Chương 344: Thánh đường võ sĩ
Cao Pha
09/04/2013
Trên Thái Luân đại lục, chiến sĩ, kỵ sĩ, ma pháp sư và dong bình đều là những chức nghiệp được đãi ngộ như nhau, tuy nhiên do có số lượng ít ỏi nên ma pháp sư được xếp đứng đầu. Nhưng chức nghiệp có ảnh hưởng nhất đó chính là cường đại công kích Kỵ sĩ. Hầu như các quân quân cao cấp của các đế quốc đều xuất thân từ tầng lớp quý tộc kỵ sĩ, người bình thường cho dù lập được chiến công cũng khó lòng trở thành tướng lĩnh thống soái quân đội. Tuy nhiên, muốn trở thành kỵ sĩ, từ nhỏ đã phải tiêu tốn nhiều tinh tệ để mua chiến mã, mua trang bị, tu luyện đấu khí. Đối với người bình thường mà nói đó chỉ là giấc mơ cao xa, cách duy nhất để hòan thành chỉ là trở thành kẻ hầu của quý tộc kỵ sĩ, ra sức lập công để được thăng lên Kỵ sĩ.
Lịch sử ngàn năm của Bác Cách gia tộc được xưng tụng là thánh kỵ sĩ gia tộc, mỗi đời có thể xuất hiện một gã thậm chí vài tên thánh kỵ sĩ cường đại, tộc trưởng đời thứ nhất đã mấy ngàn năm trước đạt đến thần giai, trở thành Thần giai kỵ sĩ duy nhất trên Thái Luân Đại lục. Thực lực cường đại, gia thế huy hoàng, xuất hiện nhiều cường giả. Tất cả những điều đó đã khiến cho Bác Cách gia tộc trở thành trụ cột của La Tư đế quốc. Hàng ngàn năm qua, Hoàng Kim Sư trở thành mục tiêu cho các kỵ sĩ theo đuổi, ngay cả một gã thuộc Bác Cách gia tộc kỵ sĩ cũng được nhiều người tôn trọng.
Cẩn thận lui về sau nữa bước tạo nên khoảng cách an toàn với trọng giáp kỵ sĩ, Dương Lăng làm bộ mơ hồ nói: “Đúng vậy ta chính là Lĩnh chủ Ma thú lĩnh vậy ngươi là ….?”
“Ta là Tư Đồ Á Đặc, anh trai của An Kỳ, thuộc Bác Cách gia tộc đến từ phía bắc La Tư đế quốc” Trọng giáp kỵ sĩ cười lớn rồi nhảy khỏi lưng chiến mã “An Kỳ đã nói mọi chuyện cho ta biết. Cảm ơn ngươi đã giúp muội muội ta giải độc”
“A..à, cũng không có gì, chỉ thuận tay mà làm thôi” Nhìn vẻ nhiệt tình của Tư Đồ Á Đặc, Dương Lăng cũng không khỏi ngạc nhiên.
Vốn, hắn còn tưởng rằng sau mọi chuyện xảy ra, ca ca của An Kỳ tìm đến mình gây phiền phức. Không nghĩ được rằng ngưu đại hán này lại đến cảm ơn. Xem ra tiểu mỹ nhân An Kỳ không có nói rõ cho mọi người biết sự tình bên trong, nếu không kẻ được xưng tụng thiên tài kỵ sĩ Tư Đồ Á Đặc đã liều mạng với mình.
“Nghe nói lần này Á Mã Tốn sâm lâm xuất hiện chuyện lạ, ta cùng một số huynh đệ đến tìm náo nhiệt. Dương Lăng huynh đệ, nếu có bất kỳ điều gì cần giúp, đừng ngại nói ta” Nhiệt tình vổ vai Dương Lăng, Tư Đồ Á Đặc vui vẻ nói.
Chẳng biết khi hắn biết sự tình xảy ra trong khi giải độc cho An Kỳ, hắn có thể cười như vậy được không nữa??
Nhìn vẻ chẳng biết gì của Tư Đồ Á Đặc, Dương Lăng cười cười “Hảo a. Cảm ơn huynh đệ. Chào mừng đến Ma thú lĩnh của chúng ta”.
Sau vài câu xã giao khách sáo, Dương Lăng vừa định quay người rời đi. Không ngờ một đám nhân mã của Giáo đình tiến đến chặn ngang đường. Mộ gã toàn thân hắc bào chằm chằm nhìn Dương Lăng vài khắc rồi cất giọng eo éo nói :”Hắc hắc, nguyên lai đây là lĩnh chủ đại nhân a. Ngăn cản chúng ta vài ngày mới triệt thoái ma pháp trận. Lợi hại lợi hại a!”
“Hắc hắc, đại nhân của chúng ta dĩ nhiên phải lợi hạibhơn cái đám thiếu chút nữa là bị lạc trong ma pháp trận chứ”. Nhìn hắc bào nhân âm dương quái khí, Thi vu vương cười lạnh lùng, tay phải vuốt ve tinh hạch ma pháp trượng. Xem điệu bộ của hắn, Hắc Long Vương cùng Y Mặc Đặc mọi người đều biết đây là dấu hiệu hắn sắp động thủ không lời báo trước.
Dương Lăng không biết hắc bào nhân là ai, nhưng Thi vu vương và Hắc Long Vương mọi người đối với tên này lại có vẻ căm hận thấu xương.
Thf ra, trong khi Dương Lăng tĩnh tu, chính tên này đã suất lĩnh nhân mã của Giáo đình chạy đến trước tiên. Khi mới đến thì chỉ đứng 1 bên quan sát. Thấy nhân mã các phương ngày càng nhiều liền sách động thế lực các nơi phá cấm chế, nếu không triệt thoái lập tức tấn công. Lần đầu tiến vào cấm chế, tên này suýt chút nữa bị lạc gữa ảo trận, may mắn nhờ vào quyển trục thoát được 1 kiếp nhưng tức giận đến xì khói nên sách động dong binh và mạo hiểm giả cùng nhau vây công cấm chế . Thủ đoạn tính ra so với Tang thi vương Cáp Đình Tư còn ghê tởm hơn. Nếu không phải đối phương có số đông thực lực lại mạnh mẽ, nếu không phải duy trì toàn cục, chờ Dương Lăng tỉnh lại. Thi vu vương và Hắc long vương đã sớm ra tay, 1 đao xẻo lưỡi hắn cho xong chuyện.
“Hừ, một đám báng bổ thánh thần, quả thực muốn chết” Hừ lạnh 1 tiếng, hắc bào nhân phân phó một gã thân vệ bên cạnh vài câu. Không lâu sau, 1 đám giáo đình kỵ sĩ và ma pháp sư kéo đến bao quanh Dương Lăng.
“Chúng ta từ xa xôi đến đây, mệt mỏi muốn chết không ngờ lại bị các người hành hạ 3 ngày 3 đêm”. Nhìn Dương Lăng có vẻ thế cô sức yếu, hắc bào nhân trong mắt vụt lóe hàn quang, lạnh lùng nói :”Ngươi là lĩnh chủ ở đây, chúng ta cũng không thèm truy cứu. Tuy nhiên hơn 100 kỵ sĩ và ma pháp sư lần trước rơi vào tay các ngươi trong 1 đêm đều mất đi ý thức, các ngươi tính sao đây?”
Lần trước do Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão và Gia Tây Á cực lực khuyên giải, Xu ky Bạch y giáo chủ hạ lệnh không được động thủ, lập tức đưa kỵ sĩ và ma pháp sư không may trúng thi độc trở về thánh thành trị liệu. Không ngờ sau vài tháng vết thương của bọn họ tuy đã lành nhưng ý thức vẫn không tỉnh táo lại. Có người giống như kẻ ngây dại, cả ngày cứ lẩm bẩm những câu vô nghĩa, nước miếng ròng ròng bên khóe miệng, lại có kẻ bất động như tượng gỗ, nói chung tất cả đều giống người điên mất hết lý trí.
Hơn một trăm tinh nhuệ biến thành điên điên khùng khùng đã nhanh chóng làm kinh động thượng tầng giáo đình. Mặc dù vẫn không rõ chuyện gì xảy ra nhưng Dương Lăng tự xưng là đã giải độc cho các kỵ sĩ và ma pháp sư chắc chắn là đối tượng khả nghi nhất. Với phong cách xưa nay của Giáo Đình thì đừng nói là 1 gã lĩnh chủ ngay cả 1 quốc vương làm chuyện bất lợi với Giáo đình cũng bị bắt về đại bản doanh mà nghiêm hình bức cung. Nhưng Xu ky Bạch y giáo chủ tại tòa thành dưới đất đã tận mục sở diện thực lực cao thâm khó lường của Dương Lăng, hơn nữa vẫn không biết Dương Lăng cuối cùng là thuộc gia tộc cường đại nào. Mọi chuyện mờ mờ mịt mịt như vậy khiến thượng tầng Giáo đình phải mấy tháng ròng bàn luận.
Lần này cảm ứng được lăng mộ dưới đất lại mở ra, biết được tin tức Dương Lăng đang ở Gia Bá Lợi Á, Giáo đình quyết định huy động thánh đường võ sĩ, một mặt vừa thăm dò bí mật của lăng mộ dưới lòng đất, mặt khác điều tra nguyên nhân mất lý trí của đám kỵ sĩ và ma pháp sư. Trong khi hành sự cần thiết có thể bắt Dương Lăng, áp dụng nghiêm hình của Giáo đình mà bức cung.
“Hừ, ta đã nói rồi những người bị lây thi độc đều có những tình huống khác nhau, các ngươi cứ xem thánh nữ An Kỳ tiểu thư hẳn rất rõ ràng!” Hiểu được ý định của đối phương, Dương Lăng hừ lạnh 1 tiếng, dừng 1 chút rồi nói tiếp:”Lúc trước ở Hắc Thủy thành, đã có bao nhiêu thường dân vô tội chết dưới đao của bọn Giáo đình các người, biết bao nhiêu người vì các ngươi mà cửa nát nhà tan. Ha ha, đại nhân ngươi cũng phải cho chúng ta 1 lời giải thích , nếu không hừ hừ các ngươi hôm nay cũng không cần trở về”.
Kẻ ác thì người sợ, kẻ thiện thì sợ người!
Dương Lăng không chỉ nói suông, vừa nói vừa triệu ma thú đại quân, chỉ huy bọn chúng lập trận tiến công. Tay phải giơ cao Huyết tinh linh chủy thủ sắc bén, tay trái chuẩn bị kết thủ ấn kích hoạt lại cấm chế đang tạm đình hoãn. Giáo đình tuy thế đông người mạnh, có hơn mười tên lĩnh vực cường giả, nhưng chỉ cần mở ra cấm chế hắn tự tin thông qua Đại vu ấn cho đối phương thảm bại thương vong thậm chí toàn quân tuyệt diệt. Giáo đình cho dù thực lực cường đại đến mấy thì trên 1 mẫu đất của Ma thú lĩnh này cũng không có chổ cho bọn họ giương oai
“Ngươi….”
Nhìn Dương Lăng đang tuốt kiếm giương cung, triệu ra đại quân ma thú, hướng đến mình đòi công đạo, Hắc bào nhân vừa sợ vừa giận. Bản thân là một gã trưởng lão của thánh đường võ sĩ, thực lực vô cùng cường đại, địa vị cao ngất tại Giáo đình, ngay cả Xu ky Bạch Y giáo chủ với mình còn phải cung kính, không nghĩ rằng tên lĩnh chủ Dương Lăng nhỏ bé này lại xem thường, không để mình vào trong mắt.
Nhưng là hắn cảm ứng được trên người Dương Lăng cổ khí tức cực kỳ nguy hiểm. Loại cảm giác này phảng phất như đối mặt với Hắc ám thiên sứ hoặc với một người đến từ ác ma vị diện, nên trong khoảnh khắc không dám vọng động.
Mắt thấy Dương Lăng và Giáo đình như nước với lửa, một trường đại chiến sắp nổ ra. Lập tức Tư Đồ Á Đặc suất lĩnh một đám trọng giáp kỵ sĩ bước ra, trầm giọng nói:”A Đức Uy Tư đại nhân, lĩnh chủ đại nhân là ân nhân cứu mạng của muội muội ta, là huynh đệ tốt với ta. Ta nghĩ giữa các người chắc có sự hiểu lầm nào chăng?”
“Hừ, lăng mộ trong lòng đất ngay trước mặt. Đừng nói là hất cẳng những tên khác mà ở đây đánh nhau cũng khiến ác ma dưới lăng mộ tìm đến rồi”. Gia Tây Á liếc mắt nhìn quanh 1 cái rồi cùng 1 gã trưởng lão của gia tộc vừa tiến lại vừa nói. Theo sát sau là 1 đám Hoàng kiếm võ sĩ.
“Hắc hắc, đừng có huyên náo thế. Lúc trước tại Hắc Thủy thành, nếu không phải lĩnh chủ đại nhân ra tay cứu giúp, e rằng những người đó đã sớm hóa thành 1 nắm đất vàng. Chẳng những không cảm ơn mà còn ỷ vào danh nghĩa của thần mà lại đây giảo biện. Không biết cái đầu của các ngươi có vấn đề gì hay là vẫn giả thần giả quỷ kiếm chuyện”
Nhìn Hoàng Kim Sư gia tộc cùng Ba Lý gia tộc, bên sáng bên tối ra mặt giúp Dương Lăng. Khắc Y Lỗ Phu trưởng lão lộ ra nét cười cợt, vừa nói vừa kéo theo 1 đoàn Hắc ám kỵ sĩ và ma pháp sư đằng đằng sát khí bày ra một tam giác trận sẳn sàng công kích. Bí mật của lăng mộ rất trọng yếu nhưng nếu các thế lực lớn liên thủ đối phó với Giáo đình ngàn năm cừu địch, hắn cũng không dại gì bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.Nếu có thể giết chết vài tên thành đường võ sĩ của Giáo đình thật là tốt biết mấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.