Chương 51: Thiếu nữ câu hồn.
Cao Pha
08/04/2013
Có thú một sừng tốc độ rất nhanh thay cho việc đi bộ, hơn hai canh giờ sau, Dương Lăng trở về được Duy Sâm tòa thành. Việc đầu tiên cần làm chính là tìm mưu sĩ Cổ Đức hỏi xem tình hình gần đây nhất.
-Dương đại nhân, tình thế càng ngày càng phức tạp, càng ngày càng khó có thể khống chế.
Cổ Đức mặc chiếc áo dài màu đen sắc mặt buồn bã, theo nhắc nhở của Dương Lăng, ngồi xuống ghế đối diện với hắn.
Càng ngày càng phức tạp ?
Mặc dù sớm đã có chuẩn bị, nhưng vừa nghe Cổ Đức nói như vậy, Dương Lăng vẫn phải cau mày. Cổ Đức giải thích, hắn từ từ hiểu được thế cục gần nhất.
Hóa ra, không lâu sau khi hắn vào Đặc Lạp Tư sâm lâm, Tư Thác Phu nghe theo đề nghị của quân sư đã có hành động mới. Co rút lại thế lực, tại mỗi địa điểm giao khẩu giữa Duy Sâm Trấn và Đặc Lạp Tư sâm lâm thành lập một trạm gác, nghiêm khắc hỏi cung người dân trong trấn ra vào. Cứ như vậy, áp chế được nguồn tin tình báo và không gian hoạt động của đám La Tư nhân.
Ngoài ra, Tư Thác Phu còn dựa vào danh nghĩa lĩnh chủ mạnh mẽ đánh thuế lương thực tồn trữ của mọi người, dùng một cái giá vô cùng thấp tước đoạt da thú cùng các loại vật tư. Mặc dù không có cách nào dùng nó để trải qua mùa đông lạnh giá, nhưng cũng có thể chống đỡ được một khoảng thời gian đến khi viện quân và số lượng lớn vật tư đến tiếp viện.
Đối mặt với Tư Thác Phu cường từ đoạt lý, người dân trong trấn từng vài lần tập hợp lại phản kháng, nhưng đối mặt với đội Hắc giáp quân tinh duệ của Ban Đồ đế quốc, không có người chỉ huy căn bản là không chịu nổi một kích. Mặc dù sau này có một ít dong binh và mạo hiểm giả âm thầm gia nhập hàng ngũ nổi loạn, nhưng vẫn không thể làm được chuyện gì, bị Hắc giáp quân của Tư Thác Phu mạnh mẽ đàn áp hết.
Vì để chấn nhiếp người dân bạo nộ, sau khi bắt lại toàn bộ dũng sĩ tham gia cuộc bạo động, Hắc giáp quân tàn nhẫn treo cổ bọn họ ở trên các cây đại thụ ven đường. Treo xác chết ba ngày, cuối cùng đem thi thể vứt vào trong Đặc Lạp Tư sâm lâm, còn cố ý xua đám dã thú đến cắn xé, ăn thịt.
Có lẽ giết người không hả được cơn hận, có lẽ còn muốn nhân cơ hội tìm kiếm thêm vật tư. Hắc giáp quân lấy lý do truy lùng người phá rối cùng với đám La Tư nhân, tùy ý xông vào nhà dân mà giết người đốt nhà, cướp bóc, không có việc ác nào không làm. Làm hại không biết bao nhiêu người cửa nát nhà tan. Trong mắt mọi người, tên Tư Thác Phu không phải là một tên lĩnh chủ mà là một tên ác ma đến từ địa ngục.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi, Duy Sâm Trấn rơi vào tình cảnh hỗn loạn. Vì tránh né ngọn lửa chiến tranh, rất nhiều người mang theo gia đình chạy vào trong Duy Sâm tòa thành tị nạn. Tư Thác Phu mặc dù thế lực lớn, nhưng đối mặt với Dương Lăng thân thế thần bí, đối mặt với đội bảo vệ mạnh mẽ trong tay hắn, tạm thời còn không dám trực tiếp trở mặt ra tay.
Người dân trong trấn bị đàn áp, dong binh và thương nhân bị chặn đứt nguồn thu nhập. Trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù mặt ngoài là Tư Thác Phu không chế thế cục nhưng tình hình càng lúc càng khẩn trương. Thi thoảng phát sinh một số cuộc tập kích quy mô nhỏ đối với Hắc giáp quân.
Cùng lúc đó, theo lời đồn về bảo tàng của cự long xa xưa, dong binh và mạo hiểm giả đi vào Duy Sâm Trấn càng ngày càng nhiều, tình hình cũng theo đó càng ngày càng phức tạp.
Quan ép dân phản?
Sau khi hiểu được tình hình trước mắt, Dương Lăng bảo trì bình tĩnh nhấp một ngụm trà hoa lài. Tình thế trước mắt có hại cũng có lợi. Tư Thác Phu co rút lại thế lực cũng như tăng cường tuần tra, hiển nhiên đánh lén khó khăn không ít, đoạt được một ít lương thực cùng da thú để chống lạnh nên hắn cũng có thể cầm cự thêm một đoạn thời gian nữa.
Nhưng là, gây nên sự công phẫn của người dân đối với sự thống trị của hắn tuyệt đối rất bất lợi, dân tâm không ổn, chỉ cần biết cách lợi dụng tốt thì sẽ trở thành một thanh kiếm sắc bén.
-Cổ Đức, tình huống của La Tư nhân bây giờ như thế nào?
-Đại nhân, La Tư nhân tình huống có chút không ổn. Bọn họ đã nhiều lần yêu cầu chúng ta cung cấp rất nhiều lương thực, quần áo, vũ khí các loại vật tư, cho dù chúng ta bán đắt gấp đôi, bọn họ như bọn chết đói, vẫn muốn nhiều hơn nữa Cổ Đức trầm ngâm một lát, nói tiếp:
-Mặt khác, bọn họ còn yêu cầu chúng ta cung cấp tin tức tình báo chính xác hơn nữa
Tư Thác Phu co rút lại thế lực và tăng cường tuần tra, Dương Lăn vừa vặn mang đi Giác phong thú và khô mộc chiến sĩ có thể thu thập thông tin tình báo, trong khoảng thời gian ngắn, Cổ Đức khó thể thu được tin tức về hoạt động của Hắc giáp quân, La Tư nhân càng không cần phải nói. Mỗi lần đánh lén hiệu quả càng thấp, theo thời tiết ngày càng lạnh, vô cùng lo lắng như con kiến bò trong chiếc bình nóng.
-Cổ Đức, bắt đầu từ hôm nay, tin tức tình báo và các loại vật tư bán cho La Tư nhân tăng giá gấp đôi so với bây giờ.
Dương Lăng thoải mái tựa lưng vào ghế, với tình hình hiện nay, La Tư nhân tuyệt đối rất nóng lòng, mất hết sự kiên nhẫn. Đừng nói là tăng giá gấp đôi mà chính là tăng thêm nữa thì có lẽ bọn họ cũng chỉ có thể mua vào. Dù sao nếu so sánh với việc phá hỏng chến lược của Ban Đồ đế quốc thì mấy vạn tử tinh tệ tuyệt đối không đặt trong mắt bọn họ. Lúc này nếu không nhân cơ hội kiếm lời thì đúng là phải xin lỗi bản thân.
-Đại nhân, mấy ngày hôm trước ta vừa tăng giá gấp đôi, bây giờ lại tăng gấp đôi nữa, có thể hay không ?
Cổ Đức có chút lo lắng sợ La Tư nhân sẽ không mua nữa.
-Hắc hắc, yên tâm đi, đám La Tư nhân đó căn bản là không có lựa chọn Dương Lăng cười nhẹ, nói tiếp :
-Tham tiền vốn là bản tính của thương nhân, nếu lúc này chúng ta vẫn còn cung cấp các loại vật tư với giá thấp, vậy mới không phải bình thường.
Tham tiền chính là bản tính của thương nhân?
Sau một lát trầm tư, Cổ Đức hiểu ra. Bây giờ, nếu bây giờ giá còn không tăng lên 10% thì quả thật càng dễ dàng để cho người khác hoài nghi.
-Cổ Đức, mấy ngày tới ngươi chọn lựa vài tên thích hợp thành lập một đội chuyên môn ám sát và đánh lén Nhìn vẻ trầm ngâm của Cổ Đức, Dương Lăng tiếp tục nói:
-Ứng cử viên được lựa chọn tính cách phải trầm ổn, tỉnh táo, phải vô tình như rắn độc, nhanh nhẹn như Vân báo, bằng mọi giá phải một kích giết chết kẻ địch. Và tiểu đội này gọi là Đột thứ.
Một đội ngũ chuyên môn phụ trách ám sát?
Ngoài ý muốn qua đi, Cổ Đức có chút chần chờ:
-Đại nhân, ý của người là ?
-Hắc hắc, có đôi khi chúng ta cũng phải giúp đám La Tư nhân, kẻ thù của kẻ thù sẽ là bằng hữu của chúng ta. Tên Tư Thác Phu kia tính tình đến chết cũng không đổi, trong mắt không người, cũng phải cho hắn một bài học
Sau khi phân phó vài câu, Dương Lăng không nói thêm gì nữa, bước dài ra bên ngoài. Sau khi trở lại biệt viện, vốn định phân phó Ngả Lỵ Ti đem điểm tâm lên sớm một chút, nhưng ngửi thấy hương rượu nồng nặc, đột nhiên nhớ tới đã nhiều ngày không uống rượu ngon do Ước Hàn điều phối. Vì vậy quyết định đi tới Hương cách lý lạp . Phía sau, A Cổ Tô dẫn theo một đội bảo vệ nhanh chóng đuổi kịp.
Trong khoảng thời gian Dương Lăng tiến vào Đặc Lạp Tư sâm lâm tu luyện, A Cổ Tô gian khổ tập luyện, dưới sự trợ giúp của Tạp Tây và Cổ Đức rốt cuộc cũng từ một gã cao cấp kiếm sĩ tu luyện tới cảnh giới đại kiếm sư sơ cấp. Mặc dù còn không là cao thủ, nhưng dù sao bước qua một cánh cửa, cái khác không nói nhưng cũng có thể khiến đám Dã man nhân hoảng sợ và thuận lợi chỉ huy bọn chúng.
Xem đá bóng phải có nhiều người, uống rượu cũng phải tìm nơi náo nhiệt
Khác với ải nhân Lỗ Thước coi rượu như mạng sống, Dương Lăng không thích một mình một người buồn bã uống rượu, vừa mới tốt nghiệp thì thường xuyên cùng vài bạn học hoặc là vài tên đồng nghiệp mới hẹn nhau đi uống rượu. Đối với hắn mà nói, vừa nhấm nháp rượu ngon, vừa trêu nghẹo vài thiếu phụ cô đơn hoặc là cô gái trẻ ngây thơ, chính là một điều vô cùng thích thú sau khi tan làm.
Duy Sâm Trấn không có tv, không quan sát được giải vô địch bóng đá Châu Âu, cũng không có các loại trò chơi, nhưng quán rượu ở đây cũng giống như quán rượu ở trái đất, cùng có những tên tửu quỷ, những tiếng reo hò chửi bới thô lỗ, đương nhiên còn có các cô gái xinh đẹp mảnh mai hoặc đầy đặn.
Có khi, tựa lưng ở trên chiếc ghế chân cao, cầm một chén La mỗ tửu đóng băng, và nhìn trộm một đôi nam nữ đang hành động mở ám bên trong góc, Dương Lăng thường có một loại ảo giác. Dường như trong phút chốc về tới quán rượu bên cạnh trường học, có đôi khi thậm chí hoài nghi có phải mình đang nằm mơ, một giấc mông vô cùng đẹp đẽ.
Cũng giống như bình thường, Dương Lăng vừa vào cửa liền bắt chuyện cùng với vài tên dong binh quen mặt. Sau đó đặt mông ngồi xuống cái ghế cao được dành riêng cho hắn, gọi Ước Hàn mang đến cho mình một chén rượu Kê vĩ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
-Ông chủ, cơn gió nào đưa người đến đây vậy? Ước Hàn cười cười, bưng lên một chén rượu lên cho Dương Lăng.
-Hắc hắc, gió đông . Nhanh, mang đến cho ta hai món, bụng ta đói lắm rồi đây Dương Lăng vỗ vỗ vai Ước Hàn.
Nhấm nháp một ngụm rượu ngon, ăn hai miếng thức ăn, Dương Lăng cảm giác hương vị trên đầu lưỡi. Song ngay khi hắn chuẩn bị gọi Ước Hàn mang thêm một chén rượu nữa, đột nhiên quán rượu đang ồn ào đột nhiên không có một tiếng động. Theo sát sau đó truyền đến tiếng bước chân 'Tháp, Tháp' rõ ràng thong thả. Cùng lúc đó còn truyền đến một mùi thơm nhè nhẹ.
Dương Lăng vừa ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy một cô gái xinh đẹp mặc áo đen đang từ từ đi đến. Da thịt trắng noãn, cái eo nhỏ duyên dáng mảnh khảnh, cùng với bộ ngực tròn trĩnh nảy lên theo từng bước chân. Đám dong binh xung quanh thấy trào nước miếng, cả nửa ngày cũng không bình tĩnh lại, dường như bị hắc y mỹ nữ đột nhiên xuất hiện lấy mất hồn vía.
Nhìn bộ ngực cao cao của hắc y mỹ nữ, Dương Lăng rốt cuộc hiểu được cái gì gọi là ba đào mãnh liệt, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng cùng với dáng người yểu điệu, rốt cuộc hiểu được thế nào là khuôn mặt thiên thần.
Nếu nói Ngả Lỵ Ti là một trái táo xanh biếc, Tác Phỉ Á là một đóa hoa tươi vậy hắc y mỹ nữ trước mặt chính là một quả đào chín mọng, đầy hấp dẫn.
Vừa bước vào Hương cách lý lạp , đôi mắt trong veo như nước của Mai Lệ Nhĩ Tư đảo qua người đám dong binh một lần sau đó dừng lại trên người Dương Lăng. Nàng tin tưởng với mị lực của mình chỉ cần thi triển một chút thủ đoạn nhỏ có thể khiến hắn thần hồn điên đảo, phải giao ra Xà yêu huyết trượng và gia nhập đội ngũ hắc ám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.