Chương 405: Dỗ Con
Ngã Nhạn
01/04/2021
~ Nín đi, đừng nấc nữa!
Thiên Long lau nước mắt cá sấu dễ thương của con gái, khóc một cái là không thèm quan tâm gì hết, khóc đến bao giờ có người dỗ mới thôi, đó là ưu điểm làm nên tên tuổi Tịnh Vân, cái này Tiểu Bạch nói, tiểu Bạch mà nói vậy thì nhất định là thật.
~ Ta thấy phụ thân người ta toàn dắt con cái đi chơi chỗ này chỗ nọ, còn vui vẻ cười đùa, ngươi lại quát mắng không thèm để ý ta, ta thù rất dai!
Tịnh Vân nhìn Thiên Long nói được đoạn nấc lên nấc xuống, ánh mắt đỏ hoe trợn tròn nhìn Thiên Long, thực sự rất dễ thương luôn, tầm cỡ này Thiên Long nào dám chọc giận, tội nghiệp con bé.
~ Vậy thì phải lễ phép, người khác ta không biết, những người thân cận với phụ thân ngươi, đều phải thưa chào đàng hoàng, nói có chủ ngữ phụ thân chiều ngươi hết!
Thiên Long tỏ vẻ bất lực, dạy đời cái cô nhóc này cần phải có một cái lòng nhẫn nhịn cao, không nhịn được khó mà chịu nổi. Tuy Tịnh Vân đã nhiều tuổi nhiều hơn Thiên Long rất nhiều, nhưng tâm hồn còn nhỏ chán. Thiên Long rất tự tin xưng phụ thân với nàng.
~ Biết rồi!
~ Đưa tay đây!
Thiên Long làm liều một lần xem sao, hắn đưa tay ra muốn nắm tay Tịnh Vân, con bé cứ cầm vạt áo hắn thôi, Thiên Long nhân lúc cô bé yếu đuối tiến đến một bước .
~ Không!
Thẳng thừng từ chối, không là không, nàng còn tỉnh lắm a, tiện nghi một cục to như thế nào đến lượt Thiên Long, bỏ cái suy nghĩ đó đi mà làm người bạn ê….
~ Trước đi.
Thở dài để Tịnh Vân và tiểu Bạch đi trước, Thiên Long và hai huynh đệ Phá theo sau, lần này ra đường mọi người đội nón màn đen che đi dung mạo, có thánh nhân cũng không nhận ra.
~ Oa….
Tịnh Vân thấy một sạp bán thịt xiên nướng, hai mắt bắn ra hỏa hầu thèm thuồng, không kiềm chế được kéo tiểu Bạch đến đó, chớp mắt đã ngồi gọn vào ghế gọi món như thật.
Thiên Long thắc mắc Tịnh Vân là Yêu, nhưng không biết nàng thuộc Thần Thú, hay Yêu Thú, hay Thánh Thú, ở gần nàng Thiên Long biết được nàng thoát ra hơi thở Yêu Khí, nhưng là gì đây a…. Thật đau đầu. Mà là gì đi chăng nữa cũng không nên ăn thịt a, không phải như thế sẽ là ăn thịt đồng loại sao, bất quá Thiên Long cũng không dám hỏi, lỡ may hỏi cái làm con bé giận đùng đùng đóng cửa không thèm nhận vị phụ thân bất đắc dĩ này, chắc lúc đó Thiên Long chuyển qua ăn cám chứ thịt gì nữa.
~ Tránh ra…. tránh ra….
Đột nhiên một tiếng hống lớn từ xa vong đến, người dân ầm ầm loạn hết lên rẽ sang hai bên đường, Thiên Long cũng vội nép mình đứng sau lưng Tịnh Vân, hai huynh đệ Phá cũng che đi tiểu Bạch, tính ra tiểu Bạch dễ bị phát hiện nhất, bởi nàng cột một sợi vải thuộc hạng thượng phẩm trên thế gian che đi đôi mắt, mà hành tung họ bị phát hiện lâu rồi, để ai đó quen biết nhìn thấy có mà vỡ mồm.
Cộp cộp cộp….
Hoa lạp lạp…. Hoa lạp lạp…
Đoàn xe dẫn đầu là một hắc bào tỏa ra khí tức lạnh lẽo, lão già này theo Thiên Long đoán phỏng chừng cũng là Động Hư điên phong, phía sau lão già là ba cỗ xe ngựa hoa lệ và một binh đoàn kị sĩ ít nhất cũng cả năm trăm người, tất cả đều là Hóa Thần ê giai, thể loại này dưới Nhân giới đã là một thế lực đáng gờm rồi.
~ Này huynh đệ, đây là đám người nào mà hổ báo vậy?
Thiên Long quay qua hỏi một lão nông dân bên cạnh, nhìn lão cũng chất phác giản dị đúng người nông thôn, mà những người này thông tin khá kém, Thiên Long không mong chờ gì nhiều ở lão.
~ Người thanh niên, ta khuyên cậu không nên đụng vào đám người này, họ đều là thế gia công tử của các gia tộc hiển hách, người hầu của họ cũng đủ lấy mạng tám đời nhà chúng ta, ta không biết bọn họ là ai, nhưng ta chắc chắn họ là thế gia mạnh mẽ ngoài thành đến truy tìm một mỹ nữ đang trong thành.
~ Đúng đấy đúng đấy….. Trong Kim Thành Kinh Đô xuất hiện một mỹ nữ được các đại năng ví là tiên giáng trần, thông tin này phát ra khiến rất nhiều anh hùng hào kiệt cũng như thế gia vọng tộc đến để tìm cho bằng được.
Một tên bên cạnh thấy lão già kể hăng say cũng nói theo, trong thành đây đã là một địa điểm thu hút các mỏ tiền sống, họ kinh doanh tăng giá gấp bội cũng hết hàng nhanh chóng, ăn nên làm ra vô cùng.
~ Nhiều ngày nay đã có cả chục vạn người vào thành, tu sĩ tự do đến lãng khách đơn độc, chủ yếu là các thế lực và gia tộc, haiz…. Từ xưa đến nay hồng nhan họa thủy, vì một nữ nhân đã làm cho thiên hạ nổi sóng to gió lớn a….
~ Haiz…. Kệ đi thôi, kiếp này phế căn không thể tu luyện, kiếp sau mà không thể tu luyện cũng phải đầu thai làm mỹ nữ xinh đẹp, không dùng thực lực làm giàu được thì dùng lỗ sinh lời!
~ Haha…. Lão Chương ngươi nói lên nỗi lòng nam nhân thiên hạ rồi a….
~ Haha….
Mọi người bàn tán xôn xao, may mà Thiên Long kịp lôi Tịnh Vân ra khỏi đám đông, nếu không đã có một trận hỗn chiến giữa Độ Kiếp cao thủ và phàm nhân rồi. Với cái tính ngáo ngơ lì lợm của Tịnh Vân mọi chuyện đều có thể xảy ra.
~ Ta muốn ăn nữa cơ….
Thiên Long kéo Tịnh Vân về khách điếm, nhưng cô bé lại dùng ánh mắt ngập tràn ngấn lệ long lanh nhìn Thiên Long, tên phàm nhân kia nói không hề sai, Hồng Nhan Họa Thủy. Phàm là tội lỗi cùng sai lầm trên đời đều xuất phát từ nữ nhân!
~ Hựm…..
Thiên Long xè tay ra nhìn Tịnh Vân một mắt, hắn nói ý rõ luôn, đưa tay đây ta nắm thì đi chơi tiếp, hoặc là về! Vậy thôi, làm cô bé phụng phịu dậm chân đắn đo cắn rứt một lúc lâu, nhìn lại Thiên Long ánh mắt vẫn kiên định như xưa, Tịnh Vân chỉ biết cắn môi đưa một tay ngọc đặt lên tay Thiên Long, cảm nhận da chạm da khiến cô bé đỏ ửng cả hai má.
Thiên Long một phần nhỏ là muốn chiếm tiện nghi, một phần lớn là có thể giữ được con giòi nhoi nhoi này trong phạm vi có thể kiểm soát được, chứ với cái thực lực độ kiếp muốn lách khỏi tầm kiểm soát của Thiên Long nó lại quá ư là dễ.
~ Kiếm chủ cũng biết lựa thời quá nha…
Thấy Thiên Long trong thời loạn lạc đã có thể chiếm được lòng của con gái, đây đúng là lựa thời hơn thánh.
~ Đừng mỉa mai thế, chúng ta rời khỏi chỗ này đến nơi khác, chỗ này có vẻ hơi bị khoai!
Cứ đứng một lúc lại có một đoàn người dẫn đại binh đến, Thiên Long là kẻ gan thép trời đất không sợ cũng phải nuốt nước bọt khan, số lượng có thể bù chất lượng mà a.
~ Cũng sắp về đêm, hay là chúng ta đi chợ đêm của Yêu Tinh đi!
Câu nói này của Tiểu Bạch làm mọi người sợ hãi ra mặt, bởi sao? Bởi Yêu Tinh và Yêu Thú là hai loại hoàn toàn khác nhau a, Yêu Thú khi ở hình thú là thú nhân, khi hóa hình người thì sẽ giống y đúc với con người không khác gì, nhưng Yêu Tinh thì khác, thể loại này nó đã không nằm trong phạm trù sắc đẹp nữa rồi, ví dụ một con yêu tinh Báo Hoa khi ở hình thú là thú nhân bình thường giống Yêu Thú. Nhưng khi hóa hình người, bọn này vẫn giữ nguyên đầu Báo, da báo, nhưng là có hai tay hai chân giống người thôi, còn cơ thể cũng là báo đàng hoàng, có con Yêu Tinh hóa nhân loại cũng chỉ có mỗi cái mặt nó biến dạng có mắt có mũi có mồm thôi, còn cơ thể vẫn là Yêu Tinh, Yêu Tinh muôn hình muôn dạng, nhưng kết luận lại hình thù bọn họ khi hóa nhân không hù chết tu sĩ cũng là phù thủy dạ xoa, xấu không thể tả.
Thiên Long lau nước mắt cá sấu dễ thương của con gái, khóc một cái là không thèm quan tâm gì hết, khóc đến bao giờ có người dỗ mới thôi, đó là ưu điểm làm nên tên tuổi Tịnh Vân, cái này Tiểu Bạch nói, tiểu Bạch mà nói vậy thì nhất định là thật.
~ Ta thấy phụ thân người ta toàn dắt con cái đi chơi chỗ này chỗ nọ, còn vui vẻ cười đùa, ngươi lại quát mắng không thèm để ý ta, ta thù rất dai!
Tịnh Vân nhìn Thiên Long nói được đoạn nấc lên nấc xuống, ánh mắt đỏ hoe trợn tròn nhìn Thiên Long, thực sự rất dễ thương luôn, tầm cỡ này Thiên Long nào dám chọc giận, tội nghiệp con bé.
~ Vậy thì phải lễ phép, người khác ta không biết, những người thân cận với phụ thân ngươi, đều phải thưa chào đàng hoàng, nói có chủ ngữ phụ thân chiều ngươi hết!
Thiên Long tỏ vẻ bất lực, dạy đời cái cô nhóc này cần phải có một cái lòng nhẫn nhịn cao, không nhịn được khó mà chịu nổi. Tuy Tịnh Vân đã nhiều tuổi nhiều hơn Thiên Long rất nhiều, nhưng tâm hồn còn nhỏ chán. Thiên Long rất tự tin xưng phụ thân với nàng.
~ Biết rồi!
~ Đưa tay đây!
Thiên Long làm liều một lần xem sao, hắn đưa tay ra muốn nắm tay Tịnh Vân, con bé cứ cầm vạt áo hắn thôi, Thiên Long nhân lúc cô bé yếu đuối tiến đến một bước .
~ Không!
Thẳng thừng từ chối, không là không, nàng còn tỉnh lắm a, tiện nghi một cục to như thế nào đến lượt Thiên Long, bỏ cái suy nghĩ đó đi mà làm người bạn ê….
~ Trước đi.
Thở dài để Tịnh Vân và tiểu Bạch đi trước, Thiên Long và hai huynh đệ Phá theo sau, lần này ra đường mọi người đội nón màn đen che đi dung mạo, có thánh nhân cũng không nhận ra.
~ Oa….
Tịnh Vân thấy một sạp bán thịt xiên nướng, hai mắt bắn ra hỏa hầu thèm thuồng, không kiềm chế được kéo tiểu Bạch đến đó, chớp mắt đã ngồi gọn vào ghế gọi món như thật.
Thiên Long thắc mắc Tịnh Vân là Yêu, nhưng không biết nàng thuộc Thần Thú, hay Yêu Thú, hay Thánh Thú, ở gần nàng Thiên Long biết được nàng thoát ra hơi thở Yêu Khí, nhưng là gì đây a…. Thật đau đầu. Mà là gì đi chăng nữa cũng không nên ăn thịt a, không phải như thế sẽ là ăn thịt đồng loại sao, bất quá Thiên Long cũng không dám hỏi, lỡ may hỏi cái làm con bé giận đùng đùng đóng cửa không thèm nhận vị phụ thân bất đắc dĩ này, chắc lúc đó Thiên Long chuyển qua ăn cám chứ thịt gì nữa.
~ Tránh ra…. tránh ra….
Đột nhiên một tiếng hống lớn từ xa vong đến, người dân ầm ầm loạn hết lên rẽ sang hai bên đường, Thiên Long cũng vội nép mình đứng sau lưng Tịnh Vân, hai huynh đệ Phá cũng che đi tiểu Bạch, tính ra tiểu Bạch dễ bị phát hiện nhất, bởi nàng cột một sợi vải thuộc hạng thượng phẩm trên thế gian che đi đôi mắt, mà hành tung họ bị phát hiện lâu rồi, để ai đó quen biết nhìn thấy có mà vỡ mồm.
Cộp cộp cộp….
Hoa lạp lạp…. Hoa lạp lạp…
Đoàn xe dẫn đầu là một hắc bào tỏa ra khí tức lạnh lẽo, lão già này theo Thiên Long đoán phỏng chừng cũng là Động Hư điên phong, phía sau lão già là ba cỗ xe ngựa hoa lệ và một binh đoàn kị sĩ ít nhất cũng cả năm trăm người, tất cả đều là Hóa Thần ê giai, thể loại này dưới Nhân giới đã là một thế lực đáng gờm rồi.
~ Này huynh đệ, đây là đám người nào mà hổ báo vậy?
Thiên Long quay qua hỏi một lão nông dân bên cạnh, nhìn lão cũng chất phác giản dị đúng người nông thôn, mà những người này thông tin khá kém, Thiên Long không mong chờ gì nhiều ở lão.
~ Người thanh niên, ta khuyên cậu không nên đụng vào đám người này, họ đều là thế gia công tử của các gia tộc hiển hách, người hầu của họ cũng đủ lấy mạng tám đời nhà chúng ta, ta không biết bọn họ là ai, nhưng ta chắc chắn họ là thế gia mạnh mẽ ngoài thành đến truy tìm một mỹ nữ đang trong thành.
~ Đúng đấy đúng đấy….. Trong Kim Thành Kinh Đô xuất hiện một mỹ nữ được các đại năng ví là tiên giáng trần, thông tin này phát ra khiến rất nhiều anh hùng hào kiệt cũng như thế gia vọng tộc đến để tìm cho bằng được.
Một tên bên cạnh thấy lão già kể hăng say cũng nói theo, trong thành đây đã là một địa điểm thu hút các mỏ tiền sống, họ kinh doanh tăng giá gấp bội cũng hết hàng nhanh chóng, ăn nên làm ra vô cùng.
~ Nhiều ngày nay đã có cả chục vạn người vào thành, tu sĩ tự do đến lãng khách đơn độc, chủ yếu là các thế lực và gia tộc, haiz…. Từ xưa đến nay hồng nhan họa thủy, vì một nữ nhân đã làm cho thiên hạ nổi sóng to gió lớn a….
~ Haiz…. Kệ đi thôi, kiếp này phế căn không thể tu luyện, kiếp sau mà không thể tu luyện cũng phải đầu thai làm mỹ nữ xinh đẹp, không dùng thực lực làm giàu được thì dùng lỗ sinh lời!
~ Haha…. Lão Chương ngươi nói lên nỗi lòng nam nhân thiên hạ rồi a….
~ Haha….
Mọi người bàn tán xôn xao, may mà Thiên Long kịp lôi Tịnh Vân ra khỏi đám đông, nếu không đã có một trận hỗn chiến giữa Độ Kiếp cao thủ và phàm nhân rồi. Với cái tính ngáo ngơ lì lợm của Tịnh Vân mọi chuyện đều có thể xảy ra.
~ Ta muốn ăn nữa cơ….
Thiên Long kéo Tịnh Vân về khách điếm, nhưng cô bé lại dùng ánh mắt ngập tràn ngấn lệ long lanh nhìn Thiên Long, tên phàm nhân kia nói không hề sai, Hồng Nhan Họa Thủy. Phàm là tội lỗi cùng sai lầm trên đời đều xuất phát từ nữ nhân!
~ Hựm…..
Thiên Long xè tay ra nhìn Tịnh Vân một mắt, hắn nói ý rõ luôn, đưa tay đây ta nắm thì đi chơi tiếp, hoặc là về! Vậy thôi, làm cô bé phụng phịu dậm chân đắn đo cắn rứt một lúc lâu, nhìn lại Thiên Long ánh mắt vẫn kiên định như xưa, Tịnh Vân chỉ biết cắn môi đưa một tay ngọc đặt lên tay Thiên Long, cảm nhận da chạm da khiến cô bé đỏ ửng cả hai má.
Thiên Long một phần nhỏ là muốn chiếm tiện nghi, một phần lớn là có thể giữ được con giòi nhoi nhoi này trong phạm vi có thể kiểm soát được, chứ với cái thực lực độ kiếp muốn lách khỏi tầm kiểm soát của Thiên Long nó lại quá ư là dễ.
~ Kiếm chủ cũng biết lựa thời quá nha…
Thấy Thiên Long trong thời loạn lạc đã có thể chiếm được lòng của con gái, đây đúng là lựa thời hơn thánh.
~ Đừng mỉa mai thế, chúng ta rời khỏi chỗ này đến nơi khác, chỗ này có vẻ hơi bị khoai!
Cứ đứng một lúc lại có một đoàn người dẫn đại binh đến, Thiên Long là kẻ gan thép trời đất không sợ cũng phải nuốt nước bọt khan, số lượng có thể bù chất lượng mà a.
~ Cũng sắp về đêm, hay là chúng ta đi chợ đêm của Yêu Tinh đi!
Câu nói này của Tiểu Bạch làm mọi người sợ hãi ra mặt, bởi sao? Bởi Yêu Tinh và Yêu Thú là hai loại hoàn toàn khác nhau a, Yêu Thú khi ở hình thú là thú nhân, khi hóa hình người thì sẽ giống y đúc với con người không khác gì, nhưng Yêu Tinh thì khác, thể loại này nó đã không nằm trong phạm trù sắc đẹp nữa rồi, ví dụ một con yêu tinh Báo Hoa khi ở hình thú là thú nhân bình thường giống Yêu Thú. Nhưng khi hóa hình người, bọn này vẫn giữ nguyên đầu Báo, da báo, nhưng là có hai tay hai chân giống người thôi, còn cơ thể cũng là báo đàng hoàng, có con Yêu Tinh hóa nhân loại cũng chỉ có mỗi cái mặt nó biến dạng có mắt có mũi có mồm thôi, còn cơ thể vẫn là Yêu Tinh, Yêu Tinh muôn hình muôn dạng, nhưng kết luận lại hình thù bọn họ khi hóa nhân không hù chết tu sĩ cũng là phù thủy dạ xoa, xấu không thể tả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.