Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 116: Uy Lực của Thánh Giai

Cao Pha

08/04/2013



Mặc dù gia tộc sau lưng Dương Lăng thế lực khổng lồ, nhưng Mai Lệ Tư tin rằng nếu một kích giết chết Dương Lăng rồi xóa đi dấu vết thì sẽ không ai có thể tra ra được chút đầu mối nào.

Nhìn thấy Mai Lệ Tư vuốt ve tinh hạch trên pháp trượng theo thói quen cả đám Hắc ám kỵ sĩ và ma pháp sư chung quanh không cần nhiều lời cũng hiểu được ý tứ của nàng nên đều cùng chuẩn bị. Dưới đấu khí được toàn lực vận dụng, cơ hồ tất cả trường thương của kỵ sĩ đều toát ra một vòng hắc quang.

Trường thương sắc bén, ánh mắt lạnh như băng, đấu khí cao thâm không lường được…từ xa nhìn lại, phảng phất như là một đám sát thần đến từ địa ngục.

Cảm giác được sát khí trấn áp khắp trời đất Dương Lăng không hề chần chờ liền triệu tất cả đại quân ma thú đến.

Có Khô mộc chiến sĩ toàn thân đều đầy những cành cây to dài đứng ngay phía trước còn Thạch Quỷ cùng Giác Phong Thú theo sát sau đó, nhóm bảo vệ là cả đoàn Tà Nhãn, ngay cả đàn Hấp Huyết Biên Bức dưới sự chỉ huy của Hấp Huyết Biên Bức Vương cũng dàn trận hình chuẩn bị tấn công.

“Đây là uy lực của Thượng cổ Triệu Hồi Sư?”

Nhìn thấy đại quân ma thú đông đảo của Dương Lăng, cho dù là Mai Lệ Tư hay Hắc ám kỵ sĩ, tất cả đều chấn động. Mặc dù biết Dương Lăng có nhiều khác biệt so với những Triệu Hồi Sư khác nhưng không ai có thể tưởng tượng được hắn có thể triệu hồi nhiều ma thú tác chiến đến như vậy! Hơn nữa dù chỉ là con kiến, nhưng đến ngay cả một con voi khổng lồ cũng không phải là đối thủ!

Nhìn xem đông đảo con nhện ở chung quanh, lại nhìn đại quân ma thú bên người của Dương Lăng, cả nhóm Mai Lệ Tư đều khẽ hít một ngụm lãnh khí. Đối phó với đàn nhện ở bên trong sơn cốc thì không sao nhưng đám ma thú bên người Dương Lăng lại không đơn giản, tựa hồ tất cả đều tiến hóa thành trung cấp ma thú, lực chiến đấu không phải chuyện đùa!

“Dương Lăng đại nhân, đàn Lang chu này đều là ma thú do ngươi triệu hồi sao, nó đã làm chết hai kỵ sĩ và một ma pháp sư ngươi phải bồi thường cho hợp lý, nếu không…”

Thấy tình huống thay đổi, cho dù có thắng cũng phải mất rất nhiều công sức nên Mai Lệ Tư khẽ chuyển đôi mắt, quyết định lấy lui làm tiến. Chuẩn bị tìm cơ hội lần sau lại tìm biện pháp khác giết chết gã Triệu hồi sư ghê tởm này.

“Nga, không thành vấn đề, cảm ơn sự đại lượng của Mai Lệ Tư cô nương, cần bồi thường bao nhiêu xin cứ nói ?”Dương Lăng nhìn thấy sự việc như vậy thì nói theo, rồi cười cười tiếp: ”Bất luận thế nào thì người sao có thể so với súc sanh được chứ”

Không thể so sánh với một súc sanh?

Nghe Dương Lăng một câu nói hai nghĩa, Mai Lệ Tư tức giận thiếu chút nữa bộc phát, tí nữa đã không khống chế được hướng Dương Lăng phát ra một chuỗi hỏa cầu. Cắn chặt răng mạnh mẽ tỉnh táo lại rồi Mai Lệ Tư nói : ” Dương đại nhân, mỗi người mười vạn mai tử tinh tệ, đây đã là mức bồi thường thấp nhất. Nếu không để Hắc ám giáo hội Trưởng lão biết được chuyện này, e rằng đến lúc đó không phải chỉ là bồi thường tinh tệ đơn giản như vậy nữa”

Mười vạn mai tử tinh tệ?

Đừng nói Thiên Hồ Vưu Na đang ở bên cạnh Dương Lăng, ngay cả đám Hắc Ám kỵ sĩ bên kia đang nghiêm trận chờ đợi cũng đều chấn động, ai cũng không thể tưởng được Mai Lệ Tư cư nhiên chỉ một câu nói lại đòi đến một số tiền lớn đến vậy!

“Hắc hắc, ba mươi mai vạn tử tinh tệ mà thôi, không thành vấn đề”Lạnh lùng cười cười, Dương Lăng nói tiếp : ”Mai Lệ Tư tiểu thư xinh đẹp, bây giờ thì nói đến chuyện bồi thường của các ngươi nhé. Tự tiện xâm nhập lãnh địa của ta, cái này có thể không truy cứu nhưng mỗi một con nhện cũng đều là vô số tâm huyết của ta, một con nhện bị chết bồi thường năm vạn mai tử tinh tệ, điều này cũng không quá đáng chứ? "



Tự tiện xâm nhập lãnh địa của hắn, một con nhện bị chết bồi thường năm vạn mai tử tinh tệ?

Nghe Dương Lăng vừa nói như vậy hết thảy mọi người đều hóa đá trợn mắt há hốc mồm, cả nửa ngày cũng không lấy lại được tinh thần. Nhất là Mai Lệ Tư, còn chưa kịp đắc ý bao lâu đã bị một kích đánh trả, mồm miệng cả buổi cũng không thể khép lại.

Bất ngờ, thật sự là bất ngờ vô cùng!

Không ai tưởng được, Dương Lăng đem sơn cốc con nhện xa xôi cũng xưng là lãnh địa của mình, càng không thể tưởng được, mỗi một con nhện chết lại đòi bồi thường năm vạn mai tử tinh tệ!

Đã từng gặp qua người vô sỉ, cũng gặp qua người hèn hạ nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua người vô sỉ và hèn hạ đến thế!

Nhìn Dương Lăng vẫn như không có chuyện gì xảy ra, nhìn nụ cười như vô tư trên mặt của hắn Mai Lệ Tư lại một lần nữa tức giận đến nỗi cả người run run. Nếu có thể, nàng đã dùng một hắc ám ma pháp đem Dương Lăng biến thành một bộ xương khô, sau đó một gậy đập nát bộ cốt khô của hắn, dùng địa ngục chi hỏa thiêu đốt linh hồn của hắn…

Dưới lửa giận ngập tràn, Mai Lệ Tư lại nổi sát khí, chuẩn bị không tiếc hết thảy mà giết chết Dương Lăng. Dưới mệnh lệnh của nàng đám Hắc ám kỵ sĩ cũng toàn lực vận chuyển đấu khí trong cơ thể, chuẩn bị hung hăng xông lên mạnh mẽ phá đi đại trận của đối phương.

Sau khi thuận lợi đả kích lửa giận của đối phương, Dương Lăng lạnh lùng cười cười. Phẫn nộ khiến người xúc động, đối phương càng xúc động, đối với mình càng có lợi. Nhóm người của Mai Lệ Tư lai lịch không rõ, âm hồn bất tán, để cho họ nằm bên cạnh cũng giống như là quả tạc đạn, còn không bằng nhân cơ hội đem họ một lưới bắt hết.

Mặc dù đối phương thực lực cường đại nhưng hắn tin tưởng bằng đại quân ma thú đối phương tuyệt đối có đi không về. Sau khi tiến giai lên Địa vu ngưng kết Vu Đan hắn đối với thực lực của mình hoàn toàn tin tưởng.

Sau khi giằng co một lát, Mai Lệ Tư cắn chặt răng quyết hạ lệnh cho Kỵ Sĩ tấn công. Nếu đã cùng Dương Lăng đối địch mà để hắn có cơ hội đánh trả thì chi bằng đem đối phương giết chết vĩnh tuyệt hậu hoạn còn hơn. Khi Mai Lệ Tư ra lệnh tấn công đám Hắc ám kỵ sĩ liền bày thành một trận thế hình tam giác công kích sắc bén có thể san núi lấp biển. Mặc dù chỉ có hơn hai trăm người nhưng lại phát tán ra sát khí tận trời.

Cùng lúc đó Mai Lệ Tư cùng với mấy tên ma pháp sư cùng đồng thời liên thủ cấp cho Hắc Ám Kỵ Sĩ và chiến mã gia tốc thuật, vì thế tốc độ của đám kỵ sĩ càng nhanh hơn, giống như một cơn gió lốc biến những con nhện không kịp tránh thành một khối thịt nát bấy.

Nhìn thế tấn công hung mãnh của Hắc Ám kỵ sĩ Dương Lăng không dám chậm trễ vội chỉ huy đại quân ma thú hành động. Dưới sự chỉ huy của Lang Chu vương đại quân Lang chu đều chui xuống dưới đất, Thạch Quỷ và Giác Phong Thú đều bay lên cao đợi lệnh chuẩn bị tùy lúc phóng ra còn Khô Mộc chiến sĩ đứng thành một hàng bảo vệ phía sau Tà Nhãn đại quân. .

Năm muơi bước, bốn mươi chín bước, bốn mươi tám bước. .

Theo khoảng cách nhanh chóng tiến gần, thủ lĩnh chỉ huy của Hắc ám kỵ sĩ giương cao trường thương sắc bén chuẩn bị xuyên vào đại trận ma thú của Dương Lăng. Nhìn bên đối phương chẳng hề có trọng binh cũng không có loại phòng hộ gì hàn quang trong mắt họ chợt lóe lên.

Trên đời này không ai có thể ngăn cản được bước tiến của tập thể Hắc ám kỵ sĩ tấn công, kỵ binh tinh duệ của La Tư đế quốc không thể, Giáo Đình hộ giáo kỵ sĩ cũng không dám trực diện đón lấy mũi nhọn tấn công này. Còn đám ma thú cấp thấp trước mặt này mặc dù số lượng khổng lồ nhưng cũng sẽ không có gì ngoại lệ!

Sau khi đợi đối phương đến gần, Dương Lăng liền hạ lệnh động thủ.

Đầu tiên chính là đại quân Tà Nhãn, dưới sự chỉ huy của Tà Nhãn Bạo Quân, chúng phát ra một luồng sáng chói mắt. Theo sát đó, đại quân Lang chu núp dưới đất cũng bắt đầu tạo những đợt sóng ba đào khắp mặt đất!



Không kịp ứng phó, chiến mã của tên đầu lĩnh Hắc ám kỵ sĩ nhận đòn đầu tiên hai mắt phảng phất như bị móc ra ngoài. Còn chưa kịp định thần thì đã bị phục kích dưới đất biến thành như một con ngựa bị trúng phong!

“Triệt, mau lui lại !”

Mắt thấy không ổn, đám Hắc ám kỵ sĩ còn lại nhanh chóng lui lại, đáng tiếc là đã muộn, Thạch Quỷ và Giác Phong Thú đại quân “Hô” một tiếng đã hung hăng bay vút tới. Trong chớp mắt đã biến mấy tên kỵ sĩ thành từng mảnh nhỏ!

Hắc ám kỵ sĩ mặc dù thân mặc trọng giáp nhưng dưới hàm răng sắc bén của vô số Giác Phong Thú cùng móng vuốt dài hơn tấc của Thạch Quỷ căn bản là không làm nên chuyện gì!

Nhìn đông đảo Giác Phong Thú và Lang Chu ập lên tấn công trước mặt, nhìn tốc độ như tia chớp thêm công kích sắc bén của đối phương mà trong lòng Mai Lệ Tư càng ngày càng nặng. Bất luận thế nào nàng cũng không ngờ rằng chỉ sau một thời gian không gặp đám ma thú cấp thấp đó đã tiến giai có lực công kích kinh khủng như vậy.

Ngay lúc đám Hắc ám kỵ sĩ không kịp lui lại sắp sửa toàn quân bị diệt thì đột nhiên không khí bên người Mai Lệ Tư rung lên một trận và theo đó một hắc y lão giả quỷ dị xuất hiện.

Sau khi hừ lạnh một tiếng, hắc y lão giả vươn tay tạo ra một vòng hắc quang, sau đó, dù là Thạch Quỷ hay là Giác Phong Thú tất cả đều như pho tượng không hề nhúc nhích ngay cả đám Lang chu trốn dưới đất cũng không ngoại lệ.

“Cao giai quần thể thạch hóa?”

Nhìn một màn cổ quái trước mắt, Thiên Hồ Vưu Na chấn động, nghiêng người che trước mặt Dương Lăng rồi khẽ mặc niệm phát ra một quầng sáng màu đỏ nhạt đem chính mình và Dương Lăng bao phủ.

“Hắc, hắc, không sai. Càng ngày càng tiến bộ . ”Sau khi biến ma thú đại quân của Dương Lăng thành đá, hắc y lão giả nhàn nhạt cười cười có vẻ thú vị nhìn Dương Lăng và Vưu Na.

“Đạo sư, con…” Sau khi hắc y lão giả xuất hiện, Mai Lệ Tư khẽ thở dài một hơi. Vốn nàng còn định giải thích vài câu nhưng nghe sư phụ hừ lạnh một tiếng liền lập tức im miệng.

“Dương đại ca, đây là quần thể thạch hóa pháp thuật cao cấp, không có thực lực thánh giai tuyệt đối không thể nào phát ra pháp thuật kinh khủng như vậy!” Nhìn thấy sắc mặt ngưng trọng của Dương Lăng, Vưu Na nhỏ giọng nhắc nhở đồng thời lặng lẽ chuẩn bị đường lui.

“Thánh giai cao thủ?”

Dương Lăng khó khăn nuốt nước miếng, vốn hắn tưởng đối phương chỉ là cao cấp ma đạo sư mà thôi chứ vạn lần không nghĩ tới lão lại là Thánh giai cao thủ, trách sao chỉ một chiêu đã có thể khiến đại quân ma thú mất đi năng lực hành động!

Quan sát Thánh giai trong truyền thuyết cùng nụ cười thâm sâu khó lường của lão trong lòng hắn càng ngày càng trầm. Giờ khắc này rốt cuộc hắn đã hiểu rõ uy lực của Thánh giai, trước thực lực cường đại của bọn họ ma thú cấp thấp cho dù có nhiều cũng không có tác dụng. Có lẽ chỉ khi nào thuần hóa được vài đầu cao cấp ma thú may ra có thể đánh một trận được.

Sau khi qua phút bất ngờ, Dương Lăng nhanh chóng tỉnh táo lại đồng thời liền lập tức nghĩ biện pháp.

Nếu đem Thiên Hồ Vưu Na và Thú một sừng thu vào Vu tháp rồi dựa vào Thổ Độn Vu Thuật mà thuấn di bỏ chạy. Nhưng muốn bảo tồn đám Giác Phong Thú, Tà Nhãn cùng Lang chu thật sự là rất khó khăn khi mà địch nhân ở ngay trước mặt không phải ma đạo sư, lại càng không phải là Hoàng gia đại kiếm sư, mà là Thánh giai cao thủ cao cao tại thượng trên toàn Thái Luân đại lục!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Thú Lãnh Chúa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook