mình, tim Dương Lăng như bị dao cắt. sau khi đi đến thế giới này, hắn đã trải qua vô số sóng gió. Thời khắc nguy hiểm nhất chỉ có hai lần, một lần là bị sát thủ Lưu Độc truy sát, một lần là đối mặt với một chiêu trí mạng của Thành chủ Vân Trung Thành. Hai lần đều là do Vưu Na giúp hắn vượt qua. Lần đầu tiên, hắn và Vưu Na chính thức trở thành vợ chống. Nhưng lần này, hai người từ nay về sau đã cách biệt hoàn toàn.

“Dương đại ca, vì ngươi, Vưu Na nguyện làm tất cả mọi điều”

“Dương đại ca, ta yêu ngươi nhất”

Nhớ đến khuôn mặt nụ cười của nàng, nhớ đến lúc hai người bên nhau, tim Dương Lăng như nhỏ máu. Hắn hối hận không luyện chế tượng gỗ cứu mạng cho Vưu Na, hối hận để cho Vưu Na biết được biện pháp ra vào Không gian Vu tháp… không thể nào đứng lên được, vậy bò từng chút một, hai tay miết trên mặt đá cứng rắn đến bật máu, cắn răng từng chút một bò ra. Dù là chết, hắn cũng muốn được nhìn thấy Vưu Na.

Những năm gần đây, lúc đêm khuya yên tĩnh, nghĩ đến kinh nghiệm đã trải qua, hắn thường có một ảo giác, nghĩ rằng tất cả chỉ là một giấc mơ. Nhưng nỗi đau mất đi Vưu Na, cái cảm giác như bị đao cắt, để hắn hiểu được, đây không phải là giấc mơ.

Ô…



Một tiếng rên khẽ vang lên, một cái đầu rất lớn chắn trước mặt Dương Lăng. Không biết là ảo giác hay là gì, Dương Lăng nhìn thấy đôi mắt như đèn lồng của đối phương, không biết từ khi nào chảy xuống một giọt nước mắt trong suốt. Hắn ngẩng đầu thấy một điều không thể tin tưởng. Mẫu Hoàng cả người đầy vết máu không biết xuất hiện trước mặt từ lúc nào.

“Mẫu Hoàng, chẳng lẽ dựa vào một tia Linh hồn ấn ký đã lưu lại, nên mình vô ý Thuấn di đến bên cạnh Mẫu Hoàng?”

Dương Lăng chấn động cả người, nhanh chóng nghĩ đến một khả năng. Khổ sở nuốt nước miếng, không ngờ rằng rất vất vả mới thoát khỏi nanh sói lại lạc vào miệng hổ. Với thân hình khổng lồ của Mẫu Hoàng, không biết chừng mình còn không đủ để nhét răng nó.

Ô…

Một lúc sau, Dương Lăng đang khẩn trương chờ đợi sự cắn xé, nhưng Mẫu Hoàng lại nhẹ nhàng cắn hắn tha đến nằm lên một mặt đá. Vưu Na hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt tái nhợt đang nằm yên không nhúc nhích ở đây.

“Vưu Na, Vưu Na…” Dương Lăng không để ý tất cả ôm Vưu Na vào ngực, đưa nốt số Vu lực còn sót lại vào trong cơ thể nàng, đem tất cả Sinh mệnh nước suối còn lại trong Không gian giới chỉ vào miệng nàng. Thậm chí còn điên cuồng hô hấp nhân tạo cho nàng. Song, tất cả đều vô dụng, da thịt lạnh như băng và trái tim không nhịp đập của nàng để hắn phải đối mặt với sự thật.

“Dương đại ca, ta muốn sinh con cho ngươi, không phải sinh hai”

“Dương đại ca, sau này lúc mạo hiểm, hai chúng ta cùng nhau đi, có được hay không?”

Dùng hết sức cũng không làm được chuyện gì, Dương Lăng bất lực ôm thân thể lạnh như băng của Vưu Na. Khuôn mặt nụ cười của nàng lại hiện lên trong lòng, người yêu đã mất, Vu Đan bị thương nặng, thân thể uể oải… để hắn sinh ra sự nguội lạnh trong lòng.

Từ trước đến nay, vì tìm đường về nhà, hắn vẫn đấu với thiên địa với số mệnh. Cho dù đối mặt với kẻ thù cường đại cũng không sợ hãi, vẫn kiên trì cố gắng tu luyện. Nhưng giờ phút này, hắn mới hiểu được rằng tìm kiếm di tích của Thượng cổ Vu sư chỉ là chuyện nhỏ, tu luyện đến Vu Thần cũng là không quan trọng, người thân bên mình mới là hạnh phúc sống của mình. Có rất nhiều thứ, khi mất đi, mới biết nó quý trọng đến mức nào, mới hiểu được thứ mà mình cần theo đuổi.

Ô..

Cái đầu rất lớn của Mẫu Hoàng lại xuất hiện trên đầu Dương Lăng, từng giọt nước mắt trong suốt rơi xuống mặt Dương Lăng, rơi xuống người Vưu Na. Là con Ma thú thông minh, nhất là Mẫu Hoàng là Lưu Lãng Thần Thú trời sinh, càng thông minh hơn. Ngay khi các Thế lực lớn đang truy sát nó, Dương Lăng đã giúp nó một lần, để cho nó vĩnh viễn nhớ kỹ con người khác thường này, nhớ kỹ đôi mắt đen nhánh u buồn đó.

Hô…



Trầm ngâm một lát, nhìn Dương Lăng, nhìn vết thương nặng trên người hắn, Mẫu Hoàng hít vào một hơi thật sâu. Lập tức không tiếc hao tổn Thần lực, dùng sức phun ra một ngụm Nguyên khí, chui vào trong cơ thể Dương Lăng từ vết thương ở ngực. Nguyên khí, là tinh hoa Thần Cách của Mẫu Hoàng, ẩn chứa rất nhiều Năng lượng, có thể dùng để giết người cũng có thể cứu người.

Nguyên khí vừa vào trong cơ thể, Dương Lăng lập tức cảm giác trong cơ thể xuất hiện một cỗ Năng lượng mênh mông, chuyển động quanh cơ thể theo một quỹ tích huyền ảo. Nó đi qua đâu, như cơn mưa xuân làm dịu nội tạng và gân mạch đang tổn thương, từ từ chữa trị Vu Đan đang bị thương nặng. Một vòng, một vòng, không ngừng chuyển động, từ từ, Luyện thể vu quyết của Dương Lăng tự động vận hành, tốc độ hồi phục càng lúc càng nhanh. Dương Lăng mơ hồ vô ý thức bắt Vu ấn, yên lặng niệm một đoạn Vu quyết huyền ảo.

Không biết qua bao lâu, Dương Lăng từ từ mở ra hai mắt, Vu Đan bị thương nặng đã gần như hoàn toàn khỏi hẳn, thực lực cũng khôi phục được hơn nửa, mặc dù chưa khỏi hoàn toàn, nhưng đã hơn xa lúc trước.

Ô…

Mẫu Hoàng kêu khẽ lên vài tiếng, thu cánh nằm bên cạnh Dương Lăng, vừa kêu vừa vươn lưỡi liếm vài cái trên người Dương Lăng. Có lẽ hấp thu Nguyên khí của Mẫu Hoàng, Dương Lăng cảm giác một sự thân thiết trên người nó, từ trong Không gian giới chỉ lấy ra thuốc trị thương của Ngả Lỵ Ti, nhẹ nhàng bôi lên vết thương chưa hoàn toàn khép miệng trên người Mẫu Hoàng.

Bị các Thế lực lớn không ngừng truy sát, Mẫu Hoàng vốn đã bị thương nặng, nhất là đánh với A Khuê Long Chủ thần, thân thể bị thương rất nặng. sau khi phun một ngụm Nguyên khí chữa thương cho Dương Lăng, thần sắc càng héo mòn. Giống như Dương Lăng, thực lực vẫn chưa khôi phục được, hai người cùng cảnh ngộ, càng thân thiết hơn.

“Mẫu Hoàng, Mẫu Hoàng” Sờ sờ cái đầu to lớn của Mẫu Hoàng, Dương Lăng phấn chấn trở lại. Lấy ra một khối Mặc Tinh khổng lồ từ Không gian giới chỉ ra, dùng đao điêu khắc ra một Thủy Tinh quan (Quan tài bằng thủy tinh) trong suốt. Khắc một Ma pháp trận băng hệ giảm nhiệt độ trong nó, thêm vào vài đạo Cấm chế, sau đó đặt Vưu Na vào trong. Thương tích đã khôi phục hoàn toàn, thực lực cũng đã đỡ, hắn phấn chấn lại. Chuyện đã xảy ra có hối hận cũng vô dụng. Điều quan trọng cần làm tiếp theo là làm thế nào sống lại Vưu Na, làm sao để tìm được Thành chủ Vân Trung Thành báo thù.

Theo lời Âm ma Tra Tạp Lợi, một người sau khi chết, Linh hồn sẽ tụ tập về Vong linh vị diện. Người bên ngoài chỉ có một cách, đó là nhờ Chúa tể hoặc là Thiên Cô dùng Thời không chi luân mở ra một thông đạo. Bất kể là nhờ Chúa Tể hay Thiên Cô đều rất khó khăn, nhưng cũng không phải không thể làm được. Trời không tuyệt đường người, cho dù khó khăn hơn nữa, Dương Lăng cũng phải làm Vưu Na sống lại. Vì hồi sinh cho Vưu Na, hắn có thể không từ thủ đoạn nào, dù cho trăm ngàn cản trở hắn cũng không bỏ qua. Không nhờ được Chúa Tể hoặc Thiên Cô, thì sẽ trực tiếp cướp lấy Thời không chi luân, hoặc là tìm biện pháp tu luyện đến Vu Thần đỉnh trong thời gian ngắn nhất.

Cao cấp Hồn Vu là có thể tạo ra uy hiếp trí mạng với một Chủ Thần bình thường, Dương Lăng cũng không tin tiến giai mấy lần, tu luyện đến Vu Thần đỉnh còn không phá được Thiên địa Pháp tắc của Vong linh vị diện. Hồi sinh Vưu Na rất quan trọng, nhưng Dương Lăng tuyệt đối không bỏ qua cho tên Thành chủ Vân Trung Thành. Thành chủ Vân Trung Thành rất mạnh, được xưng chỉ còn một bước nữa là tiến giai đến Chúa Tể. Nhưng Dương Lăng tuyệt đối không quên lời thề của mình. Bây giờ không phải đối thủ của Thành chủ Vân Trung Thành, nhưng không có nghĩa là sau này không làm được.

Quân tử báo thù mười năm không muộn.

Mười năm không được, thì trăm năm, trăm năm không được thì năm trăm năm. Vu Tháp thần bí còn có hai tầng chưa thể mở ra, Thông Thiên Tháp ở các Vị Diện còn chưa thăm dò được. Dương Lăng tin rằng, chỉ cần kiên trì cố gắng tu luyện, một ngày nào đó có thể tu luyện đến Vu Thần, thậm chí là Vu Thần đỉnh, thì sẽ có một ngày có thể dẫm đạp Thành chủ Vân Trung Thành dưới gót giày mình.

Dù cho Thành chủ Vân Trung Thành tiến giai thành Chúa tể, Dương Lăng cũng tự tin, một ngày nào đó sẽ dẫn Ma thú đại quân huyết tẩy Vân Trung thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook