Chương 306: Thủy hệ ma thú cơ địa.
Cao Pha
09/04/2013
"Chi" một tiếng quái gầm một còn chương ngư liền vươn những chiếc xúc tu về phía mọi người quấn lấy hai tên hải tặc rồi dùng sức cuốn lấy bọn họ.
"Cẩn thận!"
"Mau, chém đứt xúc thủ của chúng, mau!"
Thấy hai gã hải tặc thân cường lực tráng chớp mắt đã bị tha đi, mọi người đều kinh hãi thất sắc nhưng Mã Cách Lệ Đặc vừa hô vừa cắn răng xông tới, song đao cùng vung lên ‘ Bá’ một tiếng chém đứt một xúc thủ của chương ngư giải thoát cho một gã hải tặc bị cuốn sắc mặt đã trắng bệch.
Cùng lúc đó, gã cuồng chiến sĩ Nặc Phu Ca La Đức chợt quát lên một tiếng rồi vung rìu chém đứt bảy tám chiếc xúc thủ, cứu thoát nốt tên hải tặc kia ra.
"Mau, kết trận, ai cầm đao tiến lên, ai dùng thương hãy lui về phía sau, nhanh!"
Nhìn bốn phía càng ngày càng nhiều chương ngư, Mã Cách Lệ Đặc trầm giọng hạ lệnh, chỉ huy đông đảo hải tặc biến hóa trận hình. Nhiều năm thật chiến đã tạo cho nàng khả năng phản ứng nhanh nhẹn, đối mặt đàn chương ngư rậm rạp nếu chạy trốn có lẽ còn bị giết nhanh hơn, kết trận phòng thủ mới còn một con đường sống.
Chi.....
Vài chiếc xúc thủ bị chém đứt khiến mấy con chương ngư lớn tiếng gào rít, những xúc thủ còn lại đều cuộn lấy vài khối đá vụn, hung hăng ném tới đồng thời không ngừng phun ra từng đạo thủy tiễn, tốc độ mau lẹ phi thường! Dưới sự dẫn động của chúng đám chương ngư còn lại cũng đều điên cuồng xông tới.
Phong nhận!
Dưới sự bảo vệ của những hộ vệ cầm đao hai ma pháp sư bắt đầu phản kích, không ngừng phát ra vô số phong nhận khiến đàn chương ngư đang xông tới máu tươi đầm đìa. Những con không kịp tránh thậm chí bị phong nhận cắt thành hai nửa. Cùng lúc đó, hai gã cung tiến thủ cũng tập trung công kích những con chương ngư lớn chuẩn xác găm trúng đầu chúng.
Hai ma pháp sư và cung tiến thủ đều có kinh nghiệm phong phú, công kích lợi hại nhưng đáng tiếc đám chương ngư xông tới thật sự là quá nhiều. Trong chớp mắt vô số chương ngư đã xông tới trước mặt mọi người không ngừng vươn xúc thủ ra.
Cuốn, đập, đẩy, hút máu.....
Trong chiến trường dưới nước chương ngư triển hiện chiến đấu lực quả là kinh khủng.
Có đầu chương ngư thoạt nhìn không lớn, nhưng khí lực cũng không hề kém. Nếu bị xúc tu của chúng cuốn lấy hút máu thì dù tốn hao bao khí lực cũng không thể thoát ra. Một gã hải tặc không kịp ứng phó bị mấy con chương ngư cùng hút máu chỉ nháy mắt đã bị tha đi ra ngoài chỉ kêu thảm một tiếng sau đó không còn chút động tĩnh nào.
Ngoài khả năng hút máu ghê tởm những xúc thủ của đám chương ngư còn có thể cuộn lấy đá vụn để ném, cũng có thể hung hăng quất lên trên người mọi người giống như trường tiên(roi dài). Gã cuồng chiến sĩ mặc trọng giáp thì còn khá chứ ma pháp sư cùng cung tiến thủ chỉ có lớp áo mỏng thì khổ không chịu nổi, trong nháy mắt đã bị quất đến máu me toe toét.
Ngao.....
Bị hơn mười chiếc xúc thủ gắt gao hút máu gã cuồng chiến sĩ Nặc Phu Ca La Đức chợt quát một tiếng rồi bắt đầu cuồng hóa mạnh mẽ hất tung những xúc thủ trên người ra rồi điên cuồng tấn công lại. Đối với đầy trời xúc coi như không thấy trực tiếp công kích thẳng vào thân đám chương ngư, nhanh chóng giết hơn mười con chương ngư lớn.
Dưới sự điên cuồng của Nặc Phu Ca La Đức đám hải tặc liền phản kích lưới đao cao thấp bay múa chặt bỏ từng chiếc xúc thủ, cung tiến thủ cùng ma pháp sư đều trực tiếp công kích thân chương ngư. Mặc dù chỉ có mười mấy người, nhưng lực công kích còn hơn một đại đội của một quốc gia bình thường, liều chết phản kháng.
"Đại nhân, làm sao bây giờ?"
Sau khi một đao chém đứt một cây xúc thủ, nhìn Dương Lăng và Thi vu vương bên cạnh vẫn không ra tay, Nữ thủ lĩnh vô cùng lo lắng. Nếu chỉ có đám Hải đạo của mình, đừng nói là tiến vào tận cùng Quáng động, sợ rằng còn mạng trở ra cũng rất khó khăn. Chỉ có thể đặt hy vong lên người Dương Lăng một tên Hải tộc thần bí mà thôi.
“Yên tâm, có ta ở đây, đám ghê tởm này không phải vấn đề gì”
Ngưng thần quan sát một lát, đại khái hiểu ra thủ đoạn của đám Chương ngư, Dương Lăng vừa nói vừa nháy mắt cho Thi vu vương một cái, bảo hắn ở lại bảo vệ Nữ thủ lĩnh. Sau đó mở Băng phong Vương tọa ra, cầm thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén lao lên.
Dựa vào dòng nước ngầm, tốc độ của đám Chương Ngư rất nhanh, nhưng so sánh với Dương Lăng đã tiến giai đến Trung cấp Thần vu thì lại chẳng đáng gì.
Giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ lên, Dương Lăng trực tiếp tấn công vào thân thể Chương Ngư. Khác với Cuồng chiến sĩ Nặc Phu Ca La Đức mỗi lần đều giương búa chém con Chương Ngư thành hai nửa, mỗi lần hắn đều chỉ đâm một nhát vào sau gáy con Chương Ngư, lập tức tấn công mục tiêu kế tiếp.
Dứt khoát, một kích trí mạng.
Thông qua việc so chiến với Hắc Long vương, lĩnh ngộ một tia Lực lượng pháp tắc, công kích của hắn không có động tác nào thừa.
Dương Lăng chủ công, như chặt chuối giết chết rất nhiều Chương Ngư. Trong nháy mắt đã giảm bớt áp lực đối với mọi người. Thi vu vương thì chủ thủ, đứng sát phía sau Nữ thủ lĩnh, bề ngoài thì nhìn như không có ra tay, nhưng chỉ cần nhìn kỹ có thể phát hiện hắn đang âm thầm niệm chú ngữ, một đoàn Hắc khí nhàn nhạt nhanh chóng bao phủ cả người lại.
Dưới sự bao phủ của Hắc khí, đám Hải đạo cảm giác thân thể tràn đầy lực lượng, đầy chiến ý, càng đánh càng hăng; còn đám Chương Ngư thì lại khác, vừa chạm phải Hắc khí cả người liền chấn động, tốc độ trong nháy mắt chậm hẳn lại, thậm chí đầu óc choáng váng, bị đám Hải đạo nhân cơ hội chém giết.
Ở Vong linh vị diện, Tâm ma lĩnh vực của Thi vu vương khiến kẻ khác hoảng sợ, có thể tăng cường lực công kích và phòng ngự của quân đội trên quy mô lớn, suy giảm năng lực của quân địch, thậm chí trực tiếp kích phát đấu chí và sĩ khí quân mình. Bởi vì như vậy, Vong linh Đại quân mà hắn cầm đầu mới vô cùng hoàn mĩ, ngay cả mấy tên Vong linh quân vương cao cao tại thượng cũng vô cùng e ngại, cùng với hắn nước sông không phạm nước giếng.
Mặc dù thực lực của Thi vu vương mới khôi phục được bảy phần.
Tâm ma lĩnh vực có rất nhiều chiêu sát thủ không thể thi triển ra, nhưng đối mặt với đám Tinh thần lực yếu kém này đã đủ rồi.
Cứ như vậy, Dương Lăng thì chủ công, Thi vu vương chủ thủ. Dưới sự phối hợp của hai người, đám Hải đạo không hề gặp nguy hiểm, mà đám Chương Ngư lai đến thì ngã hết xuống, hầu hết đều chết ở dưới thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ của Dương Lăng.
Ông.
Sau khi hút được rất nhiều máu của đám Chương ngư, Huyết Tinh Linh chủy thủ ngâm lên như là có tính mạng vậy, tản mát ra một cỗ sát khí nồng lặc. Nếu Dương Lăng dừng lại cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện ra trên thanh chủy thủ có hiện lên một bức Đồ án huyền ảo mơ hồ.
Chi.
Nhìn thấy Đại quân Chương ngư tổn thất thảm trọng, một khối nham thạch đen thui vừa kêu vừa lao về phía Dương Lăng. Mọi người chú ý nhìn, thì thấy đó không phải nham thạch mà rõ ràng là con Chương ngư vương khổng lồ người mọc đầy xúc thủ, khiến mọi người cảm thấy tê dại da đầu.
“Đại nhân, lui, lui mau”
“Phong nhận, nhanh, dùng Ma pháp tấn công vào gáy của nó”
Nhìn con Chương ngư vương khổng lồ dữ tợn, đám Hải đạo kinh hãi thất sắc, tê dại da đầu/ Kinh hãi, Cuồng chiến sĩ Nặc Phu Ca La Đức không hề do dự, nhanh chóng lui về đại trận; Nữ thủ lĩnh sắc mặt tái nhợt lớn tiếng kêu lên, nhắc nhở Dương Lăng nhanh chóng quay lại.
Chương ngư vương khổng lồ?
Nhìn con Chương ngư vương hung hăng lao đến. Dương Lăng không sợ mà mừng. Hắn vốn chuẩn bị đánh trọng thương rồi thuần hóa Chương ngư vương, dùng biện pháp đơn giản nhất đánh lui đám Chương ngư rậm rạp này, nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy con Chương ngư vương ở đây. Tiếc nuối, còn nghĩ rằng đàn Chương Ngư này không có Vương giả.
Chương ngư vương “Mịch” một tiếng phun ra một đoàn mực đen ngăn trở tầm mắt của Dương Lăng. Ngay lập tức hơn trăm đầu xúc thủ đồng thời cùng nhau hành động, gắt gao vây lấy Dương Lăng đang bối rối không ứng phó kịp. Hấp huyết xúc thủ nhanh như chớp phóng ra đâm vào người Dương Lăng chuẩn bị hút sạch máu của Dương Lăng như một con mồi.
Đinh
Cự hình chương ngư vương một kích đắc thủ vây khốn được Dương Lăng, song liên tiếp mấy lần hấp huyết xúc thủ sắc bén đều không thể đâm vào bên trong cơ thể Dương Lăng, thậm chí còn bị phản chấn đến nỗi tê dại. Sau một hồi kinh hãi, Chương ngư vương nhanh chóng buông Dương Lăng ra cực tốc lui về phía sau. Trên người Dương Lăng nó cảm giác được một cổ nguy hiểm trước đó chưa từng có.
“ Hừ, chạy đi đâu?”
Hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng thông qua thủy độn pháp thuật thuấn di ngay phía trên người Chương ngư vương, tinh linh chủy thủ sắc bén mạnh mẽ đâm thẳng xuống.
Chi
Cơn đau kịch liệt kéo đến, Chương ngư vương lớn tiếng gào thét, hận không dùng xúc thủ siết chết Dương Lăng. Đang tiết, tốc độ của Chương ngư vương rất nhanh, nhưng Dương Lăng còn nhanh hơn, thuấn di qua bên trái tránh thoát xúc thủ dày đặc của Chương ngư vương, lại hung hăng đâm vào người nó một nhát.
Khả năng hồi phục của Chương ngư vương rất nhanh, cho dù chém đứt một xúc thủ của nó, miệng vết thương ngay lập tức khép lại, sau vài ngày tu dưỡng là có thể mọc ra một xúc thủ hoàn toàn mới.
Tốc độ khôi phúc của một chương ngư bình thường đã kinh người, Chương ngư vương càng không cần phải nói, chém đứt một xúc tu của nó chỉ sau nữa ngày là có thể tái tạo lại được một xúc tu mới. Đáng tiết, dưới sự công kích như cuồng phong của Dương Lăng, tốc độ khôi phục như vậy là cũng còn quá chậm.
Dựa vào thủy độn pháp thuật, Dương Lăng như một cơn lốc, liên tục thay đổi vị trí, để lại trên người Chương ngư vương từng vết thương thật sâu, tốc độ nhanh đến nỗi làm cho người ta hoa cả mắt. Trong mắt của nữ thủ lĩnh hải đạo, Dương Lăng như một cơn lốc màu đen xoay tròn, cẳn bản không thể nào nhìn ra Dương Lăng xuất thủ như thế nào.
Vốn đánh đã không lại, chạy trốn cũng không xong, dưới sự công kích của Dương Lăng, cự hình Chương ngư vương kêu thảm thiết không ngừng, thanh âm càng ngày càng thấp, cuối cùng bị Dương Lăng nhân cơ hội lấy máu tuần hóa.
Ngay cả cự hình Chương ngư vương cũng không phải đối thủ của Dương Lăng thì đám tiểu tử kia càng không phải nói. Chứng kiến đại vương của mình liên tục bị thương, cuối cùng biến mất một cách quỷ dị, đám tiểu chương ngư hoảng sợ, hướng xung quanh mà chạy trốn.
“ Sát”
“ Báo thù cho Tô Cách, sát”
Chuyển bại thành thắng, đám hải đạo phẫn nộ điên cuống công kích vào đám chương ngư đang chạy trốn, hung hăng vì cái chết của Tô Cách mà báo thù. Vô luận là cuồng chiến sĩ Nặc Phu La Đức hay nữ thủ lĩnh, tất cả đếu không chú ý đến Dương Lăng một mặt vừa đuổi giết, một mặt lặng lẽ thu chương ngư vào Vu tháp không gian.
Chương ngư nếu so sánh với lực công kích của ma thú đại quân không tính là cái gì, nhưng chúng nó lại có năng lực hồi phục cực nhanh, dưới khả năng biến hóa của xúc thủ cùng năng lực ngụy trang, kẻ khác khó lòng mà phòng bị. Thuần hóa một chi chương ngư như vậy, tại đại hải mênh mông, đến một lúc nào đó sẽ có cơ hội sử dụng.
Ngày nay, Vu tháp không gian càng ngày càng lớn, đủ khả năng nuôi dưỡng một lượng lớn ma thú dã sanh. Lúc trước đã thuần hóa giác phong thú, hấp huyết biển bức, con nhện, đều là ma thú trên cạn. Bêy giờ thu được một đám chương ngư, hơn nữa trước kia cũng thuần hóa được cự mãng, thủy hệ ma thú đại quân sơ bộ đã được hình thành, hoàn toàn có thể tại bên tron không gian Vu tháp kiến lập một tòa cơ địa thủy hệ ma thú, từng bước từng bước mở rộng quy mô ma thú cơ địa.
Ma thú cơ địa bên trong càng nhiều ma thú, phẩm loại có thể càng tăng, tiềm lực của chính mình sẽ càng mạnh. Nếu có một ngày, giác phong thú, tà nhãn hoặc tự bạo biển bức đại quân tổn thất thảm trọng, có bên trong Vu tháp thuần hóa lại, nhanh chóng bổ sung binh lực.
Kiến cũng có thể cắn chết voi, huống chi đại lượng ma thú!
Chỉ cần có cơ hội tăng mạnh thực lực mà không hao tổn lớn vu lực cùng tinh thần lực, Dương Lăng tuyệt sẽ không bỏ qua
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.