Chương 485: Tắc nhâm chi ca.
Cao Pha
09/04/2013
Áo Lan Đa tốc độ rất nhanh. Chẳng mấy chốc, đám binh lính nhận được mệnh lệnh liền nhanh chóng rút vào bên trong Duy Sâm thành. Dưới ánh trăng mông lung, từ xa nhìn lại, toàn thành rất an tĩnh, tựa hồ như binh lính phòng thủ đều đã ngủ say. Không thèm phòng ngự lẳng lặng chờ đợi bạo phong vũ đến.
Vì tận lực giảm bớt thương vong. Dương Lăng dứt khoát tương kế tựu kế, chuẩn bị mang địch nhân dẫn nhập vào Duy Sâm thành rồi lợi dụng cấm chế một lưới bắt gọn đối phương.
Ô………
Sau một trận thanh âm mơ hồ, đợt sóng cổ quái trên Đa Não hà dừng lại. Một tiếng động nhỏ vang lên, xuất hiện một cái đầu người. Lén lén lút lút nhìn quanh bờ sông, thân thể cường tráng. Trên mặt có một một đạo vết thương xúc mục kinh tâm(nhìn thấy là giật mình), con mắt bên trái dùng một cái bịt mắt màu đen che lại. Không phải ai khác, đúng là phụ thân của Y Mễ Á từng hoành hành bá đạo tại Duy Sâm trấn ngày trước, được xưng là cướp biển Độc Nhãn Long.
Cô……..
Sau khi xác nhận chung quanh không có mai phục, Độc Nhãn Long kêu lên một tiếng, rất nhanh, nơi Đa Não hà toát ra hàng loạt bóng đen. Có quái vật ngư đầu nhân thân cao không tới một thước; Có người mực xúc thủ dài bao phủ cả người ; Cũng có một đám trọng chùy cự hình chiến sĩ thân cao mười thước. Số lượng đám người khoảng hơn một ngàn, bao quanh một cô gái như hoa như ngọc.
Chỉ thấy nàng mặc một kiện trường bào màu trắng, lộ ra một đôi tiểu cước lả lướt. Mái tóc đen theo gió phiêu vũ, cặp mắt to xinh đẹp như phát ra ánh sáng, phía sau là một đôi cánh dài với bạch sắc vũ mao. Thoạt nhìn phảng phất như một cô hàng xóm duyên dáng mảnh dẻ, hoặc như là một tiểu thiên sứ không nhiễm khói lửa nhân gian.
“ Y Lỵ Toa đại nhân, phía trước không xa chính là Duy Sâm tòa thành. Căn cứ theo tình báo của chúng ta, tên lĩnh chủ Dương Lăng đáng chết ở ngay bên trong. Chỉ cần cho các dũng sĩ tiến vào, hắn tuyệt đối không chạy được.” Nhìn tòa thành quen thuộc, nhớ tới cảnh tượng Duy Sâm trấn ngày xưa, Độc Nhãn Long nghiến chặt răng. Dưới ánh trăng mờ ảo, vết đao trên mặt phảng phất như là con giun uốn éo, thoạt nhìn dữ tợn vô song.
“ Nhiệm vụ của chúng ta lần này là cắt lấy đầu của tên Ma Thú Lĩnh lĩnh chủ Dương Lăng. Nhớ kĩ, sau khi đắc thủ lập tức rút lui. Đừng quên sau khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ còn phải chạy tới nam bộ tăng viện. Bao vây lấy Hắc Ám hiệp hội.” Cô gái tên la Y Lỵ Toa thoạt nhìn phảng phất như một tiểu thiên sứ đáng yêu, nhưng ngữ khí lạnh như băng, giống như là một tên cửu cư thượng vị, một đại nhân vật nắm giữ quyền sinh sát.
Sau khi phân phó mọi người bịt chặt lỗ tai lại, Y Lỵ Toa phi thân nhảy lên một ngọn cây khe khẽ ngâm xướng. Tiếng ca ưu mỹ uyển chuyển, dưới bóng đêm mông lung truyền đi ra xa, nương theo đó là từng trận năng lượng ba động mịt mờ. Thanh âm lan đến nơi nào, vô luận là bình dân đang ngủ say hay binh lính phục kích, tất cả đều như thạch điêu không nhúc nhích. Bất tri bất giác đều chìm vào giấc ngủ say.
“Tắc nhâm chi ca?” Sau khi cảm giác được sự không đúng, Dương Lăng không dám xem thường, kiệt lực vận động hồn tinh trong đầu tản mát ra một vòng tinh vụ bao phủ lấy Duy Sâm tòa thành. Ngăn cản tiếng ca thôi miên kia.
Căn cứ theo lời của mỹ nhân ngư Y Phù Lâm. Hải yêu cùng hải tộc bất đồng. Ngoại trừ một đôi cánh thì bên ngoài thoạt nhìn không khác gì người thường, nhưng thực lực thâm bất khả trắc. Tiếng ca của các nàng tựa như ma pháp mê hoặc tâm linh của ác ma. Đừng nói tại biển rộng hay nhân loại, ngay cả hải tộc thường thường còn chưa biết gì đã bị mê hoặc, vô thức chạy đến tiểu đảo của các nàng, có vào mà không có ra. Theo truyền thuyết, bên ngoài ác ma đảo tất cả đều là bạch cốt u ám, mai táng ở đó không biết bao nhiêu oan hồn. Hơn nữa với thói quen cuộc sống cùng phương diện tín ngưỡng bất đồng đã làm hải yêu trở thành dị loại trong mắt hải tộc.
Bình thường, tiếng ca của hải yêu có thể khiến người ta mê hoặc. Tiến giai lên thần gia, tiếng ca của các nàng được xưng là tác nhâm chi ca càng thêm lợi hại. Có khả năng làm mọi người bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ say. Không có đủ thời gian thì bất cứ ai cũng vô pháp tỉnh lại.
“ Hạ vị thần hay là trung vị thần ?” Dương Lăng một bên phát ra tinh vụ ngăn cản tắc nhâm chi ca đáng sợ, một bên cẩn thận phát ra một tia thần thức để dò xét thực lực của Y Lỵ Toa.
Vô luận là với loài người hay là hải tộc mà nói, hải yêu không thể nghi ngờ là một chủng tộc thần bí. Căn cứ ác ma đảo của các nàng càng thêm thần bí. Không ai biết các nàng tới cùng có bao nhiêu người, cũng không biết được các nàng có bao nhiêu cường giả lợi hại. Đối với hải tộc bình thường mà nói, bọn họ chỉ biết phạm vi thế lực của ác ma đảo càng ngày càng lớn, thực lực của đám hải yêu càng ngày càng cường đại. Trăm ngàn năm qua, các hải tộc bộ lạc quy phục các nàng càng ngày càng nhiêu.
“Nhanh, thời gian tác dụng của tắc nhâm chi ca không tới nửa canh giờ, đừng động đến đám binh lính đã ngủ say nơi cửa thành, trực tiếp đi vào giết rồi cắt đầu tên Ma Thú Lĩnh lĩnh chủ Dương Lăng xong rồi lập tức rút lui .” Y Lỵ Toa vừa nói vừa nhẹ nhàng bay xuống đất, trầm giọng hạ lệnh. Có lẽ thi triển tắc nhâm chi ca đã làm hao phí đi không ít ma lực. Mặt cười vi bạch, dưới ánh trăng mông lung có vẻ càng thêm bạch sắc mềm mại.
“ Giết, giết vào.”
“Ngao, giết.”
Theo hải yêu Y Lỵ Toa ra lệnh một tiếng, đám hải tộc dũng sĩ vừa la hét vừa chạy nhanh đến Duy Sâm tòa thành cách đó không xa. Hơn một trăm cự kình chiến sĩ thân cao mười thước như những con ngựa vọt lên trước. Tựa như trận oanh kích ồ ạt trong quá khứ, mỗi bước chạy đều giống như động đất làm mặt đất rung lên. Làm bốc lên một tảng lớn tro bụi. Thanh thế to lớn. Nhưng bởi vì cư dân phụ cân cùng binh lính tuần tra tất cả đều đã chìm vào giấc ngủ say, cho nên một đường chạy đi không gặp phải ngăn trở gì.
“ may mà kịp thời xuất ra tinh vụ ngăn chặn được tiếng ca đáng sợ đó, nếu không, nói không chừng mọi người trong cả tòa Duy Sâm thành này đều lâm vào ngủ say, mặc cho đám kia làm thịt.”
Thông qua thần thức cường đại phát hiện mọi người trong cả tòa thành đều lâm vào ngủ say, không có chút cảm giác nào. Lại nhìn hải tộc đại quân một đường không bị ngăn trở giết qua. Dương Lăng thầm kêu may mắn, sau khi nhíu mày liền dứt khoát tạm đình chỉ cấm chế bên trong tòa thành. Chỉ huy ma thú đại quân cùng đám binh linh rút lui một lần nữa, chuẩn bị tương kế tựu kế cho đối phương hoàn toàn xâm nhập rồi đột nhiên động thủ, một lưới bắt hết.
Oanh……..
Đám cự kình chiến sĩ cầm trọng chùy trong tay lực lớn vô cùng. Sau một tiếng đập hung mãnh, cửa thành trầm trọng oanh một tiếng rồi ngã xuống đất, đại quân hải tộc đằng đằng sát khí ùa vào. Dưới sự hộ vệ của đám thân vệ, Y Lỵ Toa cầm một thanh lợi kiếm trong tay đi đến.
“Nhanh, bên này, theo ta.” Độc Nhãn Long vội chạy trước dẫn đường. Dẫn đại quân hải tộc lao thẳng đến biệt viện của Dương Lăng .
Mặc dù Duy Sâm tòa thành đã trải qua mấy lần đại tu, nhưng từng là chủ nhân của tòa thành này nên hắn đối với địa hình quen thuộc vô cùng. Căn cứ theo tin tình báo thu được lúc trước, hắn dẫn đại quân nhanh chóng xuyên qua một đám đá vụn, theo một lối tắt đi đến chỗ Dương Lăng. Hắn nghiến chặt răng, phảng phất như hận không thể mang tên đại cừu nhân Dương Lăng này ra cho loạn đao chém chết.
“ Không đúng, chung quanh thật sự quá yên tĩnh. Chẳng lẽ, lại tự đâm đầu vào mai phục của địch nhân?” Y Lỵ Toa khẽ nhíu mày, càng nghĩ càng không đúng.
Căn cứ theo tin tức tình báo mà giáo đình cung cấp. Bên cạnh Dương Lăng không chỉ có một tên thần giai cường giả bảo vệ mà chính hắn cũng đã tiến giai lên hạ vị thần. Tắc nhâm chi ca có thể khiến người bình thường ngủ say, nhưng đối với thần giai cường giả lại không có hiệu quả lớn. Nhiều lắm là làm cả người chết lặng mà thôi. Không có khả năng một chút phản ứng cũng không có.
“ Dát dát dát, Y Lỵ Toa tiểu thư yên tâm đi. Cho dù người không ra tay, có huynh đệ chúng ta ở đây, tên Ma Thú Lĩnh lĩnh chủ kia tuyệt đối chạy không thoát.” Một gã trúc can bàn kiền ba ba dát dát cười to, không cho là đúng nói: “ trước thực lực tuyệt đối, âm mưu gì cũng mất đi tác dụng. Cho dù đây có là mai phục thì đối phương lần này cũng chết chắc.”
“ Hắc hắc, nghe nói bên trong Duy Sâm tòa thành có rất nhiều mỹ nữ. Sau khi giết tên tiểu tử Dương Lăng kia xong, ít nhất cũng phải mang theo vài tinh linh cùng hồ nữ xinh đẹp.” Một tên tiểu ải nhân vừa nói vừa mơ màng hết nhìn đông lại nhìn tây. Tên này so với hải yêu Y Lỵ Toa còn thấp hơn cả cái đầu. Sau lưng hắn mang một cái búa lớn cao hơn cả người . Trên mặt đầy vết rỗ. Chóp mũi có một khối bạch ban lớn. Muốn xấu xí thế nào có xấu xí thế đó, kéo ra ngoài diễn hài kịch cũng không cần hóa trang.
“ Sách sách, chính là lĩnh chủ phu nhân a. Mỗi người một cái.” Tên kiền ba ba trúc can cười dâm đãng, đối với sắc mặt lộ ra vẻ ghê tởm của Y Lỵ Toa làm như không thấy. Phảng phất như đã quen thuộc.
Vốn hải yêu Y Lỵ Toa đang chuẩn bị hạ lệnh cho đội ngũ dừng lại. Nhưng nhìn hai lão quái vật một cao một thấp bên cạnh, nhíu mày một cái rồi cũng không nói gì. Hai vị này đều là hải yêu vương đến từ bạo phong vũ hải vực. Nghe nói đã tu luyện tới trung vị thần đỉnh. Ngày đầu tiên lên đảo đã tìm mười hải tộc thiếu nữ mà phong lưu khoái hoạt. Sau đó tâm ngoan thủ lạt nuốt chửng lấy máu huyết cùng linh hồn các nàng. So với mấy lão quái vật được chiêu mộ trên đảo còn máu tanh và tàn nhẫn hơn.
Dưới sự suất lĩnh của Độc Nhãn Long, đại quân hải tộc đông đảo hùng mạnh đi thẳng tới bên ngoài biệt viện của Dương Lăng. Nhìn Dương Lăng vẫn ngồi khoanh chân không nhúc nhích trên đại vu thai. Một tên hải tộc khát máu ngao ngao kêu to. Một bên rít gào một bên điên cuồng xông tới; tên Độc Nhãn Long đang muốn báo thù cũng không ngoại lệ. Giơ cao một cây rìu chạy như điên đến, chỉ có mỗi hải yêu Y Lỵ Toa là cẩn thật bất động tại chỗ. Nhìn tinh vụ trắng xóa chung quanh, cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng mạnh.
Đám sương trắng này thật sự cổ quái, càng đi tới, nàng phát hiện thần thức lại bị hạn chế càng nhiều. Mặc dù cảm ứng chung quanh không có hơi thở của vật sống nhưng cảm giác bất an trong lòng lại càng mãnh liệt. Phảng phất bất tri bất giác đã lâm vào tầng tầng mai phục của địch nhân.
“ Tốt , một lần kéo tới tất cả. Rất tốt.” Nhìn tên Độc Nhãn Long không biết sống chết đang chạy đến, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, thi thiển vu ấn. Trong nháy mắt khởi động tầng tầng cấm chế.
Nháy mắt, hải tộc đại quân phát hiện cảnh sắc biến đổi, đột nhiên đi tới một mảnh nguyên thủy sâm lâm rộng lớn vô cùng. Đừng nói là Dương Lăng đang ngồi trên đại vu thai, ngay cả tòa thành hùng vĩ cũng quỷ dị biến mất. Nguyên thủy sâm lâm u ám trải dài ngàn dặm. Liếc mắt một cái nhìn không thấy cuối. Sau trận trận gió lạnh thổi qua, truyền đến từng đợt thanh âm ‘sa sa’, phảng phất như trong rừng có ẩn chứa vô số cô hồn dã quỷ, hoặc như là đại quần mãng xà đang nhanh chóng kéo tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.