Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 492: Muốn chết cũng khó

Cao Pha

09/04/2013



Hải báo đội có 2000 người, do dũng sĩ Hải báo tạo thành, tốc độ rất nhanh, sức chịu đựng kinh người, vô cùng mạnh mẽ, năng lực công kích từ xa rất mạnh. Là lực lượng tinh nhuệ bảo vệ Ác Ma đảo. Thống lĩnh Phỉ Qua không chỉ tinh thông binh pháp, còn có thực lực Lĩnh vực đỉnh, chiến công hiển hách.

Sau khi luyện hóa Linh hồn một gã Hải Tộc, đoạt được trí nhớ của hắn, Dương Lăng nhanh chóng hiểu được tình huống của Hải báo đội, khe khẽ nhíu mày. Giết chết tên thống lĩnh Phỉ Qua không khó, đánh bại Hồn Bạo đội cũng không khó. Nhưng muốn bắt hết 2000 người hơi phiền toái. Chỉ cần một tên lọt lưới, rất có thể kế hoạch tập kích bất ngờ Ác Ma đảo sẽ bị phá sản.

“La Đức Lý Cách Tư, ngươi dẫn một đám Ma thú đón đỡ, vừa đánh vừa lui, dẫn bọn họ lên bờ hết” Nhìn Hải báo đội càng lúc càng gần, Dương Lăng hạ lệnh. Thu toàn bộ đám tù binh vào Không gian Vu tháp, ra lệnh cho đám người Yêu Cơ và Hắc Long vương ra tay, nhanh chóng giết hết đám Hải Tộc trên đảo còn đang ngoan cố chống cự. Sau đó thu đám Ma thú cao cấp như Phi long và Hắc Long lại, che dấu thực lực chính thức của Ma thú đại quân.

“Vâng” Thi vu vương nhanh chóng hiểu ý của Dương Lăng, dẫn một đám Ma thú lên đón đỡ.

Đông, đông, đông …..

Hải báo đội càng lúc càng gần, theo tiếng ra lệnh của Thống lĩnh Phỉ Qua, “Hô” một tiếng xông lên bờ biển. không hề sợ chết lao về phía đám Ma thú mà Thi vu vương chỉ huy. Mặc dù rất là khiếp sợ đối với việc trên đảo đột nhiên xuất hiện đông đảo Ma thú, nhưng là đội quân tinh nhuệ nhất của Ác Ma đảo, mỗi một Chiến sĩ Hải báo đều rất là tin tưởng. Dưới vũ lực mạnh mẽ của bọn họ, đám Đại Bạch sa tung hoành biển rộng cũng khó thoát khỏi cái chết, Chiến sĩ Hải báo rất tự tin, đám Ma thú cấp thấp như Giác phong thú và Con nhện này cũng không ngoại lệ.

Hô…

Còn cách hơn 150 bước, đám Chiến sĩ Hải báo đã phát động công kích mãnh liệt, vừa xông lên vừa lấy ra một thanh giáo sắc bén, lao tới đám Ma thú đang giương nanh múa vuốt. Mỗi một cây giáo đều đánh ra rất chuẩn xác, khiến đám Ma thú cấp thấp như Tà nhãn và Con nhện không kịp né tránh nhẹ thì bị thương nặng, nặng thì chết tại chỗ. Thậm chí ngay cả tảng đá trên bãi cát cũng bị mũi giáo đáng sợ xuyên thủng. Lực công kích hơn xa đám Hải Tộc bình thường, không hổ danh là đội quân tinh nhuệ của Ác Ma đảo.

Ông…

Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương, một đội Tự bạo biên bức xông lên, lao thẳng vào Thống lĩnh Phỉ Qua của Hải báo đội, một đội Giác phong thú cũng theo sát phía sau.

“Hậu quân ở trên bãi cát đợi lệnh, quân tiên phong và trung quân toàn bộ xông lên” Thấy đối phương chỉ có một ít Ma thú và Vong linh cấp thấp, Phỉ Qua nhanh chóng ra lệnh. Sau đó vung tay lên, trong không khí đột nhiên xuất hiện từng đạo Phong Nhận, cắt đám Tự bạo biên bức và Giác phong thú lao tới thành mảnh nhỏ.

Ma Vũ song tu?

Thi vu vương nhíu mày, không nghĩ rằng đối phương lại bình tĩnh đến thế, chiếm hết thượng phong còn lưu lại một đội binh lính ở bờ biển; không ngờ rằng hắn lại mạnh mẽ đến thế. Ma pháp cũng cực kỳ xuất sắc. Vừa phải dẫn dụ toàn bộ đối phương đến, không thể bại lộ thực lực chính thức được. Vừa không thể để Ma thú đại quân thương vong quá lớn, nhiệm vụ này có chút khó giải quyết.



“La Đức Lý Cách Tư, ta bắt thống lĩnh của đối phương lại, việc tiếp theo giao cho ngươi vậy” Dương Lăng vừa nói vừa bắt thủ ấn, trực tiếp Thuấn di đến bên cạnh Phỉ Qua, không dùng đến chủy thủ, trực tiếp đánh một quyền vào ngực hắn.

Oanh…

Lực lượng bài sơn đảo hải trực tiếp chấn nát trọng giáp trên người Phỉ Qua, đột phá phòng ngự của hắn. Đánh gãy xương cốt hắn, cố ý kéo lê chân trái hắn chạy như điên, dẫn dụ đám Chiến sĩ Hải báo đuổi theo.

Đối với người bình thường mà nói, Lĩnh vực đỉnh là sự tồn tại rất cao không thể với đến. Nhưng đối với Dương Lăng mà nói thì không chịu nổi một chiêu. Ngay cả Trung vị thần bình thường cũng không phỉa đối thủ của hắn, huống chi là một gã Lĩnh vực cường giả nho nhỏ.

“Đại nhân, Đại nhân…”

“Nhanh, đuổi theo, nhanh”

Đúng như Dương Lăng dự đoán, sau khi Thống lĩnh bị trọng thương và bắt sống, đám Chiến sĩ Hải báo vừa sợ vừa giận, rống lên rồi không để ý đến bản thân đuổi theo.

“Dát dát dát, liên hoàn Thi bạo, bạo cho ta” Thi vu vương giàu kinh nghiệm nhanh chóng phản ứng, nhanh chóng giết chết đám truy binh đầu tiên. Quả nhiên, vì cứu Thống lĩnh, đám Hải báo lo lắng lập tức lao hết lên, điên cuồng xông tới, Thi vu vương giảo hoạt lại ra vẻ không chống lại, chỉ huy Ma thú đại quân từng bước lui lại, dẫn Hải báo đội từng bước lọt vào vòng vây.

“Không, lui lại, chạy đi” Cho dù bị thương nặng, nhưng Phỉ Qua với kinh nghiệm phong phú nhanh chóng phát hiện điểm không ổn. Đáng tiếc, chưa nói xong đã bị Dương Lăng chặn họng, rồi bị bàn chân thối của Cự Viên vương đè chặt lên miệng, khiến không rên nổi một tiếng. Không bị dẫm chết, nhưng ngược lại thiếu chút nữa lại bị bàn chân thối của Cự Viên vương bao năm không rửa khiến cho ngạt thở.

Bị Thi vu vương dẫn dụ, Hải báo đội rơi vào vòng mai phục của Ma thú đại quân. Kết quả có thể tưởng tượng được. Hơn 2000 Hải báo chỉ còn lại có mấy trăm người, thương vong thảm trọng, đừng nói cứu Thống lĩnh Phỉ Qua, mà ngay cả bọn họ cũng không thể lao ra được.

“Phỉ Qua tướng quân, bảo Tộc nhân của ngươi đầu hàng đi, bị Ma thú đại quân của ta bao vây, các ngươi không thể nào xông ra khỏi vòng vây được” Nhìn Hải báo nhân bị lâm vào vòng vây mà vẫn chiến đấu anh dũng. Dương Lăng gật đầu khen ngợi, ra hiệu cho Cự Viên vương mở chân đang đè trên miệng Phỉ Qua ra.

Bờ biển của Ma thú lĩnh rất dài, nếu có thể chiêu hàng một đám Hải báo nhân anh dũng thiện chiến, an toàn sẽ cao hơn.

“Ma thú lĩnh?” Phỉ Qua hít một hơi khó khăn, cố chịu đau đớn ở ngực: “Ngươi, ngươi chính là Lĩnh chủ Ma thú lĩnh được gọi là Đại Ma vương?”

“Đúng, ta là Lĩnh chủ Ma thú lĩnh” Dừng lại một chút, Dương Lăng nói: “Đầu hàng đi, dưới sự công kích của các Thế lực lớn như Hỏa Thần môn và Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, Hải Yêu Vương khó có thể thoát chết. Ác Ma đảo lần này cũng sẽ bị phá hủy hoàn toàn, Hải Yêu đầy tội ác không đáng giá để các ngươi liều mạng”

Đầu hàng?



Nhìn Cự viên và Hắc Long hung hãn, nhìn vô số Ma thú, lại nhìn thuộc hạ từng tên một bị cắn xé thành mảnh nhỏ. Tim Phỉ Qua như bị dao cắt, hắn tình nguyện chết trận cũng không muốn đầu hàng. Nhưng hắn cũng không thể nào trơ mắt nhìn Tộc nhân cùng vào sinh ra tử với mình bao năm bị tàn sát được.

Đồ sát, hoàn toàn là đồ sát.

“Các Dũng sĩ, buông Vũ khí đi” Vì tránh cho thương vong không đáng có, Phỉ Qua không thể không ra lệnh cho những tên Hải báo nhân còn lại dừng phản kháng. Theo mệnh lệnh của hắn, Hải báo nhân không thấy chút hy vọng nào không thể làm gì khác hơn là dừng lại, tuyệt vọng nhìn cây giáo sắt rơi xuống mặt đất, để mặc cho tơ nhện trói bọn họ lại.

“Cho đến bây giờ chỉ có Hải báo chết trận, không có Hải báo đầu hàng” Nhìn thuộc hạ không cam lòng buông Vũ khí ra, Phỉ Qua nhỏ giọng ngâm nga, cười khổ sở. không ngờ rằng, mấy năm trước bị ép phải dẫn Tộc nhân gia nhập Ác Ma đảo, bây giờ lại không thể không đầu hàng với Dương Lăng. Uy danh mà Hải báo đội lưu lại từ Hải Lục đại chiến đã không còn nữa. Không cam lòng nhìn về phía Ác Ma đảo, nghĩ đến thân nhân đang bị nhốt trên đảo, Phỉ Qua nhanh chóng nhặt một cây giáo trên mặt đất lên “Phốc” một tiếng đâm vào trong ngực.

Trừng phạt của Ác Ma đảo nằm ngoài tưởng tượng của người ngoài. Chết trên chiến trường còn đỡ, còn người mà đầu hàng thì người nhà bị nhốt trên đảo lập tức sẽ bị hành hạ chết đi sống lại. Vì tôn nghiêm và uy danh của Hải báo đội, vì người thân trên đảo, hắn bắt buộc phải chọn cách tự sát. Đối với một tướng bại trận mà nói, cái chết là sự giải thoát tốt nhất.

“Đại nhân, Đại nhân..” Khiếp sợ nhìn cảnh này, đám Chiến sĩ Hải báo lớn tiếng kêu lên, cố gắng giãy dụa, hy vọng có thể cứu được thống lĩnh của bọn họ. Đáng tiếc, bị tơ nhện chói chặt bọn họ không thể nào nhúc nhích. Chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọn giáo sắc bén từ từ đâm vào ngực Phỉ Qua.

“A” Sau khi quát to một tiếng, Phỉ Qua dùng sức đẩy mũi giáo trên tay, hy vọng sớm được giải thoát. Không ngờ, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bàn tay, cầm chặt lấy ngọn giáo, dùng hết cả sức lực cũng không thể tiến theo một phân.

“Trước mặt Linh hồn đại vu, muốn chết cũng không phải chuyện dễ dàng” Dương Lăng cười cười.

“Phía sau mỗi một đội quân đều có do thám của Hải Yêu. Tin tức chúng ta bại trận tuyệt đối không lừa được Ác Ma đảo. Ma thú lĩnh các ngươi rất cường đại. Nhưng tuyệt đối không thể nào công phá được Ác Ma đảo” Có lẽ vì đau đớn, hoặc là mất máu quá nhiều, vẻ mặt Phỉ Qua tái lại, giọng nói càng lúc càng nhỏ: “Hải Yêu Vương đã mang đi hầu hết Cường giả, nhưng chỉ đám Hải Long bảo vệ Ác Ma đảo các ngươi cũng không thể đối phó nổi”

Đối với Hải Yêu tàn bạo khát máu, Phỉ Qua không phải không muốn phản kháng. Nhưng quái vật mà Ác Ma đảo chiêu mộ thật sự quá nhiều, quá mạnh mẽ. Cái khác không nói, chỉ riêng tộc Hải long bảo vệ Ác Ma đảo đã khiến cho tất cả Bộ lạc Hải Tộc bỏ đi ý niệm phản kháng trong đầu rồi.

“Phỉ Qua tướng quân, vậy ngươi hãy chờ xem thực lực chính thức của Ma thú lĩnh đi” Dương Lăng thu Phỉ Qua bị thương nặng vào Không gian Vu tháp, giao cho Áo Phỉ Lệ Á chữa trị.

Người sắp chết, lời nói luôn là thật.

Phỉ Qua một lòng muốn chết mang đến hai tin tức rất không tốt. không ngờ rằng, Ác Ma đảo lại còn có tộc Hải Long bảo vệ; càng không ngờ rằng Hải Yêu đa nghi giảo hoạt lại luôn giám sát thuộc hạ. Dương Lăng vốn còn chuẩn bị Sau khi hạ xong đảo Mạch Khắc Khảm Tư sẽ dẫn quân tập kích Ác Ma đảo. Bây giờ xem ra kế hoạch phải thay đổi rồi, từ tập kích chuyển sang cường công.

Oanh…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook