Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 517: Thiên sứ cũng điên cuồng

Cao Pha

07/09/2013

Sau khi biết được tin tức, đám người Hắc Ám đại trưởng lão cùng Tinh Linh Đại Tế Tự sắc mặt ngưng trọng. Một tên thiên sứ mười hai cánh thì một trung vị thần bình thường đã không thể đối phó, huống chi lại có mười hai tên. Đối mặt với chiến đội của đám thiên sứ, mọi người cho dù có cùng tiến lên cũng không có phần thắng, hy vọng duy nhất đặt vào thực lực thâm sâu khó lường của Hỏa Thần Lôi Mông.

“ Lôi Mông đại nhân, làm sao bây giờ ?”

Hoàng kim Sư tử Ba Khắc sắc mặt nghiêm trọng, trong lòng đầy bất an. Lúc này đây, khi hợp tác với đám người Kiếm Thần đối phó với Hải Yêu Vương, xem như đã tự tuyên bố phá bỏ quan hệ giữa Bác Cách gia tộc và Giáo Đình. Với tính cách điên cuồng của tên Giáo hoàng, có mười hai tên thiên sứ mười hai cánh trợ chiến, hắn tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha cho Bác Cách gia tộc. Thậm chí, còn rất có thể lấy Bác Cách gia tộc ra khai đao đầu tiên, giết gà dọa khỉ.

“ Hừ, sợ cái gì. Cùng lắm thì chết chung.” Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh Ba Bác Tát cắn chặt răng, hung hăng nói : “ cho dù mỗi tên thiên sứ mười hai cánh đều có thực lực thượng vị thần đỉnh, ta cũng không tin là bọn họ đao thương bất nhập.”

“ Ba Bác Tát. Không có kẻ nào có thể đao thương bất nhập. Bất quá, cho dù chúng ta âm thầm đánh lén, thì việc có thể đến gần thiên sứ mười hai cánh cường đại cũng là vấn đề lớn rồi.” Kiếm Thần sắc mặt lạnh như băng.

Mỗi tên thiên sứ mười hai cánh đều có thực lực không thua gì Hải Yêu Vương. Hải Yêu Vương đã khó đối phó như vậy, huống chi lại là mười hai tên đại thiên sứ phối hợp ăn ý? Nếu đối phương lại mang theo thần khí từ Vân Trung thành tới thì vấn đề càng thêm nghiêm trọng.

“ Thiên sứ mười hai cánh rất cường đại, nhưng chúng ta cũng không cần cùng bọn họ chọi thẳng.” Thấy mọi người ưu tâm lo lắng, Dương Lăng liền xuất ra đề nghị. Dừng một chút rồi nói tiếp: “ chúng ta có thể phái người hấp dẫn sự chú ý của đám thiên sứ, mang bọn họ dẫn vào vòng vây rồi giết. Cũng có thể dụ họ sang một bên, sau đó tập trung lực lượng nhổ tận gốc Giáo Đình. Không có Giáo Đình phối hợp, thiên sứ mười hai cánh không có khả năng dựa vào chính mình mà đối kháng cùng lực lượng liên minh của chúng ta. Cho dù nhất thời có chiếm thượng phong thì cũng không giữ được lâu.”

Khác với đám người Kiếm Thần và Hoàng kim Sư tử phải lo về gia nghiệp lớn của mình, Dương Lăng cũng không để ý lắm đến việc được và mất của một thành, một trấn. Cùng lắm thì hắn có thể mang hết ma thú lãnh địa chuyển vào Vu tháp không gian. Chỉ cần có thể bảo tồn chiến đấu lực thì sẽ có cơ hội hướng đến Giáo Đình mà phản kích. Binh đến thì tướng chặn, nước lên thì đắp bờ. Chỉ cần bày ra tầng tầng cấm chế, lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hòa, không phải là không có khả năng đánh với thiên sứ chiến đội một trận.

Bẫy ?

Nghe Dương Lăng nói, đám người Hắc Ám đại trưởng lão cùng Hoàng kim Sư tử trước mắt sáng ngời. Nói về đơn độc đánh nhau, ngoài trừ Lôi Mông, ở đây sợ rằng không có ai có thể là đối thủ của thiên sứ mười hai cánh. Nhưng nếu bày ra thượng cổ ma pháp trận, tập trung tinh duệ của các thế lực lớn lại bày ra trọng trọng mai phục thì việc đánh bại thiên sứ chiến đội cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.



“ Đám thiên sứ mười hai cánh là chủ lực chinh chiến của Vân Trung thành ở các vị diện, kinh nghiệm phong phú. Nhất là loại chiến đội có quy mô nhỏ thế này thì kinh nghiệm thật chiến càng thêm phong phú, không có khả năng dễ dàng đánh lui.” Lôi Mông dội một gáo nước lạnh đánh tan hy vọng của mọi người, nhàn nhạt nói: “ dưới tình huống bình thường,loại tiểu hình thiên sứ chiến đội mười hai người này của Vân Trung thành đều có trang bị thủy tinh dò xét. Có thể dễ dàng phát hiện mai phục của địch nhân, trừ phi là những cường giả hàng đầu bày ra thượng cổ ma pháp trận, nếu không cũng không có khả năng dấu diếm sự dò xét của bọn họ.”

“ Lôi Mông đại nhân, vậy phải làm sao bây giờ ? “

Dương Lăng nhíu mày, cảm giác chuyện càng ngày càng khó giải quyết. Đồng thời trong lòng cũng nảy ra rất nhiều nghi hoặc. Nghe ngữ khí Lôi Mông nói chuyện thì tựa hồ đối với thiên sứ chiến đội của Vân Trung thành quen thuộc vô cùng. Đối với bọn họ rất rõ ràng. Việc này cho thấy hắn cùng thiên sứ môn có quan hệ, nhất thời, càng lúc càng không rõ hắn tới cùng có thân phận gì.

“ Đúng a, làm sao bây giờ ? “

“ Chính diện công kích thì không phải là đối thủ, lại không có biện pháp dụ họ vào bẫy. Vậy phải làm sao ? “

Đám người Kiếm Thần cùng Tinh Linh Đại Tế Tự lo lắng trùng trùng. Nếu chỉ là một người bọn họ thì có thể tìm nơi nào đó tạm lánh tiềm tu một đoạn thời gian. Nhưng cơ hồ sau lưng mỗi người đều có rất nhiều tộc nhân và hậu nhân, căn bản là không có khả năng nhanh chóng bỏ đi ẩn cư. Dù phải chịu phí tổn và tiêu hao khổng lồ, bọn họ cũng không có biện pháp mang tư nguyên cùng ích lợi trong tay chắp tay tặng cho Giáo Đình.

“ Tại các đại vị diện, nói về đơn độc đánh nhau thì thiên sứ mười hai cánh của Vân Trung thành cũng không có ưu thế gì. Nhưng dựa vào số lượng khổng lồ cùng uy lực kinh người của thiên sứ chiến trận, họ có thế đánh bại được nhiều đối thủ rất mạnh.” Lôi Mông nhíu mày, dừng một chút rồi nói tiếp: “ giết mười hai tên thiên sứ mười hai cánh này không khó. Mấu chốt là phải một kích trí mạng, để cho bọn họ không cách nào hướng về Vân Trung thành cầu viện, nếu không sẽ đưa tới thiên sứ mười hai cánh quân đoàn với số lượng khổng lồ.”

Lôi Mông không thèm để ý ai là thế lực cường đại nhất ở Thái Luân đại lục, cũng không để ý ai là người thu được địa bàn lớn nhất cùng tư nguyên nhiều nhất. Nhưng hắn tuyệt không cho phép Thái Luân đại lục xuất hiện rung chuyển kịch liệt. Giết mười hai đại thiên sứ không có gì khó khăn, nhưng nếu làm quân đoàn chủ chiến của Vân Trung thành chạy đến thì rất phiền toái. Cho dù chiến thắng thì sợ rằng Thái Luân đại lục cũng biến thành một mảnh đổ nát, cả vị diện bị che kín bởi không gian liệt phùng, bị không gian loạn lưu cuồng bạo nhân cơ hội xé thành mảnh nhỏ.

Nếu không, dứt khoát triệu đến tám đại chiến tướng dưới quyền của Hắc Ám Quân Vương. Hắc Ám đại trưởng lão trong lòng vừa động, lập tức bất đắc dĩ lắc đầu. Nếu có thể triệu gọi được quân đoàn tinh duệ của Hắc Ám Quân Vương về đây, tự nhiên không cần phải sợ thiên sứ mười hai cánh của Giáo Đình nữa. Đáng tiếc, với tình huống trước mắt của Hắc Ám hiệp hội, căn bản là không có đủ linh hồn năng lượng để gọi về tinh duệ dưới tay Hắc Ám Quân Vương. Với cách làm điên cuồng của Giáo hoàng, dùng danh nghĩa thử dịch để giết hại mấy ngàn vạn thậm chỉ cả ức tín đồ thì không phải ai cũng có thể làm được.

“ Ba ngày sau chúng ta gặp nhau ở đây. Cùng nhau đồng thời giết lên thánh sơn của Giáo Đình, các ngươi nắm chắc thời gian mà chữa thương. Hết thảy chuẩn bị tốt.” Sau khi trầm ngâm một lát, Lôi Mông không hề do dự lạnh lùng nói: “ nếu Giáo hoàng nguyện ý giảng hòa, vậy tự nhiên là tốt nhất. Nếu hắn hoàn toàn mất đi lý trí, vậy cứ để cho hắn cùng mười hai đại thiên sứ quay về trong ngực của thành chủ Vân Trung thành luôn một thể.”

Sau khi hừ lạnh một tiếng, Lôi Mông hóa thành một đoàn hỏa diễm bay đi, nháy mắt đã biến mất nơi chân trời. Đám người Hắc Ám đại trưởng lão cùng Dương Lăng phía sau cũng nhanh chóng chia tay, chuẩn bị sẵn sàng cho trận ác chiến ba ngày sau. Để cho đám cường giả bị thương Hắc Ám tam cự đầu cùng Hải Đức Lạp nhanh chóng khôi phục chiến đấu lực, Tinh Linh Đại Tế Tự không tiếc hao phí thần lực thi triển đại hoàn nguyên thuật giúp bọn hắn nhanh chóng chữa thương. Sau khi lưu lại vài bình sinh mệnh nước suối, liền cùng Kiếm Thần phiêu nhiên rời đi.



Trong khi Đám người Hắc Ám đại trưởng lão cùng Tinh Linh Đại Tế Tự đang lo lắng, cùng lúc đó, bên trong Thánh thành xa xôi, nhìn một hàng mười hai tên đại thiên sứ mười hai cánh, Giáo hoàng lại hưng phấn không thôi. Sau khi thu hoạch số lượng lớn linh hồn của tín đồ, hắn đối với việc gọi về bản thể của đại thiên sứ mười hai cánh tràn ngập tin tưởng, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới có thể gọi về được một chi thiên sứ chiến đội.

“ Hắc Ám hiệp hội, Ma Thú Lĩnh, còn có Bác Cách gia tộc ghê tởm. Hừ xem thử các ngươi lần này chết như thế nào.” Nhìn địa bàn cùng tư nguyên đã mất đi trên bản đồ, Giáo hoàng hung hăng nghiến răng, thề lần này phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.

“ Bệ hạ, ta nghĩ thần dụ hẳn đã nói rõ ràng nhiệm vụ của chúng ta lần này. Bất quá, làm một gã thiên sứ trường, ta vẫn cần phải nhắc lại với ngươi.” Một gã đại thiên sứ ánh mắt như điện cầm hoàng kim cự kiếm trong tay, dừng một chút rồi lạnh lùng nói: “ Mặc kệ Giáo Đình cùng các thế lực lớn xung đột như thế nào, mục đích của chúng ta là khống chế hoàn toàn thông đạo đi đến thần ma mộ tràng ở Thái Luân đại lục. Chủ lực lẻn vào thần ma mộ tràng tiếp ứng. Bất cứ ai cản trở hành động đều giết hết. “

“ Bác Y Kim Tư đại nhân, yên tâm đi, ta sẽ hạ lệnh cho mọi người toàn lực phối hợp.” Giáo hoàng dừng một chút rồi nói tiếp : “ bất quá, căn cứ theo tin tức mới nhất, Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh được Hỏa Thần Lôi Mông hỗ trợ. Không thèm để ý đến phản đối của Giáo Đình chúng ta, tại Bắc bộ băng xuyên tu kiến một toàn đại hình thượng cổ ma pháp trận, phong tỏa thông đạo đi vào thần ma mộ tràng. Không có sự cho phép của bọn họ, ai cũng vô pháp tiến vào thần ma mộ tràng. Ta nghĩ, nếu không mang bọn họ ra giết sạch thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch của chúng ta.”

Thông qua thần dụ, Giáo hoàng rất rõ ràng mục đích hành động của chiến đội thiên sứ này. Bất quá, hắn cũng không ngại lợi dụng cổ lực lượng này để huyết tẩy Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh. Thiên sứ mười hai cánh rất cường đại, nhưng nếu muốn hoàn toàn khống chế thông đạo đi vào thần ma mộ tràng ở Thái Luân đại lục, bọn họ không thể không cần sự hỗ trợ của lực lượng Giáo Đình, không thể không cần năng lực tình báo cường đại của Giáo Đình. Cứ như vậy, có thể dễ dàng mượn họ làm đồ đao giết chết Hắc Ám tam cự đầu cùng tên lĩnh chủ ghê tởm Dương Lăng .

“ Hỏa Thần Lôi Mông, tên này hình như đã nghe qua ở đâu rồi?” Tên đại thiên sứ mười hai cánh tên là Bác Y Kim Tư nhíu mày, lẩm nhẩm hai chữ ‘Lôi Mông’ . Đáng tiếc, thân là một gã thiên sứ trường đã chinh chiến tại vô số vị diện hơn mười ngàn năm, trí nhớ trong đầu hắn thật sứ quá lớn. Trong nhất thời, có vắt hết óc ra cũng không nhớ nổi là đã gặp qua hoặc nghe ai nhắc đến cái tên Lôi Mông này. Hắn lắc đầu lạnh lùng nói: “ mặc kệ là ai, chỉ cần gây trở ngại chúng ta chấp hành nhiệm vụ. Giết.”

“ Bác Y Kim Tư đại nhân, thần ma mộ tràng rất nhanh sẽ mở ra. Vì bảo đảm thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, phải nhanh chóng phá hủy đi Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh càng nhanh càng tốt. Đại quân hộ giáo cùng ma pháp sư của Giáo Đình chúng ta đã chuẩn bị tốt hết thảy, tùy thời đều có thể xuất phát. Ngươi xem, lúc nào xuất chiến thì thích hợp?” Giáo hoàng mặt ngoài bất động thanh sắc nhưng trong lòng lại kích động không thôi. Vừa nghĩ đến cảnh có thể mang Hắc Ám tam cự đầu cùng Dương Lăng dẫm nát dưới chân mà trong lòng một trận vui sướng. Đã phải nhẫn nhịn lâu như vậy, rốt cuộc cũng đã tới lúc trả thù.

“ Ba ngày, sau ba ngày, thân thể chúng ta sẽ hoàn toàn thích ứng với vị diện này. Đến lúc đó, có thể nhanh chóng xuất chiến. Không có kẻ nào có khả năng ngăn cản kế hoạch của chúng ta.” Bác Y Kim Tư đối với chính mình tràn ngập tin tưởng. Theo suy nghĩ của hắn, Thái Luân đại lục chỉ là một cái vật chất vị diện bình thường mà thôi. Có thể có một thượng vị thần đã là tốt lắm rồi. Không có kẻ nào có thể ngăn cản kế hoạch của Vân Trung thành.

“ Tốt. Ta sẽ truyền lệnh xuống, ba ngày sau sẽ xuất binh huyết tẩy Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh.” Giáo hoàng kích động không thôi. Phảng phất như đã thấy được Ma Thú Lĩnh huyết nhiễm ngàn dặm, thấy được ba lạp khắc thành xác phủ khắp nơi.

Hắn thề, lần này không chỉ phá hủy hoàn toàn Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh mà còn phải mang Hắc Ám tam cự đầu cùng Dương Lăng bắt lại, sau đó hung hăng hành hạ để bọn chúng sống không bằng chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook