Chương 143: Chiến Đấu Ý Chí Đại Năng
Ngã Nhạn
07/12/2020
Sự việc sau đó xảy ra làm Thiên Long như đứng tim, cả hai thẻ bài đều hạ bệ lên tay Thiên Long một cách nhẹ nhàng, trong đầu Thiên Long lập tức xuất hiện một thông tin.
- kỷ nguyên Linh Lực, lấy linh khí làm mẹ, hấp thụ cùng với tìm hiểu áo nghĩa võ giả, lấy Thiên Đạo làm cha, dẫn đường mở lối cho kẻ tu luyện.
- ta... Danh xưng Đại Đế Lôi Thần, đã đạt đến Hồng Quân cấp bậc điên phong, một mình một thiên địa, vì không còn nhiều thời gian, ta để lại truyền thừa Kim hệ nguyên tố, mang tên Lôi Thần vũ kỹ, kẻ được cơ duyên, không cần tiếc thương!
- Cấp bậc Hồng Quân...
Thiên Long lẩm bẩm trong miệng, không biết trái đất đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên? Bao nhiêu thời kỳ võ giả huy hoàng cho đến ngày nay, và cấp bậc thực lực xưa và nay có khác nhau lắm không?
- Ta... Một đời Ma tôn, tiếc thay kỷ nguyên Linh Lực không có lấy một kẻ có thiên phú vừa mắt, nhưng đừng tưởng khi ta mất mà ta chọn bừa, yêu cầu đệ tử của ta tuyệt đối phải là yêu nghiệt một trời một đất, tuyệt đối không thể dưới ta.
- nhóc con, ngươi còn quá trẻ đã có thể thành tựu hiện tại, vừa ý ta rồi, ta không danh không phận một hiệu Ma Tôn, nay ta truyền cho ngươi truyền thừa Hắc Ám vũ kỹ, tuyệt không thua kém một bản vũ kỹ nào trên đời, từ trước không thua và sau này cũng tuyệt không thua.
Thiên Long nhận thêm một tia ý chỉ:
- Ngươi... Chỉ được chọn một trong hai!
- ặc...
Thiên Long tự nhận mình là kẻ tham lam, luôn muốn mỗi thứ một tý chứ không muốn độc tôn một thứ, ca này phải chọn lựa làm sao?
Ví dụ một trong hai bảo vật chọn mình Thiên Long còn cắn răng bỏ lại một, dù sao nó cũng không chọn cũng ta, thế nhưng đằng này cả hai chọn cả nhưng lại bắt ta chọn một, khó quá, ngươi không cần ta nhưng ta lại rất cần hai ngươi a...
- ta muốn nghịch sấm sét...
- nhưng ta thiên sinh lại là Ma khí rồi, nếu luyện ma khí thì chỉ cần hấp thu tăng thực lực thôi...
- nhưng ta muốn nghịch điện...
- thế nhưng Ma khí ngon hơn...
...
Thiên Long phân vân không biết phải làm sao, nếu hai vị đại năng còn sống mà thấy Thiên Long chần chờ vậy chắc một vả tiến cậu ta đi luôn, vậy mà dám không coi họ ra gì cơ chứ?
- haha ta có cách rồi...
Thiên Long đột nhiên gõ đầu một cái, lập tức hét lớn:
- Nhu Bộ Song Lân Quyền!
Xíu Xíu...
Hai đầu tiểu Lân lập tức xuất hiện, chúng vừa xuất hiện thấy hai cái lệnh bài lập tức thèm rỏ rãi, cứ như đồ ăn ngon mà đã bị nhịn đói ngàn năm vậy, không đợi Thiên Long suy nghĩ tiếp nhị Lân đã một đứa một miếng nuốt luôn truyền thừa của hai vị đại đế, Thiên Long á khẩu im lặng không biết phải làm sao.
Rầm Rầm...
- hai con lợn... Ngu ngu quá ngu... Mau lè ra...
Thiên Long lao lên cầm đuôi dốc mạnh đầu hai Lân xuống đất, hai tay múa nhị Lân còn muốn nhanh hơn múa nhị khúc, cậu ta đập rầm rầm nhị Lân xuống đất như đập bắp, cái này mà để nhị nữ ở nhà mà thấy chắc Thiên Long chịu khó ngủ cách họ xa xa đó a...
- xong... xong rồi... hết rồi...
Thiên Long nói không ra tiếng, vậy là hết, hai cái truyền thừa thà cắn răng chọn bừa một cái thì nhất định có thể đột phá Hóa Thần lên tới Động Hư là ít, vậy là coi như đời này vứt.
Xoẹt xoẹt...
Phập phù...
Đột nhiên Thiên Long giật bắt người, Kim Lân nuốt Lôi Thần truyền thừa toàn thân được bao quanh bởi một lớp điện quang di chuyển, Hắc Lân nuốt Hắc Ám truyền thừa toàn thân phập phồng quỷ vụ đen nhánh, Thiên Long hiện tại ý thức nối với nhị Lân vẫn chưa được thuần thục mấy, thế nhưng Thiên Long cảm nhận nếu gặp yêu thú nhất cấp sơ giai mỗi đầu Lân đều có thể nuốt luôn chứ không cần nhai, cảm giác có gì đó đang thay đổi lạ lắm.
Nhị Lân rơi vào tình trạng mất ý thức, chúng lập tức biến về tay Thiên Long nghỉ ngơi tiêu hóa, thứ truyền thừa này không phải đồ bổ gì hết, Thiên Long đoán chắc chắn lần này nhị lân khi tỉnh lại tuyệt đối sẽ khác xưa.
- A...
Khi nhị Lân về hai chi Thiên Long tức thì một cơn đau cuồng nộ nó chiếm lấy toàn bộ cơ thể Thiên Long, Thiên Long liền bị chìm vào thần thức, trong thức hải có hai trung niên một hùng dũng như núi một nhỏ con yếu ớt, mặt mũi không thể thấy gì cả, chỉ có hai bóng trắng, hai họ liên tục ra quyền đánh nhau một cách hăng say.
Thiên Long thì đau như búa bổ, hai đại năng thì tuyệt không dừng tay.
- ở ngoài thì ta không biết, nhưng ở trong thức hải của ta, đến Thiên Đế cũng đừng hòng gây rối!
Thiên Long hét lớn lên, theo cậu ta kia không phải hồn phách nhị Đế, đó là hai luồng ý chí võ đạo của họ để lại, chúng công kích nhau theo bản năng, biết mình lao vào chỉ có nước thiệt thân mà thôi, Thiên Long một bên suy nghĩ cách khống chế bọn họ.
- Phá Quyền!
Hết cách rồi, Thiên Long biết là mình không thể dùng kế sách gì với hai đại năng, khi trước nhất định họ đã suy nghĩ đến nước này, nếu Thiên Long dùng thủ đoạn đê tiện để bắt họ phục tùng, vậy hai luồng ý chí kia đích thị hai quả nguyên tử hàng thật giá thật, khi đó tức nước vỡ bờ.
Vận quyền lao lên, Thiên Long không tin mình lại không đánh lại hai tia ý chí của đại năng, tuy không đánh lại Đại Đế và Ma Tôn, nhưng ít ra cũng phải thịt được hai tia ý chí từ cái thời vài chục ngàn năm về trước chứ? Nếu còn không đánh lại Thiên Long khóc không ra nước mắt luôn.
Xem hai Đại đế chiến đấu Thiên Long thèm khát thực lực không thôi, hiện tại còn quá yếu luôn, ngay cả trưởng lão Linh Lung Tháp cũng không dám trêu vào, Đám trưởng lão đó đều là cấp bậc vượt ngoài sức tưởng tượng rồi, từ cấp bậc trưởng lão thập nhất đổ lại, đó đều là cao thủ hàng thật giá thật già trẻ không gạt, còn đám trưởng lão Thập Nhị đổ lên đều và hàng đểu, mỗi vài ba năm lại có kẻ thay thế.
Loạn quyền Thiên Long lao vào, một chiêu chấn vỡ cục diện, liền hai luồng ý chí võ đạo quay qua tấn công Thiên Long, hiện tại Thiên Long chỉ là thần thức tụ lại, nếu bị thương vậy không khác gì hồn phách bị thương, cho nên cậu ta cẩn thận vô cùng, từng chiêu từng chiêu một không công được thì chạy, không chơi địch mất một ngàn ta lỗ tám trăm, bị thương hồn phách đó a, không phải chuyện đùa đâu.
- - Ầm Ầm Ầm...
Kìm nén cơn đau đầu như búa bổ, Thiên Long tập trung tinh thần chiến đấu, đến đây Thiên Long phải nể phục hai tia ý chí, chúng phối hợp không một góc chết, Thiên Long có thể khẳng định khi còn sống hai vị Đại năng này tuyệt đối là một cặp song sát cao thủ, phải là huynh đệ mấy trăm, mấy ngàn năm mới có thể phối hợp nhịp nhàng như vầy được! Không biết vì nguyên do gì họ lại giết nhau tới nỗi đồng quy vu tận, nhưng có thể khẳng định một điều, trước đây hai người này tuyệt đối đồng hành chém giết với nhau không dưới vài trăm năm.
May mắn Thiên Long có thể tự mình lo được, Trảo thủ lấy ra luyện tập tuyệt đối là mỹ mãn.
- xoẹt xoẹt...
Từng đừng trảo đưa ra, Thiên Long chỉ cần luyện trảo, nhị Đế bên ngoài công kích Thiên Long, dần dần hình thành một vòng thái cực trận, lấy Thiên Long làm trung tâm, toàn bộ linh khí trong đại điện và bên ngoài thủy điện, lập tức tất cả linh khí đổ hết về mi tâm Thiên Long một cách cuồng nộ vũ bão, trên mi tâm Thiên Long hình thành một lốc xoáy nhỏ do linh khí đổ vào tạo thành.
- kỷ nguyên Linh Lực, lấy linh khí làm mẹ, hấp thụ cùng với tìm hiểu áo nghĩa võ giả, lấy Thiên Đạo làm cha, dẫn đường mở lối cho kẻ tu luyện.
- ta... Danh xưng Đại Đế Lôi Thần, đã đạt đến Hồng Quân cấp bậc điên phong, một mình một thiên địa, vì không còn nhiều thời gian, ta để lại truyền thừa Kim hệ nguyên tố, mang tên Lôi Thần vũ kỹ, kẻ được cơ duyên, không cần tiếc thương!
- Cấp bậc Hồng Quân...
Thiên Long lẩm bẩm trong miệng, không biết trái đất đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên? Bao nhiêu thời kỳ võ giả huy hoàng cho đến ngày nay, và cấp bậc thực lực xưa và nay có khác nhau lắm không?
- Ta... Một đời Ma tôn, tiếc thay kỷ nguyên Linh Lực không có lấy một kẻ có thiên phú vừa mắt, nhưng đừng tưởng khi ta mất mà ta chọn bừa, yêu cầu đệ tử của ta tuyệt đối phải là yêu nghiệt một trời một đất, tuyệt đối không thể dưới ta.
- nhóc con, ngươi còn quá trẻ đã có thể thành tựu hiện tại, vừa ý ta rồi, ta không danh không phận một hiệu Ma Tôn, nay ta truyền cho ngươi truyền thừa Hắc Ám vũ kỹ, tuyệt không thua kém một bản vũ kỹ nào trên đời, từ trước không thua và sau này cũng tuyệt không thua.
Thiên Long nhận thêm một tia ý chỉ:
- Ngươi... Chỉ được chọn một trong hai!
- ặc...
Thiên Long tự nhận mình là kẻ tham lam, luôn muốn mỗi thứ một tý chứ không muốn độc tôn một thứ, ca này phải chọn lựa làm sao?
Ví dụ một trong hai bảo vật chọn mình Thiên Long còn cắn răng bỏ lại một, dù sao nó cũng không chọn cũng ta, thế nhưng đằng này cả hai chọn cả nhưng lại bắt ta chọn một, khó quá, ngươi không cần ta nhưng ta lại rất cần hai ngươi a...
- ta muốn nghịch sấm sét...
- nhưng ta thiên sinh lại là Ma khí rồi, nếu luyện ma khí thì chỉ cần hấp thu tăng thực lực thôi...
- nhưng ta muốn nghịch điện...
- thế nhưng Ma khí ngon hơn...
...
Thiên Long phân vân không biết phải làm sao, nếu hai vị đại năng còn sống mà thấy Thiên Long chần chờ vậy chắc một vả tiến cậu ta đi luôn, vậy mà dám không coi họ ra gì cơ chứ?
- haha ta có cách rồi...
Thiên Long đột nhiên gõ đầu một cái, lập tức hét lớn:
- Nhu Bộ Song Lân Quyền!
Xíu Xíu...
Hai đầu tiểu Lân lập tức xuất hiện, chúng vừa xuất hiện thấy hai cái lệnh bài lập tức thèm rỏ rãi, cứ như đồ ăn ngon mà đã bị nhịn đói ngàn năm vậy, không đợi Thiên Long suy nghĩ tiếp nhị Lân đã một đứa một miếng nuốt luôn truyền thừa của hai vị đại đế, Thiên Long á khẩu im lặng không biết phải làm sao.
Rầm Rầm...
- hai con lợn... Ngu ngu quá ngu... Mau lè ra...
Thiên Long lao lên cầm đuôi dốc mạnh đầu hai Lân xuống đất, hai tay múa nhị Lân còn muốn nhanh hơn múa nhị khúc, cậu ta đập rầm rầm nhị Lân xuống đất như đập bắp, cái này mà để nhị nữ ở nhà mà thấy chắc Thiên Long chịu khó ngủ cách họ xa xa đó a...
- xong... xong rồi... hết rồi...
Thiên Long nói không ra tiếng, vậy là hết, hai cái truyền thừa thà cắn răng chọn bừa một cái thì nhất định có thể đột phá Hóa Thần lên tới Động Hư là ít, vậy là coi như đời này vứt.
Xoẹt xoẹt...
Phập phù...
Đột nhiên Thiên Long giật bắt người, Kim Lân nuốt Lôi Thần truyền thừa toàn thân được bao quanh bởi một lớp điện quang di chuyển, Hắc Lân nuốt Hắc Ám truyền thừa toàn thân phập phồng quỷ vụ đen nhánh, Thiên Long hiện tại ý thức nối với nhị Lân vẫn chưa được thuần thục mấy, thế nhưng Thiên Long cảm nhận nếu gặp yêu thú nhất cấp sơ giai mỗi đầu Lân đều có thể nuốt luôn chứ không cần nhai, cảm giác có gì đó đang thay đổi lạ lắm.
Nhị Lân rơi vào tình trạng mất ý thức, chúng lập tức biến về tay Thiên Long nghỉ ngơi tiêu hóa, thứ truyền thừa này không phải đồ bổ gì hết, Thiên Long đoán chắc chắn lần này nhị lân khi tỉnh lại tuyệt đối sẽ khác xưa.
- A...
Khi nhị Lân về hai chi Thiên Long tức thì một cơn đau cuồng nộ nó chiếm lấy toàn bộ cơ thể Thiên Long, Thiên Long liền bị chìm vào thần thức, trong thức hải có hai trung niên một hùng dũng như núi một nhỏ con yếu ớt, mặt mũi không thể thấy gì cả, chỉ có hai bóng trắng, hai họ liên tục ra quyền đánh nhau một cách hăng say.
Thiên Long thì đau như búa bổ, hai đại năng thì tuyệt không dừng tay.
- ở ngoài thì ta không biết, nhưng ở trong thức hải của ta, đến Thiên Đế cũng đừng hòng gây rối!
Thiên Long hét lớn lên, theo cậu ta kia không phải hồn phách nhị Đế, đó là hai luồng ý chí võ đạo của họ để lại, chúng công kích nhau theo bản năng, biết mình lao vào chỉ có nước thiệt thân mà thôi, Thiên Long một bên suy nghĩ cách khống chế bọn họ.
- Phá Quyền!
Hết cách rồi, Thiên Long biết là mình không thể dùng kế sách gì với hai đại năng, khi trước nhất định họ đã suy nghĩ đến nước này, nếu Thiên Long dùng thủ đoạn đê tiện để bắt họ phục tùng, vậy hai luồng ý chí kia đích thị hai quả nguyên tử hàng thật giá thật, khi đó tức nước vỡ bờ.
Vận quyền lao lên, Thiên Long không tin mình lại không đánh lại hai tia ý chí của đại năng, tuy không đánh lại Đại Đế và Ma Tôn, nhưng ít ra cũng phải thịt được hai tia ý chí từ cái thời vài chục ngàn năm về trước chứ? Nếu còn không đánh lại Thiên Long khóc không ra nước mắt luôn.
Xem hai Đại đế chiến đấu Thiên Long thèm khát thực lực không thôi, hiện tại còn quá yếu luôn, ngay cả trưởng lão Linh Lung Tháp cũng không dám trêu vào, Đám trưởng lão đó đều là cấp bậc vượt ngoài sức tưởng tượng rồi, từ cấp bậc trưởng lão thập nhất đổ lại, đó đều là cao thủ hàng thật giá thật già trẻ không gạt, còn đám trưởng lão Thập Nhị đổ lên đều và hàng đểu, mỗi vài ba năm lại có kẻ thay thế.
Loạn quyền Thiên Long lao vào, một chiêu chấn vỡ cục diện, liền hai luồng ý chí võ đạo quay qua tấn công Thiên Long, hiện tại Thiên Long chỉ là thần thức tụ lại, nếu bị thương vậy không khác gì hồn phách bị thương, cho nên cậu ta cẩn thận vô cùng, từng chiêu từng chiêu một không công được thì chạy, không chơi địch mất một ngàn ta lỗ tám trăm, bị thương hồn phách đó a, không phải chuyện đùa đâu.
- - Ầm Ầm Ầm...
Kìm nén cơn đau đầu như búa bổ, Thiên Long tập trung tinh thần chiến đấu, đến đây Thiên Long phải nể phục hai tia ý chí, chúng phối hợp không một góc chết, Thiên Long có thể khẳng định khi còn sống hai vị Đại năng này tuyệt đối là một cặp song sát cao thủ, phải là huynh đệ mấy trăm, mấy ngàn năm mới có thể phối hợp nhịp nhàng như vầy được! Không biết vì nguyên do gì họ lại giết nhau tới nỗi đồng quy vu tận, nhưng có thể khẳng định một điều, trước đây hai người này tuyệt đối đồng hành chém giết với nhau không dưới vài trăm năm.
May mắn Thiên Long có thể tự mình lo được, Trảo thủ lấy ra luyện tập tuyệt đối là mỹ mãn.
- xoẹt xoẹt...
Từng đừng trảo đưa ra, Thiên Long chỉ cần luyện trảo, nhị Đế bên ngoài công kích Thiên Long, dần dần hình thành một vòng thái cực trận, lấy Thiên Long làm trung tâm, toàn bộ linh khí trong đại điện và bên ngoài thủy điện, lập tức tất cả linh khí đổ hết về mi tâm Thiên Long một cách cuồng nộ vũ bão, trên mi tâm Thiên Long hình thành một lốc xoáy nhỏ do linh khí đổ vào tạo thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.