Chương 22: Ma chú
Mị Dạ Thủy Thảo
29/10/2016
Có lẽ, nam nhân này
đối nàng vẫn còn một chút tình ý, chỉ là tình ý này không đủ để bù lại
cừu hận, càng không đủ để thay thế hiện thực, mà còn, phân tình ý này
lại vẫn trộn lẫn quá nhiều phức tạp, ví dụ hài tử trong bụng của nàng...
Cho dù là vì hài tử, ngươi cũng phải sống cho thật tốt... Một câu này của Âu Dương Tử Cách, khiến nàng đột nhiên lại tiến thêm một bước nhận rõ sự thực.
"Bảo Bảo, có một số việc có lẽ là trúng mục đích thôi, vô luận là vì ngươi, hay là vì bản thân ta, ta đều sẽ cố gắng thoát ra khỏi nơi này, đợi vài ngày nữa, đợi vài ngày nữa là có thể rồi..." Bảy ngày sau đó là 15 âm lịch, có chí âm chi khí trợ giúp nàng việc làm nàng muốn, thời điểm đó, nàng có thể rời khỏi nơi này, sau đó đi làm một một số việc nàng không muốn làm nhưng bắt buộc phải làm.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Ngày vẫn bình tĩnh hành hạ xuống.
"Tử Cách, Lưu Ly tiểu thư khó có được một lần tới đây, ngươi nhất định phải chiếu cố thật tốt."
"Vâng, hài nhi biết."
"Tử Cách ca ca, thật lâu không gặp, quấy rầy rồi." Nữ hài có thể xưng là dung nhan tuyệt sắc, thời điểm Độc Cô Tiếu Tuyệt không trở thành mỹ nhân bảng Đệ Nhất Danh, Đệ Nhất Danh đó sẽ thuộc về nàng, tên nàng là Nam Cung Lưu Ly.
"Sẽ không." Âu Dương Tử Cách cười nhạt, chỉ là tươi cười kia hơi miễn cưỡng, nhưng che dấu cực kỳ tốt, cũng không khiến người khác chú ý.
Nam Cung Lưu Ly ngại ngùng cười, trên mặt mang theo thẹn thùng, ánh mắt xếch lên, nàng đến nơi đây là người nhà an bài, vốn là cực kỳ không tình nguyện, nhưng sau khi nhìn thấy Âu Dương Tử Cách,dღđ。l。qღđ, nàng lại cảm thấy không vô ích, hắn thật sự là một nam nhân cực kỳ anh tuấn, mà còn nho nhã ôn hòa, đúng là nam nhân trong tưởng tượng của nàng... Nhất kiến chung tình, có lẽ là như vậy thôi.
Hai người đứng chung một chỗ bộ dáng tựa hồ cực kỳ phối hợp, bọn hạ nhân một bên đều vụng trộm nhìn sau đó mím môi cười.
Sau đó vài ngày, tất cả Âu Dương Sơn trang đều tràn đầy không khí sung sướng, Âu Dương lão phu nhân bày mưu đặt kế, bọn hạ nhân nghiễm nhiên đã coi Nam Cung Lưu Ly là trang chủ phu nhân tương lai.
"Lưu Ly, nếu ngươi nguyện ý, thì đính hôn đi, để chúng ta thông báo cho thông gia, cho các ngươi sớm ngày lập gia đình." Âu Dương lão phu nhân mãn ý nhìn nữ tử trước mặt, đây là con dâu nàng đã chọn từ sớm, vô luận là gia thế hay bản thân nữ tử này, liền đủ để xứng đôi với con trai của nàng.
"Bá mẫu, người, người này... Lưu Ly không có ý kiến gì, cứ làm theo quyết định của người là tốt rồi." Nam Cung Lưu Ly thẹn thùng cười, sau đó vụng trộm nhìn Âu Dương Tử Cách.
Âu Dương Tử Cách ngồi ở một bên, biểu tình không có biến hóa, đây cũng không phải tin tức kinh người gì, nếu hôn nhân có thể đổi lấy cuộc sống an ổn cho Tiếu Tuyệt, hắn nguyện ý cưới một nữ nhân hắn không thích, giống như lúc trước vì cừu hận đi tiếp cận Tiếu Tuyệt vậy...
"Tốt lắm, ba ngày sau chúng ta sẽ mở tiệc đính hôn,hiện tại toàn bộ công việc trong hôn lễ mới bắt đầu chuẩn bị, tuy an bài như vậy có chút vội vàng, nhưng nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết, Lưu Ly, ngươi sẽ không để ý chứ?"
"Đương nhiên là không." Nam Cung Lưu Ly vẫn thẹn thùng cười, nếu không phải không hợp lí, hiện tại nàng đã muốn trở thành thê tử Tử Cách ca ca.
"Được được, Tử Cách, hiện tại ngươi an bài đi!"
"... Vâng!"
...
Ba ngày sau, 15 âm lịch, trăng tròn.
Màu đỏ phủ khắp Âu Dương Sơn trang, trong đại sảnh mấy bàn tiệc, cực kì náo nhiệt, hôm nay là ngày đính hôn Âu Dương gia và Nam Cung gia, kỳ thật nhiều năm trước, hai nhà đã đính ước hôn sự cho hai đứa nhỏ này rồi, chỉ là Âu Dương gia đột nhiên kịch biến,dღđ。l。qღđ, hôn nhân cũng bị trì hoãn, mãi cho đến vài ngày trước đó, Âu Dương Tử Cách diệt trừ ma giáo, trở thành người đứng đầu trong giang hồ, để cho Âu Dương Sơn trang lại đứng đầu võ lâm, hôn nhân này mới được nhắc tới.
Mà lúc này, bên trong trang một xó xỉnh hẻo lánh, lại phát sinh một chuyện hết sức quỷ dị!
Màu đỏ nhạt dần dần bao phủ phòng nhỏ lụi bại này, phòng trong, Độc Cô Tiếu Tuyệt quỳ trên mặt đất, xung quanh thân thể của nàng là huyết dịch màu đỏ đùng để viết văn tự quái dị.
"Ma thần Chí Cao Vô Thượng, tín nữ Độc Cô Tiếu Tuyệt, nguyện lấy linh huyết toàn thân thề, lấy mình để đổi lấy mong muốn của mình, xin ban cho sức mạnh tối thượng, vạn ma về tông, ma thần hàng lâm!" Miệng Tiếu Tuyệt niệm khẩu quyết, tay phải cầm một mảnh nhỏ dùng hết khí lực toàn thân hung hăng cắt xuống tay mình, một giọt một giọt máu chảy xuống, trên mặt đất dần dần đều là màu đỏ.
Ma thần hàng lâm, ma chú Thượng Cổ, chỉ có máu Ma tộc mới có thể sử dụng, nhờ phụ thân cho nàng Huyết Linh ngọc mà biết được, thời điểm lúc ấy chỉ cảm thấy loại ma chú này như là lời nói vô căn cứ, nhưng hiện tại lại chỉ có thể dùng nó đánh cược một lần, thành công, nàng liền có thể rời khỏi nơi này, sau đó đi làm việc nàng cần phải làm!
Hồng quang càng ngày càng mạnh, hương vị huyết tinh càng ngày càng nồng đậm, sắc mặt Tiếu Tuyệt cũng càng ngày càng trắng xanh, thân thể nàng vốn suy yếu càng thêm suy yếu, đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê.
Mà đúng lúc này, hồng quang đột nhiên co rụt lại, sau đó hắc quang chợt mạnh mẽ, phòng nhỏ vốn u ám cơ hồ đã không có bất luận ánh sáng gì, cùng lúc đó, tiếng nói thâm trầm lạnh như băng vang lên trong đầu Tiếu Tuyệt: "Ma, thị huyết, ngươi nguyện ý dùng hắc ám vô tận đổi lấy sức mạnh ngắn ngủi sao?"
"Ta nguyện ý!" Sức mạnh ngắn ngủi sao? Cũng không sao cả, chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, cái gì cũng được!
Hắc vụ càng ngày càng đậm, bao chùm lấy Tiếu Tuyệt, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng kêu rên thống khổ, hắc vụ tản đi, chỉ còn lại một mình Tiếu Tuyệt, người đầy máu ngồi dưới đất...
Từ từ đứng lên, cảm giác vô lực lại tràn đầy sức mạnh, ma chú thành công, nhưng Tiếu Tuyệt lại phát hiện tầm mắt chính mình bắt đầu mơ hồ, có chút sững sờ vươn tay, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng, sau đó dụng lực chớp chớp, bóng dáng rõ ràng, mà lại rất nhanh trở nên mơ hồ...
Đây là trả giá đắt sao, hắc ám vô tận, càng ngày càng không xong, nàng hiện tại đã không có tâm tình nghĩ nhiều rồi...
Tiếu Tuyệt lại chớp chớp mắt, sau đó không chùn bước liền xông ra ngoài, dọc theo đường đi, tuy ánh mắt không tốt, nhưng vẫn thấy được ánh sáng màu đỏ kia, sau đó khi đi ngang qua hoa viên, nghe được vài người nói chuyện.
"Trang chủ thật là có phúc khí, vậy mà có thể đính hôn với Nam Cung tiểu thư."
"Đúng vậy, Nam Cung tiểu thư kia thật đẹp, làm trang chủ rất cao hứng..."
Trang chủ, ai là trang chủ? Tiếu Tuyệt có chút khó thở, trực giác cho rằng, trang chủ trong miệng những người này là Âu Dương Tử Cách...
Rời Khỏi hoa viên, Tiếu Tuyệt đi thẳng đến nơi sáng nhất kia, nơi đó nghe qua cực kì náo nhiệt, tựa hồ có rất nhiều người, bọn họ đang làm gì vậy...
Cho dù là vì hài tử, ngươi cũng phải sống cho thật tốt... Một câu này của Âu Dương Tử Cách, khiến nàng đột nhiên lại tiến thêm một bước nhận rõ sự thực.
"Bảo Bảo, có một số việc có lẽ là trúng mục đích thôi, vô luận là vì ngươi, hay là vì bản thân ta, ta đều sẽ cố gắng thoát ra khỏi nơi này, đợi vài ngày nữa, đợi vài ngày nữa là có thể rồi..." Bảy ngày sau đó là 15 âm lịch, có chí âm chi khí trợ giúp nàng việc làm nàng muốn, thời điểm đó, nàng có thể rời khỏi nơi này, sau đó đi làm một một số việc nàng không muốn làm nhưng bắt buộc phải làm.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... Ngày vẫn bình tĩnh hành hạ xuống.
"Tử Cách, Lưu Ly tiểu thư khó có được một lần tới đây, ngươi nhất định phải chiếu cố thật tốt."
"Vâng, hài nhi biết."
"Tử Cách ca ca, thật lâu không gặp, quấy rầy rồi." Nữ hài có thể xưng là dung nhan tuyệt sắc, thời điểm Độc Cô Tiếu Tuyệt không trở thành mỹ nhân bảng Đệ Nhất Danh, Đệ Nhất Danh đó sẽ thuộc về nàng, tên nàng là Nam Cung Lưu Ly.
"Sẽ không." Âu Dương Tử Cách cười nhạt, chỉ là tươi cười kia hơi miễn cưỡng, nhưng che dấu cực kỳ tốt, cũng không khiến người khác chú ý.
Nam Cung Lưu Ly ngại ngùng cười, trên mặt mang theo thẹn thùng, ánh mắt xếch lên, nàng đến nơi đây là người nhà an bài, vốn là cực kỳ không tình nguyện, nhưng sau khi nhìn thấy Âu Dương Tử Cách,dღđ。l。qღđ, nàng lại cảm thấy không vô ích, hắn thật sự là một nam nhân cực kỳ anh tuấn, mà còn nho nhã ôn hòa, đúng là nam nhân trong tưởng tượng của nàng... Nhất kiến chung tình, có lẽ là như vậy thôi.
Hai người đứng chung một chỗ bộ dáng tựa hồ cực kỳ phối hợp, bọn hạ nhân một bên đều vụng trộm nhìn sau đó mím môi cười.
Sau đó vài ngày, tất cả Âu Dương Sơn trang đều tràn đầy không khí sung sướng, Âu Dương lão phu nhân bày mưu đặt kế, bọn hạ nhân nghiễm nhiên đã coi Nam Cung Lưu Ly là trang chủ phu nhân tương lai.
"Lưu Ly, nếu ngươi nguyện ý, thì đính hôn đi, để chúng ta thông báo cho thông gia, cho các ngươi sớm ngày lập gia đình." Âu Dương lão phu nhân mãn ý nhìn nữ tử trước mặt, đây là con dâu nàng đã chọn từ sớm, vô luận là gia thế hay bản thân nữ tử này, liền đủ để xứng đôi với con trai của nàng.
"Bá mẫu, người, người này... Lưu Ly không có ý kiến gì, cứ làm theo quyết định của người là tốt rồi." Nam Cung Lưu Ly thẹn thùng cười, sau đó vụng trộm nhìn Âu Dương Tử Cách.
Âu Dương Tử Cách ngồi ở một bên, biểu tình không có biến hóa, đây cũng không phải tin tức kinh người gì, nếu hôn nhân có thể đổi lấy cuộc sống an ổn cho Tiếu Tuyệt, hắn nguyện ý cưới một nữ nhân hắn không thích, giống như lúc trước vì cừu hận đi tiếp cận Tiếu Tuyệt vậy...
"Tốt lắm, ba ngày sau chúng ta sẽ mở tiệc đính hôn,hiện tại toàn bộ công việc trong hôn lễ mới bắt đầu chuẩn bị, tuy an bài như vậy có chút vội vàng, nhưng nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết, Lưu Ly, ngươi sẽ không để ý chứ?"
"Đương nhiên là không." Nam Cung Lưu Ly vẫn thẹn thùng cười, nếu không phải không hợp lí, hiện tại nàng đã muốn trở thành thê tử Tử Cách ca ca.
"Được được, Tử Cách, hiện tại ngươi an bài đi!"
"... Vâng!"
...
Ba ngày sau, 15 âm lịch, trăng tròn.
Màu đỏ phủ khắp Âu Dương Sơn trang, trong đại sảnh mấy bàn tiệc, cực kì náo nhiệt, hôm nay là ngày đính hôn Âu Dương gia và Nam Cung gia, kỳ thật nhiều năm trước, hai nhà đã đính ước hôn sự cho hai đứa nhỏ này rồi, chỉ là Âu Dương gia đột nhiên kịch biến,dღđ。l。qღđ, hôn nhân cũng bị trì hoãn, mãi cho đến vài ngày trước đó, Âu Dương Tử Cách diệt trừ ma giáo, trở thành người đứng đầu trong giang hồ, để cho Âu Dương Sơn trang lại đứng đầu võ lâm, hôn nhân này mới được nhắc tới.
Mà lúc này, bên trong trang một xó xỉnh hẻo lánh, lại phát sinh một chuyện hết sức quỷ dị!
Màu đỏ nhạt dần dần bao phủ phòng nhỏ lụi bại này, phòng trong, Độc Cô Tiếu Tuyệt quỳ trên mặt đất, xung quanh thân thể của nàng là huyết dịch màu đỏ đùng để viết văn tự quái dị.
"Ma thần Chí Cao Vô Thượng, tín nữ Độc Cô Tiếu Tuyệt, nguyện lấy linh huyết toàn thân thề, lấy mình để đổi lấy mong muốn của mình, xin ban cho sức mạnh tối thượng, vạn ma về tông, ma thần hàng lâm!" Miệng Tiếu Tuyệt niệm khẩu quyết, tay phải cầm một mảnh nhỏ dùng hết khí lực toàn thân hung hăng cắt xuống tay mình, một giọt một giọt máu chảy xuống, trên mặt đất dần dần đều là màu đỏ.
Ma thần hàng lâm, ma chú Thượng Cổ, chỉ có máu Ma tộc mới có thể sử dụng, nhờ phụ thân cho nàng Huyết Linh ngọc mà biết được, thời điểm lúc ấy chỉ cảm thấy loại ma chú này như là lời nói vô căn cứ, nhưng hiện tại lại chỉ có thể dùng nó đánh cược một lần, thành công, nàng liền có thể rời khỏi nơi này, sau đó đi làm việc nàng cần phải làm!
Hồng quang càng ngày càng mạnh, hương vị huyết tinh càng ngày càng nồng đậm, sắc mặt Tiếu Tuyệt cũng càng ngày càng trắng xanh, thân thể nàng vốn suy yếu càng thêm suy yếu, đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê.
Mà đúng lúc này, hồng quang đột nhiên co rụt lại, sau đó hắc quang chợt mạnh mẽ, phòng nhỏ vốn u ám cơ hồ đã không có bất luận ánh sáng gì, cùng lúc đó, tiếng nói thâm trầm lạnh như băng vang lên trong đầu Tiếu Tuyệt: "Ma, thị huyết, ngươi nguyện ý dùng hắc ám vô tận đổi lấy sức mạnh ngắn ngủi sao?"
"Ta nguyện ý!" Sức mạnh ngắn ngủi sao? Cũng không sao cả, chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, cái gì cũng được!
Hắc vụ càng ngày càng đậm, bao chùm lấy Tiếu Tuyệt, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng kêu rên thống khổ, hắc vụ tản đi, chỉ còn lại một mình Tiếu Tuyệt, người đầy máu ngồi dưới đất...
Từ từ đứng lên, cảm giác vô lực lại tràn đầy sức mạnh, ma chú thành công, nhưng Tiếu Tuyệt lại phát hiện tầm mắt chính mình bắt đầu mơ hồ, có chút sững sờ vươn tay, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng, sau đó dụng lực chớp chớp, bóng dáng rõ ràng, mà lại rất nhanh trở nên mơ hồ...
Đây là trả giá đắt sao, hắc ám vô tận, càng ngày càng không xong, nàng hiện tại đã không có tâm tình nghĩ nhiều rồi...
Tiếu Tuyệt lại chớp chớp mắt, sau đó không chùn bước liền xông ra ngoài, dọc theo đường đi, tuy ánh mắt không tốt, nhưng vẫn thấy được ánh sáng màu đỏ kia, sau đó khi đi ngang qua hoa viên, nghe được vài người nói chuyện.
"Trang chủ thật là có phúc khí, vậy mà có thể đính hôn với Nam Cung tiểu thư."
"Đúng vậy, Nam Cung tiểu thư kia thật đẹp, làm trang chủ rất cao hứng..."
Trang chủ, ai là trang chủ? Tiếu Tuyệt có chút khó thở, trực giác cho rằng, trang chủ trong miệng những người này là Âu Dương Tử Cách...
Rời Khỏi hoa viên, Tiếu Tuyệt đi thẳng đến nơi sáng nhất kia, nơi đó nghe qua cực kì náo nhiệt, tựa hồ có rất nhiều người, bọn họ đang làm gì vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.