Chương 15: Thú liệp.
Cao Pha
08/04/2013
Nhìn xuyên qua lỗ hổng của bụi cây, Dương Lăng cẩn thận đánh giá sơn động con nhện ở cách đó không xa. Đây là một bộ lạc hắc tri thù, ngoại trừ cả người toàn lông đen, thì cùng Hồng mao lang chu đã thuần hóa không có gì khác nhau.
Căn cứ trí nhớ của Hồng mao lang chu vương, đây là một bộ lạc tương đối cường đại, không sai biệt lắm có khoảng trên vạn con nhện. Dọc theo đường đi, may là Giác phong thú vô thanh vô tức giát quyết đám binh lính tuần tra của chúng, nếu không tuyệt đối không cách nào dễ dàng tới gần ổ của chúng.
Hồng mao lang chu mặc dù người mang kịch độc hơn nữa cũng có thể chui vào trong đất để trốn, nhưng nói về năng lực đánh lén thì vẫn còn kém xa Giác phong thú nhanh như gió, nhất là một trăm con Giác phong thú tiến hóa.
Sau khi tiến hóa ra cánh ở góc, tốc độ bay nhanh như thiểm điện của Giác phong thú càng vô thanh vô tức. Tại trong sâm lâm, với sự giúp đỡ của lá cây, bụi cỏ cùng loạn thach, hắc tri thù tuần tra không cách nào phát hiện ra tung tích của chúng nó. Đợi đến khi phát hiện ra có điều không ổn thì đã quá muộn, đối mặt với Giác phong thú hàm răng sắc bén cùng với châm độc khó lòng phòng bị, không có khả năng phản kháng.
Giữa buổi trưa, thường thường là lúc hắc tri thù chậm chạp, uể oải nhất. Lúc này, không có bao nhiêu con nhện ra ngoài kiếm ăn, ngay cả đám binh lính tuần tra cũng rất ít. Tuyệt đại bộ phận con nhện sẽ nắm nghỉ ngơi trên mặt đất, sẽ chậm rãi nuốt chửng con mồi, không hề phát giác ra một hồi kiếp nạn trước đó chưa từng có sắp phủ xuống.
Xác nhận giải quyết được bộ đội hắc tri thù ở bên ngoài, Dương Lăng không hề chần chờ, gọi tất cả Tà nhãn hành động chậm chạp ra, chỉ huy chúng nó lập trận. Về phần Hồng mao lang chu vương dẫn theo đại quân con nhện chắn trước mặt Tà nhãn, nhiệm vụ của chúng nó chính là ngăn cản hắc tri thù công kích Tà nhãn. Đợi đại cục đã đinh, sẽ cùng với Giác phong thú tiến vào trong huyệt động hắc tri thù quét sạch.
Hít một hơi thật sâu, Dương Lăng ra mệnh lệnh tấn công. Nhất thời quang đạn dày đặc bắn vào huyệt động hắc tri thù to lớn, trong nháy mắt, bên trong truyền ra một loạt tiếng kêu thảm thiết chói tai. Rất nhanh, rậm rạp hắc tri thù như thủy triều lao ra, lao thẳng về phía Tà nhãn cách đó không xa.
So với Hồng mao lang chu thì hắc tri thù càng thêm tráng kiện, có không ít con to như bắp tay, giương nanh múa vuốt. Đáng tiếc trước mặt đại quân tà nhãn được bố trí tốt, cái vỏ yếu ớt của chúng không chịu nổi một kích, vừa lao ra khỏi huyệt động đã bị quang đan liên miên không dứt bắn thành tro bụi.
Bởi vì tầm bắn không đủ, độc dịch kinh khủng của hắc tri thù căn bản là không có đất dụng võ, tuyệt đại bộ phận đều chết ở gần cửa hang. Mấy tên may mắn vừa nhào tới trước mặt Tà nhãn, Hồng mao lang chu sớm đã chuẩn bị nhanh như tia chớp từ dưới đất chui lên, trong nháy mắt cắn chúng thành mảnh nhỏ.
Giết hại, không hề lo lắng giết hại!
Tại đại quân Hồng mao lang chu ngăn cản, dưới làn đạn liên miên không ngớt của Tà nhãn oanh tạc, hắc tri thù không có lực chống trả. Rất nhanh, cửa động máu chảy thành sông, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi. Từ từ, tiếng kêu bên trong huyệt động càng ngày càng yếu, hắc tri thù lao ra cũng càng ngày càng ít.
Mắt thấy hỏa hầu đã không sai biệt lắm, Dương Lăng ra lệnh công kích với Hồng mao lang chu vương đang ở bên cạnh. Tên này kêu lên một tiếng, nhất thời từ dưới đất chui lên một con, một con Hồng mao lang chu, đằng đằng sát khí hường về phía hang động hắc tri thù lao tới. Cùng lúc đó đã chuẩn bị từ lâu Giác phong thú giống như máy bay chiến đấu xông ra ngoài, cung cấp sự yểm hộ cùng trợ giúp từ trên không cho đại quân con nhện.
Ở địa phương trống trải, Tà nhãn uy lực vô song, nhưng nhiệm vụ tiến vào trong huyệt động quét dọn thì lòng có dư mà lực không đủ. Địa hình phức tạp, không gian nhỏ hẹp, chúng nó tốc độc chậm chạp đúng là một cái khuyết điểm chết người, chỉ biết để cho đối phương giết chết. Trầm ngâm một lát, Dương Lăng dứt khoát thu hồi bọn nó lại, sau đó tại một đội Giác phong thú bảo vệ cẩn thận đi về phía hang động hắc tri thù. Mặc dù đã nắm chắc phần thắng, nhưng đã biết được độc dịch kinh khủng cùng khả năng chui vào trong lòng đất của con nhện thì cẩn thận vẫn hơn.
Đi qua vũng máu tươi bước vào huyệt động, Dương Lăng phát hiện Hồng mao lang chu vương đang chi huy đại quân con nhện đi quét sạch chung quang, không buông tha bất cứ chỗ nào khả nghi. Chỉ cần phát hiện một hắc tri thù lẩn trốn, lập tức có mười Hồng mao lang chu lao tới vây công, trong nháy mắt đem đối phương cắn thành mảnh nhỏ, lập tức một miếng một miếng nuốt vào.
Đối với người bình thường mà nói, độc dịch và khả năng trốn trong lòng đất của hắc tri thù khó lòng phòng bị, nhưng đối với Hồng mao lang chu mà nói cái này căn bản dễ như ăn sáng. Con nhện chiến đấu với nhau chủ yếu chính là nhìn xem năng lực cận chiến, xem ai khí lực lớn hơn, xem hàm răng của ai sắc bén hơn.
Dưới sự chỉ huy của Lang chu vương, rất nhanh đại quân con nhện tìm khắp cả huyệt động, đem tất cả hắc tri thù đang ẩn núp đánh chết hết. Tổn thất vài trăm Hồng mao lang chu, chiếm được bộ lạc hắc tri thù số lượng khổng lồ. Tiếc nuối duy nhất chính là, Dương Lăng tìm được thi thể của hắc tri thù vương thì đã bị cắn xé thành mảnh nhỏ, giấc mộng đẹp tuần hóa vua hắc tri thù cũng theo đó mà thất bại.
Tuy nhiên, hắc tri thù vương mặc dù bị cắn xé thành mảnh nhỏ, nhưng tinh hạch màu vàng vẫn được bảo tồn rất tốt. Vừa được Dương Lăng đồng ý, Lang chu vương hưng phấn nuốt viên tinh hạch vào, rất nhanh, thân thể lại lớn lên thêm, hàm răng loe lóe hàn quang càng thêm sắc bén.
Thông qua nuốt chửng tinh hạch tự chủ tiến cấp?
Nhìn Lang chu vương từ cái chậu lớn thành cái bồn tắm to, Dương Lăng vui mừng không thôi. Nếu Tà nhãn cùng Giác phong thú cũng có thể thông qua phương thức này tiến hóa, vậy trong thời gian ngắn có thể tăng cường thực lực của mình một cách nhanh chóng, huấn luyện được một đội ma thú đại quân tinh nhuệ.
Tiếp theo, Dương Lăng mang theo ma thú đại quân tiếp tục quét sạch các bộ lạc con nhện chung quanh, trước sau lấy máu thuần hóa được năm hắc tri thù vương. Về phần Hồng mao lang chu vương sau khi nuốt hơn mười viên tinh hạch thì đã thành lớn như con ghé con, tầm bắn độc dịch lên tới hai mươi bước, lực công kích cực kỳ kinh khủng. Không chỉ có thuận lợi tiếp quản địa bàn các bộ lạc con nhện chung quanh, còn có quyền khống chết năm hắc tri thù vương, thực lực tăng nhiều.
Vì đề cao đại quân con nhện động lực cùng lực công kích, Dương Lăng dưới sự trợ giúp của lang chu vương tuyển ra hai ngàn con nhện tinh nhuệ, mất một ngày thời gian thuần hóa. Sau đó để cho lang chu vương làm đại thống lĩnh, chọn lựa năm con lang chu tiến cấp cùng với năm hắc tri thù vua làm đội trưởng, chia hai ngàn con lang chu làm mười đại đội, tăng cường khả năng phối hợp tác chiến giữa chúng cùng Tà nhãn, Giác phong thú.
Binh quý tại chất lượng hơn số lượng.
Sau vài ngày chinh chiến bên ngoài sơn cốc con nhện, sự thật chứng minh, phối hợp chiến đầu làm cho đại quân con nhện càng cường hãn, độc dịch, mạng nhện cùng với khả năng lẩn vào trong đất phát huy một cách rất hiệu quả. Cùng lúc đó, Dương Lăng còn phát hiện được một bí mất, con nhện, Giác phong thú, Tà nhãn các con ma thú cấp thấp chỉ có thể ăn vào tinh hạch ma thú đồng loại, mà thú một sừng lại có thể nuốt vào tất cả tinh hạch ma thú.
Đặc Lạp Tư sâm lâm mặc dù được cho là trải dài ngàn dặm nhưng trên thực tế ai cũng không biết khu rừng nguyên thủy này rốt cục rộng bao nhiêu. Càng không ai biết trong khu rừng này có bao nhiêu con nhện, Giác phong thú, Tà nhãn các loại ma thú cấp thấp. Dương Lăng tin tưởng, chỉ cần cho mình thời gian, đại quân ma thú cấp thấp của mình một ngày nào đó có thể tăng đến cao cấp, so với các con ma thú trung cấp hay cao cấp bình thường còn lợi hại hơn nhiều.
Mang theo ma thú đại quân ở bên ngoài sơn cốc con nhện vòng vo vài ngày, Dương Lăng quyết định để đại quân con nhện ở lại sơn cốc. Muốn nhanh chóng tiến giai tới địa vu vậy cần phải có thật nhiều Táng mạng chi tuyền hoặc là ma thú huyết châu, cùng với việc để cho đại quân con nhện nghỉ ngơi, không bằng để cho chúng nó vì mình săn bắn mỗi ngày. Đại quân con nhện mặc dù không có cách nào ngưng kết ma thú huyết châu, nhưng hoàn toàn có thể dựa vào mạng nhện cứng cỏi giam sống ma thú, mình chỉ cần định kỳ tiến đến lấy là được.
Quyết định chủ ý, Dương Lăng dưới sự hộ vệ của Giác phong thú rời đi sơn cốc con nhện, dọc đường đi như bay, giống như con chim to nhảy từ cành này sang cành khác. Chỉ huy ma thú đại quân săn bắt mấy ngày nay, hắn nuốt vào không ít huyết châu, cảm giác vu lực lại tăng lên, có lẽ chỉ cố gắng thêm một chút, có thể tu luyện tới cảnh giới trung cấp linh vu.
Sau khi trở lại tòa thành, Dương Lăng phân phó A Cổ Tô tìm mưu sĩ Cổ Đức tới gặp, chuẩn bị tăng cường phạm vi tuần tra. Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, mặc dù đội tuần tra khó có thế phát hiện cao thủ đứng đầu như Thiên bảng sát thủ, nhưng có thể giảm được không gian hoạt động của thám tử phía đối phương, để tránh cho đối phương dễ dàng nắm giữ quy luật hoạt động của mình.
Tăng mạnh phạm vi tuần tra?
Hiểu được ý tứ của Dương Lăng, Cổ Đức trầm ngâm không nói. Tăng mạnh phạm vi tuần tra không chỉ có thể hữu hiệu đề phòng thích khách hoặc dư nghiệt của An Tạp gia tộc đục nước béo cò, còn có thể từng bước kiềm chế vẫn hay đấu đá dong binh cùng mạo hiểm giả, nhưng thực hiện lại có không ít khó khăn.
-Đại nhân, tăng mạnh phạm vi tuần tra có rất nhiều chỗ tốt. nhưng là ở phương diện tiền bạc, sợ rằng…
Cổ Đức có chút chần chờ, mở rộng quy mô, phạm vi, kích thước cùng thời gian tuần tra có lợi rất lớn nhưng cũng có không ít khó khăn. Không có tiền bạc sung túc, thì không thể thực hiện được.
Mặc dù gian bán vũ khí ải nhân cùng Quán rượu Dạ lai hương mỗi ngày đều mang lại không ít tiền, nhưng bời vì trong phủ có mấy trăm người, hơn nữa công việc của khắp nơi, cùng với duy trì tòa thành, căn bản là không có dư ra chút nào. May là hơn một trăm Dã man nhân chỉ cần chỗ ăn chỗ ngủ, nếu một ngày đều giống như người khác phải trả tiền công, sợ rằng đã sớm lỗ nặng .
-Cổ Đức, Duy Sâm Trấn tài nguyên phong phú, không bằng chúng ta quyết định thành lập một thương đội của mình. Chuyên môn bán vũ khí, rượu ngon cùng gỗ quý các loại tài nguyên, như thế nào?
Thành lập thương đội của chính mình?
Cổ Đức hai mắt sáng ngời, nhưng ngẫm lại từ Duy Sâm Trấn tới các thành thì khác khoảng cách rất xa xôi cùng với đường đi gập ghếnh lại không khỏi có chút ủ rũ, nói :
-Đại nhân, Duy Sâm Trấn quả thật có rất nhiều bảo bối, đáng tiếc vị trí thật sự quá hẻo lánh vắng vẻ, đường đi còn có không ít sơn tặc đường đi, giá thành vận chuyển quá cao. Trong khoảng thồ gian ngắn muốn dựa vào buôn bán kiếm tiền, khó khăn rất lớn.
-Hắc hắc, bán sản phẩm binhg thường thì khá là khó khăn, nhưng nếu chuyên môn bán ma thú tinh hạch, tuyệt đối lợi rất lớn!
Nhìn gương mặt buồn rầu của Cổ Đức, Dương Lăng nhàn nhạt cười nói.
Bán ma thú tinh hạch?
Sau một lát ngoài ý muốn, Cổ Đức vỗ tay khen hay. Nhiều dong binh cùng mạo hiểm gả sỡ dĩ tới Duy Sâm Trấn thì nguyên nhân lớn nhất chính là coi trọng ma thú tinh hạch của Đặc Lạp Tư sâm lâm. Một viên ma thú tinh hạch cấp thấp ở Duy Sâm Trấn có lẽ không có giá trị mấy, nhưng chỉ cần mang đến Ban Đồ đế quốc hoặc là La Tư đế quốc đế đô tuyệt đối có giá trên trời.
Nếu so sánh với dong binh cùng mạo hiểm giả. Dương Lăng có ưu thế rất lớn, chỉ cần trả giá giống nhau, thợ săn tuyệt đối sẽ không đem bán cho người khác. Ngoài ra, Dương Lăng còn là một thợ săn mạnh nhất, mặc kệ là tinh linh hay là dã man nhân tất cả đều cực lực phối hợp hành động với hắn. Nếu thêm vào kinh khủng ma thú đại quân của hắn sợ rằng thu hoạch mỗi ngày đều không ít.
Ngoài ra, không giống với với thiết quáng cùng bán củi nặng nề, bán tinh hạch chỉ cần vài con khoái mã, thậm chí sử dụng truyền tống quyển trục, phương tiện rất đơn giản. Cổ Đức càng nghĩ càng hưng phấn, tựa hồ thấy được vô số tinh tệ sáng lóa trước mặt.
Tiếp theo, Dương Lăng cùng Cổ Đức bàn định một chút các chi tiết cụ thể, chuẩn bị từ trong ngân khố lấy ra một khoản tiền, trước hết chiêu mộ một trăm kiếm sĩ cấp bậc võ sĩ, do Tạp Tây chỉ huy. Còn chuyện thành lập thương hội buôn bán ma thú tinh hạch thì theo kế hoạch mà thi hành.
Buổi tối hôm đó, mọi người thấy từ trong Duy Sâm tòa thành đi ra một đội võ sĩ mặc khải giáp, chỉ cần địa phương bọn họ tuần tra qua, người dân trong trấn cảm giác được sự an toàn trước đó chưa từng có. Về phần một ít tên dong binh, mạo hiểm giả cùng đạo tặc cũng không còn hành vi phóng tứ như trước, không ai cho rằng cái búa to như bánh xe trong tay Dã man nhân chỉ là sắt vụn, càng không ai muốn gặp kết quả như Tật phong dong binh đoàn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.