Chương 233: Bàn Điều Kiện
Ngã Nhạn
07/12/2020
~ bủm bủm…
Thiên Long đứng đối diện gõ cửa một phòng thượng lưu, phòng thượng lưu này có chút đặc biệt, tới nỗi toàn bộ khán giả hơn năm mươi vạn cặp mắt nhìn thẳng theo hướng Thiên Long.
Đúng vậy, căn phòng Thiên Long gõ cửa cùng độ uy thế của nó có thể trông thấy, đó là căn phòng số một trong ba phòng thượng lưu của Thanh Niên Cung.
Bên trong, Lão Bà Thanh Niên Cung nhìn Thiên Long đứng bên ngoài gõ cửa, liền đắm đuối suy nghĩ, tên Hắc Long này có ý gì?
~ ta nghĩ không nên cho vào!
Một trưởng lão lên tiếng, họ không có thiện cảm mấy với Thiên Long là bao.
~ khách đến nhà không mời uống nước cũng phải chào hỏi một tiếng, hiển nhiên không phải vô cớ mà hắn đến, cho vào đi.
Lại một hắc bào không biết chức vị lớn hay nhỏ, nhưng những lời hắn nói đối nghịch với vị trưởng lão kia là điều chắc chắn.
~ cũng có lý!
~ Ào…
Trận pháp được khai giải, Thiên Long bên ngoài thì có nhìn thấy gì đâu, trận pháp vừa mất đập vào mắt là một đám già khụ gần đất xa trời, mấy chục lão già tụ lại một chỗ, trong đầu Thiên Long đang nghi ngờ, rõ là cái tên Thanh Niên Cung mà tại sao toàn cụ ông cụ bà thiếu mỗi hơi đất nữa thôi.
Bước vào bên trong, uy áp đè nén làm Thiên Long đứng không vững, trong cơ thể khí huyết lộn nhào, nhưng không vì thế mà làm mất phong độ, Thiên Long vẫn mặt tươi như hoa lộ một nụ cười rạng rỡ, đi vào như chưa từng bị một thứ gì ngăn cản, chân bước trên nền thạch cũng rất nhẹ nhàng, không vì áp lực cưỡng ép mà gồng mình để đi, bước đi nhẹ như lông hồng.
~ ồ…
Đám lão già cùng cung chủ tỏ ra kinh hãi, Thiên Long đây cũng quá cường hãn rồi.
Đây đã chứng tỏ khi rèn luyện dưới đáy sông, Thiên Long đã có thể chống chịu với sức nén vô cùng kinh khủng, đến gian thượng lưu này mới là đất diễn, đúng là nơi để phô bày sức mạnh phô trương thanh thế.
Đứng trước mặt một lão bà ngồi bảo tọa, Thiên Long đoán chắc lão bà này tu vi cao nhất và cấp bậc chức vị cũng vậy, đưa tay làm lễ hắn ta nhàn nhạt nói:
~ ta đến không lời mong quý Cung bỏ qua cho kẻ vô lễ này, lần này đến đây ta là muốn bàn chút việc.
Lão bà Cung chủ nhìn Thiên Long rất ưng ý, trong lòng thì tán thưởng không thôi, còn trẻ tuổi nhưng thực lực đã siêu phàm thoát tục cảnh giới, thể xác lại kim cang bất hoại vững như bàn thạch, thật là có thiên phú. Bà ta gật đầu hỏi:
~ ngươi muốn nói gì?
Thiên Long kinh ngạc phát hiện, Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước đang ngủ một bên, cái này phải được cưng chiều cỡ nào mới dám như vậy? Hai gian thượng lưu đệ tử phía bên kia có thiên tài bực nào? Vậy mà vẫn phải nghiêm chỉnh chấp hành đi nhẹ nói khẽ cười duyên, nhị nữ kia… không biết nói sao, đi nhẹ nói khẽ thì thật rất được, nhưng không xem ai ra gì cái này thể hiện rất tốt, hèn gì ra đường chả ngán ai bao giờ, nơi đây được nuông chiều riết sinh hư. Hơn thế được nựng như trứng vầy bố bảo thằng nào dám đụng đến cộng lông.
~ à… ta muốn bàn chuyện chung thân đại sự, cái này chắc ngài cũng biết, Hư Huyễn con bé dễ thương khả ái, ta lại phong độ có thừa, nhân từ bác ái, yêu thiên nhiên cùng vạn vật như bản thân, đến con kiến còn nâng niu không dám đụng nhẹ, quá hợp với tính cách Hư Huyễn luôn, ta thấy hay là sau đại hội hai bên chúng ta phát thiệp luôn đi cho nóng…
~ Ó…
Tất cả… Câm Nín… trong đầu mọi người xuất hiện một con quạ đen bay ngang rải cức, ai cũng trắng trợn mắt tai muốn lòi cả màng nhĩ ra nghe cho rõ sợ nghe nhầm, đây… đây… là gì? Là trắng trợn nâng cao giá trị bản thân mặc cho thực tại phũ phàng, mặc cho họ tận mắt thấy Thiên Long chém tận giết tuyệt thô bạo tàn độc, vậy mà vẫn ó được bốn chữ Nhân Từ Bác Ái, đã thế lại còn muốn phát thiệp hồng nữa, tên này não bị úng hay tới đây sợ quá mà phát bệnh?
~ ta biết tại sao ngươi cưa đổ con bé rồi!
Lão bà Cung chủ gật đầu trịnh trọng nhìn Thiên Long, con bé Hư Huyễn quanh năm suốt tháng ăn ngủ luyện công trong nhà, thời gian ra ngoài cũng chỉ là lén đi mua đồ ăn vặt, ra ngoài lại đúng cảnh gặp ngay một tên thực lực vô song, mặt dày chỉ muốn hơn vạn lý trường thành chứ không kém một li, ăn tục bốc phét thành bản năng, đặc biệt rất cường thế, sao mà một cô bé trong sáng trẻ con như Hư Huyễn thoát khỏi, xem ra ông trời bị mù đưa đẩy nhầm đường rồi.
~ chắc ngài là cung chủ, đa tạ ngài đã hiểu cho ta, kỳ thực ta cũng lười nói lắm, ngài hiểu được vậy thì quá tốt.
~ được rồi… tiếp theo chúng ta sẽ đặt thiệp, ngài thích màu đỏ hay xanh hay hồng…? Cứ việc nói, ta sẽ cố gắng an bài nhanh gọn!
Thiên Long gật đầu nặng nề, ý nói cứ như người ta đã đồng ý, xem ra cái tật cưỡng bức người ta nó ngấm vào tủy rồi.
~ không được…
~ dù ngươi nói sao đi nữa, chuyện này sẽ không thành được, trừ khi ngươi không sợ bất cứ ai trong tam giới!
Lão bà lắc đầu ngao ngán, bà ta không đành giao đứa bé yêu mến bấy lâu nay vào miệng cọp, cái này không khác gì sinh mạng bản thân.
~ nếu ta lấy được quán quân thì sao?
Thiên Long gặng hỏi lại, bây giờ vào mấu chốt, không thể cà chớn nhây nữa.
~ ta sẽ suy nghĩ lại, nhưng ta không tin tưởng vào thực lực ngươi lắm, trong kia có bốn bán Động Hư, một cửu cấp Hóa Thần, ngươi mới Ngũ cấp sơ giai, độ khó là vô cực.
Lão cung chủ thở dài nêu ra vấn đề mấu chốt bất cập, ở đây dưới áp bức của lão bà này các trưởng lão đều im re, không dám kỳ đà cản mũi lao ra xem vào lời nói.
~ cái đó ngài không cần quan tâm, ta nói ta lấy quán quân thì ta lấy, ta chưa biết ngán thứ gì. Kể cả ngài!
Thiên Long khoanh tay đối nhãn cùng lão cung chủ, áp lực ngày càng nặng, khí tràng từ uy áp càng ngày càng nồng, có cả sát khí trong uy áp luôn,điều này không những làm Thiên Long sợ mà càng làm dũng khí hắn ta mạnh mẽ hơn.
~ vô lễ….
Một trưởng lão đang ngồi nhấc nhẹ quyền trượng đập rầm xuống đất, Thiên Long đột nhiên cảm giác sống lưng có tiếng kêu rắc rắc do cường độ áp súc uy áp.
~ phành phành…
Thiên Long nhấc nhẹ chân phải lên xong hạ xuống một cái rầm, Ma khí bùng nổ, ánh mắt rét như dao lạnh găm thẳng vào mắt vị trưởng lão đang súc nén uy áp lên người hắn, Ma khí quận trào một ý chí sát khí không hề che dấu, ý chỉ ta nói ta giết là ta giết, lão đừng có mà cản đường, ta đây chưa biết ngán ai bao giờ đâu.
Cung chủ Thanh Niên Cung nhìn Thiên Long không chớp, bên trong mắt Thiên Long không có một tia bỡn cợt, oai hùng hiên ngang vì nữ nhân của mình mà bất nguy hiểm, cái này làm lão cung chủ đánh giá rất cao.
~ được, ngươi rất khá, ta thử xem ngươi làm được trò trống gì, nếu ngươi lấy được quán quân, ta liền không cấm túc con bé Hư Huyễn qua lại với ngươi.
~ thành giao!
Nghe vậy Thiên Long tán khí cười tiêu sái, biết trong Thanh Niên Cung nội quy chưa bao giờ phá lệ, đệ tử trưởng lão cấm có động tình, một khi biết được xử như giết gà. Lão Cung chủ Thanh Niên Cung này lần này phá lệ, chơi lớn với Thiên Long, bà ta biết Thiên Long một mình đánh với kẻ hơn bản thân bốn đến năm trọng thực lực, quá là bất công, nhưng trên đời này không có công bằng.
~ vậy ta xin cáo từ!
Liếc Hư Huyễn một cái Thiên Long thở dài tiếc rèn sắt không thành, con gái con nứa, ngủ mà lộ hết hàng họ ra thế kia, váy thì váy xẻ, nghiêng người một cái là phong mang lộ tới kiều đồn, nhìn thấy cả nội y, đành kìm nén tức giận sau này đem về dậy lại.
Thiên Long đứng đối diện gõ cửa một phòng thượng lưu, phòng thượng lưu này có chút đặc biệt, tới nỗi toàn bộ khán giả hơn năm mươi vạn cặp mắt nhìn thẳng theo hướng Thiên Long.
Đúng vậy, căn phòng Thiên Long gõ cửa cùng độ uy thế của nó có thể trông thấy, đó là căn phòng số một trong ba phòng thượng lưu của Thanh Niên Cung.
Bên trong, Lão Bà Thanh Niên Cung nhìn Thiên Long đứng bên ngoài gõ cửa, liền đắm đuối suy nghĩ, tên Hắc Long này có ý gì?
~ ta nghĩ không nên cho vào!
Một trưởng lão lên tiếng, họ không có thiện cảm mấy với Thiên Long là bao.
~ khách đến nhà không mời uống nước cũng phải chào hỏi một tiếng, hiển nhiên không phải vô cớ mà hắn đến, cho vào đi.
Lại một hắc bào không biết chức vị lớn hay nhỏ, nhưng những lời hắn nói đối nghịch với vị trưởng lão kia là điều chắc chắn.
~ cũng có lý!
~ Ào…
Trận pháp được khai giải, Thiên Long bên ngoài thì có nhìn thấy gì đâu, trận pháp vừa mất đập vào mắt là một đám già khụ gần đất xa trời, mấy chục lão già tụ lại một chỗ, trong đầu Thiên Long đang nghi ngờ, rõ là cái tên Thanh Niên Cung mà tại sao toàn cụ ông cụ bà thiếu mỗi hơi đất nữa thôi.
Bước vào bên trong, uy áp đè nén làm Thiên Long đứng không vững, trong cơ thể khí huyết lộn nhào, nhưng không vì thế mà làm mất phong độ, Thiên Long vẫn mặt tươi như hoa lộ một nụ cười rạng rỡ, đi vào như chưa từng bị một thứ gì ngăn cản, chân bước trên nền thạch cũng rất nhẹ nhàng, không vì áp lực cưỡng ép mà gồng mình để đi, bước đi nhẹ như lông hồng.
~ ồ…
Đám lão già cùng cung chủ tỏ ra kinh hãi, Thiên Long đây cũng quá cường hãn rồi.
Đây đã chứng tỏ khi rèn luyện dưới đáy sông, Thiên Long đã có thể chống chịu với sức nén vô cùng kinh khủng, đến gian thượng lưu này mới là đất diễn, đúng là nơi để phô bày sức mạnh phô trương thanh thế.
Đứng trước mặt một lão bà ngồi bảo tọa, Thiên Long đoán chắc lão bà này tu vi cao nhất và cấp bậc chức vị cũng vậy, đưa tay làm lễ hắn ta nhàn nhạt nói:
~ ta đến không lời mong quý Cung bỏ qua cho kẻ vô lễ này, lần này đến đây ta là muốn bàn chút việc.
Lão bà Cung chủ nhìn Thiên Long rất ưng ý, trong lòng thì tán thưởng không thôi, còn trẻ tuổi nhưng thực lực đã siêu phàm thoát tục cảnh giới, thể xác lại kim cang bất hoại vững như bàn thạch, thật là có thiên phú. Bà ta gật đầu hỏi:
~ ngươi muốn nói gì?
Thiên Long kinh ngạc phát hiện, Hư Huyễn cùng Hư Thước Thước đang ngủ một bên, cái này phải được cưng chiều cỡ nào mới dám như vậy? Hai gian thượng lưu đệ tử phía bên kia có thiên tài bực nào? Vậy mà vẫn phải nghiêm chỉnh chấp hành đi nhẹ nói khẽ cười duyên, nhị nữ kia… không biết nói sao, đi nhẹ nói khẽ thì thật rất được, nhưng không xem ai ra gì cái này thể hiện rất tốt, hèn gì ra đường chả ngán ai bao giờ, nơi đây được nuông chiều riết sinh hư. Hơn thế được nựng như trứng vầy bố bảo thằng nào dám đụng đến cộng lông.
~ à… ta muốn bàn chuyện chung thân đại sự, cái này chắc ngài cũng biết, Hư Huyễn con bé dễ thương khả ái, ta lại phong độ có thừa, nhân từ bác ái, yêu thiên nhiên cùng vạn vật như bản thân, đến con kiến còn nâng niu không dám đụng nhẹ, quá hợp với tính cách Hư Huyễn luôn, ta thấy hay là sau đại hội hai bên chúng ta phát thiệp luôn đi cho nóng…
~ Ó…
Tất cả… Câm Nín… trong đầu mọi người xuất hiện một con quạ đen bay ngang rải cức, ai cũng trắng trợn mắt tai muốn lòi cả màng nhĩ ra nghe cho rõ sợ nghe nhầm, đây… đây… là gì? Là trắng trợn nâng cao giá trị bản thân mặc cho thực tại phũ phàng, mặc cho họ tận mắt thấy Thiên Long chém tận giết tuyệt thô bạo tàn độc, vậy mà vẫn ó được bốn chữ Nhân Từ Bác Ái, đã thế lại còn muốn phát thiệp hồng nữa, tên này não bị úng hay tới đây sợ quá mà phát bệnh?
~ ta biết tại sao ngươi cưa đổ con bé rồi!
Lão bà Cung chủ gật đầu trịnh trọng nhìn Thiên Long, con bé Hư Huyễn quanh năm suốt tháng ăn ngủ luyện công trong nhà, thời gian ra ngoài cũng chỉ là lén đi mua đồ ăn vặt, ra ngoài lại đúng cảnh gặp ngay một tên thực lực vô song, mặt dày chỉ muốn hơn vạn lý trường thành chứ không kém một li, ăn tục bốc phét thành bản năng, đặc biệt rất cường thế, sao mà một cô bé trong sáng trẻ con như Hư Huyễn thoát khỏi, xem ra ông trời bị mù đưa đẩy nhầm đường rồi.
~ chắc ngài là cung chủ, đa tạ ngài đã hiểu cho ta, kỳ thực ta cũng lười nói lắm, ngài hiểu được vậy thì quá tốt.
~ được rồi… tiếp theo chúng ta sẽ đặt thiệp, ngài thích màu đỏ hay xanh hay hồng…? Cứ việc nói, ta sẽ cố gắng an bài nhanh gọn!
Thiên Long gật đầu nặng nề, ý nói cứ như người ta đã đồng ý, xem ra cái tật cưỡng bức người ta nó ngấm vào tủy rồi.
~ không được…
~ dù ngươi nói sao đi nữa, chuyện này sẽ không thành được, trừ khi ngươi không sợ bất cứ ai trong tam giới!
Lão bà lắc đầu ngao ngán, bà ta không đành giao đứa bé yêu mến bấy lâu nay vào miệng cọp, cái này không khác gì sinh mạng bản thân.
~ nếu ta lấy được quán quân thì sao?
Thiên Long gặng hỏi lại, bây giờ vào mấu chốt, không thể cà chớn nhây nữa.
~ ta sẽ suy nghĩ lại, nhưng ta không tin tưởng vào thực lực ngươi lắm, trong kia có bốn bán Động Hư, một cửu cấp Hóa Thần, ngươi mới Ngũ cấp sơ giai, độ khó là vô cực.
Lão cung chủ thở dài nêu ra vấn đề mấu chốt bất cập, ở đây dưới áp bức của lão bà này các trưởng lão đều im re, không dám kỳ đà cản mũi lao ra xem vào lời nói.
~ cái đó ngài không cần quan tâm, ta nói ta lấy quán quân thì ta lấy, ta chưa biết ngán thứ gì. Kể cả ngài!
Thiên Long khoanh tay đối nhãn cùng lão cung chủ, áp lực ngày càng nặng, khí tràng từ uy áp càng ngày càng nồng, có cả sát khí trong uy áp luôn,điều này không những làm Thiên Long sợ mà càng làm dũng khí hắn ta mạnh mẽ hơn.
~ vô lễ….
Một trưởng lão đang ngồi nhấc nhẹ quyền trượng đập rầm xuống đất, Thiên Long đột nhiên cảm giác sống lưng có tiếng kêu rắc rắc do cường độ áp súc uy áp.
~ phành phành…
Thiên Long nhấc nhẹ chân phải lên xong hạ xuống một cái rầm, Ma khí bùng nổ, ánh mắt rét như dao lạnh găm thẳng vào mắt vị trưởng lão đang súc nén uy áp lên người hắn, Ma khí quận trào một ý chí sát khí không hề che dấu, ý chỉ ta nói ta giết là ta giết, lão đừng có mà cản đường, ta đây chưa biết ngán ai bao giờ đâu.
Cung chủ Thanh Niên Cung nhìn Thiên Long không chớp, bên trong mắt Thiên Long không có một tia bỡn cợt, oai hùng hiên ngang vì nữ nhân của mình mà bất nguy hiểm, cái này làm lão cung chủ đánh giá rất cao.
~ được, ngươi rất khá, ta thử xem ngươi làm được trò trống gì, nếu ngươi lấy được quán quân, ta liền không cấm túc con bé Hư Huyễn qua lại với ngươi.
~ thành giao!
Nghe vậy Thiên Long tán khí cười tiêu sái, biết trong Thanh Niên Cung nội quy chưa bao giờ phá lệ, đệ tử trưởng lão cấm có động tình, một khi biết được xử như giết gà. Lão Cung chủ Thanh Niên Cung này lần này phá lệ, chơi lớn với Thiên Long, bà ta biết Thiên Long một mình đánh với kẻ hơn bản thân bốn đến năm trọng thực lực, quá là bất công, nhưng trên đời này không có công bằng.
~ vậy ta xin cáo từ!
Liếc Hư Huyễn một cái Thiên Long thở dài tiếc rèn sắt không thành, con gái con nứa, ngủ mà lộ hết hàng họ ra thế kia, váy thì váy xẻ, nghiêng người một cái là phong mang lộ tới kiều đồn, nhìn thấy cả nội y, đành kìm nén tức giận sau này đem về dậy lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.