Chương 56: Ta không phải một tên nam nhân tùy tiện.
Cao Pha
08/04/2013
Trong khoảng thời gian này, tin tức tình báo thu thập được chuẩn xác hơn, La Tư nhân phát động được vài trận đánh lẽn thành công. Trong khoảng thời gian ngắn, đám hắc giáp quân đi tuần tra đều cảm thấy không an toản, để bảo toàn thực lực, Tư Thác Phu nghe theo đề nghị của quân sư, hạn chế phạm vi tuần tra của binh lính.
Ngoài ra, mỗi đội tuần tra tăng lên tới một trăm người, phối hợp với cung tiễn, ma pháp sư nên thực lực được tăng lên rất nhiều, khiến cho đám La Tư nhân không tìm được cơ hội ra tay. Đồng thời để khống chế tình thế càng ngày càng ác liệt, hắn lấy lý do La Tư nhân phái ra lượng lớn bộ đội tinh anh mà cầu viện với đế đô, hy vọng có thể thu được rất nhiêu vật tư và viện binh.
Tư Thác Phu tin tưởng, dưới sự đề nghị của phụ thân cùng gia tộc thì viện binh và các loại vật tư rất nhanh sẽ được mang đến. Chỉ cần mình có thể duy trì được một đoạn thời gian nữa, viện binh và vật tư đến nơi vậy thì có thể săn lùng trên quy mô lớn, hoàn toàn đánh bại thế lực La Tư nhân.
Đến lúc đó, vô luận là dong binh từ bên ngoài đến, người dân sinh sống trong Duy Sâm Trấn, hay là cả thực lực cường đại Dương Lăng tất cả đều trở lên dễ bảo, tùy ý để mình phân phó.
Mấy lần đánh lén không thành công, hơn nữa sau khi nhận được tin tức tình báo từ Ban Đồ đế quốc, Nhiệt Á hiểu được tình thế của mình càng ngày càng bất lợi. La Tư đế quốc cách quá xa Duy Sâm Trấn, khoảng thời gian ngắn căn bản không có biện pháp điều động lượng lớn viện binh tới. Muốn phá hỏng mưu đồ của Ban Đồ đế quốc, thuận lợi hoàn thành nhiệm vị vậy hy vọng duy nhất chỉ có thể đặt trên người Dương Lăng.
Mấy lần nhận được yêu cầu gửi quân của đám La Tư nhân, Dương Lăng đều không để ý tới, chỉ để Cổ Đức tăng cường viện trợ trên các phương diện tình báo và vật tư. Bây giờ không phải là thời khắc trở mặt với Tư Thác Phu, tùy tiện ra tay là đem tiện nghi cho đám La tư.
Phái người bí mật theo dõi một thời gian, thấy Mai Lệ Nhĩ Tư không phải cả ngày du sơn ngoạn thủy thì lại ở bên trong quán rượu Hương cách lý lạp giết thời gian, hắn không khỏi có chút nghi hoặc. Không thể nghĩ ra ý đồ của yêu nữ. Là chính mình đa nghi, hay Mai Lệ Nhĩ Tư là một tên sát thủ hàng đầu giỏi che dấu hình tích, đang đợi thời cơ ra tay.
Mọi chuyện muốn làm tốt đều phải nghĩ đến chuyện xấu nhất. Dương Lăng tình nguyện tin tưởng Mai Lệ Nhĩ Tư là một sát thủ hàng đầu, không dám khinh thường đại ý. Vừa tận dụng thời gian để tu luyện, vừa ra lệnh cho Cổ Đức tìm kiếm xuất thân lai lịch của nàng.
Buổi tối ngày hôm nay, sau ba ngày tu luyện Dương Lăng đi nhanh về phía Hương cách lý lạp, chuẩn bị uống vài chén rượu. Rất trùng hợp, vừa dựa vào cái ghế trên đài, Mai Lệ Nhĩ Tư đã thong thả đi tới trước mặt, mang theo một mùi thơm nhàn nhạt bay vào mũi.
-Dương đại nhân, ngươi đến thật vừa vặn. Cửa sổ của phòng ta bị người đập vỡ, ngươi có thể hỗ trợ điều tra xem chuyện gì xảy ra được không?
Có lẽ vừa mới tắm xong, mái tóc dài óng ả của nàng thi thoảng vẫn còn nhỏ vài giọt nước. Mặc cái áo ngoài mỏng manh, có thể thấy được áo lót bên trong, bộ ngực đầy đặn ẩn hiện bên trong áo lót, khiến cho người khác hấp dẫn. Đừng nói đám dong binh chung quanh mà ngay cả Dương Lăng vừa nhìn một cái đều cảm thấy đầu lưỡi khô khốc, cảm giác được một một sự xúc động.
-Tiểu thư, những chuyện như vậy có thể tìm bảo vệ. Bọn họ sẽ giúp ngươi giải quyết. Dương Lăng hít một hơi thật sâu, kiệt lực lấy lại bình tĩnh.
Mai Lệ Nhĩ Tư y phục mỏng manh, không thể giấu được vũ khí, nhưng hắn vẫn không dám khinh thường đại ý. Đối với nhân vật như sát thủ Thiên bảng mà nói, một sợi tóc, một chiếc lá rụng có lẽ đều có thể trở thành vũ khí giết người. Huống chi còn có ma pháp kẻ khác khó lòng phòng bị.
Ma pháp của sát thủ có lẽ rất đơn giản, không đẹp đẽ tráng lệ như ma pháp sư thi triển ra, nhưng vô cùng thật dụng. Dương Lăng không hề hy vọng đối diện ngồi nói chuyện với Mai Lệ Nhĩ Tư thì miệng bị ném một ngọn lửa màu tím vào giống như tên hắc giáp quân xui xẻo trong nháy mắt bị giết chết.
Mai Lệ Nhĩ Tư liếc Dương Lăng một cái thật sâu, ra vẻ đáng thương nói:
-Dương đại nhân, ta đã gọi bảo vệ xem qua, nhưng không giải quyết được. Chẳng lẽ người nhẫn tâm nhìn một người đàn bà yếu ớt bị người khác khi dễ sao?
Người đàn bà nhu nhược, yếu ớt.
Nhìn Mai Lệ Nhĩ Tư ra bộ đáng thương, lại nhìn đôi mắt trong veo như nước đong đầy nước mắt, Dương Lăng tóc gáy dựng đứng, không thể không bội phục khả năng diễn xuất của nàng. Nếu hôm đó không phát hiện ra sự tinh thần công kích khác thường của nàng và sự ra tay độc ác của nàng đối với tên hắc giáp quân, sợ rằng còn thật sự không thể tin một cô gái xinh đẹp yểu điệu như vậy lại là một sát thủ máu lạnh vô tình như vậy.
Thấy Mai Lệ Nhĩ Tư cầu khẩn, Dương Lăng còn không có phản ứng gì, đừng nói là dong binh mà ngay cả Ước Hàn cũng không chịu nổi:
-Ông chủ, bọn Gia Lỗ Khắc đã nhìn qua, nhưng vẫn chưa giải quyết được. Việc khó như vậy có lẽ ngươi phải đích thân hành động mới được
-Ước Hàn, ngươi đi xử lý nhé, ta cho ngươi nửa ngày
Nhìn Ước Hàn rõ ràng nói giúp cho Mai Lệ Nhĩ Tư, lại nhìn đám dong binh và mạo hiểm giả chung quanh, Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Mỹ nữ đúng là mỹ nữ, lực sát thương quá lớn. Nếu mình còn cố tình từ chối nói không chừng sẽ khiến mọi người nổi giận.
-Quá tốt, được làm việc vì tiểu thư là vinh hạnh cho ta. Mai Lệ Nhĩ Tư tiểu thư xin mời
Trầm tư một lát, Dương Lăng có một cái chủ ý, quyết định chuẩn bị cùng Mai Lệ Nhĩ Tư ra ngoài một chuyến, nhìn xem nàng muốn làm cái gì. Đương nhiên vì đề phòng vạn nhất, lặng lẽ hắn lấy một tấm vu phù trong ngực ra.
Thấy Dương Lăng rốt cuộc cũng cắn câu, Mai Lệ Nhĩ Tư lộ ra một tia cười lạnh khó có thể trông thấy, khom lưng hành lễ rồi đi trước dẫn đường. Ở phía sau Dương Lăng không khỏi nuốt nước miếng ừng ực.
Ngay khi Mai Lệ Nhĩ Tư khom người hành lễ, hắn thấy được hai bờ ngực trắng như tuyết, đầy đặn, thật khiến người khác muốn phạm tội.
Nàng mặc áo khoác ngoài nhưng bên trong lại mặc một cái áo lót rộng thùng thình?
Dương Lăng lắc đầu, xem ra vì để đối phó với mình, phụ thân của Y Thước Á phí không ít tâm huyết, tìm một mỹ nữ sát thủ xinh đẹp đến như vậy.
Dáng người yểu điệu, mềm mại, eo thon mảnh khảnh, cùng với bờ mông đầy đặn tròn trịa, hơn nữa không mọi vị trí đều rất hấp dẫn, thân thể này đã là một vũ khí khôn ngoan nhất. May là chính mình đã hấp thu rất nhiều sinh mệnh năng lượng nên định lực tăng mạnh, nếu không nói không chừng đã sớm trúng chiêu rồi.
Đi qua một mảnh rừng trúc, Dương Lăng đi theo Mai Lệ Nhĩ Tư đi vào một căn biệt viện yên tĩnh, cửa sổ phòng ngủ và phòng khách đều bị ném vỡ. Nhưng có điểm kỳ quái là không có dấu vết trộm cắp, ai có thể làm ra một chuyện ngu ngốc như vậy?
-Dương Lăng, ngươi nhất định phải tra rõ đã xảy ra chuyện gì, nếu không ta ở đây một mình không dám ngủ?
Mai Lệ Nhĩ Tư vừa nói vừa lại gần, cái lưng mảnh khảnh, cong mông lên cùng với Dương Lăng cùng nhay xem xét cái cửa sổ bị phá nát.
Trong nháy mắt, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt, nhìn da thịt trắng nõn trong gang tấc, Dương Lăng cảm giác máu nóng lên, hạ thân không tự chủ được mà cương cứng lên trong quần. Trong khi cương lên vừa vặn giữa khe mông đít đầy đặn của Mai Lệ Nhĩ Tư.
-A, đại nhân, ngươi…. Đột nhiên bị tiểu đệ của Dương Lăng chạm vào, Mai Lệ Nhĩ Tư như bị điện giật, cả người run lên. Nhìn hạ thân đang cương lên trong quần Dương Lăng, cảm thấy vô cùng kinh hãi, mặc dù cố ý hấp dẫn hắn, nhưng nàng ngàn vạn lần không nghĩ tới Dương Lăng phản ứng lại lớn đến như vậy.
Sau phút bất ngờ, trên mặt nàng lộ ra nụ cười đắc ý, không sợ Dương Lăng phản ứng mạnh, chỉ sợ hắn giống như thái giám không có chút phản ứng. Nàng tin tưởng, chỉ cần thêm một mồi lửa thì Dương Lăng sẽ như bọn nam nhân khác giống con chó quỳ trước mặt tùy nàng phân phó.
-Dương Lăng, thời tiết có vấn đề gì không nhỉ, giữa mùa đông mà cả người vẫn ra đầy mồ hôi
Mai Lệ Nhĩ Tư vừa nói vừa từ từ cởi hai cái khuy áo ngoài ra, nhất thời thân thể mê người nửa kín nửa hở. Hai vú cao cao, đùi non kết thật và khu vực bí ẩn của đàn bà, trong phút chốc Dương Lăng thiếu chút nữa chảy máu mũi.
Mỹ nhân kế ?
Nhìn bộ dáng của Mai Lệ Nhĩ Tư, nhìn thân thể mê người của nàng, Dương Lăng khó khăn nuốt nước miếng, bắt buộc chính mình phải duy trì tỉnh táo:
-Mai Lệ Nhĩ Tư tiểu thư, thân thể của ngươi nóng như vậy, không phải là thân thể không được thoải mái chứ?
-Dương đại nhân, ta cảm giác cả người đều không thoải mái, ngươi có thể giúp xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì không?
Mai Lệ Nhĩ Tư hai mắt mở tròn, vừa nói vừa dựa cả người vào Dương Lăng, bí mật sử dụng ma pháp mê hoặc hắc ám.
Chỉ cần đột phá được tuyến phòng ngự tinh thần của Dương Lăng, tại trong đầu hắn lưu lại một tia mầm móng tình dục vậy sau này Dương Lăng mình muốn sang đông hắn tuyệt đối không dám đi về phía tây, tuyệt đối nghe lời nàng.
Vào thời khắc quyết định, ấn ký hình tháp giữa trán Dương Lăng nhảy lên kịch liệt, vu lực hộ thể nhanh chóng tự động vận chuyển, gắt gao ngăn cản ma pháp mê hoặc hắc ám. Cùng lúc đó, linh hồn giới chỉ đeo ở ngón trỏ tay phải cũng phát ra một cỗ hàn khí lạnh như băng lưu chuyển một vòng khắp cơ thể, cả người ngay lập tức trở lên bình tĩnh.
-Dương đại nhân, chỉ cần thuận tiện, vậy cửa phòng Mai Lệ Nhĩ Tư lúc nào cũng mở đối với người
Tựa trong lòng ngực Dương Lăng, Mai Lệ Nhĩ Tư rên rỉ bên tai hắn một câu, cố gắng khêu gợi hắn.
-Mai Lệ Nhĩ Tư tiểu thư, rất đáng tiếc, ta không phải một người nam nhân tùy tiện .
Sau khi tỉnh táo lại, Dương Lăng đẩy Mai Lệ Nhĩ Tư ra khỏi ngực, cầm lấy một tấm vu phù rồi nhanh chóng lui ra phía sau.
Vốn hắn còn muốn nhân cơ hội này bắt yêu nữ lại, nhưng ở một khoảng cách gần cảm giác được ma lực mênh mông trong cơ thể nàng, lại không dám hành động lỗ mãng. Giờ phút này, lui lại là tuyệt vời nhất.
-Đồ con hoang, ta muốn giết ngươi.
Thấy Dương Lăng vào lúc quyết định tỉnh táo lại, nhanh chóng lui ra, Mai Lệ Nhĩ Tư hận đến cắn chặt răng, hận không được phải đuổi theo rồi sử dụng ma pháp hắc ám đem hắn biến thành bộ xương khô .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.