Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 664: Phong bạo chùy.

Cao Pha

07/09/2013

Chuyện gì xảy ra ?

Mọi người trong tâm kinh hãi, mỗi một tòa lưu lãng thành đều có tuyệt thế cường giả cường đại tọa trấn hoặc là có thế lực lớn bảo vệ, Đà Phong tòa thành càng không cần phải nói. Cả trăm ngàn vạn năm qua, cho tới bây giờ cũng không ai dám khiêu chiến với uy nghiêm của Đà Phong thành chủ, cho dù lưu lãng giả thực lực cường thịnh trở lại cũng không dám tới nơi này làm càn.

Lưu lãng giả tòa thành không nhiều lắm, nhưng đừng nói là đông đảo vật chất vị diện, chỉ riêng sinh mệnh cùng hỗn loạn sáu đại chủ viện diện gộp lại cũng có cả vạn . Nhưng thần bí vị diện thương nhân Bỉ Đức Lâm Tư lại lựa chọn nơi này để đấu giá bán vị diện, điều đó đủ minh chứng cho thực lực của Đà Phong tòa thành.

Không phải rồng dữ thì không qua sông!

Chính bởi vì hiểu được cự cường đại cùng an toàn của Đà Phong tòa thành, chúng nhân đối việc sự việc phát sinh ngoài ý muốn càng thêm khiếp sợ, theo tiềm thức đều nhìn về thủy tinh cầu trong suốt trên đài.

Bán vị diện đến từ vô tận hải dương, không thể nghi ngờ đúng là bảo vật kinh người nhất trong giao địch đại sảnh, từ việc các thế lực lớn nghiến răng tranh nhau đã có thể thấy được. Đối với không ít lãnh địa hoặc là gia tộc có thực lực nhất định mà nói, tự mình tổ kiến nên thần hệ có thể nói là ước nguyện cả vạn năm qua, một cái bán vị diện hoàn toàn nằm trong tay, độc nhất vô nhị cũng như có tiềm lực phát triển rất lớn, đối với bọn họ không thể nghi ngờ là có lực hấp dẫn trí mạng.

Đà Phong tòa thành thực lực cường đại, nhưng cũng vô pháp bài trừ mấy tên nóng đầu, sau khi thu không được bảo vật liền ra tay làm liều.

“ Các vị , rất xin lỗi, đấu giá hôm nay có điểm ngoài ý muốn, đành phải tạm ngừng!” Nghe một chút tiếng kêu thảm thiết thê lương bên ngoài, đấu gia sư có nhiều kinh nghiệm liền nhanh chóng phản ứng. Vỗ vỗ tay mấy cái , một đội võ sĩ thân mặc trọng giáp cầm trong tay lợi kiếm lao ra, che chở thủy tinh cầu trên chiếc xe nhanh chóng rời đi.

“ Hừ, rốt cuộc là có tên nào lại muốn chết ?”

Hắc y nhân Bỉ Đức Lâm Tư hừ lạnh một tiếng, một cổ hơi thở âm lãnh theo đó phát tán ra khắp ngõ ngách của đại sảnh, nương theo đó là một cổ uy áp không thể so sánh cùng sát khí khiến cho kẻ khác hít thở không thông. Sau khi lạnh lùng đảo mắt qua mọi người một cái, hưu một tiếng bay xuyên qua cửa sổ ra ngoài, nháy mắt đã không thấy bóng dáng, tốc độ cực nhanh, ngay cả Kim Bằng luôn kiêu ngạo với tốc độ của mình cũng không khỏi đồng tử co rút nhanh.

Vị diện thương nhân với thực lực vị diện lưu lãng giả, quả nhiên không đơn giản!

“Đi. Nhanh ra xem xem thử tới cùng có chuyện gì xảy ra?”

“Sách sách, đi, xem thử rốt cuộc là tên nào chán sống, dám tại Đà Phong tòa thành động thủ!” Dương Lăng cũng không có ngoại lệ dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi lưu lãng giả giao dịch đại sảnh. Dấu diếm dấu vết dẫn đám người Thi vu vương cùng Ngả Lỵ Ti đuổi kịp. Vốn, còn tưởng rằng có tên nóng đầu nào làm loạn nhưng khi mọi người vừa lao ra nhìn kĩ lại, mới phát hiện phán đoán sai hoàn toàn, chấn kinh cả nửa ngày cũng không phản ứng lại.

Bên ngoài Đà Phong tòa thành, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện rất nhiều đội đại thiên sứ mười hai cánh. Ai cũng cầm cự nhận sắc bén, mang một gã cự nhân thân mặc chiến giáp màu đỏ máu cùng mười tên tinh linh tầng tầng vây chặt. Cự nhân cùng tinh linh bên cạnh cả người đầy máu, không ít thiên sứ cũng chi chít vết thương, ngọn núi gần đó đã bị san phẳng, máu chảy thành sông. Nhìn bộ dáng, song phương tựa như nước với lửa, không giết không thôi.

“Sí Thiên sứ mười hai cánh chiến đội của Vân Trung Thành?”



“Sơn khâu cự nhân, sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp một trong bát đại chiến tướng tọa hạ của Hắc Ám quân vương?”

Không ít người không thể tin được dụi dụi mắt. Nhanh chóng nhận ra thân phận song phương, sợ hãi than thầm không thôi. Sí thiên sứ mười hai cánh chiến đội là chủ lực chính thức của Vân Trung Thành, hàng năm tại không gian loạn lưu tác chiến. Một trong bát đại chiến tướng tọa hạ của Hắc Ám quân vương, sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp càng không phải chuyện đùa, sức mạnh vô cùng, phong bạo chùy trong tay chẳng biết đã đánh nát đầu bao nhiều cường giả, uy danh hiển hách.

Châm tiêm đối mạch mang!

Kịch chiến sắp bùng nổ của song phương nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Những người tụ tập vây xem tại trên không và mặt đất càng ngày càng nhiều. Mâu thuẫn của Hắc Ám quân vương cùng Vân Trung Thành đã tồn tại từ lâu, trăm ngàn vạn năm qua đã bộc phát ra chẳng biết bao nhiêu tràng kịch chiến, cơ hồ mỗi lần đều không chết không thôi. Khó có thể gặp gỡ được một hồi đánh nhau kịch liệt của cường giả, mọi người làm sao có thể bỏ qua ?

“ Thông Cổ Tư Tháp. Ngay cả bát đại chiến tướng các ngươi liên thủ cũng không dám xông vào đại trận của sí thiên sứ mười hai cánh chúng ta, ngươi còn không mau giao ra mẫu noãn. Nếu không, tọa hạ bát đại chiến tướng của Hắc Ám quân vương sẽ chỉ còn bảy mà thôi!” Một gã thiên sứ trưởng bộ dáng thống lĩnh vừa nói vừa chùi chùi đi vết máu trên cự nhận, ánh mắt lợi hại , sắc mặt lạnh như băng.

“ Hừ, ta đã nói rồi, mẫu noãn không có ở trong tay ta, sớm đã bị tên gia hỏa Lực vương Na Bang lấy mất rồi.” Cự nhân tên là Thông Cổ Tư Tháp thanh âm nghèn nghẹt, khinh thường lạnh lùng nói:” Sí thiên sứ mười hai cánh các ngươi nếu thật sự lợi hại, sao lại không đi tìm tên Lực vương kia mà đòi?”

Lực vương ?

Sí thiên sứ trường mười hai cánh cau mày. Lần này, hắn mang theo mấy trăm tên sí thiên sứ mười hai cánh. Chỉ cần không tiếc mọi giá cũng đủ nắm chắc đánh thắng được cự linh chiến tướng Thông Cổ Tư Tháp đơn độc, thu lấy linh hồn của hắn. Nhưng, bằng chừng này nhân mã mà muốn đuổi giết mấy tên điên thuộc hạ của Lực vương, không thể nghi ngờ là muốn chết.

Một mình Thông Cổ Tư Tháp đơn độc không khó đối phó, nhưng nếu cảm ứng được mẫu noãn đã rời vào trong tay lực vương kẻ được xưng là mạnh nhất, vậy sẽ rất phiền toái.

“ Rốt cuộc có hay không mẫu noãn, còn phải để cho chúng ta tìm mới biết, người chết thì sẽ không nói dối!” Tên sí thiên sứ trường mười hai cánh trầm ngâm một lát quyết đoán xác định chủ ý, bài binh bố trận, chuẩn bị kết thành thiên sứ chiến trận đánh chết Thông Cổ Tư Tháp thân mặc chiến giáp màu đỏ máu. Vô luận là đối phương có hay không có mẫu noãn trên người, hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội đánh chết Thông Cổ Tư Tháp.

Hô….

Đám thiên sứ mười hai cánh được huấn luyện tốt, tốc độ rất nhanh, nhưng tốc độ của cự nhân Thông Cổ Tư Tháp còn nhanh hơn. Mắt thấy tình thế không ổn, liền giơ cây phong bạo chùy khắc đầy phù văn lên, dẫn mười tên ám dạ tinh linh thị vệ quyết đoán lao ra. Chỉ riêng từng tên sí thiên sứ đã khó đối phó rồi, nếu như bị mấy trăm tên sí thiên sứ kết thành thiên sứ chiến trận vây lại, hậu quả không thể tưởng!

“ Lôi đình phong bạo, giết!”

Bán người trước tiên bắn ngựa, đánh rắn đánh vào nơi bảy thốn. Sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp kinh nghiệm phong phú nhạy cảm phát hiện nơi đám thiên sứ phòng thủ yếu nhất, dùng thế lôi đình vạn quân, sét đánh không kịp che tai phóng tới. Phong bạo chùy trầm trọng vung lên, mang đầu của một tên thiên sứ đánh thành nhục tương, lập tức phát ra một mảng lớn phong nhận sắc bén.

Xuy



Phong nhận sắc bén đột nhiên xuất hiện, như vòi rồng cuốn bay mọi thứ. Vài tên thiên sứ đang chạy phía trước căn bản là không kịp tránh, nháy mắt đã bị cắt thành mảnh nhỏ, lưu lại một tiếng kêu thảm thiết thê lương

Đây là thực lực của cao thủ đứng đầu ?

Bắn bay một giọt máu từ trên trời rơi xuống còn mang theo một tia hơi ấm của cơ thể, lại nhìn sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp đang quét bay mọi chướng ngại vật, nhìn phong bạo chùy phủ đầy máu trong tay hắn, đồng tử Dương Lăng co rút nhanh. Mỗi tên sí thiên sứ mười hai cánh đều có thực lực thần giai đỉnh, thậm chí thần chức, có thể trong nháy mắt đánh chết hơn mười tên sí thiên sứ mười hai cánh, thực lực của Sơn Khâu Cự Nhân Thông Cổ Tư Tháp có thể tưởng tượng được.

Chỉ riêng Sơn Khâu chi vương là một trong tọa hạ bát đại chiến tướng đã lợi hại như vậy, không cách nào tưởng tượng, Hắc Ám quân vương như thần long thấy đầu không thấy đuôi trong truyền thuyết sẽ kinh khủng đến cở nào.

“ Thông Cổ Tư Tháp, ngươi trốn không thoát đâu, đi chết đi!” Sí thiên sứ trường mười hai cánh sắc mặt lạnh như băng, cả người giống như một cây băng tiễn lao thẳng tới Sơn Khâu cự nhân. Cự nhận sắc bén nhẹ nhàng vung lên, dễ dàng cắt đứt yết hầu vài tên ám dạ tinh linh, chỉ huy đông đảo thiên sứ mang nhóm của Sơn Khâu cự nhân tầng tầng vây chặt lấy.

Xuy…

Sau khi rít gào một tiếng, Sơn Khâu cự nhân liều mạng ngạnh đỡ một đao, lại phát ra rất nhiều phong nhận sắc bén, trong nháy mắt đánh rơi hơn mười tên thiên sứ không kịp tránh. Không để ý hết thảy tả trùng hữu đột, kiệt lực đánh tan đội hình của đám thiên sứ.

Nói về đơn độc đánh nhau, hắn tự tin có thể đánh nát đầu hết đám thiên sứ, nhưng, vạn nhất bị đông đảo thiên sử thuận lợi kết trận vây chặt lại, vây sẽ rất phiền toái. Không chỉ không cách nào hoàn thành nhiệm vụ lần này, sợ rằng cả cái mạng nhỏ cũng không giữ được, ngay cả linh hồn có thể cũng bị đối phương giam giữ nơi luyện ngục ở Vân Trung Thành, trọn đời không thể phục sinh.

Các giáo đình của Vân Trung Thành tại các đại vị diện bề ngoài thì ra vẻ quang minh chính đại, nhưng sau lưng lại máu tanh khủng bố, ngay cả Sơn Khâu chi vương Thông Cổ Tư Tháp cũng không lạnh mà run. Những ai không biết đến sự đáng sợ của Vân Trung Thành luyện ngục, vĩnh viễn cũng không biết được cái gì so với tử vong còn đáng sợ hơn, vĩnh viễn không thể hiểu được tử vong mới chỉ là sự bắt đầu của tai nạn.

“Thông Cổ Tư Tháp, lần này, ta xem thử người còn nơi nào để trốn ?”

Nhìn đám thiên sứ vẫn lạc, sí thiên sứ trường mười hai cánh hận hận khẽ cắn môi, phi thân phóng tới, gắt gao cuốn lấy Sơn Khâu cự nhân tốc độ rất nhanh. Chỉ cần trì hoãn thêm chốc lát là đông đảo thiên sứ có thể kết thành thiên sứ chiến trận. Đến lúc đó, đối phương cho dù có cường thịnh trở lại cũng khó chắp cánh mà bay.

“ Hừ, nằm mơ đi, cho dù chết, ta cũng phải bắt ngươi làm đệm!” Sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư tháp tả xung hữu đột, du đấu chung quanh, kiệt lực đánh loạn đội hình của đám thiên sứ, hy vọng có thể mạnh mẽ lao ra, căn bản là không ham chiến cùng tên sí thiên sứ trường đang truy theo phía sau. Đáng tiếc, số lượng thiên sứ thật sự quá nhiều, có đem toàn lực ra cũng không đột phá vòng vây nổi, vòng vây lại càng lúc càng thu nhỏ lại, tình thế càng ngày càng ác liệt.

“ Không biết vị Sơn Khâu cự nhân là một trong tọa hạ bát đại chiến tướng của Hắc Ám quân vương có biết rõ nơi hạ lạc của Hắc Ám tam cự đầu không?” Nhìn tình thế không ổn của Sơn Khâu cự nhân trong sự vây công của đông đảo thiên sứ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhớ tới Hắc Ám tam cự đầu sớm đã mất đi tung tích nơi thần ma mộ tràng.

Căn cứ theo vài câu của Lôi Mông lúc trước, có thể đoán được tình huống của Hắc Ám tam cự đầu cực kỳ không ổn. Đáng tiếc, tình huống cụ thể Lôi Mông lại không nhiều lời, đơn giản nói hai câu rồi rời đi. Nếu cứu lấy Sơn Khâu chi vương Thông Cổ Tư Tháp, nói không chừng có thể từ hắn hiểu rõ được tình huống cụ thể, nhưng, nhìn từng đám thiên sứ đang kết thành đội nơi không trung, không khỏi buồn bực lắc đầu.

Nếu chỉ có mười mấy thiên sứ, hắn còn có thể đột nhiên đánh lén cứu lấy Sơn Khâu chi vương, nhưng đối mặt với mấy trăm tên sí thiên sứ mười hai cánh cường đại, vậy sẽ rất phiền toái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook