Chương 653: Thần chi tù lao.
Cao Pha
07/09/2013
Hô
Sau một cổ gió lạnh thổi qua, Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ chậm rãi mở hai mắt ra, bất đắc dĩ lắc đầu. Nhìn những vết thương trên người, cảm giác một chút thương thế bên trong cơ thể, sắc mặt buồn bã; khuôn mặt tái nhợt không có một tia huyết sắc, trường bào tuyết trắng đầy những vết máu, mái tóc dài tú lệ xõa trên bờ vai, cộng thêm hai mắt vô thần, thoạt nhìn cực kỳ tiều tụy.
Vách tường đen nhánh, gió lạnh thấu xương, im lặng như nấm mồ.
Nhìn địa lao mấy trăm năm như một ngày, Na Tháp Lỵ trong lòng càng ngày càng lạnh. Mấy trăm năm này, nàng tìm mọi biện pháp cũng không thể thoát ra, nhìn không thấy thế giới bên ngoài, nghe không được thanh âm bên ngoài, cảm ứng không được năng lượng của ngoại giới. Mấy trăm năm qua đi, thương thế trên người không chỉ không khôi phục, thân thể lại yếu đi theo từng năm, càng không cần phải nói đến việc khôi phục thực lực như thời kì toàn thịnh!
Đây rốt cuộc là nơi nào? Chẳng lẽ, đây chính là thần chi tù lao trong truyền thuyết ?
Na Tháp Lỵ hàng ngày cố gắng mở to mắt xua đi tầng âm mai đuổi không đi, nhìn vách tường lạnh như băng khắc đầy phù văn thần bí, cảm giác một chút năng lượng ba động mịt mờ không thể nắm lấy, một cổ cảm giác bất lực tuyệt vọng tự nhiên sinh ra. Những truyền thuyết xa xôi bắt đầu nổi lên trong lòng.
Lâu thật lâu trước kia, khi nàng còn đang là một tiểu ác ma vô tư vô lự thì trong lúc tình cờ tại một mảnh thảo nguyên vô tận gặp được Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư đang đi du lịch. Dưới trời xanh mây trắng, trên thảm cỏ xanh tươi, nàng cùng Kham Tát Tư trải qua một đêm lãng mạng mà tràn ngập kích tình, nghe được hắn kể rất nhiều chuyện. Trong đó, kể cả thần chi tù lao nơi vô tận hải dương
Ở sâu trong vô tận hải dương, có một nơi được gọi là thần chi tù lao. Nơi đó có ẩn chứa thiên địa pháp tắc hoặc là vận mệnh pháp tắc các loại huyền bí của chung cực pháp tắc. Nếu có thể lĩnh ngộ huyền bí của chung cực chí cao pháp tắc, là có thể trở thành một gã chúa tể chí cao vô thượng, đối với đám tuyệt thể cường giả có lực hấp dẫn không thể cưỡng lại. Trải qua trăm ngàn vạn năm, số lượng cường giả đi vào chẳng biết bao nhiêu, nhưng từ xưa tới nay, vẫn không có nghe nói là có ai có thể lĩnh ngộ được huyền bí của chung cực chí cao pháp tắc, không có nghe nói có ai trở thành một tân chúa tể!
Thần chi tù lao, đi vào đã khó, muốn ra còn khó hơn!
Sau khi bị nhốt lại, trừ phi là chúa tể chí cao vô thượng ra mặt giúp đỡ, nếu không, cho dù là một tên vị diện lưu lãng giả cũng không thể trốn thoát. Nhưng không có miếng bánh nào rơi không từ trên trời xuống, muốn mời chúa tể chí cao vô thượng ra mặt, không thể nghi ngờ là phải trả giá cực lớn. Cho đến hôm nay, Na Tháp Lỵ vẫn còn nhớ rõ sắc mặt ngưng trọng của Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư năm đó, vẫn còn nhớ rõ lời dặn không thể tùy tiện chạy vào vô tận hải dương của hắn.
“ Kham Tát Tư, chàng rốt cuộc đang ở nơi nào ?”
Nhớ đến Kham Tát Tư luôn tận tình giúp mình tu luyện, nhớ đến nụ cười sang sảng cùng hàng râu mép cứng rắn của hắn, Na Tháp Lỵ lệ nhãn mơ hồ. Cho tới hôm nay, nàng cũng không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sau khi mở mắt ra thì thấy đã bị nhốt trong địa lao bóng tối vô tận. Mấy trăm năm trôi qua cũng không có biện pháp thoát ra. Nếu có Kham Tát Tư ở chỗ này, dám chắc sẽ có biện pháp thoát ra ngoài.
Na Tháp Lỵ đối với thâm uyên ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư tràn ngập tin tưởng. Mang hết hy vọng thoát khốn ký thác trên người hắn. Nàng tin tưởng một ngày nào đó, Kham Tát Tư sẽ tìm được nơi hạ lạc của mình; nàng tin tưởng cho dù có bị giam nơi thần chi tù lao, Kham Tát tư cũng sẽ không ngần ngại tiến vào cứu mình ra ngoài. Tại tràng thần ma đại chiến thảm thiết năm đó, nếu không phải là do chính mình liên lụy, một mình Kham Tát tư tuyệt đối không bị thương nặng.
“ Di, không ổn!” Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ dưới sự nhớ thương buồn bã miên man suy nghĩ, vẫn chưa phát giác ra sự khác thường trong không khí. Thân bị thương nặng, thực lực đại giảm, sự nhạy cảm của thần thức cùng cảm giác đều yếu đi nhiều. Đến khi nàng phát hiện ra sự không ổn thì đã quá muộn.
“ Hắc giác đại ác ma với thực lực đỉnh phong, so với Kim Bằng là lưu lãng thần thú khi giao chiến, không biết ai sẽ lợi hại hơn?”
Kiên nhẫn đợi hơn nửa canh giờ, sau khi xác nhận Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ đã hoàn toàn hôn mê, Dương Lăng đánh tan đi một ít mê điệt hương còn lưu lại, cẩn thận đi về phía Hắc giác đại ác ma đang nằm trên đất. Tại bên cạnh nàng ngồi khoanh chân xuống, lấy ra vài bình sinh mệnh nước suối cùng một đống lớn ma thú huyết châu, chuẩn bị sẵn tất cả rồi bắt đầu mặc niệm vu quyết, bức ra một ít máu huyết, nhẹ nhàng nhỏ lên mi tâm của đối phương.
Chi.
Máu huyết ẩn chứa rất nhiều năng lượng phát ra âm thanh chi chi, từng chút một thẩm thấu đi vào. Song, đợi hơn nữa ngày cũng không thấy có dấu hiệu thuần hóa, như đá rơi vào biển rộng không có tác dụng gì.
“ Chẳng lẽ, vu lực cùng tinh thần lực ẩn chứa nơi máu huyết không đủ?” Dương Lăng cau mày, cắn răng bức ra thêm một giọt máu huyết, chuyện đã đi đến bước cuối cùng, quyết không thể dễ dàng buông tha. Nếu có thể thuần hóa một tên thượng cổ thần ma, đối với ma thú quân đoàn sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn, thực lực lại tiến thêm một nấc.
Một giọt, hai giọt.
Dương Lăng cắn răng kiên trì, một bên gia tăng lực độ thuần hóa, một bên nuốt chửng rất nhiều ma thú huyết châu cùng sinh mệnh nước suối bổ sung vu lực cùng tinh thần lực tiêu hao. Nhưng, tốc độ bổ sung còn xa mới theo kịp tốc độ tiêu hao, trên người Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ vẫn không có chút dấu hiệu gì của việc thuần hóa. Thậm chí, như kẻ sắp chết khát hấp thu lấy năng lượng ẩn chứa trong máu huyết, thương thế trong cơ thể nhanh chóng tốt lên. Đối với Dương Lăng mà nói, theo sự trì hoãn thời gian, tình huống càng ngày càng không ổn.
“ Lợi hại, đây là lực lượng của thượng cổ thần ma?” mắt thấy không thể làm gì hơn, Dương Lăng đành phải buông tha, nếu cứ tiếp tục kiên trì, sợ rằng chính mình sẽ biến thành một cái xác khô. Sau khi kêu lên một tiếng đau đớn, nhịn đau mạnh mẽ cắt đứt vu thuật, mang bình sinh mệnh nước suối cùng ma thú huyết châu nuốt vào, rất nhanh khôi phục lại vu lực cùng tinh thần lực gần như đã khô kiệt.
Nếu không, dứt khoát luyện chế nàng thành một cái khôi lỗi ?
Một lúc lâu, Dương Lăng mở hai mắt, nhìn Hắc giác đại ác ma thần thông quảng đại, cho dù thân bị thương nặng cũng như ý thức hôn mê cũng vô pháp thuần hóa, liền nhớ đến biện pháp trước kia. Khác với thuần hóa, luyện chế thành khôi lỗi có thể trực tiếp luyện hóa linh hồn của Hắc giác đại ác ma cũng như cướp lấy trí nhớ của nàng, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Sau khi bị luyện chế thành khôi lỗi, Hắc giác đại ác ma có lẽ sẽ mất đi một phần thần thông, càng quan trọng là cả đời nàng sẽ không thể tiến thêm một bước, không cách nào tại việc tu luyện đạt được đột phá. Cho tới nay, ngoài trừ mấy cái thí nghiệm phẩm ra, Dương Lăng cũng không có luyện chế thêm khôi lỗi, không nguyện ý mang đám cường lực ma thú luyện chế thành một đám khôi lỗi lạnh như băng. Tại trong mắt hắn, một tên hãn tướng dũng cảm, vô luận là năng lực tùy cơ ứng biến hay là việc phát triển tiềm lực, tất cả đều so với một tên khôi lỗi không biết suy nghĩ mạnh mẽ hơn nhiều. Nếu lúc trước mang đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương luyện chế thành một đám khôi lỗi thì ma thú quân đoàn hôm nay lấy đâu ra thần giai cường giả ?
“ Có lẽ, một ngày nào đó có thể cùng Hắc giác đại ác ma nói chuyện, xem thử khẩu khí nàng thế nào. Nếu thật sự không được, đợi tiến giai lên vu thần rồi thuần hóa nàng cũng được!” Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nhanh chóng xác định chủ ý, bây giờ không có cách nào thuần hóa được thượng cổ thần ma Na Tháp Lỵ, nhưng cũng không có nghĩa là sau này cũng không được. Chỉ cần hấp thủ đủ năng lượng, tiến thêm một bước lĩnh ngộ vu thuật huyền ảo, việc tiến giai lên vu thần cũng không phải là không thể. Đến lúc đó, quay lại thuần hóa Hắc giác đại ác ma cũng không muộn.
Nhìn hàng lông mi dài của Hắc giác đại ác ma cùng khuôn mặt tiều tụy của nàng, Dương Lăng thật sự không muốn mang nàng luyện chế thành một tên khôi lỗi giống người máy lạnh như băng. Càng quan trọng chính là đối phương cùng Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư có quan hệ đặc biệt. Sau khi thuần hóa Hắc giác đại ác ma, có thể kết minh cùng Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ thực lực cường đại, thậm chí lôi kéo hắn gia nhập vào trận doanh của mình. Nhưng nếu mang hắc giác đại ác ma luyện chế thành một cái khôi lỗi, quả thực chính là cùng với thâm uyên ác ma lĩnh chủ kết thành huyết hải thâm cừu không cách nào hóa giải với một tuyệt thế cường giả cường đại.
“ Không có lệnh của ta, ai cũng không được đến gần địa lao này!”
Sau khi xác định chủ ý, Dương Lăng xoay người rời đi, trầm giọng hạ lệnh cho đám thực nhân ma đang canh giữ địa lao. Kế tiếp, mang nhiệm vụ chiếm lấy Cự Long sơn mạch giao cho ma thú đại thống lĩnh Thi Vu Vương xử lý, chính mình sẽ cùng Tác Phỉ Á và Vưu Na du sơn ngoạn thủy, cùng đóng cửa tĩnh tu, bình tĩnh chờ đợi tin tức của Phi Long vương Sắc Lôi Tư cùng Kim Bằng.
Thời gian nhoáng cái đã trôi qua một tháng!
Dưới sự chỉ huy của Thi Vu Vương, ma thú quân đoàn vững vàng từng bước một lấn ra, chiếm lấy dân cư, thổ địa cùng các loại tinh quáng và tư nguyên của Cự Long Lĩnh. Lần lượt đánh lui các cuộc tiến công và quấy nhiễu của địch nhân. Cùng lúc đó, các thám báo liên tục truyền về tình hình của Cự Long Lĩnh và cả Cự Long sơn mạch, tin tức thu được rất nhiều. Tại Cự Long sơn mạch có không ít cường giả tiềm tu, nhưng thường chỉ có thực lực thượng vị thần đỉnh, không có tuyệt thế cường giả cùng thế lực lớn nào có khả năng cấu thành uy hiếp chí mạng đối với ma thú quân đoàn.
Thế như sét đánh, thời cơ thu lấy cả tòa Cự Long sơn mạch vào túi càng ngày càng chín mùi!
“ Đại nhân, hơn một tháng này, ta đã cẩn thận đi lại khắp ngõ ngách của Cự Long sơn mạch . Ngoại trừ vài tên tiểu tử có thực lực cao giai thần chức ra, không có phát hiện uy hiếp gì quá lớn!” Kim bằng vừa cưỡi gió trở về tối nay, đơn giản hướng Dương Lăng hồi báo về thu hoạch của chuyến đi này, trong tay đang cầm vài khỏa thần cách có ẩn chứa rất nhiều năng lượng.
Vài tên tiểu tử có thực lực cao giai thần chức ?
Nhìn mấy khỏa thần cách trong tay Kim Bằng, cảm ứng một chút năng lượng kinh người ẩn chứa bên trong, đám người Thi Vu Vương cùng Áo Phỉ Lợi Á thấy nghẹn họng nói không nên lời. Trong mắt người bình thường, thần chức cường giả cao không thể với, không nghĩ tới, trong mắt Kim Bằng lại không đáng nhắc đến. Lưu lãng thần thú quả thật là lưu lãng thần thú, quả nhiên quá mạnh!
“ Tốt, rất tốt, La Đức Lý Cách Tư, sáng mai hành động, trực tiếp tấn công Cự Long tòa thành.” Dương Lăng không chút khách khí thu lấy mấy khỏa thần cách mà Kim Bằng đang tung hứng trong tay. Hắn không hề do dự, chuẩn bị biến Cự Long sơn mạch thành một cái Ma Thú Lĩnh lớn hơn.
Sau một cổ gió lạnh thổi qua, Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ chậm rãi mở hai mắt ra, bất đắc dĩ lắc đầu. Nhìn những vết thương trên người, cảm giác một chút thương thế bên trong cơ thể, sắc mặt buồn bã; khuôn mặt tái nhợt không có một tia huyết sắc, trường bào tuyết trắng đầy những vết máu, mái tóc dài tú lệ xõa trên bờ vai, cộng thêm hai mắt vô thần, thoạt nhìn cực kỳ tiều tụy.
Vách tường đen nhánh, gió lạnh thấu xương, im lặng như nấm mồ.
Nhìn địa lao mấy trăm năm như một ngày, Na Tháp Lỵ trong lòng càng ngày càng lạnh. Mấy trăm năm này, nàng tìm mọi biện pháp cũng không thể thoát ra, nhìn không thấy thế giới bên ngoài, nghe không được thanh âm bên ngoài, cảm ứng không được năng lượng của ngoại giới. Mấy trăm năm qua đi, thương thế trên người không chỉ không khôi phục, thân thể lại yếu đi theo từng năm, càng không cần phải nói đến việc khôi phục thực lực như thời kì toàn thịnh!
Đây rốt cuộc là nơi nào? Chẳng lẽ, đây chính là thần chi tù lao trong truyền thuyết ?
Na Tháp Lỵ hàng ngày cố gắng mở to mắt xua đi tầng âm mai đuổi không đi, nhìn vách tường lạnh như băng khắc đầy phù văn thần bí, cảm giác một chút năng lượng ba động mịt mờ không thể nắm lấy, một cổ cảm giác bất lực tuyệt vọng tự nhiên sinh ra. Những truyền thuyết xa xôi bắt đầu nổi lên trong lòng.
Lâu thật lâu trước kia, khi nàng còn đang là một tiểu ác ma vô tư vô lự thì trong lúc tình cờ tại một mảnh thảo nguyên vô tận gặp được Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư đang đi du lịch. Dưới trời xanh mây trắng, trên thảm cỏ xanh tươi, nàng cùng Kham Tát Tư trải qua một đêm lãng mạng mà tràn ngập kích tình, nghe được hắn kể rất nhiều chuyện. Trong đó, kể cả thần chi tù lao nơi vô tận hải dương
Ở sâu trong vô tận hải dương, có một nơi được gọi là thần chi tù lao. Nơi đó có ẩn chứa thiên địa pháp tắc hoặc là vận mệnh pháp tắc các loại huyền bí của chung cực pháp tắc. Nếu có thể lĩnh ngộ huyền bí của chung cực chí cao pháp tắc, là có thể trở thành một gã chúa tể chí cao vô thượng, đối với đám tuyệt thể cường giả có lực hấp dẫn không thể cưỡng lại. Trải qua trăm ngàn vạn năm, số lượng cường giả đi vào chẳng biết bao nhiêu, nhưng từ xưa tới nay, vẫn không có nghe nói là có ai có thể lĩnh ngộ được huyền bí của chung cực chí cao pháp tắc, không có nghe nói có ai trở thành một tân chúa tể!
Thần chi tù lao, đi vào đã khó, muốn ra còn khó hơn!
Sau khi bị nhốt lại, trừ phi là chúa tể chí cao vô thượng ra mặt giúp đỡ, nếu không, cho dù là một tên vị diện lưu lãng giả cũng không thể trốn thoát. Nhưng không có miếng bánh nào rơi không từ trên trời xuống, muốn mời chúa tể chí cao vô thượng ra mặt, không thể nghi ngờ là phải trả giá cực lớn. Cho đến hôm nay, Na Tháp Lỵ vẫn còn nhớ rõ sắc mặt ngưng trọng của Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư năm đó, vẫn còn nhớ rõ lời dặn không thể tùy tiện chạy vào vô tận hải dương của hắn.
“ Kham Tát Tư, chàng rốt cuộc đang ở nơi nào ?”
Nhớ đến Kham Tát Tư luôn tận tình giúp mình tu luyện, nhớ đến nụ cười sang sảng cùng hàng râu mép cứng rắn của hắn, Na Tháp Lỵ lệ nhãn mơ hồ. Cho tới hôm nay, nàng cũng không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sau khi mở mắt ra thì thấy đã bị nhốt trong địa lao bóng tối vô tận. Mấy trăm năm trôi qua cũng không có biện pháp thoát ra. Nếu có Kham Tát Tư ở chỗ này, dám chắc sẽ có biện pháp thoát ra ngoài.
Na Tháp Lỵ đối với thâm uyên ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư tràn ngập tin tưởng. Mang hết hy vọng thoát khốn ký thác trên người hắn. Nàng tin tưởng một ngày nào đó, Kham Tát Tư sẽ tìm được nơi hạ lạc của mình; nàng tin tưởng cho dù có bị giam nơi thần chi tù lao, Kham Tát tư cũng sẽ không ngần ngại tiến vào cứu mình ra ngoài. Tại tràng thần ma đại chiến thảm thiết năm đó, nếu không phải là do chính mình liên lụy, một mình Kham Tát tư tuyệt đối không bị thương nặng.
“ Di, không ổn!” Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ dưới sự nhớ thương buồn bã miên man suy nghĩ, vẫn chưa phát giác ra sự khác thường trong không khí. Thân bị thương nặng, thực lực đại giảm, sự nhạy cảm của thần thức cùng cảm giác đều yếu đi nhiều. Đến khi nàng phát hiện ra sự không ổn thì đã quá muộn.
“ Hắc giác đại ác ma với thực lực đỉnh phong, so với Kim Bằng là lưu lãng thần thú khi giao chiến, không biết ai sẽ lợi hại hơn?”
Kiên nhẫn đợi hơn nửa canh giờ, sau khi xác nhận Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ đã hoàn toàn hôn mê, Dương Lăng đánh tan đi một ít mê điệt hương còn lưu lại, cẩn thận đi về phía Hắc giác đại ác ma đang nằm trên đất. Tại bên cạnh nàng ngồi khoanh chân xuống, lấy ra vài bình sinh mệnh nước suối cùng một đống lớn ma thú huyết châu, chuẩn bị sẵn tất cả rồi bắt đầu mặc niệm vu quyết, bức ra một ít máu huyết, nhẹ nhàng nhỏ lên mi tâm của đối phương.
Chi.
Máu huyết ẩn chứa rất nhiều năng lượng phát ra âm thanh chi chi, từng chút một thẩm thấu đi vào. Song, đợi hơn nữa ngày cũng không thấy có dấu hiệu thuần hóa, như đá rơi vào biển rộng không có tác dụng gì.
“ Chẳng lẽ, vu lực cùng tinh thần lực ẩn chứa nơi máu huyết không đủ?” Dương Lăng cau mày, cắn răng bức ra thêm một giọt máu huyết, chuyện đã đi đến bước cuối cùng, quyết không thể dễ dàng buông tha. Nếu có thể thuần hóa một tên thượng cổ thần ma, đối với ma thú quân đoàn sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn, thực lực lại tiến thêm một nấc.
Một giọt, hai giọt.
Dương Lăng cắn răng kiên trì, một bên gia tăng lực độ thuần hóa, một bên nuốt chửng rất nhiều ma thú huyết châu cùng sinh mệnh nước suối bổ sung vu lực cùng tinh thần lực tiêu hao. Nhưng, tốc độ bổ sung còn xa mới theo kịp tốc độ tiêu hao, trên người Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lỵ vẫn không có chút dấu hiệu gì của việc thuần hóa. Thậm chí, như kẻ sắp chết khát hấp thu lấy năng lượng ẩn chứa trong máu huyết, thương thế trong cơ thể nhanh chóng tốt lên. Đối với Dương Lăng mà nói, theo sự trì hoãn thời gian, tình huống càng ngày càng không ổn.
“ Lợi hại, đây là lực lượng của thượng cổ thần ma?” mắt thấy không thể làm gì hơn, Dương Lăng đành phải buông tha, nếu cứ tiếp tục kiên trì, sợ rằng chính mình sẽ biến thành một cái xác khô. Sau khi kêu lên một tiếng đau đớn, nhịn đau mạnh mẽ cắt đứt vu thuật, mang bình sinh mệnh nước suối cùng ma thú huyết châu nuốt vào, rất nhanh khôi phục lại vu lực cùng tinh thần lực gần như đã khô kiệt.
Nếu không, dứt khoát luyện chế nàng thành một cái khôi lỗi ?
Một lúc lâu, Dương Lăng mở hai mắt, nhìn Hắc giác đại ác ma thần thông quảng đại, cho dù thân bị thương nặng cũng như ý thức hôn mê cũng vô pháp thuần hóa, liền nhớ đến biện pháp trước kia. Khác với thuần hóa, luyện chế thành khôi lỗi có thể trực tiếp luyện hóa linh hồn của Hắc giác đại ác ma cũng như cướp lấy trí nhớ của nàng, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Sau khi bị luyện chế thành khôi lỗi, Hắc giác đại ác ma có lẽ sẽ mất đi một phần thần thông, càng quan trọng là cả đời nàng sẽ không thể tiến thêm một bước, không cách nào tại việc tu luyện đạt được đột phá. Cho tới nay, ngoài trừ mấy cái thí nghiệm phẩm ra, Dương Lăng cũng không có luyện chế thêm khôi lỗi, không nguyện ý mang đám cường lực ma thú luyện chế thành một đám khôi lỗi lạnh như băng. Tại trong mắt hắn, một tên hãn tướng dũng cảm, vô luận là năng lực tùy cơ ứng biến hay là việc phát triển tiềm lực, tất cả đều so với một tên khôi lỗi không biết suy nghĩ mạnh mẽ hơn nhiều. Nếu lúc trước mang đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương luyện chế thành một đám khôi lỗi thì ma thú quân đoàn hôm nay lấy đâu ra thần giai cường giả ?
“ Có lẽ, một ngày nào đó có thể cùng Hắc giác đại ác ma nói chuyện, xem thử khẩu khí nàng thế nào. Nếu thật sự không được, đợi tiến giai lên vu thần rồi thuần hóa nàng cũng được!” Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nhanh chóng xác định chủ ý, bây giờ không có cách nào thuần hóa được thượng cổ thần ma Na Tháp Lỵ, nhưng cũng không có nghĩa là sau này cũng không được. Chỉ cần hấp thủ đủ năng lượng, tiến thêm một bước lĩnh ngộ vu thuật huyền ảo, việc tiến giai lên vu thần cũng không phải là không thể. Đến lúc đó, quay lại thuần hóa Hắc giác đại ác ma cũng không muộn.
Nhìn hàng lông mi dài của Hắc giác đại ác ma cùng khuôn mặt tiều tụy của nàng, Dương Lăng thật sự không muốn mang nàng luyện chế thành một tên khôi lỗi giống người máy lạnh như băng. Càng quan trọng chính là đối phương cùng Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư có quan hệ đặc biệt. Sau khi thuần hóa Hắc giác đại ác ma, có thể kết minh cùng Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ thực lực cường đại, thậm chí lôi kéo hắn gia nhập vào trận doanh của mình. Nhưng nếu mang hắc giác đại ác ma luyện chế thành một cái khôi lỗi, quả thực chính là cùng với thâm uyên ác ma lĩnh chủ kết thành huyết hải thâm cừu không cách nào hóa giải với một tuyệt thế cường giả cường đại.
“ Không có lệnh của ta, ai cũng không được đến gần địa lao này!”
Sau khi xác định chủ ý, Dương Lăng xoay người rời đi, trầm giọng hạ lệnh cho đám thực nhân ma đang canh giữ địa lao. Kế tiếp, mang nhiệm vụ chiếm lấy Cự Long sơn mạch giao cho ma thú đại thống lĩnh Thi Vu Vương xử lý, chính mình sẽ cùng Tác Phỉ Á và Vưu Na du sơn ngoạn thủy, cùng đóng cửa tĩnh tu, bình tĩnh chờ đợi tin tức của Phi Long vương Sắc Lôi Tư cùng Kim Bằng.
Thời gian nhoáng cái đã trôi qua một tháng!
Dưới sự chỉ huy của Thi Vu Vương, ma thú quân đoàn vững vàng từng bước một lấn ra, chiếm lấy dân cư, thổ địa cùng các loại tinh quáng và tư nguyên của Cự Long Lĩnh. Lần lượt đánh lui các cuộc tiến công và quấy nhiễu của địch nhân. Cùng lúc đó, các thám báo liên tục truyền về tình hình của Cự Long Lĩnh và cả Cự Long sơn mạch, tin tức thu được rất nhiều. Tại Cự Long sơn mạch có không ít cường giả tiềm tu, nhưng thường chỉ có thực lực thượng vị thần đỉnh, không có tuyệt thế cường giả cùng thế lực lớn nào có khả năng cấu thành uy hiếp chí mạng đối với ma thú quân đoàn.
Thế như sét đánh, thời cơ thu lấy cả tòa Cự Long sơn mạch vào túi càng ngày càng chín mùi!
“ Đại nhân, hơn một tháng này, ta đã cẩn thận đi lại khắp ngõ ngách của Cự Long sơn mạch . Ngoại trừ vài tên tiểu tử có thực lực cao giai thần chức ra, không có phát hiện uy hiếp gì quá lớn!” Kim bằng vừa cưỡi gió trở về tối nay, đơn giản hướng Dương Lăng hồi báo về thu hoạch của chuyến đi này, trong tay đang cầm vài khỏa thần cách có ẩn chứa rất nhiều năng lượng.
Vài tên tiểu tử có thực lực cao giai thần chức ?
Nhìn mấy khỏa thần cách trong tay Kim Bằng, cảm ứng một chút năng lượng kinh người ẩn chứa bên trong, đám người Thi Vu Vương cùng Áo Phỉ Lợi Á thấy nghẹn họng nói không nên lời. Trong mắt người bình thường, thần chức cường giả cao không thể với, không nghĩ tới, trong mắt Kim Bằng lại không đáng nhắc đến. Lưu lãng thần thú quả thật là lưu lãng thần thú, quả nhiên quá mạnh!
“ Tốt, rất tốt, La Đức Lý Cách Tư, sáng mai hành động, trực tiếp tấn công Cự Long tòa thành.” Dương Lăng không chút khách khí thu lấy mấy khỏa thần cách mà Kim Bằng đang tung hứng trong tay. Hắn không hề do dự, chuẩn bị biến Cự Long sơn mạch thành một cái Ma Thú Lĩnh lớn hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.